Thursday, March 15, 2012

Nhạc Việt: D_2

image

Dấu Vết Địa Đàng

Linh Phương
Bebop
4/4

Ngày mai ta xa thật xa, lệ hoen em hôn anh từ biệt
Thời gian đến, bao sầu nhớ, bao lời nói dặn lòng
Thì thôi một lời hứa, cho lòng ai ấm trên môi nụ cười
Dù biết ta mãi mãi, mãi mãi mất nhau

Người hỡi, thôi đừng trách, thôi đừng oán, vì em đã dối anh
Một ngày nào đó, anh sẽ biết, anh sẽ hiểu
Em yêu anh nhiều, như biển rộng sông dài
Người ơi, một ngày nào đó, ngày nào đó, có trong đời chúng ta
Người ơi thôi đừng mơ ước, thôi đừng tha thiết cho chuyện chúng ta, dấu vết địa đàng
Năm xưa hương yêu, vội vàng trao nhau
Nghiêng vai sầu thương, tình muộn, dấu vết địa đàng vùi lấp theo thời gian

Ngày mai xa vòng tay, quên lời hứa tuyệt vời
Vì em không còn có cuộc đời nào nữa cho anh
Người hỡi, thôi đừng chán, thôi đừng buông xuôi vì tình ta nát tan
Dù có mất nhau trong đời, nhưng tâm tư hoài bên nhau

 

Dấu Vết Ngày Ta Yêu

Việt Anh
Hãy mang cơn mưa tôi dịu mát trưa hè
Hôm em rời xa mùa đông có đâu trăng khuya chợt vắng bên trời
Thật lặng lẽ giấc mơ tôi về chết bên em
Tình yêu rồi hoá thành kỷ niệm
Từng chiều hôm vẫn riêng một chân trời em vắng xa
Giá như chúng ta quên được mãi
Ðâu đây lá rơi ai lặng lẽ thở dài như trối trăn cả mùa thu
Nghe dòng sông về khuya khát khao nỗi khát khao sao câm lặng thế
Cây xanh vẫn xanh tôi ngồi đó một mình dấu vết nào ngày ta yêu 

 

Dấu Vết Tình Sầu

Quốc Vượng
Chủ nhật dài con phố buồn không anh bát ngát
Chủ nhật buồn em đếm bước chân đi buồn tênh
Còn anh đã xa ngày xưa đó
Như đã quên chuyện tình xưa khi chúng ta còn nhau
Người ơi anh có hay lòng em vẫn
yêu mãi anh dù ai đó đã cướp đi anh mất

Vẫn biết anh hờ hững
Nhưng trong trái tim em chỉ cần anh thôi một mình anh thôi
Trong những nhớ thương từng đêm dài
Nước mắt em lặng lẽ ...rơi ướt trên đôi môi
Một đời cho nhau và còn về mai sau ôm dấu vết đau tình sầu

2.
Chủ nhật dài tia nắng chiều mong manh tiếc nuối
Chủ nhật hồng kia đôi lứa bên nhau thật vui
Còn em đứng đây cùng nỗi nhớ
Khi ước mơ giờ tàn phai theo dấu chân người đi
Người ơi anh nhớ không
Kỷ niệm của hai chúng ta cùng nhau bước trên lối xưa yêu dấu

Vẫn biết anh hờ hững
Nhưng trong trái tim em chỉ cần anh thôi một mình anh thôi
Trong những nhớ thương từng đêm dài
Nước mắt lặng lẽ rơi ướt trên đôi môi
Một đời cho nhau và còn về mai sau ôm dấu vết đau tình sầu

 

Dấu Vết Tình Yêu

Ngô Thụy Miên
Và chiều hôm nay còn nắng vương bờ vai
  Nắng ướt mi em ru môi thơm nồng
  Đường dài im bóng bước chân âm thầm
  Người còn xa vắng mắt em dâng sầu
  Nhạc buồn lên tiếng cho mây ngang đầu

  Chiều nhẹ đi hoang gợi xót xa lòng đau
  Gót bước cô đơn cho thêm lạnh lùng
  Gọi mùa xuân đến cho em thôi sầu
  Và tình yêu giăng giăng mây màu
  Hồn ngây ngất trôi trên mộng mơ

       Cho em chiều gầy ước mơ
       Dáng ai về trong nắng tơ
       Ái ân tràn đầy ý thơ

       Cho em nhạt màu nét môi
       Ướt mi chiều lên đỉnh khơi
       Vết lưu đầy gieo thương nhớ

  Ngập ngừng mây trôi sỏi đá không còn vui
  Nắng tắt ru môi em thơm thật buồn
  Và bàn tay trắng đan mây hoang đường
  Nhịp tình theo gió bay ngang lưng trời
  Người yêu dấu xin ru mộng thôi


Đau Xót Lý Chim Quyên

Vũ Đức Sao Biển
Ngày xưa khi chưa lớn khôn đà nghe câu hát lý Chim Quyên
Chim quyên ăn trái nhãn lồng,

Ngày nay khi ta lớn khôn (qua sông Cửu Long) lại nghe câu hát lý chim quyên ...
Chim quyên ăn trái nhãn lồng .
Chim quyên chim ăn trái nhãn lồng
Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi.

Mà đôi ta không là tình nhân, không phải vợ chồng
Chưa hề bén tiếng chưa hề quen hơi
Như chim quyên chưa ăn trái nhãn lồng
Như lia thia chưa quen với chậu vàng.
Nên dầu biệt ly cũng chẳng đau lòng chi
Chẳng ngậm ngùi đâu dù phải nghe câu hát lý chim quyên .

Vàng rơi  mênh mông sóng xô thoảng nghe trong gió thoáng hương cau
Hương cau vui nhớ múi trầu
Chiều nay qua sông Cửu Long lại nghe câu hát lý thương nhau
Thương nhau sao lỡ nhịp cầu?.
Chim quyên chưa ăn trái nhãn lồng
Qua chưa thương bậu, bậu đừng thương qua.
Chim quyên chưa ăn trái nhãn lồng
Chim quyên chưa ăn trái nhãn lồng
Qua chưa thương bậu, bậu đừng thương qua.

 

Dấu Xưa

Trang Thanh Trúc
Em hỡi, em có khi
Nhìn chút mưa buồn thương nhớ ai
Cho đêm thêm vấn vương, gợi thiết tha về
Ngại ngùng trên lối quen
Với lấy, những lá thu mưa bay
Giữ lấy, một thoáng hương sầu

Mưa rơi, mưa có hay
Bài hát hôm nào ta đã say
Cô đơn bên tháng năm
Ngày tháng mong chờ
Đợi người xa quá xa
Có những yêu dấu tan theo mây
Có những giọt nước âm thầm

Tìm về ước mơ
Mắt xôn xao yêu đời
Nụ cười ngát thơm
Vườn hoa tuổi yêu thương mời
Vùi giấc trong nắng ấm
Mềm phím ru đằm thắm
Về tìm dấu xưa
Ánh mắt năm xưa
Ngày nào đón đưa
Phố xá quen tên
Tình vỡ trong tiếc nuối
Chiều xuống vội như mây trời

Em hỡi, xa cách nhau
Còn tiếng mưa buồn
Nhớ đến nhau
Mưa đêm mang vết đau
Một vết thương mà
Thời gian khó chóng phai
Hỡi tiếng, hiu hắt trong đêm sâu
Nước mắt, tha thiết mai sau ..

Đầu Xuân Đi Lễ

(chưa biết)
Nửa đêm thức giấc phút giây bùi ngùi
Lặng nghe tâm hồn xao xuyến
Chân bước theo hồi chuông
Đêm xuân em đi lễ
Quyện khói hương trầm, lạc lối trong đêm xuân
Buồn trong kỷ niệm, ngày xưa hai đứa
Đêm xuân đi lễ có nhau, anh chọn màu áo cho em
Tình yêu chớm nở của chúng mình

ĐK:
Đêm nay xuân về trên đất mẹ
Anh ơi nơi chốn biên thủy anh biết xuân về hay chưa
Bâng khuâng bước chân em dưới trời sao lẻ bóng
Bùi ngùi em đi lễ, biết cầu gì hỡi anh
Cầu cho đất mẹ yên lành, cầu xin nhân thế hết khổ đau
Cầu xin xuân đến anh về bên em

Nửa đêm tiếng phao giao thừa rộn vang
Lặng yên nghe lòng lưu luyến
Thương nhớ dâng đầy tim
Đêm xuân em đi lễ
Nhặt cánh mai gầy đành ép trong tim thương
Buồn trong kỷ niệm, ngày xưa hai đứa
Đêm xuân đi lễ có nhau, anh chọn màu áo cho em
Tình xuân chớm nở của chúng mình

Đầu Xuân Lính Chúc

Tấn An - Hoài Linh
Beguine - Rock

Ngày đầu Xuân chúc non nước thanh bình,
ngày mông hai chúc cho lứa đôi mình
Và mồng ba anh chúc cho đôi mắt em xinh,
Má em hồng cho nét Xuân mãi trong lòng anh.

Từ ngoài biên anh vừa về đến, đôi lời trìu-mến chân thành chúc em ...
Đầu Xuân xin chúc quê hương yên bình thành đô đến nơi đồng xanh,
Ý lành nước non vươn màu xanh mới đón Xuân thắm trong niềm vui .
Hương xuân giao hòa nhân thế đẹp mãi,
Xuân đem sang giàu cho kiếp nghèo đói .
Tương lai lên mầu như áo ngày cưới,
Xuân sang muôn người thấy vui,

Người yêu lính nếu em biết cho rằng
Đời quân nhân sống đây đó không ngừng,
Vì như thế năm ngoái sai hứa với em,
Tết không về chắc em ghét anh nhiều lắm,
Và giờ đây xuân trời rực rỡ, xuân mình vừa nở, em vừa ý chưa?

 

Dấu Yêu

Quốc An
Tình như thoáng mây, để cơn gió cuốn trôi bao ngày
Tình sao chóng phai, để mình ta ôm sầu đắng
Ngày nào còn thấy môi em cười
Giờ chỉ là dĩ vãng xa rồi
Nhớ em, anh vẫn thầm nhớ ...

Một mai nhé em, về bên ấy chớ quên câu thề
Lời yêu đắm say, mình đã trót trao ngày ấy
Ngày nào còn có em trong đời
Giờ chỉ là giấc mơ qua rồi
Nhớ em, anh nhớ suốt đời

Dấu yêu ngày xưa, này em có nhớ không
Vắng em đời anh ngày đêm vẫn nhớ mong
Thoáng nghe hồn chơi vơi, khi tình đôi ta đã xa
Còn đâu...

Dấu yêu ngày xưa vì sao em nỡ quên
Vắng em đời anh ngày càng nhung nhớ thêm
Thoáng nghe hồn bâng khuâng, mơ hình bóng em về

Dấu yêu ngày xưa, này em có nhớ không
Vắng em đời anh ngày đêm vẫn nhớ mong
Thoáng nghe hồn chơi vơi, khi tình đôi ta đã xa
Còn đâu... người ơi...

Dấu yêu ngày xưa vì sao em nỡ quên
Vắng em đời anh ngày càng nhung nhớ thêm
Thoáng nghe hồn bâng khuâng, mơ hình bóng em về

Dấu Yêu Ơi

Thái Thịnh
Khi tình yêu vụt bay như cánh chim
Oh... oh..
Cho sầu thương rụng rơi trong trái tim
Oh... oh...
Bao ngày qua lòng em luôn nhớ mong
Nhớ mong...
Phương trời xa người yêu ơi biết không?
Xin thời gian đừng mang đi mối tình đầu tiên
Xin bình minh về xua đi bóng đêm tịch liêu
Xin tình yêu đừng rơi như chiếc lá khô, đừng chìm vào hư vô

Dấu yêu ơi mau về đây bên tôi
Lúc đơn côi tôi chỉ cần anh thôi
Dấu yêu ơi xin đừng hoài xa xôi
Tháng năm trôi anh làm tội thân tôi

Dấu Yêu Thuở Nào

Lê Quang
Bao dấu yêu mặn nồng cho cuộc tình đã lỡ
Nghe nhớ thương trong lòng ơi cuộc tình vừa xa
Ðừng chờ mong nữa anh ơi
Dù năm tháng phôi pha
Giờ còn đâu bao yêu dấu hỡi
Em nhớ thương bao ngày ôi cuộc tình say đắm
Nay đã xa muôn trùng anh giờ tìm về đâu
Tình mình như sóng trôi xa
Dù cho lắm phong ba
Cuộc tình giờ mình chia xa

Bao yêu thương trong đời nay thật xa
Anh ra đi lòng em vỡ nát
Trong tim em còn nghe vàng phai suốt một đời
Ôi em luôn mong chờ anh về đây
Ðem yêu thương về trên nỗi nhớ
Ta xa nhau nghe lòng đau
Người hỡi em mong chờ từng dấu xưa Em bay đi bằng cánh bướm giữa đêm dài
Bằng hương ngát cánh hoa thơm rồi nhạt phai
Anh yêu em, anh yêu em như rừng yêu thú dữ
Anh yêu em, anh yêu em như tình cây với gió
Anh yêu em, anh yêu em không còn chi nói nữa
Biết nói gì, đã yêu rồi, em ơi !
Em đã chết, em đã chết trên con đường định mạng
Và từ nay, và từ nay em vĩnh viễn cho anh
Em cho anh một thân xác đã yên lành
Và cho nốt chút linh thiêng hồn đã tắt
Em đã chết, em đã chết cho anh vào cuộc tình
Cuộc tình ta, cuộc tình ta nơi thế giới bên kia
Anh theo em vào cõi chết chốn mây mờ
Ở nơi đó sẽ không ai giành em nữa
Anh yêu em, anh yêu em như rừng yêu thú dữ
Anh yêu em, anh yêu em như tình cây với gió
Anh yêu em, anh yêu em không còn chi nói nữa
Biết nói gì, đã yêu rồi, em ơi !

Dấu Yêu Tình Ðầu

Ngọc Lễ
Sẽ không còn những ngày mộng
Bên cây phượng vỹ trộm nhìn nhau
Sẽ không còn những hẹn hò nao nao con tim
Sẽ không còn những đợi chờ
Sẽ không còn những giận hờn vu vơ
Sẽ không còn nữa thật rồi khi anh nói chia tay

Sẽ nhớ hoài nụ hôn ngất ngây
Sẽ nhớ hoài một chiều vụng dại
Sẽ nhớ hoài vòng tay mến yêu
Sẽ nhớ hoài nhớ hoài
Những dấu yêu tình đầu

Sẽ không còn những rộn ràng
Dưới hiên nhà đứng nhìn trời mưa
Trái tim như muốn ngừng đập khi anh hôn em
Sẽ không còn những ngọt ngào
Trao đôi bờ môi lần đầu tiên
Sẽ không còn nữa thật rồi khi anh nói chia tay

 

Dấu Yêu Xưa

Trọng Hiếu
Giọt sương nào làm hoen đôi mi em đó.
Nụ hôn nào, làm đôi môi em chìm trong gió.
Giọt nắng nào, soi sáng trong tâm hồn em,
Lời nói nào chôn dấu trong tim của em.

Dòng sông nào, gọi em miên man từng câu hát,
Hàng cây nào mời em đi qua ngàn bóng mát.
Tượng đá nào, ngây ngất khi anh nhìn em.
Tình yêu nào ôm lấy con tim của em.

Có những tháng ngày dài đêm suy tư miệt mài,
Phút giây ban đầu anh yêu dấu,
Cho tim em muộn màng,
cho tim em nồng nàn,
Cùng nhau ta ngắm xuân vừa sang.

Nắng sưởi ấm lòng mình,
Luôn cho ta trọn tình bước trên con đường mòn lối cũ,
Đêm trôi qua từng giờ,
Sương lung linh dại khờ
Lòng em thao thức mãi trong mơ.

Dậy Mà Đi

Tôn Thất Lập
Dậy mà đi, dậy mà đi
Ai chiến thắng không hề chiến bại
Ai nên khôn không khốn một lần
Dậy mà đi, dậy mà đi
Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi

Đừng tiếc nữa cần chi khóc mãi
Dậy mà đi sông núi đang chờ
Dậy mà đi, dậy mà đi
Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi

Bao nhiêu năm qua dân ta sống không nhà
Bao nhiêu năm qua dân ta chết xa nhà
Dậy mà đi, dậy mà đi
Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi

 

Đây Mùa Xuân Của Tôi

Lê Văn Thành
Vương Ngọc Long
Mùa xuân nghe em hát
 Khe khẽ lời ru xưa
 Mái tranh bên thềm cũ
 Sương khói buồn đong đưa

 Hỏi lòng em ray rứt,
 Hơi thở trời tha phương
 Cánh mây ngàn viễn xứ
 Xót xa dạ ly hương

 Thơm hồn em lá thắm,
 Chuyện tình mới hôm qua
 Em về tha thướt nắng
 Có ấm lại lòng ta

 Sông xưa dài đợi gió
 Tim tím dòng ô môi
 Em hãy về hong tóc
 Đây Mùa Xuân Của Tôi!

 Hàng me xanh vẫn đợi,
 Con đường em bước qua
 Chút buồn vương lên tóc
 Bâng khuâng chiều chia xa

 Ngàn lau xưa tóc bạc
 Buổi chiều kín mưa giăng
 Gió vờn bay áo trắng
 Mênh mang sầu mênh mang

 

Đây Thôn Vỹ Dạ

Khúc Dương
Thơ : Hàn Mặc Tử

Adlibitum

Sao anh không về về lại chơi thôn Vỹ
Nhìn nắng trong vườn, nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn xưa vẫn đó vẫn còn đó,
vẫn mượt quá, xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền
Gió theo lối gió mây đường mây
Giòng nước lững lờ hoa bắp lay
Thuyền không đỗ bến sông ngày xưa,
còn ai chở trăng mùa xưa về kịp đêm nay, người ơi !
Hồn ta vẫn mơ khách đường xa,
khách đường xa lạc lối về
Còn trăng thôn Vỹ xưa một màu trắng trinh nguyên
Vỹ Dạ chừ đây sương với khói mờ dáng người
Vỹ Dạ chừ đây sông trăng đó mà người khuất rồi
Còn nhớ tình xưa ai đã một thời có (i ...) mặn mà

 

Đây Thôn Vỹ Dạ

Võ Tá Hân
Thơ: HÀN MẶC TỬ
Sao anh không về chơi thôn Vỹ
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Gió theo lối gió mây đường mây
Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay

Mơ khách đường xa khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà

Để Còn Mãi Tuyệt Vời

Nguyễn Trung Cang
Kể từ ngày quen em, yêu em, đời sao bỗng tối như đêm đen.
Dù môi em ngát hương ngọt ngào
mà chuyện tình vẫn đắng niềm đau
Này lời chào trên đôi môi vui, dù dứt khoát lắm khi bùi ngùi
Dù tình đang phút giây thiết tha, để giữ mãi khúc ca chan hòa
Thôi em yêu chớ sầu đừng khơi trong ta nỗi đau
Nầy nụ hôn cuối cùng để mình xa nhau trong nụ cười
Rồi ngày mai cách rời, lòng luôn vui khi nhớ người
Để môi em thoáng cười, kỷ niệm xưa nghe sao tuyệt vời
Này người tình xinh xinh tôi yêu,
hãy nhớ lấy khúc ca mỹ miều
Ngàn đời ta nhớ em không quên, và thương mãi dáng xưa yêu kiều.


Ðể Cuộc Ðời Như Gió Mây

Triệu Thiên Tuyến
Thời gian đêm nay như ngừng trôi
Ngàn vì sao sáng trên trời như cùng lắng nghe

Này em hỡi
Hãy chớ ưu phiền
Dù là đắng cay giăng kín đêm ngày
Này em hỡi
Hãy cứ yêu đời
Dù đời đã chưa cho ta niềm vui
Xin hãy cứ hé môi cười

Này là lời ca tiếng đàn tặng cho em đó
Cuộc đời tựa như giấc mộng rồi bay theo gió

Hãy uống say đi em
Hãy uống cho môi mềm
Hãy uống say đêm này
Ðể cuộc đời như gió mây

Nói :
Sao em cứ khóc hoài khóc mãi như vậy
Anh biết em đang rất đau khổ
Vì những kỷ niệm đau buồn trong quá khứ cuộc đời mình
Nhưng anh chỉ xin nói với em một điều ...
Rằng em đang còn rất trẻ lại rất giỏi giang
Chính vì vậy đối với em
Tất cả mọi chuyện đều có thể làm lại từ đầu
Có phải vậy không em ?
Cả cuộc đời tương lai vẫn đang dang rộng đôi tay đón chào em
Hãy cố gắng lên em nhé

Để Em Mơ

Nguyễn Cường
Trần Thu Hà
Mưa nhỏ nhẹ cành xuân
Em thích mưa phùn bay bay bay bay Hồ tây
Hoa cỏ nở vườn xuân
Em thích cỏ hoa hạt sương đọng sớm nay
Tiếng chim hót trong lành thế
Tiếng anh nói dịu dàng thế
Như là suối ngàn
Như sợi nắng vàng
Thiên đàng ngân nga lời yêu
Xin đừng làm xao động cỏ cây
Xin nhẹ nhàng như là mây bay
Để em mơ trong tay, trong vòng tay
Vòng tay anh êm dịu
Em trở về cùng anh
Mơ thấy hoa đào rưng rưng rưng rưng đào phai
Như cả một trời yêu
Mây trắng nở hoa đợi em về sớm nay
Tiếng chim hót trong lành thế
Tiếng anh nói dịu dàng thế
Như là suối ngàn
Như sợi nắng vàng
Thiên đàng ngân nga lời yêu
Xin đừng làm xao động cỏ cây
Xin nhẹ nhàng như là mây bay
Để em mơ trong tay, trong vòng tay
Vòng tay anh êm dịu
Mưa nhỏ nhẹ đường xưa
Em thích mưa phùn giăng tơ, giăng tơ
Em thích mưa phùn giăng tơ, giăng tơ
Để em mơ./.

Để Gió Cuốn Đi

Trịnh Công Sơn
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi
Gió cuốn đi cho mây qua giòng sông
Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông
Ôi trái tim đang bay theo thời gian
Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian

Những khi chiều tới cần có một tiếng cười
Để ngậm ngùi theo lá bay
Rồi nước cuốn trôi, rồi nước cuốn trôi

Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối tình
Chỉ lặng nhìn không nói năng
để buốt trái tim, để buốt trái tim

Trong trái tim con chim đau nằm yên
Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
Một sớm mai chim bay đi triền miên
Và tiếng hót vang trong trời gió lên

Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
Còn cuộc đời ta cứ vui
Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai


Để Gió Đưa Vào Lãng Quên

Bảo Phúc
Anh Thoa
Những buồn đau đã qua rồi
Từ thoáng mù sương giữa khung trời
Ðể gió đưa vào lãng quên

Hãy chìm trong cánh tay này
Bỏ hết đời trong chiếc hôn dài
Ðể ta chìm trong ước mơ

Bên nhau ta bên nhau với những đam mê
Ta cho nhau yêu thương ngất ngây nồng cháy
Hãy ném bóng tối ấy xuống vũng đam mê ngây dại
Khóc lên vì vỡ trong hạnh phúc

Gió tình ru những ưu phiền
Thành những bài ca nhắc nhau về
ngày tháng ân tình với nhau

Sóng tình xô mãi trong đời
là những đại dương đến vô cùng
để ta còn yêu mãi nhau

Để Lại Cho Em

Phạm Duy
Nguyễn Đắc Xuân
Để lại cho em này nước non mình
Để lại cho em một nước đẹp xinh
Một miền oai linh hiển hách
Chỉ còn dư vang thần thánh
Để lại cho em hèn kém của anh
Để lại cho em cuộc sống mệt nhoài
Để lại cho em hồn nước tả tơi
Đường đời quanh co kẹt lối
Lòng người không căm giận dỗi
Để lại cho em tội lỗi qua rồi.
Nhưng em thương anh, thương anh cho nước phải giật mình
Nhưng em thương anh, thương anh cho tình lên sức sống
Nhưng em thương anh, thương anh cho tủi hờn đi xuống
Nhưng em thương anh, thương anh cho niềm kiêu hãnh vươn lên.

Để lại cho em một nước phân lìa
Để lại cho em một giống nòi chia
Hận thù nhân danh chủ nghĩa
Bạo tàn vênh vang bề thế
Để lại cho em giọt máu dân lành
Để lại cho em từng nấm mồ xanh
Chập chờn bay trong bại thắng
Ngọn cờ khăn sô mầu trắng
Để lại cho em một bãi sa trường.
Nhưng em thương anh, thương anh cho súng phải thở dài
Nhưng em thương anh, thương anh cho tầu bay khóc với
Nhưng em thương anh, thương anh cho lựu đạn im tiếng
Nhưng em thương anh, thương anh cho đường vũ khí qua tim.

Đểi cho em cảnh khó quê nghèo
Dù rằng ruộng ta mầu mỡ phì nhiêu
Một bàn tay thơm mùi đất
Thành bàn tay hoen mầu xám
Để lại cho em một tấm lòng tham
Để lại cho em thành phố lên đèn
Bọn người tranh nhau một đám bụi đen
Lệ buồn rơi trong tửu điếm
Gửi người gian nan tiền tuyến
Để lại cho em giả dối đê hèn.
Nhưng em thương anh, thương anh em đón nhận gia tài
Nhưng em thương anh, thương anh ta cùng gom sức mới
Nhưng em thương anh, thương anh xin nhận lời tranh đấu
Nhưng em thương anh, thương anh đi tìm lối thoát cho nhau.

Để Mình Mãi Yêu Nhau

Khanh Phương
Em đem tình yêu đến cho anh chiếc hôn đầu
Anh trao lời thương mến khiến đôi mình yêu nhau
Em đem mùa xuân tới cho anh mến yêu đời
Anh trao nguồn thân ái cho em thấm làn môi

Má hồng âu yếm cho anh
Cuộc đời thương mến trao anh
Trái tim luôn mang hình bóng
hình bóng riêng anh
Tình đầu ta trao nhau
cuộc đời tương lai mai sau
mình cùng buồn vui bên nhau
bây giờ và mãi về sau

Anh đem nguồn vui sống
cho em má tươi hồng
Anh trao tình duyên thắm
Để mình mãi yêu nhau

Để Ngày Nào Xa

Nguyễn Đình Toàn
Gió đêm qua có làm héo bớt môi em không người yêu
Sao hôm nay trời xao xác mây nhàu
từng chuyến mưa rào
Mưa rơi bôi mờ trên dốc cầu
Nửa mùa thu đã vàng theo
Thuyền ai nằm nghe sóng
buộc tim người nhớ mong
Ngày không dây trói bóng
Để mặc gió qua sông
Đời nghe chừng xa lắm
Tình ơi còn mấy trăng
Lòng ta như  bãi vắng
Từng triều nước mênh mông

Em ơi này một đóa hoa không ngờ cuối đời
Cho em làm một phút vui khi về cõi ngoài
Quê hương giờ tan nát ước mong gì lâu dài
Đừng tiếc thương hoài cho phút vui này cũng đủ vui
Hãy yêu như chia xẻ máu
Dẫu cho duyên không bền lâu
Tháp cho nhau nhập vào giấc mơ nào
kề sát môi sầu
Cho trăng lên vàng thêm mái dầu
để ngày nào xa biết mà nhớ nhau

Để Quên Con Tim

Đức Huy
Gọi thầm tên em khi nắng chiều nhạt ngoài sân
Trở về Cali anh nghe nhớ nhung giăng sầu
Từ ngày xa em anh bỗng trở thành lặng câm
Ngày rời Paris anh hứa sẽ quay trở lại

Nghìn trùng xa xôi xa vút ngàn lời chờ mong
Bầu trời Cali hôm nay gió mưa giăng đầy
Kỷ niệm bên em anh đã gối đầu từng đêm
Ngày rời Paris anh đã để quên con tim.

đ.k.:
    
     Anh đi về anh nhớ bóng dáng người ở lại,
     Paris em yêu ơi.
     Anh nhớ em thật nhiều,
     Anh nhớ em thật nhiều
     người yêu ơi.

Buổi chiều sông Seine có gió lạnh về lập đông
Buổi chiều Cali cô đơn từng cơn rã rời
Từ ngày xa em thao thức trằn trọc từng đêm
Ngày rời Paris anh đã để quên con tim.


Đề Thiền Duyệt Thất

Võ Tá Hân
Thơ: Thích Nhất Hạnh
Gối nhẹ mây đầu núi
Nghe gió thoảng hương trà
Thiền Duyệt tâm bất động
Rừng cây dâng hương hoa

Ta thức dậy một sáng
Sương lam phủ mái nhà
Hồn nhiên cười tiễn biệt
Chim chóc vang lời ca

Đời đi về muôn lối
Quan san mộng hải hà
Chút lửa hồng bếp cũ
Ấm áp bóng chiều sa

Đời vô thường vô ngã
Người khẩu Phật tâm xà
Niềm tin còn gửi gấm
Ta vui lòng đi xa

Thế sự như mộng huyễn
Quên tuế nguyệt ta đà
Tan biến dòng sinh tử:
Duy còn Ngươi với Ta

Dễ Thương

Nguyễn Linh Quang
Dễ thương là nụ hôn đầu,
Ngại ngùng bối rối, ai đâu nào ngờ.
Nụ hôn, dù rất tình cờ,
Còn nguyên ở đó, để chờ môi ai.
Dễ thương là những gót hài,
Bàn chân em nhỏ, vết dài đời anh.
Tình yêu, màu đỏ, màu xanh,
Hài vàng em mãi loanh quanh giữa đời…

Dễ thương à… a… à… a ơi !
Dễ thương à… a… à… a ơi !
Dễ thương, cười nụ lả lơi,
Làm tim xao xuyến, muốn trao đôi lời…
Dễ thương à… a… à… a ơi !
Dễ thương à… a… à… a ơi !
Dễ thương, tay dắt tay mời,
Anh đưa em đến cõi trời riêng ta…

Dễ thương là màu son hồng
Ðể quên trên áo, anh không thèm chùi.
Nửa đêm, dù có ngủ vùi,
Màu son rực rỡ ngọt mùi môi ai.
Dễ thương là những sớm mai,
Tỉnh hồn thức dậy, thấy ngoài trời xanh.
Em ngồi xõa tóc bên anh,
Tình thơ ngây ấy đã thành trăm năm…

Để Trả Lời Một Câu Hỏi

Trúc Phương
Một nửa ba năm anh yêu tình áo giầy quân nhân
Đường xuôi quân ghé lại đôi lần
Bao nhiêu âu lo có hôm đã hỏi người yêu bẻ bỏng
Hay mơ anh vắng nhà “hỏi em có nhớ? ”

Trả lời anh yêu không gian còn bước thời gian đi
Một ngàn đêm nhớ nhiều mơ nhiều
Mưa khuya giăng tơ gió khuya hững hờ đèn khuya hiu hắt ngọn
Tương tư đôi lúc buồn vì anh vắng nhà.

ĐK:

Tình nước làm trai! Anh hiên ngang đối diện mặt trời
Chân qua chốn nào hương chất lên cao
Đã yêu lính trẻ ngày về ai tiếc gì.

Từ bàn tay tiên nắn nón từng nét chữ gửi cho anh
Để anh vui bước đường quân hành
Môi em đang xinh mắt em vẫn tình
Màu xanh vẻ nối đôi tim ghi dấu ngày đầu ta biết
mình!!!

Ðể Trọn Ðời Thương Nhớ

Ðức Trí
Người yêu ơi em có biết
Nhiều đêm cô đơn gối chiếc
Còn lại mình ta trong đêm xót xa nhớ em rất nhiều
Mà giờ hai lối cách xa đành thôi
ngày em xa tôi nước như ngừng trôi
gió như ngừng bay trên trời
Tình ơi sao như trái đắng
Giờ đây quanh ta trống vắng
Tìm về nơi xưa sông xanh hoang vu gió thu êm đềm
Lời nào bên nhau có quên được đâu nhớ chăng người hỡi
Và ta đã có nhau, những phút giây ngập tràn ân ái
những đêm về đường dài thức trắng
sát vai nhau trao nhau nụ hôn

Ðể rồi ta mất nhau, mất nhau vì cuộc tình lầm lỡ
mất nhau để trọn đời thương nhớ
mất nhau khi vẫn nhớ về nhau.
Người yêu ơi em có biết
Nhiều đêm cô đơn gối chiếc
Còn lại mình ta trong đêm xót xa
Nhớ em rất nhiều
Mà giờ em đã cách xa thật xa
buồn thương phôi pha rồi sẽ trôi qua
nhớ em anh nhớ trọn đời.

 

Đêm

Cung Tiến
Thanh Tâm Tuyền
 Moderato

Rồi những đêm nào chiến tranh đã quên
Con mắt đen niềm im lặng
Anh vẫn đi hoài ...
Anh vẫn đi hoài trong thành phố
Cô đơn ..
Trưa nắng cháy
Vào sâu trong ghế lạnh
Với máu trong tim
Chảy nhanh nhanh như máy móc đau ốm
Ở ... cuối đêm
Ở ... cuối đêm
Em rũ tóc nói những lời mê sãng
Những âm hiệu
Của mặt biển đen không
Tình yêu
Tuyệt vọng ...

Và những đêm nào chiến tranh đã quên
Con mắt đen niềm im lặng
Anh xé tóc em cùng những cành lá chết
Mùa thu ...ghi thương tích nơi cườm tay
Khóa chặt ..
Anh xô ngã em từ chóp đỉnh hạnh phúc
Khuôn mặt vỡ tan như cẩm thạch
Như nước mắt
Như muôn đời
Không hối hận
Mùa thu .. ghi thương tích nơi cườm tay  ..
ghi thương tích nơi cườm tay  ...

Con đường anh phải đi một mình
Trần truồng dã thú
Đón anh ở cuối đường
Hố sâu vĩnh viễn
Không có em
Hố sâu vĩnh viễn
Không có em
...
Bên kia bức tường
Anh bị nhốt trong trại hủi
Tiếng ngàn năm em gọi
Yêu nhau hết một đời
Hết một đời chưa thỏa
Còn kiếp nào gặp nhau?
Em nguyền rủa ..
Lời thằng du đãng ơ ...
Đừng ràng buộc thiên tài ...
Cho đi hoang ... làm cơn lốc .. bi thảm ..
Cho đi hoang ... làm cơn lốc .. bi thảm ..

Ðêm

Trầm Tử Thiêng & Trúc Hồ
Khi nắng chiều tan ánh đèn lên vuốt ve màn đêm...
Trong bóng hoàng hôn có lời tháng ngày đã hết...
Em với niềm riêng... với từng đêm thiết tha gì hơn...
Khi mối tình xưa đã vội thăng trong lệ hờn.

Repeat:

Ðôi khi giữa lặng im em vẫn nằm nhớ chút thương đêm...
Nhưng em vẫn biết tình anh là mây bạc gió... trong trời xanh
Em sống về đêm... với lời xa xót đau từng đêm...
Nên lúc chiều buồn... cõi lòng em thêm lạnh lùng...

Đêm Âm Thầm (Silent Night)

Gruber
Phạm Duy

Đêm âm thầm
Đêm Thiên Thần
Êm ru hời
Đêm sáng ngời
Bên Đức Chúa có Maria, Đức Mẹ Hiền
Ôi êm ái, bao dung, Chúa Thiên Thần
Xin hãy cứ êm ngủ trong đêm thánh
Cứ xin ngủ kỹ trong an bình.

Đêm Băng Giá

(chưa biết)
Tàn đêm vắng nước mắt rơi hằn tình chia xa.
Tiếng lá rơi ngỡ bước chân người về bên ta.
Đời càng đau buồn khi nhìn giữa đêm mưa chỉ mình ta khóc than.
Đã bao đêm trắng đêm, nỗi cô đơn khát khao mắt môi em một đời bên anh.
Người xa khuất để nơi đây một người trông mong.
Chốn xa xăm nhớ chăng em ngày nào bên nhau.
Giờ đã xa rồi đâu còn những môi hôn nồng nàn đêm giá lạnh.
Phút giây ta ngất ngây, dưới cơn mưa tả tơi,
xác thân em rã rời bên anh

ĐK:

Những đêm mưa đã in sâu cuộc tình đôi ta,
để đêm nay tiếng mưa như ngàn lời phôi pha.
Hỡi em yêu có nghe chăng lòng này đang giá băng.
Giờ người nơi nào xin người hãy cho ta lời yêu cuối.
Hỡi em yêu có nghe chăng lòng này đang giá băng.
Giờ người nơi nào xin người hãy yêu ta dù gian dối

Đêm Bây Giờ Đêm Mai

Trịnh Công Sơn
1.  Ôi đêm dài và cơn bão rớt
Trên giải đất quê hương khô cằn
Ôi bom đạn cày trên những xác
Trên đồng lúa hôm nay bỏ hoang
Ôi da vàng Việt Nam vỡ nát
xương thịt đó thiêng liêng vô cùng
Đêm bây giờ đêm quá hư vô
Ôi con người mang trái tim khô
Đêm bây giờ thắp sáng âu lo
Hai mươi năm buồn vui hững hờ

ĐK :

Đêm thôi dài Cho mai này người Việt hái lúa ngoài đồng chín
Đêm no lành Đêm thanh bình người Việt thấy tương lai rất gần
Đêm vui mừng Đêm tưng bừng người Việt hát cuối làng đầu phố
Đêm xa lạ Đêm chói lòa người Việt sống như chưa bao giờ

2.  Ôi đêm dài hỏa châu đốt sáng
Cho giòng máu trong con phai mầu
Ôi đêm dài Việt Nam buốt cóng
Xin cầm lấy con tim của nhau
Ôi da vàng Việt Nam cháy nóng
Đêm mở mắt nghe đêm kêu gào
Đêm bây giờ dã thú lang thang
Đêm bây giờ ma quái đi hoang
Đêm hãi hùng đêm tối mênh mông
Hai mươi năm là đêm không cùng

3.  Đêm mai nầy trời im tiếng súng
Cho mẹ hát ca dao trên đồng
Đêm mai nầy hỏa châu hết sáng
Cho mẹ thấy tương lai đàn con
Đêm huy hoàng trời mưa trút xuống
Ôi từ đó nghe như thiên đàng
Đêm mai nầy phố xá thênh thang
Quê hương đầy bóng dáng anh em
Đêm yên lành trong mắt trong tim
Khóc bên nhau bằng đêm vui mừng

Đêm Bơ Vơ

Duy Khánh
Đêm bơ vơ, thuơng ai đêm đợi đêm chờ,
Trơì bây giờ, trơì buồn nên trơì hay mưa,
Từ buổi em đi mang theo hoa buớm ngày xuân,
từng giờ chia ly, khi nào em nhớ anh không ??
Đêm bơ vơ thuơng ai đêm đợi đêm chờ,
Anh thuơng em, anh thuơng anh nhớ từng đêm 
Xuân ơi Xuân, Xuân ơi Xuân đã đi rôì,
Trơì bây giờ, bây giờ là trơì đông thôi,
Đành lòng sao em, ra đi không nói một câu .
Đành lòng sao em, gieo sầu gieo tủi cho nhau .
Đêm bơ vơ, thuơng ai đêm đợi đêm chờ,
Anh xa em, xa em anh nhớ từng đêm .

DK:
Đây men ruợu nồng dành cho nhau,
thy huơng dịu ngọn buổi ban đầu
Đây câu nhạc buồn cho em đó,
thay tiếng em cuời vút ngàn sau ....
Không gian mịt mờ tìm nơi đâu ??
Đêm đêm gục đầu chuốc cung sầu .
Xa phuơng trời nào xin em hiểu
anh vẫn tôn thờ bóng hình em!
thuơng em, bao đêm thuơng bận bên lòng,
Vạn buớc đời, em về chốn nào xa xăm ??
Đừng để cho nhau thiên thu câu hát sầu đau .
Đừng để cho nhau ân tình câm nín chôn sâu .
Anh xa em như chim xa biệt cây rừng,
Mai em về, Mai về Mai nhé em

Đêm Buồn

Văn Phụng
Ca Dao
Habanera
2/4
Đêm qua ra đứng bờ ao
Trông cá, cá lặn, trông sao, sao mờ
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai
Buồn trông chênh chếch sao Mai
Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ

Đêm đêm tưởng giải Ngân Hà
Ngôi sao Tinh Đẩu đã ba năm tròn
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Tào Khê nước chảy vẫn còn trơ trơ

Đêm qua ra đứng bờ ao
Trông cá, cá lặn trông sao, sao mờ
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai
Buồn trông chênh chếch sao Mai
Sao ơi, sao hỡi nhớ ai sao mờ

Đêm Buồn

Hoàng Thi Thơ
Chậm - buồn mênh mông

Đêm buồn về con chim lên tiếng hát
Ta bồi hồi thấy lòng nhớ xót xa ...
Đêm buồn về hồn ta đi như lạc
Vào cõi trời nào một mình em với anh

Đêm buôn về ta tương tư tiếng hát
Nghe giọng buồn ta thường nhớ tới ai ...
Đêm buồn về hồn bao la sa mạc,
Và đêm buồn về một mình ta với ta ...

Đêm buồn về nào ai đó nào ai đó?
Thế ra là bàn chân gió cuốn lá khô!
Đêm buồn về lòng thương nhớ, lòng thương nhớ ...
Nhưng chắc gì người đó nhớ thương ta

 

Đêm buồn phố thị

(chưa biết)
Khi phố nhỏ lên đèn, chìm dần trong đêm, lạnh bước chân,
đơn bóng đường trần. Mà lòng tái tê, xa vắng vọng về,
men đắng nào, cho vơi những thương đau.

Em đã bỏ ta rồi, từ ngày em đi, thành phố xưa,
như quên mất nụ cười
Từ ngày em đi, mây gió gọi về,
những đêm trường, như tang tóc đìu hiu

ĐK:
Em còn, nhớ những ngày xưa, ngày xưa đó em,
ta cùng chung đường về, mình cầm tay nhau.
Trời khuya, gió mưa, trăng tàn trên lối nhỏ,
mình vui suốt đêm thâu.

Nay dáng nhỏ xa rồi, chỉ còn ta thôi,
về với ta, trên suốt nẻo trần.
Mà đường trần ai hay, cay đắng đọa đày,
kỷ niệm này, đã xa vút tầm tay.


Ðêm Buồn Tỉnh Lẻ

Tú Nhi - Bằng Giang

Nhịp 4/4 Điệu Boléro Hợp âm La thứ

1.

Đã lâu rồi đôi lứa cách đôi nơi tơ duyên xưa còn hay mất
Mái trường ơi em tôi còn học nữa hay ra đi từ độ nào
Ngày xưa đó ta hay đón dìu nhau đi trên con đường lẻ loi
Mấy năm qua rồi em anh không gặp nữa
Bao yêu thương và nhớ anh xin chép nên thơ vào những đêm buồn

Điệp khúc

Mưa mưa rơi từng đêm
Mưa triền miên trên đồn khuya
Lòng ai thương nhớ vô biên
Anh ra đi ngày đó
Ta nhìn nhau mắt hoen sầu
Không nói nên câu giã từ

Mong anh mong làm sao
Cho tình duyên không nhạt phai
Theo năm tháng thoáng qua mau
Yêu, yêu em nhiều lắm
Nhưng tình ta vẫn không thành
Khi núi sông còn điêu linh

2.

Ở phương này vui kiếp sống chinh nhân nhưng không quên dệt mơ ước
Ước ngày nao quê hương tàn chinh chiến cho tơ duyên đượm thắm màu
Và phương đó em ơi có gì vui xin biên thư về cho anh
Nhớ thương vơi đầy, đêm nay trên đồn vắng
Thương em anh thương nhiều lắm, em ơi biết cho chăng ... Tỉnh lẻ đêm buồn

Đêm Chia Ly

Nhật Vũ
Thơ : Phạm Ngọc

4/4 _ Slow

1.
Thôi cũng đành chia tay
Một lần rồi phôi pha
Bóng người về nơi đâu
Cuối đường riêng bóng tôi

2.
Mong manh như áng mây
Chia tay ai có hay
Xót xa trong tiếc thương
Hoang vu con nắng gầy

Điệp khúc:

Nhớ ai nên phố mưa
Khóc ai đêm tiễn đưa
Hắt hiu bao ước mơ
Biết tìm đâu dấu xưa

3.
Trăng khuya như vỡ tan
Vết thương ta đã mang
Tiễn người về hoang vắng
Đêm chia ly ngỡ ngàng...

Đêm Chia Tay

Mai Anh Tuấn
Tay đan tay khóe mắt bối rối
Mắt bối rối lúc tim chơi vơi
Thấy chơi vơi giữa vùng bóng tối
Nỗi thất vọng chẳng thốt nên lời
Nghe rung rung nửa tiếng tôi cười
Lạnh lùng đêm phố vắng xa xôi
Trên vũng nước ánh sáng hấp hối
Gót bước chân chậm người cách xa người

Lời, thôi nín câm
Ngỡ ngàng theo dấu chân
Trở lại đời lẻ loi
Mai đây rồi khao khát cũng quên âm thầm
Sương bay bay rơi đẫm mái tóc
Tóc quyến luyến mắt ai long lanh
Mắt thắc mắc cố nén tiếng khóc
Bỗng bắt gặp lệ đổ đôi giòng
Thôi hết rồi
Thôi, thôi, thôi hết rồi ...

Đêm Chia Xa

(chưa biết)
Đêm chia xa âm vang tiếng hát ...
Đêm thiết tha bao ngày tháng qua !
Đêm hoang mang thương hoài mùa trăng ...
Đêm chắt chiu dáng nghìn sao băng ....
Em bây giờ ! buồn riêng một nơi...
mùa thu tàn hơi...vàng lá rụng rơi......
Anh bây giờ nhịp bước chơ vơ...
Đêm là rời rã......ngày là xót xa ....!!!!
Ta buông nhau... em xanh nước mắt !
Ta mất nhau... anh vạn nỗi đau ...
Trong mưa bay anh dài cơn say ....!
Nghe lắng sầu cơn mộng qua tay ...!!!!!!
Trong mưa bay anh dài cơn say !
Nghe lắng sâu ... cơn mộng qua tay

Đêm Chợ Phiên Mùa Đông

Lê Uyên Phương
Hoa ngân vang lời ái ân
Môi say cười gío Đông
Em mơ lời tha thiết ân cần
Sao sao ơi chờ gío đưa
Thì thầm trong bóng đêm dịu êm
Nghiêng cánh hoa chờ dư âm xa
Trong bóng đêm màu môi phôi pha
Nhưng mắt em ngời lên sao sa
Buồn như gío Thu vừa qua .

Sau lưng em đèn kết hoa
Mái tóc lộng gío xa
Em say ngàn câu hát chan hoà
Nhưng em ơi lòng cách xa
Nhạc buồn như tiếng  ca đường khuya
Sao hỡi sao đừng rơi trong đêm
Mây hỡi mây đừng trôi qua nhanh
Như mắt môi tình yêu đang xanh
Rồi như lá hoa đầu Thu .

Ơi gío rung ngọn đèn vàng
Ôi gío theo  lòng rộn ràng
Mơ môi em hoa thơm trinh nguyên
Mơ tay em mang bao yêu thương
Biết đâu rằng !
Rồi mờ hơi sương .

Trên phố khuya âm thầm trong gió Đông
Trên phố khuya âm thầm như ngóng trông
Mắt thơ ngây màu môi sẽ phai nhanh
Tuổi yêu thương còn xanh .

Trong đêm đen tìm bóng em
Xanh xanh màu áo em
Nghiêng nghiêng màu tóc ngắn hoa cài
Môi xinh xinh lòng vắng tanh
Dịu buồn như mắt em còn xanh .

Em hỡi em đừng mơ Thu qua
Như áng mây chiều mau phôi pha
Như gío Đông thường mang đi xa
Một nụ cười thoáng qua .

 

Đêm Chôn Dầu Vượt Biển

Châu Đình An
Đêm nay anh gánh dầu ra biển anh chôn
Anh chôn, chôn hết cả những gì của yêu thương
Anh chôn, chôn mối tình chúng mình
Gửi lại em trăm nhớ ngàn thương
Hò ơi! Hò ới! tạm biệt nước non.

Đêm nay đêm tối trời anh bỏ quê hương
Ra đi trên chiếc thuyền
Hy vọng vượt trùng dương
Em đâu đâu có ngờ đêm buồn
Bỏ lại em cay đắng thật thương
Hò ơi! Hò ới! tạm biệt nước non.

Anh phải bỏ đi thắp lên ngọn lửa hy vọng
Anh phải bỏ đi để em còn sống
Anh phải rời xa mẹ Việt Nam đau đớn
Quê mình rồi đây em có đợi chờ
Anh tạm rời xa nước non mình yêu kiều
Ô người thân yêu người quen hàng xóm
Mong vượt biển Đông mà lòng anh tan nát
Núi mờ mờ xa ôi ngọn núi ở quê hương!

Đêm nay anh gánh dầu ra biển anh đi
Ra đi trên sóng cuộn thấy gì ở quê hương
Xa xa ôi núi mờ xa dần
Một giọt nước mắt khóc phận thân
Hò ơi hò ới phận kẻ lưu vong
Hó ơi hò ới phận kẻ lưu vong

Đêm nay trên bản đồ có một thuyền ra đi
Hiên ngang trên sóng gào tự do đón chào
Xin chào tự do với nỗi niềm cay đắng
Nhìn lại bên bờ nước non mình muối mặn
Khóc nghẹn ngào !!!
Hò ơi! Hò ới! tạm biệt nước non
Hò ơi! Hò ới! tạm biệt nước non
Hò ơi! Hò ới! tạm biệt nước non
Hò ơi! Hò ới! tạm biệt nước non...

 

Đêm Cô Đơn

Trung Kiên
Lặng nhìn khói sương trắng, mơ dáng quen về bên nói cười.
Lạc loài giữa năm tháng, mang vết thương cuộc tinh dở dang.

Làm gì để quên lãng, lời ai hứa: Yêu em triền miên
Bao nỗi đau dày vò trái tim phai úa theo thời gian.

Mặn nồng ái ân cũ bay tít xa, người đi khuất rồi.
Thì thầm hỏi mây gió: Ai có hay lòng này vỡ tan?

Bởi vì quá nhung nhớ, mình em lẻ loi trong hoàng hôn!
Đi đến nơi hẹn hò thuở nao, ngẩn ngơ sầu.

Đêm cô đơn, căn gác im lìm, ngược về quá khứ nghe buồn tênh.
Đêm cô đơn, hoang vắng tâm hồn, môi xanh xao, nhạt phai màu mắt.

Đêm cô đơn, em viết thơ tình. Màu mực tím thiết tha chờ mong
Qua cơn giông, em sẽ bên người, được chung sô'ng yêu thương trọn đời !!!!

Đêm Cô Đơn

Nguyễn Nhất Huy
Một mình giữa đêm tối
thương nhớ em về nơi xứ người
Một mình giữa đêm tối
nghe nỗi đau lạc loài biển khơi.

Dòng đời đã thay đổi
còn ta đứng cô đơn chờ ai
Khi mái hiên buồn đầy lá rơi
nghe nhớ thương, còn đây....

Một mình giữa đêm tối
thương cánh chim về nơi cuối trời
Dòng đời đã thay đổi
những tháng năm tình đầu chóng nguôi.

Người về chốn xa ấy
còn ta đứng cô đơn chờ ai
Nghe mái hiên xạc xào lá rơi
ngỡ em về..........

Đêm cô đơn mơ tiếng em cười
chợt thành phố nhớ đôi tình nhân
Ôm thương yêu trong cánh tay này
mơ ngày xưa nụ hôn nồng cháy.

Đêm cô đơn anh thấy em về
để lạnh giá buốt đôi bàn chân
Đêm cô đơn em đã đi rồi
giọt mưa rớt bên hiên ngậm ngùi.
Đan Trường & Cẩm Ly trình bày

Đêm Cô Đơn

Jimmii J.C. Nguyễn
Lanh Ngoc Tam
Đêm cô đơn mình tôi cất bước
Đường về khuya lặng nghe nỗi sầu
Trong tim tôi chợt nghe nhói đau
Đời ơi rồi đây tôi biết về đâu
Cuộc tình nào vừa qua
Để giờ đây mình tôi lẻ bóng

Đường về nào ai có hay
Bước chân buồn tênh tôi dặm lên những đắng cay
Một mình tôi lẻ loi
Trời hôm nay đầy sao
Ngọn đèn khuya chờ ai mà giờ soi hắt hiu
Lòng ta nghe buồn thiu

Mộng trôi đi về đâu
Một mình đi vào đêm mà lòng nghe xót xa
Tình yêu ơi gieo chi nỗi nhớ nhung
Để trong tim tôi bao nhói đau người nơi nao
Ngày xa xưa ru tôi quên tháng năm
Kiếp sống đơn côi bơ vơ vắng em

Giờ ta đi về đâu ơi trời đêm vắng buồn
Chiếc bóng đơn côi lang thang cùng với tôi
Đời trôi đi về đâu đôi bàn chân rã rời
Cúi xuống ta nghe những dấu chân
Đã mỏi mòn.

Đêm Cô Đơn

Ngọc Trọng
Khi tình yêu đến, đến trong bình yên
Tâm hồn cô đơn, bỗng vui hồn nhiên.
Ôi, đời nở hoa, những đóa hoa yêu
Vòng tay ấm áp đôi môi kề, một kiếp sống đam mê.

Khi buồn vương vấn những đêm trời Đông.
Khi tình bay xa, biết ai đợi mong.
Ôi, đời quanh ta vẫn mãi quay cuồng
Từng đoàn xe lướt mau trên đường, một cõi đau niềm riêng.

          Đôi ta đã lỡ đi thật xa
          Đêm, đêm thức trắng ôm tình ta.
          Rồi ngày mai tới mưa lẻ loi.
          Tim ta đau xót nhớ thương người.
          Đêm nay phố cũ không còn thân.
          Một mình ta bước trong buồn tênh.
          Ngày nào đưa đón đôi tình nhân.
          Cùng dìu nhau theo nhịp say đắm.

Mưa còn rơi mãi, tiếc thương đời hoa.
U tình bao la, thắm trong hồn ta.
Em về nơi xa những bước chân qua
Còn nhung nhớ ái ân ngọc ngà, tình mãi ôi đậm đà.

Đêm Cuối

Ngọc Sơn
Ngày mai hai đứa xa nhau thật rồi
Còn đây đêm cuối nói cho cạn lời
Nghe thời gian đi qua mau
Nỗi buồn chợt dâng lên cao
Người ơi ! Biết chăng lòng đau
Đường chia đôi ngã xa xôi mịt mùng.
Ngưòi vui duyên mới riêng tôi lạnh lùng.
Khi thuyền rời mang thương yêu
Bỏ lại dòng sông cô liêu
Tội cho khách sang đò chiều

Tình ngỡ chết đuối, cho người quên môi cười
Tàn đêm đau phận người, biết rằng làm sao nguôi
Thôi hết rồi nhìn nhau lần cuối
Nghe trái sầu rụng trong lòng tôi
Dấu tâm sự phút giây lìa đôi
Đừng quên anh nhé ! Hương xưa một thời
Tìm trong dĩ vãng cơn mê gọi mời
Một lần tình yêu ly tan.
Một đời người vui cao sang
Còn tôi khóc duyên muộn màng (bẽ bàng).

Đêm Cuối Cùng

Phạm Đình Chương
Nhịp 3/4 Rất chậm, đau đớn
1.
Đêm nay đêm cuối cùng gần nhau.
Lệ buồn rưng rưng,  lời hát thương đau.
Nhịp bước bâng khuâng ngoài phố lạnh.
Giọt sầu rơi rớt hồn phiêu linh.
Nắm tay không rời
Cố hé run run môi cười.
Lúc chia tay bên trời tiếc thương.
Em ơi đêm cuối cùng gần nhau.
Hẹn rằng một ngày mai nối mộng ban đầu.

2.
Em ơi đừng khóc sầu chia ly.
Vì lệ tuôn rơi làm héo xuân thì.
Dù đêm sâu như hồn chúng mình
Dù quan san cách trở mong manh.
Hãy tin một niềm
Nỗi nhớ nhung xưa ven tuyền.
Sẽ cho ngày về thắm duyên.
Em ơi đêm cuối cùng gần nhau.
Sợ rằng một ngày mai giấc mộng không thành.

 

Đêm Dài Chiến Tuyến

Lam Phương
Một đêm dài nhớ em, một đêm dài trắng đêm
Nhìn sao rừng nhớ em, nhìn núi đồi thấy em, người anh yêu trọn đời

Từ khi mình biết nhau, đời ta đẹp biết bao
Giờ vui đời chiến binh, bạn anh là gió sương, quê anh là muôn phương

Nếu hôm xưa không đến tìm em với muôn lời nồng say
thì giờ trong bóng đêm tình đâu vấn vương
Và tìm ai nhớ thương
Đêm nay gối súng viết lên dòng thư gởi em
Viết cho em, trao cả về em
Viết trong vạn niềm say vì đời trai gió sương
ngoài kia núi sông, thì tim này dâng cả em
anh xin một điều, là mình đừng dối lừa nhau, đừng gây niềm kỷ niệm khổ đau, vì thư hồng vẫn trao

Ngày duyên mình sánh đôi, ngày nước Việt hết chia phôi, ta cũng còn đơn côi

Ðêm Dài Cho Một Kỷ Niệm

(chưa biết)
Ðêm dài mãi mưa còn buồn trên phố
Kỷ niệm về nước mắt cũng trông theo
Hoa mộng phai trong nước mắt khô rồi
Kỷ niệm còn áo xưa buồn mắt ai

Về đi em kỷ niệm cũ nhớ môi người
Về đi em như tiếng hát nào nhung nhớ
Em còn đó cỏ cây vang động
Em đi rồi chiều xuống hư vô

Ðã nhiều đêm ta nhìn đèn thao thức
Hình hài gầy bạc trắng tóc sương đêm
Ta gọi tên yêu dấu đã xa người
Khóc cuộc tình cuốn theo giòng nước trôi

 

Đêm Đô Thị

Y Vân
Màn đêm xuống dần, muôn ánh đèn đột nhiên như ngời sáng
Kìa bao phố phường, bao mái lầu chìm trong bóng đêm
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Đời đẹp quá á a à á a a bài thơ

Đường đi lối về cơn gió lùa ngả nghiêng bao tà áo
Và bao mái đầu không vướng sầu kề vai bước mau
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Lòng thầm nhớ ơ....người yêu.

Đ.K.:

Người em gái, đương thì tròn trăng mới, như nhiều trang
giấy, trong lòng còn trong trắng, thơ ngây
Người trai tráng, yêu cuộc đời tươi sáng, bước chân, say
sưa đi trên đường..

Tình yêu đón chờ, đêm tối về dìu nhau trên đường phố
Dịu hương tóc thề, vai sát kề đời như giấc mơ
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Lá lá lá lá la la, lá lá lá lá la
Để lòng nhớ ơ.....thành đô....

 

Đêm Độc Thoại

Từ Công Phụng
Rồi anh buồn đếm sao trời bước đi.
Đi trên môi mềm và chẩy trên ngàn suối tóc lưng thềm.
Nhẹ với tầm tay lên cuối trời gọi mắt em dịu hiền nhìn anh như thầm nói.
Ngàn kiếp không phai niềm luyến thương,
Ô ! sao em buồn chỉ nhìn thôi và không nói năng gì.
Còn đó vòng tay đan tuổi mộng đẹp mắt thiên thần nhoà trong ánh sao đêm.
Ôi ! tiếng hát em đêm nào mọc cánh bay đi lạc vào vùng trời mưa lạnh ngắt.
Ôi ! những cánh tay đem buồn ghì lên vùng tuối trắng rót sầu trên tiếng hát đi hoang.
Ngày đã xa nhau rồi đó em.
Ô hay ! bây giờ còn mình anh ngồi đan ngón tay gầy.
Ngày đó dìu nhau trong khoảng chiều, giờ cách nhau rồi mình anh thấy cô liêu.

Đêm Đổi Màu

Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Tình yêu xưa đã ra đi về nơi mịt mù.
Còn riêng tôi lặng nghe tiếng chân thời gian.
Biết không người
Một mình anh thầm quay bước đi trong đêm tình đã rời xa
Lắng nghe niềm đau.
Ngày hôm qua có em đời ta tuyệt vời, mình cho nhau một giây phút yêu nồng say.
Có ai ngờ cuộc đời như một cơn sóng xô tan bao đêm bình yên thuở nào.
Để em giờ đây lạc giữa hai lối đi mịt mù.
Rồi em đã quên tiếng yêu ban dầu

ĐK:

Hôm nào em ra đi nụ hồng vẫn đậm nét trên bờ môi.
Ngày tháng dần trôi tàn phai hương sắc của loài hoa thưở nào.
Em vui trong đam mê cuộc đời với những đêm đổi màu.
Men say nào biết đời em để em cố quên lối về (úa phai sắc màu)

Đêm Đông

Nguyễn Văn Thương
Kim Minh

1 .
  Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống
   Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông
   Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời
   Cùng mây xám về ngang lưng trời
   Thời gian như ngừng trong tê tái
   Cây trút lá cuốn theo chiều mây
   Mưa giăng mắc nhớ nhung, tiêu điều
   Sương thướt tha bay, ôi! đìu hiu

Đêm đông, xa trông cố hương buồn lòng chinh phu
Đêm đông, bên song ngẩn ngơ kìa ai mong chồng
Đêm đông, thi nhân lắng nghe tâm hồn tương tư
Đêm đông, ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng
Gió nghiêng, chiều say
Gió lay ngàn cây,
Gió nâng thuyền mây
Gió reo sầu miên
Gió đau niềm riêng
Gió than triền miên
Đêm đông, ôi ta nhớ nhung
Đường về xa xa
Đêm đông, ta mơ giấc mơ, gia đình, yêu đương
Đêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương
Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà

2
   Đời như vô tình ta ngao ngán
   Non nước thê thảm mang cảnh tang
   Thân lãng du cô liêu chán chường
   Về đâu giữa trời đông đêm trường
   Sầu lên khơi hồn quê lai láng
   Ta van gió nhân mưa ngừng than
   Cho ta lắng tiếng vang muôn lòng
   Rên rỉ qua không gian buồn mong


Đêm Đông Lạnh Trời Mưa Xuống

Phạm Anh Dũng
Boston

Đêm đông lạnh bên đường vắng
Công viên buồn ánh đèn trắng
Bầy chim đã rũ trên cành
Trời mưa xuống, ai xa dần ...

Đêm đông lạnh mây lạc bến.
Ghế đá buồn không người đến.
Người phiêu lãng đã xa vời.
Trời mưa xuống lá rụng rơi ...

Đêm đông lạnh ai đàn trong gió.
Âm điệu buồn xóa nhòa vần thơ.
Và về đâu bao cánh sao mờ?
Và tìm đâu bao nghìn ước mơ?

Đêm đông lạnh, con thuyền không bến
Trong sương mờ tiếng hát lênh đênh:
Cuộc tình xưa tiếc mấy cho vừa,
Ngàn lời gió đưa mộng vào mưa ...

Đêm đông lạnh em ngồi đó
rũ tóc buồn bên trời gió
Ngàn cây lá rớt bên thềm
Trời mưa xuống trên vai mềm

Đêm đông lạnh ôi lạnh giá!
Tiếng guốc buồn xa vội vã
Giòng sông cũ nước cuốn trôi.
Trời mưa xuống ... Thấm ... bờ ... môi ...

Đêm Gành Hào Nghe Điệu Hoài Lang

Vũ Đức Sao Biển
Dưới trăng, dòng sông trôi rất dịu dàng.
Như dải tơ vàng xuôi về biển Đông.
Gành Hào ơi nữa đêm ai hát lên câu hoài lang.
Vầng trăng nghêin xuống trên vạt rừng tràm.
Xề u xế u liu phạm.
Dây tơ đàm kìm buông thiết tha.
Xề u xề u liu phạn. Đưa cung đàn về trên bến xưa.

Đường dù xa ong bướm, xin đó đừng phụ nghĩa tào khang.
Đêm luống trông tin nhạn, ngày mỏi mòn như đá vọng phu. Vọng phu vọng, luống trôn tin chàng.
Lời ai ca, dưới ánh trăng này.
Rừng đước mênh mông đêm
Gành Hào chơt thương nhớ ai.
Ngày ấy ra đi, con sông buồn tím một dòng trôi.
Bạc Liêu ơi, có nhớ chăng người.
Thuở ấy thanh xuân, trăng
Gành Hào tròn như chiếc gương.
Giờ tóc pha sương, qua Gành hào tiếc một vầng trăng

Đêm Giã Biệt

Vũ Thư Nguyên
Thơ: Cát Biển

SLOW, tha thiết....

Vùng hoang dại sông muộn phiền chảy siết
Đêm giã từ đau ngấn lệ chia ly
Đôi mắt đọng gương hồ thu diễm tuyệt
Em giăng sầu vướng mắc bước người đi

Sông dĩ vãng thuyền quê hương diệu vợi
Lóng lánh ước mơ mộng mị cõi trời
Em ở lại bên cầu đan tuổi mộng
Ta nổi chìm xiêu bạt sóng trùng khơi

Đi để thấy gió đông về buốt giá
Đi nghe hồn rơi lá rụng mù sương
Đi phố vắng chân khuya sầu viễn xứ
Đi khô gầy hao bóng nguyệt vầng dương

Cho ta nhé nụ hồng hoang hé nhụy
Lối đi về hương gấm mộng ngất ngây
Chân gót ngọc thướt tha men cành liễu
Mắt hồ thu xoa dịu kiếp------ lưu đày

Để ta về bờ yêu thương vụng dại
Tim dạt dào mộng ảo lối thiên thai
Quyện say đắm hồn nhiên ngày mới lớn
Uống ngụm nồng thần thoại tuổi làm trai

 

Đêm Giã Từ

Y Vân
Mưa buốt lạnh trong đêm đứng trên thềm ga vắng
Hắt hiu ngọt đèn vàng em tiễn anh
Mưa ướt mềm đôi vai biết bao điều chưa nói
Biệt ly sầu vời vợi có gì vui

Mưa gió lạnh tim ta nói sao bằng thương nhớ
Có chăng là lệ nhòa trên nét mi
Mưa gió lùa qua hiên giữa khi mình lưu luyến
khi tiếng còi lạnh lùng xé màn đêm

Quyến luyến anh còn đứng chưa lên đường
Nhớ tiếc trong lòng mãi qua đêm trường
Ánh sáng cây đèn soi trên thềm
Còn đó chăng là bóng em và bóng đêm

Anh nói gì bên em biết bao điều thương mến
Cũng chưa bằng một lần em tiễn anh
Anh bước vào toa trong mắt không rời ga vắng
Trời mưa chỉ làm buồn chúng mình thêm

 

Đêm Giã Từ Đà Lạt

Trần Quan Long
Hoàng Ngọc Ẩn

Năm nay xứ lạnh giao mùa sớm
Gió lạnh đêm tàn đã thoáng qua
Trong ánh đèn đêm đêm ngà nằm
Ngậm ngùi ta nhớ chuyện xa xưa
Ta đã say mê điệu nhạc buồn
Ðàn lên người nghệ sĩ cô đơn
Hát lên tiếng hát buồn xưa cũ
Ðể gợi lòng người thương nhớ thương
Vẫn ánh đèn đêm đêm ngà ngọc
Ai dìu ai qua bước lâm thôn
Ðàn ai réo rắt từng cung bậc
Ai oán chi ai điệu rã rời
Xin được mời em một bản này
Rồi mai hai ngả sẽ chia tay
Rồi mai trên nẻo đường sương gió
Kỷ niệm vơi đầy trong mắt say
Ðà lạt về khuya sương xuống lạnh
Vai gầy nghe thiếu một vòng tay
Bờ môi thèm thuồng từng hơi ấm
Nỗi nhớ niềm thương chất ngập đầy

 

Đêm Giáng Sinh

Phương Uyên
Ðêm thật vui người người ca hát
vang tiếng chuông ngân nga
vui phố phường lung linh nhìn đèn hoa
khắp nơi đón giáng sinh năm nay đã về

RAP:
Ring ta ra ring ting chuông đang ngân vang nơi nơi
Bê-lem đang lung linh, ôi! thiên thần Chúa
Ring ta ra ring ta vui chơi đêm Noel
vang câu ca đêm nay là, là ring ta-ring

Chu chu chu, oh eh oh! Chúa đa sinh ra đời
Chu ... oh eh oh! Vui thật vui khắp nơi
Chu ... oh eh oh! Hát vang câu ca trong giáo đường
Chu ... oh eh oh! Ta tạ ơn vì ...

Ta không quên đêm nay
Chúa đã sinh ra đời mang niềm vui về cho khắp nơi
Ta vui chơi đêm nay
Khắp nơi nơi vang lừng lời cầu nguyện bình yên nhân thế
eh oh .... 

Đêm Giao Thừa Vắng Em

Chu Minh Ký
Ðêm nhẹ buông dần
Nhìn con đường phố vui
Ánh đèn muôn màu
Một mình đi trong đêm chợ hoa đông người
Mà lòng chơi vơi, cô đơn quá !
Hỡi em, giờ ở nơi đâu đêm này, đêm Giao Thừa ?

Ðêm càng khuya dần
Ngoài kia đường phố quen
Bóng người thưa dần
Ngồi chờ em đêm nay cùng đón Giao Thừa
Rộn ràng chung quanh nghe tiếng pháo
Hỡi em, nào có hay chăng đêm này, đêm Giao Thừa ?

Ðêm nay, đêm Giao Thừa
Ðêm nay, đêm Giao Thừa vắng em !
Ðêm nay, đón Giao Thừa
Ðêm nay, đón Giao Thừa không có em, người yêu ơi !

Tình yêu khi cách xa
Càng thêm yêu thiết tha
Giao Thừa qua rồi !
Ngày mai trời nắng lên, Xuân đẹp chan hòa
Dù mùa Xuân nay không cùng nhau xum vầy
Mà tình yêu trong tim luôn nồng cháy !
Hỡi em, bài hát cho em đêm này, đêm Giao Thừa !

Ðêm nay, đêm Giao Thừa
Ðêm nay, đêm Giao Thừa vắng em !
Ðêm nay, đón Giao Thừa
Ðêm nay, đón Giao Thừa không có em, người yêu ơi !

Bài hát cho em đêm này !
Lời chúc cho em đêm này !

Đếm Giọt Sầu Rơi

Ngoại Quốc
Giọt mưa khuya sầu rơi
vào trong tim nỗi đau tháng ngày
Chia tay nhau đã tròn mấy trăng
Người ra đi bỏ ta vào cơn mơ với bao buồn thương
Khi ta không biết dối một lời

Tình cho ta vết thương người đem cho ta nỗi đau
Còn đâu khi đón đưa về chung lối
Còn mây kia cũng qua đường xưa thân yêu biết bao
Dù lạnh lùng một bóng đơn côi

Tình yêu ơi thời gian làm sao đong nỗi đau tháng ngày
Khi trong tim khắc sâu bóng ai
Giọt mưa khuya lại rơi giọt buồn ơi đến bao giờ đây
Cho vơi đi nỗi nhớ về người

Đêm Hà Nội

Hoài Thái
Năm tháng đi xa
Nhớ hương đêm Hà Nội
Nhớ hương dạ lan ngõ vắng sấu trắng hè
Đường rợp phố cây
Tiếng ve vàng lá me yêu làm sao những đêm Hà Nội
Ô cửa sổ chìm trong giấc ngủ dãy đèn đường lặng im
Hà Nội đêm
Từng ngõ thơm mùi hoa sữa, gió lạnh đêm ôm hương hoa sữa
Lang thang làm sao quên góc phố than hồng
Những đêm mưa cùng ngồi bên nhau thơm mùi ngô nướng
Đêm trôi, gió lạnh se tan vào từng ngõ Hà Nội
Đêm Hà Nội đêm, đêm bừng sáng Hà Nội lung linh

Năm tháng đi xa
Nhớ bao đêm Hà Nội, nhớ ai cùng ai trên phố vui bước dưới hè
Đường ngợp phố đông những đêm tìm nhớ ai quang Hồ Gươm
Bóng cây soi mặt hồ bao kỷ niệm màu qua lá đỏ
Gió chuyển trời vào đêm Hà Nội ơi
Từng mái phố hoen màu xưa nhớ bên hồ Tây trăng nghiêng bóng
Mong ai đêm về khuya phố vẫn mưa hoài suốt canh thâu
Cùng ngồi bên nhau ôn chuyện năm cũ
Mưa rơi, gió lạnh se tan vào từng ngõ vắng
Hà Nội đêm đêm bừng sáng Hà Nội đẹp lung linh

 

Đêm Hạnh Ngộ

Trầm Tử Thiêng
Chúa sẽ đến trong đêm nay
 Bởi loài người còn đoạ đày
 Nhọc nhằn từ năm sơ khai
 Đến giờ thành chuỗi sầu dài
 Chúa sẽ đến trong đôi tay
 Chắp cánh với lời nguyện cầu:
 Xin thương nhau trọn tình đầu
 Chúa sẽ đến trong cơn mơ
 Của người mẹ hiền đợi chờ
 Được nhìn đàn con ngây thơ
 Xoá mờ sầu đau hận thù
 Với những ước mơ trong tay
 Bao nhiêu mong đợi ngày này
 Chúa sẽ đến trong đêm nay

 Khi mẹ nhìn con
 Chúa về trong đôi mắt
 Khi anh gặp em
 Chúa ngự trên đôi môi
 Chúa trong lời ngọt ngào
 Chúa trong tình trìu mến
 Chúa trong vùng bao la

 Chúa vẫn đến khi sang đông
 Cam chịu một đời lạnh lùng
 Mở rộng vòng tay bao dung
 Đưa người trọn bước đường trần
 Với những ước mơ trong tay
 Tin yêu cho trọn lời này:
 Chúa sẽ đến trong đêm nay.

Đêm Hoa Đăng

Cung Tiến
Moderato con spirito

Một đêm giữa mùa vui liên hoan.
Nhạc thu cao vút trời vui thế nhân,
Và đêm mênh-mông toàn trăng,
Đầy vơi ta lắng hồn nghe ý xanh.
Đêm thoát hình nghe muôn tình,
Dâng tiếng ca hoà-bình,
Ôi tiếng ca tâm-tình,
Không chết trong tuổi xanh.

Trên đường vào thôn vắng,
Vương dầy đặc tơ-trăng,
Tưng-bừng Hội Hoa Đăng,
Muôn ánh đèn hoa, muôn tiếng cười, muôn tiếng ca.
Lòng ta như mới nở muôn cánh hoa.
Gần xa, tha-thiết đây hồn quê lắng trong hồn ta,
Ôi hồn trăng chết trong hồn hoa.
Mùa thu đã chín,
Hàn-giang ngoài bến mơ-hồ tình sóng vô bờ.

Tình tha-thiết lời vang bến ngân,
Tiếng ca hò vượt mây trắng,
Gió đưa lời về cung vắng,
Gió mây bềnh-bồng cuốn theo trăng vàng,
Đó đây rộn-ràng hát ca tưng-bừng.
Đào-Nguyên nơi nao ?
Ôi suốt đời ta mến yêu.

Mùa trăng héo rồi, hoa đã rơi,
Nhạc thu chưa hết lời thương nhớ ai.
Một đêm hoa-đăng xa-xôi,
Đào-Nguyên không lối về, quên ái-ân.
Thôi khép rồi lối xuống trần,
Hoa trắng rơi mấy lần,
Xao-xuyến nghe xa gần
Tiếng hát thương tuổi xuân.

Đêm Hoang

(chưa biết)
Đường về đêm nay cô đơn mình tôi
Bước chân hoang đi về đâu
Đường thênh thang thành phố cũ hôm nào
Người say đắm tay đan vòng tay
Người yêu ơi nay về đâu
Người có biết rằng đêm nay ta buồn.

Đường này ngày xưa ta hay chờ nhau
Phút yên vui nay còn đâu
Rồi nay xa người có biết tôi thương
Đường về hun hút riêng tôi lẻ loi
Còn bao dư âm ngày xưa
Tình đó suốt đời tôi tôn thờ hoàị

ĐK:

Giờ đã xa nhau mà chưa quên những hẹn hò
Đón đưa trên đường phố khuya không người
Và còn nhớ mãi khi giận hờn khi mặt nồng
Đường phố vắng em thế nên u buồn.

Đường này đêm nay cô đơn mình tôi
Nhớ thương khôn bao giờ vơi
Vùng yêu thương vùng nước mắt chan hòa
Từng lời ca vút lên cho người vui
Còn tôi đêm hoang lẻ loi
Từng bước kéo dài lê thê đường về

 

Đêm Không Cùng

Từ Công Phụng
Buồn rơi giữa đêm mù lẻ loi, sao người còn đi hoài đi mãi
Cho tôi hoang vắng trong đêm dài, buồn rơi lẻ loi
Nỗi muộn phiền trên vùng tóc rối, khi tri còn đi vào đêm tối
Xin thương yêu sưởi ấm đôi môi

Buồn rơi trên tâm hồn lẻ loi, thương hình hài con người nhỏ bé
Nghe bơ vơ tiếng ru ai về, ngủ đi ngưi yêu
Thôi nụ cười em đừng chợ tắt cho một loài hoa đừng héo hắt
Cho tôi vẫn vô cùng một mình

Tìm nhau từng đêm mông lung nên không cùng
Và đêm xanh xao nên đêm gầy
Đêm bơ vơ như cuộc đời chúng mình
Và em, và tôi, và đôi môi dậy tiếng hát là chứng tích một cuộc tình
Trên giòng sông vỗ cánh bay đi
Và em, và tôi, và đôi môi dậy tiếng hát là chứng tích một cuộc tình
Trên giòng sông vỗ cánh bay đi

Niềm vui như mây tri còn trôi, trôi miệt mài trên giòng sông trắng
Trên hai vai tuổi xuân đã vàng
Còn đâu niềm vui, trên nụ cười ru người đã tắt
Xin một lần diễm huyền mái tóc, đi vào đi cho ấm đôi môi

Lệ rơi trong đêm dài lẻ loi, buồn rơi trên tâm hồn lẻ loi
Buồn rơi trên tâm hồn lẻ loi, trên tay người lẻ loi, trên tâm hồn lẻ loi


Đêm Khuya Trên Đường Catinat

Trần Văn Trạch
Trời khuya trên khắp bên đường Catinat
Người đi còn năm ba khách không nhà
Ngàn mây sao chiếu trên trời đầy mơ
Hàng cây lặng im nghe gió ru trong mơ
Còn kia vài ba búp bê đang nhìn
Ngồi im và vương mắt trông ra mơ hồ
Tình duyên say đắm trên lầu đèn che
Tỉnh mê còn ai đang đứng bên lề
Hồn tôi vi vút đi tìm hồn thơ
Giờ xưa niệm đôi ba tiếng nơi giáo đường

Phiêu diêu tôi soạn mấy cung đàn
Bâng khuâng tôi nâng lời chiều mến
Tình người sầu mang niềm xa vắng
Lòng đàn hoà tiếng ca thăng trầm
Dây mơ trên lối đi không người
Cung ngâm như đang đi tìm lối
Lòng đàn còn mong chờ trăm mối
Vì đàn còn nhớ bao tiếc thương

Đêm khuya trên khắp bên đường Catinat
Người đi còn năm ba khách không nhà
Ngàn mây sao chiếu trên trời đầy mơ
Hàng cây lặng im nghe gió ru trong mơ
Còn kia vài ba búp bê đang nhìn
Ngồi im và vương mắt trông ra mơ hồ
Tình duyên say đắm trên lầu đèn che
Tỉnh mê còn ai đang đứng bên lề
Hồn tôi vi vút đi tìm hồn thơ
Giờ xưa niệm đôi ba tiếng nơi giáo đường

Đêm Lam Sơn

Thanh Thoại

Ô ô ô ồ...
Màn đêm buông rơi
Lồng tiếng gió thét
Muôn bóng quân đang dồn bước
Về đây đêm nay
Cùng cất tiếng hát
Thề chung giết tan quân thù (2)

đk:
Nơi đây bao đấng hùng anh (2)
Đem thân chinh chiến vì dân (2)
Hùng cường ngày xưa noi dấu (2)
Ngày mai thề quyết lên đường (2)

Lửa lên bùng lên
Lửa cháy bùng cháy
Như giục lòng ta
Bền gan cùng nhau
Sá chi nguy nàn, liều mình cứu nước non nhà

Ngồi trong Lam Sơn
Quanh ánh lửa thiêng mang lòng tranh đấu
Giờ đây chúng ta quyết tâm một lòng thề cùng diệt lũ tham
tàn

2)
Ngày mai ra đi
Vì nước quyết chiến
Ta đánh cho tan giặc Minh (cộng nô ?)
Còn đang xâm lăng
Dày xéo đất nước
Còn gây biết bao căm hờn (2)

3)
? ô ô ồ...........
Cầm tay ta ca
Nhạc khúc chiến thắng
Mơ bóng quân Nam dồn bước
Ngày mai vinh quang
Về với đất nước
Toàn dân hát khúc khải hoàn (2)

Đêm Lang Thang

Vinh Sử
Bước lang thang qua từng vỉa
Biết đêm nay đi về nơi đâu
Người yêu ơi! Em đã sang ngang
Tình yêu ơi! Xin vấn khăn tang
Anh mất em đời như cánh diều băng sang

Vẫn lang thang như người không nhà
Đã xa em nghe buồn nghĩa trang
Người yêu ơi! Em chắc đang vui
Nào em hay anh rất đơn côi
Gom góp kỷ niệm giây phút tình chia phôi

Em ơi !
Thà rằng ngày xưa em đừng thề
Trong cuộc đời yêu mãi anh thôi
Thì ngày nay anh đâu muộn phiền
Khi em ngoảnh mặt cho anh bỏ cuộc trong nước đua tình

Em ơi!
Thà rằng ngày xưa em đừng thề
Trong cuộc đời yêu chỉ anh thôi
Thì ngày nay anh đâu tuyệt vọng
Phong ba ngập lòng trông theo bụi hồng em bước vu quy

Cứ lang thang như kẻ điên khùng
Biết đi đâu đêm dài bơ vơ
Từ Duy Tân khu phố công viên
Về Gia Long bay lá me nghiêng
Không bước chân nàng, anh buốt lạnh con tim

Muốn quên em, quên đời, quên người
Mới lang thang như kẻ tha phương
Trời cho anh con số không may
Để yêu em mang lấy chua cay
Anh chiếc ga nhỏ cho chuyến tàu em qua

Bước lang thang như kẻ điên cuồng
Biết đêm nay đi về nơi đâu
Vẫn lang thang như kẻ không nhà
Biết đi đâu đêm dài bơ vơ
Muốn quên em mới lang thang
Biết đêm nay về nơi đâu ?

 

Đêm Lạnh

Phạm Trọng
Lời Thơ:
(Lúc ngâm thơ nhạc chơi lại đoạn 4/4)

Đêm lạnh...
Ôi phố vắng buồn tênh
Trên sông Seine...có ánh đèn xanh
Như mắt người em gái khóc đêm dài long lanh
Đêm lạnh
Trên phố Saint Michel
Tôi gặp những người trai Việt không tên
Tóc còn xanh
Tóc xanh
Họ nhìn theo xa lạ, như không cùng quê hương
Trong ánh mắt nghi ngờ tôi thấy lòng bơ vơ
Đêm lạnh
Còn đâu để mong chờ...

(hát lần 2)
Lời Hát:

Nhịp 3/4, rất chậm

Đêm nay lạnh phố buồn
En ơi rét không em?
Bơ vơ giữa phố phường
tìm đâu người mến thương?
Đem nay lạnh phố buồn
Em ơi nín đi em
Lên Métro cuối cùng
Em ơi nín đi em

Nhịp 4/4, diễn tả tự do

Trời mưa tuyết lác đác dâng dâng sầu
Đèn đêm trắng phố vắng phai phai mầu
nhập ngừng đêm thâu
tìm về nơi đâu
giữa ngàn lối sắc mầu

Tìm đâu tiếng hát bên kia đồi
Buồn muôn lối nước mắt hoen mi rồi
Ngày về xa xôi
lòng sầu chơi vơi
chừng nào cho đêm mới thôi

Đêm nay lạnh phố buồn

Đêm Liêu Trai

Thiên Vũ
Tôi muốn giết, giết người trong mộng
Đời lãng du quên hết chờ mong
Ta quên đi nhũng lời âu yêm
Tình nào mà không lưu luyến
Muốn quên thì mình lại nhớ
Còn nhớ thì làm sao quên

Không vẫn không giết người trong mộng
Đời mộng say e ấp đầy vơi
Và chuyện tình như đêm liêu trai
Cuộc đời sao không tình ái
Xót xa nhưng vẫn miệt mài

Giờ còn tiếc nuối ngày xưa
Còn nhớ nhớ đến chiều mua
Mua rơi ướt cả đường về
Mua rơi rơi cuốn não nề
Cuộc đời hay là cơn mê
Tìm người trong mộng trong mơ
Để tôi muốn giết

Tôi muốn giết, giết người trong mộng
Rồi lãng quên cho hết chờ mong
Cho quên đi nhũng lời nhung nhớ
Tình nào mà không duyên cớ
Giấc mơ lại càng gợi nhớ
Còn nhớ tìm người trong mơ


Đêm Màu Hồng

Phạm Đình Chương
Thanh Tâm Tuyền

Em gối đầu sương xuống chuyện trò bằng bóng mình
Em gối đầu sương xuống tôi đẹp bóng hình tôi
Như cuộc đời, như cuộc đời, như mọi người, như chút thôi , như chút thôi
Em là lá biếc, là mây cao, là tiếng hát
Sớm mai khua thức nhiều nhớ thương, nhiều nhớ thương
Em là cánh hoa, là dương khói ... đêm màu hồng .

Vòng tay, vòng tay dĩ vãng.
Vòng tay, vòng tay bát ngát
Chốn yên nghỉ cuối cùng
Dưới mắt sao, dưới bàn chân những đứa con
Em là lá biếc, là mây cao, là tiếng hát
Sớm mai khua thức nhiều nhớ thương, nhiều nhớ thương
Em là cánh hoa, la sương khói ... đêm màu hồng .

Đêm Mê Linh

Văn Giảng
(Hợp Ca và Hùng Ca)

Canh dài...
Ta ngồi...
Trong rừng cây vang ấm nguồn thiên thu
Trời vắng...
Hồn lắng tiếng sơn hà trong gió hú
Ai thấy chăng xưa hùng cường...
Ai thấy chăng mây tiệp chùng...
Đằng đằng đang phật phùng...
Ai đấp non sông trường tiền...
Ai kết nên tấm vải hồng...
Xua tan giặc Đông Hán,
Xua tan giặc Đồng Lân
Ta cùng chung lòng,
Mong ngày vang danh ấn oai linh
Thề quyết rèn chí...
Quét tan quân thù đang cướp nước
Ta cháu con dân Việt hùng...
Nơi Mê Linh ta chận cùng...
Đồng lòng nguyện vẫy vùng...
Ta chiến binh đang thề nguyền
Quanh ánh thiên rung lòng bền
Giang nguy càng hăng chí
Xung phong chờ đến ngày...
Ai vì nước...
Ai thề ước...
Ta xung phong...
Nguyện vấn thân hiên ngang
Nguyện đấu tranh...xua tan quân bạo tàn
Ai trung thành...
Ai liễu mềm...
Thề hy sinh...
Thề tung hoành hiên ngang...
Thề kiên trung chiến đấu...
Thề chiến thắng...
Canh dài...
Ta ngồi...
Mơ ngày đi xong pha giành non sông
Ngời trôi...
Bừng sáng ánh tươi hồng nâng chí lớn
Quanh ánh thiên reo bừng bừng...
Tay nắm tay ca chập chùng...
Hẹn ngày rạng Lạc Hồng
Mơ xuất quân đi dẹp tàn
Mơ quét tan quân bạo tàn...
Xua tan giặc Đông Hán...
Xua tan giặc Đồng Lân... 

 

Đêm Mơ

Võ Tá Hân
Thơ: Đông Vi
Đêm thao thức hồn chìm trong nỗi nhớ
Nhạc ai buồn đong dĩ vãng đầy thơ
Cho lòng ta xót xa bao kỷ niệm
Tình thật gần sao như đã mù khơi?

Ta vẫn đợi dù thiên đường đã mất
Ta vẫn chờ dù mộng đã bay cao
Khung trời cũ chập chùng trong ký ức
Giờ chỉ còn là nỗi nhớ xanh xao

Tiếng ai hát lời buồn như nước mắt
Vọng tình ta qua những tháng năm dài
Bao giấc mộng của thời xa xưa đó
Nay đã tàn theo những áng mây bay

Đêm thao thức ta hoài mơ dĩ vãng
Mắt ai buồn lưu luyến lúc chia xa
Phương trời đó mịt mù sương khói giăng
Ta phương này lặng lẽ tháng ngày qua

Đêm Mưa

Tú Minh
Đêm  mưa tan mình em bước trên phố buồn
Bao yêu thương chìm trong đáy sâu tâm hồn
Nghe lao xao hàng cây rũ lá bâng khuâng
Lòng xao xuyến với dư âm ngày qua
Với mông đẹp bao phút giây thầm ước

Trong không gian thoảng đưa ngát hương đêm lành
Sương long lanh hòa trong gió thu êm đềm
Xin đêm nay ngàn sao vẫn sáng trên cao
Và nỗi nhớ mênh mang trong hồn em
Những kỷ niệm của phút giây ban đầu

Lang thang với những bước chân
Ngập ngừng đêm từng lá rơi
Rộn ràng với nỗi mong chờ
Ngọt ngào với tình yêu đầu

Lời gọi thiết tha đưa đợi chờ nhớ nhung
Tình nồng thắm trao nhau dịu dàng đắm say
Ngàn lời hát mênh mang gửi nhờ gió ngàn
Về nơi xa có người em người em mong chờ

Đêm Mưa Bão

Lê Trọng Nguyễn
Nhịp 4/4, grave con anima


Trời gió, giá băng thấm lịm hồn nhạt màu.
Trời mưa, lắng nghe nước giọt giọt gợi sầu.
Ngoài kia hoa lá cuốn bay về đâu?
Mắt nghiêng lệ nhoà vừng trán dăng mây buồn đau.
Lời sơ sinh van giữa đêm mưa:
Hoa tóc xanh mà duyên úa;
Đầu ba mươi sương đính lưa thưa.
Đêm trắng qua mòn song nứa.
Gối sách bóng tối buông quanh giòng đời cuộn nhanh vào giông tố.
Lệ sầu hoen tay áo,
Hoa niên tìm về đâu!
Có những mái tóc bay theo chiều gió.
Có những cánh áo buông theo làn mưa
Lang thang sống cho trọn kiếp thương dâu
Theo chân áng mây ngàn níu trăng sao
Nhưng ai ngỡ trên đường có gió mưa gào...
Trời gió, giá băng thế hệ chẳng một lời.
Trời mưa, ướt trên thế hệ gục đầu rồi.
Kiếp sống quá chơi vơi
Giòng đời cuộn trôi vào đêm tối.
Bể sầu đang dâng sóng.
Hoa niên chìm sâu.

Đêm Nay Ai Đưa Em Về

Nhật Ngân
1.
Ðêm xưa tôi đưa em về
Từng đêm khi vui đã tàn
Kề vai ta đi nhè nhẹ
Mình cùng dìu vào trong giấc mơ

Ðêm xưa tôi đưa em về
Đêm xuân không sao vời vợi
Đêm đông mưa bay giăng mờ
Mưa đêm cài sao trên tóc em

2.
Ðêm đêm khi em bên đèn
Ðàn vui nâng niu gót mềm
Giọng ca lâng lâng êm đềm
Dịu sầu ngàn đời cho thế nhân

Em ơi sao em hay buồn
Em ơi sao em hay sầu
Hát mãi khúc hát u hoài
Cho đêm trường vắng thêm lạnh lùng

Điệp khúc:

Nhưng tiếng hát em một chiều buồn ngừng đưa
Mi khép kín môi phai hồng hồn băng giá
Mưa theo gió heo may về
Đưa tiễn em ra đi
Biết khi nào em về

3.
Ðêm nay khi em đi rồi
Đường khuya mưa giăng não nề
Tôi bước những bước âm thầm
Tìm lại đường ngày xưa đã đi

Ðêm nay ai đưa em về
Ðêm nay ai đưa em về
Xin cho mưa thôi giăng mờ
Cho em tìm đến không lạnh lùng

Đêm Nay Em Có Đến Không

Ngoại quốc (Trung Hoa)
LV: Lam Trường

Chợt khi lang thang qua đây tôi trông thấy nàng
Phố vui đông người mập mờ mà còn nhìn thấy em
Gió như reo vui hoà ca cùng hát câu yêu đương còn vang mãi
Nắng tô môi hồng thêm làm duyên nàng hỡi có biết cứ ngỡ vô tình

Giờ ta lang thang trong đêm ngôi sao khuya như mắt nàng
Đố ai biết được chuyện tình giờ là bóng đêm
Nhớ em đêm nay chờ mong và biết bao nhiêu đêm một mình tôi
Ngỡ như hôm qua là mơ mà thôi lời hứa cuốn theo gió bay mất

Giờ ta lang thang trong đêm ngôi sao khuya như mắt nàng
Đố ai biết được chuyện tình giờ là xót xa
Nhớ em đêm nay chờ moing và biết bao nhiêu đêm một mình tôi.
Ngỡ như hôm qua là mơ mà thôi lời hứa cuốn theo gió bay mất
Nghe đâu hương bay trên tóc thoảng qua đêm mơ cho tình muôn lối
Vương trên tay đôi môi ấm nói câu biệt ly, cách chia từ đây

Hằng đêm ngóng trông em quay về dù trời mưa có ướt lòng anh
Nỗi nhớ thương ngập tràn còn đó ưu phiền cùng em những tháng ngày qua
Có biết chăng tình sầu còn đắng trên môi trời khuya muốn lối nhớ em.

Đêm Nay Em Thấy Cô Đơn

Ngoại Quốc
Khúc Lan
Một chiều anh đã đến trong giấc mộng
Nụ cười êm ái xa xôi hồn em.
Rồi vì sao con tim em tơ vương
Đã có những lúc nhớ nhung bâng khuâng.
Đêm nay em thấy cô đơn.
Và đời em đã có anh cần anh.
Nhìn tận cùng đôi mắt ấy.
Sẽ thấy những yêu thương.

          Rồi chiều nay có lá bay nhiều quá.
          Người tình ơi có thấy khung trời xanh.
          Cuộc tình cho anh, em không dối gian.
          Vì lòng em đã đắm đuối yêu anh.
          Rồi chiều nay có lá bay nhiều quá.
          Người tình ơi có thấy khung trời xanh.
          Cuộc tình cho anh, em không dối gian.
          Vì lòng em đã hiến dâng cho người.

Và ngồi đây chiếc bóng em nhớ nàng.
Người tình ơi hãy nói đi mình yêu.
Từng điệu nhạc buồn không gian chơi vơi.
Đã thấp lấp lánh ánh sao rơi.
Đêm nay em thấy cô đơn.
Và đời em đã có anh cần anh.
Nhìn tận cùng đôi mắt ấy.
Sẽ thấy những yêu thương.

          (CHORUS)

Đã sống hãy sống cho tình yêu
Anh ơi cho em những cơn mơ nghe anh.
Cuộc tình em đã trót trao về đâu ?
Đã đến với những vết thương trong tim.

          (CHORUS)                fade out Đk


Đêm Ngắn Tình Dài

Dương Thiệu Tước
Còn một tối gần bên nhau
Cùng trầm ngâm dưới muôn ánh sao cùng
Tìm vần thơ dưới mây buồn trăng mờ
Còn một tối gần bên nhau
Rượu hoàng hoa xóa ưu sầu
Màn sương xuống ướt đôi mái đầu
Nào chi biết giờ trôi mau

Rồi ngày mai sáng ngời theo tiếng gọi của non sông
Đường đời sương gió anh có nhớ thề xưa

Còn một tối gần bên nhau
Giòng thời gian khéo cơ cầu
Rồi đêm trắng qua như vó câu
Giờ ấm êm còn thấy đâu

Trên bến sông hồ tìm hình anh qua bóng thời gian
Có nhớ chăng anh cùng vui đêm trăng say hoàng hoa
Khi bóng trăng dần tà sương mơ hồ xuống ướt đôi mái đầu
Có đôi tâm hồn cùng mơ say sống với niềm thương
Cùng tha thiết tự do thanh bình .

Còn một tối ...

Đêm Nghe Bài Vọng Cổ

Bắc Sơn
Đêm nghe bài vọng cổ ... ơ ... ơ ... ơ
Ai đàn ... dây Long Xuyên
Mưa tuôn ngoài cửa sổ ... ơ ... ơ ... ơ
Sao động nỗi niềm riêng
Khơi dậy mối tình hoài ... hương.
***
Điệu đàn buồn dòng sông dòng suối, có lũy tre còn thương bụi chuối ở sau hè.
Bụi tre đầu ngõ để em chờ, mẹ về chợ trưa.
Đàn như dòng thác nối thảo nguyên.
Đàn như giọt nắng rớt bên thềm.
Đàn gieo giọt đắng buổi đêm lụn , canh tàn đợi nhau.
Dòng sông nào, một bờ đất lỡ ... còn một bên lỡ dở ... sông bồi.
****
Miền quê yêu dấu ... hỡi .. ơ , đêm nay nghe tiếng đàn buồn bất chợt... ký ức hiện về.
Miền quê yêu dấu ... cuối ...trời xa ...
Có tình yêu ... rặng tre ... bờ đê ... trong ... lòng ta.

Cớ sao mà lệ trào ... khi chợt ... nhớ ... ơ . ơ.
Nắng vui ngày trên dòng ... sông ... Hậu Giang.
Bỗng chiếc xuồng em chèo ... khoan thai điệu múa.
Biết em về nơi nào, chèo mau đi kẻo tối.
Có một người trễ phà ... đau cuộc tình lỡ ... ơ ...
Trú mưa chờ đợi phà ... thương bài vọng cổ.

Đêm Nguyện Cầu

Lê Minh Bằng
Hãy lắng tiếng nói vang trong tâm hồn mình người ơi !
Con tim chân chính không bao giờ biết đến nói dốị
Tôi đi chinh chiến qua bao năm trường rồi miệt mài,
và hồn tôi mang vết thương trần aị
Có những lúc tiếng chuông đêm đêm vọng về rừng sâụ
Rưng rưng tôi chắp tay nghe hồn khóc đến rướm máu
Bâng khuâng nghe súng vang trong xa mờ buồn gục đầu,
nghẹn ngào cho non nước tôi trăm ngàn u sầụ

Thượng đế hỡi có thấu cho Việt Nam nầy
nhiều sóng gió trôi dạt lâu dài
từng chiến đấu tiêu diệt quân thù bạo tàn.
Thượng đế hỡi hãy lắng nghe người dân hiền
vì đất nước đang còn ưu phiền
còn tiếng khóc đi vào đêm trường triền miên.

Có những lúc tiếng chuông đêm đêm vọng về rừng sâụ
Rưng rưng tôi chắp tay nghe hồn khóc đến rướm máụ
Quê hương non nước tôi ai gây hận thù tội tình.
Nhà Việt Nam yêu dấu ơi bao giờ thanh bình ?

Ðêm Nguyện Cầu

Lê Minh Bằng

Hãy lắng tiếng nói vang trong tâm hồn mình người ơi
Con tim chân chính không bao giờ bíết đến nói dốí
Tôi đi chinh chíến bao năm trường miệt mài
Và hồn tôi mang vết thương vết thương trần ai

Có những lúc tíếng chuông đêm đêm vọng về rừng sâu.
Rưng rưng tôi chấp tay nghe hồn khóc đến rướm máu
Bâng khuâng nghe súng vang trong sa mù
Buồn gục đầu nghẹn ngào nghe non nước tôi trăm ngàn ưu sầu

Thượng Đế hỡi có thấu cho Việt Nam này
Nhiều sóng gió trôi dât lâu dài.
Từng chíến đấu tiêu diệt quân thù bao tàn.
Thượng Đế hỡi hãy lắng nghe người dân hìên.
Vì đất nước đang còn ưu phiền.
Còn tíếng khóc ði vào đêm tường trìên miên.

Có những lúc tíếng chuông đêm đêm vọng về rừng sâu.
Rưng rưng tôi chấp tay nghe hồn khóc đến rướm máu
Quê hương non nước tôi ai gây hận thù tội tình
Nhà Việt Nam yêu dấu ơi bao giờ thanh bình?

Đêm Nguyệt Quỳnh

Phạm Anh Dũng
Vương Ngọc Long
Andante
(4/4)

Ta như kẻ hoài nghi đành bỏ cuộc
Ngôn ngữ buồn khánh kiệt cứa tim đau
Ta vắt cạn tận cùng trong nỗi nhớ
Bóng em về tha thướt quẩn quanh đâu

Ta ngỡ mất mà chưa đành đánh mất
Bởi mùi hương ngự trị cánh hoa tàn
Xa tít tắp từ rừng xưa cổ tích
Cỏ xanh mềm ảo hóa giấc phù vân

Mùa thu ấy đôi mắt buồn man mác
Ngong ngóng chờ hoài niệm hóa rêu xanh
Ta lục lọi trong ngôi vườn chữ nghĩa
Chồi cây khô bỗng chuyển nhựa rung cành

Hồn khẳng khiu khát chờ trăng mở hội
Ngỡ ngàng đêm mộng điệp thốt lời ca
Dốc đồi mơ sương mù đan nhánh trổ
Kết bông choàng ấp ủ dáng kiêu sa

Em còn đó xõa lòng đêm tóc rối
Tôi đứng đây bụi lốc mịt mù xa
Nghìn mắt lá đang nhìn tôi ái ngại
Đêm nguyệt quỳnh hóa nở kiếp phù hoa …

Đêm Nhớ Em

Lê Quang
Bóng tối quanh tôi tiễn em đi rồi
Trong đáy đêm sâu chỉ còn ta với ta
Nghe lá đêm rơi tôi về nghe tiếng mưa rơi
Bên thềm bước chân còn trong giá lạnh

Bóng tối quanh tôi bóng em đâu rồi
Bên mái hiên xưa tôi ngồi tay với tay
Nghe bước chân đêm xa rồi đâu dáng em xưa
Hao gầy bóng đêm còn mình tôi với tôi

Bao yêu thương trong tim ngày xưa đã xa
Ðêm nay tôi cô đơn ngồi đây nhớ thương muôn trùng
Chắc em còn nhớ,
Mong cho đêm cô đơn rồi qua nỗi đau
Xin cho mưa thôi rơi tình ơi đã xa xôi rồi

Bóng tối quanh tôi ...
Bóng tối quanh tôi ...
Bóng tối quanh tôi ...

Đêm Nhớ Người Tình

(chưa biết)
Đêm đã khuya rồi em chẳng ngủ anh ơi
Thao thức một mình nằm mà nghe thương anh
Thương rồi, em chỉ khóc một mình,
sao trời xanh sắp đặt chi điều yêu nhau phải chịu cay đắng

Chưa có đêm nào em buồn bằng đêm nay
Trăn trở canh dài lạnh lùng em cô đơn
Ban chiều khi tiễn bước anh về,
em nhìn trong khóe mắt anh sầu
mà lòng nghe nặng niềm đau

Anh ơi, biết rằng yêu anh,
em chấp nhận cho dù mình còn trắng tay
Anh ơi, chớ quên yêu nhau,
xin chớ phụ tình cũng đừng đổi thay lòng

Không biết bây giờ anh làm gì anh ơi ?
Em chấp tay cầu trời đừng chia đôi ta
Anh đừng lo nghĩ nữa thêm sầu
Bao lời mong ước thưở ban đầu
Chờ ngày đôi mình hợp hôn...


Đêm Nhớ Trăng Sài Gòn

Phạm Đình Chương
Du Tử Lê
Đêm về trên bánh  xe lăn
Tôi trăng viễn xứ, hồn thanh niên vàng
Tìm tôi đèn thắp hai hàng
Lạc nhau cuối phố, sương quàng cổ cây
Ngỡ hồn tu xứ mưa bay
Tôi chiêng trống gọi, mỗi ngày mỗi xa

Đời tan, tan nát chiêm bao
Tôi trăng viễn xứ, sầu em bến nào (2)

Đêm về trên chiếc xe qua
Nhớ tôi xa lộ, nhớ nhà Hành Xanh
Nhớ em, kim chỉ khứu tình
Trưa ngoan lớp học chiều lành khóm tre
Nhớ mưa, ôi nhớ mưa !

Nhớ mưa buồn khắp Thị Nghè
Nắng Trương Minh Giảng, lá hè Tự Do

Nhớ nghĩa trang xưa, quê hương bạn bè
Nhớ pho tượng lính, buồn se bụi đường

 

Đêm Nhớ Về Sài Gòn

Trầm Tử Thiêng
Đêm nhớ về Sài Gòn
Thấy phố phường buồn xưa chưa nguôi
Những con đường thèm đôi chân vui, đã bao lâu chờ đợi
Đường im nghe quá khứ trong sấu
Đường chia ly vẫn ngóng tin nhau

Đêm nhớ về Sài Gòn
Tiếng nhạc vàng gọi từng âm xưa
Ánh đèn vàng nhạt nhòa đêm mưa
Ai sầu trong quán úa
Bóng mẹ hiền mờ mờ bên song
Mắt người tình một trời mênh mông .
Gợi bao nhiêu cho cùng ..

Yêu me một khối tình quê
Yêu em từng bước tình ơi
Đêm đêm mộng thấy đường đi đường về

Ta như cậu bé mồ côi
Cố vui cuộc sống nhỏ nhoi

Để đêm đêm nhớ về Sài Gòn
Thấy mình vừa trở lại quê hương
Đã gặp người một trời yêu thương
cho lòng thêm chút ấm
Thấy bạn bè thèm ngồi bên nhau
Nhắc chuyện người chuyện đời thương đau

Tình chia trong đêm sầu ..

Đêm Say

Vũ Thành An
Đêm xuống đây thêm một lần nữa
Người đã xa tình cũng qua rồi
Còn đớn đau cũng vậy mà thôi
Em theo người đi tìm nguồn vui

Đêm ngất ngư trong men rượu chếnh choáng
Đời vỡ tan một phiến môi mời
Tình đã bay theo lời lả lơi
Ôi con người buôn nhục mà thôi

Lửa trần gian nhơ nhuốc
Hãy cháy cho ta đi tìm em
Soi dấu chân son lạc vũng bùn
Tình yêu đem ánh sáng ra đi

Đêm có đen như muôn lời hứa
Ngày sẽ đem cuộc sống quay về
Tình có đau như ngàn lời kinh
Nhưng mai rồi anh còn tìm Yêu


Đêm Say Tình Ái

Ngoại Quốc (English)
(HELP ME MAKE IT THROUGH THE NIGHT)

Hoàng hôn xuống trên đôi mắt buồn,
em có nghe bước nắng qua mau
Thì xin giữ cho đau đớn này,
đã trút xuống trong đêm tình ái.

Rồi đêm vắng cho thương nhớ đầy,
trong giấc mơ có bước chân ai
Lùa hơi ấm lên đôi mắt gầy,
khẽ dấu chiếc hôn trên bờ môi

          Tình rồi qua mau như cơn gió
          Trút hết bao cay đắng cho nhau
          Như làn môi người yêu nhạt phai màu
          Có chút nắng giăng kín trên cao

Tình yêu thắm lên mi nét sầu,
tim cố quên hết những thương đau
Đành quên lãng đi giây phút đầu,
chốn dĩ vãng trong đêm mù sâu.

Take the ribbon from your hair,
shake it loose and let it fall
Layin' soft against my skin,
like the shadows on the wall

Come and lay down by my side,
till the early morning light
All I'm taking is your time,
help me make it through the night

          I don't care who's right or wrong
          I don't try to understand
          let the devil take tomorrow
          Lord, tonight I need a friend

Yesterday is dead and gone,
and tomorrow's out of sight
And it's sad to be alone,
help me make it through the night
Lord, it's sad to be alone,
help me make it through the night.


Đêm Ta Xa Nhau

Lê Xuân Trường
Bên nhau hôm nay mai cách xa người ơi
Vui đêm nay thôi anh nói đi rồi xa.
Môi trong sương đêm sao rét lạnh niềm nhớ
Giòng nhạc nào tàn trong giá băng.

Đêm ta xa nhau thế giới đang ngủ say
Mưa theo chân em khuất lối quên niềm đau.
Vai em run run tiếng nấc chưa kịp tan
Một trời thương nhớ trong nhạt nhòa.

Còn nhớ khi những chiều tắt nắng đến mau
Còn nhớ đưa nhau về giữa phố mưa bay.
Trao nhau nụ hôn giữa trời
Ôm nhau vòng tay rã rời.
Môi em nồng tóc rối làn mi ngoan.

Tình nỡ có những ngày mắt ướt môi phai.
Lời nói yêu hôm nào đã chết đêm qua.
Không gian lặng im cúi đầu
Sao đêm màu tang tiễn người
Xa muộn phiền có lẽ buồn mênh mông.

Đêm ta xa nhau trái đất như ngừng quay
Muôn sao trong đêm đã tắt trong lạnh câm.
Đêm ta xa nhau đã có bao đổi thay
Từ ngày em cách xa mịt mùng.

Đêm Tái Ngộ

Y Vân
Em đứng đây chờ anh đã từ lâu
Sân vắng thưa người đêm cũng buồn theọ
Một con đường sắt trăm con tầu
Mưa nắng sớm khuya trưa chiều,
Người nhớ người thương người yêụ
Em đứng đây chờ anh trước thềm gạ
Hiu hắt cây đèn đêm giã từ xưạ
Ngày xưa vội vã trong mưa nhòa,
Nay lúc đón anh quay về
Thì sao thời gian chậm quạ

Vọng từ chốn xa xa xăm.
Hồi còi tầu rúc lên trong đêm
Xe lăn trên đường nhịp nhàng.
Từ từ về trước sân

Anh bước xuống tàu ngơ ngác vài giâỵ
Khi thấy em cười sau ánh đèn soị
Nhìn nhau mà nói không nên lời,
Nơi cũ lúc xưa tay rời
Thì nay lại tay cầm tay.

 

Đêm Tâm Giao

(chưa biết)
Quán đã khuya rồi sao anh còn ngồi đây bên ly cà fe đắng.
Trong khói thuốc mờ bay anh ưu tư gì đây
Trong quán buồn đêm nay.
Nói đi anh những lần hải hành trên đại dương hoa sóng,
Nói em nghe những chiều gió lộng nhìn hải âu lưng trời bay bơ vơ lạc loài
Anh có nhớ đến em nhiều không?

Nếu nhớ nhau xin gửi về cho nhau
những cánh thư mang màu xanh biển trời.
Ngày xưa em thường bảo rằng trong suốt cuộc đời yêu lính biển mà thôi.
Vẫn ước mơ khi quê hương bình yên sẽ dìu em trong lối cỏ mây huyền,
Gió chiều hôm mơn man trên làn tóc năm ngón tay trần ru em vào giấc mộng thần tiên.

Nói những câu gì cho vui lòng người yêu mai đây tàu xa bến.
Anh canh gió trời mây luân lưu trên trùng dương yêu kiếp đời phong sương.
Biết không em những chiều biển buồn mơ vành môi hương ngát,
những đêm sương gío đưa giá lạnh nhìn cánh sao lưng trời sao bơ vơ lạc loài
Xuôi anh nhớ đến em nhiều hơn.

Đêm Tâm Sự

Trúc Phương
Mình gặp nhau như lúc mới quen ban đầu cớ sao anh ngập ngùng
Nhà tôi đơn côi mời anh ở lại
Kể chuyện tha phương chưa lần phai nhớ thương.
Mang tâm sự từ thuở thiếu đôi tay mềm biết nơi đâu mà tìm
Nhiều đêm cô đơn tựa song cửa nhỏ
Nhìn ngoài mưa tuôn sao nghe lạnh vào hồn.
ĐK:
Mấy năm cách biệt chỉ vui đêm này
Chưa vơi tâm tình của hai chúng mình
Một lần trong đời anh nói yêu tôi
Tiếng ngọt trên bờ mội
Này bạn thân nay hỡi nếu mai đi rồi nhớ mang theo nụ cười
Còn tôi đêm mơ còn tôi đợi chờ
Thì dù xa xôi tôi vẫn là của người...!!!!

Đêm Tàn Bến Ngự

Dương Thiệu Tước

Lời 1:

Ai về bến Ngự cho ta nhắn cùng
Nhớ chăng non nước Hương Bình!
Có những ngày xanh,
Lưu luyến bao tình,
Vương mối tơ mành!

Hàng cây soi bóng nước Hương,
Thuyền xa đậu bến Tiêu Tương
Lưu luyến thay phút say hương dịu buồn.
Nhưng thoảng nghe khúc ca Nam Bình sầu than!
Như nức nở khóc duyên bẽ bàng!
Thấp thoáng trăng mờ,
Ai than ai thở đời vui chi trong sương gió.
Ai nhớ thương ai!
Đây lúc đêm tàn, tình đã lạt phai.

Thuyền ơi đưa ta tới đâu ?
Tìm trăng, trăng khuất đã lâu,
Sương xuống trên bến cô liêu, thêm sầu.
Bèo nước gió mây đêm ngắn tình dài.
Có ai nhớ, ai nơi giang đầu.

Lời 2:

Ai về bến Ngự cho ta nhắn cùng.
Bến xưa non nước Hương Bình
Những phút tàn canh
Vương vấn bao tình,
Ai rứt sao đành.

Thuyền mơ trong khúc Nam Ai,
Đàn khuya trên sông ngân dài.
Ai luyến ai tiếc khúc ca Tần Hoài!
Ôi! vẳng nghe tiếng ai âm thầm trầm ngân
Như nhắn nhủ mối duyên thờ ơ,
Sông nước lững lờ,
Ai mong ai chờ đời vui chi trong sương gió.
Đây phút cô đơn
Ai oán cung đàn sầu vọng trần gian.

Thuyền ơi, đưa ta tới đâu!
Hồn thơ vương vấn canh thâu,
Thương tiếc chi phút bên nhau thêm sầu.
Bao kiếp giang hồ ly biệt thường tình.
Có ai nhớ ai nơi Hương Bình.

Ðêm Tha Hương

Hoàng Thanh Tâm
Mưa rơi sầu viễn xứ, mưa gieo rắt u hoài
Mưa trên lối đi mòn, đường đêm ánh trăng soi
Bóng ai mờ trên lối
Trăng khuya sầu bao mối, cho mưa khóc lưng đồi
Trăng khuya cắt đôi đường, đời như cánh chim trời
Nửa đêm trường mù khơi

Ðã qua nhiều mùa trăng
Ðời như cánh chim, lang thang mây trời
Sắt se lòng nhớ, mơ về phía nơi xa mờ
Nhớ quê nhà ngàn phương
Nhìn trong khói sương thê lương mịt mờ
Gửi theo ngàn gió, đến quê nghèo một trời thương

Mây giăng sầu muôn lối, cho trăng gẫy đôi bờ
Mây bay chốn xa mờ, đời bao lối ơ thờ
Gió muôn vàng nhung nhớ
Sương đêm rụng trên lá, như trăn trối đôi lời
Sương rơi những đêm dài, lạnh thêm kiếp phong sương
Thiếu muôn vàng tình thương

 

Đêm Thần Tiên

(chưa biết)
Ánh trăng vàng chiều tàn,
xuối mơ màng nhip nhàng,
và chiếc lá rơi, đón đôi nhân tình,
đến nơi này mình ngồi,
ngắm sao đầy bầu trời,
và nói với nhau, bao ước mơ lâu dài

ÐK:

Nhìn đàn chim khuya bay nhanh xuống núi cập cành,
và làn mây trôi bay bay với gió dạt dào,
và mình bên nhau cho nhau bờ môi ấm,
mình có nhau, đêm thần tiên,
và em hát bên anh ta ru tình mới,
ngàn tinh tú trên trời bóng như rạng ngời,
làn hơi ấm cho nhau ta say tình thắm,
vui bên nhau không màng thời gian áng mây chiều nhẹ về,
nhớ ai lòng ngậm ngùi,
ngày cũ đã qua, phút vui năm nào,
dáng ai xưa năm nào, có chăng nơi đây,
lòng vẫn ước mơ, bao ước mơ lâu dài

 

Đêm Thánh (Cantique de Noël)

Adolphe Adam
Lời Việt (Bảo Trần):

Giờ đã nửa đêm
Là lúc Con Trời đã giáng sinh
Chúa mang ân trời đem ban xuống cho muôn loài
Rửa tội tổ tông
Và để xoa dịu bao vết thương
Ở nơi trần thế đầy đau thương với ưu phiền
Nơi nơi ngóng đợi mong chóng được thoát vòng khổ đau
Đêm nay Chúa đã sinh xuống giữa chốn trần gian
Hãy mau quỳ xin ơn Chúa, lòng ngập niềm tin
Noël! Noël!
Nhớ chăng ơn Chúa hy sinh
Noël! Noël!
Nhớ ơn Chúa đã giáng sinh

Lời Pháp (Placide Cappeau - 1847):

Minuit, chrétiens,
C’est l’heure solennelle
Où l’Homme Dieu descendit jusqu’à nous
Pour effacer la tache originelle
Et de Son Père arrêter le courroux.
Le monde entier tressaille d’espérance
En cette nuit qui lui donne un Sauveur.
Peuple à genoux,
Attends ta délivrance!
Noël! Noël!
Voici le Rédempteur!
Noël! Noël!
Voici le Rédempteur!

Đêm Thanh Bình

Mai Đức Vinh
Không gian chìm lắng sao trời lung linh
Miên man đậm say hương quyện ân tình
Mùa Noel đêm lặng vắng
Vẳng nghe như tiếng cầu kinh
Ước mong sao không còn điêu linh

Chuông ngân mừng chúa ra đời reo vang
Ðêm thanh bình mơ yên lành thiên đàng
Ðường đi hai bên phủ trắng
Hàng thông sương tuyết ngập dâng
Phút giây như ngưng đọng thênh thang

Noel về khắp trần gian
ray rức từng đêm mộng mơ ngày cũ
sao ta còn mãi trầm tư
nghe lòng cô quạnh rụng rơi nỗi buồn

Ðêm nay ngồi đếm sao trời xa xôi
nơi đây muà đông băng lạnh tâm hồn
gởi trao bao câu nguyện ước
dầu thân xa xứ nổi trôi
Giáng Sinh vui an lành muôn nơi

Đêm Thành Phố Đầy Sao

Trần Long Ẩn
Tôi đang nghe tiếng sóng dòng sông
Tôi đang nghe tiếng gió ngày xuân
Nghe bông hoa, như thương ai rạo rực trên cành
Tôi đang nghe tiếng nói của đêm
Như đang nghe tiếng hát của em
Tôi đang nghe, nghe con tim như thủy triều lên

Thành phố đêm nay đầy sao
Dòng sông đêm nay đầy sao
Vườn nhà em, cây hoàng lan bát ngát hương tỏa bay
Sương khuya nhẹ bay
Thành phố bát ngát của gió
Tình yêu mênh mông của mây
Được ngày vui, không thể quên những tháng năm ngược xuôi
Mơ về chân trời, thành phố của tôi

Khi đi xa rất nhớ dòng sông
Đi đâu xa cũng nhớ về em
Em đang đi, đi bên sông chở đầy nắng hồng
Đêm nay nghe tiếng sóng biển đông
Nghe trăm năm hát khúc mười năm
Tôi đang nghe, tôi đang nghe nghe rõ đời tôi

Thành phố cho em tuổi thơ
Dòng sông cho em mộng mơ
và tình yêu, như mùa xuân ấm áp trên cành mai
Trong đêm ba mươi
Thành phố đêm nay đầy sao
Dòng sông đêm nay đầy sao
Được gần nhau, tâm hồn như chấp cánh lên trời cao
Trong ngần, trong ngần hình bóng của em

Đêm Thánh Vô Cùng

Hùng Lân
Ðêm Thánh vô cùng, giây phút tưng bừng
Ðất với trời se chữ Ðồng
Ðêm nay Chúa con thần thánh tôn thờ
Canh khuya giáng sinh trong chốn hang lừa
Ơn châu báu không bờ bến
Biết tìm kiếm của chi đền

Ôi Chúa thiên đàng, cam nếm cơ hàn
Nhấp chén phiền vương phong trần
Than ôi Chúa thương người đến quên mình
Bơ vơ chốn quên nhà lúc sinh thành
Ai đang sống trong lạc thú
Nhớ rằng Chúa đang đền bù

Tinh tú trên trời, sông núi trên đời
Với thánh thần mau kết lời
Cao sao hóa công đã khéo an bài
Sai con hiến thân để cứu nhân loại
Hang chiên máng rêu tạm trú
Bốn bề tuyết sương mịt mù

Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ

Trịnh Công Sơn
Một đêm bước chân về gác nhỏ
chợt nhớ đóa hoa Tường Vi
bàn tay ngắt hoa từ phố nọ
giờ đây đã quên vườn xưa

  Một hôm bước qua thành phố lạ
  thành phố đã đi ngủ trưa

  Đời ta có khi là lá cỏ
  ngồi hát ca rất tự do
    
  Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà
   từ những phố xưa tôi về

  Ngày xuân bước chân người rất nhẹ
  mùa xuân đã qua bao giờ

  Nhiều đêm thấy ta là thác đổ
   tỉnh ra có khi còn nghe

  Một hôm bước chân về giữa chợ
  chợt thấy vui như trẻ thơ

Đời ta có khi là đóm lửa
một hôm nhuốm trong vườn khuya
vườn khuya đóa hoa nào mới nở
đời tôi có ai vừa qua

Nhiều khi thấy trăm ngàn nấm mộ
tôi nghĩ quanh đây hồ như

Đời ta hết mang điều mới lạ
tôi đã sống rất ơ thờ

Lòng tôi có đôi lần khép cửa
rồi bên vết thương tôi quì
vì em đã mang lời khấn nhỏ
bỏ tôi đứng bên đời kia

Đêm Thu

Đặng Thế Phong
Vườn khuya trăng chiếu
Hoa đứng im như mắc buồn
Lòng ta xao xuyến
Lắng nghe lời hoa

Cánh hoa vương buồn trong gió
Áng hương yêu nhẹ nhàng say
Gió lay

Cành sương nặng trĩu
Ru bóng đêm trong ánh vàng
Màn đêm buông xuống
Mái im triền miên

Bóng cô đơn dường thao thức
Mãi trong đêm nặng sầu thương
Hồn vương

Qua lá cành
Ánh trăng lan dịu dàng
Ru hồn bao nhớ nhung
Đêm lắng buồn
Tiếng Thu như thì thầm
Trong hàng cây trầm mơ

Làn gió lướt tới cuốn đưa hồn ta phiêu diêu theo mây trắng trôi lơ lửng
Ngàn muôn tiếng réo rắt côn trùng như than như van mơ hồ theo gió lan

Trăng xuống dần
Cỏ cây thêm âm thầm
Đông buồn trong ánh sao
Như chiếu nhìn mắt ta bao lạnh lùng
Lay hồn ta rồi tan...

 

Đêm Thu

Nguyễn Phi Hùng
Nhiều lần dừng bước cho đêm chia tay không trôi vội vã
Mà lòng chợt sắt se anh không sao quay lưng nhìn em
Câu biệt ly sao khó trao anh muốn dang tay thét gào
Còn hơn rung rung đôi vai để giọt lệ trao
Cuộc tình ngày ấy cho anh bao năm đam mê nồng cháy
Mà rồi chợt thấy đêm nay cô đơn hoang mang vực sâu
Anh giơ tay che nỗi đau nhưng nỗi đau không dừng chân
Vô tình khiến anh bước đi xa dần.

ĐK:

Đêm thu xưa ân ái khi ta còn nhau
Đêm thu này ghi dấu cho muôn ngày sau
Từng ngày sau cách xa biết em vui nơi nao
Còn anh ngồi đây mùa thu anh nhớ.

Đêm Thương Nhớ

Mai Nguyễn
Giá buốt hoang lạnh
Tuyết rơi thêm bao hiu quạnh
Trắng xoá đêm dài ngồi nhớ ai
Nhớ tới đêm nào
Thiết tha chung ly rượu đào
đắm đuối men nồng tình ngất ngây
Ngày dài với bao mong chờ
Ai hay niềm nhớ
Quyện hồn chết trong men sầu
Nghe nhói tim đau
Giờ người đã xa lìa ta mãi
Ngồi mình trách sao tình oan trái
Còn đâu nữa hương nồng đã hết
Còn đâu nữa tình yêu đã chết
Người yêu hỡi sao đành quay gót
Ðể ta khóc riêng mình đau xót
Tình yêu kia sẽ là mãi mãi trao về ai
Thức suốt đêm dài
Nhớ thương ai thêm u hoài
Giá buốt tâm hồn niềm đớn đau
Nắn nót giọt sầu
Trách ai ôi duyên tình đầu
Tiếc nuối chi nhiều vì đã yêu.

Đêm Tiễn Biệt

Thanh Sơn
Gặp nhau trong đêm này
Để rồi mai đây bọn mình chia tay Anh lên đường xa quê cũ
Phút lưu luyến nào không thấy buồn
Người đi tôi ở lại thêm vấn vương.

Dù xa nhau muôn trùng lòng mình đâu xa
Tình bạn đôi ta không phai mờ theo năm tháng
Chúc nhau uống cạn ly tiễn biệt
Cầu mong khi cách trở được bình yên.

Đêm qua hết rồi xin anh chớ buồn
Cho lòng thêm vấn vương
Hẹn gặp lại nhau khi mai vàng đua nở
Tươi nét cười trên môi cho đời ta có đôi.

Giờ đây anh đi rồi còn lại riêng tôi
Này bạn thân ơi biên thư về thăm anh nhé
Nhớ đêm tiễn biệt hai đứa mình
Cùng nhau nâng ly rượu đẹp lòng nhau ..

Đêm Tình Yêu

Lâm Hùng
Ngày mai anh dìu em đến cuối đời trong vòng tay ấm nồng.
Mình cùng bên nhau hân hoan đắm say khung trời bình yên.
Đêm tình yêu đã đến rồi chiếc hôn trao thật lâu.
Nhịp tim yêu như cuồng say và phút giây ta tìm nhau

ĐK:

Dù có bão giông không xa rời,
Dù nhân gian ngày mai đổi thay xin được yêu mãi mãi.
Mình đã có bao ngày gian khó.
Nụ cười trên đôi bờ môi vẫn nở như một nụ hoa thắm nồng

Đêm Tóc Rối

Hàn Châu
Qua một lần yêu đương trắc trở ta chợt biết rằng
   Đường vào tình yêu lắm đam mê lắm nỗi nhọc nhằn
   Ta yêu người bằng con tim tha thiết
   Rời vòng tay người bỏ ta đâu biết
  
   Đêm thật dài đêm trong mắt đỏ, yêu là khéo rồi
   Lờ tình đầu môi đã cho ta héo mòn tuổi trời
   Đôi môi nào tìm nhau đêm tóc rối
   Nhạt màu môi, người đi khuất nẻo chân trời
  
   ĐK:
   Người đi rồi còn riêng ta thui thủi
   Đường tình một lần qua, thương tuổi ngọc ngà
   Yêu thì vơi, đau thương thì lại đầy
   Còn ai vui đêm nay, sao nghe lạnh vòng tay
  
   Ta dại khờ nên tin tất cả, tiếng ngọt tiếng bùi
   Người đã tặng ta vết thương đau với nỗi ngậm ngùi
   Thôi qua rồi từng đêm đếm tóc rối
   Đường vào yêu, một lần thôi có vạn nỗi sầu


Đêm Trăng

Hoàng Trọng
Waltz 3/4

Trời thanh vắng gió vương mơ màng
Ngàn hoa lá nép dưới trăng vàng
Trời về khuya làn trăng soi sáng
Cánh hoa đêm giữa mùa thu sang
Vầng trăng sáng lắng soi bên thềm
Chìm mây nước tiếng chuông êm đềm
Lòng sầu vương buồn lan theo gió
Nhớ thương ai khắc khoải chờ mong.

Êm đềm trong gió
Trăng buồn vương tơ
Bóng người xa mờ
Trong sương gió than đêm trường
Bao lời thề ước
Ai còn ghi nhớ
Dưới trăng khuya mờ
Năm xưa trong lúc người đưa

Đêm Trắng

Sỹ Đan
An Hòa và Sỹ Đan
Người con gái mến yêu năm nào
Giờ chỉ còn đấy niềm nhớ
Một đêm trắng xác thân hao gầy
Mộng chỉ còn vương sầu đắng

Còn đây dấu chân in trên đường
Tìm dáng em trong cơn mơ chiều nay
Ngâm ngùi tiếc nhớ thuở ban đầu
Cùng nhau ân ái

Trắng, từng đêm trắng vì nhớ ai tóc xanh đã phai mầu
Buồn, từng men đắng mà xa vắng làm đau nhói tim
Gió, từng cơn gió đã cuốn xô đưa ta đi phương nào
Trắng, từng đêm trắng gọi tên người,
Người cuối trời thênh thang

 

Đêm Trăng Khuya

Đăng Khánh
Giọt nước mắt rơi thiết tha
C̣òn tiếng khóc ôi xót xa
Nghìn đau thương còn đó bên song nhạt nhòa Chợt thức giấc bên khúc ca
Còn tiếng hát nay vắng xa
Rồi mãi mãi phai nhòa tâm tư

Đêm trăng khuya bên gịòng sông vắng
Ta mình riêng bóng nhớ em bên song thướt tha
Bao thu qua muôn lần thay lá
Muôn vàn thương nhớ khắc ghi trong lòng ước mong
Tình còn xanh lá thắm
Đời vùi sâu nước mắt
Cho sầu đắng cho tình vắng cho vàng nét môi
Từ ngày xuân đã chết
Còn hồn xanh mắt biếc
Trên ghềnh đá em còn đó khúc ca dưới trăng

Giọt nước mắt nay vắng xa
Chiều đã khuất ta với ta
Ngưỡi bên song từ đó bước chân im lìm
Chờ mãi mãi trong giấc mơ
Vườn bát ngát như suối thơ
Đời cuối nắng lên mù tương tư

 

Đêm Trăng Trên Vịnh Hạ Long

Hoàng Quý
Chiều rơi trong gió khơi đềm êm
Đằng chân mây dần trăng non lên
Ánh vàng tha thướt nước mờ trong xanh
Gió đưa hơi gợn sóng
Đằng xa xôi bóng non chập chùng
Nằm im nghe mờ trong không trung
Tiếng đàn thánh thót theo ngàn lời ca
Trông con tàu theo gió xa đưa dần xa

Non màu xanh mờ đứng
Bóng tàu đi uốn quanh
Muôn hồn bên trời nước
Nhắc thời xưa hồn nước lừng danh

Tàu đi trong ánh trăng đềm êm
Đàn theo ca tàn rơi trong đêm
Ánh vàng soi nước gió ngàn dâng lên
Ước cho thuyền tới bến, bến mơ thần tiên

Đêm Trăng Xưa

Ngọc Bích

Nhịp 2/4, tango
Hôm nao giữa đêm trăng mờ
Gần người em lòng thẫn thờ
Mộng về theo gió lòng cùng xao xuyến
Tình đầu xuân còn lưu luyến
Giờ còn đâu lời ước nguyền
Cùng về chung sống êm đềm
Tiếng đàn đau đớn nhớ mùa vui tàn
Khóc cho cõi lòng nát tan

Chiều về sầu nhớ trong cung đàn
Còn mơ dáng ai đêm trăng ngàn
Vì đâu đành dứt tơ lòng
Vì đâu duyên kiếp lỡ làng
Vì đâu giấc mơ xưa tàn

Ngậm ngùi buồn nhớ câu mong chờ
Còn đâu tiếng tơ đêm trăng mờ
Người em xa khuất phương trời
Mùa vui xưa đã qua rồi
Giờ đây tháng ngày buồn trôi

Những chiều trời mây dâng sóng
Đường tơ vấn vương bao nhớ mong
Bóng người em ta thương nhớ
Về đây sống vui trong giấc mơ

Trở về làn gió đêm trăng nào
Vì đôi mắt ai ta vương sầu
Mùa xuân năm ấy qua rồi
Ngày vui xưa đã xa rồi
Đàn thương xót phận lẻ loi

Đêm Trong Rừng

Hoàng Quý
Nhịp 2/4, chậm, có tiếng trống vỗ theo

Rừng muôn cây xanh cao
Âm u ngàn gió lá
Khuất bóng ánh trăng sao
Ngồi chung quanh phiến đá
Ta khơi lửa đào
Bập bùng bập bùng trong đêm thâu

Mờ sương reo trong không
Âm u ngàn thác lá
Gió lắng xa mênh mông
Ngồi trong hơi núi giá
Ta khơi lửa hồng
Bập bùng bập bùng trong đêm sâu

A . . . ngồi trong ánh hương đêm
Ta cùng cất cao lời nguyền
Thề đồng tâm ta quyết thề sông núi
(nhắc lại cả câu)
Đem tâm can xây đắp ngày tươi mới
(nhắc lại cả câu)
Hm . . .
. . . . .
(tiếng ngân thật dài)
. . . . .

Một lòng son !
Bền tâm chí !
Vì non nước !
Có sa chi lao lung
Anh em ơi im nghe vang âm trong rừng

Một lòng son !
Bền tâm chí !
Vì non nước !
Có sa chi lao lung

(chậm dần cho đến hết)

Anh em ơi im nghe vang âm trong rừng

Hm . . .
. . . . .
(tiếng ngân thật dài)
. . . .

Đêm Trung thu

Lương Phương
Trăng sáng ngời, em hát mừng em múa theo lời ca
Nhìn trăng sáng, đồi thông treo áng mây trôi là đà
Tay xách đèn là em vui hát mừng nô đùa dưới trăng
Chi. Hằng Nga ơi, hỡi nàng tiên nữ
vui hiệp cùng thế nhân.

La lá là kia bánh quà ta xắp ra đầy sân
Cùng vui ăn, mời lăng xăng mỗi năm chung một lần
Vui hết mình là chung vui kết tình nhi đồng chúng ta
Đèn thu sáng quá chi. Hằng vui ca
trăng đẹp vờn ánh hoa.

Tung cắc tùng tung cắc tùng nhịp trống vang trời thu
Kìa ta đốt đèn hỏa tiễn nó bay lên vù vù
Bay tới trời là bay lên đến nhà chi. Hằng chúng ta
Trời xanh bao la đẹp tình ngợi ca
nhân loại là tiến xa.


Đêm Và Kỷ Niệm

Nhật Vũ
Thơ: Song Vinh


1.

Em ngồi đếm những niềm vui trong đêm nay

Có trăng/ có sao/ có dáng anh ngồi

Kỷ niệm đôi ta tuy không nhiều lắm

Nhưng rất gần cho dẫu ta rất xa

2.

Em ngồi đếm những niềm vui trong đêm nay

Có sương/ Có gió/ có lá rạt rào

Ngày tháng bên nhau tuy không nhiều lắm

Cũng đủ lòng thơm ngát một đời sau



ĐK:

Đêm nay em ngồi đếm những niềm vui

Có mưa/ có nắng/ có giận hờn

Có những cuộc vui còn dang dở

Nên lòng mình cứ mãi nghĩ đến nhau

3.

Đêm nay em ngồi đếm những niềm vui

Góc phố xưa đã vắng bóng đôi mình

Bàn ghế cũ đôi nhân tình trẻ mới

Như chúng mình của thuở đã đi qua


4.

Đêm nay em ngồi đếm những niềm vui

Giòng chữ quen lên trang giấy lại buồn

Em chợt hiểu kéo dài hay cắt ngắn

Cuộc tình mỉnh viết mãi cũng không xong


Đêm Vắng

Quang Phúc


Đêm lạnh gió buồn

Ngoài kia không gian nhung tơ gợi bao ý thơ tặng em

Đêm về thanh vắng

Chìm trong cơn say tình yêu đan vòng tay ấm

Em yêu ơi cõi thinh không lắng đọng

Nghe chơi vơi sóng xô bờ cát tràn,

Lạc loài vào nơi chốn mơ huyền

Mơ bên em tình ta ấp e thẹn thùng

Tay trong tay sánh đôi hai mái đầu xanh,

Kề bên nhau về tới thiên đường

Nghe mênh mang tiếng yêu vọng xa vắng

Em ở đâu người dấu yêu ơi,

Em ở đâu người dấu yêu ơi.


Đêm lạnh gió buồn

Người ơi nghe chăng thời gian lặng trôi cuốn bao mộng mơ

Nghe lòng xao xuyến

Tìm về nơi đâu bình yên cõi lòng nhung nhớ

Em yêu ơi phút giây này quá tuyệt vời

Đêm yêu đương ái ân nồng cháy tình,

Hoà lời ca cùng với muôn trùng

Em nơi nao người yêu đã xa thật rồi

Tay trong tay sánh đôi hai mái đầu xanh,

Kề bên nhau về tới thiên đường

Nghe mênh mang tiếng yêu vọng xa vắng

Em ở đâu người dấu yêu ơi,

Em ở đâu người dấu yêu ơi.

Đêm Vắng Anh

Ngoại Quốc (Trung Hoa)
LV: Lê Xuân Trường


Đời, Một mình đêm thâu se sắt tâm tư

Lời tình gọi đêm qua nay đã xa xôi

Giường êm như xa vắng nhớ tiếng cười đùa của người

Bờ môi mong thương nhớ với khát khao tình rã rời

Đêm này mình em ôm chăn gối say cuồng si



Đêm, Vắng anh buồn vời vợi

Ai! Có thấu tình này

Nụ hôn anh trao em ngày xưa đó

Dắt em đi phiêu lưu vào tình ái

Đến nay; Dấu yêu đã bay khuất đi vào đêm



Giờ người tình mê say nơi chốn phương nao

Đèn rực mầu trong đêm sân khấu sương mù

Hằng đêm anh đắm đuối với tiếng gọi mời nhục tình

Vội quên nơi đây vẫn có trái tim còn mong chờ

Căn phòng mình em đêm nay vắng anh buồn tênh



Đêm, Vắng anh buồn vời vợi

Ai! Có thấu tình này

Vòng tay xưa đê mê làm mưa gió

tấm thân em run lên lần ân ái

Đến nay; Ái ân đã chôn đắm trong niềm đau



Giờ người tình mê say nơi chốn phương nao

Đèn rực mầu trong đêm sân khấu sương mù

Hằng đêm anh đắm đuối với tiếng gọi mời nhục tình

Vội quên nơi đây vẫn có trái tim còn mong chờ

Sao người? Đành quên nơi đây có em cuồng si

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.