Pages

Thursday, March 15, 2012

Nhạc Việt: M_3

image

Một Bàn Tay

Phạm Duy

Bàn tay đưa anh ra khỏi lòng người
Một đêm kêu lên hơi thở tuyệt vời.
Bàn tay êm ái, ôi bàn tay khoan khoái
Nhạc ru tiếng khóc trần ai.
Bàn tay đưa anh đi gặp cuộc đời
Một Xuân bao dung ai cũng là người
Bàn tay vun sới, ôi bàn tay đưa lối
Dọc đời, thơ hát đầy vơi.
Trong cơn mưa hè, tay nào khô héo bắt anh về ?
Bàn tay che mắt, ôi còn ngăn câu hát
Bàn tay ám khí u mê
Nhưng tay em về, thơm mùi gỗ qúy, gỡ anh ra
Bàn tay nắng lóa, ôi bàn tay khơi gió
Tình trong năm ngón nõn nà.
Bàn tay ôm anh trong cuộc tình đầy
Một Thu sang, tim anh nở tròn ngày
Bàn tay ấm áp, ôi bàn tay bão táp
Bàn tay son, vẽ đời đôi.
Một mai đưa anh thăm thẳm lìa đời
Mùa Đông khăn tang, mây bỏ đường dài
Bàn tay thương nhớ, ôi gặp anh băng giá
Lạ lùng, tay khép làn mi.

Một Buổi Chiều Mơ

Dzoãn Mẫn

Êm đềm ánh trăng loang vườn biếc huy hoàng qua lầu nàng
Ðàn rung lên ngàn tiếng gió đêm dần quyến ôi đàn lưu luyến
Xưa nàng đứng bên song lầu cao chưa đóng thắm muôn duyên
Tôi mơ nắn cung đàn hòa theo bao lời gió ngân ngàn tiếng vang

Chiều nay ánh trăng êm, lầu hoa thắm mơ huyền
Nàng tha thướt như Giáng Tiên bên hồ dưới trăng ngàn hoa trắng
Mình tôi đứng bên thềm nhìn lâu thắm êm đềm
Và say đắm rung mấy cung đàn nàng biết chăng ? Kìa ánh trăng !

Ðàn du dương quá ru hồn quá
Ðàn vang theo khắp trong thinh không xa
Ðàn bay theo gió theo rừng lá, trời chiều màu ngà
Ðàn yêu đương quá êm đềm quá
Ðàn đang lan thánh thót trong sương sa
Ðàn như ganh với muôn lời lá, và với ngàn lời hoa

Chiều nay ánh trăng êm lầu hoa thắm mơ huyền
Nhưng đâu bóng trên gác cao, nàng còn đứng đâu ?
Mình tôi còn đứng đâu ?

Một Buổi Sáng Mùa Xuân

Trịnh Công Sơn

Một buổi sáng mùa xuân
Một đứa bé ra đồng
Đạp trái mìn nổ chậm
Xác không còn đôi chân

Một buổi sáng mùa xuân
Ngực đứa bé tan tành
Ngàn hoa đồng cỏ nội
Cúi xuống nhìn con tim.

Em thơ ơi chiều nay trường học lại
trong sân chơi bạn và thầy im lời
bài học về yêu thương trên giấy mới
sao hôm nay nét mực đã phai.

Một buổi sáng mùa xuân
một đứa bé yên nằm
bàn tay cầm cỏ dại
có hoa vàng mong manh

Một buổi sáng mùa xuân
một đứa bé im lìm
bờ môi dường thầm hỏi
có thiên đường hay không?

Em thơ ơi chiều nay trường học lại
trong sân chơi bạn và thầy im lời
bài học về yêu thương trên giấy mới
sao hôm nay nét mực đã phai.

Một buổi sáng mùa xuân
một đứa bé yên nằm
bàn tay cầm cỏ dại
có hoa vàng mong manh

Một buổi sáng mùa xuân
một đứa bé im lìm
bờ môi dường thầm hỏi
có thiên đường hay không?

Một Cành Củi khô

Phạm Duy

Một cành củi khô
Một tờ lá uá
Một hòn cuội to
Một làn bụi mờ
Một ngọn cỏ may
Một vài miếng giấy
Một hạt mưa bay
Cuộc đời quanh đây mừng là biết mấy
Tình đầy trong tay và tình ở ngoài
Ở gần bên tôi hàng nghìn thế giới
Cùng nhờ nhau thôi, để buồn hay vui.

Một hàng rêu thưa
Một đàn kiến gió
Một nhện giăng tơ
Một ổ tò vò
Một giọng con ve kêu
Một điều con dế nói
Một lời thông reo
Một chiều xôn xao.
Cuộc đời quanh đây mừng là biết mấy
Tình đầy trong tay và tình ở ngoài
Ở gần bên tôi hàng nghìn thế giới
Cùng nhờ nhau thôi, để buồn hay vui.

Một mảng vai non
Một vòm tóc sáng
Một vành tai ngon
Một cổ tròn tròn
Một làn mi cong
Một vùng má nóng
Một hàm răng trong
Một bàn tay thuôn.
Cuộc đời quanh đây mừng là biết mấy
Tình đầy trong tay và tình ở ngoài
Ở gần bên tôi hàng nghìn thế giới
Cùng nhờ nhau thôi, để buồn hay vui.
Cuộc đời quanh đây
Mừng là biết mấy.


Một Cánh Hoa Rơi

Nguyễn Đình Toàn

Một cánh hoa rơi thôi đủ làm
Phai nhạt bớt sắc xuân trong vườn sớm nay
Người đi thì đi mãi đến bao giờ đây
Làm sao giữ cho hương đừng bay

Đêm trăng đỏ đầu môi
Sương toả đầu vai
Treo người trên mũi đau này
Với nước mắt khô trên tay gầy

Tình đã xa chưa sao lạnh niềm vui
Còn nhớ đến nhau không mà khóc đây
Tiếc bao ngày xanh nay đã tan thành
Khói sương mờ vây quanh từng đêm buồn
Đưa ta đi như sóng
Dồn lại từng vết nhăn

Một tiếng chim kêu thôi đủ làm xuân
Còn ngỡ vẫn nghe ra nhạc aí ân
Lùa trong trong vòm cây nắng
Áo xuân mỏng manh
Đàn đã rã hết dây bình yên

Anh xin bỏ đời anh
Em bỏ đời em
Mong hẹn lại kiếp sau đền
Sẽ kiếm thấy quê hương êm đềm
Dù có đau thương cũng còn tình riêng
Được sống với nhau dẫu đời khó khăn

Một Cành Mai (Đạo Ca 5)

Phạm Duy

Em bé khóc đòi cha, như mẹ khóc đòi con
Người chồng khóc người vợ, người yêu khóc người yêu
Nước mắt vẫn đầy vơi, sinh tử vẫn còn đây
Đời này qua đời nọ, tử sinh vẫn còn kia.
U ù u U u u u U u u U u.
Ôi máu đã thành sông, xương người đã thành non
Hận thù như trời bể, hờn căm vẫn còn nghe
Cái chết vẫn còn kia, sao cuộc sống còn mê
Đòi thù, thì oán đời đời
Đền nhau chỉ có chút lệ thôi
U ù u U u u u U u u U u.
Nước mắt bỗng ngừng trôi, khi người đã nguyện dâng
Thân mình làm đuốc hồng, cho đòng lúa trổ bông
Cuộc sống chết nào đây ? Đau buồn sẽ đổi thay
Đem mình vào kiếp người, thoát khỏi nỗi tử sinh.
Cành mai đã rụng rơi, rơi rụng xuống cuộc đời
Một cành mai rụng rời, làn hương vẫn chẳng phai
Người không riêng của ai, nhân loại vẫn của người
Đặt mình trong dòng đời, tử sinh cũng là vui
Một cành mai, mai mãi, mãi mãi
Một cành mai, mai mãi, mãi mãi
Mãi mãi...


Một Chiều Đông

Tuấn Khanh

Dù mai em đưa anh về nơi không mái tranh xa xôi lạnh lùng
Một đêm có ánh sao trời cao tim nao nao
Đường về xôn xao

Rồi đây ai đưa em về nơi ấm êm trăng soi đầy thềm
Nhìn nhau khẽ nói câu: 
"Thời gian trôi qua mau không phai lạt nhau"

Một chiều đông bên sông
Thuyền lênh đênh cặp bến
Đừng qua em ơi, sông nhuốm sương chiều
Một  lần vương thương yêu
và vui không bao nhiêu
Chờ xuân tươi kheo sắc thắm muôn nơi

Chiều nay nghe chơi vơi
Nhìn chiếc lá sắp rơi, mưa giăng đầy trời
Ngời sáng, khóe mắt em mừng vui nghe qua đêm.. Thôi đừng gọi tên



Một Chiều Mong Em Đến

Võ Tá Hân
Song Nhị

Hôm nay chiều thứ bảy
Ngồi chờ em đến thăm
Ngoài sân im tiếng động
Một trời đầy nhớ mong

Anh ngồi trong song cửa
Từng giờ phút trôi qua
Bàn tay nâng niu mãi
Bài thơ tình thiết tha


Một chiều mong em đến
Đôi tay như ngỡ ngàng
Bờ môi cơn khô hạn
Nhớ nồng nàn nụ hôn

Một chiều mong em đến
Mây hững hờ trôi xuôi
Làm sao anh níu được
Áng mây bay cuối trời


Anh nghe trên lối nhỏ
Dập dìu tiếng bước ai
Bàn chân nào bước nhẹ
Chợt hồn anh hắt hiu

Anh ngờ trong cơn mộng
Thì thầm tiếng bên nhau
Như tình yêu hò hẹn
Như đợi chờ đã lâu



Một Chiều Mưa

Ngoại Quốc



Trời mưa, trời mưa
Giọt mưa rơi ướt đường dài.
Muốn nói yêu anh cứ ngại ngần hoài.
Tiếng mưa xót xa hiên ngoài.

Về đâu, về đâu?
Giọt mưa đêm tối một màu.
Ngõ ấy xôn xao lá rụng ngọt ngào.
Có em mắt môi ươm sầu.

Chiều nay, chiều nay
Vắng anh có em ơ thờ.
Đem dấu mặn nồng
Hoa thắm chỉ hồng
Ai sẽ đợi chờ anh mãi...

Trời mưa, trời mưa.
Tiếng guitar khẽ ru cơn mộng.
Mây trắng chập chùng
Mưa lũ mịt mùng
Âu yếm một màu mắt nhung.

Có năm ngón tay
Với con bướm bay.
Có em tối nay
Trái tim vẫn say.

Để mặc cho ngày mai.
Giọt mưa rơi ướt đường dài.
Muốn nói yêu anh cứ ngại ngần hoài.
Tiếng mưa sẽ ru hiên ngoài.

Một chiều mưa....
Thiên Kim trình bày



Một Chiều Mưa Bay

Nguyễn Dũng


Nhịp 4/4, chậm vừa


Tôi đi tìm em giữa mưa buồn trên phố
Phố xôn xao sao lòng vẫn thấy hoang vu
Tôi đã bước những chiều mưa sướt mướt
Ướt da mềm ướt cả trái tim khô
Tôi dừng lại bên hiên lòng hiu hắt
Thầm ước nguyện một chiều cũ mưa bay

Tôi đi tìm em giữa mưa buồn trên phố
Phố xôn xao sao lòng vẫn thấy hoang vu
Đêm lạnh ngắt mưa sầu rơi hiu hắt
Mắt ngước nhìn đất trời thấu cho ta
Trái tim này đã bao ngày khô héo
Thầm ước nguyện giọt nước ướt tim khô

Mưa mưa buồn hỡi mau về đây nhé
để cùng reo điệu nhạc xanh xao
thành cung buồn cung buồn lao đao
Ngón tay này vàng cõi hư hao
Mưa mưa buồn hỡi mau về đây nhé
để cùng ta đếm ngày tháng qua

Xin cho gặp em giữa mưa buồn trên phố
dắt dìu nhau bước về bến cũ năm xưa
cùng chấp vá một mảnh đời tan tác
Một ân tình cõi lòng và trái tim đau

Ôi than ôi bóng giáng cũ về đâu
Thầm ước nguyện em về dưới mưa bay
(hát lại rồi nhỏ dần)

Một Chiều Thu

Trần Nhật Bằng

Nhịp 4/4, slowly-espressivo

Lời 1:
Chiều nay sương rơi ướt vai người khách giang-hồ,
Trời thu hiu-hắt lá rơi nhẹ cuốn theo giòng.
Rồi còn tìm đâu? những năm xưa ngày ấy,
Bên nhau tiếng đàn êm-đềm nhẹ lá vàng rơi.

Đàn còn vang nhịp theo tiếng xưa
Dưới trăng bên thềm vai kề ta xây ước mơ.
Chiều về lòng nhớ tới những phút ấy
Ngày nào đầy vui thơ nay khuất xa rồi .

Chiều thu đem tới với ta bao nỗi u sầu .
Còn tìm đâu thấy những khi nhịp bước trên cầu .
Mộng đẹp đầy thơ ước xây bên nhà ấm
Nay thu đã về như nhủ lòng nhớ tình xưa.

Lời 2:
Chiều thu năm ấy tới nay đã mấy thu rồi?
Cành xưa vẫn đó, gió đưa rụng lá tơi-bời,
Ngược giòng thuyền trôi, mái êm đưa chèo sóng,
Sương rơi xoá mờ nhưng nàng vẫn đứng chờ mong.

Nàng chờ ai, tựa cây đứng trông.
Ánh trăng mơ màng như dìu hồn ta tới đâu?
Thuyền chàng gần ghé tới chốn bến cũ.
Nghẹn-ngào nhìn nhau đây một phút êm-đềm.

Chiều thu như nhắc với ta lại giấc mơ ngàn,
Đường về còn xa, tiếng chuông chùa vang bên làng,
Mộng đẹp đầy thơ, ước xây bên nhà ấm,
Nay thu đã về như nhủ lòng nhớ tình thơ.


Một Chiều Thương Nhớ (Un soir d’amour)

Lê Mộng Nguyên


Lento espressivo
Một chiều nhớ em trên đường vắng
Và bâng khuâng tìm người ước mơ
Hoa lá chào người khách thơ,
càng khiến lòng anh giờ xa cách đắm buồn thiết tha

Chiều dần xuống không nguôi lòng nhớ
Người xa xăm tình này thấu chăng
Lời ước một chiều gió thu,
đường vắng mình em và đôi mắt đắm nhìn bóng ai

Forte piano
Gió chiều mênh mông,
Chiều xưa nhớ chăng hình bóng ?
Bao ngày đằm ấm nhắc chi sầu vương ngày xanh
Rồi đây sương gió duyên kiếp lỡ làng
Trời xa xăm lắm em biết đâu tìm
Lòng anh khắc khoải chờ mong
Mờ mịt trời Âu đôi lứa khóc âm thầm.

Lento espressivo
Chiều vàng có đôi chim ngừng cánh
Nguyền song song một tình đắm say
Thề ước dù đời đắng cay
Mà bóng chiều xưa màu thời gian không hề úa phai.
 

Một Chút Ân Tình

Trịnh Nam Sơn

Khi người yêu tôi đã ra đi
Lòng sao tê tái thức suốt đêm dài
Nhìn ánh sao qua làn sương với nhiều ước mơ
Mơ tìm lại những tháng năm xưa
Ðời sao êm ái khi có anh bên mình
Và chúng ta chia từng ngọt đắng cho nhau

Còn đâu những đêm bao nụ hôn nồng nàn
Bàn tay ngất ngây quên trời đêm gần tàn
Giờ mình em đang ngồi nhớ đến anh yêu
Mình trao đến nhau ân tình ôi ngọt ngào
Mình trao đến nhau những làn hương thì thào
Giờ chỉ còn có em ngồi đây cô đơn

Yêu lòng em vẫn mãi yêu anh
Và em mong ước sẽ có một ngày
Ngày đó anh nghĩ cho tình em
Anh sẽ quay về
Lưu Bích trình bày


Một Chút Quà Cho Quê Hương

Việt Dzũng

Em gởi về cho anh dăm bao thuốc lá
Anh đốt cuộc đời cháy mòn trên ngón tay
Gởi về cho mẹ dăm chiếc kim may
Mẹ may hộ con tim gan quá đọa đầy

Gởi về cho chị dăm ba xấp vải
Chị may áo cưới hay chị may áo tang
Gởi về cho em kẹo bánh thênh thang
Em ăn cho ngọt vì đời nhiều cay đắng

Con gởi về cho cha một manh áo trắng
Cha mặc một lần khi ra pháp trường phơi thây
Gởi về Việt Nam nước mắt đong đầy
Mơ ước một ngày quê hương sẽ thanh bình

Em gởi về cho anh một cây bút máy
Anh vẽ cuộc đời như ước vọng mong manh
Gởi về cho mẹ dăm gói chè xanh
Mẹ pha hộ con nước mắt đã khô cằn

Gởi về cho chị hộp diêm nhóm lửa
Chị đốt cuộc đời trong hoang lạnh mù sương
Gởi về cho em chiếc nhẫn yêu thương
Em bán cho đời tìm đường vượt biên

Con gởi về cho cha vài viên thuốc ngủ
Cha chôn cuộc đời trong trong xứ tù chung thân
Gởi về Việt Nam khúc hát ân cần
Mơ ước yên lành...
trong giấc ngủ.... da.... vàng....

Một Chuyến Bay Đêm

Hoài Linh

Giữa lòng trời khuya muôn ánh sao hiền,
người trai đi viết câu chuyện một chuyến bay đêm.
Cánh bằng nhẹ mơn trên làn gió.
Đời ngây thơ xưa lại nhớ lúc mình còn thơ.
Nhìn trời cao mà reo, mà mơ ước như diều
để níu áo hằng nga, ngồi bên dẫy ngân hà.

Giờ sống giửa lưng trời,
đôi khi nhớ chuyện đời mỉm cười thôi
Đêm nay chuyến bay trời xanh như màu áo  Đường Minh Đế nhàn du khắp tinh cầu,
chạnh thương hai đứa giờ gối súng nơi nào
lâu lắm chẳng gặp nhau.

Bạn bè dù cách xa nào hay,
tình nàng chưa nói nhưng mà say.
Giai nhân hởi khóe mắt em u hoài
theo tìm trong chuyến bay.
Có người hỏi phi công ước mơ gì,
người ơi nhân thế muôn màu nào biết mơ chi.

Ước rằng từ khi tung nhịp cánh,
tình ta yêu thương là gió nhân tình của mâỵ
Ở đời ai hiểu ai, người bay trắng đêm dài,
người sống giửa đại dương,người yên giấc ven rừng.
Bạn có biết chuyện này tôi ghi lúc vũ trụ còn ngủ say.
ước như diều để níu áo hằng nga,ngồi bên dẫy ngân hà.


Một Chuyến Đi

Anh Việt

Ngoài ngàn dặm, đoàn người ra đi
Trong sương lạnh lòng trai bền chí
Ra biên-cương xa-xăm ngàn phương
Và còn vọng tiếng hát trong sương

Người theo ngàn gió
Biệt ly buồn nhớ
Chờ đợi bao năm
Sống với âm-thầm

Chốn ấy xa-xăm người đi
Chiếc bóng bên song chờ chi
Tha-phương ngoài nghìn quan-san
Từ bao lần lá thu tàn

Có biết chinh-phu giờ đây
Dấn bước theo muôn cờ bay
Đi nhưng ngày về không mong
Buồn vương ngàn mối tơ lòng

Chiều nay buồn ngóng
Tìm đâu hình bóng
Ngàn dặm chân mây
Khói biếc tan dần



Một Chuyến Xe Hoa

Minh Kỳ

Ngâm:Nếu biết rằng tôi đã có chồng
Trời ơi người ấy có buồn không ?
Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim pha tựa máu hồng
(T.T.Kh)

Hát:
Nuốt lệ làm vui nhìn chiếc xe hoa
Anh ơi thôi đành dang dỡ tình ta
Còn đâu câu nói ban đầu
Tình đôi ta khó phai mầu
Bây giờ tại sao đành ôm khổ đau

Ước hẹn rồi nay trả với trăng sao
Anh ơi non mòn biển cạn gì đâu
Ngày xưa chung lối chung mộng
Mà sao nay cách xa lòng
Em nhìn xe hoa lòng vẫn lạnh lùng
Anh ơi đừng trách nữa, đừng nói chi thêm
Sẽ hẹn nhau kiếp nào, chồng thư em còn giữ
Ðể mai kia còn nhớ đến anh với bao kỷ niệm
Những ngày êm đềm sống bên người yêu

Phủ phàng tựa như một giấc chiêm bao
Anh ơi bây giờ ân tình còn đâu
Lời thư thay cánh thiệp hồng
Người không yêu sẽ kêu chồng
Thương dùm phận em là kiếp má hồng



Một Cõi Đi Về

Trịnh Công Sơn

1.
Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về
                                      
Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa
                                     
Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người
                                     
2.
Nghe mưa nơi nầy lại nhớ mưa xa
Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ
Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà
                                     
Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy
Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa
Từng lời tà dương là lời một địa
Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe
                                     
Trong khi ta về lại nhớ ta đi
Đi lên non cao đi về biển rộng
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì.....

Một Cõi Riêng Mang

Võ Tá Hân
Đình Nguyên

1.
Người ơi vàng rơi tình tôi
Ngoài kia còn vương sầu khơi
Về đây cùng ta đầy vơi
Dìu nhau tóc gió ngàn trời

Bờ môi nào nghe mặn cay
Tình xuân đời vẫn nồng say
Mùa qu giọt rơi nhẹ lay
Chợt thấy hồn vương cánh bay

Đ.K.
Nỗi nhớ trôi qua bềnh bồng
Quấn quít miên mang nhạc lòng
Bóng dáng ai bên trời hồng
Bẽ bàng lạc giữa hư không
Đã biết nhau trong muộn màng
Réo rắt thương âm dịu dàng
Chất ngất men say ngập tràn
Cũng đành một cõi riêng mang

2.
Về thôi dù bên buồn vui
Thờ gian xin hãy ngừng trôi
Ngày đêm chiều lên dệt thơ
Mộng mơ gió hát muôn lời

Giờ đây mình ta sầu giăng
Trời mây lặng ngắt vầng trăng
Dịu êm về trên hạt mưa
Tình như biển rộng sông dài

Trở lại Đ.K.

Một Cõi Tình Phai

Ngô Thụy Miên

Mùa thu về đây mưa phùn bay ướt vai em gầy
mùa thu về đây riêng mình ta cùng với trời mây
mùa thu paris có ai đi trong nắng vàng
vòng tay mênh mang bước chân đã nghe buồn hoang
vườn xưa còn đây sao bờ vai nhớ thương vơi đầy
người xa tầm tay riêng mình ta một cõi tình phai
chiều qua công viên có ai đón đưa lối về
thoáng nghe tiếng mưa não nề
ngày chợt dài lê thê

Nào ai biết... nào ai biết... nào ai biết..
biển đợi chờ một đời
người yêu hỡi... người yêu hỡi... người yêu hỡi...
quá xa rồi một thời
tìm đâu thấy... tìm đâu thấy... tìm đâu thấy...
nụ cười buồn ngày nào
có xót xa mờ khuất một mình ta

Chiều qua giòng sông lá vàng rơi dáng ai mơ mộng
chiều qua giòng sông riêng mình ta mòn mỏi chờ mong
chiều qua sông Seine có con chim bay cuối trời
cất lên tiếng ca rã rời
cuộc tình sầu khôn nguôi
Mộng Trang trình bày


Một Con Chim Nhỏ Trên Cành Yêu Thương

Phạm Duy

Một con chim nhỏ trên cành yêu thương
Cất tiếng ca đêm Viêït Nam vô thường
Nhựa Hoà Bình loang nhành khô héo xuống
Mưa Hoà Bình gột tóc mẹ sau gương.
Vòm tre lơi lả theo ngọn thùy dương
Nắng đã soi trên Việt Nam mơ màng
Đồng cỏ xanh lơ đợi chờ cơn gió
Hoa nở đầy miền, bia mộ đường quên.
Vuông lụa trắng, quê nhà thơm hoa bưởi
Lá vườn sau, say trong giấc miên trường
Trưa quê nhà, trầm hương lời mẹ hát
Tiếng vọng buồn như mưa xoá dòng sông.
Bờ núi cao trùng trùng quanh thơ ấu
Gió chiều lên rạng rỡ môi hồng
Xưa chim nhỏ vào rừng xanh sống
Nay trở về, theo cụm khói bên sông.
Một con chim nhỏ trên trồi cây non
Cất tiếng yêu thương Việt Nam vô vàn
Thảm cỏ mềm chờ giọt sương lay lắt
Sông nằm dài, chờ kết bạn trăm năm.

Một Cuộc Tình Buồn

Đài Phương Trang

Tôi mấy đời vẫn nghèo tả tơi
Em cũng là con gái nhà nghèo
Từ khi hai đứa yêu nhau
Nguyện thề cùng với trời cao
Suốt đời không cách xa nhau.

Em vẫn thường khấn cầu hằng đêm
Cho duyên mình xanh thắm lâu bềnh
Trời gian trôi lướt qua mau
Chờ ngày đưa lễ trầu cau
Rước nàng dâu bước qua cầu.

ĐK:

Nhưng tôi đâu có biết em quên lời
Vội bỏ bức thư đi rồi
Thôi đời bạc đen mãi thôi
Em đi tan vỡ mối duyên bọt bèo
Rời xa cuộc sống gieo neo
Vội quên đi mái tranh nghèo.

Năm tháng dài vẫn lạnh lùng trôi
Bao năm rồi chia cách đôi đời
Đời tôi vẫn mãi đơn côi
Bạn cùng ca hát mà thôi
Nỗi buồn xưa chẳng nguôi vơi.

Tôi đâu ngờ có ngày gặp em
Em bây giờ nhan sắc phai tàn
Còn đâu ôi cánh hoa xưa
Lệ buồn rơi giữa chiều mưa
Nói gì đây nữa bây giờ...???


Một Dạ Hội Buồn

Lê Uyên Phương

Đèn xanh đã tắt giọng hát ân tình ngân dài
Cuộc tình sương gío đành quên tối nay
Ngày đếm những bước buồn tênh
Nhạc nhắc nhớ những ngày xanh
Ái ân như màu phai nhanh

Ngày mà hai đứa còn trao nụ cười
Ngày mà hai đứa chung đôi
Mai hồng tô thắm khung trời
Mây chiều xanh ngát núi đồi 
Mà tưởng đâu tình khó vơi .

Đèn hồng qua đèn xanh Nhịp đàn như rất nhanh
Áo đưa nhau tròn xoay Cuộc đời như say
Tình đầu không bền lâu Người em xưa mắt nâu
Đã quên bao mộng mơ  Ngày cùng vui ấu thơ

Áo xanh!
Màu áo ngày xưa tôi đã ân cần nhớ mãi trong đời,
Đây bàn tay yêu dấu, bàn tay êm ái dắt đưa tình yêu.
Nay áo xanh bên người
cánh tay yêu kiều tìm về duyên mới đẹp hơn.

Màu đèn như ngời sáng, màu môi em thắm tươi
Mắt em như ngời sao đẹp vì duyên mới trao
Cuộc đời như tình yêu ngày mãi sẽ trăm chiều
Cuộc đời như tình yêu, mình sống trong cô liêu . . .


Một Dại Khờ, Một Tôi

Phú Quang
thơ: Nguyễn Trọng Tạo



Chia cho em một đời tôi
Một cay đắng.. một niêm vui .. một buồn
Chia cho em.. một đời xanh
Một cây si với.. một cây bồ đề

Tôi còn đâu.. còn đâu đam mê
Trời chang chang nắng... tôi về héo khô
Chia cho em ... một đời thơ
Một đam mê... một dại khờ... một tôi

chỉ còn cỏ mọc bên trời
Một bông hoa nhỏ, lặng rơi ướt đời
Quang Dũng trình bày

Một Đàn Chim Nhỏ

Phạm Duy

Thằng Cuội yêu chị Hằng Nga
Nói dối ông bà lên tới mặt trăng
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Kể từ khi Cuội ra đi
Làng xóm không ngờ cũng nhớ Cuội ghê
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Cuội thì sau cuộc phiêu du
Cuội ngồi thương nhớ quê nhà xa xôi
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Cuội ngồi dưới ngọn cây đa
Để trâu ăn lúa kêu cha ời ời
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Chị Hằng thương Cuội chưa nguôi
Dù sống trên Trời chưa thoát tình quê
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Chị Hằng cHồ một trần gian
Một tháng một lần trăng chiếu tròn cao
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!

Một trời Nam tròn trăng Thu
Em bé ra chờ xem Chú Cuội đâu ?
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Một đàn chim nhỏ bay đêm
Bay suốt năm liền tới cõi trần gian
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Bầy trẻ thăm hỏi: Cung trăng
Chú Cuội đâu vắng? Cô Hằng đâu xa?
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Động lòng thương trẻ ngây thơ
Bầy chim nhỏ bé bay vô trả lời
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Từ ngày có hỏa tinh bay
Bay có ba ngày lên tới mặt trăng
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!
Cuội đành đem Chị Hằng Nga
Tìm xứ xây nhà không biết ở đâu?
Ố tang tình tang! Ố tang tình tình!

Một Đàn Chim Nhỏ

(mầm non)

Một đàn chim nhỏ
Bay ngang lưng trời
Bay về đâu đó
Đàn cò trắng ơi
Bà ơi chú cuội
Có nhớ nhà không
Sao như cháu thấy
Sao như cháu thấy,
chú đang xuống trần.

Nghìn năm rồi nhỉ
Bên gốc cây đa
Cuội ơi, em hỏi
Trăng non hay già ?

Nghìn năm rồi nhỉ
Bên gốc cây đa
Cuội ơi, em hỏi
Trăng non hay già .


Một Đêm Mưa Tháng Giêng

Huy Tuấn

Nghe câu hát buồn một đêm mưa tháng giêng
Mưa giăng trên bầu trời khuya vắng lặng
Xa nhau em mới hiểu rằng thương anh xiết bao
Đã biết mất rồi lòng em sao muốn gọi
Mưa, một đêm mưa, một đêm mưa nhắc thầm tên anh
Em mơ thấy trở về những ngày đẹp đẽ
Để gần anh được bên anh
Ngồi nghe mưa thấy mùa Xuân hát trong đêm bình yên
Từng giọt nước mát lành

Nghe câu hát buồn một đêm mưa tháng giêng
Mưa giăng trên bầu trời khuya vắng lặng
Xa nhau em mới hiểu rằng thương anh xiết bao
Đã biết mất rồi lòng em sao muốn gọi
Mưa, một đêm mưa, một đêm mưa nhắc thầm tên anh
Sao em vẫn chờ vẫn đợi ngày ấy
Để trong đêm một mình em
Ngồi nghe mưa thấy mùa xuân đã đi xa thật xa
Còn lại khúc hát buồn.

Một Đêm Vui

Vũ Tuấn Đức

Nhạc buông lơi hồn chơi vơi, nghìn câu ca quyện đôi ta
Dìu nhau trong điệu Cha Cha điệu Samba nhịp say sưa
Ðẹp thay muôn ánh mầu, hoà cùng ngàn tươi sáng
Rộn ràng bao tiếng cười, từng vòng lả lơi

Hãy vui nào hãy vui trọn đêm nay, nhấp cho rượu đắng men nồng say
Hỡi ai còn vẫn vương niềm ưu sầu, hãy quên vì lỡ đêm tàn mau

Nhạc buông lơi nhìn đôi nhân từng đôi chân nhịp hân hoan
Dìu nhau trong điệu Cha Cha điệu Samba lòng say sưa

Vỗ tay cùng vỗ vui nhịp chan hòa, hát lên cùng hát vang lời ca
Ðắm say hồn ngất ngây trọn đêm dài
hãy quên người hỡi quên ngày mai

Một Đêm Xinh

Quốc Bảo

Mùa yên vui lòng tươi thắm lại
Giáng sinh đem về muôn kinh cầu buồn sao xuyến
Mùa bình yên, mùa ươm ước mơ
Mơ giấc thiên niên và mơ nhỏ bé, mơ cho vừa

Mình ngồi bên nhau hát chung một đôi câu
Nhìn nhau trao hân hoan vào khúc Thánh ca trầm
Cho nhau sáng soi cho tin mừng
Và xiết chặc lấy nồng ấm tay êm

Cho nhau trái tim, cho anh lành
Cho câu chào tiếng thưa...vào một đêm xinh
Một đêm xinh một đêm tốt lành
Hát lung linh vào lá hoa cây cành...Thao thức

Một đêm yên, một đêm rất trong
Ta hãy hân hoan, về gieo vào giữa đêm vô cùng
Nhìn lại quanh ta chúc nhau một câu vui
Từng câu yêu thơ ngây, hằng dấu đi trong lòng

Một Đời Áo Mẹ, Áo Em

Trầm Tử Thiêng

Từng mùa ấm lạnh nhớ áo em bao thời rách lành.
Nhìn màu tươi đậm sẽ biết em đang buồn hay vui.
Một thời non dại chung quanh em màu trắng thơ ngây.
Để chiều hôm nào anh say sưa nhìn áo em bay.
Nhưng em có biết, chiếc áo em đổi thay qua từng thời.
Chiếc áo em vui buồn vẫn đầy vơi ...

Dù người sang trọng. Dẫu em tôi sống đời quê mùa.
Dù gì dẫu gì, miễn sao em thơm lành tấm áo.
Từng mùa hy vọng, sau mưa đông trời nắng cho xuân.
Dập dìu áo màu đêm reo vui giày guốc tưng bừng.
Ai xinh xắn quá, áo tứ thân ngồi ca Quan Họ.
Áo thắt lưng lụa đào, áo đời xưa ...

Hẹn tình chung tình, thế gian ca Áo Nàng Tô Thị.
Chờ người không về, áo ôm con hóa thành tượng đá.
Hận thù Tô Định đem quân sang dày xéo quê ta.
Lời nguyền vang vọng, gươm anh thư một trời sáng lóa.
Áo phất trên lưng voị Tiếng thét đêm Mê Linh
đã nêu uy danh Trưng Vương qua nghìn đời ...
Rồi hồn thiêng sông núi im trôi trên giòng Hát Giang.
Mộng chìm sâu trong tối, nước non thêm những lầm than!

Mượt mà áo dài, nét cao sang em là Hoa Hậu.
Tỏ mờ ánh đèn, áo lung linh hỡi nàng Ca Sĩ.
Thời vào trung học em thanh tân lộ dáng Hoa Khôi.
Chờ mùa tựu trường Me cho thêm vài chiếc áo dài.
Em đi ra phố, có biết đâu trăm mắt thiên hạ nhìn.
Áo thắt eo dậy thì, áo thời nay ...

Thường thường đất trời, tiết sang xuân hoa rừng sẽ nở.
Được mặc áo dài, thoáng đôi năm em đẹp ngẩn ngơ.
Một ngày nắng hồng em sang ngang mặc áo thiên thanh.
Tình nào lỡ làng, ai yêu em một lời dấu kín!!
Áo bước lên xe hoa, nút tháo đêm tân hôn.
Áo trao anh nguyên hương trinh đêm vợ chồng.
Phận mười hai bến nước, em xin chia tròn ấm lạnh.
Đời trãi bao mưa nắng, áo phai nhưng tình nào phai.
Đến giáp xuân năm sau, áo vén lên nuôi con!
Thiết tha ôm ru tương lai, ơi mầm non!
À ... ơi à ơi! Ru con ru hỡi ru hời ...
Ngày nào con khôn lớn sẽ dâng lên Mẹ niềm vui ...

Đầu mùa chiến trận, áo ôm con tiễn chồng lên đường.
Cuộc đời đâu ngờ, giữa yên vui đất bằng nổi sóng!
Ngùi ngùi chinh phụ, bao canh thâu vò võ ru con.
Một ngày mưa buồn nghe tin xa người vừa ngã xuống!
Áo thét lên như điên. Áo níu lui xe tang.
Áo run run lên, ôi duyên em dở dang!!!
Chiều đỗ nghiêng đôi bóng, cô nhi trong lòng góa phụ.
Gục đầu bên mộ chí, Áo Tang ru hỡi tình ru!

Dù trời thái hòa, vẫn đau thương (nên) áo bỏ quê nhà.
Vượt trùng dương rộng, áo lênh đênh phơi tà trên sóng.
Vào được bến bờ, ôi tang thương vạt trước thân sau.
Lòng mình quê người! Hai mươi năm tưởng mới hôm nào.
Thương thay chiếc áo! Chiếc áo Mẹ và em suốt một đời,
Dấu kín trăm nổi niềm, dẫu buồn vui ...
Áo khóc thân lưu vong. Nhớ lúc xưa bên Me,
Áo đua bay theo trăm hoa đêm hội hè ...
Dù cuộc đời xô tới xô lui, em về nơi nào.
Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau
Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau ..

Một Đời Mây Gió

Minh Châu

Gió ơi sao gió đi về đâu
Ðến bên ta nhắn theo vài câu
Cho hồn ta lãng du về chốn xa mịt mù
Quên hết nỗi đau trong tâm tư ú ... u ...

Bấy lâu ta vẫn nghe tình đau
Xót xa chuyện cũ qua thật mau
Một thời ta đã yêu để xót xa mỗi chiều
Tình yêu chỉ gây ra muộn phiền ú ... u ...
Làm mây bạt gió bay thật xa bên đời ta
Và cây và lá vui cỏ hoa bên đời ta quên buồn bã

Một Đời Người, Một Rừng Cây

Trần Long Ẩn

Khi nghĩ về một đời người
Tôi thường nhớ về rừng cây.
Khi nghĩ về một rừng cây
Tôi thường nhớ về nhiều người,
Trẻ trung như cụm hoa hồng,
Hồn nhiên như ngàn ánh lửa
Chiều hôm khi gió về !

Cây đã mọc từ thuở nào
Trên đồi núi thật cằn khô,
Cây có hiểu vì sao
Chim thường kéo về làm tổ
Và em như cụm lan mọc
Từ những cành cổ thụ già kia !

Và tôi vẫn nhớ hoài một loài cây
Sống gần nhau thân mới thẳng
Có một cây là có rừng
Và rừng sẽ lên xanh rừng giữ đất quê hương !

Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng,
Gian khổ sẽ dành phần ai ?
Ai cũng một thời trẻ trai
Cũng từng nghĩ về đời mình
Phải đâu may nhờ rủi chịu ?
Phải đâu trong đục cũng đành.
Phải không em, phải không anh ?

Chân lý thuộc về mọi người
Không chịu sống đời nhỏ nhoi !
Xin hát về bạn bè tôi
Những người sống vì mọi người.
Ngày đêm canh giữ đất trời
Rạng rỡ như rừng mai nở chiều xuân.

Một Đời Quên Lãng

Ngô Thụy Miên

Người đến bên tôi, tim tôi chơi vơi, hồn tôi rã rời
Giọng nói năm xưa, nụ cười ngày nào nhẹ vương tà aó
Bài thánh ca đêm, nhạc mềm hiu hắt
Êm bờ vai, dịu dàng ngây ngất
Hạnh phúc trong tay, một thời mơ ước, gối mộng xa bay

Người đã yêu tôi, thương trao đôi môi vùng ân ái này
Một thoáng mây bay, trong cơn mê say gọi tên người mãi
Còn nhớ khôn nguôi, một chiều im nắng
Mưa còn rơi, gợi niềm cay đắng
Là mất nhau rồi, là đời chia lối, nỗi buồn riêng tôi

Còn đâu tình yêu xưa dẫu đã muộn màng
Còn đâu bao tiếc nuối xót xa đầy vơi
Còn đâu nữa ngày vui đã tàn
Còn đâu nữa tình thôi lỡ làng
Còn đâu nữa, tìm đâu thấy nữa, người yêu dấu ơi

Tình đã phôi pha, nghe trong tâm tư niềm đau xóa nhòa
Rượu ấm đôi môi mà lạnh một trời, sầu dâng ngập lối
Người đã quay đi, lời nào không nói
Riêng mình tôi chờ mùa đông tới
Một kiếp xa xôi, một đời quên lãng
Em còn yêu tôi

Một Đời Rêu Phong

Phương Uyên

Ðêm nay lặng im mình em ôm mù sương
Mong ngóng bước chân ai về
Cơn mưa nhẹ bay, giọt nước mắt nồng cay
Khóc than cuộc tình hư không
Ðêm trên bờ vaị Vòng tay sao lẻ loi
Khao khát một lần bên nhau
Em như dòng sông vừa trôi ra biển Ðông
Sóng xô đời bềnh bồng

Người đi không nói một lời
Dẫu lời chào xót xa
Tình yêu thắm thiết ngày nào
Chỉ còn là giông tố
Ðêm nay còn ai về chung trên đường khuya
Chỉ có bóng trăng bên thềm
Anh như ngàn mây
Chợt ghé đến rồi đi
Khiến em một đời rêu phong

Một Đời Tan Vỡ

Lam Phương

Tình ơi
Sao đen như áng mây chiều Đông
Gió heo hút con tim lạnh câm
Đời sương gió bước chân lẻ loi âm thầm
Giây phút yêu đương xa vời lắm

Tình đầu êm như con sóng ru hồ xanh
Thoáng đã thấy đau thương thật nhanh
Kỷ niệm xưa muốn chôn vui đi tan tành
Cho nhớ thương vơi rồi cũng đành

Tình một đời thì mang lứa đối
Còn tình một đêm sớm bỏ ra đi
Trở về tìm đường xưa chung lối
Chỉ gây khổ thêm mà thôi

Thà cuộc đời như con nước đưa bèo trôi
Đến lúc có lúc không cũng vậy thôi
Từ đây sẽ vắng câu mộng mơ xa vời
Đây đó cho qua một kiếp người

Tình một đời thì mang lừa dốí
Còn tình một đêm sớm bỏ ra đi
Trở về tìm đường xưa chung lối
Chỉ gây khổ thêm mà thôi

Thà cuộc đời như con nước đưa bèo trôi
Lúc có lúc không cũng vâỵ thôi
Từ đây sẽ vắng câu mộng mơ xa vời
Đây đó cho qua một kiếp người

Một Đời Tiếc Nuối

Nhật Ngân

Ngày nào ta bên nhau
Ngọt ngào tình trao không vướn tiếc nuối
Đắm đuối môi trên môi
Ngỡ thiên thu ta không chia lìa
Nào ngờ nay đôi nơi
Tình yêu chơi vơi như những cánh gió
Những phút đam mê xưa ngỡ quên
Nhưng nghe sao buồn vương
Chuyện tình ta ngày nào như những vần thơ
Có hay đâu giờ này ngỡ ngàng
Từng chiều xưa anh nghe chua xót bờ môi
Ôi lạnh lùng xót xa
Chorus:
Tình ngày đó với những thắm thiết nồng say
Lời hứa kia vẫn đó ngỡ sẽ không bao giờ phai nhòa
Nào ngờ sóng đã xóa dấu cát
Tình đã in đôi chân ta đi bao ngày qua
Tình là gió gió cuốn chiếc lá về
đâu
Tình ngỡ thôi thoáng đó đã thấy vương màu u buồn
Tình còn đó với những tiếc nuối
Ngày tháng trôi trôi mang đi mộng ước


Một Đời Tìm Nhau

Nhật Ngân

Ngày ấy êm đềm bên nhau
sáng chiều chung lối đón đưa nhau về
Tình thơ thơm như mùi giấy
những chiều hẹn hò, giận hờn vu vơ
Ngày đó anh thường vì em
thức nhiều đêm trắng chép thơ làm quà
Tình yêu ôi thơ mộng quá
ngỡ trọn một đời đôi mình không cách xa
Nào ngờ đâu giông bão cuốn xô đi
Bóng anh mây chìm khuất,
bước chân em lạc loài
Cuộc tình thơ năm xưa nay đã khuất xa xăm
Nhớ nhau xin hãy tìm trong kỷ niệm
Theo gió chim trời giặt trôi
cuối trời mưa gió, biết đâu mà tìm?
Tình ơi! sao nghe buồn quá,
lẽ nào một đời mình xa cách nhau.


Một Đời Yêu Anh

Trần Thiện Thanh

Chưa đặt tên cho một chuyện tình
Cho mai sau đời đem rao đem bán
Gom mây trời em may áo trắng
Chua chát lịm cho kín yêu đương
Để em còn nguyên tiếng băng trinh

Em để tang cho một cuộc tình
Mong manh hoàng hạc sương tan trên lá
Mong manh loài hoa tươi sắc máu
Hoa chớm nở khi sáng tinh mơ
Hoa cúi đầu trong tối bơ vơ

Anh chết trong em suốt một đời
Nên ngất ngư câu hát nửa vời
Anh ơi đêm rồi không gian lặng câm
Em say trên dương cầm
Mơ hồ tiếng hát Trương Chi

Em biết khi em anh giận chuyện gì
Nhân gian xa vời sao băng tăm tôi
Sông ân tình sao đi không tới
Em trách mình em trách em thôi
Cay đắng nào dâng cháy trên môi

Anh biết không anh chỉ một lời
Anh biết không anh chỉ một lời
Anh giết em khi mới ... nửa đời ...


Một Đời Yêu Em

Trung Hành

(Capo 2.TIME 2/4.TEMPO 51)
INTRO: | Em | Em | Bm | Bm | Em | Em | D# | D7

| G | Am
Tình như gió đùa vui tóc em,
| D7 | G
Tình như nắng vàng đến bên thềm.
| Em | Am
Tình như sóng vần trăng mắt em,
| D7 | G
Tình như thác chảy mãi không ngừng.

Tình yêu đến tựa như án mây,
Tình yêu cho nhiều phút êm đềm
Tình yêu đến đẹp như giấc mơ,
Tình yêu hỡi, tình đến bao giờ.

} G7 | C
Em yêu anh, yêu đến muôn đời,
| F#dim | Bm7
Như đôi chim tung cánh trên trờị
| Em7 | Am7
Ta bên nhau, ta yêu nhau hoài,
| D7 | G
Cho dấu yêu không bao giờ nguôi

Tình yêu đến tựa hương khói sưong,
Tình yêu như ngàn ánh sao trờị
Người yêu hỡi từ khi có anh,
Đời vui mãi, đời quá êm đềm.

Một Đời Yêu Nhau Một Ngày Xa Nhau

Hoài An

Phố có còn mưa đêm
Xôn xao giọt tình em
Bay cao một nụ hôn em hỡi
Đếm lá vàng ngoài sân
Đếm những kỷ niệm dâng

Đếm những người anh quên và nhớ em
Trời mưa tuôn cho lá cây sầu
Trời mưa ngâu lối về chở che
Tình yêu đó xin người lắng nghe
Rồi vì sao em quên lối về để tình yêu lạc vào cõi mê
Để mãi mãi chỉ còn phút giây tan vỡ

Một đời yêu nhau một ngày xa nhau để rồi mãi mãi trong ta niềm đau
Có ai nghe chăng mưa buồn tình ca dang dở ..
Một mình lang thang hè phố vắng lòng thầm ước muốn không phai tình xưa
Hỡi em còn nhớ không? nhớ không?

Một đời yêu nhau một ngày xa nhau để rồi mãi mãi trong ta niềm đau
Tóc xanh phai nhanh những ngày ta chờ em mãi ...
Một mình lang thang hè phố vắng mình còn cố giữ không phai tình xưa
Hỡi em còn nhớ không?
Hỡi em còn nhớ không? .........nhớ không?

Một Giấc Mơ

Nguyễn Trung Cang

[Surf (4/4)]
Chuyện hôm qua như giấc mơ lâu rồi!
Chuyện đùa vui!
Chuyện đùa thôi!
Người quên ta hay ta đã quên đi người?
Đừng bận tâm!
Chuyện vui chơi cho qua tháng năm
Cho hết ưu tư bao ngày
Còn vương mắc trên đôi bờ vai

Tìm bên nhau như gió mây ngang trời!
Tìm vòng tay!
Tìm bờ môi!
Người yêu ta hay ta đã yêu thương người?
Đừng bận tâm!
Chuyện vui chơi cho qua tháng năm
Khi trót cho nhau một đời
Còn chi thú phiêu du ngang trời

Sẽ ra đi thật xa một mình
Vì chuyện tình đã không còn vui
Còn gì tiếc nuối chỉ thêm buồn thôi
Xin trao người một nụ cười thắm trên bờ môi
Còn vui mãi khi xa người
Tam ca "Ba Trái Táo" trình bày lần đầu tiên
trong phim Hoa Mới Nở

Một Góc Đời

Lê Tín Hương

Nghe trong tim ta có tiếng thở dài
Nghe như đâu đây có nỗi ngậm ngùi
Một góc đời ta mơ ước, một góc đời như mây nước
Mây đưa ta đi, và nước tìm về nguồn

Nghe trong tim ta có tiếng thở dài
Nghe như đâu đây có nỗi muộn phiền
Một góc đời ta hoang phế, một góc đời ta dâu bể
Đưa ta về đâu, ngày tháng còn mù lòa

Ta nghe tim lên tiếng thở
Ta nghe hồn lên tiếng than
Ta nghe tình lên tiếng gọi
Đưa ta về cội, về nguồn
Ta nghe tình lên tiếng hỏi
Tình ta chìm trong lũng sâu
Hoang vu hồn đang mòn mỏi
Cội nguồn ai biết về đâu?

Nghe trong tim ta có tiếng hẹn hò ...
Nghe như đâu đây có những mặn nồng
Một góc đời ta thương nhớ, một góc đời ta tan vỡ
Trôi trên dòng sông, từng tháng ngày bềnh bồng

Nghe trong tim ta có tiếng gọi chào,
Nghe như đâu đây có những ngọt ngào
Một góc đời ta nương náu, một góc đời ta chôn dấu
Xin cho qua nhanh, ngày tháng còn lạc loài

Một Góc Đời

Trịnh Nam Sơn

 Ðời có muôn đường muôn lối xót xa vì yêu
Tìm đến thiên đường duy nhất có em ngồi mơ
Hôn mê nào nơi góc đường khi tình xa vắng
Ðời bao la bóng tối có em ghi nhớ người

Từ đó âm thầm em sẽ tiếc đi tình phai
Một góc nơi mà em đã viết cho ngày mai
Nơi thiên đường duy nhất cho góc đời riêng mình ôm ấp
Rồi em buông tiếng khóc khi người xa

Bao nhiêu năm tìm đến bên nhau
Bao nhieu năm rồi thương đau
Khung trời này có em quạnh hiu
Ân tình mãi như ngàn khơi đang chìm với bao ngày qua đi

Người có thương tình qua đêm chốn xưa tìm em
Ngày ấy đi về bên góc cũ đang lần quen
Có em đang chờ nơi đó nơi góc đường em nằm yên giấc
Và nơi em đã khóc ôm tình ta 

Một Góc Đời Phôi Pha

Từ Công Phụng

Về đâu hỡi em chiều nay
Bóng tối quê người thênh thang
Về đâu hỡi em chiều nay
Đã vắng bóng người đợi chờ
Em qua nơi đây thắp từng cơn mơ
Như hương hoa em vẫn nở đêm xưa
Đâu ngờ đời là những giòng oan khiên

Về đâu hỡi em chiều nay
Bóng tối quê người thênh thang
Về đâu hỡi em chiều nay
Có tiếng ai gọi thì thầm
Âm vang nghe như não nùng đâu đây
Theo đôi chân trên bước đời chia xa
Âm thâm về một góc đời phôi pha

Lá có còn xanh mùa cũ
Nắng có còn thơm tình xưa
Nhớ người từ quê hương nghìn trùng
Nhớ đường về tương tư ngại ngùng
Hôn em ở cuối chân ngày
Thả xuống tàn phai một nỗi đau

Về đâu hỡi em chiều nay
Bóng tối quê người thênh thang
Về đâu hỡi em chiều nay
Dấu vết thiên đường đã mờ
Mây bay qua đây đã từ thiên thu
Nhưng trong tim em vẫn còn âm vang
Chút tình người vừa khép lại đêm nao

Một Khoảng Trời Bơ Vơ

Lê Xuân Trường

Chiều giăng mờ khói, lấp khung trờì giăng kín mảnh đờì
Vòng tay lạnh giá, tiễn chân người lời héo trên môi
Đời thôi từ đây, chìm theo trời mây
Một trời quạnh vắng, không anh bến đời cho tháng năm dài
Ngày anh vừa tớí, có khung trơì xanh ngát một thời
Ngày anh vừa tớ, nhớ thương ngươì từng phút không nguôi
Để rồi từ đó... chìm trong ngục tốí
Một chiều ngươì đã...ra đi âm thầm
Một khoảng trờì hoang vắng bơ vơ...

Biết tình đời là thế đó
Biết trái tim luôn mang tuyệt vọng
Tôi đã say trong bóng tối u hoài
Mặc dòng đờì gian dối đua chen
Biết một. ngày phải đến
Biết sẽ xa muôn trùng
Anh bỏ mặc khu phố riêng tôi
Anh bỏ laị tiêng khóc đơn côi
Khoảng trơì xưa còn mình tôi giữa bơ vơ...
Ngoài hiên nhạt nắng bóng ai còn vương vấn cuộc tình
Cỏ cây vàng uá lá vô tình lặng rớt bâng khuâng
Ngươì ơi về đâu vuì ân tình sâu
Khoảng trờì này vắng riêng tôi một mình
Anh để laị thương nhớ trong tôi...

Một Kiếp Phong Ba

(chưa biết)

Dòng thời gian mang những thăng trầm trong đời ai biết ra sao.
Ngầy vui như mây khói vút bay xa dần thời thơ mộng cũ.
Ta mong quên đi thời gian cho ta vui cuộc đời, dù đời đắng cay.
Ta mong quên đi nỗi đau vây quanh ta
đã bao ngày vẫn không nhạt phai

Mưa rơi mưa vẫn rơi hoài,
nỗi nhớ vẫn mãi dâng cao.
Trong ta bao nhung nhớ lên
chơi vơi ai biết chăng
lòng này một trời những phong ba

Một Lần

Thụy Mi

Người đi để lại chút ngậm ngùi
Ngàn lời hờn dỗi nghẹn bờ môi
Có lẽ ?!?
Ừ, chỉ là có lẽ ...
Có lẽ người buồn ...
Ta ... chẳng vui

Người đi!
Ừ, thế người đi thật!
Biệt ly ... vui gì ?!?
mắt lại cay!
Có lẽ ?!?
Ừ, cũng là có lẽ ...
Có lẽ vấn vương chút lòng này

Người đi,
Ta tiễn một lần
Một lần thôi nhé!
Chùng chân
Ta về!!!

Một Lần Bên Em

Nguyễn Nhất Huy

Nếu em thấy đời không bình yên,
Thì xin em hãy về bên anh
Giống như phút gặp nhau đầu tiên,
Từng câu hát xua tan muộn phiền.
Khi đôi ta gần nhau đời như giấc mơ
Đôi tay anh dìu em về trên lá khô
Một ngày đi trăm năm lòng nhớ

Phố xưa đó tình nhân đổi tên,
còn riêng anh vẫn chờ tin em
Gió lên phía đời anh từng đêm,
đợi nâng bước em đi nhẹ nhàng.
Em đi qua mùa thu,đời không có anh,
Anh đi qua mùa đông mùa đông vắng em
Mùa xuân đã không về êm đềm .

Ngày nào một lần mình được bên nhau em hỡi
Nụ cười màu hồng rồi chợt xua tan đêm tối
Một lần ngày nào mình gặp nhau trong sương khói
Đời cho một giây phút thôi, người ơi!

Cuộc đời lạc loài từng ngày không như mơ ước
Tình mình nồng nàn để rồi tan trong giây phút
Một lần tình cờ gặp lại quay đi em khóc
Đời không bình yên lúc em bên người ...

Nếu em thấy đời không bình yên
Thì xin em hãy ở bên anh

Nếu em thấy đời không bình yên
Thì xin em hãy về bên anh


Một Lần Cuối

Hoàng Thi Thơ


Anh vuốt tóc em, anh vuốt tóc em, một lần cuối, một lần cuối cùng, rồi thôi....
Anh hốt trăng thanh, trên áo em xanh, một lần cuối, như những lần đó xa xôi....
Anh nắm tay em, anh nắm tay em, một lần cuối, một lần cuối, một lần cuối cùng, để còn thấy đời êm lần cuối.
Một lần cuối cùng thôi, em ơi !

Thế là héo hắt cho nhau!
Thế là nước mắt đêm thâu!
Thế là mãi mãi, và mãi mãi tình sầu

Thế là tiếng khóc thiên thâu!
Thế là mãi mãi thương đau!
Thế là mãi mãi, và mãi mãi xa nhau

Anh hát cho em nghe, anh hát cho em nghe, một lần cuối, một lần cuối cùng, rồi thôi.
Anh chết trong mắt em!
Anh chết trong mắt em, một lần cuối! như những lần đó ... xa xôi.

Anh khóc trên vai em, anh khóc trên vai em, một lần cuối, một lần cuối, một lần cuối cùng, để còn thấy lòng run  lần cuối. Một lần cuối cùng thôi, em ơi !

(Hát lại từ đầu rồi tiếp)
Anh khóc trên vai em, anh khóc trên vai em, một lần cuối, một lần cuối, một lần cuối cùng, để nhìn thấy tình yêu  lần cuối.
Một lần cuối cùng thôi, em ơi

Một lần cuối cùng thôi, em ơi !
Một lần cuối cùng thôi, em ơi !
Một lần cuối cùng thôi, em ơi !


Một Lần Dang Dở

Trần Thiện Thanh

Khi mới thương nhau em hay nắm tay dặn dò,
Cho dù cuộc đời là bể dâu trái ngang.
Ðã thương nhau mình sắc son một lòng,
Dẫu khổ thế nào thì tình cũng vẫn không phai!

Khi đó bên nhau ta xây biết bao nhiêu mộng vàng,
Ta hẹn mùa xuân sang mình sẽ cưới nhau.
Lá thu bay rồi đến đông gần tàn,
Giấc mộng sắp thành thì bỗng ai đổi thay.

ÐK:
Tình ơi sao tình, gieo nhiều nỗi trái ngang,
Cho người lắm ê chề ?!
Tình ơi cuộc đời có bao lâu,
Vài lần đắng cay thôi,
Coi như mình đã già!!!

Thôi nhé em ơi nay ta đã xa lạ rồi,
Ta chẳng còn chi để mà lưu luyến nhau.
Bước chân đi là dứt duyên nợ rồi,
Nếu gặp giữa đường thì cũng như chẳng quen...!

Một Lần Đến Mai Sau

(chưa biết)

Hỡi chàng tha thứ vì đã lỡ yêu anh
Mối tình lôi kéo chàng mất bao ngày xanh
Nếu tình không đến vội, anh sống rất êm đềm
Đời không vướng u buồn, tháng ngày ấm êm

Thế rồi em đến tựa gió cuốn xoay
Xoáy tròn thế giới chàng, biết bao đổi thay
Hỡi chàng có biết rằng em đã dâng cho anh
Tình yêu rất chân thành, chẳng ngại ngùng

Nguyện sống có đôi, nguyện chết vì người
Tình em đã cho riêng anh, anh ơi!
Tìm trong thế gian này mấy ai yêu
Một lần đến mai sau.....

Nguyện sông có đôi, nguyện chết vì người
Này đây khúc ca yêu đương tuyệt vời
Gởi trao đến anh bằng hết đam mê
Còn lại giữa đôi ta.....

Vắng chàng như sáo buồn xa vút trôi
Có chàng tia nắng hồng ấm đôi làn môi
Cõi đời sẽ chẳng còn những tối, đêm đen dài
Tình yêu đã mang lại ánh mặt trời

Nguyện sông có đôi, nguyện chết vì người
Tình em đã cho riêng anh, anh ơi!
Tìm trong thế gian này mấy ai yêu
Một lần đến mai sau.....

Nguyện sông có đôi, nguyện chết vì người
Này đây khúc ca yêu đương tuyệt vời
Gởi trao đến anh bằng hết đam mê
Còn lại giữa đôi ta.....


Một Lần Đi

Nguyệt Ánh

Sài Gòn ơi, ta có ngờ đâu rằng
Một lần đi là một lần vĩnh biệt
Một lần đi là mòn lối quay về
Một lần đi là mãi mãi thương đau
Người tình ơi, ta có ngờ đâu rằng
Một lần đi là nghìn trùng cách biệt
Một lần đi là muôn kiếp u sầu
Một lần đi là vĩnh viễn xa nhau
Giọt nước mắt cho anh
Giọt nước mắt cho em
Giọt nước mắt cho bạn bè
Lệ khóc cho mẹ già
Lệ khóc cho ngườ tình ở lại quê hương
Lần cuối xé tay nhau
Lần cuối khóc bên nhau
Lời cuối sao nghẹn ngào
Còn đó bao đoạn đường
Còn đó bao đoạn tình bỏ lại sau lưng
Sài Gòn ơi, ta có ngờ đâu rằng
Mẹ hiền xưa, giờ về cùng đất lạnh
Bạn bè xưa, giờ phương Bắc lưu đày
Người tình xưa, giờ đang sống điêu linh
Sài Gòn ơi, ta có ngờ đâu rằng
Một ngày qua là một ngày ly biệt
Một ngày qua là ta mất nhau rồi
Một ngày qua là muôn kiếp chia phôi
+++

Một Lần Được Yêu

Lưu Bích
Kỳ Duyên

Anh cho em làn môi nóng
Anh cho em bờ tóc rối
Anh cho em ngàn ước mơ
Anh cho em nguồn sức sống
Nếu có ngày tình ta tan vỡ
Có ngày đời em im tiếng
Xin anh đừng thương tiếc
Vì đã có lần tình yêu thắp sáng
Có lần mình yêu tha thiết
Thì dẫu xa nhau em hoài ghi nhớ
(cho em được yêu)
Anh cho em ngày nắng ấm
Anh cho em chiều Thu vắng
Anh cho em rừng lá bay
Anh cho em trời mây trắng
Xin cho yêu hết dâng hết con tim
Trong phút giây này người yêu anh hỡi
Xin cám ơn anh cho em được yêu
(Em cám ơn anh cho em được yêu)

Một Lần Gặp Lại Em

(chưa biết)

Gặp em chỉ một lần thôi sao lòng vương vấn sao tim bồi hồi
Gặp em chỉ một lần thôi thế mà đầy vơi niềm thương nỗi nhớ
Em ơi tình dẫu chưa trao
Lòng đã dạt dào ngày mình gặp nhạu

Niềm riêng biết tỏ cùng ai tâm sự phong kín “tương tư” một mình
Từ khi trách trở người đi nỗi lòng nào nguôi hỏi em có biết
Đêm đêm thầm nhớ thương em
Mộng đã êm đềm giờ biết đâu tìm?

ĐK:

Giờ đây xa xôi mình mờ
Tình yêu ai cho mà chờ?
Dù biết yêu là khổ đau trăm chiều
Nhưng lòng vẫn yêu mà không nuối tiếc
Tôi thường mộng mơ hình bóng gian nhân
Em ơo còn nhớ xin một lần “gặp nhau”.

Tình yêu như men rượu nông cay khi lòng say đắm đâu ai mà ngờ
Gặp chi để rồi biệt ly kẻ ở người đi buồn cho duyên kiếp
Bâng khuâng nhìn cánh hoa rơi
Lòng luôn ngậm ngùi vì thương nhớ người

Một Lần Ghé Thăm

Mạnh Quỳnh

Nhịp 4/4 Chậm, khoan thai Điệu Slow

1.

Nếu có lần em . . . gõ cửa . . . ghé thăm
Gác vắng buồn hiu . . . khung cảnh . . . âm thầm
Em . . . ơi người . . . xưa đã . . . ra đi
Không gặp . . . em phút . . . phân ly
Không hôn bàn . . . tay nhỏ . . . làn mi

2.

Luyến nhớ làm chi . . . sẽ khổ . . . lắm em
Đếm lá mùa thu . . . vương đổ . . . bên thềm
Khi . . . sơn hà . . . nhiều nỗi . . . điêu linh
Đôi bờ . . . đôi ngã . . . phân tranh
Nghĩ chi nhiều . . . tới chuyện . . . chúng mình

Điệp khúc

Đêm nay . . . ngoài xa . . . mịt mờ
Nằm đây . . . ôm chiếc . . . ba lô
Thấy đời . . . mang cả . . . ý thơ
Niềm vui . . . là kiếp sống . . . tung hoành
Là chiến đấu . . . cho mình
Và mong . . . mối tình . . . đẹp xinh

3.

Nếu biết rằng tôi . . . đã bỏ . . . cố hương
Khoác áo thời trai . . . binh lửa . . . lên đường
Tôi . . . tin rằng . . . người ấy thêm thương
Vui lòng . . . cho kẻ . . . phong sương
Dấn thân miền . . . súng đạn . . . sa trường


Một Lần Hôn Em

Trường Huy
Song Linh

Hôn em chỉ có một lần
Tim đau viết cả trăm vần thơ say
Hôn em môi mắt ngất ngây
Mười phương tối sẫm tìm đâu lối về
Anh nghèo tình cũng bỏ bê
Thương em vai trắng u mê bến tình
Ðời em đằm thắm môi xinh
Thiết tha giọng hát bụi tình bay bay
Tôi nhìn em nói gì đây
Hình như chất ngất rồi ngây ngất buồn
Thôi thì ta dấu trong hồn
Nụ hôn còn mãi vấn vương cuộc đời

Một Lần Hôn Em

Lê Hà
Song Linh

Hôn em chỉ có một lần
Tim đau viết cả trăm vần thơ say
Hôn em môi mắt ngất ngây
Mười phương tối sẫm tìm đâu lối về
Anh nghèo tình cũng bỏ bê
Thương em vai trắng u mê bến tình
Ðời em đằm thắm môi xinh
Thiết tha giọng hát bụi tình bay bay
Tôi nhìn em nói gì đây
Hình như chất ngất rồi ngây ngất buồn
Thôi thì ta dấu trong hồn
Nụ hôn còn mãi vấn vương cuộc đời 
 

Một Lần Miên Viễn Xót Xa

Nguyễn Đức Thành

Thưa mẹ, con là người Việt Nam
Luân lưu từ giòng máu điêu tàn
Thưa mẹ, con là người da vàng
Màu da của kiếp lầm than.

  Quê hương ta vùng vẫy ngang tàn
  Huế, Sài Gòn, Hà Nội những vết tích tan thương
  Mậu Thân Mùa Hè đỏ lửa, đại lộ Kinh Hoàng
  Con nhớ mãi trong lòng con bất diệt.

Rồi những ngày miệt mài trong giấc ngủ say
Ba mươi, ngày ấy tháng tư xưa, lòng con nước lụt
Trời mưa lũ, phố cũ tình xưa, bó rủ tan hoang.

  Có một ngày, một ngày nào con sẽ xa
  Xa kinh kỳ, hoa lệ lũ hoang ma
  Tràng Tiền, mấy nhịp con vẫn nhớ
  Thiên Mụ mấy tầng, con chẳng quên.

Sài Gòn đó, từng con phố nhỏ
Mỗi dặm đường hàng vạn dấu chân con
Nha Trang, Đà Nẵng trời thơ mộng
Nhưng chẳng bao giờ con muốn quên.

  Giờ đây, mỗi đứa con lạc loài mỗi nẽo
  Đứa London (Cali), đứa Paris, đứa đèo heo gió hút
  Gặp nhau từng hàng lệ xót xa, buông những câu chào
  Đôi ba sinh ngữ, Bonjour, Au revoir, Hello, Good bye
  Con gục (ôm) đầu chua xót đắng cay.

Thưa mẹ, thưa mẹ, thưa mẹ, quê hương mình
Đã chết rồi, mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ Việt Nam ơi ...


Một Lần Nào Cho Tôi Gặp Lại Em

Vũ Thành An

Một lần nào cho tôi gặp lại Em
Đôi môi đó đêm nào còn nồng
Một lần nào cho tôi gặp lại Em
Rồi thiên thu sẽ là nhung nhớ

Giòng đời nào đưa Em đi về đâu
Sao không thấy qua đây một lần
Giòng đời nào đưa Em đi về đâu
Những bến bờ xưa cũ đã mờ

Ôi mái tóc mây bay
Giờ còn không tiếng nói thơ ngây
Giờ còn không, Em có vui không?
Hai má còn hồng?

Tuổi thơ qua mau quá Em ngỡ như ngày nào
Đôi mắt Em như sao soi thấu tâm hồn nhau
Giờ đời Em đã úa, tay cố vui cùng người
Tim cũ vui không Em?
Đôi mắt quầng thâm rồi

Một lần nào cho tôi gặp lại Em
Nghe Em nói Em vui một lần
Một lần nào cho tôi gặp lại Em
Còn chút tình đốt hết một lần...


Một Lần Nữa Thôi

Trúc Hồ

Từng ngày qua, từng ngày nhớ mong về em
Những tháng năm sống bên em không đầm ấm
Rồi ngày qua mình sống không cần nhau
Sống bơ vơ không biết đâu ngày mai

Từng ngày qua, từng ngày ước mơ thật nhiều
Nhưng có khi ước mơ không hề đến
Rồi ngày qua ngậm ngùi bước theo cuộc đời
Muốn nói với em cho anh thêm một lần

Một lần nữa thôi, người ơi! một lần nữa thôi
Dù nay cách xa tình yêu vẫn nồng cháy
Một lần nữa thôi, người ơi! một lần nữa thôi
Một lần nữa thôi, dù mãi mãi... mất nhau

Từng ngày qua, từng ngày ước mơ thật nhiều
Nhưng có khi ước mơ không hề đến
Rồi ngày qua ngậm ngùi bước theo cuộc đời
Muốn nói với em cho anh thêm một lần

Một lần nữa thôi, người ơi! một lần nữa thôi
Dù nay cách xa tình yêu vẫn nồng cháy
Một lần nữa thôi, người ơi! một lần nữa thôi
Một lần nữa thôi, dù mãi mãi... mất nhau

Một Lần Quen Biết

Mai Anh Tuấn

Một lần quen biết đó,
Một người quen biết đó,
Môt lần yêu mến đó,
Mến nhau cho nhiều, một lần yêu mến đó.
Một lần thân thiết đó,
Một lần say đắm đó,
Đắm say cho nhiều, một lần say đắm đó,
Đắm say cho nhiều, quên hết không gian, quên hết thời gian.

Tìm một người, tiếng hát chơi vơi.
Yêu một người, cho hết tương lai,
Trao một người, lá thơ bồi hồi,
Chờ một người, thao thức chiều rơi.

Chiều về qua xóm vắng,
Tìm mùi hương mái tóc,
Chợt lòng say náo nức,
Có em trong đời, nhạc tình vang réo rắt,

Tình dịu êm thắm thiết,
Đời đẹp như pháo tết,
Hãy cho mơ mộng, tìm về đôi mắt biếc,
Hãy cho rung động, cho hết hôm nay, cho hết ngày mai.


Một Lần Thoáng có

Trịnh Công Sơn

Một lần bóng núi in bên sông dài
một lần
thấy bóng tôi
Một ngày có đoá hoa lan trong vườn
một ngày
thấy dáng em

Một chiều bỗng thấy hoa lan úa tàn
vườn chiều
vừa mất dáng em
Một chiều núi bỗng mang thân cánh đồng
thì cùng giòng nước khóc giùm

Một lần thấy bóng em qua nơi này
một lần
với bóng tôi
Một ngày đã có em xa nơi này
một ngày
với vắng tôi

Một chiều có bóng chim âu bay về
cùng giòng nước đã đi
Một lần có bóng chim quyên bên nhà
cùng lời hót đã xa

Một ngày tiếng nói âu lo ra đời
Nụ cười
vội cất cánh bay
Một đời với những chen đua lâu dài
Người người còn tiếp nối người
Một lần nói với bông hoa trên đồi
một lời nói đã phai

Một điều
giấu kín
trong tim
con người
là điều
giấu kín thôi

Một Lần Thôi

Võ Tá Hân
Thơ: Nguyên Lương

Lên non.
Gom gió níu mây.
Trong đôi tay nhỏ.
Quê hương ôm đầy.

Vô rừng.
Nhặt cánh hoa sim.
Nghe bầy chim quốc.
Khóc đêm nhớ nhà.

Xuống thành.
Giữa chợ hát ca.
Người đi đi mãi.
Người xa chưa về.

Con sông.
Xa cách bến mơ.
Có thuyền em đậu.
Mong chờ anh qua.

Về thăm.
Cho đỡ xót xa.
Mà bao nhiêu bước.
Chưa qua khỏi sầu.

Một lần.
Chỉ một lần thôi.
Một lần cho biết.
Người ơi! Một lần.

Một Lần Thôi, Say Đắm

Nguyễn Tấn Hưng

Một lần thương, vương vấn vấn vương...
Hồn chìm theo mơ tưởng hoang đường
Người tình hỡi thấu chăng đêm trường
Một mình tôi lẻ bóng phong sương
Ðợi chờ nhau bên bến sông Tương

Một lần yêu,tha thiết thiết tha...
Từng ngày qua soi bóng trăng tà
Người tình hỡi bước chân quan hà
Ðời chìm theo mưa gió phong ba
Ðành tìm nhau qua dãy Ngân Hà

Hẹn hò nhau bên trời yêu dấu
Thêm nhung nhớ dáng ai bên cầu
Chiều dần trôi tàn theo bóng câu
Còn ngồi đây lây lất mưa ngâu....

Một lần thôi, say đắm đắm say...
Hồn chìm theo ngơ ngác đêm dài
Người tình hỡi đắng cay an bài
Cuộc tình tôi muôn kiếp không phai
Ðọa đày nhau năm tháng u hoài...


Một Lần Tiễn Chân Người

Ngoại Quốc
Hoàng Trọng Thụy

Trong cơn thức giấc tôi nghe thấy tiếng
Mưa rơi buốt giá trên con phố vắng .
Một ngày cuối tháng mây lang thang trên
Vùng trời hiu hắt .
Con tim ước muốn bao đêm nóng cháy
Như em đã đến cho tôi ánh nắng
Tình không khuất lấp bàn tay em đón mang tôi vào .
Nhưng em có biết tôi đang hấp hối
Trên đôi mắt ấy tôi mơ ước biết bao lần
Em mang đốt hết tâm tư suốt kiếp như ngày
Một lần tiễn chân người .

Một lần tiễn chân người
Ánh nắng chơi vơi trên sông
Thuyền nào chào vẫy đôi tay người .
Ngàn câu yêu cuối xin hãy
Cho tan theo mây trời
Mùa đông sắp đến ta đi về đâu.

Một lần tiễn chân người
Sóng cuốn trôi đi hình hài
Còn ướt đôi môi cười .
Từng cơn mưa cuốn theo nhau
Đưa em sang kia đời
Còn đây tôi đứng cô đơn
Lặng nhìn bước chân người .

Một Lần Xa Bến

Trường Sa

Một lần xa bến bao nhiêu là buồn
Xa xôi hải lý con tàu hoen sương
Anh ngước nhìn vì sao đêm hẹn rằng:
"Dù cho sông dài ngăn lối,
Tình đôi ta không chóng phai.

Đời anh theo gío lênh đênh nghìn trùng
Em bên lầu vắng mong người đại dương
Xa bến một lần thắm thiết lại gần,
Trùng khơi ngăn tình đôi đứa,
Yêu thương vẫn không hề vơi.

Âm thanh hồi còi xé màn trời đêm hoang vắng,
Ngại ngần vầng trăng vỡ đôi.
Trên bước hải hành trăng sao theo gót thủy triều,
Tàu đi chưa biết cô liêu.

Một lần xa bến anh mơ thật nhiều.
Tương lai nào đó bên người mình yêu.
Pháo cưới rộn ràng lóng lánh lệ mừng
Thuyền hoa xuôi chèo qua bến trên sông có đôi mình thôi.


Một Lần Yêu

Phạm Mạnh Cương

Nhịp C, slow rock


Ai nói rằng người đi chóng quên
Ai nói thuyền không quay về bến
Một lần yêu, yêu đến trong tim,
một lần yêu, muôn kiếp không quên,
mây dù trôi có khi lại về.

Ai nói rằng tình em giá băng
Ai nói rằng Thu hay nhạt nắng
Một lần yêu sương gió không phai,
một lần yêu đôi lứa đôi nơi
nhưng thời gian vẫn không đổi thay.

Còn nhớ không em?
sương gió biên thuỳ một phiên gác đêm
Anh ngắm mây trời gửi đến xa xôi
Một tiếng yêu em còn mãi trong lòng anh

Xin nhớ rằng hợp tan có khi
Em gối mộng anh xuoi vạn lý
Hẹn ngày nao trên bến quê hương
thuyền về đây rũ áo phong sương
đôi mình chung ngắm mây hoàng hôn.


Một Mai Em Đi

Trường Sa

Một mai xa nhau xin nhớ cho nhau nụ cười
Cho cuộc tình người hẹn hò nhau đến kiếp mai
Đừng hận nhau nữa lệ nào em khóc cho đầy
Tình đã mù theo sương khói, theo cơn gió lùa tả tơi

Một mai em đi ngày tháng bơ vơ giận hờn
Nhớ về tình người buồn như con nước đã vơi
Lời nào gian dối để người đã lỡ một giờ
Một đêm nào em đã lỡ buông tay ngậm ngùi sót xa

Cho nhau bao nhiêu yêu dấu trong cuộc đời này
Nên đôi tay không cầm như nước đổ lạnh lùng
Kiếp nào yêu người tình nào như dấu chim bay
Còn nhau giữa cơn mê này
Khiến hao gầy phủ hết xuân xanh

Một mai em đi gọi gió thả mây về ngàn
Xin tạ lòng người tình ta hư không thế thôi
Đời vui không mấy niềm đau đã chín kiếp người
Lòng đâu phụ nhau thêm nữa khi mai không còn có nhau

Một mai em đi ngày tháng bơ vơ giận hờn
Nhớ về tình người buồn như con nước đã vơi
Lời nào gian dối để người đã lỡ một giờ
Một đêm nào em đã lỡ buông tay ngậm ngùi sót xa

Một Mai Giã Từ Vũ Khí

Ngân Khánh

4/4

Rồi có một ngày, sẽ một ngày chinh chiến tàn
Anh chẳng còn chi, chẳng còn chi
Ngoài con tim héo em ơi !
Xin trả lại đây, bỏ lại đây
Thép gai giăng với lũy hào sâu
Lổ châu mai với những địa lôi
Ðã bao phen máu anh tuôn, cho còn lại đến mãi bây giờ

Trả súng đạn này, ôi sạch nợ sông núi rồi
Anh trở về quê, trở về quê tìm tuổi thơ mất năm nao
Vui cùng ruộng nương, cùng đàn trâu
Với cây đa khóm trúc hàng cau
Với con đê có chiếc cầu tre
Ðã bao năm vắng chân anh
Nên trở thành hoang phế rong rêu

Rồi anh sẽ dựng căn nhà xưa
Rồi anh sẽ đón cha mẹ về
Rồi anh sẽ sang thăm nhà em
Với miếng cau, với miếng trầu, ta làm lại từ đầu

Rồi anh sẽ dìu em tìm thăm
Mộ bia kín trong nghĩa địa buồn
Bạn anh đó đang say ngủ yên
Xin cám ơn ! Xin cám ơn ! Người nằm xuống

Ðể có một ngày, có một ngày cho chúng mình
Ta lại gặp ta, còn vòng tay
Mở rộng thương mến bao la.
Chuông chùa làng xa, chiều lại vang
Bếp ai lên khói ấm tình thương
Bát cơm rau thắm mối tình quê
Có con trâu, có nương dâu
Thiên đường này mơ ước bao lâu.

Một Mai Khi Trở Lại

Nam Lộc

Một mai anh về qua đường Duy Tân,
Phố cũ hè xưa lá vẫn rụng đầy
Người thân nhiều kẻ không còn nửa
Đời cũng trôi theo những đoạn trường

Một mai anh về qua trường Gia Long
Thấy nón vành nghiêng nhớ dáng em hiền
Bờ vai mòn mõi theo ngày tháng
Tình cũng tan theo những muộn phiền

Mai đây anh về qua đường Tú Xương
Quán vắng mưa khuya bước ai trên đường
Thương yêu ngày cũ tìm đâu thấy
Dấu vết tình xưa đã vàng phai

Một mai anh về qua trường Trưng Vương
Thoáng ngỡ ngàn, vây kín tâm hồn
Mình anh sầu tủi âm thầm đứng
Lòng xót xa thương những cuộc tình

DK...
Mai đây anh về qua đường Tú Xương
Quán vắng mưa khuya bước ai trên đường
Thương yêu ngày cũ tìm đâu thấy
Dấu vết tình xưa đã vàng phai

Một mai anh về qua trường Trưng Vương
Thoáng ngỡ ngàn, vây kín tâm hồn
Mình anh sầu tủi âm thầm đứng
Lòng xót xa thương những cuộc tình

Một Mai Ly Biệt

(chưa biết)

Gặp nhau làm chi giấc mơ muộn phiền
Gặp nhau làm chi thương nhớ mênh mang
Gặp nhau làm chi chia cắt phủ phàng
Gặp nhau làm chi tình nhuốm màu tang

Người yêu người yêu, cách xa ngàn trùng
Ðàn ta từ đây, như gãy ngang cung
Tìm em tìm đâu chim đã xa ngàn
Chờ em chờ em như suối chờ trăng

Gọi nàng gọi nàng bốn phương trời
Vọng về vọng về sóng xa khơi
Tình trần nghẹn ngào dương thế sầu
Gió mưa tưới thêm buồn đau

Cuộc đời chìm vào bóng đêm dài
Ðường trần lạnh lùng gió heo may
Gục đầu lệ tràn trong tiếng sầu
Ái ân mấy ai qua cầu

Ðời anh đời em đã hai dòng đời
Giờ đây mình anh như ánh sao rơi
Lệ tuôn mờ khuôn đâu những đêm hồng
Buồn dâng đại dương sầu chín tầng không

Hẹn em một mai lúc xa lìa đời
Hồn anh hồn em theo bóng trăng chơi
Hồn anh hồn em trên sóng ngân dài
Hồn anh hồn em riêng cõi trời xa

Một Mai Tôi Qua Đời

Phạm Trọng Cầu

Một mai tôi qua đời
Tôi xin làm cánh chim
Bay đi bay đi bay đi tìm đàn
Bay đi tìm bạn bay đi bay đi

Một mai tôi qua đời
Tôi xin làm tiếng ca
Bâng khuâng bâng khuâng bâng khuâng thì thầm
Bên em thì thầm gối mộng đêm xuân

Một mai tôi lên đường
Đường không không vô thường
Nào có gì cho em lần cuối
Một mai xa vô trùng
Đường thênh thang vô cùng
Lòng nhẹ như mây... đang bay vào cõi

Một mai tôi qua đời
Tôi xin làm đoá hoa
Hương bay hương bay hương bay dịu ngọt
Trong ngôi vườn nhỏ quấn quít bên em

Một mai tôi qua đời
Tôi xin làm áng mây
Lang thang lang thang lang thang một thời
Lang thang bầu trời suốt đời rong chơi

(hát lại từ đầu)

Lang thang lang thang lang thang một thời
Lang thang bầu trời suốt đời rong chơi

Một Mảnh Tình Rơi (A Falling Love)

Ngoại Quốc (English)

Hôm qua thấy anh vui cùng với ngườì
Mắt môi không rời đẹp tình yêu mớí
Em thấy cô đơn con tim rã rờì
Tiếng yêu ngày nào giờ đã chóng phai

Hôm qua thấy anh em muốn ngỏ lơì
Khi bước đến gần vôị quay gót đi
Đôi ta thấy nhau như hai kẻ lạ
Anh bước với ngườì…….em mỏi gót cô đơn

Anh đến và đi
Để em ngồi đây ôm mối tình cay
Chăn gối ngày xưa
Em mãi ôm ấp trong giấc ngủ quên
Tháng năm qua dần
Vắng bóng hình anh em chăn gối rã rơì

2/ Anh đến và đi
Quên những câu hứa trong tháng ngày yêu
Em mỏi mòn trông
Khi bóng anh khuất vơí cuộc tình riêng
Đến khi thấy nhau
Chẳng nói một câu vôị vã đi mau
Để mãi trong hồn một mảnh tình rơi

Giăng tay em đón mảnh tình rơi cùng vơí..........vạn ngàn mảnh tim vỡ

Một Mẹ Trăm Con

Phạm Duy

Dân ca Jarai, Phạm Duy phóng tác và soạn lời


Anh em ta (à) cùng mẹ cha (à).
Nhớ chuyện cũ (u) trong tích xưa (ơ).
Khi thế gian (n) còn mù mờ. (Láy)

Xưa khi xưa (ơ) mẹ đẻ ra (a).
Trăm cái trứng (n) sinh lũ con (n)
Trăm đứa con (n) cùng một dòng. (Láy)

Năm mươi con (n) vượt đồi non (n)
Phá rừng núi (i) khai rẫy nương (n)
Xây đắp buôn (n) làm nhà sàn (láy)

Năm mươi con (n) dọc Trường Sơn (n)
Đi xứ Bắc (n) Đi xứ Nam (n)
Xây núi sông (n) lập ruộng đồng. (Láy)


Hôm nay đây rừng gặp mâỵ
Lá gặp núi ta tới đâỵ
Tay nắm tay mình gập mình.
Vui ca lên Thượng và Kinh.
Người trong nước anh với em
Em với anh cùng họ hàng.
Khua chiêng lên đập cồng lên
Tiếng cồng đánh
Qua mái tranh
Qua mái tre
Vào rừng già
Cho con Hua
Khỉ già lua
Cho ma quái
Cho lũ nai
Ngơ ngác say
Vì nhạc cồng.

Một Mình

Trần Hữu Bích

RumbaAm 4/4
Một ngày, xa vắng em,
là một ngày, tim nhói đau.
Một mình tôi bước đi,
lang thang hoài không thấy đâu?
Yêu thương tìm trong dĩ vãng,
nỗi đau này dài theo ngày tháng.
Cô đơn chìm trong nỗi nhớ,
xót xa nhiều, tình yêu còn đó!

Tôi - vẫn thầm yêu em,
Xin - mãi gọi tên em
Chia ly day dứt trong tim...
Chiều buồn, mây thoáng bay
lại một mình, tôi bước đi
mỏi mòn - trong cách chia
em xa vời - mình tôi vẫn chờ

Một Mình

Thanh Tùng

[4/4 - Dm]
Gió nhớ gì ngẩn ngơ ngoài hiên
Mưa nhớ gì thì thầm ngoài hiên
Bao đêm tôi đã một mình nhớ em
Đêm nay tôi lại một mình

Nhớ em vội vàng trong nắng trưa
Áo phơi trời đổ cơn mưa
Bâng khuâng khi con đang còn nhỏ
Tan ca bố có đón đưa

Nhớ em giọt mồ hôi tóc mai
Gió sương mòn cả hai vai
Đôi chân chênh vênh con đường nhỏ
Nghiêng nghiêng bóng em gầy

Vắng em còn lại tôi với tôi
Lá khô mùa này lại rơi
Thương em mênh mông chân trời lạ
Bơ vơ chốn xa xôi

Vắng em đời còn ai với ai
Ngất ngây men rượu say
Đêm đêm liêu xiêu con đường nhỏ
Cô đơn, cùng với tôi về.....

Một Mình

Lam Phương

Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình
Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật mình
Biết lời tỏ tình, đã có người nghe

Nắng xuyên qua lá, hạt sương lìa cành
Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình
Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh

Đường xưa quen lối, tình dối người mang
Tình duyên trăm mối, một kiếp đa đoan
Cố tìm tình chồng chất ngổn ngang
Còn bao lâu nữa khi ta bạc đầu
Tình cờ gặp nhau, ngỡ ngàng nhìn nhau
Để rồi còn gì nữa cho nhau

Sáng trưa khuya tối, nhìn quanh một mình
Đường quen không tới, tìm nhau ngại ngùng
Chỉ vì đời mình, chưa có bình minh

Một Mình Dưới Mưa

Nguyễn Dũng

Một mình em dưới cơn mưa
Một mình em ôm nỗi sầu
Buồn đau ... mây đen kéo về
mưa giăng nỗi buồn, hắt hiu

Một mình em đứng cô đơn
Nhìn hạt mưa rơi não nề
Buồn tênh

Em nhớ thương ai?
Em ngóng trông ai dưới mưa
Con mưa chợt đến ...đem bao nhớ thương
nhớ những ngày mình còn có nhau
cơn mưa chợt đi ...cho ai ướt mi
ôi xa rồi mộng đẹp ngày nào
thương sao ngày ấy, mê say ngất ngay
nhớ nhung hoài cuộc tình đã xa

Thương cho ngày sau ta không có nhau
Em âm thầm một mình dưới mưa

Một Mình Ta Buồn

(chưa biết)

Có NHỚ cũng vậy thôi tình yêu như đã mất
Có TIẾC cũng vậy thôi tình yêu giờ chẳng còn
Nếu biết hai đứa mình tình yêu dở dang
Thì đâu có quen nhau mà chi.

Có TRÁCH cũng vậy thôi làm tim ta đau nhói
Có KHÓC cũng vậy thôi thà ôm một nỗi buồn
Nước mắt như đã cạn bờ môi héo khô
Tình yêu đã chôn vùi đáy mộ

ĐK:

Còn mãi niềm đau lời yêu thương ta đã cho nhau
Giờ biết tìm đâu tìm đâu giây phút vui ban đầu
Đừng nói biệt ly tình yêu như cơn gió bay đi
Đừng nhắc làm chi tìm quên đi thôi tiếc nữa làm gì.

Biết đến thuở nào nguôi lời yêu thương trăn trối
Có NHỚ có BUỒN VUI giờ đây là hết rồi
Tiếng KHÓC hay tiếng CƯỜI thì cũng thế thôi
Mình ta lẻ loi mình ta buồn ... !!!

Một Mình Thôi

Anh Việt Thu
Thanh Tâm

Trang thư xanh em lén trao anh,
viết bằng mực tím tím bông hoa cà.
Mà ngày xưa em thường hằng mơ ước.
Ngày hợp hôn anh kết hoa để tặng em.

Đêm năm xưa có gió heo maỵ
Gió đùa trên tóc ngủ say bên lưng đèo
Trả lại em con đường tình năm cũ.
Đường tình ơi ta với ta một mình thôi . 

Nếu năm xưa, năm xưa anh lỗi hẹn, và mình đừng quen nhau
Những ân tình ngày đó có bao nhiêu
Thì dang dở dở dang có đâu nhiều 
Kỷ niệm ơi, kỷ niêm buồn biết mấỵ
Thà quên đi như chúng ta chưa hề quen.

Một Mình Trên Đồi Nhớ

Từ Công Phụng

Chiều buông, một mình trên cõi vắng, cỏ cây cũng u buồn
Đời ta, mù mờ như sương khói, lạnh heo may từng giờ
Còn ai quanh đây với ta, ngoài mảnh hồn đã rơi theo chân ngày
Lặng nhìn khói thuốc, tình buồn tan theo
Lặng nhìn mây trôi, tình buồn bay theo

Đồi xưa, ngựa hồng đã khuất bóng, hồn chênh vênh cỏ buồn
Đời ta sầu lên bỗng mấy kiếp, tuổi xuân sớm úa tàn
Ngồi đây riêng ta với ta, trên đồi cỏ vắng, mây trôi bềnh bồng
Đời tàn ánh mắt nụ cười tan theo
Kỷ niệm cũng sẽ chỉ là rong rêu

Ngập ngừng chiều về nghiêng nắng
Ta ngồi một mình trong gió
Nghe hồn thẫn thờ thương nhớ bóng thời gian xưa
Đời mờ hạt bụi hoàng hôn nghìn trùng cách xa

Làm sao thấy nhau, làm sao nhìn thấy nhau
Với dáng xưa mịt mùng mắt môi ngại ngùng
Biết chăng trên đồi riêng ta ngậm ngùi nghe những tàn phai
Đồi hoang một mình ta tiếc nuối tình em đã bạc lòng

Ngồi đây nụ sầu rơi chẳng biết, hồn những nỗi ưu phiền
Vạt nắng ai nỡ chia đôi, trên đồi tưởng nhớ quê hương vời vợi
Một ngày bên nhau tình người mênh mông
Một đời xa nhau tưởng chừng hư không

Một Mình Trong Chiều Thu

(chưa biết)

(1) Em đến thăm anh một chiều
Mây tím giăng giăng thật nhiều
Hoa vàng đậu trên vai áo
Hai hàng điệp...bỗng xôn xao
Em đến thăm anh chiều nào
Mang chút thương yêu ngọt ngào
Vai em nghiêng nghiêng vành nón
Tóc xanh mây trời, nụ cười thơ ngâỵ..
Em đến thăm anh một lần
Muốn nói nhưng sao ngại ngần
Con đường nào đưa em đến
Anh tìm một thoáng bâng khuâng
Anh đã yêu em thật rồi
Đôi mắt giai nhân tuyệt vời
Em ơi, bao nhiêu lời nói
Cũng không bao giờ bằng đôi mắt em!
DK: Rồi mùa Thu đi không trở lại
Để lòng anh nghe như ngày dại
Tìm hồn thơ xưạ..lãng đãng trong mưa
Hàng điệp cũ vẫn đứng chơ vơ
Còn tìm đâu bóng dáng em thơ
Chỉ mình anh...đứng trong chiều mưa
(2) Em đã qua đây một lần
Con phố tuy xa mà gần
Bao giờ mùa Xuân sẽ đến
Bao giờ lòng hết phân vân!
Anh vẫn đứng trong mưa đợi chờ
Như những kẻ mộng du dại khờ
Em ơi, mưa tan chiều xuống
Bóng anh vẫn còn một mình bơ vơ


Một Mình Trong Chiều Vắng

Ngoại Quốc
Khúc Lan

Ngồi một mình trong chiều vắng nắng thu vàng như tâm hồn
Một chiều mênh mang, một chiều hoang, mặt trời tàn đi trong u buồn
Ôi thu giăng giăng trong chiều hiu hắt anh nghe lá rơi buồn thương
Nghe cây run lên, nghe côn trùng vang, tiếng chim nỉ non lời cay đắng
Ngồi một mình trong chiều tối nhớ nhung người yêu đâu rồi
Người giờ xa vắng, nhiều cay đắng
để lòng ta mang bao u sầu
Môt. đời người trong tình aí đã yêu là đau thương suốt đời
Tình vưà lên cao, tình đã chìm sâu để người lẻ loi trong kiếp sầu
Chim nghêu nghêu ca vui mơ niềm mơ ước mơ đi tới chân trời xa
Bên nhau không cho ai chia lià ta biết đâu tình như là cơn mơ
Ngồi một mình trông chiều xuống tới khi chiều tàn đi rồi
Chìm về bên sống một đêm thâu để còn ru ai từng nỗi sầu


Một Mối Tình Riêng Ta Với Trăng

Nhật Vũ
Thơ: Phạm Ngọc

Tango.....1.
Cũng bởi trăng nên có em
Mơ ai trăng sáng vãi bên thềm
Lung linh thắp sáng khung trời nhớ
Âm vang khúc hát ân tình cũ
Anh vẫn đợi chờ trăng nửa đêm

2.
Thêm ngát làn môi em khó quên
Nụ hôn vội vã nhớ muôn đời
Hương thơm mái tóc trầm ngây ngất
Đam mê đánh mất hồn trong mắt
Lóng lánh ân tình trong mắt trong

ĐK:
Ơi ! Em giấc mộng giữa đêm rằm
Có em soi sáng mùa hẹn ước
Vòng tay ân tình chờ anh đến
Chung hát cùng nhau khúc nguyệt cầm

3.
Một mối tình riêng anh với em
Ngàn năm sau nữa trăng vẫn còn
Như em mãi mãi là nhung gấm
Thơ anh ghi mãi tình say đắm
Một mối tình riêng anh với trăng

Một Mùa Đông Không Có Em

Ngoại Quốc

Một mùa đông khi em bước chân ra đi
Để lại đây bao yêu dấu xa vời
Lời chia tay buông cho gió cuốn mãi đi
Cuốn tan theo mái tóc em ngày hôm nào .

Bài ca xưa anh mong hát lên cho em
Trong cơn mơ anh nhớ phút yêu đầu
Tìm lại môi người, trong vòng tay người
Hỡi em yêu ơi nhớ chăng làn môi ấy .

Trong đêm thâu nghe tiếng ai than dài
Trong không gian ta thấy sao lạc loài
Một mùa đông khi vắng em bên mình
Ngàn mùa xuân hãy đến trong vô tình .

Khi một ngày ngồi chờ cơn mưa đến
Là một lần chờ em nơi chốn vắng
Khi một ngày ngồi bên con sông cũ
Thì hình hài tìm quên trong nhung nhớ .

Một Mùa Xuân Nho Nhỏ

Trần Hoàn
Thanh Hải

Mọc giữa dòng sông xanh một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi tôi đưa tay hứng về
Mùa xuân người cầm súng lộc giắc đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng trải dài nương lúa

Đất nước bốn nghìn năm vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao vững vàng phía trước
Ta làm con chim hót ta làm một nhành hoa
Một nốt trầm xao xuyến ta biến trong hoà ca

Mùa xuân mùa xuân một mùa xuân nho nhỏ lặng lẽ dâng cho đời Mùa xuân , mùa xuân mùa xuân tôi xin hát Nam Ai , Nam Bằng
Nước non ngàn dặm tình
Nước non ngàn dặm mình đất Huế nhịp phách tiền mùa xuân ...

Một Ngày

Vũ Thư Nguyên
Thơ: Phạm Ngọc

SLOW

Khi trời đất chuyển mình vội vã
nắng xuân xanh chim ríu rít trên cành
em biển rộng muôn trùng còn xa lạ
ta nửa đời ươm mộng hạt long lanh

Ta vẫn đợi dù em không về nữa
núi sông nào giữ được khoảng đời nhau
có gần gủi cũng vô cùng cách trở
em xa xôi trang ký ức phai màu

Rồi một ngày vũ trụ sẽ ngừng quay
như mùa xuân có bao giờ trở lại
nụ hoa em cũng tàn trên tay hái
chẳng còn chi giữa cõi thế gian này

Ta vẫn chờ bất hạnh một niềm tin
và trái tim yêu người còn tha thiết
khi mùa xuân đã về ai chẳng biết
mà trong ta lá đỏ rụng bên thềm...

Một Ngày Bình Yên

Lê Quang & Tuấn Khanh

ĐK:

Hãy đưa tay đón lấy mặt trời
Đón lấy nụ cười đón lấy cuộc đời
Một ngày buồn đi xa rất xa

Hãy dang tay ôm lấy mặt người
Ôm lấy nụ cười ôm lấy cuộc đời
Thấy giấc mơ bình yên về bên mình

Thấp thoáng có tiếng chân ai
Rất khẽ trong vườn
Có tiếng nói cười trẻ thơ
Một ngày nắng qua hiên nhà
Tiếng ru của mẹ
Dạy cho tôi tiếng yêu thương không thôi

Đánh thức những giấc chiêm bao
Nước mắt tuôn trào
Bỗng thấy nửa đời khát khao
Học lại tiếng yêu thương người
Tiếng yêu thương đời
Gọi tên nhau thấy trăm năm tiếc nuối...

Một Ngày Bình Yên

Minh Châu

La, la la la, la la la, la la la (hai lần)
Sáng sớm ánh nắng chan hòa
Soi trong tim em
Mênh mông xa xăm
Trưa nắng gọi người ngoài thềm
Thênh thang đôi ta sánh vai nhau
Trong chiều chờ đêm xuống
Ngập tràn dấu yêu

Xóa hết dấu vết cõi tình đau thương mênh mông
Qua đi trong mưa những ngày tháng buồn mịt mùng
Dang đôi tay ngoan đón yêu thương đang về
Và từ đây tạ từ cõi mê

Một ngày trôi qua trong bình yên
Không vấn vương lo toan muộn phiền
Đêm từng đêm rung tiếng lòng cùng câu hát mênh mông
Lênh đênh như mây bay
Anh đến cho em vui mỗi ngày
Cho đời thêm bao đắm say
Sưởi ấm con tim này

Một Ngày Chờ Đợi

Nguyễn Nhất Huy

Từng chiều thầm nhớ, dẫu biết anh không về qua lối quen.
Vẫn mong chờ để mưa rơi ướt đôi vai gầy.
Phút giây, nhớ thương, tình yêu vẫn xa xôi tầm tay.

Tình đầu vẫn thế, dẫu biết anh yêu thường hay dối gian.
Vẫn mong chờ vì yêu thương đã trao anh rồi.
Phút giây, đắng cay, tình như lá rơi trong chiều nay.

Ngày nào anh đến trái tim em bồi hồi, lòng thầm xao xuyến lúc anh trao nụ cười.
Em đi hoàng hôn rơi rơi trên ánh mắt, con tim vô tình để ta xuống phố cô đơn từng đêm.
Chờ người không đến, trái tim em nghẹn lời.
Còn tình yêu cuối cũng trao cho người rồi.
Em đi vầng trăng rơi rơi trên mái tóc.
Khi em quay về, còn ta vẫn đứng trong mưa chờ em.

Một Ngày Còn Mãi

Mai Anh Tuấn

Một ngày được thấy dáng em,
êm như giòng sông mát, trôi miên man êm đềm,
Một ngày cùng đến với em,
nghe như ngàn tia nắng, soi sáng tim bình yên,
Một ngày cùng đến với người,
trời thấy ấm lại, nhẹ nhàng rừng lá thu rơi,
Một ngày kề sát má người,
nụ hôn nóng hổi, vết son nồng ấm trên môi.

Một ngày hờn dỗi với nhau,
nghe ưu phiền cay đắng, nghe cô đơn âu sầu,
Lặng buồn chẳng biết nói sao,
em buông lời trách móc, ta sắt se lòng đau.
Một ngày chẳng thấy bóng người,
lòng đã bão nổi, hồn buồn ray rứt khôn nguôi,
Môt ngày được thứ lỗi rồi,
nàng đã mỉm cười, cho ân tình vút lên ngôi.

Một ngày còn mãi, mãi say mê bên người,
Một ngày còn mãi, mãi yêu thương trong đời,
Một ngày còn mãi, nắng reo vui khung trời,
Một ngày còn mãi, nước xanh lững lờ trôi.

Nguyện cầu gần mãi với nhau,
qua muôn ngày âu yếm, qua trăm năm bạc đầu,
Còn ngàn lời hát dấu yêu,
em cung vàng ân ái, ta đắm say gởi trao,
Tình hồng dệt thắm đất trời,
rộn rã tiếng cười, tình về ngây ngất chơi vơi,
Cuộc đời dù có đổi dời,
còn đó với người, yêu em ngàn kiếp không thôi.

Một ngày còn mãi, mãi say mê bên người,
Một ngày còn mãi, mãi yêu thương trong đời,


Một Ngày Khi Mùa Đông Sang

Lam Trường

Một ngày khi đông sang tuyết rơi bên thềm
Một ngày mình bên nhau trong bàn tay ấm áp
Có nơi nào vui hơn có anh và em
Đôi ta sống trong mộng mơ

Người yêu ơi em hãy nói mãi yêu anh mãi bên anh
Cầm tay nhau ta bước tới những ước mơ phía chân trời
Dù bao ngăn sông cách núi cho nhau mãi yêu nhau muôn đời
Hãy cho nhau ngày sau, sẽ yêu nhau dài lâu người ơi

Người yêu ơi em có biết trái tim anh mãi yêu em
Vượt qua bao giông bão tố đến với em sống trọn đời

Hãy cho nhau niềm tin với con tim tình yêu
Sống bên nhau dài lâu người ơi

Một Ngày Không Có Anh

Ngọc Lễ

Một ngày không anh
Không tiếng nói cười quanh em sao vắng yên
Một ngày không anh
Không tiếng ân cần bước chân em não nề đi đâu
Một ngày cô đơn
Không tiếng dỗi hờn cho em thương nhớ
Một ngày bơ vơ không hát không đàn
Tiếng ve buồn rơi ngoài ngõ

Ước gì có được anh nơi đây
Đôi bờ môi để em ngất ngây
Ước gì có anh nơi đây
Đôi vòng tay toả bao khát mong
Ước gì, ước gì ... ah ... ah ... ah ...

Đâu nhiều thời gian để yêu sao anh còn mãi nơi nào
Chờ một ngày nồng say với bao nỗi nhớ ... ah ... ah ....
Đâu nhiều thời gian để yêu anh hãy về với tiếng cười
Ta sẽ trao cho nhau bao lời yêu dấu nụ hôn rất lâu
Ta sẽ trao cho nhau bao lời yêu dấu nụ hôn rất lâu

Một Ngày Không Có Em

Y Vân
Nguyễn Long

Một ngày không có em
Là lòng anh tan nát
Cả trời mây u ám
Thời gian vẫn âm thầm
Âm thầm hằn trên bia đá xanh

Một ngày không có em
Là lòng anh se thắt
Cả ngàn cây im tiếng
Chịu tang khóc mối tình
Mối tình như nghĩa trang lạnh lùng

ĐK:

Đường mây lối gió ai người hay
Tình yêu chấp cánh ra biển khơi
Trời cao man mác xanh nghìn đời
Bụi hồng lấm gót kiếp thương vay
Mùa không lạnh mà sao hồn băng giá

Một ngày không có em
Tuổi hồng thành vô nghĩa
Tình chờ còn chưa mất
Tình yêu đã tan tành
Tan tành tựa sương khói chiều hoang.....

Một Ngày Không Gọi Nhau

Trúc Hồ
Nguyễn Hiền

Đã qua một ngày không gọi nhau
Anh tự hỏi lòng mình có nhớ...
Nhớ mắt em ngoan
Nhớ nụ cười hiền
Đường tuy xa sao thấy cứ như gần.

Đã thêm một ngày không gọi nhau
Tay nhẹ buông từng ngày nhung nhớ...
Nhớ tiếng anh yêu
Nhớ từng hẹn hò
Chiều bên anh hôm ấy cứ xa dần.

ĐK:

      Trăng đêm nay,
      Trăng mới vẫn chưa đầy...
      Trăng đêm nay, trăng mới vẫn chưa đầy...
    
      Tình đôi ta,
      Tình mới vẫn chưa yên...
      Tình đôi ta, tình mới vẫn chưa yên...


Một Ngày Một Đời

Phạm Duy

Một ngày cho người sống
Một ngày cho người chết
Một ngày cho người thương
Một ngày cho người ghét
Một ngày cho cuộc chiến
Một ngày cho lười biếng
Một ngày cho bình yên
Một ngày lại cho điên.
Hỡi, hỡi ôi !
Thân phận làm người !
Thân phận làm người !
Hỡi, hỡi ôi !
Thân phận làm người !
Thân phận làm người !

Một ngày cho khẩu súng
Một ngày cho ngòi viết
Một ngày đi mà giết
Một ngày đi mà hát
Một ngày đang cười ngất
Một ngày ôm mặt khóc
Một ngày bạn bè đông
Một ngày chợt cô đơn.
Hỡi, hỡi ôi !
Thân phận làm người !
Thân phận làm người !
Hỡi, hỡi ôi !
Thân phận làm người !
Thân phận làm người !

Một ngày cho Tổ Quốc
Một ngày quên nợ nước
Một ngày cho vợ con
Một ngày cho tình nhân
Một ngày đi làm lính
Một ngày đi đảo chính
Một ngày đi cầu kinh
Một ngày về quyên sinh.
Hỡi, hỡi ôi !
Thân phận làm người !
Thân phận làm người !
Hỡi, hỡi ôi !
Thân phận làm người !
Thân phận làm người !

Một đời mang phận sống
Một đời đeo cùm gông
Một đời đi ruổi rong
Một đời vẫn chờ mong
Một đời không còn mới
Một đời không từ chối
Một đời vẫn thường nói :
Một đời người, than ôi !
Hỡi, hỡi ôi !
Thân phận làm người !
Thân phận làm người !
Hỡi, hỡi ôi !
Thân phận làm người !
Thân phận làm người !

Một Ngày Mùa Đông

Bảo Chấn

Rồi một ngày trời không biển xanh
Rồi một ngày hàng cây vắng tanh
Và cơn gió mang mùa đông tới
Cuốn bay theo đám lá vàng rơi

Bờ cỏ này giọt sương đã tan
Bậc thềm này còn in dấu chân
Mùa đông tới anh chờ em mãi
Lá hoa thu sang nay đã úa tàn

Giờ đây anh biết anh biết đã mất anh rồi đấy
Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi
Lòng anh đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói:
                    Còn yêu mãi...

Giờ đây anh biết anh biết đã mất em rồi đấy
Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi
Lòng anh đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói:
                    Anh mãi yêu em...

Một Ngày Như Mọi Ngày

Trịnh Công Sơn



Một ngày như mọi ngày, em trả lại đời tôi
           Một ngày như mọi ngày, ta nhận lời tình cuối
            Một ngày như mọi ngày, đời nhẹ như mây khói
            Một ngày như mọi ngày, mang nặng hồn tả tơi
                                             
          Một ngày như mọi ngày, nhớ mặt trời đầu môi
           Một ngày như mọi ngày, đau nặng từng lời nói
       Một ngày như mọi ngày, từng mạch đời trăn trối
             Một ngày như mọi ngày, đi về một mình tôi
                                             
                           Những sông trôi âm thầm
                              Đám rong rêu xếp hàng
                         Những mặt đường nằm câm
                        Những mặt người buồn tênh
                                             
                              Sóng đong đưa linh hồn
                               Có mưa quanh chỗ nằm
                           Mãi một đời về không
                         Trong chập chùng thác nguồn
                                             
             Một ngày như mọi ngày, đi về một mình tôi
          Một ngày như mọi ngày, quanh đời mình chợt tối
          Một ngày như mọi ngày, giọng buồn lên tiếp nối
              Một ngày như mọi ngày, xe ngựa về ngủ say
                                             
             Một ngày như mọi ngày, em trả lại đời tôi
             Một ngày như mọi ngày, xếp vòng tay oan trái
          Một ngày như mọi ngày, từng chiều lên hấp hối
       Một ngày như mọi ngày, bóng đổ một mình tôi...


Một Ngày Qua

Lê Quang


Một ngày không mưa, không mưa mình tôi
Một ngày em đi, em đi thật xa
Một ngày qua đi, qua đi tình xưa
Một ngày đi qua, đi qua đời nhau

Cho tôi xin một chút bóng em
Cho tôi xin lời tình trên môi
Cho cơn đau tìm nhau nhớ nhau
Xin em quên đường dài mênh mang
Một ngày đi qua từng ngày
Một ngày qua đi tình xa
Đường về ôi sao lạnh lùng
Dấu chôn tình đau

Tôi lang thang mịt mờ nơi đâu trái tim
Nghe đêm trôi muộn phiền nơi đây, hỡi tình
Em đi qua ngày dài mang theo nỗi đau
Quên mau thôi lạc loài trăm năm vòng tay

Còn lại nơi đây dư âm ngày xưa
Một thời chim bay mây trôi về đâu
Mặt trời đi qua, đi qua ngày mưa
Phủ đầy không gian đêm nay mình tôi

Một Ngày Tàn Chiến Tranh

Song Ngọc


Nếu chiến tranh tàn anh đưa em về thăm lại vùng quê
Thăm lại thôn xưa xatừ khi lửa đầy binh biến
Ta sẽ đưa nhau về đô thị
Xa chốn kinh đô về quê đồng
Quê mình còn đây sau chiến tranh vết hận còn ghi

Bến cũ con đò bao lâu cách trở biết giờ còn không?
Nơi vườn rau xưa Mẹ già ơi có còn hôm sớm?
Em Bé quê ta còn ra đồng
Cô gái thôn xưa còn qua chợ
Sau cuộc dầm mưa yêu dấu ơi đổi dời hay chưa??

ĐK:

Anh đưa em qua những vùng quê lửa binh lang tràn
Dấu đạn in mái tranh quê nghèo
Nương rẫy ngày nào xây chiến hào.
Anh đưa em đi thăm những người dân chốn thôn quê
Bao tháng ngày buồn đau chất chồng
Giờ mừng vui xây lại ngày mới.

Nếu chiến tranh tàn anh đưa em về phố thị ngày xưa
Thăm lại vùng quê bao ngày qua vẫn hoài thương nhớ
Ta sẽ đi chung một con tàu
Băng núi qua sông đường Xuyên Việt
Nghe lòng nao nao ta sẽ đi khắp vùng Quê Hương....!!!

Một Ngày Thần Tiên

(chưa biết)

Nếu được một ngày bên anh, em yêu đời thêm
Nếu được một ngày bên anh, sung sướng như thần tiên
Đời em là giấy, đời anh là bút
Ta chung bài thợ
Nếu được một ngày bên anh, em mơ mộng thêm
Nếu được một ngày bên anh, em ngất ngây triền miên
Đời anh là phím, đời em là giấy
Khúc ca trên khung đàn.
Khi anh làm thơ, đôi mắt em mộng mơ
Mối tình lặng lơ, ai bảo em đợi chờ
Điệu đàn tình du dương như ý đợi vừa nhu nhóe
Làm thơ thất tâm hồn.
Nếu được một ngày bên anh, mong chi giàu sang
Nếu được một ngày bên anh, em trở nên hiền ngoan
Bài thơ tình ấy, bài ca tình ấy
Ví như một gia tàị


Một Ngày Tôi Đi Qua

Mai Châu


Một ngày,
tôi đi qua
trại lính ngang nhà,
thấy một lá cờ
với một vòng hoạ
Chung quanh đây,
có ai đâu
đưa tiễn anh về,
buồn tiễn anh về
với lòng đất sâu !

Một ngày,
tôi đi qua
trại lính ngang nhà,
thấy một lá cờ
với một vòng hoạ
Chung quanh đây,
có ai đâu
đưa tiễn anh về,
buồn tiễn anh về
với lòng đất sâu !

Hỏi ra,
mới biết anh là
lính trẻ xa nhà,
chết trận đêm quạ
Hỏi ra,
anh có mẹ già,
anh có mẹ già,
ở tận nơi xạ
Mẹ chẳng kịp về,
đưa tiễn anh đị
Mẹ chẳng kịp về,
đưa tiễn anh đị
Tôi thấy tôi buồn.
Tôi thấy tôi buồn.

Một ngày,
tôi đi qua
trại lính ngang nhà,
thấy một mẹ già
đến tìm con thợ
Hay tin con,
nước mắt tuôn rơị
Mẹ của anh buồn,
với giòng lệ tuôn.
Mẹ của anh buồn,
với giòng lệ tuôn.

Một Ngày Việt Nam

Trúc Hồ
Trầm Tử Thiêng

Từ nghìn trùng xa, ai vẫn hát vang lời Việt Nam .
Nhìn về đại dương, ta nhớ hướng quê nhà ở đó .
Còn nhiều lầm than, sau phút súng gươm buồn lặng im,
là tiếng khóc thương đời biệt ly,
bên tiếng hát ru gọi người về.

Choàng mộng nửa đêm, ai đánh thức khu vườn tuổi thơ
Và gọi dòng sông đưa lối tới cuối làng đầu xóm .
Từ thời loạn ly qua những lúc đất trời bình yên .
Chị vẫn hát ru tình chờ mong. Mẹ vẫn hát ru đời thủy chung.

Tựa vào lòng nhau, ơi những trái tim gọi Việt Nam!
Tựa vào lòng nhau, ơi những trái tim cùng dòng máu .
Từng vòng tử sinh quay thắm thoát cũng vài nghìn năm.
Nhiều lần nằm mơ. Ôi đất nước bao lần đổi mới!
Bằng cuộc bể dâu. Xương trắng vẫn cao nghệu thành non.
Dòng máu vẫn tuôn trào thành sông .
Chưa thấy bóng thanh bình một lần  ...

   Dù nhục dù vinh, xin hãy hát vang lời Việt Nam .
   Tựa vào lòng nhau, ơi những trái tim cùng dòng máu .
   Gọi người gọi ta. Gọi số kiếp lưu đày gần xa .
   Gọi bóng tối ngưng bài cuồng ca .
   Cho tiếng hát mơ ngày Việt Nam .
       (2 lần)



Một Ngày Vinh Quang

Trịnh Công Sơn

1/
Một ngày vinh quang, một ngày tuyệt vọng
Người người đi lên, ngậm ngùi giăng giăng
Một đời vinh quang, một đời tuyệt vọng
Chủ nghĩa mông lung, là mối thù hằn

Ngày ngày tôi nhìn, mặt mày anh em
Mịt mùng như đêm, như sao bạc mệnh
Ngày ngày tôi nhìn, từng đàn con ngoan
Về lại quê hương, dao gươm lạnh lùng
Một ngày vinh quang, một ngày tuyệt vọng
Dành từng con sông, làm niềm hân hoan
Một ngày vinh quang, một ngày tuyệt vọng
Thành phố quê hương, còn những gạch hồng

2/
Một ngày vinh quang một ngày tuyệt vọng
Mẹ nằm ôm con, dọc đường tang thương
Một ngày vinh quang, một ngày tuyệt vọng
Từng xác sơ sinh, còn nỗi bàng hoàng

Ngày ngày tôi nhìn, mặt mày anh em
Mịt mùng như đêm, như sao bạc mệnh
Ngày ngày tôi nhìn, từng đàn con ngoan
Về lại quê hương, dao gươm lạnh lùng
Một ngày vinh quang, một ngày tuyệt vọng
Dành từng con sông, làm niềm hân hoan
Một ngày vinh quang, một đời tuyệt vọng
Thành phố quê hương, còn những gạch hồng

Một Ngày Vui Mùa Đông

Lê Uyên Phương

Em lên ngày mai
đường gió trăng cài
mong em từng giây
rộn ràng như ngây
ô hay mùa đông
mà xuân đã lâng lâng
ô hay mùa đông
mà mai đã lên bông
vì gót chân in dấu ân tình
hoa lá ngỡ như mùa xuân
mùa xuân ái ân

nhưng trên thềm gác
chờ đến trăng tà
em ơi vì đâu
hẹn rồi thờ ơ
xuân sang rồi sao
mà hoa nở không tươi
xuân qua rồi sao
mà tim đã đơn côi
vì đã cho nhau những mong chờ
hãy nở để quên tình yêu
tình yêu nhớ mong

qua hôm sau nghe gió thoảng như đi mau
mây trắng đã trao cho nhau những ái ân không màu
khi không yêu đâu biết nắng hay phai nhanh
đâu biết mắt hay long lanh khi ái ân tan tành
rồi đến ngày kia ga buồn chờ mãi người yêu
thềm ga vắng tanh

ai như người yêu
màu ái mây chiều
ai như người yêu
lạnh lùng cô liêu
ô hay vì sao
mà em đến nơi này
ô hay vì sao
mà em nhớ hôm nay
vì trót yêu anh
áo vai gầy không nỡ để anh mùa xuân
mùa xuân nhớ mong

Một Ngày Xa Xăm

Hoài An

Một ngày tàn nắng ấm
Em đi về bên kia
Một ngày buồn chia ly
Lấp đi giấc mộng trăm năm
Một ngày lời xa xăm
Anh nhớ thương em nhiều hơn
Thôi những giận dỗi hờn ghen
Còn trên tay
Lời nào dành cho anh
Em hát ru ngày xưa
Lời nào dành cho anh
Khi đón đưa chiều mưa
Đường về  nhìn hoa rơi
Xoay xoay cánh hoa tả tơi
Như dấu tình em và tôi ...rất buồn

Dù rằng tình yêu nào hay ngày sau
Những vì sao ta vẫn buồn đau
Với anh, với anh, tình em đầy khát vọng
Và rồi từ đây đành thôi người ơi
Em như chim trắng xa vời
Với anh, với anh ngồi im vắng
Em đi rồi ...

Một Người

Phạm Anh Dũng
Huỳnh N. Thanh Tâm

andante

3/4

Một người vừa chợt bước ra
Từ thân aí cũ mờ xa cuối trời
Từ sân trường đỏ phượng rơi
Hay trong lớp học, một thời vu vơ ?

Một người, ôi, thật đơn sơ
Khăn quàng, suối tóc đôi bờ buông trôi
Dịu hiền ánh mắt, làn môi
Từ thơ tôi viết bồi hồi đến đây ?

Một người ngồi kế, thơ ngây
Chiều rơi lạnh thấm bờ vai thêm gầy
Lưng đồi sương trắng mờ bay
Bâng khuâng như đã nói thay lần đầu !

Một người chợt đến, ngọt ngào
Giữa trời huyền aỏ dạt dào hồn thơ
Cho mây giăng thấp, lững lờ
Ngang chiều hoang vắng, mơ hồ, lặng thinh !

Một người chợt đến, thật xinh
Bâng quơ câu chuyện, thân tình đã trao
Giã từ lòng thấy nao nao
Tôi đi cuối nẻo, còn nhau mắt buồn!

Một Người Đi

Mai Châu

Tôi tiễn anh lên đường trời hôm nay mưa nhiều...lắm...
Mưa thấm ướt vai gầy, mưa giá buốt con tim
Mình cầm tay nhau chưa nói hết một câu
Thôi đừng buồn anh nhé, tiếng còi đang ngân dài

Chinh nhân ơi! Xin anh chớ buồn
Chinh nhân ơi! Xin anh chớ buồn
Người yêu anh còn đó, người yêu anh bé nhỏ ...hứa thương...anh trọn đời

Thức trắng đêm...qua..., hai đứa chúng mình chưa nói hết tâm tư
Ta kể nhau nghe những vui buồn thời ấu thơ

Đếm lá thu rơi, mười tám trăng tròn tôi biết tên anh
Nay cách xa rồi, anh khoắc áo chinh...yên...
Tôi còn ở lại đưa tiễn một người đi

Tôi đứng trông theo đoàn tàu đi xa xa thành phố
Tôi thấy dáng anh buồn, đôi mắt thoáng xa xăm
Vì ngàn yêu thương, anh xếp bút mực xanh băng mình vào sương gió
Sống trọn kiếp trai...hùng...

Chinh nhân ơi! Khi anh trở về
Chinh nhân ơi! Khi anh trở về
Người yêu ra mừng đón
Người yêu anh bé nhỏ...sẽ thương anh trọn đời

Một Người Đi Xa

Trúc Phương

Boléro

Sau những lần gối mỏi tìm cuộc vui tàn từng đêm,
Những lần hồn ngủ mê dưới mắt giai-nhân một đêm,
Nay đã trôi theo ngày quên từ khi biết sống trọn cho đời lính.

Tôi lớn dần, lớn dần bởi tình yêu và hờn căm,
bởi lời buồn quê hương khóc trắng đêm hơn mười năm
Nên trả vui cho người vui
và trả mắt, mắt dại đêm rã rời

Nặng vai ba-lô khi chuyển quân qua áo sương lạnh đầy hơn một lần,
gian nan giữa giờ phố phường ngủ trọn mơ đêm dương-gian,
Mình đi khi nước đau chẳng thở than

Tôi muốn gởi những hình ảnh đời tôi và bọn tôi,
những người trẻ hôm nay đến những thương yêu hậu phương .
Xin nhớ nhau như tình nhân ...
Tinh nhân nhớ lúc người xa chưa về.

Một Người Lên Xe Hoa

Hoàng Trọng

Chiều buồn mưa không rơi,
Nhưng ướt hai phương trời
Em khóc trong ngày cưới .
Nhạc buồn cung chia phôi
Anh khóc âm thầm thôi
Hai đứa cùng ngậm ngùi .

Một người lên xe hoa
Đôi mắt nhung hoen mờ
mang biết bao sầu nhớ
Một người buồn trông theo
khi khuất xa người yêu
Bỗng thấy lòng quạnh hiu

Anh ơi những ngày vui thế là thôi
Thế là xa mất rồi
Nhưng nhớ nhưng thương sao cho nguôi ?
Anh ơi thế là thôi chúng mình xa cách rồi
Từ gĩa lệ ướt hai phương trời .

Một người khi thu sang
Trao nhớ thương trong cung đàn
trong tiếng tơ sầu oán
Một người tìm trang thơ
Năm cũ mơ người xưa trong gió lạnh đìu hiu . . .

Một Nhánh Rong Buồn

(chưa biết)

Đời ta một nhánh rong buồn
Chìm sâu ngọn sóng quay cuồng
Tình yêu vừa chớm hôm qua
Thoáng chốc trôi xa

Muà đông chợt đến bên đời
Niềm đau hằn dấu môi cười
Tình như từ cõi hoang mang
Về trong quạnh hiu điêu tàn

Xin dung nhan một thời tìm về đắm say
Xin trăm năm nhiệm màu nụ tình ngất ngây

Còn đâu một chút hương thừa
Đời ôi buồn mấy cho vừa
Nằm nghe hạnh phúc đi qua
Nuối tiếc trong ta

Ngồi đây gọi gió mưa về
Tìm quên ngày tháng ê chề
Tình tan vào bóng đêm dài
Ngàn năm chờ trong u hoài

Một Nơi Không Định Đến

Lê Tín Hương

Có bao giờ ai biết
Một ngày ta ra đi
Một nơi không định đến
Để sầu thương chia ly
Ngày qua ngày vật vã
Vun xới mảnh đất nào
Giọt mồ hôi ta đổ
Mơ ước gì mai sau.

Có bao giờ ai biết
Vì ai ta nơi đây
Một nơi không định đến
Đời đưa ta lênh đênh
Dù bao năm xa cách
Lạc loài thân ly hương
Lòng vẫn hoài tưởng nhớ
Một chốn ta phải về.

Một nơi không định đến
Một chốn ta phải về
Sao lòng còn ngại ngần
Sao lòng còn phân vân
Đường về vẫn muôn trùng.

Làm sao ta trở về
Khi nhà giờ hoang lạnh
Khi đời đầy tang thương
Hồn sông núi đoạn trường.

Làm sao ta trở về
Khi cha còn cúi mặt
Khi anh còn khoanh tay
Che dấu phận lưu đầy.

Có bao giờ ai biết
Ngày này ta nơi đây
Một nơi không định đến
Thời gian như mây bay
Lòng đau từng nỗi nhớ
Buồn cho thân phận mình
Làm sao mà quên được
Một chốn ta phải về.

Một Nụ Cười

Hoàng Trọng


Đôi môi em cười xinh
Thơ ngây em làm thinh
Mắt biếc sao đa tình
Tươi vui như bình minh
Bên hoa như thầm mơ
Vương vương bao nhạc thơ
Nhưng sao em làm ngơ
Nhìn hoa chiều thương nhớ

Ngàn hoa cùng hé cười
Lả lơi bên người
Như đắm say mời
Kìa như đắm say mời
Cùng hoa đều tươi
Cười lên người ơi

Hương say sao đầy vơi
Lâng lâng tâm hồn tôi
Mong em một nụ cười
Cho đời cùng thắm tươi

Một Nửa Đời Em

Trúc Hồ

Một ngày ra đi lệ vương ướt mi
Nghìn trùng chia ly lòng ai nát tan
Để lại em phút ban đầu
Trả lại cho anh thời gian ước mơ
Từng chiều mưa rơi đường xưa có đôi
Giờ tình yêu đã chợt bay
Còn gì cho nhau chuyện tình đã lỡ
Còn lại mai sau ngày tháng thương đau
Để lại trong em vùng trời yêu thương
Gởi lại cho anh một nửa đời em

Trả lại cho anh thời gian ước mơ
Từng chiều mưa rơi đường xưa có đôi
Giờ tình yêu đã chợt bay còn gì cho nhau
Chuyện tình đã lỡ còn lại mai sau
Ngày tháng thương đau để lại trong em
vùng trời yêu thương
Gởi lại cho anh một nửa đời em


Một Nửa Mùa Đông


Trần Quang Huy


Chiều Đông mình ai bên bếp hồng

Một vòng tay bé nhỏ

Ngồi ôm gối bơ vơ

Để giá buốt sau lưng

Để đời cô đơn

Để tình quên lãng



Lòng lạnh băng khơi lên vết phôi

Tìm hơi ấm qua rồi

Chỉ thấy đơn côi

Một phía đang Hạ

Một phía là Đông

Mang theo trong lòng một nửa mùa Đông



Ai đi về dưới mưa

Căn gác nhỏ, đèn khuya lẻ bóng

Thương một người cuối Đông ngóng bên trường

Hoa bay trong mưa

Phút ấy qua rồi

Khoảng trường thênh thang

Vòng tay thầm kín đi giữa phố

Bỗng thành dấu mộ

Không có nhau, nửa Đông ấy còn đâu



Chiều Đông mình ai bên bếp hồng

Một vòng tay bé nhỏ

Ngồi ôm gối bơ vơ

Để giá buốt sau lưng

Để đời cô đơn

Để tình quên lãng



Lòng lạnh băng khơi lên vết phôi

Tìm hơi ấm qua rồi

Chỉ thấy đơn côi

Một phía đang Hạ

Một phía là Đông

Mang theo trong lòng một nửa mùa Đông

Mang theo trong lòng một nửa mùa Đông

Mang theo trong lòng một nửa mùa Đông

Một Nửa Mùa Thu


Nguyễn Văn Hiên
Nguyễn Lương Hiệu



Con đường áo trắng bay

Mùa thu vàng một nửa

Lộc phượng xanh giọt mưa

Tóc đen dài thương nhớ



Lòng ta thành ngọn gió

Thổi bềnh bồng ngày qua

Mùa thu ơi mùa thu

Mùa thu vàng một nửa



Một nửa xanh ô cửa

Những vì sao lung linh

Mùa thu ơi mùa thu

Lòng ta hoài xao xuyến



Mùa thu vàng một nửa

Con đường áo trắng bay

Một Phút Suy Tư


Vân Tùng


Em có khi nào nhớ đến tôi

Trong những đêm dài buồn đơn côi

Xin dành riêng mấy phút ân tình

về biên giới xa vời hòa niềm tin trong đời



Em có thương người đi gió sương

Xin nhắn đôi lời về biên cương

Thương người đi áo chiến phai màu

Đời mưa nắng dãi dầu

mà tình không hề nhạt phai



Suy tư là giây phút ưu hoài

Thương tiếc lúc chia tau

mà còn nhớ mãi

Trong những đêm, trăng tà soi mái lều

Nghe từng cơn gió về

cầu mong tơ duyên lứa đôi



Em có khi nào nhớ đến tôi

Xin hứa cho mình một lời thôi

Mai này khi nắng ấm giao mùa

Tình xuân thắm chan hòa

Đời mình viết thành bài ca

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.