Pages

Wednesday, September 16, 2015

Triệu phú: vườn rau Việt giữa thủ đô nước Mỹ

Cư dân ở khu vực thủ đô nước Mỹ không ai không biết đến một nhà vườn trồng rau nổi tiếng với đủ loại rau củ Việt Nam tươi ngon và tuyệt đối không có hóa chất. Đó là vườn rau của bà Ngô Thị Bọc. Bà được xem là một trong những người Việt hiếm hoi thành công trong việc làm nông trên đất Mỹ. Khách hàng ước tính vườn rau của bà Bọc hiện trị giá hàng triệu đô-la. Khánh An đến thăm khu vườn được cho là có đầy đủ loại rau Việt Nam này.

Thời tiết ấm nóng kéo dài từ mùa Xuân sang mùa Thu ở Mỹ cũng là thời điểm mà người dân địa phương tìm đến các nhà vườn để mua rau tận gốc, thưởng thức hương vị ngọt ngào, không hóa chất của rau củ trồng theo kiểu organic (hay còn gọi là thực phẩm hữu cơ).

image
“Bà rau” là biệt danh mà hầu hết người dân sống ở khu vực thủ đô nước Mỹ biết về bà Ngô Thị Bọc, người gốc Hưng Yên, chủ một vườn rau trị giá hàng triệu đô-la ngay “cạnh nhà ông Obama” theo kiểu nói đùa của nhiều người.

“Cái ngò này mùa hè nóng khó trồng lắm cô. Các thứ rau, mỗi một cái nó có một mùa. Mùa Xuân cô trồng [ngò], trời ơi nó lên thương lắm. Mùa hè là rau muống, mồng tơi, rau đay, rau lang, bầu, bí, mướp, khổ qua [mướp đắng]”.

Rau củ cắt tại vườn được đưa ngay lên ‘chợ’, tức căn chòi do chính tay vợ chồng bà dựng lên, và chỉ trong vòng vài giờ đồng hồ, mớ rau bà cắt lên đã được khách mua hết.

Khách vào ‘chợ’ của bà thường tự chọn rau củ và tự cân hàng, nhưng một trong những thú vui của họ khi mới xuống xe là bước ngay ra vườn ngắm các những hàng rau xanh mướt, thoang thoảng mùi rau vừa mới cắt. Bãi đậu xe ngay tại vườn của bà vào những ngày cuối tuần không đủ chỗ cho khách.

Khánh hàng của bà Bọc toàn là mối lâu năm. Ông Tâm là một trong những người đó. Ông cho biết:

“Mua ở đây thường lắm, mua từ hồi ở đây người ta mới làm đó con”.

“Vậy là bao nhiêu năm rồi bác?”

“Ồ, đâu có nhớ đâu. Hỏi bà chủ thì biết”.

“Ba mươi mấy năm rồi”, bà Bọc tiếp lời.

image
Khách mối lâu năm của bà Bọc không chỉ là người Việt mà có đủ sắc dân, từ người Mỹ đến người Ấn Độ, Bangladesh, Campuchia…Người phụ nữ gốc Phi châu này mỗi tuần đều đến mua rau ở vườn bà Bọc.

“Vì tôi thích! Rau ở đây rất ngon. Tôi đã mua rau ở đây nhiều năm, hàng chục năm nay”. Bà mua hầu hết các loại rau ở đây.

“Tôi mua mọi thứ ở đây. Loại xốt của người Phi Châu sử dụng rất nhiều loại rau nên tôi thích mua ở đây”.

Trả lời câu hỏi tại sao mua rau ở vườn mà không ra chợ, nơi có đầy đủ các loại thức ăn thuận tiện cho nhịp sống hối hả ở Mỹ, hai vợ chồng người Bangladesh cho biết:

“Vì rau ở đây tươi, chủ vườn lại là người tốt. Đó là lý do”.

image
Còn người mẹ trẻ mới sinh con được 15 ngày nói:
“Tôi muốn con tôi làm quen với mọi thứ mà chúng tôi ăn”.

Bà Bọc không dùng dây thun mà cắt từng sợi vải ra để cột rau. Bà nói:
“Đây là vải cô cột để nó đừng bị hư rau”.

Thỉnh thoảng bà lại nhúng ướt những tấm vải đắp rau nên rau củ trong ngôi chợ nhỏ của bà lúc nào cũng xanh tươi.

image
Chợ vườn rau của bà Bọc chỉ mở ra từ tháng 4 đến tháng 10 mỗi năm. Mùa đông là thời gian bà chăm sóc cho đất để chuẩn bị cho mùa màng năm sau. Bà Bọc tuyệt đối không dùng hóa chất, mà chỉ ủ cỏ vào đất để mang lại chất dinh dưỡng tự nhiên cho đất. Chính vì vậy mà rau củ mua từ vườn của bà luôn cho màu xanh tươi tắn khi được chế biến.

“Bạn biết đó, chúng ta không bị bệnh khi chúng ta ăn những thực phẩm này. Đó là lý do tại sao tôi đến đây mua rau”.

Vườn rau của bà Bọc thu hút khách một phần còn vì những loại rau khó kiếm ở các chợ như ngọn bí, rau diếp cá, ngổ…

image
Chen giữa những luống rau xanh là những hàng rau được “đắp mền” trắng xóa. Bà Bọc nói:
“Mùa Xuân mình đắp cho nó ấm. Mà cái rau dền đó, ở bên này có con bọ nhảy, nó nhảy làm cây rau dền có lỗ. Thành thử mình phải đắp nó như vậy. Mình không xịt thuốc. Mình trồng xong mình đắp nó vậy nó không có chui vô được”.

Nghề trồng rau của gia đình bà Bọc xuất phát từ thú vui trồng rau của chồng bà, một cựu viên chức Mỹ sang Việt Nam trong thời chiến tranh. Khi đó, bà là một cô lễ tân trực điện thoại ở một khách sạn, nơi bà gặp được người chồng tương lai. Bà kể:

image
“Ổng theo hoài, theo hoài. Mình nói: ‘Không, ba má tôi không cho tôi lập gia đình với người Mỹ đâu nên ông đừng theo tôi. Ông mới nói: ‘Thôi, mình không lấy nhau được thì mình kết nghĩa anh em. Ông ấy dụ mình đấy”.

Hai vợ chồng bà Bọc sang Mỹ chỉ vài tuần trước biến cố 30/4. Bà kể lại:
“Bơ vơ, đâu có ai, rồi đi làm cho tay nhà bếp, cô biết không, cực lắm. Rồi đi rửa chén, một giờ có mấy đồng bạc, sống cuộc sống rất cực. Nhưng mình được cái ông Trời ông thương, ông ấy xếp đặt cho đủ thứ hết”.

image
Từ gợi ý của những người bạn trong hãng may, những người mà bà thường đem rau cho, vợ chồng bà đã tìm mua ngôi nhà có đất rộng, đủ điều kiện quy định để trồng rau kinh doanh. Kể từ đó, bà bỏ hẳn việc ở hãng, chỉ ở nhà trồng rau và chăm lo con cái. Bà nói:
“Có nhiều người người ta bày, người ta nói: ‘Bây giờ bà trồng cái này đâu có tiền, bà trồng bông đi’. Tôi nói: ‘Thôi, người ta nghèo người ta mua đồng rau về ăn chứ ai mua bông về cắm làm gì’”.


Chính quan niệm đơn giản và thực tế ấy đã giúp vợ chồng bà Bọc gầy dựng cơ nghiệp. Cơ ngơi của bà hiện có giá vài triệu đô-la. Bà bảo đấy là ‘thế giới riêng’ yên tĩnh của bà ngay giữa lòng thủ đô của nước Mỹ náo nhiệt.

https://www.youtube.com/watch?v=SgGAqBAFuvY

Nov 15, 2013
Tiếng là chợ, nhưng thực ra đây chỉ là khu vườn trồng rau của vợ chồng ông Jean và bà Ngô Thị Bọc, một phụ nữ gốc Hưng Yên. image. Vườn dọc mùng của 2 vợ chồng ông Jean trên đất Mỹ. Ở Mỹ, đâu có kẻ bán người ...

http://baomai.blogspot.com/

Cuộc chiến truyền thông Nga và Phương Tây
Nhạc sĩ Lê Thương và Hòn Vọng Phu
Triệt hạ thánh giá ở Trung Cộng
Nhật Bản: 'Kính thưa các kiểu cúi’
Làm sao để chôn hai chế độ?
Bảo Đại trao kiếm giả cho 'cách mạng'?
Chuyện cây cầu Ba Cẳng
Dân chơi cầu Ba Cẳng
Sáng kiến của một ‘Con Vẹt’
Tiến sĩ Alan Phan và làm ăn ở Việt Nam
Viet Focus: Từ tị nạn đến cộng đồng năng động
Du khách Trung Cộng chôm kim cương và nuốt vào bụn...
Blogger Phạm Thanh Nghiên phát biểu trên Washingto...
Việt Nam cần học gì từ quân sự Nhật?
Có thể học được tới 30 ngoại ngữ không?
Tranh cãi về loa phường
Văn hóa giáo dục Việt Cộng dạy con người tàn ác, m...
Ai đã ‘rước’ một công ty TC trá hình vào cắm chốt ...
Bí mật về sự phản bội của đôi mắt
Việt Nam: 'ngã tư nghệ thuật' của Đông Nam Á
Campuchia và đặc sản côn trùng chiên giòn
Hình rõ hơn lời
Người Mỹ gốc Á hứng thú với các khu nhà nghỉ dưỡng...
Đi Tây có sướng như Tây?
Giúp đỡ người khác là giúp đỡ chính mình
Nam Cực bí ẩn
Hoàng Phủ Ngọc Tường: Ý thức trách nhiệm hay là bắ...
Hạnh Phúc và Bất Hạnh
Phố đi bộ Nguyễn Huệ và câu chuyện về sự tiến bộ c...
Đứa con vô tội và nỗi đau của người mẹ
Người Trung Cộng 'nghiện' du thuyền
Mỡ biến đi đâu khi bạn giảm cân?
Người bị 'ma ám' nhìn thấy gì?
Lo ngại về mối nguy hiểm từ đèn LED Trung Cộng
Tai họa khó lường khi cho màng bọc thực phẩm vào l...
Thiên Thần ngủ say bên bờ biển
70 năm sau Cách mạng tháng Tám
Cộng đồng người Việt hồi phục mạnh mẽ 10 năm sau K...
Mỹ phẩm quá hạn sử dụng chứa vi khuẩn độc hại
Màu sắc làm thay đổi tâm trạng ra sao?

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.