Pages

Wednesday, October 29, 2014

Bùa mê hay bùa ngải có thật hoặc không có thật?

image
Bói ra ma, Quét nhà ra rác.

Hòn đt mà biết nói năng
Ông thy đa lý hàm răng không còn.

Mới đây chúng ta thấy dư luận ở California xôn xao về một người bị bùa mê bùa ngải, sai khiến ông ta vào ngân hàng, rút trong chương mục của mình ra 48 ngàn Mỹ kim để trao tận tay cho một người xa lạ và sau khi người này nhận tiền đã bỏ đi khỏi rồi, thì ông ta mới tỉnh ngộ, là mình đã bị bỏ bùa mê và ông ta đi thưa báo cho cảnh sát biết sự việc xẩy ra. Trái lại, trong câu chuyện mà chúng tôi sắp thuật lại sau đây, hoàn toàn không có bùa mê bùa ngải gì ráo trọi, mà chỉ có bùa mê do ông chồng giả vờ đóng kịch, sau chuyến về Việt Nam thăm Mẹ đau ốm nặng, được bà xã cho phép về Việt Nam một mình 3 tuần lễ và đây là một dịp ngàn năm một thuở, để được vui hưởng một chút hạnh phúc mới ngắn ngủi, tạm thời được xa cách người vợ dữ dằn và ông mong rằng mỗi năm được về Việt Nam một lần một mình là hạnh phúc lắm rồi, để khỏi phải nghe những tiếng la hét, gầm lên như sấm sét của bà xã, thuộc loại Bà Chằng Lửa, mỗi khi cơn bốc hỏa của bà lên, lời nói và thái độ của bà gần như muốn ăn tươi nuốt sống ông, còn dữ tợn hơn cả sư tử Hà Đông, mà chúng ta thường nghe danh tiếng. Nhưng khi Bà Chằng Lửa này hạ hỏa, thì bà lại đem đến cho chồng bà cả một bầu trời trăng khuya gió mát, xuyên qua da thịt của ông, chính vì điểm đặc biệt khó tả này, mà ông cảm thấy bỏ vợ thì tiếc, mà ở lại với bà vợ Chằng Lửa này, được một cái bà không có tâm địa ác độc, thì lắm lúc ông đành phải cắn răng chịu đựng sự đau buồn qua tính nóng nẩy dữ dằn của bà, thôi thì sự đời có vay có trả, bù qua xớt lại, nghĩ cho kỹ lại chẳng có đi đâu mà thiệt thòi, bất quá có những lúc ông được hưởng sự sung sướng trong cảnh bồng lai tiên cảnh với bà, nhưng ngược lại, cũng có những lúc ông phải im lặng, chịu đựng những tiếng la hét long trời lở đất của bà, làm cho ông bị ù cả hai tai lẫn nhức óc; chứ bỏ vợ này, lấy vợ khác, liệu có tốt đẹp hơn hay không, hay tránh vỏ  dưa lại gặp vỏ dừa, nhỡ lấy phải bà thứ hai này còn dữ tợn hơn gấp mấy lần bà trước và lại có tính độc ác mà bà  trước không có, thì ông chỉ có nước xin về chầu diêm vương, thà cứ sống như thế này là tốt đẹp hơn cả.

Kể từ khi ông quay trở về Hoa Kỳ, sau lần đầu tiên ông về Việt Nam một mình để thăm nom Mẹ đau ốm trong vòng 3 tuần lễ, nhiều đêm trong giấc ngủ mê sảng, bà thường nghe thấy chồng ú ớ gọi tên Hoa, giống như tên của một cô con gái nào đó? Rồi có lần trong lúc chồng đang ngủ mơ gọi tên Hoa, bà liền đánh thức ông dậy, để hỏi ông xem có phải ông vừa gọi tên con quỷ cái nào đó tên Hoa phải không? và ông quen với nó ở đâu, hãy khai thật cho tôi biết, để tôi đến găp nó, dạy cho nó một bài học là không được phép đi cướp chồng người ta. Phản ứng tỉnh dậy của ông giống như người từ cung trăng rớt xuống trần gian, là ông không nhớ gì cả và chẳng có quen với cô nào hết. Bà đem câu chuyện nằm mơ của chồng kể cho mấy người bạn của bà nghe, để xem ý kiến của họ ra sao về vấn đề này.

Người thì cho rằng có lẽ chồng bà về Việt Nam bị cô nàng nào bỏ bùa mê bùa ngải cho ông, vì bây giờ ở trong nước, một số đàn bà con gái nghèo, thường dùng bùa mê bùa ngải, làm cho mấy ông già tuổi xế chiều say mê họ, với mục đích moi tiền hoặc làm cho mấy ông già này bằng lòng lấy họ làm vợ, để được bảo lãnh sang Hoa Kỳ, theo diện vợ chồng hay theo diện hứa hôn (Category of Spouse or Fiancee). Người khác thì cho rằng chồng bà có thể có cô Bồ Nhí tên Hoa ở Việt Nam không chừng, nên đêm nằm ngủ mới gọi tên người mình yêu. Nhưng chỉ có giả thuyết đầu tiên bà cho là đúng hơn cả. vì nhận thấy chồng mình trông mỗi ngày mỗi xanh xao, trầm ngâm ít nói, đôi khi như kẻ mất hồn, cứ đêm về là bà luôn luôn bị ám ảnh chồng mình bị bỏ bùa mê bùa ngải, lo sợ chồng mình đang bị con ma nữ nào ở Việt Nam chuộc bùa mê bùa ngải, để chồng bỏ mình, đem hết tài sản cung phụng cho nó, hoặc nếu không lấy nó thì sẽ bị đau ốm, dần mòn kiệt sức cho tới chết.

Sau nhiều ngày suy đi tính lại kỹ càng và kiểm chứng những trường hợp xẩy ra, mà mấy người bạn đã kể cho nghe, bà gọi điện thoại kể cho chúng tôi nghe những dữ kiện diễn tiến trên đây, để yêu cầu chúng tôi cố gắng giúp đỡ giải quyết vấn đề chồng bà bị bỏ bùa mê bùa ngải càng sớm càng tốt, bằng cách tìm cho bà một vị Linh Mục giải trừ bùa mê bùa ngải cho chồng bà đang bị vướng mắc, để bà sẽ đến hầu chuyện với vị Linh Mục đó xin được giúp đỡ. Chúng tôi trả lời cho bà biết Tổng Giáo Phận Công Giáo này, không có vị Linh Mục nào giải trừ bùa mê bùa ngải cả, ngoại trừ ở một vài địa phận Công Giáo khác, có một vài vị Linh Mục được Bề Trên tại địa phương, nhìn nhận vị Linh Mục đó có quyền phép linh thiêng do Chúa ban cho riêng Ngài, để cứu chữa các bệnh nhân khi có nhu cầu cấp bách đòi hỏi (Sickness Healing Priest).

Từ khi bà nghi ngờ ông bị chuốc bùa mê bùa ngải, bà nhất quyết không để cho chồng về Việt Nam một mình nữa, dù ông lấy lý do là về thăm nom Mẹ già đau yếu gần chết và bà nói cho ông biết, nếu có về thì với điều kiện duy nhất là cả hai vợ chồng cùng về một lượt với nhau. Lẽ tất nhiên với điều kiện này ông đâu có muốn về Việt Nam làm gì nữa, vì nó đối nghịch lại với ý định thầm kín của ông về Việt Nam, như đã được trình bầy trong phần đầu của bài này. Trong lúc vấn đề bùa mê bùa ngải của chồng chưa được giải quyết xong, thì đùng một cái chồng bà bị hãng sa thải vì hãng cắt giảm nhân viên. Ông không tìm được việc làm tại địa phương, nên hai vợ chồng quyết định dọn về sống ở vùng Orange County với hy vọng tìm được công việc làm dễ dàng hơn, còn về phần bà, bà hy vọng có thể tìm được nhiều bậc pháp sư cao tay ấn về bùa chú, để giải bùa mê cho chồng mình. Cả hai vợ chồng đều dồng ý với nhau, quyết định dọn về sống một nơi, mà hai người đều nghĩ đây là nơi đất lành chim đậu, cuộc sống đôi ta sẽ tươi đẹp hơn.

Thời gian thấm thoát gần 5 năm, không nghe biết tin tức gì của của cặp vợ chồng này, từ khi họ rời về Orange County, chúng tôi cứ tưởng mọi chuyện rắc rối của họ, theo thời gian sẽ được giải quyết một cách tốt đẹp cho hai vợ chồng. Nhưng nào ngờ, trong một chuyến đi thăm gia đình ở vùng Orange County, tình cờ chúng tôi gặp lại ông chồng này, tay bắt mặt mừng, trong khu thương mại Phước Lộc Thọ, ông kể lại cho chúng tôi nghe câu chuyện bi hài kịch của vợ chồng ông, tương tự như một chuyện phim Hàn Quốc chưa có đoạn kết, đang được chiếu trên màn ảnh truyền hình hàng đêm. Ông cho biết cả hai vợ chồng đã ly dị nhau gần 5 năm nay rồi và ông cho biết thêm những sự việc diễn tiến sau khi hai vợ chồng dọn đến vùng đất mới như sau:

Trong những ngày sống ở Quận Cam, chứng nào tật nấy, vợ ông vẫn bị ám ảnh và quả quyết cho rằng chồng mình đang bị con ma nữ nào ở Việt Nam bỏ bùa mê, nên mới biếng ăn biếng nói, mặt mũi càng ngày càng xanh xao, lắm lúc trông như kẻ mất hồn, vì chắc nhớ thương con ma nữ đó và vợ ông cứ tìm đủ mọi cách bắt ép ông đi theo bà, đến hết ông thày bùa ngải này, lại đến bà thày bùa ngải khác, để nhờ giải trừ dùm bùa mê cho chồng. Mới đầu để chiều lòng bà, ông còn bằng lòng đi một hai lần với bà, nhưng sau đó ông nhất quyết từ chối không chịu đi nữa, làm bà tức tối la hét chửi rủa ông như con thú dữ bị thương. Nhân tiện đây, chúng tôi hỏi thật ông là ông có quen với cô nàng nào ở Việt Nam, trong thời gian 3 tuần ông về thăm Mẹ của ông không? Ông cho biết thỉnh thoảng bạn bè có rủ đi chơi cho vui và có giới thiệu cho quen biết với một vài cô, nhưng tình cảm với ai thì hoàn toàn không có. Còn về việc nằm mơ nói chuyện với ai hay gọi tên ai trong giấc mơ, thì có lẽ do bị dồn nén hay bỉ áp lực hàng ngày của bà xã, thuộc loại sư tử Hà Đông, nổi cơn ghen tuông vô cớ với thái độ hung dữ, tạo nên tình trạng bất ổn trong gia đình, giống như một địa ngục ở giữa trần gian.

Vì không chịu nổi cảnh bất ổn xẩy ra thường xuyên này, nên cà hai đồng ý ly dị, đường anh anh đi, đường em em lủi thủi một mình với 3 đứa con còn dưới tuổi vị thành niên. Ông khẳng định với chúng tôi là chẳng có bùa mê bùa ngải gì cả, bất quá thời gian 3 tuần lễ ở Việt Nam, ông cảm thấy tâm hồn ông được bình an, thoải mái, không bị nghe những tiếng la hét, diếc cả tai, nhức cả óc, cứ mỗi lần bà ấy bốc hỏa, nghi ngờ chồng mình bị bỏ bùa mê ở Việt Nam. Những giấc mơ, mộng ảo gọi tên ai đó, có lẽ do áp lưc chung quanh vợ con và công việc nặng nhọc hàng ngày của ông ở trong hãng, chứ làm gì có ai bỏ bùa mê bùa ngải cho ông đâu.

Ly dị một thời gian, ông cảm thấy cô đơn buồn chán, nên ông về Việt Nam vài lần, gặp lại bạn bè tán dóc cho vui, để quên đi chuyện sầu muộn và cũng trong thời gian này, có dịp làm quen với một cô nàng, nhỏ tuổi hơn ông gần hai con giáp. Sau một thời gian thân thiết với nhau, ông bảo lãnh cho cô ta sang Hoa Kỳ theo diện vợ chồng, chung sống với nhau cho đến nay đã hơn một năm rưỡi và may mắn hai người chưa có con với nhau. Theo ông người vợ sau này vừa trẻ vừa đẹp sắc xảo hơn người vợ trước, nhưng người vợ trước lại có cái duyên ngầm, mà cái duyên ngầm này của người dàn bà là một lợi sắc bén nhất, làm cho người đàn ông phải say mê như những kẻ bị ghiền ma túy.

Trong năm đầu tiên cô vợ thứ hai này sang Hoa Kỳ, còn lạ nước lạ cái, nên ít giao thiệp hay tiếp xúc với ai hết, chỉ quanh quẩn ở trong nhà coi phim bộ, nhưng sau khi đi học nghề thợ nails xong và đi làm ở tiệm nail shop, thì dần dần tính tình cô thay đổi, thích đi ra ngoài giao thiệp với bạn bè cùng trong nghề, thỉnh thoảng lại đi chơi với bạn trai đồng trang lứa tuổi với nàng, đôi lúc có lời nói cộng với thái độ tỏ ra muốn chia tay với ông, để được sống tự do hơn. Ông cho tôi biết ông cũng muốn làm thỏa mãn ý muốn của cô, vì ông có linh tính là trước hay sau gì chuyện chia tay với cô cũng sẽ đến, nên ông muốn tiến hành thủ tục ly dị với cô vợ thứ hai này càng sớm càng tốt, mặc dù biết rằng nếu cô làm giấy ly dị ngay bây giờ, thì cô có thể bị rắc rối với luật di trú và có thể sẽ bị trục xuất trả về nguyên quán, vì chưa đủ thời gian cư trú ở Hoa Kỳ theo luật pháp quy định.

Riêng về cuộc sống của bà vợ trước, thì ông vẫn thường xuyên liên lạc trực tiếp nói chuyện với các con của ông, nên được biết 3 Mẹ con vẫn sống chung với nhau trong một nhà và đứa con gái lớn của ông cho biết, Mẹ nó vẫn độc thân, không có bạn trai với ai hết. Có lần Mẹ nó tâm sự với con gái lớn là bà sẵn sàng quay trở về lại với ông, để lo tương lai cho con cái, nếu ông giải quyết ổn thỏa chuyện chia tay với người vợ trẻ tuổi thứ hai này. Vì bà nhận biết ông ly dị bà là hoàn toàn lỗi ở bà mà ra, do tính tình nóng nảy dữ dằn và ghen tuông vô cớ của bà, làm ông không chịu đựng nổi, đành phải chia tay với bà, chứ thực sự bà biết ông rất yêu bà và bà cũng rất yêu ông, vì cả hai người yêu nhau là mối tình đầu.

Vì là chỗ quen biết người vợ cũ của ông trước kia, cũng như đã quen biết ông và biết ông vẫn còn yêu thương người vợ cũ, nên tôi yêu cầu ông xếp đặt cho chúng tôi được gặp mặt người vợ cũ của ông ( sẽ không có mặt ông), để tìm hiểu thêm sự việc, trước khi chúng tôi đưa ra giải pháp cho cuộc vấn nạn của chuyện tình tay ba nầy. Chúng tôi đã gặp mặt bà vợ cũ của ông và được bà cho biết là bà vẫn còn thương yêu ông. Chuyện ông ly dị bà cách đây 5 năm là do lỗi của bà, chỉ vì bà bị ám ảnh bởi những câu chuyện bùa mê bùa ngải xẩy ra ở Việt Nam, do những bạn bè của bà kể lại. Hơn nữa vì quá yêu thương chồng, nên đôi lúc ghen tuông vô cớ, bà đã thốt ra những lời lẽ dữ dằn với chồng, bà nhờ chúng tôi chuyển lời xin lỗi của bà đến ông và ngỏ ý muốn được trở về lại chung sống với ông, nếu vấn đề chia tay của ông với cô vợ trẻ thứ hai mà ông đang dự dịnh, được giải quyết một cách ổn thỏa.

Chúng tôi cũng được gặp mặt cô vợ trẻ thứ hai này của ông nhưng không có mặt ông, để giải thích cho cô biết rõ về gia cảnh người vợ cũ cùng các người con của ông, những thủ tục pháp lý căn bản về luật di trú, nếu sau khi cô ly dị ông hay ông ly dị cô, thì cô có thể bị trục xuất trả về nguyên quán Việt Nam không? Và ông cũng cho chúng tôi biết ý định của cô cũng muốn chia tay với ông để được sống tự do hơn, nhất là tuổi tác của hai người chênh lệch nhau quá nhiều, nên quan niệm sống lứa đôi vợ chồng với nhau cũng khác biệt quá nhiều, khó có thể chung sống hòa hợp với nhau như vợ chồng được. Chính vì điểm này mà ông cho chúng tôi biết, đã có nhiều lần cô đã tỏ thái độ cùng lời nói là muốn chia tay với ông và ông cũng tỏ ra thông cảm và đồng ý với cô.

Sau khi đã gặp mặt và tìm hiểu cặn kẽ tình trạng của cả 3 người trong cuộc, chúng tôi đã gặp riêng ông và đưa ra đề nghị như sau:

 Về trường hợp của cô vợ trẻ: Ông hãy coi như một chuyện tình lỡ và tiếp tục sống trong tình trạng cả hai sống độc thân tại chỗ, cho đến khi thời gian đủ 2 năm theo luật di trú, ông hoặc cô có thể nạp đơn xin ly dị nhau, để tránh cho cô khỏi bị trục xuất trả về nguyên quán Việt Nam. Ông hãy coi như giúp đỡ cô ta như một người bạn thân của ông sang Hoa Kỳ. Rồi sau đó ông mới trở về mái nhà xưa, để xum họp với mối tình đầu, trong niềm hy vọng sẽ không phải xum họp với bà chằng lửa như hồi xưa kia nữa đâu, vì bà đã biết lỗi của bà là tại tính tình nóng nảy, hay la hét, ghen tuông vô cớ của bà cho dù vì quá yêu ông, nên mới làm cho ông phải ra đi, nhưng ông đã âm thầm hẹn ngày trở về với người yêu dấu nhất đời của ông, để cùng nhau xây dựng lại mái nhà xưa cho tương lai của các con.

Nói tóm lại, câu chuyện có thật trên đây chứng tỏ 100% là chẳng có bùa mê bùa ngải gì cả.


*****

image
Trước năm 1975, chúng tôi có một người bạn thân và người anh ruột của người bạn chúng tôi là một sĩ quan cấp tá, xuất thân từ trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt/QLVNCH. Ông ta là một tín hữu Công Giáo đạo gốc, còn vợ ông ta theo đạo Phật. Hai vợ chồng có 4 người con. Ông thuộc đơn vị tác chiến ròng rã 12 năm, liên tiếp tham dự những cuộc hành quân đẫm máu, tiêu diệt hàng trăm địch quân cộng sản, cho tới 2 năm trước khi mất nước, thì  ông được lệnh thuyên chuyển về làm việc tại Bộ Tông Tham Mưu, QLVNCH, Sàigòn, mang cấp bậc Thiếu Tá.

Thời gian một năm, hậu cứ Bộ Chỉ Huy của ông đóng quân ở đầu tỉnh Ban Mê Thuật và cứ khoảng 3 tháng ông mới về phép thăm vợ con ở Saigon một lần, rồi lại trở về đơn vị đóng quân. ông là một con chiên rất ngoan đạo, không bao giờ ông bỏ Lễ ngày Chủ Nhật, ngoại trừ trường hợp bất khả kháng, trong lúc đang phải chỉ huy cuộc hành quân xa cách tỉnh hàng chục cây số, thì ông đành phải bỏ Lễ ngày Chủ Nhật hoặc những ngày Lễ buộc. Phải nói ông là một sĩ quan biết thương lính và là một cấp chỉ huy gương mẫu, không rượu chè,  không hề lăng nhăng tình ái với ai hết. Thì giờ tạm nghỉ ngơi sau những cuộc hành quân trở về hậu cứ Bộ Chỉ Huy, người ta chỉ thấy ông ngồi đọc sách ban ngày và đọc kinh cầu nguyện ban tối, trong văn phòng làm việc của ông tại Bộ Chỉ Huy hậu cứ.

Mới chừng khoảng 3 tháng, trước ngày ông rời Bộ Chỉ Huy để về Sàigòn trình diện nhiệm sở mới, tại Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH, thì người ta không còn thấy ông đọc sách ban ngày và đọc kinh cầu nguyện ban tối trong văn phòng của ông như trước kia nữa, mà người ta thấy ông là cứ sau những cuộc hành quân trở về Bộ Chỉ Huy để nghỉ ngơi vài ngày, thì tối nào ông cũng lái xe jeep đến quán cà phê, nằm ngay trung tâm thành phố, để ngồi nói chuyện với cô chủ quán cà phê hàng giờ, cho tới khuya ông mới trở về Bộ Chỉ Huy hậu cứ.  

Dân chúng địa phương ở đây đều biết Bố Mẹ của cô chủ quán, Bố là người Thượng, mà Mẹ của cô là người Tầu lai Việt. Cô khoảng 30 tuổi, cô trông không dẹp mà cũng không xấu, nhưng từ cử chỉ đến lời nói của cô rất lễ phép dịu dàng, còn độc thân nên có nhiều người muốn hỏi cưới cô nhưng cô từ chối. Thế rồi kể từ ngày đầu tiên ông Thiếu Tá đẹp trai, cao ráo, to con này đến tiệm cô uống cà phê, không biết vì một mãnh lực nào thúc đẩy hai người say mê nhau như nghiện thuốc phiện. Nếu đem so sánh cô chủ quán cà phê này với người vợ của ông, thì bà vợ ông cũng cỡ tuổi như cô, mặc dù đã có 3 mặt con nhưng bà vẫn có nét đẹp quí phái, đài các hơn cô chủ quán cà phê nhiều, trông bà đúng như một mệnh phụ phu nhân. Người ta có câu: Gái một con trông mòn con mắt, nhưng bà vợ ông mặc dù đã có 3 con, nhưng trông còn mòn con mắt hơn gái một con. Vợ ông theo đạo phật, nhưng chỉ đi Lễ Chùa mỗi năm vài lần.

Cô chủ quán cà phê được ông Thiếu Tá cho biết, chỉ còn 2 tuần lễ nữa là ông phải về Sàigòn để lãnh nhận nhiệm vụ mới tại Bộ Tổng Tham Mưu và đồng thời ông cũng được thăng cấp Trung Tá nhiệm chức, nên cô liền vội vàng sang nhượng lại cửa tiệm cà phê cho cô em họ và cô theo ông về Sàigòn cùng ngày với ông. Về tới Sàigòn, ông thuê cho cô một căn phòng riêng trong một khách sạn tại Chợ Lớn, dùng làm nơi gặp gỡ nhau ít nhất mỗi tuần 3 lần và trong thời gian Tết Mậu Thân xẩy ra, tất cả các quân nhân phải cắm trại 100% tại đơn vị hay tại nhiệm sở lại là một dịp bằng vàng, để ông có lý do chánh đáng phải vào sở ứng chiến cho đến sáng sớm hôm sau mới trở về nhà, nhưng thực ra từ 12 giờ khuya cho đến sáng hôm sau, là ông về ứng chiến ở phòng cô cựu chủ quán cà phê này. Chưa đầy một tháng sau, cô bắt buộc ông phải tổ chức một bữa tiệc cưới linh đình, có đầy đủ phù dâu phù rể ở nhà hàng Soái Kình Lâm, Chợ Lớn, để cô ra mắt chú rể với bạn bè, họ hàng thân thuộc bên gia đình cô. Không hiểu vì lý do gì mà ông phải làm theo lời cô và đã tổ chức tiệc cưới với hơn 300 quan khách tham dự, tất cả quan khách đến tham dự đều là bà con họ hàng, bạn bè của cô, còn về phía bên ông, độc nhất chỉ có 2 người bạn cùng khóa sĩ quan Đà Lạt với ông, đóng vai trò phù rể cho ông, trong khi 2 người bạn này biết rõ ông đã có vợ 3 con mà vẫn nhận lời làm phù rể, thật khó hiểu nổi. Lẽ tất nhiên cô không dám bắt buộc ông làm giấy hôn thú với cô trước mặt giới chức chính quyền, vì cô cũng đã biết rõ ông đã có vợ 3 con và pháp luật cấm không được quyền lấy 2 vợ.

Tất cả những sự việc vừa kể trên đây, vợ ông không hề hay biết gì hết và có một vài người quen với bà biết rõ chồng bà có cô bồ ở Chợ Lớn nói cho bà biết, nhưng bà hoàn toàn không tin, coi đó chỉ là tin đồn thất thiệt, vì chồng bà là một người rất ngoan đạo, sáng tối đọc kinh cầu nguyện, không bao giờ bỏ Lễ ngày Chủ Nhật hay những ngày Lễ buộc, ai biết ông cũng đều phải thốt ra những ca ngợi ông là một người nghiêm trang, đứng đắn như một nhà nho giáo. Kể từ ngày ông được thuyên chuyển về Bộ Tông Tham Mưu làm việc đã gần  một năm, thì một hôm bà vào khu Chợ Lớn để mua ít đồ lặt vặt dùng trong nhà, đang đứng chờ đợi cho vắng xe ở góc ngã tư trên đường Đồng Khánh, để chạy băng qua bên kia đường, thì bất chợt bà trông thấy ông lái chiếc xe vespa qua mặt bà, chở một cô con gái ngồi đằng sau, hai cánh tay của cô ta đang ôm eo ếch ông trên chiếc xe Vespa.

Ngay khi bà mục kích tận mắt cảnh tượng quá phũ phàng đau lòng này, bà liền quay trở về nhà, ngồi chờ đợi ông về để tra khảo ông xem lý do gì mà ông lại phản bội lại tình yêu chân thật, chung  thủy của bà đối với ông gần 20 năm qua. Ông thú nhận tất cả những tội lỗi của ông với cô chủ quán cà phê này và ông kể lại cho bà nghe từng chi tiết của sự việc xẩy ra cho ông, là khoảng 3 tháng trước khi lên đường về Bộ Tổng Tham Mưu để nhận nhiệm sở mới, ngày đầu tiên ông ra tiệm của cô uống ly cà phê và cô ta ra ngồi bàn tiếp chuyện riêng với ông, không hiểu tại sao làm ông cảm thấy say mê cô ta một cách lạ lùng, quên hết tất cả vợ con, cô ta bảo ông làm gì thì ông đều làm theo ý của cô ta đưa ra, như một đứa trẻ thơ ngoan ngoãn, vâng theo lời Cha Mẹ dạy bảo, rồi thậm chí cô bảo ông tổ chức tiệc cưới cho cô ta như đã kể trên, để cô ta giới thiệu ông là chồng của cô với họ hàng bạn bè của cô ta, ông đã làm theo lời yêu cầu này của cô. Sau khi nghe tất cả những lời thú tội tỉ mỉ, thành thật của ông kể lại cho bà nghe, vừa nghe ông kể xong, bà nghi ngay là chồng bà đã bị cô gái này chuộc bùa mê bùa ngải, nên ông mới có hành động phản bội bà như vậy và bà bất chợt nhớ lại câu chuyện của một chị bạn, trẻ hơn bà 10 tuổi, kể cho bà nghe cách đây 2 năm, chồng của chị cũng là một quân nhân, bị gọi động viên lên đường nhập ngũ khóa sĩ quan trừ bị tại Trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức và ngay sau khi tốt nghiệp với cấp bậc Chuẩn Úy, chồng chị nhận được sự vụ lệnh, chỉ định anh chỉ huy một trung đội Địa Phương Quân, đồn trú ở tỉnh Kontum được hơn 1 năm, thì anh được thăng cấp Thiếu Úy và cũng cùng lúc chồng chị phải lòng một cô gái người Thượng, da nàng đen đủi, gầy gò xấu xí, chị đoán có lẽ anh bị cô gái này chuốc bùa ngải, làm cho anh ta say mê cô này một cách mù quáng, bỏ bê chị ở Sàigòn với đứa con đầu lòng của anh chưa đầy 2 tuổi, mà người ta vẫn thường nói: Gái một con trông mòn con mắt, quả đúng như nhan sắc của vợ anh. Rồi kể từ ngày anh mê say cô gái Thượng xấu xí, anh không còn về Sàigòn thăm vợ con, trong những ngày nghỉ phép của anh như trước nữa.

Sau những tháng chịu đựng đau khổ vì bị người chồng phụ bạc tình yêu chân thật của chị dành cho anh, thì may mắn sao có người quen mách cho chị biết, có một ông Thầy chuyên giải bùa ngải cũng ở Kontum và họ cho chị địa chỉ của ông Thầy này, chị liền đi xe đò lên tận Kontum thăm chồng và chị thuyết phục chồng đưa chị đến gặp ông Thầy giải bùa ngải này và ông Thầy đã giải bùa ngải cho chồng chị, rồi ngay buổi chiều ngày hôm đó, chị chứng kiến ngay tận mắt, cô gái Thượng này đến đồn đóng quân đòi gặp chồng chị, nhưng chồng chị ra lệnh cho lính gác cửa đồn đuổi cô đi khỏi, không cho cô được phép vào trong đồn gặp chồng chị như trước kia nữa. Thế là trâu về hợp phố, chồng chị lại trở lại con người bình thường, thương yêu vợ con như thuở ban đầu hai người mới lấy nhau và chỉ khoảng 3 tháng sau ngày chồng chị được ông Thầy giải bùa ngải cho anh, đơn xin biệt phái của chồng chị nạp trước đây được Bộ Quốc Phòng chấp thuận, nên chồng chị được thuyên chuyển về Sàigòn làm việc tại nhiệm sở cũ. Vì nhờ nhớ lại câu chuyện của chị bạn trẻ này, trước tiên bà liền liên lạc với  cô bạn trẻ này, để lầy địa chỉ của ông Thầy bùa ngải này ở Kontum, liền sau đó bà yêu cầu chồng bà theo bà đi gặp ông Thầy bùa ngải, để nhờ Thầy giải bùa ngải cho ông, nhưng lúc đầu ông không chịu đi, vì ông là một tín đồ Công Giáo ngoan đạo, chỉ biết tin vào Thiên Chúa, ngoài Thiên Chúa ra, ông coi những ông thầy bói toán này là những kẻ chỉ cốt đi lừa bịp những ai nhẹ dạ, thuộc loại mê tín dị đoan, để dễ dàng moi tiền người ta. Nhưng vì bà khóc lóc, năn nỉ ông quá sức, nên ông đành phải chiều lòng bà, bằng lòng đi theo bà lên tận Kontum, để gặp ông Thầy giải bùa ngải cho ông, vì bà  tin chắc chắn chồng bà bị cô ta chuốc bùa ngải, mà quả đúng như thế, vì sau khi ở nhà ông Thầy giải bùa ngải cho chồng bà trên đường ra về, trí óc ông trở nên khác thường, thốt ra những lời lẽ căm giận cô bồ đã chuốc bùa ngải cho ông, để sai khiến ông tổ chức tiệc cưới linh đình với cô và ngày hôm sau trên đường trở về Sàigòn, ông đưa bà đến thẳng chỗ nơi cô ở, với một giọng đanh thép của một cấp chỉ huy trong quân đội, ông nói cho cô ta biết, đây là bà vợ chính thức của ông và ông bảo cô phải trả lại ngay tức khắc cho ông một số đồ vật cá nhân của ông, mà cô đã cất giữ cho ông, nếu cô không trả lại cho ông ngay bây giờ, thì ông sẽ truy tố cô ra tòa. Thế là bùa ngải cô chuốc cho ông, giờ đây rõ ràng chẳng còn gì hiệu nghiệm nữa, thái độ của cô lúc này giống như một người lính, tuân lệnh cấp chỉ huy, răm rắp đi lấy ra tất cả các đồ vật để trao lại cho ông trước mặt vợ ông.   

Đó là 2 câu chuyện bùa mê bùa ngải có thật, như chúng tôi vừa kể lại các chi tiết trên đây, nhưng 2 câu chuyện này xẩy ra ở Việt Nam trước năm 1975. Tiếp theo sau đây, chúng tôi xin kể thêm một câu chuyện bùa mê bùa ngải có thật, xẩy ra cách đây hơn 10 năm, mà nạn nhân là một phái nữ, mang quốc tịch Hoa Kỳ và sinh sống với chồng con tại Hoa Kỳ, bị chuốc bùa ngải khi về thăm Việt Nam như sau:  

Cô này đã có hai con còn thơ dại, một đứa 12 tuổi và một đứa 9 tuổi. Người chồng là một kỹ sư điện toán, làm việc cho chính phủ liên bang Hoa Kỳ, vợ làm thư ký cho một hãng cung cấp đồ biển tươi như tôm, cua, cá cho các nhà hàng Mỹ, Việt, Tầu tại một số tiểu bang lân cận miền Tây Bắc Hoa Kỳ. Nhân dịp Bố Mẹ cô về thăm quê hương Việt Nam trong 4 tuần lễ, cô cũng xin đi theo Bố Mẹ về thăm quê hương với sự tình nguyện đồng ý của chồng cô, hứa sẽ săn sóc chu đáo cho 2 đứa con trong suốt thời gian cô vắng mặt về Việt Nam. Về tới Việt Nam chưa được một tuần, trong một bữa tiệc họp mặt bạn bè cùng học chung một lớp với cô ngày xưa, cô gặp một người đàn ông ngồi cùng chung trong bàn tiệc, lớn tuổi hơn chồng cô vài tuổi, trông anh gầy gò ốm yếu, nếu đem so sánh hình dáng bề ngoài của anh này với chồng của cô, thì chồng cô trông sang trọng, trí thức bao nhiêu,  anh này trông quê mùa, ít học bấy nhiêu. Anh tự giới thiệu với cô, anh làm đại diện cho một hãng điện thoại cầm tay (Cell phone) của Hồng Kông có chi nhánh tại Sàigòn. Thế rồi không hiểu tại sao, chỉ mới gặp anh ta lần đầu, mà cô đã cảm mến anh say đắm, ngay sau bữa tiệc, hai người tiếp tục hẹn hò nhau mỗi ngày đi chơi với nhau như đôi tình nhân và gần tới ngày trở về Hoa Kỳ, cô nói với Cha Mẹ cô là cô sẽ về sau, tới ngày về Cha Mẹ cứ về trước đi. Nghe con nói thế, hai ông bà quá ngạc nhiên, không biết chuyện gì mà con gái của ông bà lại muốn ở lại, không chịu về cùng với ông bà, mà cũng không nói cho ông bà biết rõ lý do là tại sao cô lại muốn ở lại, trong khi chồng và 2 con ở Hoa Kỳ, hàng ngày gọi điện thoại về Việt Nam nói chuyện với cô, trông ngóng cô về từng ngày. Thật may mắn thay, một trong những cô bạn gái thân của con gái ông bà, biết được chuyện của bạn mình, đến gặp riêng ông bà, để nói cho ông bà biết, là cô con gái ông bà bị một tên lưu manh nổi tiếng chuốc bùa ngải, làm cho chị ấy say mê tên lưu manh này, không còn muốn quay trở về Hoa Kỳ với chồng con nữa và cô bạn gái đề nghị sẽ giúp ông bà đến gặp một ông Thầy giải trừ bùa ngải rất giỏi ở Biên Hòa, để giải trừ bùa ngải cho chị ấy và đồng thời cũng là một dịp giúp bạn mình tránh khỏi bị đổ vỡ hạnh phúc gia đình vì đang có chồng với 2 con. Cô đề nghị với ông bà, là trước khi ông bà đưa chị ấy đến gặp mặt ông Thầy, cô sẽ liên lạc với ông Thầy trước, để trình bầy cho ông Thầy hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện của chị ấy bị một tên lưu manh chuốc bùa ngải và ông bà giả vờ nhờ chị ấy mướn xe đưa ông bà đến địa chỉ của ông Thầy ở Biên Hòa, để nhờ ông Thầy coi tử vi cho ông bà trước ngày ông bà trở lại Hoa Kỳ.                             

Mọi sự diễn tiến tốt đẹp đúng như những điều ông bà mong đợi. Sau khi cô con gái được ông Thầy giải trừ bùa ngải, trên đường trở lại Sàigòn, cô hoàn toàn tỉnh ngộ để nhận thức ra những gì đã xẩy ra cho cô trong hơn một tuần lễ vừa qua và cô kể hết những gì đã xẩy ra cho Bố Mẹ nghe. Tuy nhiên, trong tâm hồn cô cảm thấy lo sợ, nếu phải ở lại đây chờ thêm mấy ngày nữa mới trở về Hoa Kỳ, cô muốn trở về Hoa Kỳ sớm ngày nào tốt ngày ấy. Thế là Bố Mẹ cô vội vàng chịu đóng tiền thêm bao nhiêu cũng được, để đổi được vé máy bay cho 3 người lên đường về Hoa Kỳ ngay ngày hôm sau.

Nói tóm lại, 3 câu chuyện vừa được kể lại trên đây, cho chúng ta thấy rằng vấn đề bùa ngải bùa mê là có thật, tùy theo từng trường hợp xẩy ra; chứ không phải là những điều tưởng tượng như nhiều người không tin là có Bùa Mê Bùa Ngải.

image
Pt. Nguyễn Mạnh San

*****

Apr 18, 2011
Vậy mà tôi vẫn không sao đem những hiểu biết ấy giải thích nổi chuyện bùa ngải của người Hời cách đây hơn nửa thế kỷ. Bao nhiêu chuyện kỳ bí lạ lùng đã xảy ra cho làng tôi, một làng chuyên nghề chài lưới, đều do tay ...

Sep 08, 2014
“Lòng tham, hay sức mạnh của bùa ngải vẫn lôi cuốn mình nghe lời thằng già lái xe tới Citibank gần đó, vào trong rút thẻ tín dụng thêm $3,000 nữa.” “Rồi thằng già ra lịnh tôi đi cùng thằng trẻ vòng quanh nhà bank một vòng.

Aug 07, 2014
Đây là phương pháp chú thuật, bùa ngải của Bàng Môn tả đạo. ... cho bài viết này: "Nếu ai đã theo Thanh Hải mà không chịu thức tỉnh thì đời đời, kiếp kiếp sẽ quanh quẩn trong rừng ngoại đạo, không thể nào gặp được Chánh Pháp của Phật. Thanh Hải tự xưng là Điều Ngự Sư hay Vô Thượng Sư đó là đại vọng ngữ, ... Cũng bị bùa chú mê muội này mà con bỏ cha, vợ bỏ chồng, mà hoàn toàn thuần phục cho bà mà thôi. Đây là 1 loại bùa chú cuả 1 môn phái ở Ấn độ.

Apr 24, 2011
Con Ba ăn phải bùa mê ngải lú gì của thằng Vẹo đó rồi mới chịu theo về làm dâu, để hầu con mẹ liệt giường liệt chiếu của nó ! Cái thằng khù khờ thế mà hay thật. Hoặc còn hơn : - À cô Ba mang cái bầu của thằng nào rồi, ...

image

Quân cờ mới, Obama phá vỡ thế trận của Putin?
Hồ bơi: Kỳ thị tôn giáo?
Từ chối bạn, chào đón kẻ thù
Khi người đàn bà bước vào nhà thờ
Viết cho ai?
Phim 'To Singapore, with Love' bị cấm chiếu ở Sing...
Tại sao từ chối Quyền im lặng?
Hà Nội trong Top 10 nạn móc túi
Những chất phụ gia đầu độc trong thực phẩm
Blogger Điếu Cày: Tôi sẽ kiện Việt Nam ra tòa quốc...
Mỹ đối phó chiến lược chống xâm nhập của Trung Cộn...
Cuộc chạy trốn khỏi Boko Haram
Hậu quả tai hại của Hội nghị Thành Đô
Ghiền Đường & Đường giả và đường ruột
Công an bôi nhọ TP.Hồ Chí Minh
Blogger Điếu Cày: Nhà tù Cà Mau như ‘trại súc vật’...
Đại Tướng Không Quân Lori Robinson
Ukraina : Goodbye Lênin và Đảng Cộng sản
Chim Tu Hú
Bài học nào cho phong trào Dân chủ
So sánh hai quá trình công nghệ hóa: Việt Nam và H...
Một lá thư trong chai lênh đênh trên biển
Ánh sáng Điếu Cày
Y tá Nina Phạm được ‘chữa khỏi Ebola’
Câu chuyện sân bay ở Việt Nam
Thả Điếu Cày 'đem lại hy vọng'
Bấm trên hình coi video
Jimmy Carter: Vị Tổng Thống của Thuyền Nhân
Một kiểu bần cùng hóa nhân dân
Tình cuối
Việc trục xuất blogger Điếu Cày là bất hợp pháp?
Người biểu tình Hong Kong 'được tập huấn'
Thăm dò dư luận
Ben Bradlee: khiến Nixon mất chức
Heo bơm nước
Bức tâm thư của người vợ có chồng mang án tù chung...
Nhạc ... Vẹt
A fight over a campaign display in Houston
Dân chủ hoá: Một tiến trình đầy nhọc nhằn
Ở tù hay lưu vong?

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.