Chắc
hẳn các bậc cao niên ở Hà Nội vẫn còn nhớ xảo kế Buôn Thần Bán Thánh hồi
tháng 7 năm 1954?
‘Trong
quẻ xâm này, Thánh dạy chớ có đi xa, nhất là đi về hướng Nam. Không nên
đi tàu bay, hay tàu thủy …Năm nay mà đi xa thì dễ gặp sóng gió, hay tai nạn
hiểm nghèo. Cần săn sóc mồ mả tổ tiên rồi cầu xin điều gì, sẽ được điều nấy’.
Vì
tin vào lời ‘Thánh dạy’ trong quẻ xâm có nội dung đại cương như thế,
một số khá đông dân cư ở Hà Nội, đã bỏ dự định vào Nam tỵ nạn Cộng Sản. Trong
đó có thân nhân của chúng tôi. Hồi ấy, ít người biết VC đội lốt thầy tu, xâm
nhập vào chùa chiền — như ở đền Quán Thánh, chùa Trấn Quốc và nhiều nơi khác —
để thực hiện xảo kế Buôn Thần Bán Thánh kể trên. Hệ quả là nhiều nạn
nhân bị nhiễm độc, rồi sa vào thảm cảnh, gia đình ly tán: Người tin theo lời ‘Thánh
dạy’ trong quẻ xâm thì ở lại quê nha để ‘săn sóc mồ mả tổ tiên’. Kẻ
sợ hãi Cộng Sản hơn là sợ ‘tai nạn hiểm nghèo’ thì nhất quyết, tìm đường
trốn vào Nam
tỵ nạn.
Thật
ra, xảo kế nêu trên chỉ là trường hợp điển hình — trong muôn vàn trường hợp
khác —cho thấy, tác hại do SÁCH LƯỢC tuyên truyền lừa bịp của Cộng Sản
trên ‘Trận Tuyến Truyền Thông’ (TTTT).
Chúng
tôi xin minh định, TTTT được hiểu theo nghĩa rộng, đó là lãnh vực Tâm Lý Chiến,
bao gồm việc loan tin, hay phổ biến tác phẩm (văn thơ, nhạc kịch, phim ảnh, hội
hoạ v.v) qua nhiều phương tiện khác nhau, như Internet, đài phát thanh, đài
truyền hình, sách báo, truyền đơn, băng video, đĩa DVD v.v. với CHỦ Ý tạo ảnh
hưởng CÓ LỢI cho phía chủ trương và gây TAI HẠI cho phía đối kháng.
Ôn
lại bài học lịch sử thời chiến tranh VN (1954-1975), nói khái quát thì Quân Đội
VNCH và Hoa Kỳ không thua Cộng Sản trên chiến trường. Nhưng ngược lại, trên
TTTT thì phía VNCH và Hoa Kỳ bị thảm bại: Cả hai quốc gia, nhất là Hoa Kỳ, chỉ
chú trọng vào sức mạnh quân sự, nên không có kế hoạch nào hữu hiệu để làm
SÁNG TỎ CHÍNH NGHĨA trong cuộc chiến chống lại CS Bắc Việt, làm tay sai cho Nga-Tàu,
đánh chiếm miền Nam Tự Do. Vì vậy, dư luận quần chúng Mỹ mới ‘nhiễm độc’, NGỘ
NHẬN cho rằng chính quyền Mỹ là ‘tội phạm chiến tranh’!
Chính
Tổng Thống R. Nixon đã xác nhận sự thật này trong cuốn ‘No More Vietnams’. Ngay
Chương 1 của cuốn sách (từ trang 9 đến trang 23), TT Nixon đã chứng minh,
phía CS đã tung ra 22 HUYỀN THOẠI trên TTTT để lừa gạt quần chúng.
Hệ quả
là phong trào Phản Chiến ở Mỹ lên cao, gây áp lực, khiến Quân Đội Mỹ phải rút
lui khỏi chiến trường năm 1973. Không những thế, Quốc Hội Mỹ còn cắt đứt viện
trợ cho VNCH. Quân Đội VNCH không đủ vũ khí để chiến đấu (1973-1975) thì đất
nước sa vào ách nô lệ Mác-Lênin ngày 30-4-1975 là lẽ đương nhiên.
Trước
kinh nghiệm xương máu nêu trên, nhiều người cầm bút như chúng tôi mới đặt trọng
tâm vào việc viết sách báo để góp phần trên TTTT: Nêu cao Chính Nghĩa Quốc
Gia Dân Tộc, nung nấu ý chí đấu tranh, vạch trần tội ác và xảo kế của CS
Mác-Lênin. Đến nay, cuốn Ebook TTTT này được thành hình không ngoài chủ đích ấy.
***
Tuyển
Tập Tham Luận& Bình
Luận
Thời Sự (*)
Free
downloads for personal,
educational
or academic uses, but NOT
for
trade or commercial purposes. (1)
Hàng
chục năm trước đây, khi bàn luận về việc sử dụng CHỮ NGHĨA trên TTTT (qua bản
tin, lời bình luận, hay trong sách báo v.v.), triết gia Eric Hoffer (1902-1983)
đã nêu lên nhận định sâu sắc:
“We
know that words cannot move mountains, but they can move the multitude; and
men are more ready to fight and die for a word than for anything else. Words
shape thought, stir feeling, and beget action; they kill and revive, corrupt
and cure.
The
‘men-of-words’ priests, prophets, intellectuals have played a more
decisive role in history than military leaders, statesmen, and businessmen”.
Xin
lược dịch: “Chúng ta biết chữ nghĩa không thể di chuyển được núi đồi, nhưng
có thể lay chuyển được cả biển người. Và số người sẵn sàng chiến đấu và chết vì
chữ nghĩa nhiều hơn vì chuyện khác. Chữ nghĩa uốn nắn tư tưởng, khơi
dậy nguồn xúc cảm và phát sinh ra hành động. Chữ nghĩa huỷ diệt và
làm sống lại; làm hư hỏng và chữa trị.
Những
‘người của chữ nghĩa’ chẳng hạn như các vị Linh Mục, các nhà Tiên Tri, các vị Trí
Thức, thường giữ vai trò quyết định trong lịch sử nhiều hơn là các cấp lãnh đạo
quân đội, hay các chính trị gia và thương gia”.
Tương
tự như vậy, khi bàn luận về sức mạnh của chữ nghĩa, người VN thường nhắc đến
lời nói của cổ nhân:
‘Nhất
ngôn hưng quốc. Nhất ngôn táng quốc’. Có nghĩa là: ‘Một lời nói làm
đất nước thịnh vượng. Một lời nói khiến đất nước suy vong’.
Triết
gia Eric Hoffer người Hoa Kỳ và tác phẩm “The True Believer”
Điển
hình trong lịch sử VN là lời nói ‘hưng quốc’ của Trần Thủ Độ và ngược
lại là lời nói ‘táng quốc’ của Trần Nhật Hiệu. Thiết tưởng, đây là
bài học Tâm Lý Chiến, cần được lưu tâm hàng đầu trên TTTT.
Thật
vậy. Năm 1257, trong lúc quân Mông Cổ tiến quân như vũ bão, đánh chiếm VN lần
Thứ Nhất, vua Trần Thái Tông cùng quần thần phải rút lui về sông Thiên Mạc. Khi
Vua ngự thuyền đến hỏi quan Đại Thần là Trần Nhật Hiệu về kế hoạch chống giặc
thì ông ta dùng tay vạch trên mặt nước hai chữ ‘nhập Tống’ — ngụ ý khuyên
Vua chạy ra nước ngoài. Rõ ràng, vì khiếp nhược trước sức mạnh của giặc thù,
Trần Nhật Hiệu chủ bại, ngỏ lời ‘táng quốc’.
Nhưng
đến khi vua Thái Tông hỏi Thái Sư là Trần Thủ Độ thì nhà vua nhận thấy lòng son
sắt của bậc lão thần, quyết tâm chống giặc đến cùng:
‘Đầu
tôi chưa rơi xuống đất thì xin bệ hạ đừng lo’!
Nhờ
lời ‘hưng quốc’ ấy của Trần Thủ Độ, vua Trần Thái Tông vững tâm, lãnh đạo quân
dân chuyển bại thành thắng —đánh tan quân Mông Cổ.
Thế
rồi sau đó 26 năm, quân Mông Cổ lại sang xâm lăng VN Lần Thứ Hai (1283-1285).
Thế giặc lần này mạnh hơn lần trước. Hưng Đạo Vương nhận thấy bất lợi, nên phải
rút quân khỏi Lạng Sơn. Thấy vậy, vua Trần Nhân Tông liền gọi Hưng Đạo về Hải
Dương để cùng Ngài, bàn việc chống quân Mông Cổ.
‘Thế
giặc lớn như vậy, chống với nó e dân sự sẽ tàn hại, hay là hàng chúng để
cứu lấy dân’?
Hưng
Đạo Vương khẳng khái trả lời nhà vua:
‘Bệ
Hạ vì lòng thương dân mà nghĩ như vậy, nhưng còn tôn miếu xã tắc thì sao? Nếu
Bệ Hạ muốn hàng, xin hãy chém đầu tôi trước đã’.
Nhờ
lời ‘hưng quốc’ nêu trên, vua Trần Nhân Tông vững tâm và quân dân VN đoàn kết,
đánh tan quân Mông Cổ Lần Thứ Hai.
Như
vậy thì quả thật, sức mạnh của chữ nghĩa đã góp phần không nhỏ trong lãnh vực
tâm lý, quyết định việc thành bại trong cuộc chiến. Nói cách khác, đó là vấn đề
Tâm Lý Chiến. Chủ đích là động viên tinh thần chống giặc, hoặc ngược lại là làm
băng hoại tinh thần tranh đấu.
Tuy
nhiên, đối với CS thì bất kể thời bình hay thời chiến, chúng luôn luôn sử
dụng chữ nghĩa mỹ miều để lừa bịp dân chúng: Thường xuyên thêu dệt huyền thoại
và đánh bóng lãnh tụ; thường xuyên cưỡng từ đoạt lý để nguỵ tạo ‘chính nghĩa’;
thường xuyên tung ra bánh vẽ để xoa dịu khổ đau, hay lòng căm phẫn của dân
chúng v.v.
Chính
ông ‘Hoàng Đế Đỏ’ Mikhail Gorbachev, cựu Chủ Tịch Liên Bang Sô-Viết sau khi cải
tà quy chính, đã xác nhận trước cử toạ trong buổi thuyết trình hôm 18-3-2002
tại trường Columbia University Hoa Kỳ — về đề tài ‘Nước Nga, Hiện Tại Và Tương
Lai’:
‘Chế
độ Cộng Sản mà tôi phục vụ gần cả đời người, toàn là tuyên truyền lừa bịp.
Người Cộng Sản chúng tôi dựa vào những điều gian dối để che dấu sự thật (relied
on lies to hide the fact)……
‘Trong
khi Liên Bang Sô-Viết, càng ngày càng tụt hậu, ở phía sau các nước Tư Bản Tây
Phương rất xa thì người Cộng Sản rao rêu là ‘Chủ nghĩa Tư Bản đang sa vào thảm
trạng phá sản, còn chủ nghĩa Cộng Sản đang phát triển tốt đẹp’. Điều ấy, hoàn
toàn là luận điệu tuyên truyền lừa bịp quần chúng’.
Trong
cuốn ‘Sách Lược Xâm Lăng Của CS’ do ông Minh Võ biên soạn, trên trang 112 có
đoạn đã viết nguyên văn:
‘Nhưng
công tác mà CSQT chú ý hơn cả và cũng gây ảnh-hưởng tai-hại nhất cho thế-giới
tự-do là công-tác tuyên-truyền’…..
‘Để
làm công-tác này, CS đã sử dụng những phương-tiện, nhân-sự và tài-chính
khổng-lồ mà chi phí hàng năm, theo nữ sĩ Suzane Labin, lên tới 2 tỷ Mỹ-Kim. Số
người phục-vụ cho công- tác này lên tới 500 ngàn’.
Nhìn
lại sự thật trong lịch sử cận đại (1945-2012), ai cũng thấy: Hàng chục triệu
người Việt, liên tục bị Hồ Chí Minh và đảng CSVN lừa bịp. Nào là chiêu bài ‘đánh
Pháp chống Mỹ cứu nước’. Nào là chiêu bài ‘cách mạng, giải phóng dân tộc’. Nào
là chiêu bài ‘hoà hợp hoà giải. Nào là mỹ từ ‘dân giàu, nước
mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh’ v.v.
Trên
thực tế, rõ ràng nhất là sau khi đất nước thống nhất dưới ÁCH NÔ LỆ
MÁC-LÊNIN, cụm từ mỹ miều ‘Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc’ đã hiện nguyên
hình là ba cái ‘bánh vẽ vĩ đại’ mà ‘Bác và Đảng’ đã tung ra để nhử
mồi quần chúng.
Không
những CSVN lừa bịp đồng bào VN mà chúng còn cấu kết với Mỹ Cộng và bọn truyền
thông bất chính để lừa bịp dân chúng Hoa Kỳ. Trên trang 111 của cuốn eBook ‘How
the Americong Won the War in Vietnam’, Tiến Sĩ Roger Canfield đã nêu lên
hậu quả do quỷ kế tuyên truyền của Cộng Sản Hà Nội và bọn Mỹ Cộng gây ra:
“Hanoi’s
propaganda was so successful that the U.S. was summarily judged as the immoral
actor in the Viet Nam War and Hanoi often could confidently count in its order
of battle ABC, CBS, and NBC, the New York Times, the Washington Postand the Los
Angeles Times, and the university faculties of Harvard, Cornell, Columbia and
many more.Propaganda and psychological warfare multiplied the effectiveness of
Hanoi’s ruthless Communist leaders, decades-bloodied troops, and, of course,
the NVA’s fine Soviet tanks and artillery and terrorized Vietnamese civilians”.
Xin
lược dịch: “Việc tuyên truyền của [Cộng Sản] Hà Nội đã thành công, khiến
dư luận lên án, nói tóm lược thì ‘Hoa Kỳ là kẻ vô luân trong chiến tranh VN và
Hà Nội thường tự tin trong việc ‘đặt hàng’ trên mặt trận truyền thông qua các
đài truyền hình ABC, CBS, và NBC; báo the New York Times,the Washington Post và
the Los Angeles Times; cùng các phân khoa của các trường đại học Harvard,
Cornell , Columbia và nhiều trường khác. Việc tuyên truyền và chiến tranh tâm
lý đã gia tăng hiệu lực bội phần [giúp cho] bọn lãnh đạo tàn ác của CS Hà Nội,
bọn binh lính [VC miền Nam] khát máu trong nhiều thập niên, và dĩ nhiên, giúp
cho Bộ Đội Bắc Việt, sử dụng xe tăng và đại pháo tối tân của Sô-Viết tàn sát
dân chúng VN”.
Thật
ra, trước đây nhiều năm, Tổng Thống Mỹ Richard Nixon đã minh định, chiến
tranh VN (1954-1975) là cuộc chiến có nhiều gian dối nhất trong lịch sử Mỹ (Vietnam is the
most lied-about war in our nation’s history). Chỉ vì giới truyền thông
thiên tả đã loan tin lươn lẹo làm nhiều người ngộ nhận, nên gây ra thảm họa
khốc liệt.
Trên
trang 111 của cuốn ‘Real Peace No More Vietnams’, TT Richard Nixonđã viết: ‘No event in American
history is more misunderstood than the Vietnam War. It was misreported then and
it is misremembered now. Rarely have so many people been so wrong about so
much. Never have the consequences of their misunderstanding been so tragic’.
Xin
lược dịch: “Không biến cố nào trong lịch sử Mỹ bị [nhiều người] hiểu lầm bằng
chiến tranh VN. Nó đã bị [giới truyền thông] trình bầy lươn lẹo để rồi, bây giờ
[chuyện gian dối ấy] chìm vào lãng quên. Điều hiếm hoi [trong lịch sử] là có
quá nhiều người lầm lẫn mà lại lầm lẫn quá nhiều. Chưa bao giờ có những hậu quả
[tại hại] của chuyện lầm lẫn trầm trọng như vậy”.
Trong
đoạn kế tiếp, TT Nixon còn cho biết, có trên 1200 cuốn sách và hàng ngàn tài
liệu khác xuất bản ở Mỹ, xoay quanh chủ đề Viet Nam với nỗ lực, thêu dệt ẢO
TƯỞNG, khiến nhiều người hiểu sai sự thật về chiến tranh VN; hiểu sai về ‘Mặt
Trận Giải Phóng Miền Nam’; hiểu sai về quốc tặc Hồ Chí Minh; hiểu sai sự thật
về TT Ngô Đình Điệm cùng nền Đệ Nhất và Đệ Nhị VNCH. Hệ quả là Chính Nghĩa và
quyền Tự Vệ của VNCH bị lu mờ trong cuộc chiến chống lại CS Bắc Việt — đánh
chiếm miền Nam Tự Do.
Như
phần trên đã nêu lên, càng ngày phong trào phản chiến ở Mỹ càng lên cao. Mỗi
tuần, có hàng trăm ngàn người rầm rộ biểu tỉnh,đòi hỏi chính phủ Hoa Kỳ chấm
dứt chiến tranh. Nhưng họ không hề đòi hỏi CS Bắc Việt từ bỏ ý đồ đánh
chiếm miền Nam Tự Do. Nhiều nhân vật nổi tiếng như Dr Martin Luther King,
Dr. Spock, tài tử Jane Fonda, ca sĩ Joan Baez và Nghị Sĩ John Kerry v.v đã góp
phần không nhỏ, chống lại NGHĨA HIỆP của Hoa Kỳ — gởi quân tham chiến và viện
trợ cho VNCH.
Biểu
tình phản chiến tại Mỹ do báo chí và bọn thân cộng giựt giây, xuyên tạc thời
Tổng Thống Richard Nixon 1970.
Trong
thời gian này, có khoảng 200 tổ chức chống chiến tranh ở nước Mỹ. Có khoảng 60%
thanh niên Mỹ trốn quân dịch. Trong đó có 75 ngàn người, kể cả cựu TT Bill
Clinton, đã sang các nước khác để hoạt động chống chiến tranh VN.
Như
phần trên đã nêu lên, sự kiện này chứng tỏ, VNCH và Hoa Kỳ không có kế hoạch
nào hữu hiệu để làm SÁNG TỎ CHÍNH NGHĨA trong cuộc chiến chống lại CS Bắc Việt,
làm tay sai cho Nga-Tàu, đánh chiếm miền Nam Tự Do. Ngược lại còn bị kẻ
thù bôi nhọ. Hậu quả tai hại là Hoa Kỳ phải rút lui khỏi chiến trường và cắt
đứt viện trợ cho VNCH.
Thảm
cảnh nước mất nhà tan xẩy ra hồi Tháng Tư Đen 1975 là chuyện không thể tránh
khỏi. Đây là bài học lịch sử OAN KHIẾN cho Chính Nghĩa; OAN KHIẾN cho VNCH
và Dân Chúng VN; OAN KHIÊN cho Quân Đội Hoa Kỳ thi hành nghĩa vụ ‘HIỆP SĨ’,
ngăn chặn THẢM HỌA CS tràn vào miền Nam Tự Do.
Từ
đó đến nay, hàng chục năm trời đã trôi qua. Trên TTTT quốc nội và hải ngoại,
CSVN vẫn tiếp tục giả nhân giả nghĩa để lừa già dối trẻ. Nghị Quyết 36 của CSVN
là chứng cớ rõ ràng nhất cho thấy ý đồ của chúng muốn khống chế Cộng Đồng Người
Việt Tỵ Nạn CS — được nguỵ trang với nhiều cụm từ ‘hoa lá cành’ khác nhau.
Mặc
dù chủ nghĩa CS, thực sự chỉ là chỉ THẢM HỌA cho Nhân Loại và hoàn toàn, đã bị
phá sản. Mặc dù ĐẾ QUỐC ĐỎ là Liên Bang Sô-Viết đã tan rã. Nhưng hàng ngàn cuốn
sách — kể cả những cuốn hồi ký ba láp, cùng tài liệu bóp méo sự thật lịch sử —
vẫn còn nguyên trong các thư viện, hoặc trong văn khố ở các nước Âu Mỹ.
Chẳng
hạn như cuốn phim ‘Vietnam:
A Television History’ —có nhiều đoạn chắp nối ‘kịch ảnh’, hay tài liệu
tuyên truyền của CS, nhưng vẫn được đài PBS ở Mỹ trình chiếu! Lộ liễu nhất là
đoạn Hồ Chí Minh diễn trò ‘thân thiện’ với dân chúng qua màn kịch cười nói với
mấy cháu ‘nhi đồng’ — ở bên cạnh đống rơm trong khi cô thư ký mang công văn cho
gã xem.
Hàng ngàn tài liệu như trên, tác dụng như những hang ổ VIRUS, có thể làm
cho nhiều người chưa có kinh nghiệm, hay thiếu suy nghĩ, rất dễ dàng bị nhiễm
độc tuyên truyền của CS.
Bà
con chớ có tưởng bở, bộ phim Mỹ này đầy dẫy sự gian dối trong đó., một thời đã
bị đồng bào tị nạn biểu tình phản đối.
Không
những thế, từ nhiều năm qua, CSVN còn cho bọn VĂN NÔ đóng kịch ‘phản tỉnh,
chống đảng’. Chúng thay phiên nhau, liên tục tung ra tác phẩm này, bài viết nọ.
Nói chung, tất cả tác phẩm của chúng đều tiềm ẩn nọc độc, lẩn quẩn trong mấy
điểm chính yếu, được tóm lược như sau:
1-
Cổ xuý chiêu bài ‘Hoà Hợp Hoà Giải DÂN TỘC’ mà không hề nêu lên
vấn đề cốt yếu: CSVN phải từ bỏ Mác-Lênin, trở về với Quốc Gia Dân Tộc. Rõ
ràng, dã tâm của chúng là muốn đầu độc đồng bào tỵ nạn ở hải ngoại, chấp nhận
cúi đầu sinh hoạt theo ‘luật rừng’ dưới ách đô hộ Mác-Lênin.
2-
Gây phân hoá trong cộng đồng VN Tỵ Nạn — khởi sự là bất đồng ý kiến về tác phẩm
của chúng, rồi sinh ra bất hoà với nhau.
3-
Giảm thiểu, hoặc chạy tội cho Hồ Chí Minh và đồng đảng — đã mang thảm họa
Mác-Lênin về VN dầy xéo quê cha đất tổ.
4-
Ca tụng công lao HÃO HUYỀN của Hồ và đồng đảng trong 30 năm ‘đánh
Pháp, chống Mỹ’.
Dù
sao, sự thật lịch sử đã cho thấy, CSVN là bọn TỘI ĐỒ kinh hoàng nhất trong
lịch sử cận đại (1945-2012). Chỉ vì dã tâm của Hồ Chí Minh và đồng đảng,
làm tay sai cho Nga-Tàu, LỪA BỊP đồng bào qua chiêu bài ‘độc lập, tự do,
hạnh phúc’ để đem thảm họa Mác-Lênin vào VN, nên VN mới trở thành bãi
chiến trường thảm khốc giữa hai khối Tư Bản Âu Mỹ và khối CS Nga-Tàu
(1945-1975). Chính Lê Duẩn, Tổng Bí Thư đảng CSVN, đã xác nhận sự thật nêu
trên khi tuyên bố với đồng đảng năm 1976:
‘Chúng
ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Sô, đánh cho Trung Quốc…. và chúng ta đã thành công
trong việc cắm lá cờ quốc tế Mác Lê trên toàn cõi Việt Nam’.
Như
đã trình bầy từ phần mở đầu, trước những xảo kế thâm độc trên TTTT như vậy, đối
với các thế hệ trẻ — kể cả những người có học vị hay khả năng chuyên môn cao,
nhưng chưa có kinh nghiệm về CS —nếu không cẩn trọng thì rất dễ dàng bị nhiễm độc.
Nhất là các thanh thiếu niên ở trong nước, thường xuyên bị CS nhồi sọ ở học
đường, chưa có dịp tìm hiểu sự thật về Hồ Chí Minh và đảng CSVN từ 1945 đến nay.
Tuy
nhiên, đối với thành phần có TRÍ TUỆ, có LƯƠNG TRI, có TÌNH ĐỒNG BÀO thì
CSVN KHÔNG THỂ NÀO ‘Trồng Người’ theo ý chúng mong muốn được. Điển hình như
Blogger Huỳnh Thục Vi và hai nhạc sĩ trẻ Việt Khang (Võ Minh Trí) và Trần Vũ An
Bình. Bỏ qua những chuyện khác để cô đọng vào việc đấu tranh của các đương sự
hiện thời (2012), ai cũng thấy họ là những người yêu nước và can đảm. Qua 2 bài
hát ‘VN Tôi Đâu’ và ‘Anh Là Ai’, Việt Khang đã nêu lên nhận định chính xác về
hiện tình đất nước cùng THỰC CHẤT và TỘI ÁC của CSVN.
·“Việt
Nam
ơi… Thời gian quá nửa đời người….. Và ta đã tỏ tường rồi ….Giờ đây… Việt
Nam
còn hay đã mất…. Mà giặc Tàu ngang tàng trên quê hương ta….. Lòng nào làm ngơ
trước ngoại xâm… Người người cùng nhau đứng lên đáp lời sông núi…..Già
trẻ…. gái trai… giơ cao tay chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán
nước Việt Nam“….
·”
Anh là ai?…. Sao đang tâm làm tay sai cho Tàu ….Để ngàn năm ghi dấu…. Bàn
tay nào nhuộm đầy máu đồng bào?….. Tôi không thể ngồi yên, khi nước Việt
Namđang ngã nghiêng. Dân tộc tôi sắp phải đắm chìm một ngàn năm triền miên tăm
tối…..”
Thiết
tưởng, lời ca tiếng hát CHÂN THÀNH và THA THIẾT nêu trên đã phản ánh
trung thực ý chí đấu tranh và suy tư sáng suốt của giới trẻ: Ngoài đảng CSVN,
không ai có quyền lực ‘bán nước VN’ cho quân xâm lược Tàu Cộng. Ngoài
đảng CSVN, không tổ chức nào có công an và bộ đội ‘làm tay sai cho Tàu’ —
đánh đập, bắt giam, tra tấn, thủ tiêu những người yêu nước: ‘Bàn tay nhuộm đầy máu
đồng bào’!
Mặc
dù hai bài hát nêu trên bị VC ngăn cấm, nhưng chắc chắn, qua mạng lưới
Internet, hoặc các phương tiện truyền thông khác, có hàng triệu người lắng nghe.
Khi
cơ duyên lịch sử đến gần thì toàn dân sẽ vùng lên, xoá bỏ chế độ gian manh VC —
đúng như kêu gọi của NS Việt Kháng:
“Già trẻ…. gái trai… giơ cao tay chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược
bán nước Việt Nam”.
Tổng
kết những phần trình bầy ở phần trên — từ trang sử oanh liệt thời Nhà Trần
chống Quân Mông Cổ đến trang sử đen tối thời VNCH năm 1975 — quả thật, sức mạnh
của chữ nghĩa góp phần không nhỏ trên TTTT. Đúng như triết gia Eric Hoffer đã
nêu lên: Chữ nghĩa uốn nắn tư tưởng, khơi dậy nguồn xúc cảm và phát
sinh ra hành động. Chữ nghĩa huỷ diệt và làm sống lại; làm hư hỏng và
chữa trị.
Đây là
động lực chính yếu, thúc đẩy nhiều người cầm bút như chúng tôi, viết sách báo
từ nhiều năm qua để góp phần trên TTTT:Nêu cao Chính Nghĩa Quốc Gia Dân Tộc,
nung nấu ý chí đấu tranh, vạch trần tội ác và xảo kế của CS Mác-Lênin. Đến nay,
cuốn Ebook TTTT này được thành hình không ngoài chủ đích ấy.
Trần
Quốc Kháng