Pages

Thursday, September 13, 2012

Người biểu tình chống Trung Cộng xin ra khỏi Đảng

image
Công an đã kéo lê và đạp vào mặt ông Nguyễn Chí Đức hôm 17/7/2011

Nguyễn Chí Đức, người biểu tình chống Trung Quốc bị công an hành xử thô bạo hồi năm ngoái, vừa nộp đơn xin ra khỏi Đảng CSVN sau 12 năm làm Đảng viên.
Đúng ngày sinh nhật lần thứ 36 của mình, ông Đức đã gửi đơn lên đảng ủy chi bộ nơi ông công tác với nguyện vọng "được ra khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam càng sớm càng tốt".
Nói chuyện với BBC từ Hà Nội, ông Đức cho hay đây là quyết định được ông đưa ra sau một quá trình suy nghĩ nghiêm túc và lâu dài.
Ông nói kể từ khi ông phấn đấu để vào Đảng và được là đảng viên dự bị năm 2000 khi còn là sinh viên năm thứ nhất Đại học Bách khoa Hà Nội tới khi soạn thảo lá đơn, ông đã có nhiều thay đổi về nhận thức.
Ông Đức nói: "Khi rèn luyện phấn đấu để vào Đảng, tôi thực sự thấy rằng tôi muốn vào Đảng vì trong Đảng có nhiều người tốt, tôi chia sẻ tư tưởng của họ".
Được biết gia đình ông Nguyễn Chí Đức thuộc diện gia đình cách mạng với quá trình hoạt động lâu dài từ trước Cách mạng Tháng Tám.
Tuy nhiên trong thời gian suốt hơn 10 năm làm Đảng viên, ông Đức nói ông thấy dần xa lạ với những ý tưởng của chủ nghĩa Mác Lênin và muốn theo đuổi con đường chủ nghĩa dân tộc.
"Cả một quá trình dài, chứng kiến những bất công trong cuộc sống, những tiêu cực trong xã hội và nghe các câu chuyện về nội bộ của Đảng, tất cả những điều đó đều ảnh hưởng tới quyết định của tôi."
Lá đơn của ông cũng giải thích: "Có những bất công trong cuộc sống, nghịch lý trong xã hội, mâu thuẫn ngầm giữa một bộ phận không nhỏ các tầng lớp nhân dân với ĐCSVN, mối quan hệ thiếu minh bạch và bất tương xứng giữa ĐCSVN với Đảng Cộng Sản Tàu, các biến động chính trị trên thế giới mà khi quán chiếu theo chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh làm kim chỉ nam “soi đường chỉ lối” khiến tôi phải lấn cấn, có khi hoang mang cực độ."
Ông cho biết: "Thực ra ý định xin ra khỏi Đảng đã đến với tôi năm 2004 nhưng lúc đó chưa thực hiện được."

'Không chống Đảng'

 image

Ông Nguyễn Chí Đức cũng nói ông cảm thấy gần gũi với tinh thần dân tộc chủ nghĩa của các chí sỹ yêu nước như Phan Bội Châu và Phan Chu Trinh và muốn đi theo con đường quốc gia dân tộc.
"Tôi cho rằng đã đến lúc ra đi, vì ở trong Đảng tôi không giúp được gì cho Đảng, mà cũng không thực hiện được những gì tôi ấp ủ."
Thế nhưng ông Đức khẳng định "ra khỏi Đảng không phải là chống Đảng" và ông vẫn tiếp tục góp phần cải tạo xã hội, giúp đỡ đồng bào.
Đơn của ông nhắc lại: "Một lần nữa, tôi rất mong tổ chức Đảng cấp trên xem xét cho tôi được ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam càng sớm càng tốt dù được chấp thuận hay bị khai trừ cũng được."

image

Ông Nguyễn Chí Đức là một trong những người tham gia biểu tình chống Trung Quốc nhiều lần từ khi làn sóng biểu tình nổ ra ở Hà Nội mùa hè năm ngoái.
Trong cuộc biểu tình hôm 17/7/2011, ông đã bị công an Hà Nội đối xử thô bạo.
Dư luận trong nước nói nhiều về một đoạn video chiếu hình ảnh các nhân viên an ninh mặc cả sắc phục và thường phục đang kéo một người thanh niên lên xe buýt sáng hôm đó.
Người thanh niên nằm ngửa bị nắm tay chân, đặt nằm trên đất trước khi lôi lên cửa xe buýt. Vào thời điểm đó, một nhân viên an ninh mặc thường phục áo phông màu vàng xuất hiện ở cửa xe, lấy chân dậm thẳng vào mặt người thay niên đang nằm dưới đất khiến người này giơ tay ôm mặt.
Sau đó, người thanh niên bị vất lên xe.
Đó chính là Nguyễn Chí Đức, người sau đó nói ông "đã bị khống chế như con lợn... mấy đồng chí công an còn đạp (sút) tổng cộng 4 phát. Đạp từ trên đạp xuống trong lúc mình đang còng queo".
"Trong đó có 2 phát được ăn bánh "giầy" vào mồm. Một phát trượt qua cổ. Một phát vào ngực."
Nhưng ông nói việc trấn áp phũ phàng này không phải là nguyên nhân trực tiếp dẫn tới quyết định ra khỏi Đảng của ông.

1 comment:

  1. Độc-Lập hay Tay sai?
    Tôi năm nay 71 tuổi, đang sống ở nước ngoài, xin đóng góp vào loạt bài của Đặng Chí Hùng về cái gọi là độc lập của HCM.
    Trải qua dòng lịch sử nước nhà, các vua của đất nước ta, ai cũng phải chịu nhục có lẽ là quỳ gối để tiếp nhận chiếu chỉ của vua Tàu phong vương cho mình. Sau đó sứ-gỉa Tàu về nước. Vua quan ta họp nhau bàn luận, tổ chức việc cai trị ra sao thì không hề phải thông báo, chứ chẳng có chuyện phải xin phép vua Tàu. Đó là sự thực được trình bày rõ ràng qua các sách sử của nước nhà.
    1/ Trái lại HCM phải trình cho Liên-Xô (LX) chương trình “Cải cách ruộng đất”. Một chương trình hoàn toàn thuộc về nội trị của đất nước! Trước khi thực hiện thì gởi người qua Tàu để học cách làm. Cứ tạm coi là đi tu nghiệp về chuyên môn, có thể chấp nhận được. Nhưng trong khi thực hiện thì có các cố vấn Tàu và phải xin phép. Việc bà Cát Hanh Long bị giết vì HCM không thể xin được khi cố vấn Tàu phán: “Cọp đực, cọp cái đều ăn thịt người”, là một bằng cớ về việc làm tay sai, không có thực quyền.
    2/ Trong khi đảng cộng sản VN họp hành để thảo luận về các chương trình làm việc, một việc hoàn toàn thuộc về nội bộ của đảng mình. HCM đã mời đại diện Tàu tham dự (xin ai biết rõ việc này bổ túc dùm). Đây là một bằng chứng khác về việc làm tay sai.
    3/ Thực chất của cái gọi là “Nghĩa vụ quốc tế” chính là làm tay sai cho LX. Khi thế giới phân chia thành hai khối Tư-bản và Cộng-Sản. LX muốn bành trướng vùng ảnh hưởng của mình, thì chỉ thị cho đàn em cung cấp người, anh cả chỉ cung cấp vũ-khí.

    ReplyDelete

Note: Only a member of this blog may post a comment.