Pages

Thursday, March 15, 2012

Nhạc Việt: H_4

image


Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta

Hoàng Thi Thơ
Hỏi vì sao đông buồn mưa tuôn lạnh giá....
Hỏi vì sao mây ngàn bỏ núi bay xa ..
Hỏi vì sao thu vàng mùa thu đổ lá ???
Và hỏi tại sao thế giới đông người nhưng chỉ
thấy riêng ta ..???
Hỏi vì sao con thuyền ra đi bỏ bến ...
Một người mang mong chờ sầu tím không gian...
Để hằng đêm trông trời nhìn sao lặng đếm...
Nỗi buồn hàng đêm cứ mãi tăng dần theo nhịp
bước lang thang.....
Hỏi ! hỏi trời, trời vờ câm nín....
Hỏi ! hỏi người, người nỡ quay lưng...
Hỏi ! hỏi lòng, nhưng có hỏi cũng bằng không ..
Thôi đành hỏi em thì bỗng dưng nước mắt em tuôn một dòng....
Hỏi tình xưa trông chờ sao ai chẳng đến...???
Hỏi người xưa tôn thờ còn nhớ hay quên...???
Hỏi ngày nao con thuyền lại quay về bến....???
Và hỏi tại sao thế giới đông người anh chỉ
thấy riêng em......?????

Hỡi Người Tình

Ngoại Quốc
Ngọc Lan
Trời vẫn cứ mưa mãi cho lòng em rã rời
Chờ anh trong đêm nay mi em đẫm lệ rơi
Người yêu hỡi xót xa nào
chất ngất trong tâm hồn bấy lâu
Đến đêm nay đành khóc riêng mình thôi.

Ngày đôi ta gần nhau em nào đâu ước gì
Chỉ mong anh gần em cho em hết tình si
Rồi năm tháng cuốn xô mình
đắm đuối trong ân tình trái ngang
Ái ân còn nồng ấm đã vội tan.

Hỡi người tình những lúc anh vui cùng ai
Anh có biết một mình em đắng cay
Sống lạc loài đếm bước cô đơn buồn tênh
Rồi đêm xuống chỉ thấy riêng mình anh.

Hỡi người tình vẫn biết anh không hề yêu
Sao em vẫn đợi chờ trong hắt hiu
Nếu một ngày buốt giá anh không còn ai
Thì hãy nhớ sẽ có em ngồi đây
Vẫn mong chờ ...


Hỡi Người Tình (Nếu Biết...)

Trịnh Nam Sơn
Nhớ đến ngày xưa, ngày anh mới quen nàng
Lòng xao xuyến mỗi khi em gần anh,
Yêu thương như đã có trong anh từ thuở nào
Từng ngón tay thơm ngát thit da cuốn vào nhau.

Bên nhau một đêm thời gian như lưu mờ
Và hạnh phúc nếu có em bên anh suốt đời,
Nhớ nghe em nói đã đến lúc đôi ta cách xa,
Lòng tái tê như gió đông về tuyết lạnh rơi.

ĐK
Hỡi người tình,
Nếu biết xa em ngày mai,
Anh thà rằng chẳng biết yêu em ngày xưa.
Hỡi người tình,
Nếu biết xa em ngày mai,
Anh sẽ một mình trên đường đi.

Anh trọn đời
Đã lỡ yêu thương mình em,
Nên giờ này sẽ nát tim khi người đi,
Hỡi người tình,
Nếu biết xa em ngày mai,
Anh sẽ u sầu cùng với thời gian ...


Hỡi Người Tình Lara(Docteur Jivago)

Jarre, Maurice
Phạm Duy
Người tình thương nhớ -
     Hãy lắng nghe lời mặn mà
Dù mùa xuân đã -
     Chôn vùi bởi làn tuyết kia

Ngọn đồi trắng xóa -
     Sẽ có hoa mọc đầu mùa
Mộng đẹp như cũ -
     ân tình còn về với ta

Người yêu ! chúng ta còn yêu nhau nhiều
     còn theo muà xuân vào tình yêu
Tình yêu ! Người tình sẽ đến

Người đến quên cả lạnh lùng
Và nụ hôn ấm -
     Như là từng làn tuyết hôn
Chờ ngày sẽ tới -
     Tìm đến bên người bạn đời

Người yêu hỡi -
     Nhớ thương đời đời chớ phai!
Người yêu hỡi -
     Nhớ thương đời đời chớ phai!

                     Le docteur Jivago

Some where my love - There will be songs to sing
All though the snow - cover the hope of spring
Some where a hill - Blossoms in green and gold
And there are dreams - All that your heart can hold
Some day ! We'll meet a gain my love
     Some day when ever the spring
break though. You'll come to me

Out of a long ago
Warm as the wind - Soft as the kiss of snow
Till then my sweet - Think of me now and then
Got speed my love - Till you are mine again
Got speed my love - Till you are mine again ...
     Again ....


Hỏi Nhỏ Nghe Em

Hiếu Anh
Vương Huyền
Moderato
[4/4 - D]

Hỏi nhỏ nghe em có phải sầu không
không em thế chứ gì đâu
sao anh lại hỏi chi lạ thế
có phải anh buồn chuyện mai sau

Hỏi nhỏ nghe em có phải mơ không
Không em thế chứ chỉ là thơ
sao anh lại hỏi chi lạ thế
Có phải anh đang ghép duyên tơ

[4/4 - A]
Hỏi nhỏ nghe em có phải thương không
Em vẫn thế rất thường

Hỏi nhỏ nghe em có phải Yêu không
Em vẫn thế rất nhiều

[4/4 - D]
Hỏi nhỏ nghe em có phải tình không
Em vẫn thế bình sinh
sao anh lại hỏi chi lạ thế
có phải anh mong chuyện chung đôi !

Hỏi nhỏ nghe em có phải sầu không

Hơi Thở Mùa Xuân

Dương Thụ
Con chim bồ câu bé nhỏ
Bay qua vùng trời, vùng trời mùa xuân.
Tia nắng từ đâu đến ở,
Long lanh từng ô cửa, ô cửa mùa xuân..

Cho em nắm tay, nắm tay anh khi mùa xuân về.
Cho em khát khao, khát khao anh khi mùa xuân về.
Kìa mặt trời mùa xuân rưng rưng sau vai anh
Kìa biển xanh mùa xuân trào dâng dưới chân anh.
Ư..ư.. mùa xuân.

Nghe như dòng sông hát về
Bao nhiêu bộn bề, bộn bề mùa xuân.
Nghe như tình yêu chớm nở,
Rưng rưng từng hơi thở, hơi thở mùa xuân.

Cho em nắm tay, nắm tay anh khi mùa xuân về.
Cho em khát khao, khát khao anh khi mùa xuân về.
Kìa mặt trời mùa xuân rưng rưng sau vai anh.
Kìa biển xanh mùa xuân trào dâng dưới chân anh.
Ư..ư.. mùa xuân..

Hơi Thở Tình Yêu

Trúc Hồ
Có những lúc anh mơ làm mưa
Mưa âm thầm rơi trên mái hiên
Ðể mát lòng em khi hạ đến
Giọt mưa thầm yêu em thiết tha

Và có lúc anh mơ làm gió
Ngọn gió thu nhẹ theo tóc mây
Thổi bay đi từng chiếc lá vàng
Gót em hồng về theo giấc mơ

Có những lúc anh mơ làm tuyết trắng
Vương nhẹ lên đôi môi trinh trắng
Có những lúc anh mơ làm nắng ấm
Hôn thật êm đôi vai em gầy

Ðể em không lạnh khi đông về
Ðể em vui khi mùa xuân đến
Anh xin làm hơi thở của tình yêu...

Hối Tiếc

Trầm Tử Thiêng
Còn gì nữa đâu mà  bảo nhau đợi chờ
Tình em hút sâu cho đến muôn đời sau
Còn gì nữa đâu mà khuyên nhau hẹn hò
Tình như vó câu một bước trăm ngàn sầu

Còn gì nữa đâu, còn gì nữa đâu
Tình yêu đắm sâu đau đớn khi rời nhau
Một người bước mau, người quay đi nghẹn ngào
Chờ Em hút sâu Anh quay lại với sầu

Hôm Em lên xe thế gian buồn vời vợi
Trôi qua bao lâu vẫn đen một bầu trời
Anh đi bơ vơ nhớ thương về một người
Ngày xưa ngày đó ngày xanh lên khung trời

Giờ gì nữa đâu, tình qua qua' mau
Ngày còn có nhau, đã biết không thành đâu
Lời chưa dứt câu thì quay đi giận hờn

Giờ Anh ở đâu Em đi về bến nào?

Hối Tiếc

Võ Thiện Thanh
Và khi con tim nói lời gian dối,
là khi em yêu mãi rời xa
Đêm chia tay không nhiều nước mắt,
Phải chăng trong anh cũng nhạt phai những ngày bên nàng
Bao lời nói diụ dàng sâu thẳm trong trái tim

Có không em nhiều hối tiếc?
Vì sao trên cao không còn lấp lánh,
Để đêm cô đơn chút hoài mong.
Khi chia tay những lời chưa nóí,
Còn đây bâng khuâng phố muà đông,
Bao giờ xuân về?
Như ngày xưa hẹn thề,
Nghe trời đông gió qua,
Có không em nhiều hôí tiếc?
Đã khuất xa ngày ấy.

Mặt trời sao không đến?
Xua tan những lỗi lầm,
mai ta về thênh thang đường xưa

Mùa xuân sao không đến?
Cho lá non xanh mầm,
Để thôi giá băng, con tim mua đông.

Hối Tiếc

Hoài An
Mặt trời sao không đến
Cho lỡ non xanh mầm?
Để thôi giá băng con tim mùa đông.

Và khi con tim nói lời gian dối
Là khi em yêu mãi rời xa
Đêm chia tay không nhiều nước mắt
Phải chăng trong anh cũng nhạt phai?
Những ngày bên nàng
Bao lời nói dịu dàng
Sâu thẳm trong trái tim
Có không em nhiều hối tiếc?

Vì sao trên cao không còn lấp lánh
Để đêm cô đơn chút hoài mong
Khi chia tay những lời chưa nói
Còn đây bâng khuâng phố mùa đông.
Bao giờ xuân về
Như ngày xưa hẹn thề
Nghe trời đông gió qua
Đã cuốn xa ngày ấy.

Mặt trời sao không đến
Xua tan những lỗi lầm
Mang ta về thênh thang đường xưa
Mùa xuân sao không đến
Cho lỡ non xanh mầm
Để thôi giá bang con tim mùa đông.

Hồi Tưởng

Quốc Dũng
Chiều khuất đêm về lặng yên bốn bề
Người đi qua bao năm tháng tái tê
Tìm ai phương nao sầu ai chôn sâu
Đất trời quạnh hiu xám màu biển dâu

Mênh mông dòng sông muốn hỏi
Sao đòng đời không êm trôi
Khiến cho lòng người vẫn thấy vắng vui
Đêm nay ta muốn nhìn sông sâu in bóng hình
Để thương yêu mãi mùa trăng thơ trinh

Ngồi giữa đêm tàn sầu dâng phím đàn
Lòng ta miên man bao nỗi trái ngang
Thời gian xa xăm để ai đăm đăm
Ngóng tìm tình yêu cuối trời lạnh căm

Lênh đênh ngàn sao muốn hỏi
Sao lòng người không bay cao
Khiến cho tình đời vẫn lắm đớn đau
Sương ơi thôi xuống đầy, thôi rơi trên lối này
Để ta trông mãi mùa sao thơ ngây

 

Hồi Tưởng

Lỗ Quán Đình
Nguyễn Thành Vân
Lời Hoa: Trần Lạc Dung
Trở về nơi đây mây giăng che lấp đầy
Trở về nơi đây đường dài đầy góc gai
Và đêm tối nói với người giấc mơ đã xa rồi
Giòng đời cuốn trôi mang tình tôi
Bọt bèo sẽ thổn thức cùng tôi
Trở về nơi đây người đi rất vội
Trở về nơi đây lệ mờ mắt tôi
Một lời sẽ ấm nỗi lạnh, nỗi đau khi duyên không thành
Rồi có lúc cây kia gặp cành sợ sẽ đau thương vì đôi đường
Sợ trời sẽ sáng tối, sáng sáng tối tối tôi thầm hỏi
Làm màn sương vấn vương, vấn vấn vương vương một mùi hương
Khói sương bây giờ chỉ là mơ
Giấc mơ mà lòng tôi còn nhớ
Đường dài tôi qua sao thấy xa như tình đôi ta

Hỡi, Hỡi Cô Bé (Hey Little Girl)

Ngoại Quốc (English)
Phạm Duy
Ga này đây, buổi sớm tinh mơ
Khói trắng như sương mờ.
Xe lửa kia, ngồi nép trong xe
Một cô em còn đang ngủ kỹ.
Vốn đã biết rằng mình bỏ cửa nhà ra đi
Đã cắt đứt dĩ vãng, đi mãi không quay gót.
Ra đi một phen, ngày lễ cuối năm
Nàng theo cơn đam mê nơi thị thành.
Nơi giầu sang, đời sống ấm no
Thì cô em kia không ngại khôn, ngại khó.
Vốn đã biết rằng mình, bỏ cửa nhà ra đi
Đã cắt đứt dĩ vãng, đi mãi không quay gót.
Hỡi ! Hỡi cô bé ! Về đi ! Thôi cô về đi !
Dù cô đi thẳng luôn, không có ai buồn.
(Này hơi này hỡi)
Hỡi ! Hỡi cô bé !
(Cô ơi ! Cô ơi ! Hãy về)
Chớ nên buồn đau khi người yêu đã hững hờ.
(tu tu tu tu...)
Cô ngồi đây, buổi sớm tinh mơ, lãng đãng cô ơ thờ.
Ôi tiền tiêu chẳng có bao nhiêu,
Ngồi nghe mưa, trời mưa buồn bã.
Vốn đã biết rằng mình bỏ cửa nhà ra đi
Đã cắt đứt dĩ vãng, đi mãi không quay gót.

Hôm Nào Về Lại

Cao Hữu Điền
Nếu hôm nào về lại nơi đây
Em hãy chờ một chiều mưa bay
Bước âm thầm trên con đường nhỏ
Sẽ nhớ gì sau những cơn say
Nếu hôm nào về lại dòng sông xưa
Những phố phường nhạt nhoà cơn mưa
Em hãy mặc áo xanh da trời
Thành phố cần chút nắng ban trưa


Nếu hôm nào về lại quê hương
Đứng trong vườn còn hơi sương
Em hãy cài đóa hồng đỏ
Cuộc sống này rất đáng yêu thương
Nếu hôm nào về lại nơi đây
Bước qua cầu mù sương bay
Sẽ thấy rằng đời sống chỉ là .
Là những gì trong trái tim thôi
Sẽ thấy tình yêu kia cũng là
Là những niềm mơ ước ngu ngơ

 

Hôm Nay Tôi Nghe

Trịnh Công Sơn
Hôm nay tôi nghe có con chim về gọi
Về giữa trời về hót giữa đời tôi.
Hôm nay tôi nghe
Tôi cười như đứa bé
Mới lớn lên giữa đời sống kia.

Tôi thấy màu xanh hát trong lời gió
Và thấy bình minh thắp trên ngọn lá.
Tôi thấy ngày thật lạ
Xao xuyến từng nỗi nhớ.

Cho nên tôi yêu trái tim không nặng nề
Những con tim bạn bè bao la.
Tôi thấy chiều không nói lời lặng lẽ
Và thấy hoàng hôn áo vàng rực rỡ
Đêm bước về thật nhẹ
Sương khoác mềm vai phố.

Hôm Qua

Nam Lộc
Mới hôm qua
Buồn phiền trong tôi như đã bay đi xa
Mãi đến hôm nay tim còn thấy hoan ca
Tôi còn ngỡ như là ngày hôm qua

Nhớ trong tôi
Tưởng chừng như thời gian đã quên không trôi
Để chúng ta không còn cảm thấy chia phôi
Những gì đã qua còn trong tim tôi

Hôm nay
Tôi chẳng muốn đếm thời gian
Như tôi vẫn làm
Hôm nay tôi cố gắng quên thời gian
Sao lòng vẫn nhớ ...

Mới hôm qua
Tình yêu như bông hoa nở trong tim ta
Mãi đến nay tuy em đã bỏ đi xa
Tôi vẫn ngỡ như là ngày hôm qua ...

Hờn Anh Giận Em

Tuấn Lê
Hully gully

Vì cớ làm sao u sầu hỏi không thèm nói.
Vì cớ làm sao anh về mà em chẳng vui
Anh đã dặn dò khi chưa cưới
Mai mốt vợ chồng nên duyên mới
chớ nên bao giờ cãi nhau anh Bảy chị Tám chê cười.

Ðêm đêm anh đi không về,
Cô đơn trong căn nhà bé,
Tuần trăng mật mới không màng mà cứ mãi đi.
Thương anh má loang màu phấn,
Nhớ anh gương lược chẳng cần
Ðời em con gái ví như hoa đaò chờ đợi mùa xuân

Em ơi! Em ơi! Lính lo đánh giặc ngoài xa,
Lính đâu có được ở nhà,
buồn anh trách anh tội quá!
Tình em tuy lớn.
Nợ nước nặng hơn,
Ráng đi! Thanh bình vợ chồng mình gần nhau luôn.

Anh ơi! Anh ơi! Có yêu mới khổ vì yêu,
Có yêu mới thiệt thòi nhiều
Phòng loan thiếu chăn thừa chiếu.
Ðời trai trăm hướng,
phận gái một phương,
vắng em anh đừng đèo bòng này nọ nghe hông!

Ðừng có hờn ghen khi cuộc đời anh là lính,
Mà lính đẹp trai sao khỏi nhiều cô nhìn anh.
Không có lửa tại sao nên khói,
Oan ức gì mà phân bua mãi,
Ớt xanh cay nồng gái hay ghen thường là gái yêu chồng.

Anh đi lâu lâu mới về,
Yêu thương cho nhau dài nhé,
mười lăm ngày phép đi vèo buồn nhớ mang theo,
yêu nhau mới hay hờn dỗi,
dỗi nhau gia vị cuộc đời,
bà con cô bác có chê hay cười đành chịu vậy thôi...

 

Hồn Bướm Mơ Tiên

Song Ngọc
Hồn bướm mơ tiên, một thiên tình buồn
Hồn bướm mơ tiên, tình đẹp thiên thu!!!

Đường lên chùa Giang
Có một bóng người lặng lẽ cô đơn
Về thăm chùa xưa, thăm người yên dấu
gửi thân nơi Phật đường
Ngày hè năm ấy đường lên chùa Giang
hai người gặp nhau
Nàng là sa di, dấu thân phận trinh nữ
Chàng là thư sinh ôm mộng đầu yêu em

Tình yêu dưới bóng từ bi
Hai tâm hồn gặp gỡ
Đôi đường tình cách ngăn
Hồn bướm đã mộng hóa tiên
Nhưng hoa lòng thề quyết
Dứt nợ trầm luân kia

Tình ấy đã về hư không
Bơ vơ một thân bướm
Trên dòng đời mênh mông
Người ơi ! Nếu đã vì yêu
Cho nhau niềm cay đắng
Thì còn hơn phụ nhau

ĐK:
Đường lên chùa Giang
Lá rụng lá sầu quạnh quẽ hồi chuông
Người xưa về chi! Để nghe lòng tan tác
lá rơi rơi thật buồn
Tình yêu là chi?
Tình là mộng ảo, niết bàn cõi vô vi
Người ơi về chi?
Trăm năm tình đã lỡ
Thôi đành hẹn lại kiếp sau
Kiếp này đành xa.....nhau!!!


Hồn Bướm Mơ Tiên

Mai Trường & Tô Vân

 
Nhịp 4/4 Chậm, buồn Điệu Slow Hợp âm Đô trưởng

1.

Dưới nắng chiều . . . ai lên chùa Giáng
Một bóng lặng . . . đi dưới nắng tàn
Nước non về . . . chiều dần hoang vắng
Từng xác . . . lá vàng ngàn lối
Tháp chùa . . . im lặng đìu hiu

2.

Lá vẫn rụng . . . hoa rơi ngập lối
Hồi chuông chùa . . . vang khắp núi đồi
Cánh chim trời . . . tìm về tổ ấm
Chiều xuống . . . núi rừng lạnh lẽo
Lá rụng . . . lá rụng về đâu ?

Điệp khúc

Chùa Long Giáng . . . êm đềm
Đèn le lói . . . bóng đêm
Niềm riêng . . . ôi thầm nhớ
Nhớ thương . . . về thành đô
Nhớ thương . . . cho tình xưa
Sẽ trôi . . . theo thời gian

3.

Đã mấy mùa . . . đông qua lạnh lẽo
Tìm quên cùng . . . chuông sớm mõ chiều
Trách chi chuyện . . . tình nhiều cay đắng
Mộng ước . . . kiếp này đành lỡ
Trót nguyện . . . theo cửa Từ Bi

(hát trở lại điệp khúc, phần 3 rồi kết)

Lá vẫn rụng . . . hoa vẫn rơi
Lá vẫn rụng . . . hoa vẫn rơi
Tình theo cánh lá . . .
Lá rụng về đâu

Hồn Cồ Việt

Lương Ngọc Châu
Màn đêm buông mây mờ ám trong rừng khuya
Cùng vang âm bao hồn ai khóc than
Khi mưa gió gieo sầu đêm thẫm
Hồn thiêng ấy như thầm tiếc cơ đồ xưa
Từng bao phen cùng làm gương vẻ vang
Mưu hạnh phúc lừng uy nước sông

Nhìn giang san lầm than đớn đau
Biết cho bao giờ non sông thoát nguy
Cùng vang muôn lời xưa than trách
Ai còn đang trầm mê ngủ say
Lo sao khỏi hổ cùng sông núi
Cháu con tiên rồng hùng anh thuở xưa
Cầu xin đấng thiêng giúp oai cùng ta
Đắp xây quê hương
Cùng đem tâm trí
Cùng đem thân xác
Cùng đem quốc gia thoát cơn suy đồi

Hồn ai oán than hờn trách trong rừng hoang
Hồn liệt oanh anh hùng xưa khổ đau
Cho non nước suy đồi tan nát
Lầm than ấy bao giờ dứt cho hồn kia
Cười vui tươi trên ngàn mây sáng trong
Khi nhìn thấy đài vinh đắp xong

Hôn Em Một Lần

Quốc An
Thiện Hòa
(Ca khúc đầu tay)

Giọt sương sớm mai, còn vương mắt em nhạt nhòa
Từng cơn gió buồn, ru tóc em trong những chiều.
Một mình cô liêu
Buồn không hỡi em, từ khi trái tim hoài niệm
Từ khi bóng hình ai vấn vương, em vẫn thường... chờ một người trong mơ
Tình đầu quá muộn màng, tình giữa reo hư vô hừng hờ
Anh thẫn thờ, nhìn mắt em vương lệ

* Người yêu ơi, xin đừng quay đi, cứ mãi yêu và hãy tin
Thời gian trôi qua đưa chúng ta vào lãng quên
Anh sẽ bên em trong giấc mộng
Sẽ đắm đuối hôn em một lần

* Người yêu ơi, xa đừng xa nhau, cứ mãi yêu và hãy tin
Thời gian trôi qua đưa thế nhân vào lãng quên
Tim sẽ bên nhau trong giấc mộng
Sẽ đắm đuối hôn nhau một lần
.

Hờn Ghen

(chưa biết)
Khúc hờn ghen
Khiến cho ta đau đớn ngày đêm
Dù cho ta gắng tin mà lòng ta vẫn tím đen
Chỉ cần vắng khúc nhạc êm nhắc ta chút dĩ vãng của em
Cũng khiến ta ưu phiền ta đắng cay vô vàn

Từ ngày ta yêu mến người rồi
Tình đắm say trong ta
Dù rằng ta ôm ấp được người
Lòng vẫn chưa nguôi ngoai
Luôn luôn giận hờn, luôn luôn muộn phiền

Tình có lúc dịu dàng, có lúc thương đau

Nhịp nhàng, bước nhịp nhàng lướt sàn êm
Cùng nhảy điệu tango của hờn ghen
Nhìn em như nhìn sắc hoang vằng trong tâm hồn
Chẳng nói chi hờ hững nhưng vẫn nghe giá lạnh căm

Bềnh bồng khúc nhạc vàng giữa hộp đêm
Chỉ sợ dứt âm thanh lúc về sáng
Vừabuông rời cánh tay đã mất em
Người có ra đi muôn trùng sẽ để lại
Khúc hờn ghen .....


Hờn Gió Đông

Phan Huỳnh Điểu
Chiều đông
Ngoài phố gió rét mướt bao lá vàng
Rơi bên đàng
Trời gió rét ai đâu lòng ấm cúng
Riêng tôi nghèo chỉ thấy lạnh lùng
Lòng tôi đau đớn
Thân mồ côi thiếu người mơn trớn
Những lúc gió rét trở về
Tâm hồn tôi vướng nghìn tái tê
Hỡi gió bớt rét thương đến người cơ hàn
Mùa đông lấy gì che thân
Nhờ ai cứu dùm cơn rét
Kìa cơn gió gào mưa thét
Ôi lạnh lùng cho thân mồ côi!!

Làn mưa rên xiết
Trong lòng tôi với niềm đơn chiếc
Sưởi ấm với chút lửa hồng
Cho hồn tôi nguôi hờn gió đông
Hỡi gió bớt rét thương đến người cơ hàn
Nhờ xin những người cao sang
Làm ơn cứu dùm cơn rét
Nguyện ghi nhớ lòng nhân ái
Muôn nghìn đời không quên lòng ai!!

Hồn Hoang

Mai Anh Tuấn
Thả hồn quanh quẩn đồi cao
Trời xanh mây trắng bay về đâu
Gió lên nhớ mong ru hồ tê tái
Đếm gót thương đau hồn bước lạc loài
Đời hắt hiu một cơn gió thoáng
Đắng cay nào chẳng sớm qua mau

Trăm lối đường nửa đời phiêu đãng
Nghe gió hỏi người đó về đâu
Cho hồn cúi đầu
Thả hồn ngơ ngẩn nơi rừng sâu

Vòng tay oan trái ôm tình yêu
Chiếc thân đứng bên khung trời mong nhớ
Nghe quá bơ vơ hồn khóc đợi chờ
Thả hồn vơ vẩn nơi đường phố

Thôi cứ vui cười một chút cuồng say
Quá cơn mê dài nhìn mình trắng tay
Ôi kiếp cô đơn hồn vẫn miệt mài
Rồi hồn đi mãi trong niềm đau
Và hồn đi mãi trong niềm đau.

 

Hồn Lạnh Nắng Phai

Vũ Thành An
Nguyễn Mạnh Hoàng Cương
Ngày xưa ta đã yêu nhau,
bên bờ sen vắng dãi dầu ái ân,
những đêm hè cũ gối chăn,
cuộc tình phút chốc nay đành ly tan,
bây giờ duyên đã lỡ làng,
nửa đêm thức giấc bàng hoàng nhớ nhau,
bẽ bàng một truyện trầu cau,
ái ân dang dở đớn đau vô bờ .

Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa trên bến mộng mơ,
yêu anh em nói sẽ chờ đợi anh;
đã thề, đã thề đến truyện liền cành
mà sao lặng lẽ mà sao lặng lẽ đành bỏ nhau,

Ừ thôi đã quyết sang ngang,
bận lòng chi mấy mây ngàn lối xưa,
Hồ sen năm ấy trời mưa
Nay sen lại nở lưa thưa mấy vàng,
trách nguời con gái phũ phàng,
bến xưa lạnh quá bến xưa lạnh quá
sao sang một mình,
Để anh ôm mối tình si
đêm đêm thổn thức mơ hình bóng ai,
Chiều nay hồn lạnh nắng phai,
mình anh lẻ bóng ngóng hoài chân mây,
cuộc tình đã chết từ đây, chết từ đây, chết từ đây,
Duyên ta chưa thắm kiếp này mất nhau

Đã thề, đã thề đến truyện liền cành
mà sao lặng lẽ, mà sao lặng lẽ đành bỏ nhau,
Ừ thôi đã quyết sang ngang,
bận lòng chi những mấy mây ngàn lối xưa,
hồ sen năm ấy trời mưa
nay sen lại nở lưa thưa mấy vàng,
trách nguời con gái phũ phàng,
bến xưa lạnh quá bến xưa lạnh quá sao sang một mình,
Để anh ôm mối tình si
đêm đêm thổn thức mơ hình bóng ai ,
chiều nay hồn lạnh nắng phai,
mình anh lẻ bóng ngóng hoài chân mây,
cuộc tình đã chết từ đây, chết từ đây, chết từ đây Duyên ta chưa thắm kiếp này mất nhau .

 

Hôn Môi Xa

Trần Minh Phi
Những mùa thu đến muộn
Những ngày yêu dấu cũ
Con đường năm xưa mưa rơi ngàn lá me buồn
Những loài hoa bé dại
Những tình yêu áo trắng
Mưa phố êm đềm bên hiên nhà bâng khuâng

Hôn môi xa hôn những nỗi nhớ ngút ngàn
Hôn môi xa yêu thương gởi gió bay về
Hôn môi xa hôn những nỗi nhớ ngút ngàn
Hôn môi xa yêu thương gởi gió bay về

Và ta ước mơ rằng những yêu dấu như đóa hoa hồng mãi không tàn
Những mùi hương đóa hồng
Với người yêu dấu hỡi
Bây giờ nơi nao thu sang nhìn phố thu vàng
Có loài chim rất lạ
Hát lời yêu dấu cũ
Ôi vắng xa rồi đôi môi hoa hồng


Hôn Nhau Dưới Mưa - Kiss Me In The Rain

Streisand, Barbara
Bỗng thấy nhớ quá nhớ quá khi ngồi đây
Với nắng quái mới tắt bỗng mưa hè rơi
Và thấy chất đắng với chua cay
Nghẹn ngào tiếc nuối ngất ngây.
Ngày cũ biết bao là tình
Âu yếm đã quên thật nhanh.
Và nếu dĩ vãng có trôi qua mau
Thì ước muốn xin lại có nhau.

Hôn em nào dưới mưa
Hãy cho em hoá sinh thêm một lần
Sống như xưa như cô bé ngây thơ.
Hôn em nào dưới mưa
Hãy cho em sống thêm thêm một lần
Tình say đắm thiết tha ơ thờ
Mặc cho suối nước tuôn mắt môi ướt mưa.

Dù đã có lúc chúng ta xa nhau
Xin đừng oán trách nhau
Xưa em như cô bé rất ngu ngơ
Từng bị sa ngã bơ vơ.
Này ta đưa nhau ra thoát dương trần
Ra thoát không gian thời gian.
Nay ta bên nhau dưới nước mưa tuôn
Hãy cho em xin được thấy anh.

Hôn em nào dưới mưa
Hãy cho em hóa sinh thêm một lần
Sống như xưa như cô bé ngây thơ.
Hôn em nào dưới mưa
Hãy cho em sống thêm thêm một lần
Tình say đắm thiết tha ơ thờ
Mặc cho suối nước tuôn mắt môi mặn ướt.

 

Hôn Nhau Lần Cuối

Văn Phụng
Nguyễn Bính
Cầm tay, anh khẽ nói:
 Khóc lóc mà làm chi ?
 Hôn nhau một lần cuối
 Em về đi, anh đi.

 Rồi một, hai, ba năm
 Danh thành anh trở lại
 Với em, anh chăn tằm
 Với em, anh dệt vải

 Ta sẽ là vợ chồng
 Sẽ yêu nhau mãi mãi
 Sẽ xe sợi chỉ hồng
 Sẽ hát ca ân ái

 Anh và em sẽ sống
 Trong một mái nhà tranh
 Lấy trúc thưa làm cổng
 Lấy tơ liễu làm mành

 Nghe lời anh em hỡi
 Khóc lóc mà làm chi
 Hôn nhau một lần cuối
 Em về đi, anh đi.

 

Hồn Nhiên

Quốc Vượng
Một sáng em đến, tóc ngang bờ vai
gió đưa hàng cây, nhẹ vương gót hài
Ðời vẫn vui mãi, có em cùng ta
hát câu tình ca, mê say thiết tha
Nhẹ bước trên phố, nắng vương má hồng
Nắng thêu áo lụa, ôi dáng hiền hòa
Ðường nắng qua ngõ, ngỡ như quen thương
Vai gầy gót mềm, mãi nhớ nào quên
Em thơ ngây như nụ hoa xinh tươi
Ðang rực rỡ trong ánh nắng mai
Khi em bên anh em tựa như chim non
Ðang hồn nhiên đua hót líu lo ngàn lời
Em ơi nghe chăng cuộc đời vui bao câu ca
Như ngàn suối reo trong tim ta
Ðôi ta phiêu du như là mây xanh đang trôi
Còn trôi mãi mãi trong cuộc đời

Hồn Quê

Hồng Hà
Nguyễn Huy Hoàng
Chào nhé thôi về cho kịp đò
Hoàng hôn bờ vắng phút biệt ly
Chiều đã xuống lòng như lời giục giã
Chờ hoài rốt cuộc cũng chia tay
Mười năm thì chóng một đêm chầy
Vầng trăng khuya lặn xuống trong hồn tôi
Tóc rối nhòa dần một dáng mây
Ai biết người đi lòng ở lại
Uốn cong như ngọn lũy tre làng
Buông mái chờ xuân ngày hội ngộ
Bên thềm mài mòn cả gót chân
Chào nhé người đi không thể hẹn
Chân trời nuôi ước vọng mong manh
Tóc trắng bạc mưa màu xứ lạ
Ai biết thuyền neo giữa thác ghềnh
Người về lẻ bóng in doi cát
Hoàng hôn loang đỏ mắt đồi quê
Bức tranh mờ tỏ ngày xưa ấy
Ngàn năm sau lại vẫn nhớ về

Hờn Sông Gianh (1944)

Lưu Hữu Phước
Lời : Hoàng Mai Lưu
1.
Trên sông chơi vơi, gió đưa hiu hắt từ phương xa vời.
Lan theo cơn gió, bấp bênh trôi máu ai pha hồng dòng sông ?
Vang theo hơi gió. Tiếng của ai thầm khóc trên lưng sóng ?
Thôi nhắc nhở chi khi Bắc Nam đoạn tình, tàn sát sinh linh.
Ôi sông Gianh ! Hồn mi than khóc ? Lòng mi đau đớn ? Dòng mi căm hờn /
Vì đâu bao năm nam bắc tranh hùng bạo tàn. Nên nước non đành chịu mờ ám.
Ôi sông Gianh ? lòng mi tủi chăng ? Hồn mi hổ chăng ? dạ có buồn chăng ?
Chưa xóa hết những cơ tương tàn.
Chưa thấy ngày vẻ vang.

2.
Trên sông xa xa, khói làm nương bóng mây bay là đà.
Vươn theo hơi khói. Bóng ai mờ lướt trong sương chiều đìu hiu ?
Không gian u tối. Sát khi dâng ngàn lớp che sông núi ?
Ôi xấu hổ thay, gương giết nhau một nhà, đời kiếp không phai.
Ôi sông Gianh ! Lòng mi có sánh. Cùng con sông Hát, cùng con sông Đằng ?
Còn ghi không phai, công đức bao người hào hùng. Không tiếc thân mình vì nòi giống.
Ôi sông Gianh ! Bình minh sáng soi. Toàn dân ước mong một sáng ngày mai.
Non nước hết chia phôi
muôn người âu yếm ngày sum vầy

Hờn Sóng Gió

Dương Thiệu Tước
Gió cuốn mây bay mịt mờ bầu trời buồn u ám vương
Chớp loáng mưa rơi nước reo rầm rầm trời rung sấm vang
Gió lay cây xa vời, lá tung bay tơi bời
Ðứng dưới bầu trời sóng gió vang ầm khiến ai trầm ngâm

Nhớ nước non xa âm u bụi trần mờ trong khói tên
Bóng dáng quê hương thê lương tràn đầy hờn căm chiến chinh
Biết bao trai anh hung, hiến thân cùng non sông
Tìm chốn sa trường, mong ngày vẻ vang, quản chi gió sương

Chờ ngày mai tươi sáng, cỏ cây mơ màng trong nắng
Nước non chan hòa màu tươi, đó đây vui cười
Hồn mộng nắng đầy vơi
Tìm theo bóng người xa vắng
Ước mong ngày về hàn huyên
Soi chung mảnh hương huyền

Nhưng giờ này nhớ nhung
Tìm hình ai trong gió mưa lạnh lùng
Ôi lòng hờn căm chinh chiến
Sầu chia ly trong nguy biến
Chờ ngày mai tươi sáng
Cỏ cây mơ màng trong nắng
Khúc ca khải hoàn lừng vang
Khắp nơi đầy huy hoàng

Hồn Theo Gió

Ngọc Bích
Nhịp 4/4 Điệu Blues Hợp âm La thứ

(sáng tác giữa thập niên 40)

Đêm khuya ta thương nhớ ai trong lòng!
Lệ tràn về tim đâu hình bóng!
Thấy trong sương mờ dáng huyền năm xưa
Khuất sau làn mây gió đưa!

Đêm nay sao trong mắt ta hoen mờ!
Nhạc hồn ơi về dâng sầu nhớ!
Nhớ ai trong mơ, giấc mộng chiều xưa
Kiếp giang hồ theo gió mưa

Một chiều nào cùng say ái ân!
Nhạc lòng nhịp hòa trong hương xuân!
Những phút bên nhau êm đềm!
Đôi hồn người còn say triền miên!

Kìa xa xa hình như bóng ai
Vờn theo làn mây, bay theo gió!
Nhắn tới ai câu "mong chờ"
Mau về thả hồn trong giấc mơ!

Đêm nay trăng thương xót ai trăng mờ!
Trời về khuya thầm vương sầu nhớ!
Trách ai năm xưa, nỡ đành thờ ơ
Xót xa chùng muôn phím tơ!

Hồn Tử Sĩ

Lưu Hữu Phước
Hoàng Mai Lưu
Đêm khuya âm u
Ai khóc than trong gió đàn
Sóng cuốn Trưng Nữ Vương
Gợi muôn ngàn bên nước tràn
Hồn ai đang thổn thức trên sông
Hồn quân Nam đang khóc non sông
Sát khí ngất đất bao lớp thây muôn bóng huyền
Không gian như lắng nghe bao oan hồn
Đang xao xuyến xót thương hai Nữ hoàng tuẫn thân
Dù mạng vong lửa hờn chưa tan
Làn sóng đang thét gào gió vang tiếng nguyền cùng gươm đao
Nguyện cùng sông đẫm máu
Tấm thân nát không nao
Nhìn thấy quân Hán dầy xéo
Sông núi nhà dòng châu rơi
Khắp nước non mờ tối dưới trời

Nào ai yêu nước nhà
Vì giống nòi vì hận thù
Làm sao đưa dân qua cơn đau khổ
Người Nam anh dùng quyết dâng đời sống cho non sông
Liều mình vào tên khói
Cùng người thù ta quyết không đạp đất chung
Trai hùng tráng lúc quốc biến xả thân
Lấy máu nóng cứu dân khỏi hồi nguy nan
Chí hiên ngang

Bao năm công đức
Xây đắp nên non nước nhà
Sóng gió nguyện khắc trong
Tấm quốc dân không xóa nhòa
Vì đâu vua Trưng nữ ra quân
Vì non sông tử tiết vong thân
Nước cuốn réo rắt như thiết tha gọi quốc hồn
Thiên thu trên Hát Giang vang tiếng lòng
Dân đau đớn khóc giang san phải hồi ngửa nghiêng
Cùng nhau khấn non nước thiêng liêng

Hòn Vọng Phu 1

Lê Thương
Lệnh vua hành quân trống kêu dồn,
quan với quân lên đường,
đoàn ngựa xe cuối cùng,
vừa đuổi theo lối sông.
Phiá cách quan xa trường,
quan voi quân lên đường,
hàng cờ theo trống dồn
ngoài sườn non cuối thôn,
phất phơ ngậm ngùi baỵ

Qua Thiên San kìa ai tiễn rượu vừa tàn,
Vui ca vang rôi đi tiến binh ngoài ngàn.
người đi ngoài vạn lí quang sang,
người đứng chờ trong bóng cô đơn.
Bên Man Khê còn tung gió bụi mịt mùng,
Bên Tiêu Tương còn thương tiếc nuối ngàn trùng.
người không rời khỏi kiếp gian nan,
người biến thành tượng đá ôm con.

Ngựa phi ngoài xa hí vang trời,
chiêng trống khua trăm hồi,
ngần ngại trên núi đồi,
rồi vọng ra khắp nơị
Phiá cách quan xa vời,
chiêng trống khua trăm hồi,
ngần ngại trên núi đồi,
rồi dậy ra khắp nơi
thắm bao niềm chia phôi.

Vui ra đi rồi không ước hẹn ngày về,
ai quên ghi vào gan đã bao nguyện thề.
Nhìn chân trời xanh biếc bao la,
người mong chờ vẫn nhớ nơi xa
Bao nhiêu năm bồng con đứng đợi chồng về,
bao nhiêu phen thời gian xóa phai lời thề,
người tung hoành bên núi xa xăm,
người mong chồng còn đứng muôn năm

Hòn Vọng Phu 2

Lê Thương
Người vọng phu trong lúc gió mưa,
Bế con đã hoài công để đứng chờ,
Người chồng đi đã bao năm chưa thấy về
Đá mòn nhưng hồn chưa mòn giấc mơ

Có đám cây trên đồi gióng trông trong mơ hồ,
Ngày nào tròn trăng lại nhớ đến tích xưa..
Khi tướng quân qua đồi, kéo quân, quân theo cờ,
Đoàn cỏ cây hãy còn trẻ thơ cho đến bây giờ đã thành đoàn cổ thụ già
Mà chờ người đi mất từ ngàn xưa,
Nàng đứng ôm con, xem chàng về hay chưa? Về hay chưa?

Có ai xuôi vạn lý nhắn đôi câu giúp nàng,
Lấy cây hương thật quý, thắp lên thương tiếc chàng.
Thôi đứng đợi làm chi, thời gian có hứa mấy khi sẽ đem đến trả đúng kỳ
Những người mang mệnh biệt ly

Trời chuyển mưa trong tiết tháng ba,
Suốt năm nước nguồn tuôn đổ xuống "Bà", hình hài người bế con nươc chảy chan hòa, Thấm vào đến tận tâm hồn đứa con,
Nên núi non thương tình kéo nhau đi thăm nàng nằm thành Trường Sơn vạn lý xuyên nước Nam.
Dâng lá hoa suối nguồn với muôn chim vô vàng
Bầy cảnh Nam Bắc đầy cỏ hoa
như cố khuyên nàng trở về, chớ đừng để xuân tàn,
nhiều đồi rủ nhau kéo thành đảo ra tới tận khơi ngàn...
Xem chàng về hay chưa, về hay chưa?

Chín con long thật lớn, muốn đem tin tới nàng, Núi ngăn không được xuống, chúng kêu ca dưới ngàn.
Nàng cố đợi nghìn năm, một nghìn năm nữa khác sẽ qua, đến khi núi lở sông mòn, mới mong trở thành Hòn Vọng Phu

 

Hòn Vọng Phu 3

Lê Thương
Nơi phiá Nam giữa núi mờ
Ai bế con mãi đứng chờ
Như nuớc non xưa đến giờ?

Đuờng chiều mịt mù cát bay tỏa buớc ngựa phi
Đuờng truờng nếp tàn y hùng cuờng vẫn còn bay trong gió
Bóng từ xa sắp dần qua bóng chàng chập chùng vuợt núi non cũ
Với hành luơng độ đường
Chiếc hùng guơm danh tuớng
Duới tà uy đếm nhịp đi vó ngựa phi
Dấn buớc tang bồng giữa nơi núi rừng

Bên nợ tình thâm, bên nợ giang san
Bên đồi ai oán, bên rừng đa đoan tiễn đưa bóng chàng
Đuờng về nuớc chập chùng xa
Nhiều đồi núi cheo leo
Cây với rừng ruờm rà
Đuờng Vạn Xuyên, đuờng cổ Lũy
Duyên núi sông vẫn như thắm nhòa

Đò vạn lý, Đò ải quan,
đò rừng lá nuớc trong bao cá lội từng đàn
Thành Cổ Loa, Đền Vạn Kiếp,
Bao tháng năm vẫn chưa xóa nhòa

Tiếng núi non lưu luyến tấc lòng bao nghìn năm
Tiếng gió cồn như tiếng trống dồn buổi khuya vắng
Từ bóng cây ngôi mộ bên đuờng
Từ mái tranh bên đình trong làng
Nguồn sử xanh âm thầm vẫn sống
Bao mối thuơng vang động trong lòng
Đồi lan, đồi quế rắc kho huơng nồng
Rừng sao đua đòi rừng trắc
Lo che ánh lửa vầng duơng tiếp đưa bóng chàng

Đuòng cao đuờng thấp khắp khe chân chàng
Nhìn qua con đuờng mòn cũ
Quanh co mấy buổi tà duơng mới mong tới làng

Nhớ cố huơng lưu luyến sao tiếng tấc lòng mau dồn chân
Vết buớc đi trên phím đá mòn còn in dấu
Từ bóng cây ngôi mộ bên đuờng
Từ mái tranh bên đỉnh trong làng
Nguồn sử sanh âm thầm vẫn sống
Bao mối thuơng vang dậy trong lòng

Hòn Vọng Phu

Hồng Ân Kỳ Diệu

Nguyễn Tuấn
Thơ: Vương Ngọc Long
Phỏng theo bài thơ Anh-Pháp-Việt tên là
Amazing Grace (Hồng Ân Kỳ Diệu)

Con xin cảm tạ Chúa Trời
Hồng Ân kỳ diệu ban người thế gian (khắp trần gian)
Đời con gian khó đã nhiều
Ưu phiền bệnh tật muôn vàn khổ đau

Dẫu lạc lối, dẫu lầm đường
Chúa Kitô vẫn sẵn sàng thứ tha
Ôi nguồn sáng, sáng chan hòa
Đem theo nhân ái an vui mọi nhà

Giáng Sinh cảm tạ ơn người
Hồng Ân kỳ diệu Chúa Trời đã ban (Chúa Trời đã ban)
Vinh danh Chúa Cả trên trời
Con xin thành kính dâng lời tạ ơn

(Lại từ đầu ....)

Hồng Môi

Lê Minh Sơn
Có cơn gió khe khẽ đùa tóc mây
Có tia nắng e ấp hồng môi
Có cô bé đôi mắt hay cười
Lún đôi má làm duyên
Bỗng bỡ ngỡ khi bất chợt thấy ai
Mắt trong mắt thao thức quầng mi
Có cô bé đôi mắt hay cười
Lún đôi má làm duyên
Nhưng bao đêm bé khóc trong mơ
Ðôi câu thơ ai mang khát khao đợi chờ
Bóng người đi xa mãi mất rồi
Dáng hình ai in mãi trong giấc mộng 

Hong Tóc

Phạm Anh Dũng
Phạm Thế Trường
Tóc hong nghìn sợi rối
Tim em in vết buồn
Dấu chim uyên đã mỏi
Lệ nào theo mưa tuôn

Thôi tình duyên đã muộn
Em ôm giọt sầu cũ
mưa đầu mùa gió cuốn
Giòng nước buồn thiên thu

Hôm nay thu mưa
Em ngồi hong tóc một mình
Hoa rơi ven lá vàng hiu hắt lìa cành
Mây bay quan san
ai nhặt hoa vỡ trên đồi
Tìm nắng xưa nhuộm tóc mây
Ôi cuộc tình lãng du

Tóc hong nghìn sợi rối
Nỗi buồn đau khua vang
Nặng lòng nhau một cõi
Như xé nát hồn hoang

Có còn gì để nhớ
Lối nào em đã qua
Ôi tình duyên đã lỡ
Ngõ vắng buồn chiều mưa

Họp Lửa Rừng Đêm

Lê Dinh
Bolero

Họp nhau đây ngàn tay nắm tay ca lên
Nào anh em rừng khuya lửa đêm khơi thêm
Rừng bao la bên ánh lửa hồng
ta ca  vang suốt đêm dài
xa xa còn vang tiếng ta

Cầm tay nhau mà ca hát vang đêm nay
Nhìn nhau đi rồi mai chúng ta chia tay
Ngày mai đây trong bốn phương trời
anh em đem sức xây đời
cho thêm biết bao niềm vui

Cùng ca ca nào ca hát vang
Ngày mai anh em ta sẽ lên đàng
Buồn chi anh phút giây từ ly
Vui đi trong câu ca đời ta thêm tươi mới

Rồi chia tay ngày mai chúng ta ra đi
Hẹn mai đây về đây hết khi phân ly
Bàn tay ta ta giúp cho người thêm vui,
xây đắp cho đời thêm tươi,
biết bao niềm vui

(Lập lại từ đầu)

...xây đắp cho đời thêm tươi,
ngày luôn vui mới

How Do You Want Me To Love You

Ngoại Quốc
LV: Quốc Bảo
Cô em từ đâu tới cô em tên gì
Chớ bối rối đấy cớ sao em ngồi yên nghe anh nói
Rằng anh đây xin hứa làm người anh trai hiền
Nào cô bé hãy nói cho anh nghe xem nào cô em xinh xắn
Cho anh nghe một lời anh yên lòng
Em này em xinh như hoa này này em nói đi và anh xin hứa trước sóng gió
Tìm theo bước em suốt đời
Dâng trọn tim anh này nàng hỡi
Nhìn em như đã quen thân lâu rồi
Thì em ơi, này em ơi
Bằng lòng nhé em xinh
Nhìn em như đã yêu em lâu rồi
Thì em ơi dù ra sao anh cũng sẽ theo gót em trọn kiếp thôi.

Hư Ảo Trăng

Phạm Anh Dũng
Nguyên Sa
Hư ảo nào như hư ảo trăng
Em đàn cung nguyệt hát cung vân
ta về đôi lúc đêm đang tới
tìm thấy trong thơ khúc nguyệt cầm

Hư ảo nào như hư ảo mây
em cười trong nắng áo trong tay
thơ trong ta áo em trong gió
ta nhớ mơ hồ mây trắng bay

Hư ảo nào như hư ảo ai
sương mờ giăng lối lá bay bay
em như huyền hoặc đời như mộng
ta lac đường vào chốn liêu trai

Hư ảo nào như hư ảo em
tiếng cười khô đọng những thân quen
đời xưa ta nhớ mây chiều gió
còn lúc bây giờ ta nhớ em

Hư Vô

Trần Quan Long
Hà Huyền Chi
Vừa khơi nhóm lửa tình yêu,
Thi không buốt giá cô-liêu,
Vờn bay ngọn tóc pha tiêu,
Nắng nghiêng mái núi hanh chiều.

Vàng thu héo-hắt thu phong,
Lời ai mưa lũ trút than hồng,
Mưa lũ trút than hồng,
Vừa rơi trong ta chiếc lá cuối cùng.

Bẽ-bàng nhắc chuyện ngày xưa,
Đắng-cay nghĩ đến bây giờ.
Đắng-cay nghĩ chuyện mai sau,
Xót-xa hai đỉnh u-sầu.

Cành vui gió ngủ mê say,
Thi không sấm sét đâu đây,
Hồn tan từng phiến trên tay,
Cánh mây hấp-hối chân ngày.

Hạt mưa vỡ giữa hư-vô,
Hẹn nhau trôi mãi kiếp sông-hồ,
Trôi mãi kiếp sông hồ,
Chợt nghe bâng-khuâng suối hát dưới mồ.

Hứa Đi Anh

Nguyễn Ngọc Thiện
Sao anh không đến thăm em chiều mưa vẫn bay
Hay bao cô gái khiến con tim anh lạc lối
Sao anh gian dối để trong lòng em rối bời
Đừng như hạt mưa làm ướt mắt em.

Anh không mang đến cho em tình yêu khói sương
Như bao chiếc lá cuối thu rơi rơi lặng lẽ
Sao anh không nói để em chờ mong mỏi ṃn
Đừng mang buốt giá về ướp tim em.

Có không anh tình mình  tựa như cơn gió
Có không anh hãy nhìn vào đôi mắt em
Hứa đi anh đừng làm tình  ta oan trái
Hứa đi anh cuộc tình mình sẽ lâu dàị

Có không anh đừng làm tình em đau nhói
Có không anh hăy nhìn vào đôi mắt em
Hứa đi anh đừng làm tình  ta tan vỡ
Hứa đi anh cuộc tình mình mãi muôn đời

Huế

(chưa biết)
Tôi thương Huế, thương dòng Hương đỉnh Ngự
Đường Nam Giao, thoai thoải đến nhà em
Tôi thương Huế, Cố Đô đêm trầm lặng
Trăng nhà ai, Trăng chảy một dòng sông

Nghe xa vắng, ngân buồn chuông Thiên Mụ
Bến Vân Lâu ngắm thế sự lắm đổi thay
Còn đâu Huế, đẹp xinh như tuổi ngọc
Hoa bướm ngày thơ, theo thời gian, đến xa mờ

Hò…ơi…Huế năm xưa chìm trong biển lửa
Hết chiến tranh rồi bão lụt tơi bời
Ơi…trời…!!!Không thương dân Miền Trung nghèo khổ
Vất vả ngược xuôi, chứ đoạ đày chi lắm (mà) ơi trời!

Tôi thương Huế, thương bài thơ nón đẹp
Cầu Tràng Tiền, gió lộng tóc thề bay
Thương đàn bướm nhà ai chiều xuống chậm
Nữ sinh Đồng Khánh, tan trường áo trắng bay bay

Tôi thương Huế, thương mẹ quê xuôi ngược
Dù nghèo khó, vất vả chẳng thở than
Lòng vẫn thích đón mời muôn khách lạ
Tô bún bò, ngun ngút khói quê hương

Đây tất cả, tình tôi và xứ Huế
Cố Đô nghìn xưa, vùng hoả tuyến giờ đây
Tiếng súng nổ, thay pháo nhà ai đó
Xin được nghìn năm, chung sống kiếp dân gầy.

Huế Bây Chừ

Anh Bằng
Xứ Huế bây chừ, trùng dương ngăn đôi
Một người bước đi sầu thương khôn nguôi
Một người thương nhớ trong một nỗi ngậm ngùi
Lạnh lùng đôi lứa trọn một đời
Có buồn không thành Huế ơi?

Xứ Huế bây chừ, mùa mưa chưa anh?
Phượng hồng sân trường nở hoa chưa anh?
Bạn bè thân thiết năm nào của bọn mình
Còn ai trên bước đường học hành, hay ngàn phương cách biệt tình?

ĐK:
Nhớ Huế thật nhiều!
Thành phố ngày xưa vui rộn ràng
Áo trắng nữ sinh bay dịu dàng
Chiều đò Hương Giang khách qua đò ngang

Nhớ Huế ngàn đời!
Đường vắng về khuya dưới đèn vàng
Đôi bóng dìu nhau đi thật gần
Đời tưởng như không có ngày ly tan

Xứ Huế bây chừ, mùa đông chưa anh?
Từng con phố yêu, còn vui không anh?
Lề đường những cánh lá me đã lìa cành
Đổ vàng trên tóc bóng người tình
Như ngày xưa ấy đôi mình...

 

Huế Buồn Chi

Phạm Anh Dũng
Hoàng Xuân Sơn
Huế buồn chi Huế không vui
Huế o ở lại Huế tui đoạn đành
O đau sương khói một mình
Tui đi ray rứt Nội thành tái tê

Huế buồn chi tội rứa thê
Tình xưa nghĩa cũ ngó về tựa nương
Huế ơi mộng tới đường trường
Kim Luông Vỹ Dạ dòng Hương có còn

Trèo tình lên núi mà thương
Cỏ hoa chất ngất phố phường ở mô
Huế chừ cách mấy triệu o
Mưa qua cửa Thượng chiều co bến Thừa


Huế Đã Xa Rồi

Anh Bằng
Huế đã xa rồi Huế của tôi
Chiều nay thương nhớ một phương trời
Huế ơi không nói mà ly biệt
Mà biệt ly đời Huế với tôi.

Bao tháng năm rồi Huế ở mô
Tình xanh bóng lá mùa trăng nào
Huế thương ơi biết nói răng chưa
Giờ thương nhau biết mấy cho vừa
Kẻ bên ni đêm đêm nỗi sầu bi,
nhắc kẻ ở bên tê

Tôi vẫn đi tìm Huế của tôi
Ngàn Thu áo tím ở bên trời
Vẫn nghe ray rứt bờ môi lạnh
Để khóc từng đêm Huế mô rồi

Vẫn nghe ray rứt bờ môi lạnh
Để khóc từng đêm Huế mô rồi

 

Huế Đêm Trăng

Quốc Dũng
Đức Cường
Trăng xuống Huế mù sương
Tàn rơi trên phố phường
Vàng cây lá giăng đường
Trở về qua lối xưa
Từ tháng năm sầu nhớ
Ngỡ chìm trong giấc mơ

Hương Giang nghe như vọng về
Ðiệu Nam Ai nức nở
Xa xôi lắm con đò
hẹn hò thương yêu bến bờ
Giòng sông vẫn trôi
Sao nhịp đời vắng vui
khi người cũ nay xa vời

Trăng nghiêng xuống vai cho sầu thương nặng mãi
Trăng lênh đênh mây nước dâng ưu phiền
Hạ bước chân theo ngàn lau lặng lẽ
Ðêm buông lơi cùng gió đi không về

Thao thức mãi vầng trăng
Người ơi có biết rằng
Tình ta vẫn âm thầm
Nặng nề chân bước qua
Ðường Huế sao dài quá
Bóng người xa quá xa

Nam Giao ơi câu hẹn thề
Ngày nao thêm não nề
Tim ta lắng nghe hoài
Lời tình tơ vương gót hài
Trăng còn nhẹ lay mây trời còn bay
Vẫn còn nhớ thương đong đầy

Huế Đẹp Huế Thơ

Duy Khánh
Ballade

Huế đẹp Huế thơ ơi
Huế mộng Huế mơ
Hỏi rằng khi mô chớ chừ mần răng mà có Huế đẹp Huế thơ ơi
Huế mộng Huế mơ (Nhạc...)
Trường Tiền nghiêng nghiêng
tiếng dép Trị Thiên nghe não nuột đêm trường,
Tiếng ai sầu thương ôi xót xa bên dòng Hương,
Chừ xa rồi Huế đẹp của mình ơi !
Đường lên Nam Giao chừ mới thiệt là cao
Bao năm ni dài khoai sắn tấm thân còm cõi mần răng mà leo cho nổi
Ngự Bình với lại Nam Giao dốc chừ mới thiệt là cao
Đông Ba, Gia Hội quanh quanh đường vô Thành Nội gió dập mưa vùi
Người về ăn nói ngược xuôi,
hỏi chừ ai biết tin ai (Nhạc...)

Ơ ... ơ ... O ơi o, Xưa lên Kim Long xưa về Vỹ Dạ
Nón lá nghiêng nghiêng o cười thong thả
Áo o thì trắng quá nhìn không ra
Tại răng chừ áo cụt lại là mầu đen?
Ơ ... ơ ... Tiếng cười răng đã im lìm
Đi mô (mà) tất tưởi mắt nhìn ngược xuôi
Bài thơ côi nón mô rồi
Mái tóc thề thốt gọi mời cũng đi mô !
Huế đẹp Huế thơ ơi !
Huế mộng Huế mơ ơi!
Hỏi rằng khi mô chớ chừ mần răng mà có Huế đẹp Huế thơ ơi
Huế mộng Huế mơ (Nhạc...)
Trường Tiền nghiêng nghiêng
tiếng dép Trị Thiên nghe rờn rợn đêm trường
Tiếng ai sầu thương ôi xót xa bên dòng Hương chừ xa rồi
Huế đẹp của mình ơi,
Chừ xa rồi Huế đẹp của mình ơi!

 

Huế Dịu Dàng

Đỗ Lễ
Huế ơi, anh thương làn tóc em dài
Huế ơi, anh yêu màu tím hoa cài,
Dáng em dễ thương cho anh mộng mơ ...Hey ...
Mắt em mơ màng, anh yêu nồng nàn
Tan trường anh chờ đứng đón em về .... lòng anh ngây ngất

Hỡi em, anh thương từ lúc mới hẹn
Nắng tung em nghiêng ngành nón e thẹn
Dễ thương, môi em như hoa đào tươi thắm
Ngất ngây bên em yêu nhau một đời
Những ngày có em đôi tay ngọc ngà ...chiều nay có nhau
Áo trắng thiết tha bên cầu Tràng Tiền
Nắng che suối tóc quê em một miền
Sông Hương Núi Ngự ngơ ngẩn nhìn em
Đẹp quá đi thôi, em xinh má lún đồng tiền
Hồi chuông Thiên Mụ, lòng anh bồi hồi ....

Huế ơi, anh thăm về thôn Vỹ Dạ
Huế ơi, đưa em chiều nắng vàng hạ
Nhớ em nhớ anh cho bao kỷ niệm êm
Tóc em vương trên môi anh nhẹ hồn
Mắt em vấn vương đưa anh vào mộng để anh nhớ thương

Huế Mãi Trong Tim

Nguyễn Phú Yên
Phạm Hòa Việt
Nhịp 4/4 Điệu Slow Hợp âm Sol trưởng

Như tuổi thơ... vo tròn áo mẹ
Thuở học trò... Huế buộc tình tôi
Nay đi giữa... hai hàng phượng đỏ
Chợt thấy bâng khuâng... ngày tháng xa rồi

Sao thương quá... một thời con gái
Dẫu rêu phong... Thành nội xa mờ
Màu áo trắng... trắng cầu hai lối
Huế ân tình... chiếc nón bài thơ

Nay... xa Huế... nửa đời nhìn lại
Vẫn... nồng nàn... tình nghĩa anh em
Đâu tiếng hát... khung trời đại học
Huế xuống đường... một thuở đấu tranh

Yêu... quê hương... nên dòng sông mát
Chia... đôi bờ... để gọi tình em
Xa thì nhớ... gần chưa hiểu hết
Huế bây giờ... còn mãi trong tim...

Huế bây giờ... còn mãi trong tim...

Huế Mãi Trong Tôi

Thái Quý

 
Anh sẽ về với em hát bài ca của Huế,
lời hát có sông Hương dạt dào,
lời hát có tình em ngọt ngào.
Ðiệu lý thương nhau có hương đồng lúa mới.
Ðiệp khúc tương tư với năm chờ tháng đợi
có tình người trong mỗi khúc dân ca.

Tạm biệt Huế đi xa chỉ mới mùa thu qua
mà nỗi nhớ cứ chồng lên vời vợi.
Nhớ một dáng đi, nhớ từng giọng nói,
nhớ đường phố quen đang hồng lên sắc mới
nhịp đời vút bay cao Huế lại sáng xanh trời.

Huế ơi! Tôi yêu Huế của tôi cho năm tháng đầy vơi từ mùa thu của Huế giọng hò đang ngân xa.
Dạt dào trong bao la và nỗi nhớ.
Huế lại đến trong ta.

Anh nhớ về tháng ba,
nắng đồng thơm mùa thu
đường phố có sông Hương dạt dào lời hát
có tình em ngọt ngào,
điệu lý năm canh những đêm dài thương nhớ.
Ðiệu lý giao duyên nối bên bồi bên lỡ.
Lý chiều chiều ai thả xuống sông Hương.

Một ngày mới quê ta đường phố sắc hoa từng nhịp sống như lòng sông cuồn cuộn.
Huế của ước mơ tóc thề vương vấn
Huế giàu ý thơ khi tình em vừa đến
một lời nói yêu thương đằm thắm đến vô cùng.

 Huế ơi! Tôi yêu Huế của tôi cho năm tháng đầy vơi từ mùa thu của Huế giọng hò đang ngân xa.
Dạt dào trong bao la và nỗi nhớ. Huế lại đến trong ta.

Huế Mù Sương

(chưa biết)
Huế bây chừ buồn lắm không em ?
Tháng đông dài mưa lạnh buốt đêm đen
Và đường khuya thành phố có lên đèn
Ðã lâu rồi anh không về thăm Huế
Chân theo chân nhặt bóng nắng đường dài
Giọt nắng thu vàng giấc ngủ ngày mai

Nhớ áo trắng với nụ cười
Em ngơ ngác qua Trường Tiền lộng gió
Anh là kẻ phiêu bồng một sớm
Thương em rồi nên dừng bước nơi đây
Ðã lâu rồi anh không về thăm Huế
Từ độ nào còn nhớ áo thơ bay
Huế bây chừ buồn lắm không em?
Huế bây chừ buồn lắm không em?

Huế Ngọc

Võ Tá Hân
Vương Ngọc Long
Huế có gì để tôi phải thương
Bên ni bên nớ mấy độ đường
Hoa lá bâng khuâng tình tím dại
Hồn nhiên trong trắng chẳng nhạt phai

Mái tóc thề xõa trên bờ vai
Cho tôi nhung nhớ tháng năm dài
Nón lá nghiêng che đôi mắt ngọc
Cho tôi thờ thẫn mộng thiên thu

Đóa hồng tươi bờ môi son đỏ
Mắt nhung huyền đài các mộng mơ
Dáng hồn nhiên sơn ca tình ái
Em mỉm cười ngây dại nắng vàng tơ

Tuổi học trò êm đềm mây trắng
Cho tôi tơ tưởng tháng năm chờ
Con đường bóng phượng rợp ngàn hoa
Thấp thoáng hàng cây ngỡ bóng nàng

Huế có gì để tôi phải yêu
Cho tôi mê đắm nhớ nhung nhiều
Xao xuyến tâm tư chiều nắng hạ
Tình xưa thơm ngát cả hồn tôi

Huế có gì để tôi phải thương
Bên ni bên nớ mấy độ dường
Hoa lá bâng khuâng tình tím dại
Ôi nghìn đời tôi vẫn mãi không quên

 

Huế Sài Gòn Hà Nội

Trịnh Công Sơn
Huế Sài Gòn Hà Nội Quê hương ơi sao vẫn còn xa
Huế Sài Gòn Hà Nội Bao nhiêu năm sao vẫn thờ ơ
Việt Nam ơi còn bao lâu những con người ngồi nhớ thương nhau
Triệu chân em Triệu chân anh Hỡi ba miền vùng lên cách mạng
Đã đến lúc nối tấm lòng chung
Tuổi thanh niên hãy đi bằng những bước tiền phong
Từ Trung Nam Bắc chờ mong nung đốt
Những bó đuốc reo vui tự do
Đường đi đến những nơi lao tù
Ngày mai sẽ xây trường hay họp chợ
Dân ta về cày bừa đủ áo cơm no
Bàn tay giúp nước bàn tay kiến thiết
Những dấu căm hờn xưa nhạt mờ
Nhà ta xây mái vườn ta thêm trái
cho em ra đầu núi ca tình vui
Bắc Nam Trung ơi đoàn kết một miền
Phá biên thuỳ mở rộng đường thêm
Dựng nước bình yên

Huế Sài Gòn Hà Nội hai mươi năm tiếng khóc lầm than
Huế Sài Gòn Hà Nội trong ta đau trái tim Việt Nam
Đạn bom ơi lòng tham ơi khí giới nào diệt nổi dân ta
Việt Nam ơi bừng cơn mơ cho mắt nhìn sạch tan căm thù
Hãy xoá hết dấu tích buồn xưa
Ngày mai đây những con đường Nam Bắc nở hoa
Bàn thân ái lòng không biên giới
Anh em ơi lắng nghe tình nhau
Ngày vui lớn sẽ qua trăm cầu
Mẹ dâng miếng cau rồi dâng ngọn trầu
Cho hai miền trùng phùng lòng thấy nao nao
Ngày-Nam-Đêm-Bắc tình chan trong mắt
sẽ thấy trăm bình minh ngọt ngào
Ngựa bay trong gió lòng reo muôn vó
cho dân ta bừng lớn trong tự do
Bắc Nam Trung ơi tình nghĩa mặn nồng
Bước ra ngoài một lần, diệt vong
Dựng mái nhà chung

 

Huế Thương

An Thuyên
Trở lại Huế thương bài thơ khắc trong chiếc nón...
Em cầm trên tay ra đứng bờ sông.
Sông Hương nước chảy thuyền trôi lững lờ,
Em trao nón đợi và em hẹn hò.

Tôi nhớ khúc ca (a ........a)
Tôi nhớ khúc ca mỗi lần đến Huế,
Nam ai Nam bằng mà sao thương thế,
Lắng trong vui buồn mộng mơ em hát.

Trở lại Huế yêu lần theo ân tình câu hát...
Tìm người con gái áo tím mộng mơ.
Sông Hương tấp nập tìm răng được chừ,
Không nguôi kỷ niệm vòng tay học trò
Tôi nhớ đến em (a ......a)
Tôi nhớ đến em chiều hè vương
nắng
Rơi rơi sân trường Phượng hồng mơ ước
Dáng em đi về hoà tan trong Huế.
Nghe thân thương (ư) Huế...ơi!
Trở lại Huế thương bài thơ khắc trong chiếc nón.
Tôi thả xuống giòng sông Hương tìm em ...
Giữa Huế mộng Huế mơ …


Huế Thương 2

(chưa biết)
Tôi thương Huế, thương dòng Hương đỉnh Ngự
Đường Nam Giao thoai thoải đến nhà em.
Tôi thương Huế cố đô đêm trầm lặng
Trăng nhà ai, trăng chảy một dòng sông.
Nghe xa vắng, ngân buồn chùa Thiên Mụ
Bến Vân Lâu, ngắm thế sự lắm đổi thay.
Còn đâu Huế đẹp xinh như tuổi ngọc
Hoa bướm ngày thơ, theo thời gian... tít xa mờ!

(Ngâm / hò)
Hò`` ơi ... í ơ Huế năm xưa chìm trong biển lửa. Hết chiến chinh rồi bão lụt tơi bời…
Hỡi trời, không thương dân Miền Trung nghèo khổ vất vả ngược xuôi, chứ đọa đày chi lắm à ơi... hỡi trời !!!

Tôi thương Huế thương bài thơ nón đẹp
Cầu Tràng Tiền, gió lộng tóc thề bay.
Thương đàn bướm nhà ai chiều xuống chậm
Nữ sinh Đồng Khánh tan trường áo trắng bay bay
Tôi thương Huế, thương Mẹ quê xuôi ngược
Dù nghèo khó vất vả chẳng thở than
Lòng vẫn thích đón mời muôn khách lạ
Tô bún bò ngun ngút khói quê hương.
Đây tất cả tình tôi và xứ Huế
Cố đô nghìn xưa vùng hỏa tuyến giờ đây.
Tiếng súng nổ thấy pháo nhà ai đó
Xin được nghìn năm, chung sống kiếp dân gầy!

 

Huế Tình Yêu Của Tôi

Trương Tuyết Mai
Đỗ Thị Thanh Bình
(Hò Huế)
Ta nhớ ta thương...
Sông Hương... Núi Ngự...
Mơ chốn yên bình nhịp sống thanh tao
Ta vẫn ước ao làm sao trở lại...
Dẫu Huế xa rời ta mãi mến thương
Dẫu Huế u buồn ta mãi nhớ thương...

Ðã đôi lần đến với Huế mộng mơ
Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt
Vẻ đẹp Huế chẳng nơi nào có được
Nét dịu dàng pha lẫn trầm tư
Tình yêu ...Từ chiếc nón bài thơ
Từ giọng nói ấm trầm sâu lắng lạ

Ơi Huế của ta ...Ta có Huế ngọt ngào
Còn vang tiếng ca ... Huế khúc hát thanh bình
Cả nước yêu thương ... Ôm Huế vào lòng
Xẻ chia đắng cay gian khổ mặn nồng...

Ơi Huế của ta ...
Ta có Huế tự hào còn vang chiến công ...
Huế đi lên kiên cường ...

Nặng lòng với Huế xin viết tặng bài ca
Gởi trọn tình ta về Huế thương yêu!


Huế và Em

(chưa biết)
Anh ghé về thăm Huế một chiều mưa bay bay
Rồi anh đi biền biệt, để Huế nhớ Huế sầu, để Huế héo Huế gầy
Giòng sông Hương vẫn trong (ờ), nước sông Hương vẫn nồng
Mà sao người nỡ đành bỏ giòng sông thương nhớ bơ vơ...
Sao nỡ đành xa Huế, đành lòng quên sao anh
Giòng sông con đò nhỏ, vẫn nhắc nhở tới người
Vẫn tiếc nuối tháng ngày.
Đò Kim Long vẫn đưa, giốc Nam Giao vẫn chờ
Chùa Thiên Mụ vẫn đợi, lời thề xưa ai tha thiết hẹn về...
Anh ơi! dù có lênh đênh trăm núi ngàn sông
Xin anh chớ quên Huế buồn muôn thuở, và em nhé anh
Anh ơi! một phút bên nhau cũng là muôn thuở
Xin anh nhớ đừng quên Huế và Em
Mưa ướt mền trên Huế, Hoàng Thành mưa lung linh
Gợi em bao kỷ niệm, thuở Huế đón khách về
Rộng tiếng hứa tiếng thề
Giờ riêng em vẫn đây, ngóng tin ai mịt mờ
Người bây giờ phương nào.... chứ... còn... nhớ... Huế... hay... quên.

 

Huế Xưa

Châu Kỳ
Tôi có người em Sông Hương Núi Ngự,
của lũy tre Thôn Vỹ hiền từ,
của kinh thành cổ xưa thật xưa...

 Buổi trưa em che nón lá,
 Cá Sông Hương liếc nhìn ngẩn ngơ
 lũ chim quyên ngất ngây từ xa...

  Tôi sống độc thân trong căn phố nghèo
  bởi trót thương nên nhớ thật nhiều
  bởi em là hạnh phúc tình yêu...

Ở bên ni qua bên nớ...
cách con sông chuyến đò chẳng xa
nhỏ sang thăm có tôi đợi chờ...

 Huế... ơi!... có biết bây chừ
 tiếng ca nào vương bên mạn thuyền
 có ai chờ ai qua Tràng Tiền...
 không biết bây chừ...
 nữ sinh mang nón bài thơ
 để trai xứ Huế mộng mơ...

  Huế... ơi!... ta nhớ muôn đời
  bóng trăng hồ sen trong Hoàng Thành
  tiếng chuông từng đêm Thiên Mụ buồn
  Ta nhớ muôn đời...
  Người con gái Huế quá... xinh
  Tóc mây ngang lưng trữ tình

Non nước Thần Kinh quê hương đất lạnh
cả trái tim sông núi của mình
cả linh hồn của dân hùng anh..

Bởi đâu gây nên nông nỗi
cánh chim bay giữa trời lẻ loi
nhỏ tôi yêu khóc bao giờ nguôi???

Tôi đã lạc em trong cơn biển động
để tháng năm hai đứa lạnh lùng
để đêm ngày kẻ nhớ người mong...
Khổ đau cao như mây tím
cố năm xưa đã buồn buồn thêm
nhỏ yêu ơi... biết đâu mà tìm...


Hương

Nhật Ngân
Hương... Anh gọi tên em
Trong ngút ngàn nỗi nhớ...
Gọi tên em... gọi mãi khôn nguôi
Anh gọi tên em. Mịt mù trong gió lộng
Gọi thầm... nỗi nhớ... chơi vơi...

Từ em đi... đã lỡ xa nhau
Từ em đi... lạnh giá thương đau
Từ em đi... vời vợi bao nỗi sầu
Từ em đi... tiếng hát đơn côi.

Từ em đi... ngỡ đã quên nhau
Từ em đi... ngày tháng qua mau
Từ em đi... một mình anh nhớ hoài
Từ em đi... gió cuốn lên khơi.

Hương... Anh gọi tên em
Trong khắp trời thương nhớ...
Trời Cali... buồn lắm em ơi...
Anh gọi tên em, một mình trong giá lạnh...
Một mình... đếm bước... lang thang...

Từ em đi... đã lỡ xa nhau
Từ em đi... lạnh giá thương đau
Từ em đi... vời vợi bao nỗi sầu
Từ em đi... tiếng hát đơn côi.

 

Hương  Đồng Gió Nội (Chân Quê)

Song Ngọc
Hôm qua em đi tỉnh về
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi
Nào đâu cái yếm lụa sồi
Cái dây lưng đuỗi nhuộm hồi sang xuân.
Nào đâu cái áo tứ thân, cái khăn mỏ quạ,cái quần nái đen ?
Nói ra sợ mất lòng em .
Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
Như hôm em di lễ chùa.
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh.
Hoa chanh nở giữa vườn chanh.
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đầu gió nội bay đi ít nhiều

Hương Bình Lưu Luyến

Hồ Kim Thanh
Ðây Huế giòng Hương Giang lững lờ
Nam Bình khúc nhạc người tình xưa
Thành cao rêu phủ mờ sương gió
Lắng nghe khoan hò chèo lái đưa con đò
Tới chốn thần kinh chan chứa tình
Xóm nào nắng đẹp dệt mộng xinh
Ngàn hoa thua một tà áo tím
Lướt bay trên cầu càng thắm duyên Hương Bình
Khoan hò ơi ! Tóc ủ bờ vai
Nép trong bóng dừa
Ngắm Hương Giang lòng thuyền ai
Mà yêu tiếng hò đò đưa
Hồn mộng mơ ấp e dưới vành bài thơ
Xa Huế mà nghe như tiếng lòng
Thâm tình Hương Ngự dịu chờ mong
Miền Trung muôn thuở còn lưu dấu
Cố đô Hương Bình thành Huế rêu phong mờ

Hương Cố Nhân

Dzoãn Mẫn
Mây chiều xa bay rung trong ánh tơ
Giấc mơ triền miên tràn không bờ
Buông lòng thầm nghe xa đưa lướt trên tầng mây
Tiếng giây tơ đồng rộn thiết tha mê say

Có một đêm hè lòng tơ vương
Gió lùa đưa qua muôn phương
Ngàn tiếng dế reo trong sương xa vắng cố hương
Từ lâu ta nguyện cùng người
Suốt đời chìm trong muôn tiếng đàn thầm rộn chơi vơi

Có một đêm hè lòng thầm ca
Khúc nhạc ngân trong muôn hoa
Trầm lắng tiếng trong sương sa vương vấn thiết tha
Chiều nay trên đường gặp người
Hãy sánh dây tơ đồng cho lòng được thắm tươi

Vì mai đây mỗi người một đường
Cùng ra đi sống trong phong sương
Nhớ đây ta đắm say hương cố nhân
Cùng quên mưa gió rung tiếng đàn suốt canh thâu

Hương Đêm

Vũ Hoàng
Nguyễn Nhật Ánh
Moderato - Dịu dàngDm 4/4
Như gió từ khơi xa
đêm nay lùa vào bán đảo
Em đến giữa đời bao la
sao không một điều báo trước
bất ngờ như một cơn mưa
bất ngờ như một cơn mưa

Xin cảm ơn, hàng cây ven đường
Đã gánh cả bầu trời trên tán lá
Gánh dùm anh, mùa hè cơ cực
Cho trang thơ tình, xanh biếc dưới hàng me
Ơi nhành hoa làn hương quen đọng lại
Ngủ quên trong mái tóc em
Anh, sẽ giữ mãi, làn hương trong giấc ngủ
Để đêm đêm, thao thức đợi em về ...

(quay lại từ đầu)

 

Hương Giang Còn Tôi Chờ

Châu Kỳ
"Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay…"(Hàn Mặc Tử)
Ðây bến Hương giang sao vắng đò người sang
Mưa gió miên man nghe thấm lạnh chiều hoang
Tôi nhớ tên nàng không đếm được thời gian
Nghe tiếng chuông chùa vang
Khơi lòng thương chứa chan

Thương mái tranh thưa
Thương dáng hình người xưa
Câu nói ngây thơ đôi mắt buồn buồn mơ
Thương mấy cho vừa khi sáng đợi chiều đưa
Em hỏi anh về chưa
Ðể em còn mong chờ

Bao tình luyến lưu… còn nữa đâu
Giờ em biết phương nào
Câu thề đã trao… lời mến yêu
Càng khơi nhớ thương nhiều
Thương mái tranh thưa
Thương dánh hình người mơ
Ðây nén hương xưa tôi khép chặt tình thơ
Cho đến bao giờ ta nối lại đường tơ
Trên bến sông thuyền đưa
Dưới trăng còn tôi chờ

Hương Hoa Sứ (Hoa Sứ Nhà Nàng 4)

Hoàng Phương
Em về lại một đêm ranh vườn hoa Sứ nở
Mùi hương bay ngơ ngẩn cánh hoa tàn
Đường dương gian đêm ngỡ ngàng dang dở
Chuyện tình bao giông xô dạt nẻo phương trời.

Em về rồi lại đi hương mùa đêm giá lạnh
Tình bơ vơ trăng nước bước ai về
Đường mòn xưa đêm dế buồn than thở
Gặp ghềnh trời khuya ru tình khúc nhân gian sầu.

ĐK:

Mùi hương đêm đêm vẫn về gây nhớ
Ngút ngàn xa vẫn đợi người về
Em đi về gọi mùi hương thân
Anh đem buồn gọi mùi hương cố nhân.

Em về lại làm chi vương nồng lên tiếng gọi
Mùi hương lây thao thức vẫn đi tìm
Buồn đìu hiu thân xác loài hoa vỡ
Giọt lệ tình yêu đem tình ái em qua cầu..

Hương Mộc Lan

Hoàng Trọng
Lời: Lan Đình & Sông Hương
Lời 1:
Nhớ bao những hương đầu
Dịu dàng xa xưa chúng ta gặp nhau
Nhớ đôi má em hồng
Thẹn thùng trong câu hứa yêu dài lâu
Bên gốc lan ta cùng trời mây
Trong vòng tay ngất ngây
Bao nguồn yêu dâng tràn nồng nàn
Cho hồn chan chứa say

Ôi tình ta đẹp như lời thơ
Vấn vương đắm mê mơ màng
Ôi tình đẹp như ngọc lan
Ngát hương đượm sương trong trắng
Nhớ giây phút yêu đương ngày nao
Êm đềm ngàn muôn ái ân
Nhớ hương tóc em thơm mùi lan
Bay hòa vào gió xa gần

Luyến lưu lúc yêu đầu
Rụt rè xôn xao với bao mộng xinh
Những hôn ấm bao đầu
Ngọt ngào đam mê mãi say tình anh
Theo gió đưa qua cành nhẹ lay
Hương còn thơm ngát bay
Hương ngọc lan hương tình tràn đầy
Ru hồn ta ngất ngây

Lời 2:
Ngày giận hờn không thấy trời xanh
Khép mi khóc cuộc thường tình
Đêm rồi đêm ôi đêm rồi đêm
Tối tăm dài như kiếp sống
Thấy đâu, thấy chi đâu ngày mai
Âm thầm thường hay trách ai
Có chăng, có chăng bao ngày vui
Đang tàn đời lánh xa dần

Thấy chăng giấc mơ nào
Nụ cười thương đau khóc cho đời nhau
Tóc xanh mới hôm nào
Còn kề bên nhau chiếc hôn vưa trao
Nâng cánh hoa hương còn nồng say
Những ngày chưa cách xa
Ôi ngọc lan xin cùng thời gian
Thơm hoài hương cố nhân

Hương Một Đêm Trăng

Lê Trọng Nguyễn

 
Slow
4/4

Ánh trăng nhẹ nhàng sáng, sáng mơ màng
Mắt em gọi buồn ngắm, ngắm trăng vàng
Nồng thắm em hát rung ngàn ánh trăng
Nét môi thầm ước duyên như trăng sáng

Tóc em nhẹ rung xuống, xuống vai đàn
Dáng tay dịu dàng vuốt, vuốt tơ vàng
Mầu áo em sáng xanh mờ dưới trăng
Tiếng em đượm ấm vang trong gió ngàn

Vai bên vai lặng bước
Mắt cùng ngập xa vời
Trong không gian lạnh mướt
Gió ngàn về, sao chấp chới
Suối mờ hồ lên tiếng hát
Nhắc người rằng:
"Trăng bát ngát còn mãi
Thời gian qua ai nhớ thương ai"

Nhắc chi niềm sầu dưới ánh trăng vàng
Biết trong giờ này tóc rối tơ đàn
Và nói chi đến mai về bến nao
Biết đây là lúc ta quên thời gian

Hương Nắng Huy Hoàng

Hương Huyền Trinh
Nắng lên rồi!
Ha ha ha ha! Ha ha ha ha!
Nắng lên rồi!
Ha ha ha ha! Ha ha ha ha!
Nắng lên rồi, người ơi!

Nắng đang về, ngày tươi xanh xanh ngát bao-la.
Nắng huy-hoàng đùa vui lướt trên muôn cành hoa.
Nắng tưng-bừng đàn chim non đang líu-lo ca.
Nắng về đây, kìa hương nắng đang gieo chan-hòa.

Hãy hát lên đi!
Ca khúc yêu đời
Nào ta hát lên
Hát cho đời vui
Hãy hát lên đi!
Hương nắng huy-hoàng
Cầm tay hát vang
Lòng vui chứa-chan
Ánh nắng đang lan
Ta hát theo đàn
Âm vang khắp nơi
Hát vang Hòa vui
Nắng lướt trên môi
Ta hé môi cười
Cười cho thắm đời
Hòa khắp nơi nơi

Nắng tô thắm cho ngàn hoa.
Nắng lên huy-hoàng quá.
Trời đẹp không vương mây buồn.
Đời đẹp muôn tình thương.

Nắng đang thắm tô ngàn nơi.
Nắng gieo muôn ngàn lối.
Kìa xem bao đôi môi hồng.
Nắng, hương nắng huy-hoàng.

Nào cùng hát lên, cùng hát lên,
Kìa kìa nắng lên, kìa nắng lên,
Cầm tay ta hát: "nắng lên".
Mặc đời gió mưa, mặc gió mưa,
Hòa cùng tiếng tơ, cùng tiếng tơ,
Cầm tay reo khúc yêu đời.

Nắng lên rồi, đẹp lòng ai, tô thắm môi ai.
Nắng lên rồi, đẹp bao mái tóc xanh người ơi.
Nắng huy-hoàng còn gieo hương vui khắp nơi nơi.
Nắng về đây cùng ta hát khúc ca yêu đời.

Nắng lên rồi, ngợp trời, ngợp trời
Hãy yêu đời hòa cùng ngàn người

Nắng lên rồi, người ơi !!!

Hương Ngọc Lan

Anh Quân
Dương Thụ
Góc phố nơi anh hẹn
Cành ngọc lan xòa bóng mát
Toả hương bát ngát
Báo với em ngày cuối thu buồn
Chờ anh bao lâu trông mong mỏi mòn mà chẳng thấy anh

Từ ngày nào anh mới quen em
Vẫn cây ngọc lan
Xoà bóng mát
Và vẫn hương thơm nơi ta đã hẹn
Một nhành lan anh hái cho em
Để mãi là một chút hương ngày cuối thu

Sẽ mãi mãi yêu anh là thế
Sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn
Còn trong giấc mơ
Sẽ mãi mãi yêu anh là thế
Sẽ mãi mãi vì trái tim em đã trao gửi anh
Tình nồng như thoáng hương ngọc lan dịu dàng
Hương lan bay xa một trưa cuối thu
Thương anh yêu anh góc phố nơi hẹn hò
Mùi lan thơm ngát cùng gió
Sẽ tiếc mãi nếu biết lúc chớm đông hoa thơm lụi tàn
Để gió mãi cuốn đi
Để mãi bâng khuâng, bâng khuâng nơi anh hẹn với em


Hướng Phật Đài

Lê Mộng Nguyên
Đây đoàn thanh niên xông pha không sờn gió sương
Soi đường cho bao sinh linh đớn đau trần thế
Ta đoàn thanh niên hy sinh đem nguồn vui sống
Chóng cho muôn người hoàn toàn vượt đời lầm mê
Xa xăm muôn trùng nghìn bước đi
Vang vang chân trời lời Từ Bi
Ta vì Đạo mà tiến lên
Quyết vì người nào có quên.
Thanh niên ơi!
Không nề khó khăn
Nhớ lấy rằng bao người trông ngóng
Chúng ta gieo rắc khắp nơi mùa xuân
Thanh niên ơi!
Vì Đạo tiến lên
Cúi xin Phật chứng tri lòng ai
Theo gương Ngài hồn thắm nào phai.

 

Hương Quê

Nhật Bằng
Huỳnh Hiếu
Chiều nay nắng êm đềm sau lũy tre.
Trên trời xanh bầy chim bay trở về.
Tiếng tiêu mục đồng hát trên đê.
Sáo vi vu chìm lắng đê mê.

Xa xa xa đoàn nông phu vác cuốc
cùng đàn trâu đi trên đường về đâu
Bên kia sông mái tranh in bên cầu
Ai đang trông ngóng chờ mong

Lùa theo gió êm đềm bao tiêng tiêu
Chuông chùa ngân chìm lắng trong sân chiều
Khói lam bên đồi phất phơ bay
Bóng đêm chìm lặng giấc mơ say

Ánh đèn còn le lói mờ còn như hiu hắt màu còn say mơ
Và sau bức mành tình ai thắm lành
còn chan chứa đời vui sống bao gia đình
bóng đêm lang dần rồi buông lắng trong màn sương
Tiếng chim lạc đàn còn bơ vơ đi tìm hướng
________...Rồi mai sáng mờ
Bình minh đến ngàn tia nắng tươi huy hoàng

 

Hương Quê

Hoàng Quý

 
Chậm - Êm đềm

Tôi yêu quê nhà tôi.
Khi ánh trăng êm đềm dần lên với bóng tre xanh rì rào.
Cùng tiếng sáo mơ hồ chơi vơi đâu đây bên hàng cây.
Khi gió đưa lung linh ngàn lá.
Với ánh trăng non mờ mờ dần lấp ló sau hàng tre thưa.
Và trong đêm mơ trầm vương theo gió tiếng ru hời êm đưa.
Mấy tiếng vàng ngâm thơ xen lẫn tiếng guồng quay tơ.
Tôi yêu quê nhà tôi.
Khi bóng tre xanh mềm lã đưa với ánh trăng non hồ tàn dần với khuất sau hàng tre thưa.


Hương Thầm

Vũ Hoàng
Phan Thị Thanh Nhàn
Moderato - Tự sự, lơi nhịp
Em 4/4

Khung cửa sổ hai nhà cuối phố
Chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ.
Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương thơm.
Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay.
Cô bé ngập ngừng sang nhà hàng xóm
Bên ấy có người ngày mai ra trận,
Bên ấy có người ngày mai đi xa.

Nào ai đã một lần dám nói.
Hương bưởi thơm cho lòng bối rối.
Cô bé như chùm hoa lặng lẽ.
Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu.

Hai người chia tay sao chẳng nói điều chi?
Mà hương thầm theo mãi bước người đi?
Hai người chia tay sao chẳng nói điều gì?
Mà hương thầm vương vấn mãi người đi!

 

Hương Thanh Bình

Tạ Tấn
Muôn sắc hương trong mùa tàn thu
Hoa lá thơm trong bao đợi chờ
Vương tiếng ca đìu hiu bến vắng
Sông nước buồn buồn dưới sương mơ

Muôn ý cao thanh bình trong đêm
Say đắm trong huy hoàng triền miên
Dáng cung phi lả lướt thần tiên
Phất phơ mái tóc xanh bên thềm

Mơ mơ trong ngàn lời gió lướt về
Say say trong ngàn lời than tái tê
Ai đi gió sương chớ quên tình quê
Ðêm nay cùng nhấc hết ly rượu kề

Mùa tàn hơi thu reo bao nỗi sầu thương nhớ
Lá khô tàn rơi kìa sông nước bến sông còn vương vương
Lần theo bóng chiều mơ lắng màu êm êm
Ngàn thương bao tiếng nhạc vang còn tùy theo vó câu trong lòng

Trời bát ngát lòng trai đã say trong tình cung kiếm
Hồn sông núi bừng lên ánh quang trên bao oai nghiêm
Làn sông xanh chiều nay có ai nghẹn ngào ngàn tiếng
Bóng chàng đi đã khuất xa vời vào trong sương thu
Mùa thu nay mùa thu nhớ nhung hoài u tình mơ
Lòng nao nao trời mây u ám còn lắng hương duyên

Hương Thề

Nguyễn Hiền
Hoàng Ngọc Liên
Hoa lá ôm sương vào gối mộng
Chập chờn giãi bóng dưới trăng khuya
Hương đêm trở giấc nghe lời gió
Thầm thỉ cùng trăng chuyện ước thề

Hà Liên Tử
Hoa lá nghiêng nghiêng ngả bóng thềm
Trăng vàng le lói lướt sông đêm
Rèm mi chờ mộng còn thao thức
Sương lạnh ngoài hay bên má em ?
Trăng rớt song thưa lá ánh vàng
Nghe hồn trăng lướt khắp không gian
Niềm tin chờ đẹp tình sông núi
Hương thề mùa xưa dâng chứa chan
Rung rinh gió lạ qua rèm !
Tiếng tơ trầm lắng ước nguyền tình xưa !
Đem vần điệu ghép đàn thơ
Sắt son sưởi ấm tim thờ tháng năm
Qua ánh trăng khuya ngỡ bóng ai
Chiến trường xuống ướt đôi vai
Người đi thầm hẹn mùa hoa thắm
Trăng đẹp tình thơ ngất ngây

 

Hương Thu

Vũ Hoàng
Thu về trên bãi cỏ,
hương bay qua tóc mềm,
em về trên lối nhỏ,
nhớ tên những người quen.
Thu về trên đỉnh nhớ,
hương đi qua cuộc đời,
em gặp lời thơ cũ,
tình pha chút gặp ngùi.
Thu hờn hoa lá rụng,
hương vương một gốc trời,
anh nửa đời phiêu bạc với mảnh hồn tả tơi.
Giữa chiều thu vừa tới,
hương thơm trên môi cười,
anh dặn lòng sám hối,
cỏ hoang dấu chân chim.
Thu nghiêng cành hoa cũ,
thu bâng khuâng lá vàng,
linh hồn anh sỏi đá,
hằn sâu những vết sầu.
Hương suốt mùa lang thang,
hương phai trong mắt buồn,
hương chìm trong cơn đau,
hương rủ cánh tương tư.

Hương Tình

Ngoại Quốc
Ngọc Huệ
Còn đâu nửa những ngày bên nhau
Tình đã hết ái ân đã phai mầu
Mộng ước xây đắp bên nhau sẽ không còn
Chiều nay bỗng men tình thương đau
Gợi nhung nhớ thiết tha của hôm nao
Mãi nung náu một thời
Thời gian xưa đã không còn
Cho yêu thương mỏi mòn
Rồi đây những khi chiều tàn phai
Mình tìm hình bóng dấu yêu đã xa dần
Còn mãi những dấu vết xót xa
Sau bao tháng không mờ
Còn lại đâu hương tình hôm nao
Làm thổn thức vết thương cũ âm thầm
Khóc lặng lẽ từng ngày
Và chôn đi những âu sầu
Với trái tim đọa đầy
Đêm nay bao nhung nhớ
Cho tình ta mãi mãi xanh như thời gian
Sao anh vẫn không đến để cho nhớ thuong..
Tình ngày nào đến đã đến thiết tha
Tình là thời gian xóa hết ưu phiền
Và tình như gió nhẹ vào
Giấc mơ êm bỗng nên thợ.
Rồi tình chợt mất thoáng trong phút giây
Lời tình bay xa, xa xăm tít mù
Từng dòng lệ nóng tràn vào
Khóe môi em bỗng chua caỵ

Hương Tình

Tú Minh
Con đường tình đêm
Cùng anh em sánh vai
Ru tình trong giấc mộng
Ru đời vào lãng quên

Bên anh em chạnh lòng
Và anh hương tình nồng
Hồn tràn dâng sóng vỗ
Mộng đời ta có nhau

Vai anh em tựa đầu
Bờ môi hôn ngọt ngào
Dìu hồn em ngây ngất
Quyện tình ta đắm say

Ta trao đời muộn màng
Ta say hương tình nồng
Anh ơi đừng quên mau
Phút ân tình bên nhau

Hương Tình Cũ

(chưa biết)

Đường về một đêm mưa gió tả tơi
Buồn theo gót chân nghe lòng rã rời
Dư âm đâu đây nhắc nhớ một người
Ngày xưa hai đứa đẹp đôi
Giờ đây chỉ có mình tôi
Lạnh lùng hàng cây im đứng buồn tênh
Tình nhân thấy đâu ta buồn với đời
Mưa thu bay bay thấm ướt vai gầy
Tình yêu đã chết từ đây
Giọt mưa hay nước mắt đầy
Tôi đi trong gió mưa xin trời cho chút hương thừa
Cuộc tình người thắng ta thua
Và đây thư tình xưa ai dùng lời yêu dối lừa
Hay tình đã bị tiền mua
Đường về mình tôi lê bước buồn hiu
Tàn đêm đứng im mưa lạnh tiêu điều
Dư âm vang lên tiếng hát trong chiều
Tình yêu đánh mất tầm tay
Từ đây ta nhớ thương hoài

 

Hương Tình Muộn

Nhật Ngân
Hương Thảo
Sương ướt nhẹ bờ vai, lành lạnh gió thu về
Gót buồn qua lối cũ, sao hồn nghe nhớ ai ?
Nhớ ngày ta quen nhau, chua xót tình yêu muộn
Nhìn nhau xa tầm tay, ôi tâm hồn đắng cay
Vừa bên nhau một ngày, nghe như tình đã đầy
Nghe như tình đã chín, thương tình dâng ngọt ngào

Em ơi từ bơ vơ vào đời, tấm thân anh nổi trôi
Lê chân bốn phương trời, lênh đênh giòng đời trôi
Em ơi lỡ rồi thuyền cập bến, đã lỡ một vòng tay
Chung thân cho cuộc đời, nào dám nói yêu ai ...

Thôi nhé thôi đừng mơ, cuộc tình đã muộn màng
Ngõ tình thôi khép kín, xin đừng vương vấn chi
Em về đi em ơi, ta lỡ mộng ban đầu
Còn đây trang tình thơ, xem như một giấc mơ
Ngoài kia mưa đầy trời, con chim ở trong lòng
Con chim buồn không hót, tình yêu ơi tình buồn

Ngoài kia mưa đầy trời, con chim ở trong lòng
Con chim buồn không hót, tình yêu ơi tình buồn ...

 

Hương Tình Yêu

Vũ Hoàng
Ðỗ Trung Quân
Moderato - Tha thiếtAm 4/4
Không phải là tơ trời
Không phải là sương mai
Không phải là cơn mơ vừa chập chờn đã thức
Em đã biết một điều mong manh nhất
Là tình yêu, là tình yêu ngát hương

Tình yêu như buổi sáng nắng lên
Ðã ào ạt cơn mưa chiều bất chợt
Tình yêu như sóng xô bờ, sóng lại ngược ra khơi
Sao sóng vô tình, sóng lại ngược ra khơi...

Không... phải sương mai
Không... phải tơ trời
Không phải mây hoàng hôn chợt hồng chợt tím
Tình yêu mang bóng dáng pha lê
Nên thầm mong không vỡ bao giờ
Theo thời gian dẫu mái tóc hoa râm
Vẫn thấy bên vai mình một tình yêu của anh
Vẫn thấy bên vai mình một tình yêu thủy chung.

(hát lại từ đầu)

Hương Tóc Mạ Non

Thanh Sơn
Nghe em hát câu dân ca sao mượt mà lòng anh thương quá.
Tiếng ngọt ngào nào đong đưa nhớ xa xưa trời trưa bóng dừa
Hẹn hò nhau tình quê hai đứa
Mùi mạ non hương tóc em biết bao kỷ niệm
Nhắc lại thấy thương nghe thật buồn

Lâu nay muốn qua thăm anh nhưng ngại vì cầu tre lắc lẻo
Tháng ngày tuổi đời trôi theo níu chân nhau, bạc thêm mái đầu
Còn tìm đâu ngày xưa yêu dấu
Ðường về hai thôn cách xa, thoáng cơn gió chiều
Nhớ mùi tóc em hương đậm đà.

ÐK:

Lòng chợt buồn mênh mông
Dáng xưa tan theo giấc mộng
Chắc người đã bước sang sông
Ðang mùa lúa trổ đòng đòng
Làm sao em quên, những ngày khi mới quen tên
Bên gốc đa ven đường hai đứa ngồi tỏ tình yêu thương

Anh thương tóc em bay bay trong chiều chiều gợi bao nỗi nhớ
Nhớ từng nụ cười ngây thơ thắm duyên mơ
chiều nghiêng nắng đổ
Về quê em phù sa bát ngát
Tình mình dù ngăn cách sông chứ đâu cách lòng
Mỗi lần nhớ em sao nghẹn lòng ...


Hương Trinh

(chưa biết)
Người yêu ơi xin hãy tựa đầu
trên bờ môi còn thơm ngát hương trinh
phút tình đậm nồng say sưa trong ánh mắt
giấc mộng tuyệt vời chợt ngời sáng trong tim

Người yêu ơi giây phút tình đầu
mới ngày nao anh ngại ngùng nâng suối tóc
ước nguyện tình mình như trăng thanh như gió mát
bến mộng hiền hòa cùng sống bên nhau muôn đời

Chiều buồn nơi cư xá, em nhẹ nhàng đến bên anh
thì thầm bên tai, đôi môi dịu dàng buông tiếng yêu anh
tủi hờn như tan biến, giọt lệ nào ướt đôi mi
một lần ái ân để mãi không phai nhòa

Người yêu ơi xin hãy tựa đầu
trên bờ môi còn thơm ngát hương trinh
những lời mặn nồng anh xin ghi nhớ mãi
ước cuộc tình mình đẹp tươi như nắng mai hồng


Hướng Về Hà Nội

Hoàng Dương
Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xôi ánh đèn giăng mắc muôn nơi áo màu tung gió chơi vơi
Hà Nội ơi, phố phường dãi ánh trăng mơ liễu mềm nhủ gió ngây thơ thấy chăng lòng khách bơ vơ
Hà Nội ơi, những ngày vui đă ra đi, biết người có nhớ nhung chi, hết rồi giây phút phân ly
Hà Nội ơi, dáng huyền tha thướt đê mê, tóc thề thả gió lê thê biết đâu ngày ấy em về

Một ngày hồn chinh chiến ấy, chim đã xa bay mịt mờ bên trời bay
Một ngày tả tơi hoa lá ngóng trông về xa lên thương hình bóng qua

Hà Nội ơi, nước hồ là ánh gương soi, nắng hè tô thắm lên môi thanh bình tiếng hát reo vui
Hà Nội ơi, biết đời muôn hướng buông trôi nhớ về người những đêm vui nhắn theo ngàn cánh chim trời

Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xôi, mắt buồn dâng những đêm mưa, não nùng mây gió đón đưa
Hà Nội ơi, nỗi lòng gởi gấm cho nhau, nhớ hoài chỉ biết thương đau, đắm say chờ những kiếp sau
Hà Nội ơi, những ngày thơ ấy trôi qua, mái trường phượng vĩ dâng hoa
Mắt huyền ngây ngất đê mê, tóc thề thả gió đê mê hay tin ngày ấy anh về

Một ngày tàn cơn chinh chiến lửa khói lam chiều tím về nơi bờ bến
Một ngày hồn cây hoa lá hát câu tình ca nói lên lời thiết tha

Hà Nội ơi, biết người cón có trông mong, hướng về ai nữa hay không những ngày xa vắng bên sông
Hà Nội ơi, những chiều sương gió giăng khơi có người lặng ngắm mây trôi, biết bao là nhớ tơi bời
Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xôi ánh đèn giăng mắc muôn nơi áo màu tung gió chơi vơi
Hà Nội ơi, phố phường dài ánh trăng mơ liễu mềm nhủ gió ngây thơ thấy chăng ḷòng khách bơ vơ
Hà Nội ơi, những ngày vui đã ra đi, biết người có nhớ nhung chi, hết rồi giây phút phân ly
Hà Nội ơi, dáng huyền tha thướt đê mê, tóc thề thả gió lê thê biết đâu ngày ấy em về
Một ngày hồn chinh chiến ấy, chim đă xa bay mịt mờ bên trời bay
Một ngày tả tơi hoa lá ngóng trông về xa lên thương h́nh bóng qua

Hà Nội ơi, nước hồ là ánh gương soi, nắng hè tô thắm lên môi thanh b́nh tiếng hát reo vui
Hà Nội ơi, biết đời muôn hướng buông trôi nhớ về người những đêm vui nhắn theo ngàn cánh chim trời

Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xôi, mắt buồng dâng những đêm mưa, năo nùng mây gió đón đưa
Hà Nội ơi, nỗi ḷng gởi gấm cho nhau, nhớ hoài chỉ biết thương đau, đắm say chờ những kiếp sau
Hà Nội ơi, những ngày thơ ấy trôi qua, mái trường phượng vĩ dâng hoa
Mắt huyền ngây ngất đê mê, tóc thề thả gió đê mê hay tin ngày ấy anh về

Một ngày tàn cơn chinh chiến lửa khói lam chiều tím về nơi bờ bến
Một ngày hồn cây hoa lá hát câu tình ca nói lên lời thiết tha

Hà Nội ơi, biết người cón có trông mong, hướng về ai nữa hay không những ngày xa vắng bên sông
Hà Nội ơi, những chiều sương gió giăng khơi có người lặng ngắm mây trôi, biết bao là nhớ tơi bời

Hương Xưa

Võ Tá Hân
Thơ : Huỳnh Văn Dung
Sau giấc mộng chợt thấy hồn lãng đãng
Anh nằm im nghe từng lá thu bay
Mười ngón tay chừng xa lạ vô cùng
Không ôm hết tháng ngày xanh thuở ấy

Sau giấc mộng nằm nghe đời ưu tư
Chăn chiếu giường cũng hờ hững vô tâm
Buồn vây quanh như đời kên tội tình
Sống giấu mặt mơ một ngày xuân về

Sau giấc mộng sao lòng anh trống vắng
Chợt thấy mình như giọt nước sầu câm
Nằm gác tay chẳng suy tính được gì
Mắt tạnh ráo hỏi ngực sao còn ấm


Sau giấc mộng thấy mình xa lạ quá
Gọi têi mình cũng chẳng thấy mình thưa
Lạnh hai vai mang nỗi nhớ ngày dài
Em yêu dấu sao chưa về bên anh

Sau giấc mộng nỗi buồn anh bâng quơ
Hỏi đời mình sao cứ mãi chia xa
Nhắm đôi mắt mong níu mộng trở về
Nhưng chỉ gặp gió bay vàng sắc lá

Sau giấc mộng thân xác anh rời rã
Muốn thở dài nhưng cứ sợ đâm quen
Nằm im hơi nghe lá than thở cành
Anh thầm hỏi sao đi mà không hẹn

Sau giấc mộng anh biết mình vừa mất
Em hồn nhiên với dáng mỏng môi son
Cười bên anh tay mưới ngón ân tình
Anh thầm viết tên em trong gió bay

Sau giấc mộng anh thấy đời buồn tênh
Nằm khiêm nhường âm thầm lắng nghe mưa
Em dấu yêu ở xa vô cùng tận
Có nghe lòng thoảng lại hương xưa

 

Hương Xưa

Vũ Hoàng
Không hiểu vì sao ta có buổi chiều nay
Gặp lại nhau và bỗng dưng em khóc
Giọt nước mắt anh làm sao ngăn được
Em bây giờ như xa một tầm tay
Em bây giờ như xa một tầm tay

Biết nói gì khi tình đã nhạt phai
Tháng mười hai trời còn mưa buồn
Anh bâng khuâng đứng lặng ở cuối đường
Chẳng có điều gì để trách cứ nhau.

Khi trái tim không cùng suy nghĩ
Đốt làm chi những tờ thư cũ
Xóa được không kỷ niệm mênh mông
Rồi mai này anh sẽ yêu ai.

Tình yêu ấy nghìn lần không đơn giản
Tình yêu ấy còn chút gì lãng mạn
Để gởi về người con gái yêu anh
Để gởi về người con gái yêu ai...

Hương Xưa

Cung Tiến
Người ơi, môt chiều nắng tơ vàng hiền hòa hồn có mơ xa?
Ngươi ơi, đường xa lắm con đường về làng dìu mấy thuyền đò.
Còn đó tiếng tre êm ru,
Còn đó bóng đa hẹn hò,
Còn đó những đêm sao mờ hồn ta mênh mông nghe sáo vi vu
Người ơi,
còn nhớ mãi trưa nào thời nào vàng bướm bên ao
Người ơi,
còn nghe mãi tiếng ru êm êm buồn trong ca dao
Còn đó tiếng khung quay tơ,
Còn đó con diều vật vờ
Còn đó, nói bao nhiêu lời thương yêu đến kiếp nào cho vừa

Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một kiếp xa xôi
Buồn sớm đưa chân cuộc đời
Lời Đường thi nghe vẫn rền trong sương mưa
Dù có bao giờ lắng men đợi chờ
Tình Nhị Hồ vẫn yêu âm xưa
Cung Nguyệt Cầm vẫn thương Cô-tô
Nên hồn tôi vẫn nghe trong mơ tiếng đàn đợi chờ mơ hồ.
Vẫn thương muôn đời nàng Quỳnh Như thuở đó

Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một giấc ai mơ
Dù đã quên lời hẹn hò
Thời Hoàng Kim xa quá chìm trong phôi pha
Chờ đến bao giờ tái sinh cho người

Đời lập từ những đêm hoang sơ
Thanh bình như bóng trưa đơn sơ
Nay đời tan biến trong hư vô,
chết đầy từng mồ oán thù.
máu xương tơi bời nhiều mùa thu ....

Người ơi, chiều nào có nắng vàng hiền hòa sưởi ấm nơi nơi?
Người ơi, chiều nào có thu về cho tôi nhặt lá thu rơi?
Tình có ghi lên đôi môi
Sầu có phai nhòa cuộc đời
Người vẫn thương yêu loài người và yên vui cuộc sống vui.
Đời êm như tiếng hát của lứa đôi,
Đời êm như tiếng hát của lứa đôi ....

Hương Yêu

Hoàng Trọng
Hồ Đình Phương

Nhịp 2/4, tango
Hương yêu khơi nguồn trong gió hiền êm lướt qua đồng quê thơm lành.
Hương yêu lan tràn trên sóng vờn bờ tre thắm bóng xanh.
Hương yêu trao tình lên cánh mềm đôi én tung trời vui thanh bình.
Hương yêu dâng về cho những bàn tay ấm dựng bình minh...

Là ngày bừng nắng mới
ánh huy hoàng giác lên ngàn hoa
Mừng thầm mùa lúa tới
khách kinh kỳ bước thăm đồng xa.
Ngập ngừng dừng cấy hái
gái thôn cười hé duyên nhìn theo
Hồn rằng hồn muốn nói:
ấy khung trời ngát hương mùa yêu!

Hương yêu, hương còn ươm mái lều tranh ấm gây niềm yêu quê nhà.
Hương yêu giao tình qua mấy nhịp cầu tre ngát ý thơ.
Hương yêu, hương còn ươm má hồng thôn nữ cho lòng ai yêu người
Hương yêu...ôi đẹp làm sao niền yêu ấy gợi tình tôi.

Hương Yêu

Ngọc Trọng
Nhịp 4/4
Ta lắng nghe...
Bài tình ca
Ngàn hoa lá
Ta ngắm nhìn...
Bầu trời đẹp
xanh bao la...

Em thấy không
Mùa hè sang
Niềm vui tới
Em thấy gì?
Kìa bầu trời
đang reo vui..

Ta say tình ái ngút trời
Đắm mê trong hạnh phúc tuyệt vời...
Nhớ đêm nao ta không nói một lời...
Tình tràn ngập đêm thơ ơi...

Yêu nhau trọn kiếp con người
Tình nào mong chờ đã tới
Gần nhau bao lần chăn gối...
Đời vẫn thấy xa mù khơi...

Bao ước mơ
ngày xa xưa
giờ vẫn nhớ...
Đêm gió nào
trên đường về
sau cơn mê...

Ta lắng nghe...
Tình yêu xưa
Về trong nắng
Em vẫn đẹp
trên bờ môi
Hương yêu ơi...

Hữu Duyên Thiên Lý Ngộ

(Dân Ca)
Ngộ kỳ thời con kiến mới leo dây
Nam mô di bố phụ..
Hữu duyên mà  thiên lý ngộ
Nam mô di bố phụ..
Hữu Duyên Thiên Lý Ngộ
Gặp mặt nhau đây chốn này hò hẹn thủy chung sắc son
Nam mô di bố pha.

Ngộ kỳ thời bến nước với cây đa
em ơi anh vẫn chờ
Hữu duyên mà thiên lý ngộ
như đôi chim sổ lồng
Ruộng sà anh gieo chín giàn bìm bịp nó kêu nước lên
Ra giêng anh cưới em

Mẹ về nhà đang réo các con ơi
Khoang khoang con sẽ về
Để mai mình gieo đám ma.
Nam mô di bố phụ
Gặp mặt nhau đây chốn này mà sợi chỉ tơ nó giăng
Ta yêu nhau thiết tha

Mạ ngoài đồng em cấy lúa ba trăng
em ơi anh vần chờ
Để em về thưa với mẹ
Khi ra giêng tính liền
Hẹn đợi năm sau cánh đồng mình gặt hái xong thảnh thơi
Ra giêng anh cưới em

Ra giêng anh cưới em


Huyền

Thanh Trang

Mây chiều lạc ngoài gió biếc
Lá thương điệu buồn
Rụng sầu luyến tiếc
Bước chân ngại ngùng
Lặng hồn sương khói mênh mông

Khi về dặm mòn nỗi nhớ
Thoáng nghe hồn mùa
Chạnh lòng lữ thứ
Tiếng nói nghẹn ngào
Vọng về êm bước mộng du

Huyền! Mắt xanh đêm ngàn sao
Luyến thương dâng sầu ngút
Cánh uyên lên ngời cao không vơi niềm đau
Đêm lắng hương men rượu cay
Khóc không nguôi lệ xót xa
Trong ánh chiều nay muôn lá bay
Thu vừa đến hay ngùi nhớ
Sương chiều xuống đôi vai đầy
Từng chiều thu phai

Huyền! Những đêm buồn hoài mong
Lá khô rơi từng bước
Heo may đem sầu đông im về ngoài song
Đêm giá băng cho lòng say
Ánh sao sa rụng cánh cô đơn
Ôi lệ rơi trong khói mây
Đêm vọng tiếng kinh cầu khuất
Như lời cuối trong đêm dài
Tình xưa đã phai

Khi về mùa im lá biếc
Nhớ chăng điệu buồn
Gọi mùa đã chết
Dấu chân ngại ngùng
Dặm mòn in vết cô đơn

Khi về mùa xanh lá thắm
Nhớ xuân tuổi nào
Dạt dào nắng ấm
Phút giây hẹn chờ
Gọi Huyền anh nói: Yêu Em!

 

Huyền Sử Ca Một Người Mang Tên Quốc

Phạm Duy
Anh Quốc tức Phạm Phú Quốc

Anh Quốc ơi từ nay trong gió ra khơi
Từ nay trên cánh mây trôi có hồn anh trong cõi lòng tôi
Anh Quốc ơi nghìn thu anh nhớ đến tôi
Thì xin cho Thái Dương soi nước Việt Nam sáng  rọi muôn đời
Nước Việt Nam ngời sáng muôn đời

Ngày xưa khi anh vừa khóc chào đời
Mẹ yêu theo gương người trước chọn lời
Đặt tên cho anh anh là Quốc
Đặt tên cho anh anh là nước
Đặt tên cho người đặt tình yêu nước vào nôi
Rồi anh nâng sao tổ quốc vào đời
Tuổi xuân vươn trong lửa máu ngụt trời
Việt Nam đang sôi sôi lòng nước
Việt Nam đang sôi sôi lòng quốc
Việt Nam đang đòi tự do hạnh phúc giống nòi
Anh Quốc ơi  tuổi xuân như đóa hoa đời
Nở trong mưa bão tơi bời vẫn còn tươi như nước Việt ơi
Anh Quốc ơi! Đàn chim chim quốc tung trời
Gọi nhau đem nắng soi đời
Có người vui kể chuyện lâu dài

Rồi anh trôi  theo vận nước miệt mài
Việt Nam chia đôi mảnh đất lạc loai
Toàn dân thương đau đau lòng nước
Toàn dân thương đau đau lòng Quốc
Toàn dân ngậm ngùi Vì kinh sông nui lẻ loi
Rồi anh đi theo lời nói bồi hoi
Troi thanh bao la mở mang cánh cửa mời
Từ anh len cao anh là nắng
Là trăng hay sao anh nhìn xuống
Nhìn xuống non nhà đep tình như gấm như hoa
Anh Quốc ơi tuổi xanh chấp cánh thênh thang
Bình minh lên chiếm không gian đến hoàng hôn chan chứa tình thương
Anh Quốc ơi gặp khi chinh chiến lâu dài
Người phi công giữa khung trời vẫn phải mang số phận con người

Rồi  anh đi theo đường đã vạch rồi
Đường chim không gian ủ ấp hình hài
Đời sinh ra ta ta là thác
Đời đưa ta đi ta về đất
Và anh đã về một chiều anh đã về quê
Chiều nao anh đi làm kiếp người hùng
Chiều nao thương ôi rụng cánh đại bàng
Chiều nao anh đi anh về đất
Chiều nao anh đi anh về nước
Chiều nao huy hoàng đại bàng  bay khắp không gian

Anh Quốc ơi từ nay trong gió ra khơi
Từ nay trên cánh mây trôi có hồn anh trong cõi lòng tôi
Anh Quốc ơi nghìn thu anh nhớ đến tôi
Thì xin cho Thái Dương soi nước Việt Nam sáng  rọi muôn đời
Nước Việt Nam ngời sáng muôn đời

Huyền Thoại Đêm Trăng

(chưa biết)
Chuyện của nàng, chuyện tình một đêm trăng loang
rừng già âm u,
Đêm nay về đâu một cánh chim ngàn
Câu yêu thương là hoa thắm cung đàn
Ngàn năm khúc ca tình vì dở dang

Chuyện của nàng, chuyện tình một đêm liên hoan
Rượu nồng sương làm bốn câu thơ
Quyện theo giọng hát mơ màng
Anh yêu ơi nghìn thu đã xa rồi
Đừng tiếc thương hương nguyệt từ nay vỡ tan .

Trên đôi mi cơn mộng sao đã dâng tràn
Xin cho em muôn kiếp đợi chàng
Trong cơn mơ linh hồn ai rã rời
Một khúc nhạc mời thuyền vượt sóng lên khơi
Đêm nay em mơ người bên ánh trăng vàng
Anh yêu ơi , xin đừng quên lối về
Một khúc nhạc buồn tặng người xưa ước thề .

Chuyện của nàng, chuyện tình một đêm trăng loang
Rừng già âm u, đêm nay về đâu một cánh chim ngàn
Đêm hoang vu mộng xiêm áo mơ màng
Nghìn thu tiếc thương một cánh hoa thế gian ...

 

Huyền Thoại Hồ Núi Cốc

Phó Đức Phương


Bồng bềnh (ơ) bồng bềnh, chòng chành (ơ) chòng chành.

Một vùng núi cao nước sâu thuyền trôi, thuyền trôị

Mái chèo bâng khuâng dưới chân Tam Đảọ

Ơ ờ ớ..... ơ núi caọ Ơ ờ ớ..... ơ suối sâụ

Nắng lên xanh màu xanh huyền thoại nghe câu chuyện xưa của đôi trai gái, tha thiết yêu nhau vẫn không thành duyên.

ngày tháng dài nhớ mong khôn cùng.

Một người đi nươc mát thành sông, một người chờ, chờ hoá núị

Ơi chàng trai ơi ngọn núi biếc, ơi cô gái ơi dòng sông sâụ

Mối tình thương đau hoá sông hoá núi, dằng dặc một khúc ca giữa bao la mây trờị

Ơi núi Cốc, ơi dòng sông Kuông, xin gửi câu hát giữa dòng mênh mông.

Bồng bềnh (ơ) bồng bềnh, chòng chành (ơ) chòng chành.

Thuyền gặp khách say gió ngàn, thuyền trôi, thuyền trôi mái chèo khua gương nước xanh thăm thẳm.

Ơ ờ ớ..... ơ núi caọ Ơ ờ ớ..... ơ suối sâụ

Vẫn lung linh màu xanh huyền thoạị

Những câu chuyện nay đời ghi trang mới cho lứa đôi xưa sớm hôm kề nhaụ

Mộy hồ nước đầy đắm say miệt màị

Để ngừng trôi nước mắt thành sông và ngày ngày hồ lồng bóng núị

Trong vòng tay êm đềm núi Cốc nghe vui chan chứa tấm lòng sông Kuông.

Nghĩa nặng ơn sâu kết duyên sông núi để lại ngàn tiếng ca thiết tha cho bao đờị

Qua núi Cốc đem lòng thương nhau, ghi thành câu hát giữ lại mai saụ


Huyền Thoại Mẹ

Trịnh Công Sơn


Đêm chong đèn ngồi nhớ lại

Tứng câu chuyện ngày xưa.

Mẹ về đứng dưới mưa

Che đàn con nằm ngủ

Canh từng bước chân thù.

Mẹ ngồi dưới cơn mưa.



Mẹ lội qua con suối,

Dưới mưa bom không ngại

Mẹ nhẹ nhàng đưa lối,

Tiễn con qua núi đồi.

Mẹ chìm trong đêm tối,

Gió mưa tóc che lối con đi.



Đêm chong đèn ngồi nhớ lại

Tứng câu chuyện ngày xưa.

Mẹ về đứng dưới mưa,

Che tứng căn nhà nhỏ

Xoá sạch vết con về

Mẹ ngồi dưới cơn mưa


 
Mẹ là gió uốn quanh,

Trên đời con thầm lặng

Trong câu hát thanh bình.

Mẹ làm gió mong manh.

Mẹ là nước chứa chan,

Trôi dùm con phiền muộn

Cho đời mãi trong lành

Mẹ chìm dưới gian nan. 


Huyền Thoại Một Chiều Mưa

Nguyễn Vũ
Một chiều cuối tuần mưa bay lất phất và mây trắng giăng giăng

Em đến thăm Anh, vì trời mưa mãi nên không kịp về

Bên em Anh lặng nhìn bầu trời và ánh mặt mộng mơ

Sợ người yêu khóc, khe khẽ bên tai Anh kể chuyện ngày xưa ...



Chuyện xưa kể rằng trên thiên giới ấy ngày vui kết hoa đăng

Thiên Quốc đang vui một nàng tiên nữ làm rơi ly ngọc ngà

Ðang say nên trời bèn đọa đày nàng tiên xuống trần gian

Làm người dương thế không biết bao lâu mới được quay về trời



ÐK:

Em ơi! nàng tiên ấy xuống dương trần một chiều mây bay thật nhiều

Và vì thương đời lính thương kiếp sống phong sương nên dù răng một hôm

Thiên Quốc người sai đem mây hồng làm xe đưa tiên về

Tiên nói dối rằng tiên còn giận trời và tiên chưa về đâu



Nàng tiên giáng trần tung đôi cánh trắng và đang ngắm mây bay

Em đứng bên Anh nguyện thầm mưa mãi cho tiên đừng về

Tiên ơi, nếu mà trời gọi về thì tiên có về không?

Mỉm cười tiên nói: tiên thích dương gian với một chiều mưa thật nhiều....


Huyền Thoại Nàng Tô Thị

Phạm Tịnh

Đứng ... Em đứng chờ ai

Tháng năm dài hóa đá rêu phong

Cầu xin, cầu xin chợ phiên vấn (khấn) vang hàng ngày

Khúc hát giao duyên



Từ một câu chuyện xưa, chuyện thật như mơ

Rằng đông đắng qua phố thê lương

Gọi đầu sông, chàng trai, chàng trai bỏ đi

Để lại đây một nỗi tiếc nuối đợi chờ ...

Hơ Ơ ơ ...

Đợi chờ năm, đợi chờ tháng ...

Về đời xót xa

một tình yêu chết vì chờ trông

Huyền thoại nhớ

Chuyện về mai sau, một tình yêu chung thủy

Tô Thị bồng con đứng đó chờ chồng

Tô Thị ngàn năm hóa đá chờ chồng

Hơ ơ ơ .....

Huyền Thoại Ngũ Hành Sơn

Vũ Đức Sao Biển

Hạt sương bay rồi bạc đầu tiếng gọi

Mẹ Trường Sơn cho năm đứa con về ở với người

Năm cụm Ngũ Hành

Như năm ngón tay chia bùi sẻ ngọt

Đời đời sóng vỗ ru người

Âm giọng trùng khơi.


ĐK:


Ai sui đá cũng có trái tim

Cũng biết yêu em nên ngàn năm

Rớt giọt tơ vàng

Cách chia đôi đàng nhớ bạn tình chung.

Ai quên đá cũng có trái tim

Cũng biết run lên bao lời xưa

Biển hẹn non thề

Nhớ nhau quay về uống cạn ngàn ly.

Qua đây gió tưởng nhớ đên ai

Phảng phất hương hoa của ngàn năm

Dốc Ngọc da ngà

Có cây Sơn Hà thắm đượm tình ta...!!!


Huyền Thoại Người Con Gái


Lê Hựu Hà
Loài ngọc đá mang tên em đã hơn mấy mùa gọt đau từng phiến

Loài hoa trắng mang môi em đã hơn mấy lần ủ nhụy hương đêm

Loài rêu biếc mang mắt em đã hơn mấy lần phiêu du dòng nước

Loài sen trắng mang tay em về trên vóc ngà rừng sâu không tên

Ðêm lắng sầu sương xuống đọng hàng cây khô bao kiếp cuối đầu

Ðôi mắt buồn nghe dỗi hờn, hồn lạc về đâu, đời lạc về đâu


 
Loài tuyết trắng trong tim em từ lâu vẫn còn ngủ yên triều mến

Loài mây trắng mang tóc em về trên chín tầng gọi nhau gió lên

Loài ngư nữ mang thân em ngủ yên giấc nồng trong câu hát thiên thần

Loài chim trắng mang chân em về nơi suối cạn biển khô không tên

Ðêm lắng sầu sương xuống đọng hàng cây khô bao kiếp cuối đầu

Ðôi mắt buồn nghe dỗi hờn, hồn lạc về đâu, đời lạc về đâu


Huyền Thoại Trên Một Vùng Biển

Phạm Duy
Phạm Thiên Thư


Huyền thoại nào em mang mang trong lòng?

Như tên một loài cỏ vàng bên sông

Một vì sao đêm đi về bí mật

Sống lang thang trên vùng không trung.

Người thủy thủ buồn đứng nhìn nước biếc

Nhớ tên người tình thành phố trên bờ.

Nửa đêm mất hút trong vùng biển vắng

Một chùm sao rơi trên cành san hô.

Mỗi đêm mỗi đêm trên bờ biển xanh

Một người vũ nữ ngồi chờ trăng lên

Tiếng gió thì thào, tiếng sóng nghẹn ngào

Vì sao cô đơn trên vùng trời quen

Một vùng nước xanh, một vòng hoa tang

Trên cây sương mù một vùng trăng vàng

Một người vũ nữ và một cái chết

Cành thập tự đen trên đồi cát hoang


 
Huyền thoại nào trên một vùng biển cả

Câu chuyện bắt đầu giữa hai người tình

Kể lại mơ hồ giữa vài ly rượu

Tiếng hát nào buồn mỗi đêm mỗi đêm.

Huyền thoại nào trên một vùng biển cả

Câu chuyện bắt đầu giữa hai người tình

Kể lại mơ hồ trong hầm rượu tối

Trên khuy kèn đồng mỗi đêm mỗi đêm...


Huyền Trân Công Chúa

Nguyễn Hiền

Ngâm thơ:

Thèm ở lại non sông với chàng

Hai châu Ô, Lý một Huyền Trân

Đường sang Chiêm Quốc...rời chân núi lạ

Nghẹn khúc từ ly biệt cố nhân...


[Slow]


Ngày xưa có nàng Huyền Trân Công Chúa

Giữa lúc xuân thì

Đang độ thắm tươi mặn nồng

Đành lòng ra đi

Ôm một mối tình ban đầu

Ô, Lý hai châu

Duyên nợ phấn son về đâu

Thuyền quyên má hồng vì yêu quê hương

Đáp tiếng non sông

Xa một mối tình chung

Dù ngàn sơn khê

Vẫn mơ đến ngày sum vầy

Muôn dặm xa xôi

Biệt ly người ơi...từ đây

Duyên kia lỗi hẹn thôi biết bao giờ

Tìm lại nhịp đàn yêu thương

Kinh kỳ hoàng hôn in bóng

Yêu ai trót nặng lời thề chưa phai

Vẫn một lòng son sắc hoài

Dù nổi trôi kiếp hoa rơi

Muôn chim tiễn nàng công chúa lên đường

Vượt ngàn trùng dặm quê hương

Thanh bình khỏi cơn chinh chiến

Giang san cách trở miệt mờ cô liêu

Bóng nàng nhòa theo bóng chiều

Mà lòng con mang niềm yêu

Huynh Ðệ Chi Binh

Anh Bằng

Huynh đệ chi binh là gì đó anh Hai ?

Huynh đệ chi binh là là huynh đệ chi binh… a la la

Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính

Thương nhau khác chi nhân tình

Từ người deuxième cùi bắp

Và rồi đi lên thượng cấp đều là huynh đệ chi binh



Lúc sướng có nhau là huynh đệ chi binh

Lúc khó có nhau là huynh đệ chi binh

Giúp đỡ lẫn nhau là huynh đệ chi binh… a la la la

Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính

Thương nhau khác chi nhân tình

Từ người deuxième cà cuống

Và rồi đi lên Ðại Tướng đều là huynh đệ chi binh



Lúc sống có nhau là huynh đệ chi binh

Lúc chết có nhau là huynh đệ chi binh

Sống chết có nhau là huynh đệ chi binh..a la la la

Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính

Thương nhau khác chi nhân tình

Từ người deuxième cà cuống

Và rồi đi lên Ðại Tướng đều là huynh đệ chi binh



Huynh đệ chi binh là gì đó quan Hai ?

Huynh đệ chi binh là anh em nhà lính

Ấy lính là lính lính

Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính

Thương nhau khác chi nhân tình

Từ chàng Binh Hai còn nhí

Ðằng đằng như ông Thượng Sĩ

Ðều là huynh đệ chi binh



Lúc tiến có nhau là huynh đệ chi binh

Lúc thoái có nhau là huynh đệ chi binh

Tiến thoái có nhau là huynh đệ chi binh

Ấy lính là lính lính

Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính

Thương nhau khác chi nhân tình

Từ người deuxième cùi bắp

Và rồi đi lên thượng cấp đều là huynh đệ chi binh



Sướng khổ có nhau là huynh đệ chi binh

Giúp đỡ lẫn nhau là huynh đệ chi binh

Sống chết có nhau là huynh đệ chi binh

Ấy lính là lính lính

Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính

Thương nhau khác chi nhân tình

Từ người deuxième cùi bắp

Và rồi đi lên thượng cấp đều là huynh đệ chi binh

Từ chàng binh hai còn nhí

Ðằng đằng như ông Thượng Sĩ



Từ người deuxième cà cuống

Và rồi đi lên Ðại Tướng đều là huynh đệ chi binh


Hy Vọng

Dương Thụ
Biết anh đi còn muốn trở lại với em

Ðể những đêm khuya chờ phút anh về

Tiếng chuông reo là chút hy vọng thoáng qua

Anh ở bên em mãi



Chỉ mong, mãi chờ mong ngày qua, tháng qua

Ðợi anh đến trọn đêm vẫn bặt im tiếng chuông

Ngoài kia đã bình minh một tia nắng sớm

Lung linh giọt sương mai

Chắc rồi đêm nay hồi chuông reo lên

Biết anh đi không muốn trở lại với em

Mà những đêm khuya lòng vẫn rối bời

Tiếng chuông reo chẳng chút hy vọng thoáng qua

Vì vẫn mong anh, ở bên em mãi 


Hy Vọng

Niels Lan Doky
Dương Thụ

Biết anh đi còn muốn trở lại với em

Để những đêm khuya chờ phút anh về

Tiếng chuông reo là chút hy vọng thoáng qua

Anh ở bên em mãi



Chỉ mong, mãi chờ mong ngày qua, tháng qua,

Đợi anh đến trọn đêm vẫn bặt im tiếng chuông.

Ngoài kia đã bình minh một tia nắng sớm

Lung linh giọt sương mai

Chắc rồi đêm nay hồi chuông reo lên


 
Biết anh đi không muốn trở lại với em

Mà những đêm khuya lòng vẫn rối bời

Tiếng chuông reo chẳng chút hy vọng thoáng qua

Vì vẫn mong anh, ở bên em mãi.


Hy Vọng Đã Vươn Lên

Nguyễn Đức Quang


Hy vọng đã vươn lên trong màn đêm bao ưu phiền

Hy vọng đã vươn lên trong lo sợ mùa chinh chiến

Hy vọng đã vươn lên trong nhục nhằn tràn nước mắt

Hy vọng đã vươn dậy như làn tên

    đang rực lên

          trong màn đêm


 Hy vọng đã vươn lên trong nhà hoang trên ruộng cằn

 Hy vọng đã vươn lên bên nương buồn dòng sông vắng

 Hy vọng đã vươn lên trong lòng thuyền còn xa bến

 Hy vọng đã vươn dậy như triều dâng

    cho buồm căng

       xuôi trường giang



Hy vọng đã vươn lên trên bàn tay trên mặt mày

Hy vọng đã vươn lên trong tim người không bối rối

Hy vọng đã vươn lên chân nhịp nhàng còn đi tới

Hy vọng đã vươn dậy trong lòng anh

   trong lòng tôi

      trong lòng đi


 Hy vọng đã vươn lên trong mộ sâu quên ưu sầu

 Hy vọng đã vươn lên dưới mặt trời thêm phơi phới

 Hy vọng đã vươn lên trong cuộc tình toàn thế giới

 Hy vọng đã vươn dậy trong ngày qua

     sang ngày nay

         cho ngày mai

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.