Nhà
văn Dương Thu Hương, trong một cuộc phỏng vấn, cho biết năm 1975, khi theo các
phụ nữ khác trong đoàn quân của bà vào Sài Gòn, bà đã ngồi khóc trên lề đường
của thành phố này. Bà khóc vì, đây là lời bà: “tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy
sinh một cách uổng phí”. Sau đó, bà nhận định “Thật chua chát khi nền văn
minh đã thua chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử”.
Lịch
sử thì không lầm lẫn, chỉ có con người lầm lẫn mà thôi.
Bà Dương Thu Hương là một trong những con người đã lầm lẫn đó, vì cũng theo lời bà, năm 1968, khi quyết định đi vào Nam chiến đấu, bà đã “Tôi liều thân cứu nước vì tôi quan niệm đây là một cuộc chiến tranh chống quân xâm lược, và chống quân xâm lược thì người tử tế phải xông ra chiến trường chứ không thể để mặc cho người khác hy sinh, và không thể mưu cầu một cuộc sống yên ấm khi người khác lâm nguy”.
Bà Dương Thu Hương là một trong những con người đã lầm lẫn đó, vì cũng theo lời bà, năm 1968, khi quyết định đi vào Nam chiến đấu, bà đã “Tôi liều thân cứu nước vì tôi quan niệm đây là một cuộc chiến tranh chống quân xâm lược, và chống quân xâm lược thì người tử tế phải xông ra chiến trường chứ không thể để mặc cho người khác hy sinh, và không thể mưu cầu một cuộc sống yên ấm khi người khác lâm nguy”.
Nay
thì chắc hẳn bà Dương Thu Hương đã rõ ai là quân xâm lược rồi.
Quân
xâm lược không phải là người Mỹ da trắng, quân xâm lược tóc đen, da vàng, và ở
ngay sau lưng đội quân của bà mà bà không hay,
Bà
Dương Thu Hương đã lầm lẫn, những người Việt Nam sống ở phía bắc vỹ tuyến 17 đã
lầm lẫn.
Tiếc
thay sự lầm lẫn này đã di hại đến những người Việt Nam
sáng suốt sống ở miền Nam .
Không thể trách những người dân thường, nạn nhân của bộ máy tuyên truyền CS. Có
trách, thì phải trách những người Việt Nam rắp tâm bán nước. Người đầu
tiên là ông Hồ Chí Minh. Thâm ý làm tay sai cho Tầu đã lộ rõ khi ông chọn cho
Việt Nam lá cờ đỏ sao vàng, Chúng ta hãy đọc Võ Nguyên Giáp để hiểu thấu sự
kiện này: Theo Võ Nguyên Giáp thì hiệu kỳ này do Hồ Chí Minh mang về từ
nước ngoài và được chính thức treo lần đầu tiên vào ngày 19 tháng 5 năm 1945.
Lá cờ được treo giữa hang Pắc Bó, khai mạc Hội Nghị thành lập Việt Nam Độc Lập
Đồng Minh Hội (Việt Minh).
Tại
sao lại chọn lá cờ đỏ 1 sao vàng trong khi lá cờ của Trung Cộng cũng mầu đỏ và
có 5 ngôi sao. Sau này, người ta phát giác là lá cờ đó là lá cờ của tỉnh Phước
Kiến bên Tầu. Việt Cộng bào chữa là lá cờ này do một ông cán bộ nào đó tên Tiến
vẽ ra, nhưng đó là ngụy biện. Tôi tin Võ Nguyên Giáp khi ông cho biết lá cờ này
do Hồ Chí Minh mang về từ nước Tầu. Năm 1944, Văn Cao sáng tác Tiến Quân Ca
nhưng chính Văn Cao cũng chưa thấy lá cờ năm 1944 mà chỉ ngồi tưởng tượng ra
rồi viết láo: Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước…Sao vàng phất phới…..
Những
người CS cao cấp như Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Tố Hữu…v.v hẳn phải biết rõ
sự liên lạc chủ tớ giữa CS Nga – Tầu và CS Việt. Chứng cớ là họ cung kính gọi
“Ông Liên Xô, ông Trung Quốc” trong khi trong Nam, chúng ta gọi người Mỹ nhiều
khi bằng thằng, không lịch sự nhưng đó là sự thực, và điều này chỉ để nói lên
một điều là người Miền Nam chỉ coi người Mỹ là một người đồng minh, ngang hàng,
chứ không phải là ông thầy, ông chủ của mình.
CS
luôn luôn rêu rao là chúng chống quân xâm lược. chống kẻ bán nước.
Nay
ai là quân xâm lược?
Và
ai là kẻ bán nước ?
Có
cần nhắc lại hay không ?;
1)
Công Hàm Phạm Văn Đồng, 1958.
2)
Mật Ước Thành Đô 1990.
3)
Hiệp Ước Biên Giới 30 tháng 12 năm 1999 liên quan đến đất liền.
4)
Hiệp Ước phân định Vịnh Bắc Bộ 25 tháng 12 năm 2000.
5)
Sự việc 2014 tại Biển Đông với dàn khoan 981.
Việt
Nam
càng lùi, thì Trung Cộng càng tiến tới, càng hung hăng.
Và
Trung Cộng càng hung hăng thì VN càng co rúm.
Có
lẽ họ sẽ làm như cũ, là lại ký thêm một vài Công Hàm, một vài Hiệp Ước để có
dược hai chữ Bình An, như họ đã làm từ năm 1958.
Công
Hàm số 1, Công Hàm số 2, số 3…vân vân.
Không
còn bao lâu, thì hai chữ Việt Nam
sẽ không còn trên bản đồ Thế Giới.
Người
CS “bán nước” đâu có mất gì. Đó là con đường mà họ đã chọn mà.
Sự
thực, như một cái kim nằm sâu trong bọc, lâu ngày sẽ lòi ra.
Nay
sự thực dã lòi ra rồi, những người Việt Nam yêu nước, còn đôi chút lương tâm,
sợ mang tội với tổ tiên, với nòi giống nghĩ sao?
Câu
hỏi này xin gửi đến những người Việt Nam trong và ngoài nước, đến cả
những người hiện đang là đảng viên Đảng CS (quân đội, công an), nữa vì không lẽ
cả triệu người đảng viên CS đều muốn bán nước hết hay sao ?? Ít ra cũng phải
còn những người “tử tế” (nói theo bà Dương Thu Hương) chứ,
Dân
tộc VN không tệ đến nỗi chỉ có những người bán nước, vì nếu họ tệ đến thế, thì
nước VN đã biến thành ngôi sao thứ sáu trên bản đồ Trung Cộng từ lâu rồi.
Trần Mộng Lâm
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.