Từ Lúc Em Đi
Lam Phương
Em ra
đi đến bao giờ ta mới gặp lại
Em ơi,
em ơi nói sao vừa ôi nỗi buồn hôm nay
Tình
đến như mơ thắm thiết từng giờ
Tình
bỗng chia xa phút chốc nào ngờ
Mà giờ
đây ...
Thu đã
sang chưa sao lá vàng che khuất đời mình
Đông
đến rồi sao giá băng đầy trong cõi lòng ta đây
Từ lúc
em đi vắng quá nụ cười
Từ lúc
em đi phố vắng một người
Tình
còn đây đời chia cách rồi
Đêm
đong đầy nỗi nhớ
Ngày
khắc khoải chờ mong
Em bây
giờ đâu đó
Thấu
cho tình ta không?
Ôi
giữa cơn mơ bước em về nghe rất nhè nhẹ
Ôm
siết bờ vai chút hương nồng vẫn thoáng còn đau đây
Giòng
tóc em bay bão tố lòng này
Dầu
chút môi hôn có nhạt nhòa
Tình
ngàn năm là đây nỗi buồn
Từ Lúc Em Đi
Tùng Giang
Từ lúc
em đi rồi!
Ngoài
mái hiên mưa đêm gọi tên người,
Đường
hoang vắng đợi,
Hàng
cây lớn gọi ...
Buồn
nghe lá rơi ......
Từ lúc
em đi rồi!
Hàng
ghế công viên xưa chỉ một người,
Chiều
qua rất vội,
Người
yêu ái ngại!
Nhìn
gió mây trôi .....
Phố
đêm đèn vàng không có em ....
Tiếng
mưa nhỏ buồn trong trái tim!
Khúc
ca thưở nào theo bước đêm hoang,
Nhớ em
lạnh lùng căn gác vắng ....
Từ lúc
em đi rồi!
Từng
cánh hoa yêu đương bỏ bên đường,
Bàn
tay ngón gầy ..
Tìm
môi thở dài,
Lời
yêu gió bay ....
..................
Từ lúc
em đi rồi!
Ngoài
mái hiên mưa đêm gọi tên người,
Đường
hoang vắng đợi,
Hàng
cây lớn gọi ...
Buồn
nghe lá rơi ......
Từ lúc
em đi rồi!
Hàng
ghé công viên xưa chỉ một người,
Chiều
qua rất vội,
Người
yêu aí ngại!
Nhìn
gió mây trôi .....
Phố
đêm đèn vàng không có em ....
Tiếng
mưa nhỏ buồn trong trái tim!
Khúc
ca thuở nào theo bước đêm hoang,
Nhớ em
lạnh lùng căn gác vắng ....
Từ lúc
em đi rồi ....
Từng
cánh chim đêm hỏi tiếng người,
Nhiều
khi tiếng cười ...
Buồn
như rã rời!
Từ lúc
em đi ....
Từ lúc
em đi ...
Từ lúc
.... em .... đi .....
Từ Lúc Tôi Ra Đi
(chưa biết)
Ngày
ấy, tôi ra đi, em ở lại
Loạn
ly đã xô đời màu tê tái
Giờ
phút, chia tay nhau, không kịp nói
Súng
vang thay lời, mắt yêu lưng trời, hỏa châu soi
Rời
gót, tôi ra đi theo con tàu
Đại
dương đã chôn vùi ngàn yêu dấu
Cuộc
sống như mây trôi không định hướng
Nhớ
quê hương mình, nhớ thương người tình bỏ lại sau lưng
Một
ánh nắng, một cánh gió
Một
bông lan, một chút hương trên cành
Cũng
đem đến bao kỷ niệm
Cũng
chua chát cho hồn mình
Cũng
thêm thắt cho đầy hành trang viễn xứ
Một
suối tóc, một khóe mắt
Một
dáng dấp, một nét môi xa lạ
Cũng
đem đến bao kỷ niệm
Cũng
chua chát cho hồn mình
Cũng
đưa dắt ta về dĩ vãng thần tiên
Từ đó
tôi lang thang trên tuổi đời
Khổ
đau biến tim này thành sỏi đá
Từ đó
em bơ vơ trọng lạnh vắng
Hỡi em
âu sầu, biết bao giờ mình nhìn thấy nhau
Tư Mã Phượng Cầu (Minh Hoạ Kiều - Phần 2)
Phạm Duy - Duy Cường
(Ngâm)
Khúc
đâu Tư Mã Phượng Cầu (*)
Nghe
ra như oán như sầu phải chăng
(Hát)
Nhạc
là nỗi lòng Tư Mã xưa
Dạo
đàn cho người trong giấc mơ
Phượng
hề Phượng hề bao tháng năm
Tìm
Hoàng tìm Hoàng nơi bốn phương
Chim
bay biển Bắc
Đi tìm
biển Đông
Chim
bay biển Tây
Đi tìm
biển Nam
Bao
giờ, bao giờ ta thấy nhau
Bao
giờ, bao giờ ta thấy nhau
Văn
Quân nàng ơi
Văn
Quân nàng ơi
Tuy
trong gang tấc
mà như
nghìn trùng
Cho ta
gặp gỡ
xây tổ
uyên ương
Phượng
hề Phượng hề quy cố hương
Phượng
hề Phượng hề quy cố hương ...
Từ Một Cơn Mơ
Ngô Mạnh Thu
Tôi đã
thấy mặt trời lên, sau đêm dài tăm tối triền miên, sau đêm dài tăm tối triền
miên
Tôi đã
thấy ngọn triều lên, xóa tan di dấu nhăn trên cát mềm, xóa tan di dấu nhăn trên
cát mềm
tôi đã
thấy ngàn lời ca, theo mây trời lan mãi về xa,
theo
mây trời lan mãi về xa
tôi đã
thấy đường nở hoa
ôi
thanh bình đẹp thay một cơn mơ!
ôi
thanh bình đẹp thay một cơn mơ!
Đ.K.
Mong
hòa bình sớm về với người
mong
hòa bình sớm về với người
cho
tình yêu lên tiếng reo, cho tim mình xôn xao
Mong
hòa bình sớm về với người
Mong
hòa bình sớm về với người
anh
nhìn em cha thấy con vang nhịp cười rất dòn
tôi đã
thấy từ đồng hoang, lúa ngô vừa xanh tới trổ bông lúa, lúa ngô vừa xanh tới trổ
bông
tôi đã
thấy từ bờ tre, tiếng ai cười nói vang trên ruộng đồng, tiếng ai cười nói vang
trên ruộng đồng
tôi đã
thấy từ dòng sông, tiếng mái chèo khua nước thật đông, tiếng mái chèo khua nước
thật đông
tôi đã
thấy người nhìn nhau
ôi
thanh bình đẹp thay một cơn mơ!
ôi
thanh bình đẹp thay một cơn mơ!
(Đ.K.)
Tôi đã
thấy mẹ già nua, đôi môi cười nụ thắm
ngày xưa, đôi môi cười nụ thắm ngày xưa
tôi đã
thấy từng bàn tay, run run mừng đón nhau trên đường về, run run mừng đón nhau
trên đường về
tôi đã
thấy từng nhà tranh, khói lam chiều lên giữa trời xanh, khói lam chiều lên giữa
trời xanh
tôi đã
thấy lại ngày qua ...
Ôi
thanh bình đẹp như một cơn mơ
Ôi
thanh bình đẹp như một cơn mơ
(Đ.K.)
Từ Một Giấc Mơ
Mai Anh Việt
Em như
trái cấm đậu vườn thiên thai
Ngập
ngừng chân ai quên chiều nay đời du tử
Em như
tiếng suối tràn ngập tim tôi một trời xa xôi
Khi bờ
môi còn khô tiếng cười
Tôi
như nắng cháy ngoài đồng khô khan
Cỏ
buồn hoang mang mong giọt mưa về thăm hỏi
Tôi
như cánh lá rụng vàng quanh sân
Chiều
nào gió đến một mình bâng khuâng
Bao
giờ mang tình tôi tới người ?
Từ một giấc mơ tôi gặp em niềm vui vỡ
bờ
Từ một giấc mơ tôi về trên ngõ cũ ngày
nào
Trông vời em dáng áo nhạt màu
Cho lòng thấy đời tôi còn em như giấc
mơ
Em
nhung với gấm về từ xa xăm làm đẹp nhân gian
Nên
vườn tôi còn xanh mãi
Tôi ôm
phiến đá ngồi chờ trăm năm
Ngày
ngày khắc dấu thành từng câu ca
Trên
đồi son tình tôi đã già
Tôi mơ
thấy dáng người về trong tranh
Huyền
hoặc mong manh
Hương
từ hoa là hơi thở
Yêu em
đã hoá thành tù chung thân
Chiều
chiều vui chân
Đợi
chờ không lâu tôi và em tình yêu bắt đầu
Từ Nay
Trần Quảng Nam
Từ nay
anh có em hỡi mối tình bao la
Từ nay
em có anh tình yêu anh thiết tha
Hãy
quên đau buồn những khi cuộc đời làm ta khó khăn
Từ nay
không thể xa anh thêm một ngày nữa
Từ nay
ta hứa chung từng giây ta có nhau
Những
khi anh làm trái tim em buồn thì xin thứ tha
Từ nay
không bao giờ rời nhau
Từ nay
chung nhau một tình yêu
Vì yêu
em nên anh đã vợi bớt ưu phiền
Vì yêu
nhau nên hai cuộc đời đã lớn lên
Này
anh hỡi hãy nghe tim mình nói tiếng yêu
hãy
nghĩ về tương lai ngày nắng mới, những ngày đẹp tươi
Từ nay
em sẽ nói yêu thương một mình anh
Dù cho
bao đắng cay tình yêu anh vẫn như
sóng
xô lên ghềnh vuốt ve cuộc đời của em với anh
Từ Nay Vắng Anh
Vũ Hữu Toàn
Anh đã
ra đi
tôi
ướt đôi mi
khóc
đời vắng anh
Anh
hỡi anh ơi!
nước
mắt tuôn rơi
mỗi
lần nhớ anh
Chiều
nay tôi buồn
mơ về
hình bóng anh xưa
Hồn
tôi thẫn thờ
nhớ
anh, tìm đến bên mồ
Từ nay
vắng anh
từng
đàn cánh chim quên đường lối về
Mưa
ướt rã rời
mà nào
có hay mõi mòn cánh bay
Từ nay
vắng anh
đời
nhiều khúc quanh, tơ lòng rối bời
Anh đã
đi rồi
ai
viết cho đời những khúc tình ca ?
Tự Nguyện
Trương Quốc Khánh
Nếu là
chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là
hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là
mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Nếu là
người, tôi sẽ chết cho quê hương
Là
chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm
Từ nam
ra ngoài bắc báo tin nối liền
Là
hoa, tôi nở tình yêu ban sớm
Cùng
muôn trái tim ngất ngây hoà bình
Là
mây, theo làn gió tung bay khắp trời
Nghìn
xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời
Là
người, xin một lần khi nằm xuống
Nhìn
anh em đứng lên phất cao ngọn cờ
Từ Nửa Vòng Trái Đất
Trần Thiện Thanh
Boléro
Từ nửa
vòng trái đất khi cuộc tình đã mất .
Khi
tuổi buồn đã gần
Em ơi,
em anh ơi
Trên
chuyến xe đò già,
Trên
đường về kỷ niệm
Em ơi,
em có biết .
Đau
thương còn mấy kiếp
Từ nửa
vòng trái đất
Bên
ngọn đèn héo hắt .
Nghe
một điều rất thật .
Anh
yêu, anh yêu em .
Bên
phía kia biển rộng
Nghe
một ngày nắng hồng
Em ơi,
em có nhớ
Nghe
một chuyện tình vu vơ
Em
chuyện tình vu vơ
Của
tuổi học trò ngây thơ
Lúc
anh còn rất trẻ
mang
trong lòng nhiều ước mơ .
Dĩ
vãng một đời người làm sao bôi xóa trong ta .
Hôm
qua anh chợt nghe lại giọng hát cố nhân xa
"Em,
em sẽ yêu anh trọn một đời"
Ôi
những mối duyên tình chập chờn cút bắt khi lại gần .
Lỡ
cung đàn, gãy nhịp tình từ thuở xa lắc đó .
Đời
còn lên sóng gió em về mãi phương trời nao ...
Từ nửa
vòng trái đất ,
con
tàu định mệnh vẫn vô tình trôi mãi
về
vùng u minh hôn mê
Tóc đã
pha sợi bạc
Đêm
gầy hao nốt nhạc
Em ơi,
em đâu biết chuyện gì kế tiếp.
Trong
cơn mưa mùa hạ,
hình
như có chút hương bay.
Anh
muốn em ngừng lại
mặc
cho trái đất đang xoay
Như
sao trời,
lúc
anh chỉ cần nửa vòng quay trái đất .
Tìm về
em chất ngất ân tình cũ không hề phai ...
Tự Sự
Thuận Yến
Ta vẫn
biết đời ta còn nhiều cơn mưa nhỏ
Ðừng
ướt thấm hồn ta thành những nỗi đau dài
Hãy
như những mầm xanh xứ sở
Mưa
gió nhiều thành cổ thụ ngày mai
Nếu
lòng ta có ào ào bão tố!
Thì em
ơi! Hãy vững lấy tay chèo
Nhìn phong
ba hãy mỉm cười
Hãy
hát hơ hớ hơ hớ!
Cơn
bão cuồng sẽ hóa gió thông reo!
Hỡi em
yêu kìa bão tố qua rồi
Biển
êm ru hãy mỉm cười và hát hơ hớ hơ hớ!
Cơn
bão lòng sẽ hóa khúc tương tư!
Từ Tiếng Hát Tiếp Nối
Trầm Tử Thiêng
Khi em
cất tiếng hát lên ta nghe trái tim ta rực nóng
Lòng
chợt đau từng nỗi hoài mong, chuyện buồn vui chia ly trùng phùng
Khi em
cất tiếng hát lên đàn năm xưa vang khúc hát tình ca
Lời
yêu đương nghe vẫn xa quá xa
Từ bên
kia nghe hình bóng quê nhà
Em vẫn
hát cùng ta tình yêu thiết tha
Tình
đang đắp xây, bỗng chia xa sau đêm phong ba
Em vẫn
hát cùng ta, tiếp nối giọng ca,
Hát
lên dùm ta tình yêu thiết tha
Khi em
cất tiếng hát lên em đâu biết em đang đợi khóc
cuộc
tình ta bên kia đại dương từ bao năm ngăn chia đôi đường
Khi em
cất tiếng hát lên thèm dư âm quên bước hẹn xưa
tình
mỏng mang ai múa theo nắng mưa
Lời
chia tay chìm lắng bao mùa
Khi em
cất tiếng hát lên em sẽ biết sao chim lại hót
Đời cỏ
cây hạnh phúc là hoa
Và nụ
hôn cho em mặn mà
Khi em
cất tiếng hát lên nhà trong thôn vang tiếng mẹ ru
Tình
bao la trong chiếc nôi ấu thơ
Là
thiên thu từ cõi mong chờ
Em vẫn
hát cùng ta một trời nhớ nhung
Kỷ
niệm thiết tha níu đôi chân khi em ra đi,
Em vẫn
hát cùng ta, tiếp nối giọng ca
Hát
lên dùm ta một trời nhớ nhung
Khi em
cất tiếng hát lên ta nghe giữa miên mang cuộc sống,
Đời
sầu héo tiếp nối đời vui
dù quê
ta hay nơi quê người
Khi em
cất tiếng hát lên lời dân ca lai láng tình quê
đời
phiêu du đôi lúc ta lắng nghe
bàn
chân đi, lòng vẫn mong về
Em vẫn
hát cùng ta, tiếp nối giọng ca, hát lên dùm ta, tình yêu thiết tha
Em vẫn
hát cùng ta, tiếp nối giọng ca, hát lên dùm ta giữa quê người, một trời nhớ
nhung
Tự Tình Khúc
Nguyễn Đình Toàn
Như
giấc mơ tan còn chi
Hoá
kiếp cho xong mà đi
Tiếng
hát trăm năm hẹn khi quay về
Một kỳ
nghỉ ngơi dù tắt tăm hơi
Lòng
cũng yên vui
Ta đến
như trong cuộc chơi
Nên
cũng ra đi thảnh thơi
Dầu
vết dăm câu buồn vui dâng đời
Lịch
sử nổi trôi
Bọt
bèo tả tơi
Góp
câu khóc cười
Đường
ta đi núi cao vực sâu
Đã
nhiều eo sèo
Một
đời chim mấy phen vượt qua
những
rừng xương máu
Ôi non
sông héo sầu tóc tang
đưa
người về đâu
Một
niềm ước trong muôn lời hát
nhắc
người nhớ nhau
Đôi
lúc ta nghe lòng ta
Tan
nát theo muôn tình xa
Xao
xác như muôn đời hoa não nề
Nụ
cười đầu môi
Lệ xót
xa rơi
Cành
thắm hương phai
Có có
ta chăng đàn ơi
Ta
sống vui chăng nhạc ơi
Bóng
xế đâu đây này gương xanh ngời
Một
đời lẻ loi
Nghiêng
sầu thử soi
Hỡi ta
! Hỡi người !
Tự Tình Khúc
Trịnh Công Sơn
Tôi
như trẻ nhỏ ngôi bên hiên nhà
chờ
nghe thế kỷ tàn phai
Tôi
như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa
mà sao
vẫn cứ lạc loài.
Tôi
như là người lạc trong đô thị
một
hôm đi về biển khơi
Tôi
như là người một hôm quay lại
vì
nghe sa mạc nối dài
Đừng
nghe tôi nói lời tăm tối
Đừng
tin tôi nhé vì tiếng cười
Đôi
khi một người dường như chờ đợi
thật
ra đang ngồi thảnh thơi
Tôi
như là người ngồi trong đêm dài
nhìn
tôi đang quá ngậm ngùi
Một
hôm buồn ra ngắm dòng sông
Một
hôm buồn lên núi nằm xuống
Tôi đi
tìm ngày tìm đêm lâu dài
một
hôm thấy được đời tôi
Tôi
yêu mọi người cỏ cây
muôn
loài làm sao yêu hết cuộc đời
Tôi
như đường về mở ra đô thị
chờ
chân thiên hạ về vui
Tôi
như nụ cười nở trên môi người
phòng
khi nhân loại biếng lười
Tìm
tôi đi nhé đừng bối rối
Đừng
mang gươm giáo vào với đời
Tôi
như ngọn đèn từng đêm vơi cạn
lửa
lên thắp một niềm riêng
Tôi
như nụ hồng nhiều khi ưu phiền
chờ
tôi rã cánh một lần.
Tự Tình Lý Cây Bông
Trương Quang Tuấn
Em nhớ
thương chàng, em hát lý cây bông
Như
con sông nước ròng mà nước nổi
Em nhớ
thương chàng như nắng trưa quá buổi
Con
sáo sang sông, con sáo chẳng về
Con
sáo sang sông con sáo biết tương tư
Em
ngóng trông chàng, em hát lý cây bông
Con
hương quê lúa đồng vừa mới trổ
Em
ngóng trông chàng trên bến sông sóng đổ
Con
sáo sang sông con sáo chẳng về
Con
sáo sang sông con sáo xổ lồng
Ta
thương nhau, gần nhau chẳng đặng
Ta
thương nhau, tình xưa nghĩa nặng
Như
cây lục bình quấn quýt giòng sông
Trên
đất phù xa vàng bông lúa mới
Chàng
nhớ em sao chàng hổng tới
Để em
buồn, em hát lý cây bông.........
Tự Tình Lý Mình Ên
Trương Quang Tuấn
Xoài
trổ bông nghe xao xuyến bên sông
Mắt ai
buồn thêm khô héo ngóng trông
Người
ra đi chẳng đặng mùa trăng nhớ
Thui
thủi nơi đây em vẫn chờ mong
Trầu
thủy chung cao son sắt héo xanh
Nắng
bên thềm tương tư nhớ tới anh
Buồn
xa xăm buổi chợ chiều hiu hắt
Em
khóc đoạn trường ai nỡ sao đành
Chàng
ơi, bếp lửa lêu rêu nồi cơm chưa chín
Nước
chảy qua cầu chim sáo làm thinh
Chàng
ơi, lắc lẻo cầu tre em đứng một mình
Ngựa ô
ai biết bao giờ về dinh
Chàng
ơi, xóm nhỏ ven sông đục trong con nước
Lối cỏ
năm nào mơ ước mùa vui
Chàng
ơi, gió thổi năm canh trăng khuyết hẹn thề
Nàng
ai suốt xề em khóc lấy mình ên
Tự Trầm
Việt Dzũng
Đêm
nhớ về em giấc hương nồng lưu luyến thịt da
Nơi ta
hôn em tự nhiên nẩy lộc
Cụm
rừng trăm năm nay đã nở hoa
Hoa
cuối mùa xuân nhánh điêu tàn giăng kín trùng khơi
Hoa
đang xanh tươi một đêm tự trầm
Còn
lại mình ta giữa cội âm thầm
Trong
đêm hải đảo ru hồn ta cúi mặt
Ly
rượu em mời ta chưa uống đã say
Từng
sợi lông tơ ghi tạt dấu chân ai
Trần
truồng trăm năm nhạt nhòa đó mơ phai
Trong
đêm độc hành ru hồn tên thất trận
Ta gọi
tên người trên năm đốt ngón tay
Một
mình đơn côi đi lạc giữa cơn say
Bên ni
bên tê đời hun hút dặm dài
Em hấp
hối màn đêm giữa kinh hoàng bỗng hé nụ hoa
Cơn
mưa hôm qua mồ hôi nhỏ giọt
Rạt
rào đam mê sóng cuốn bờ xa
Em
sống nhục vinh giữa khung trời em hát lời kinh
Đêm cô
đơn ta hát lời tự trầm
Còn
lại riêng em giữa cội âm thầm
Từ Xa Em
Phạm Anh Dũng
Valse
3/4
Nhánh
sông đời
Chia
hai ngả
Thuyền
ta trôi
Con
nước lạ
Bờ cỏ
xanh
Chim
muông hát
Lời
mật ngọt
Tình mong
manh
Mùa
thu mây biếc
bến bờ
xưa
Biền
biệt xa xứ
chong
mắt đỏ
Ngày
ươm nắng quái
phong
trần rủ
Dòng
sông dậy nhớ
Cuồn
cuộn trôi
Ươm
hạt nhớ
Bốn
mùa qua
Sầu
cội vỡ
Hoang
tàn ta
Đêm đã
tắt
Bình
minh lên
Buồn
quay quắt
Tựa Cánh Bèo Trôi
Hoàng Minh
Thôi
xin đừng thương hại dùm tôi
Không
cần thương hại người ơi
Vì tôi
chán phấn son cuộc đời
Thôi
xin đừng đưa đón vui cười
Xin
đừng đưa đã gạn mời
Vì tôi
khinh chót lưỡi đầu môi.
Khi ân
tình đang thời nở hoa
Sao
người ta vui thật là vui
Mình
như thấy chữ yêu tuyệt vời
Nhưng
khi người ta quên lời
Đem
tình san sẻ đi rồi
Mình
không hơn chi cánh bèo trôi.
ĐK:
Tình
yêu ơi tình yêu ???
Thuở
xưa biết nếu duyên tình đầu
Gặp
ngang trái xót xa nghẹn ngào
Bây
giờ ta ôm trái sầu
Thà
làm thân gổ cây tận rừng cao
Thà
làm viên đá âm thầm đáy biển thật sâu.
Thôi
cam phận ôm tình lẻ loi
Không
thèm ghen giận gì ai
Làm
thân gái dĩ nhiên thiệt thòi
Xin
Ông trời cho sống qua ngày
Tôi tự
an ủi lâu rồi
Rằng
chua cay cũng thế mà thôi...!!!
Tuần Trăng Mật
Đức Huy
Tối
hôm qua khi ngủ mơ
Em
thấy đôi ta vai kề vai
Chung
bước dài trên bãi biển
Một
ngày nắng ấm
Gió
mơn man trên làn da
Tóc em
như thơm mùi hoa
Anh
thoáng cười trong giấc mộng
Chiều
về nghiêng bóng
Trời
xanh xanh bao la
Sóng
vỗ nghe hiền hòa
Hồn em
như bay xa
Khi
anh hôn em trên má
Bóng
trăng năm xưa còn đây
Vẫn
như soi trong lòng em
Những
kỷ niệm trên cát vàng
Hàng
dừa nghiêng nắng
Trời
xanh xanh bao la
Sóng
vỗ nghe hiền hòa
Hồn em
như bay xa
Khi
anh hôn em trên má
Đêm
qua nằm ngủ mơ
Đôi ta
vừa lấy nhau
Tuần
trăng mật mới bắt đầu
Tuần
trăng mật mới bắt đầu
Thần
thoại yêu dấu
Tuần
trăng mật mới bắt đầu
Thần
thoại yêu dấu
Tối
hôm qua khi ngủ mơ
Em
thấy đôi ta vai kề vai
Chung
bước dài trên bãi biển
Một
ngày nắng ấm
Trời
xanh xanh bao la
Sóng vỗ
nghe hiền hòa
Hồn em
như bay xa
Khi
anh hôn em trên má
Đêm
qua nằm ngủ mơ
Đôi ta
vừa lấy nhau
Tuần
trăng mật mới bắt đầu
Tuần
trăng mật mới bắt đầu
Thần
thoại yêu dấu
Tuần
trăng mật mới bắt đầu
Thần
thoại yêu dấu
Tuần
trăng mật mới bắt đầu
Thần
thoại dấu yêu
Túi Đàn
Canh Thân
To di
Swing – Moderato
4/4
Chốn
chân trời mây trắng vừa hé
Ánh
dương bừng lên nắng vàng hoe
Ta mơ
nhìn ngây ngất về xa vời
Cánh
chim huyền bay lướt chiều gió
Ánh
mây hồng soi sáng đường phố
Thiết
tha lòng xa vắng tình quê nhớ
Túi
đàn
Chân
bước đi lên đường
Kìa
nơi xa xôi đợi chờ bao mến thương
Nhịp
theo tiếng đàn
Tiếng
hát vang vang lừng
Ta
mang vui tươi tô đời thắm tưng bừng
Kìa là
núi rừng
Với
cánh lúa nơi đồng quê
Với
sức sống tráng hùng
Lòng
ta say mê
Nhịp
theo tiếng đàn
Tiếng
hát vang vang lừng
Ta
mang yêu đương reo về bốn phương
Tủi Phận
Khánh Băng
Tôi
bước vào cuộc tình
Vì
nhiều tin yêu nhiều mộng mơ nên chối bỏ đời mình
Đường
trần thênh thang thân gái hóa sam tay mềm
Mười
hai bến sông ai biết được bến nước nào trong
Cơn
sóng tình nào không say
Rượu
nào không cay và tình yêu đến chỉ một ngày
Nào ai
đang yêu hay sẽ biết yêu sau này
Một
mai dở dang ôm nỗi sầu đến bao giờ nguôi
Khi
tình yêu đã tung bay
Một
người ra đi một người sầu chia ly
Xót
thương phận má hồng như kiếp hoa xuôi dòng
Sác
hương tàn nở rồi thì tình yêu thoát xa tầm tay
Thân
gái dầm chiều đơn côi
Khổ
thân tôi vì người yêu đã phụ tôi rồi
Vì
duyên không may nên biết trách ai bây giờ
Mười
hai bến sông tôi vẫn mình một kiếp má hồng
Từng Giọt Café
Phú Quang
Từng
giọt café rơi
Đắng
lòng anh từng giọt
Mắt em
màu mật ngọt
Tóc em
màu café
Từng
giọt café rơi
Trong
lòng anh muộn phiền
Khẽ
rơi từng kỷ niệm
Vào
câu hát bồng bềnh
Tình
yêu rôì sẽ qua
Với
những chiều băng giá
Lòng
anh chợt xót xa
Traí
tim thành viên đá
Muốn
hoà tan tất cả
Trong
ly café đen
Muốn
hoà tan tất cả
Trong
ly café em
Tình
ta vẫn còn đây
Từng Ngày Qua
Trịnh Công Sơn
Từng
ngày qua bóng chim về ngoài dòng sông
Từng
ngày qua nắng phơi trên đầu cỏ non
Đời
tình nhân đã bao lần giá rét
Đời
quạnh hiu nghe chăn chiếu quá thênh thang.
Đời
trần gian có môi hồng có mắt nhìn
Một
ngày kia ôi thân thế lênh đênh
Từng
chiếc bóng trăm năm đã về
Vây
người giữa nến bão bùng
Từng
tiếng khóc trăm năm đã về
Vây
người giữa chốn mông lung.
Từng
ngày qua thấy mưa về miền phù du
Từng
ngày qua thấy nắng tan vào lời ru
Đời
nửa đêm có khi nghe lời trăn trối
Đời
rộng thênh như im vắng tiếng rơi khô
Đời
trần gian có tim người có tay chờ
Một
ngày kia ôi thân thế vu vơ.
Tụng Xưng Tình Yêu
Võ Tá Hân
Cứ mãi
là giọt mưa
Tôn
vinh khuôn mặt người
Xin
đừng khơi ướt lệ
Sâu
thẳm nỗi lòng ai
Cứ mãi
là ban mai
Hội hè
cho đất trẻ
Đừng
cho nhau đêm lẻ
Nức nở
lệ đá xanh
Cứ mãi
con sóng lành
Ru bến
bờ dào dạt
Xin
đừng làm giông bão
Tan
tác và chia xa
Hãy
tìm đến với nhau
Cho
nhau bao mộng lành
Cho
nhau tháng ngày xanh
Tụng
xưng tình lứa đôi
Mãi là
nắng là mưa
Là con
sóng vỗ về
Ru
lòng ai son trẻ
Hạnh
phúc này đắm say
Cứ mãi
là giọt mưa
Tôn
vinh khuôn mặt người
Xin
đừng khơi ướt lệ
Sâu
thẳm nỗi lòng ai
Tuổi 17
(chưa biết)
Có ai
bảo rằng lứa tuổi mười bảy của chúng em
Chỉ là
mộng mơ, chỉ là thương nhớ vẩn vơ
Chúng
em bảo rằng lứa tuổi mười bảy đẹp biết bao
Mười
bảy chẳng yếu mềm đâu
Mười
bảy bẻ gẫy sừng trâu
Như
hoa tươi xinh xắn đậm đà sắc hương
Cho
tim ai xao xuyến rạo rực vấn vương
Như
sóng rì rào, như gío rạt rào
Trái
tim em rộn ràng mộng ước xôn xao
Như
chim bay tung cánh ngàn dặm bốn phương
Em
tung tăng đi giữa cuộc đời mến thương
Tia
nắng rực vàng, cau hát dịu dàng
Trái
tim em đập theo cuộc sống rộn vang.
Có ai
bảo rằng lứa tuổi mười bảy của chúng em
Chỉ là
hồn nhiên, chỉ là làm dáng làm duyên
Chúng
em bảo rằng lứa tuổi mười bảy thật đáng yêu
Bây
giờ em biết vui,
theo
nhịp cuộc sống đầy vơi
Tuổi 18 Vào Đời
Phương Uyên
Na nà
ná na na ....
Na nà
ná na na ....
Em vừa
tròn mười tám
Ung
dung bước vào đời
Cuộc
đời tràn đầy ước mơ tuyệt vời
Một
màu hồng quen lối
Bao
tương lai đón mời
Ngọt
ngào cho em ngất ngây
Em vui
khi ấu thơ qua
Trong
tim mãi mang theo
Ngàn
mơ ước khi em còn thơ
Mênh
mông bước em đi
Chim
muôn hót vây quanh
Chờ
mong tiếng hát em hòa ca
Ước
muốn em còn mãi
Mười
tám bao yêu thương
Woo
..... woo ... ooh.
Nắng
sớm đang chờ đón
Sưởi
ấm đôi chân em
woo ..
woo .. oh...
Tuổi
mười tám ... mãi xanh
Tuổi
mười tám khát khao
Tuổi
mười tám ... sẽ không
Sẽ
không còn bé thơ
Na nà
ná na na ....
Tuổi Bâng Khuâng
Phạm Duy
Sao em
sao em không là hoa lá ?
Sao em
sao em không là cỏ cây ?
Sao em
sao em không là cơn gió ?
Sao
không như mây trên đồi cỏ xa ?
Như
hoa đua nhau khoe mầu tươi thắm ?
Như
cây chen vai hoà hợp quanh năm ?
Cây
không xa nhau nên rừng cao lắm.
Mây
đem mưa vui trên ruộng thơm nồng.
Sao em
sao em không là suối nhỏ ?
Cho
trăng bơ vơ soi mặt ngàn thu.
Sao em
sao em không là sóng cả ?
Reo
vang reo vang trong lòng biển xa
Sao em
sao em không là cánh bướm ?
Sao em
sao em không là chân chim ?
Sao em
sao em không là hương phấn ?
Cho em
bâng khuâng đi tìm, đi tìm !
Em
nghe em nghe như là cát trắng
Đôi
khi đôi khi u buồn thở than.
Trong đêm
lao xao những lời trách mắng
Em
nghe trăng sao như tủi thân
Sao em
không như một thời gian báu ?
Không
lâu, không lâu giải hoà niềm đau.
Yêu
nhau, yêu nhau cho đời nương náu
Thương
nhau thương nhau như tự hôm nào.
Sao em
sao em không là tất cả ?
Nay đây,
nay đây mai lại về xa
Sao em
sao em không là tất cả ?
Chung
nhau, chung nhau một cuộc tình ta
Sao em
sao em vẫn còn mơ mãi ?
Sao em
sao em vẫn còn chơi vơi ?
Tay em
phân vân se làn tóc rối
Trong
đêm bâng khuâng nhớ mình, nhớ người !
Tuổi Biết Buồn
Ngọc Chánh - Phạm Duy
(I
Have Learned Sorrow)
Buồn
đã tới rồi, một buổi sáng mưa rơi
Mưa đã
cuốn mây về dĩ vãng xa vời
Ôi
những bước chân chim có nhớ vườn hồng,
Nhớ
khung cửa song... và còn nhớ tới em không?
Buồn
đã tới rồi, một chiều tím trên sông
Làm cho
úa vàng từng mộng ước tươi hồng
Ôi
những chú nai tơ, Công Chúa rừng già,
Nơi
hoang đường xa, cửa đã khép ngăn em về...
Nhớ bé
xưa cùng chơi, đuổi nhau dưới bóng hàng cây
Nấu
nướng hay nhảy dây, vòng chơi cuốn theo tuổi say
Nụ hoa
dắt trên đầu, tặng nhau đứng bên cầu,
Đâu
ngờ dòng đời đang cuốn mau...
Buồn
đã biết rồi thì chờ đến cơn vui
Bàn
chân ấu thời dần mạnh bước chân đời
Mang
dĩ vãng trong tay trên quãng đường dài
Lưu
vật còn đây, rồi còn tiếc thơ ngây hoài...
…
Nhớ bé
xưa cùng chơi, đuổi nhau dưới bóng hàng cây
Nấu
nướng hay nhảy dây, vòng chơi cuốn theo tuổi say
Nụ hôn
lúc ban đầu, hẹn nhau lúc đứng bên cầu,
Đâu
ngờ dòng đời đang cuốn mau…
Buồn
đã tới rồi, một buổi tối không trăng
Tình
len lén vào cửa mở lớn tim nàng
Ôi
những phút say sưa, những phút dịu dàng,
Yêu
người mà sao lòng còn mãi mãi băn khoăn...
Buồn
đã tới rồi, cả một trắng đêm khơi
Tình
đã hoen màu vàng cả tóc mây ngời
Ôi
những mối dây tơ đã rối mù rồi
Oan
tình đầy vơi mở rộng lưới giam bao người...
Nhớ
lúc vai kề vai, dìu nhau đi giữa hàng dương
Thấy
bóng soi hồ trong, ngừng chân dưới gốc đồi thông
Nụ hôn
lúc ban đầu Thần Tiên dẫn ta vào,
Ai
ngờ... cuộc tình tan vỡ mau...
Buồn
đã biết rồi từ thuở biết thương yêu
Tình
sẽ lớn dần và buồn sẽ thêm nhiều
Mang
những vết thương đi trong cõi đời dài
Ôi
tuổi buồn ơi! Tuổi còn mài theo ta hoài...
Tuổi Đá Buồn
Trịnh Công Sơn
Nhịp
4/4 Điệu Slow Hợp âm Fa thăng thứ
1.
Trời
còn làm mưa
Mưa
rơi mênh mang
Từng
ngón tay buồn
Em
mang em mang
Đi về
giáo đường
Ngày
chủ nhật buồn
Còn ai
còn ai
Đóa
hoa hồng
Cài
lên tóc mây
Ôi
đường phố dài
Lời ru
miệt mài
Ngàn
năm ngàn năm
Ru em
nồng nàn
Ru em
nồng nàn
2.
Trời
còn làm mây
Mây
trôi lang thang
Sợi
tóc em bồng
Trôi
nhanh trôi nhanh
Như
giòng nước hiền
Ngày
chủ nhật buồn
Còn ai
còn ai
Đóa
hoa hồng
Vùi
quên trong tay
Ôi
đường phố dài
Lời ru
miệt mài
Ngàn
năm ngàn năm
Ru em
giận hờn
Ru em
giận hờn
Điệp
khúc
(đổi
qua Fa thăng trưởng)
Trời
còn làm mưa
Mưa
rơi mưa rơi
Từng
phiến băng dài
Trên
hai tay xuôi
Tuổi
buồn em mang
Đi
trong hư vô
Ngày
qua hững hờ
Trời
còn làm mưa
Mưa
rơi mưa rơi
Từng
phiến mây hồng
Em
mang trên vai
Tuổi
buồn như lá
Gió
mãi cuốn đi
Quay
tận cuối trời
(về
lại Fa thăng thứ)
3.
Trời
còn làm mưa
Mưa
rơi thênh thang
Từng
gót chân trần
Em
quên em quên
Ôi
miền giáo đường
Ngày
chủ nhật buồn
Còn ai
còn ai
Đóa
hoa hồng
Tàn
hôn lên môi
Em gầy
ngón dài
Lời ru
miệt mài
Ngàn
năm ngàn năm
Ru em
muộn phiền
Ru em
bạc lòng
Tuổi Dại Khờ
(chưa biết)
Tuổi
mộng mơ như con nai tơ ngơ ngác khi thu tàn
Tuổi
yêu đương em đem thơ ngây đắp xây mộng vàng
Ðường
tương lai ra đi thênh thang, lòng thiết tha yêu đời
Nói
sao bây giờ, biết đâu mà ngờ, tuổi em dại khờ
Tình
đôi ta mênh mông bao la có đâu là bến bờ
Từng
cơn mơ con tim đam mê khát khao vần thơ
Mặc
thời gian tuy ta xa nhau vẫn sống trọn niềm thương nhớ
Nói
sao bây giờ, biết đâu mà ngờ, tuổi em dại khờ
Một
thời xanh ta trao cho nhau trong buổi yêu thương ban đầu
Thời
thơ ấu với chiếc áo trắng vẫn không phai màu
Kỷ
niệm xưa trong dêm trăng thanh chắp tay nguyện cầu
Suốt
đời mình luôn luôn có nhau
Ngày
nào đó nếu có sóng gió, bão dông cuộc đời
Bài
tình ca đưa ta ra khơi cất cao mây trời
Ðừng
ngại chi khi ta bên nhau làn hơi ấm êm tuyệt vời
Nói
sao bây giờ, biết đâu mà ngờ, tuổi em dại khờ
Tuổi Đời Mênh Mông
Trịnh Công Sơn
Mây và
tóc em bay trong chiều gió lộng
trời
làm cơn mưa xanh dưới những hàng me
em
cùng lá tung tăng như loài chim đến
và đă
hót giữa phố nhà
Ôm
cuộc sống trong tay bên đời quá rộng
Tuổi
thần tiên yêu dấu dưới ngôi trường kia
Em
cùng đóa hoa lan hay quỳnh hương trắng
thơm
ngát từ đất đai quê nhà
Có
tình yêu thời thơ ấu, bướm hoa và chim cùng mưa nắng
Em
đứng bên trời tự do, yêu đời thiết tha
Bao
đường phố em qua nắng lên đứng chờ
Đường
dấu chân em đi đến những miền xa
Thăm
ruộng đất bao la những làng quê cũ
mùa
cây trái níu chân về
Như là
những bông hoa trong thành phố này
Tuổi
đời mênh mông quá búp non đầu cây
Em về
giữa thiên nhiên em cười em nói
...
như sóng đùa biển khợi
Tuổi Đôi Mươi
Trường Huy
Khi cô
bé hai mươi, trời màu xanh giăng trong mắt em
xua
tan hết ưu tư nhiều mơ ước đang mong chờ
Khi cô
bé hai mươi tình yêu đến với em....
Cho em
phút yêu đương ngọt ngào như trong giấc mơ
Nhớ
ngày đó bước bên em chiều thu
Lòng
bồi hồi nhìn em anh muốn nói
Này cô
bé có hay chăng lòng anh
Bóng
dáng em phủ kín con tim gầy
Khi em
tròn hai mươi mối duyên đầu e ấp
Và lời
yêu em sẽ trao về anh
Này cô
bé cớ sao em lặng im
Đã yêu
anh sao không nói nên lời
Khi em
tròn hai mươi mối tình đầu sao xuyến
Vì
lòng em chỉ có anh mà thôi …
Tuổi Hoa Niên
Minh Kỳ
Allegretto,
2/4
Tuổi
hoa niên, tuổi hoa niên,
khóm
măng non xinh tươi vươn lên
Tuổi
ngây thơ đẹp vui tươi
Cánh
hoa mai hương thơm vườn đời
Ngàn
câu ca vạn câu thơ
Nói
bao nhiêu sao cho trọn lời
Tuổi
hoa niên đầy hương xuân
sáng
át ánh trăng rằm
Tuổi
ấu trí tập rèn chí khí
Để mai
sau tràn ngập tương lai
Bước
vào đời gắng giúp mọi người hữu ích cho xã hội
Cùng
tiến bước vì đất nước
Giữ
non sông thương yêu quê hương
Tuổi
hoa niên học cho nên xứng đáng công dân hiền
Càng
gắng sách đèn đúc rèn nhớ chớ quên
Nào ta
trau dồi nên người ngày một tiến
Rồi
mai sau này công thành nhớ chớ quên
Thày
với chúng bạn những người dẫn dắt nên...
Việt
Nam yêu, Việt Nam yêu
ngát
hương thơm men xuân hiền hòa
Tuổi
hoa niên, tuổi hoa niên
Những
đóa hoa xinh tươi đẹp màu
Tuổi
hoa niên, tuổi hoa niên
lấy
phương châm trung kiên làm đầu
Học
cho mau để mai sau
đất
nước Nam tươi màu
Tuổi Hoa Niên
Võ Tá Hân
Xin
cho bước vào cõi mộng
Xây
bằng ngọc thạch lưu ly
Xin
cho muôn vàn sức sống
Để
nuôi tham vọng tuổi xanh
Xin
cho hồn đầy ánh sáng
Dẫn
đường giùm kẻ tình si
Xin
cho uống ngàn mắt lệ
Để
không nghĩ chuyện phân kỳ
Nắng
chiều theo gót em đi
Bâng
khuâng hồn mộng nói gì đây em
Đẹp
sao màu áo trinh nguyên
Nữ
sinh Đồng Khánh dáng hình liêu trai
Em,
kiêu sa nét trang đài
Với
kinh thành cũ nét hài cung phi
Một
lần nhẹ gót em đi
Là bao
nhiêu kẻ tình si ngỡ ngàng
Tuổi Học Trò
(chưa biết)
Quay
về kỷ niệm lúc còn học sinh
Tà áo
trinh nguyên tô thắm sân trường
Đời
học sinh với nét đoan trinh
Tươi
đẹp như màu hoa xinh
Có đôi
khi thấy buồn một mình
Tâm
hồn không sầu không phiền vì ai
Màu
mắt thơ ngây tóc xỏa buông dài
Lời
yêu đương vẫn rót bên tai
Nhưng
lòng không hề yêu ai
Bến
Xuân xin ước hẹn ngày mai
ĐK:
Tuổi
thơ đi qua rồi, bạn bè người một nơi
Xa xôi
cách trở phương trời
Thương
nhau nhắn nhủ đôi lời
Nhớ
những lúc bên nhau gọi tên
Vui
say sưa mái trường thân mến
Và bao
niềm tâm tư khó quên
Bây
giờ kỷ niệm chôn vào thời gian
Ngày
tháng trôi qua hoa nở phai tàn
Tìm
tương lai giữa chốn xa hoa
Phiêu
bạc cuộc đời phong ba
Nhớ
thương về kỷ niệm ngày qua
Tuổi Học Trò 2
(chưa biết)
Nầy
đừng theo tôi nói nữa ông ơi
Bước
chân tôi lại cuống quít rồi
Đã từ
lâu thấy ông cùng lối
Nhưng
giả vờ không biết đó thôi
Nắng
chiều vàng sắp tắt đó nghe ông
Tội
quá ông để cho tôi về
Đường
còn xa mà trời đã chợt tối
Sao
ông đi cạnh mãi... quê ghê
ĐK:
Rồi
tháng ngày hoa mộng qua đi
Ông
theo tôi theo tôi làm gì ?
Đừng
tới nhà tội tôi ông ơi
Mẹ ra
chờ ngoài sân kêu tôi
Rồi
tháng ngày hoa bướm qua đi
Ông
quên đi quên đi ngày đầu
Trước
cổng trường đợi nhau bao lâu
Mà
chắc gì còn trong mai sau...
Ông
nặng lòng cũng chẳng ích chi
Giấy
xanh mực tím để mà làm gì ?
Chắc
hẳn tối nay bên bàn cũ
Nhật
ký tôi dầy thêm trang ghi
Đã đến
nhà rồi thôi chia tay
Xin
gửi lại ông phong thư nầy
Mây
xám giăng giăng trùng khắp ngõ
"ANH"
về đi nhé kẻo mưa bay...
Tuổi Hồng
(chưa biết)
Tuổi
hồng thơ ngây dưới mái trường
Ấu thơ
đã đi qua rồi
Để lại
trong tôi những nỗi buồn
Nói
lên tiếng yêu thầm lặng
Anh
chờ tin em
Xưa
chúng ta chung trường
Cùng
nhau kết hoa ước hẹn
Mà sao
bỗng dưng em lại
Bỏ
quên hoa, bỏ quên tình anh
Em lại
ra đi không lời giã từ
Tháng
năm cách xa dần trôi
Anh
chờ tin em
Khi
biết tin em rồi
Lòng
anh bỗng se thắt lại
Và khi
tiếng chuông giáo đường
Đổ
ngân vang xe hoa ngừng lại
Em là
cô dâu, em mặc áo hồng
Sánh
vai bước đi bên chồng
Tình
anh cô đơn
Kỷ
niệm trong tôi
Không
bao giờ nhạt phai
Dẫu
cho thời gian êm đềm trôi qua
Khi em
về nhà ai có hay đâu rằng
Tình
anh bơ vơ
Hãy
hát khúc nhạc buồn
Hát
chung tiếng ca cung đàn
Tình
yêu tháng năm anh còn
Hằng
ghi sâu khắc in trong lòng
Không
hề nhạt phai
Ôi đớn
đau vô cùng
Tựa
tinh tú đang quay cuồng
Còn
đâu dáng em những chiều
Nhè
nhẹ đưa bước chân phù du
Êm đềm
trôi qua
Tuổi Hồng
Trương Quang Lục
Vui
sao khi bước trên đường này, đến trường thân quen vui ngày ngày, tuổi hồng bừng
sáng rực rỡ trên vai, khoảng trời mộng mơ đẹp sáng tương lai.
Tuổi
hồng đến với em tựa xuân thắm đang về trên cánh én, tuổi hồng đến với em như
ánh nắng khi bình minh rực lên.
Là la
la la lá la, là la la la lá la tuổi hồng ơi đẹp những ước mơ. Là la la la lá
la, là la la la lá la đẹp nụ hoa tuổi hồng ơi.
Yêu
sao bao tháng năm học trò, những lời yêu thương câu hẹn hò, tuổi hồng đẹp lắm
nở thắm trên tay, khoảng trời bình yên rộng cánh chim bay.
Tuổi
hồng đến với em tựa cây lá đâm chồi non xanh biếc.
Tuổi
hồng đến với em như câu hát như mẹ ru dịu êm.
Là la
la la lá la, là la la la lá la tuổi hồng ơi đẹp những ước mơ. Là la la la lá
la, là la la la lá la đẹp nụ hoa tuổi hồng ơi.
Tuổi Hồng
Phạm Duy
Hôm
nay em đi trời không có nắng
Nhưng
sao đôi má em lại bừng bừng
Nơi em
đi qua lửa không bốc cháy
Nhưng
sao đôi má em như người say
Em
không hung hăng giận, hay tức tối
Em
không biết uống ly rượu người mời
Đôi
khi em đi hạt mưa giăng lối
Nhưng
sao môi mắt em như mặt trời.
Tuổi
Hồng soi ý soi ! Tuổi Hồng soi ý soi !
Tuổi
Hồng soi ý soi ! Tuổi Hồng soi ý soi !
Hoa
chưa ra hoa nụ hoa chưa hé
Nhưng
em thơm mát hương mạ chiều hè
Thơm
như bông lau đồi non xanh lá
Thơm
như hơi ấm miếng trầu đỏ hoe
Sao em
thơm như sầu riêng quê cũ
Sao em
man mác như ruộng ngày mùa
Thơm
như tay ôm của cha yêu quý
Thơm
như mái tóc nơi mẹ hiền từ.
Tuổi
Hồng dâng ý ơi ! Tuổi Hồng dâng ý dâng !
Tuổi
Hồng dâng ý ơi ! Tuổi Hồng dâng ý dâng !
Mây
xanh mây xanh chiều nay đi vắng
Nhưng
em chắp cánh em lượn ngoài đồng
Mây
xanh mây xanh nhiều khi mây đứng
Nhưng
em phơi phới bay vào trời quang
Không
vun mây đen và không giông tố
Em như
cơn bão trên ngọn rừng già
Không
nghe chim bay và không nghe gió
Nhưng
em vi vút em bay mịt mù.
Tuổi
Hồng bay ý bay ! Tuổi Hồng bay ý bay
Tuổi
Hồng bay ý bay ! Tuổi Hồng bay ý bay
Không
ai ca vang ngoài kia trên phố
Không
ai ca hát nơi này, phòng nhà
Nhưng
trong tim em nhịp vui lia liá
Trong
tai em réo muôn vàn lời ca
Chưa
ai cho em một câu ân ái
Chưa
ai đưa lối hoa mộng đường dài
Em
chưa nghe thiên tình ca êm ái
Nhưng
em đã bước chân vào huyền thoại.
Tuổi
Hồng ơi ý ơi ! Tuổi Hồng ơi ý ơi !
Tuổi
Hồng ơi ý ơi ! Tuổi Hồng ơi ý ơi !
Tuổi Mây Hồng
Ngô Thụy Miên
Cho
mây ươm tóc em nồng
Tình
yêu tắm trong mây hồng
Tuổi
nào khóc trên cung đàn
Cho
hoa vướng áo em dài
Mơn
man hôn tóc mây cài
Bâng
khuâng mơ ánh trăng vàng
Lả lơi
ngoài song
Cho em
gót bước yêu kiều
Làn
mây áo bay trong chiều
Hàng
cây đứng nghe tuổi buồn
Cho em
đắm đuối môi cười
Xôn
xao em đến bên người
Chơi
vơi tiếng hát bên trời
Mùa
Thu êm trôi
Mây
bay cho gió ôm nhẹ nắng tơ
Xõa
tóc em ngồi viết thơ
Giọt
nắng nghe chuyện ước mơ
Đong
đưa cho nắng thôi đừng lãng phai
Cho
ngón tay mềm em ru
Chiều
buông lá vàng nhẹ rơi
Cho
mây giăng kín môi sầu
Lệ
tình thắm tơ duyên đầu
Một
đời ngát hương dịu dàng
Xin
cho em giấc mơ hồng
Cho em
yêu dấu trong lòng
Cho em
thương nhớ mơ mộng
Tình
yêu bay cao
Tuổi Mây Trắng
Vũ Quốc Việt
Mây
trắng sẽ mãi mãi như nụ hoa bên đời
Mây
trắng sẽ hát mãi cho đời vui
1. Kìa
một làn mây che nghiêng lối em sao hồn nhiên
Tuổi
hồng của em trinh nguyên trắng trong ôi thần tiên
Tóc em
nhẹ bay mà cứ ngỡ như là mây nghe sao dịu dàng
tu u
tu...
Ôi làm
si mê bao chàng trai
Môi em
xinh xắn như đóa hoa tươi trong ngày xuân
Em vui
em hát những ước mơ xanh tuổi mây trắng
Mây
trắng, em mãi ước mơ làm mây trong chiều
Mây
trắng, em muốn hóa thân thành mây
Mây
trắng sẽ mãi mãi như nụ hoa bên đời
Mây
trắng sẽ hát mãi cho đời vui
Repeat
1.
Em làm
mây, làm mây trắng bay trong chiều
Em làm
mây, làm mây trắng bên bên đời
Tuổi Mộng Mơ
Phạm Duy
Em ước
mơ mơ gì, tuổi mười hai, tuổi mười ba?
Em ước
mơ em là, em được là tiên nữ
Ban
phép tiên cho hoa biết nói cả tiếng người
Ban
phép tiên cho người chắp cánh bay giữa trời.
Thật
đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ tiên!
Thật
đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ tiên!
Em ước
mơ mơ gì, tuổi mười ba, tuổi mười bốn?
Em ước
mơ mang hồn, em mang hồn thi sĩ
Theo
gió mưa em đi, hát xây mộng cho người
Trên
cánh thơ tuyệt vời, hát yên vui cõi đời.
Thật
đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ hoa!
Thật
đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ hoa!
Em ước
mơ mơ gì, tuổi mười tư, tuổi mười lăm?
Em ước
mơ em đẹp như trăng rằm tươi tắn
Thoa
phấn son em mang chiếc áo dài khăn hồng
Em sẽ
thi đua cùng với hoa khôi khắp vùng.
Thật
đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ xinh!
Thật
đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ xinh!
Em ước
mơ mơ gì, tuổi mười lăm, tuổi mười sáu?
Em ước
mơ không nhiều, xin một điều yêu dấu
Không
ước mơ xa xôi, ước mơ được nên người
Cô gái
yêu nước Việt bước chân theo giống nòi.
Thật
đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ ngoan!
Thật
đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ ngoan!
Tuổi Mười Ba
Ngô Thụy Miên
Trời
hôm nay mưa nhiều hay rất nắng
Mưa
tôi trả về bong bóng vỡ đầy tay
Trời
nắng ngạt ngào tôi ở lại đây
Như
một buổi hiên nhà nàng dịu mát.
Trời
hôm ấy mười lăm hay mười tám
Tuổi
của nàng tôi nhớ chỉ mười ba
Tôi
phải van lơn ngoan nhé! đừng ngờ
Tôi
phải van lơn ngoan nhé! đừng ngờ.
Áo
nàng vàng Anh về yêu hoa Cúc
Áo
nàng xanh Anh mến lá sân trường
Sợ thư
tình không đủ nghĩa yêu đương
Anh
thay mực cho vừa mầu áo tím.
Rồi
trách móc trời không gần cho tay với
Và cả
nàng hư quá sao mà kiêu ...??
Nên
đến trăm lần nhất định mình chưa yêu
Nên
đến trăm lần nhất định mình chưa yêu
Tuổi Mười Lăm
Trương Quang Lục
Ngày
em... còn tuổi mười lăm
Anh
thường hay nói... em như trăng rằm
Em
cười... nũng nịu ngây thơ
Ơ này
anh nhé...... mẹ cười cho coi
Mười
lăm em đẹp như tiên
Ngây
thơ nhu mì... hiền dịu biết bao
Trong
tim... anh thấy dạt dào
Bao
giờ anh được... sang nhà thăm em
ĐK:
Hò ơ
hò ơi...
Bây
giờ em tuổi mười lăm
Sao em
nghe nặng... trong lòng băn khoăn
Mười
lăm tuổi đã qua rồi
Bồi
hồi mong đợi... bóng người sang thăm
Hò
ơi... hò ơi...
Đêm
nay... dưới ánh trăng rằm
Bên
nhà ai đó... pháo hồng men say
Trời
ơi... nghe mặn mắt cay...
Chúc
anh hạnh phúc... vui vầy anh ơi...
Tuổi Mười Tám
Võ Tá Hân
Tuổi
em tròn mười tám
Hay
nhìn ánh trăng rằm
Mong
tìm vì sao lạc
Để ước
mộng trăm năm
Tuổi
em tròn mười tám
Đêm
đêm thường nằm mơ
Cho
lòng thêm đắm đuối
Sáng
dậy tiêc ngẩn ngơ
Tuổi
em tròn mười tám
Thầm
nghĩ chuyện vẩn vơ
Yêu
ngườI chưa hề biết
Lòng
thẫn thờ bâng khuâng
Tuổi
em tròn mười tám
Mắt
biếc như biển sao
Một
đêm nào sương lạnh
Thuyền
ai đó lạc vào
Tuổi
em tròn mười tám
Tóc
mây xõa vai gầy
Má ửng
hồng trong nắng
Vương
chút tình thơ ngây
Tuổi
em tròn mười tám
Hay
làm rớt nụ cười
Cho
người em mơ ước
Xin
dâng hiến cuộc đời…
Tuổi Ngọc
Phạm Duy
Xin
cho em, một chiếc áo dài
Cho em
đi, mùa Xuân tới rồi
Mặc
vào người rồi ra
Ngồi
lạy chào mẹ cha
Hàng
lụa là thơm dáng tiểu thơ
Xin
cho em, một chiếc áo mầu
Cho em
đi nhẹ trong nắng chiều
Một
chiều nhiều người theo
Ở
ngoài đường, trên phố
Và
lòng người như áo phất phơ
Xin
cho em một chiếc áo như mây hồng !
Xin
cho em một chiếc áo như mây hồng !
Xin
cho em một mớ tóc dài
Cho em
phơi ngoài hiên nắng rọi
Rụng
một vài sợi thôi
Còn
lại một con suối
Dòng
mượt mà buông xuống chùm vai
Xin
cho em một mớ tóc nồng
Êm như
nhung, để em gối mộng
Mộng
này là thần tiên
Mộng
và người quyến luyến
Và
chập chờn những bóng dáng quen.
Xin
cho em một mớ tóc tơ xanh rờn !
Xin
cho em một mớ tóc tơ xanh rờn !
Xin
cho em còn một xe đạp
Xe
xinh xinh, để em đi học
Từng
vòng, từng vòng xe
Là
vòng đời nhỏ bé
Đạp
bằng bàn chân gót đỏ hoe
Cho em
leo từng con dốc dài
Cho em
suôi về con dốc này
Rồi
một ngày mai đây
Từng
kỷ niệm êm ái
Chở về
đầy trên chiếc xe này !
Xin
cho em nhiều thêm chuyến xe êm đềm!
Xin
cho em nhiều thêm chuyến xe êm đềm!
Tuổi Ngu Ngơ (Tuổi Vu Vơ)
Phạm Duy
Tuổi
nào hay tủi thân
Và hay
khóc với hay dỗi hờn
Tuổi
nào hay ngạnh ương,
Tuổi
hay bĩu môi và nguýt lườm
Có khi
vùng vằng lui tới
Có khi
ngồi thừ không nói
Có khi
nằm dài co ro bụng đó
Tuổi
nào khi dửng dưng,
Đang
náo nức bỗng dưng thoáng buồn
Tuổi
nào nũng nịu luôn,
Rồi
gay gắt âm thầm não nuột
Có khi
cười đùa thân thiết
Có khi
thiệt rầu muốn chết
Sống
trong nhiệt cuồng,
Yêu
ghét liên miên
Dễ
thương thay cái tuổi ngù ngờ
Tuổi ơ
hờ, tuổi ngu ngơ hờn giận vu vơ !
Tuổi
nào mở lòng ra,
Thả
theo gió bay đi bốn mùa
Tuổi
còn thêu dệt hoa
Và bốn
chữ ''ái tình tôn thờ ''
Phất
phơ một hồn đom đóm
Khát
khao một vùng ánh sáng
Muốn
dâng mình vào trong cơn lửa sống
Tuổi
thường hay ngẩn ngơ,
Tuổi
say đắm tương lai ngóng chờ
Tình
gần bỗng vội xa,
Rồi
khép nép xưng tội hững hờ
Có khi
ngồi nhà vui quá
Có khi
sầu về trên phố
Viết
hay đọc hoài không hết phong thư.
Dễ
thương thay cái tuổi dại khờ !
Tuổi
trông chờ, tuổi ngây thơ
Huyền
ảo như mơ !
Tuổi
là của tình thương,
Từ con
rắn đến voi, đến hùm
Kể
luôn tới loài dun, dù nó dữ hay là nó hiền
Có
thiên thần, thì cũng có
Lũ ác
quỷ ở bên đó
Thế
nên tuổi dành ngu ngơ ở giữa
Tuổi
là của vị tha,
Tuổi
thương sót biết cho mấy vừa
Tuổi
một ngày một xa,
Thì
hãy giữ cho tuổi không nhoà
Giữa
nơi lọc lừa gian trá,
Vẫn
mang một niềm tha thứ
Sống
trong rừng già, nhún bước nai tơ.
Dễ yêu
thay cái tuổi thật thà !
Tuổi
nhân từ,
Tuổi
đương tơ độ lượng bao la !
Tuổi Sợ Ma
Phạm Duy
Đêm
qua em gặp ma, ma lem luốc con ma đen ngòm
Tóc ma
dài, áo với quần tả tơi dơ dáy
Đêm
qua em gặp ma, ma da trắng nhe đôi răng vàng
Con ma
bùn, ma gàn gàn dở dở ương ương.
Đánh,
đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma
Loài
ma qủy dữ, phải đánh !
Đánh,
đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma
Loài
ma qủy dữ phải thua !
Đêm
qua em gặp ma, ma men mắt say sưa đỏ ngầu
Giơ
tay chào ma cờ bạc đầu râu xơ xác
Đêm
qua em gặp ma, con ma túy xanh xao mơ màng
Ma
kinh hoàng, ma cà rồng thuộc loại Ma Vương.
Đánh,
đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma
Loài
ma qủy dữ, phải đánh !
Đánh,
đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma
Loài
ma qủy sẽ phải thua !
Đêm
qua em gặp ma, ma gian ác, ma cô lọc lừa
Sống
nương nhờ nơi ai lầm và nơi ai lỡ
Đêm
qua em gặp ma, con ma giáo lưỡi cong to mồm
Ma om
xòm, bao nhiêu lần làm hại lương dân.
Đánh,
đánh, đánh con ma, đánh con ma
Lũ
mafia, loài ma khủng bố
Đánh,
đánh, đánh con ma, đánh con ma
Loài
ma đầu trữ, đầu cơ !
Đêm
qua em gặp ma, nhưng em đánh cho ma tan tành
Ma vô
hình, nhưng chúng mình phải giơ tay đánh
Đêm
qua em bình an, ma đánh thức em ngay bên giường
Nhưng
ma này, ma dịu dàng gọi là maman !
Hỡi bé
! Hãy nên ngoan ! Hãy nên ngoan ! Hãy nên ngoan !
Đừng
cho Mẹ mắng ! Phải ngoan !
Maman
! Hỡi Maman ! Hỡi Maman ! Hỡi Maman !
Mẹ
yêu, mẹ mến, mẹ thương !
Tuổi Thần Tiên
Phạm Duy
Tuổi
thần tiên nép trong tay mẹ hiền
Một
dòng sữa thơm xa xôi còn truyền
Tuổi
thần tiên đến khi em vừa lớn
Áo
ngắn đi dần, may áo mới luôn.
Tuổi
thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào
Giọng
trầm hát câu ca dao dạt dào
Tuổi
thần tiên có thêm anh chị yêu
Có
thêm ông bà tóc trắng da nheo.
Đường
ngôi rẽ, tóc xanh, tóc chưa dài
Guốc
đây rồi, còn thêm giầy mới
Đường
ra ngõ thấy xa tít chân trời
Viên
kẹo đường, ngậm hoài chẳng tan.
Tuổi
thần tiên sống theo hoa học trò
Phượng
về thắm tươi trên sân trường nhà
Tuổi
thần tiên rướn lên theo thầy cô
Phá vỡ
sương mù, theo ánh sáng xa.
Tuổi
là cây bút thon thon ngọc ngà
Tuổi
là sách thơm, trong như ngoài bìa
Tuổi
là tay viết xanh xanh hàng chữ
Ép
trong đôi tờ, cánh bướm đã khô.
Tà áo
trắng phất phơ, gió la đà
Trên
đường chiều mùa Thu, đầy lá
Cỏ
trinh nữ tắm trong phấn thông mờ
Khi
mưa về, e thẹn cỏ hoa.
Tuổi
thần tiên có quê hương hoà bình
Một
làn khói lam bay ngang đầu đình
Tuổi
thần tiên, lúa thơm tho đầy gánh
Tiếng
ca dân mình, gạo trắng trăng thanh.
Tuổi
thần tiên có con sông thật dài
Và nhà
máy to kêu vang hồi còi
Tuổi
thần tiên có quê hương đổi mới
Nước
non thanh bình cho bé yên vui.
Mùa
Xuân đến, lên chùa phát tâm nguyện
Nơi
Phật đường, tuổi thêm thần tiên
Mùa
Đông đến với đêm Chúa êm đềm
Giáng
Sinh về, đẹp tuổi thần tiên.
Tuổi Thanh Xuân
Ngoại Quốc
Khi ta
say mê bước chân theo điệu nhạc
là đời
sống kia bao ưu phiền chợt ta đi thiên đường
như
ngời sáng trên bờ môi kia nồng say
ta là
hương hoa về đây rực rỡ đời này
Khi ta
vương mang những nỗi đắng cay kiếp người
để
trọn đời quay quắt những ưu phiền nặng đôi vai
chi
bằng vui cùng tháng năm đời kia chẳng trở lại
thời
gian trôi lặng câm một kiếp dài
Khi
con tim héo hon chất thêm những tuổi đời
đừng
ngại ngần chi nữa hãy quay về
hừng
đông tan đi bóng đêm dĩ vãng sau lưng người
tìm
cho mình trong đời kia một lối đi
ĐK:
Ôi
tuổi thanh xuân đẹp như giấc mơ trong ngần
một
đời người trào dâng nỗi vui khi xuân thì
khi
xuân thì em có yêu ( 2 lần ) yêu sao cuộc đời
Ôi
tuổi thanh xuân đẹp tựa vầng trăng lung linh trời cao
một
đời người trào dâng niềm vui tuổi xuân đó một thời mộng mơ
Tuổi Thơ
Lê Thương
Trời
xanh xanh mát
Hương
thơm thơm ngát
Cùng
nhau ta múa điệu ca
Cùng
nhau ta hát đời ta
Nhụy
hoa thanh khiết
Men
hoa ngây ngất
Hát
cho tâm hồn được khuây
Cũng
như cảnh đẹp được bay
Sớm
bắt bướm hái hoa kêu la nô đùa
Chiều
lại ra dạo chơi vườn hoa
Tối
quyến luyến má ba vui ca bên đèn
Bảy
giờ đêm nằm ngủ mơ thấy tiên
Cười
vui ca hát
Tươi
thắm đôi môi ướt
Bàn
tay năm ngón cùng xinh
Màu da
trong trắng mượt tinh
Chìm
trong đôi mắt bao ướt mơ trong vắt
Sướng
thay cho đời trẻ thơ
Mỗi
trang sách là bài thơ
Sớm
bắt bướm hái hoa kêu la nô đùa
Chiều
lại ra dạo chơi vườn hoa
Tối
quyến luyến má ba vui ca bên đèn
Bảy
giờ đêm nằm ngủ mơ thấy tiên
Trẻ
con theo ánh ưa trái cây ưa bánh
Hàm răng
hay sún vì chua
Mà ai
cho bánh thì ưa
Dầm
mưa dang nắng
Chơi
cát dơ mẹ mắng
Sống
vui trong bầu trời thơ
Sướng
thay cho đời trẻ thơ
Sớm
bắt bướm hái hoa kêu la nô đùa
Chiều
lại ra dạo chơi vườn hoa
Tối
quyến luyến má ba vui ca bên đèn
Bảy
giờ đêm nằm ngủ mơ thấy tiên
Sớm
bắt bướm hái hoa kêu la nô đùa
Chiều
lại ra dạo chơi vườn hoa
Tối
quyến luyến má ba vui ca bên đèn
Bảy
giờ đêm nằm ngủ mơ thấy tiên
Tuổi Trẻ Chúng Ta
Châu Đình An
Tuổi
trẻ chúng ta hãy đứng lên làm cách mạng
Tuổi
trẻ chúng ta ngẩng cao đầu thắp sáng niềm tin
Đừng
bi quan chán chường sống với quá khứ
Những
sâu mọt tranh giành chỉ biết lợi danh
Tuổi
trẻ chúng ta bước hiên ngang vì giống nòi
Tuổi
trẻ oai hùng vững tin vào đất nước ngày mai
Dù bao
phen nước nhà nguy biến sóng gió
Dân
tộc mình nòi giống cháu con Tiên Rồng
Tuổi
trẻ chúng ta ơi đã bao lâu ta còn e ngại
Tuổi
trẻ chúng ta ơi phá tan đi những ngày đen tối
Anh
cùng tôi đứng trong chiến hào
Vai kề
vai đứng lên vẫy chào, một lời XÔNG TỚI!
Tuổi
trẻ chúng ta nhớ thương yêu về nước nhạ
Cuộc
sống đau buồn của dân mình kiếp sống lầm than
Lòng
tin yêu quyết thề tiến bước cứu nước
Sống
tuổi trẻ phải sống xứng đáng anh hùng
Sống
tuổi trẻ phải sống xứng đáng anh hùng
Tuổi Trẻ Lên Đường
Trầm tử Thiêng
Tuổi
trẻ như kim cương
Lóng
lánh đẹp lạ thường
Rộn rã
những trái tim yêu thương
Tuổi
trẻ ôi mênh mông,
Như
núi rừng trùng trùng.
Cơn mơ
bay giữa trời nắng êm.
Tuổi
trẻ như kim cương
Lóng
lánh đẹp lạ thuờng
Chẵng
lẻ cứ sống trong đau thương
Một
thời xuân âm u
Tan
tác lòng hận thù
đôi
chân biết đâu là bến bờ
Cả đời
sinh gian lao
nghèo
nàn
Còn
lẫn những tiếng ca hiên ngang
Tuổi
trẻ đêm qua đêm
Thao
thức về phận mình
Tương
lai trôi theo chiều bấp bênh
ĐK
Đừng
phí lãng thêm mùa xuân
Ta ghé
vai báo tin giờ lên đuờng
Nguyện
xóa bóng đêm từ đây
đem
quyết tâm đắp xây lại ngày mai
Đừng
sợ hãi những trái tim cằn khô
Quên
chúng ta sống trong ao hồ
Mà
mạnh sống vẫn cứ nuôi đại duơng
đang
vút bay chói ngời theo ngàn huơng
Tuổi
trẻ Thiên An Môn
đem
máu vạch thành đường
đuờng
núi sấm chớp qua Nam Dương
Tuổi
trẻ quê hương ta
Dang
buớc nhịp phù đổng
vuơn
vai theo tuổi trẻ Á đông.
Tội
nghiệp cho em thơ
Khôn
lớn từ bụi bờ
Truờng
lớp giấy bút đang bơ vơ
Tội
nghiệp cho em côi
Em gái
tuổi vừa tròn
Vong
thân trôi theo đời áo cơm
Hẹn hò
trong gian lao
Ôm ấp
tình đồng bào
Bồng
bế dắt díu qua cơn đau
Chần
chừ thêm bao lâu ?
Chia
cách tình lạnh lùng
Quanh
đây hởi da vàng bốn phương ?
ĐK
Đừng
phí lãng thêm mùa xuân
Ta ghé
vai báo tin giờ lên đường
Nguyện
xóa bóng đêm từ đây
đem
quyết tâm đắp xây lại ngày mai
Đừng
sợ hãi những trái tim cằn khô
Quên
chúng ta sống trong ao hồ
Mà
mạnh sống vẫn cứ nuôi đại duơng
đang
vút bay chói ngời theo ngàn hương
Nặng
tình yêu quê hương ta
Ta
quyết buộc đời vào
Cùng
với những đớn đau chia xa
Kể từ
sau đêm nay
Muôn
hướng về gặp lại
Ta
chung câu " tuổi trẻ lên đường" (2 lần)
Tuổi Trẻ Việt Nam
Trịnh Công Sơn
Tuổi
Trẻ Việt Nam là hầm hố chông gai
Mắt
đăm đăm nhìn những xóm thôn lúa vùi
Sớm
mai nào nhìn đoàn quân qua đầu núi
Nghe
trong lòng một nỗi ngậm-ngùi
Tuổi
trẻ Việt Nam là rừng núi nguy nan
Bắc
Nam hai miền những đứa con ngang-tàng
Sao
không chờ diệt mối thù chung
Hai
mươi năm là xác người Việt nằm
ÐK:
Làm
sao ta giết hết những đứa con Việt Nam
Dù quê
hương bóng tối trong tim vẫn chờ mong
Xưa ta
không thù-hận vì đâu tay ta vấy máu
Mai
đây ai chiến đấu cho nước non dài lâu
Trên
cánh đồng và khắp bao núi rừng
Anh em
đã chết máu xương hòa trong
Một
tấm lòng chung
2.
Tuổi
trẻ Việt Nam mìn và súng trong tay
Lớn
lên trên hoang-tàn trên đất không tiếng cười
Cơn mơ
nào vừa bừng lên trong giờ cuối
Khi
viên đạn vừa cắm vào người
Tuổi
trẻ Việt Nam nhìn trời sáng phương Ðông
Thấy
tương-lai là những đấu tranh không ngừng
Mai
đây từng giọt máu hùng anh
Xin
quê hương nở lớn từng nụ hồng
(vào
ÐK)
3.
Tuổi
trẻ Việt Nam ngồi vào chiếc xe lăn
Nhớ,
chân tay nào đã cách xa thân mình
Trên
chiếc nạng một rạng đông chưa kịp lớn
Trong
hy vọng đã có nụ tàn
Tuổi
trẻ Việt Nam còn vừng trán nhăn nheo
Sáng
bên kia rừng tối đã qua lưng đèo
Trong
tim người Phật Chúa chìm sâu
Hai
mươi năm tội ác còn nhiệm mầu
(vào
ÐK để hết)
Tuổi Vàng
Nhật Vũ
1.
Em yêu
đời tuổi thơ
Yêu
ban mai
Yêu
nắng vàng
......................
Em yêu
đời học sinh
Yêu ba
me
Yêu
mái trường
Đk:
Em yêu
anh/ yêu chị hiền hoà
Không
bon chen tranh tụng muộn phiền
Quanh
năm vui chơi cùng bạn hiền
Yêu
yên vui/ yêu đời hoà bình
Cất
tiếng cười/ cho đời vui tươi
2.
Em yêu
trời đẹp xanh
Yêu
trăng thanh
Yêu
chi Hằng
...............
Yêu
cánh đồng cỏ xanh
Yêu
hoa xuân
yêu
bướm vàng
Đk:
Em yêu
anh/ yêu chị hiền hoà
Không
bon chen tranh tụng muộn phiền
Quanh
năm vui chơi cùng bạn hiền
Yêu
yên vui/ yêu đời hoà bình
Cất
tiếng cười/ cho đời vui tươi
Tuổi Xa Người
Từ Công Phụng
Một
chiều êm tay đan tay dìu nhau trên lối
đưa em
đi nhè nhẹ vào đời
Bằng
vòng tay tôi nâng niu mùa thu thức giấc
đưa em
vào ngày tháng vỗ về
Kể từ
em đem cô đơn mọc lên phố vắng
khi em
mang nụ cười khỏi đời
Từng
chiều rơi nghe như cõi lòng mình tê tái
ngỡ
như đời còn gọi tên nhau
Ngày
đó khi một lần, một lần tiếng hát
đồng
loã đưa em vào vùng trời lấp lánh
bằng
những cánh sao trời đầy đôi mắt ngước trìu mến.
Em, em
xa dần ngàn đời hoang vắng
tôi đi
về buồn chưng kẽ tóc
bước
chân này còn trọn kiếp hoang vu
Một
mình đi lang thang trong mùa đông rét mướt
nghe
bơ vơ hồn mình lạc loài
Buồn
dậy lên trên dung nhan gầy xanh cuả tuổi
trên
tháng ngày hằn vết đời mình
Trời
mùa Đông hong khô đi niềm tin sỏi đá
trên
đôi tay này mình còn gì
Và
giòng sông trôi đi vô tình mang tất cả
cuộc
đời này cuả người hay tôi
Tuổi Xuân
Phạm Duy
Bỗng
dưng yêu đời ! Bỗng dưng yêu đời !
Nhìn
mây trăng trắng bay trên nền trời
Nhìn
mây trăng trắng bay ra ngoài khơi
Bỗng
dưng yêu đời ! Bỗng dưng yêu đời !
Tình
yêu thứ nhất quê hương đẹp ngời
Rồi
yêu kế tiếp năm châu mọi nơi.
Yêu
biết bao cuộc sống
Yêu
biết bao cuộc đời
Yêu từ
ngày hôm nay
Yêu sẽ
yêu còn dài.
Bỗng
dưng yêu người ! Bỗng dưng yêu người !
Từ nơi
xóm vắng hay trên lộ đầy
Từ nơi
phố đó hay trong làng đây
Bỗng
dưng yêu người ! Bỗng dưng yêu người !
Ở
trong thương xá hay trên vỉa hè
(hoặc)
Ngồi xe lam lắc rung rinh đường quê.
Em mến
yêu trẻ thơ
Em
kính yêu ông già
Yêu
Thầy và Cô
Yêu
kiếp em học trò.
Bỗng
dưng vui nhiều ! Bỗng dưng vui nhiều !
Niềm
vui thứ nhất, ba nuông mẹ chiều
Và vui
thêm nữa anh yêu, chị yêu
Bỗng
dưng vui nhiều ! Bỗng dưng vui nhiều !
Niềm
vui kế tiếp không chê giầu nghèo
Và vui
chót hết, em luôn được yêu.
Đâu xá
chi đẹp xấu
Em nết
na yêu kiều
Nên
nhiều người đi theo
Yêu sẽ
cho gặp nhiều !
Bỗng
dưng mơ màng ! Bỗng dưng mơ màng !
Tình
thương yêu đến ôi sao vội vàng
Tình
yêu chất chứa ôi trong buồng tim
Bỗng
dưng mơ màng ! Bỗng dưng mơ màng !
Một
con tim bé bao nhiêu là tình
Chỉ lo
nó vỡ con tim đẹp xinh.
Nhưng
em không sợ tim mình vỡ toang
Nhưng
em không ngại tim mình vỡ toang
Em ca
em hát, em vui rộn ràng
Em ca
em hát, em vui rộn ràng
Là la
la là la la là là...
Tuổi Xuân
Nguyễn Quí Thuận
Nào
chúng mình ra quay một vòng hát mà chơi
Hoà
cao tiếng lên đưa nhịp lòng vang khắp nơi
Đời có
đoàn ta sao bỏ hoài những ngày vui
Vui
cùng nhau hát, bao tình thân ái, bao lòng hăng hái
Nào
đứng cầm tay chung một vòng nối tình thâm
Lòng
khắn khít nhau ca một lời yêu chứa chan
Đồng
chí đồng tâm theo gương này giống nhà Nam
Vui
cùng nhau hát, bao tình thân ái, bao lòng hăng hái
Nào
cất đều lên vang một trời tiếng hùng ca
Mừng
trông nước non vui tươi dường như gấm hoa
Hầu
khắp còn ghi công anh hùng chí ngày xưa
Vui
cùng nhau hát, bao tình thân ái, bao lòng hăng hái
Tuổi Xuân Thì
Tú Minh
Ngày
đi qua đong đưa trong bóng nắng
Lòng
ngập ngừng sao thấy quá bâng khuâng
Chiều
nay nghe nhẹ buồn
Lặng
ngắm áng mây trôi
Tình
xuân ơi đến với em
Một
lần thôi để nhớ mong hoài
Rồi
chiều nhẹ buông
Rồi
ngày lặng qua
Êm ái
vô cùng
Có
tiếng hát nào bằng ngàn lời ru
Đưa em
đến trong mơ
Mùa
Xuân em xinh môi mắt biếc
Giọng
ngọt ngào lời hát vút lên cao
Gọi
gió gió đi qua
Gọi
mùa Xuân đến với em
Tuổi
mộng mơ mười bảy xuân thì
Tưởng Đã Phôi Pha
Thái Hiền Phương
Này
đời tôi ơi đừng cho mong manh quá, khi cuộc tình rơi như lá,
Em vội
đi từng ngày qua thương nhớ giá buốt tim ta.
Dù
tình mình tan như khói ngày từ biệt người đi không nói một câu gì, này em ơi
yêu nhau để làm chi...
Đọc:
Em, từ
khi hai ta chia tay tôi đã đi khắp nơi để tìm quên em,
Hà Nội
cũng không thể giúp tôi vì Hà Nội còn nhớ về em,
còn
đợi chờ ngày em trở lại.
Huế
bây giờ còn buồn hơn vì Huế không thấy em,
Huế
hỏi tôi tóc em có còn muợt mà như dòng sông Hương nhiều kỉ niệm.
Ôi làm
sao tôi có thể trả lời
Chorus:
Cuộc
tình buồn ngày nào giờ thì tuởng đi qua trong đời ta.
Mà
người tình thì cứ như là mây bay đi không về.
Để
lòng mình cững bơ vơ dạt đi xa xôi phương nào,
tìm
lại mình giờ đã phôi pha tình xa
Người
tình yêu ơi làm sao cho em biết,
trong
đời này ta không nuối tiếc,
ôi
thời gian ngày xa xưa thương nhớ vẫn sống trong ta.
Dù kỷ
niệm chơi vơi quá giờ chỉ còn ngồi bên khói thuốc đợi em về,
này em
ơi ta vẫn khắc khoải như mê
Đọc:
Đà lạt
những đồi thông vẫn khắc tên em,
những
con đường mù sương vẫn còn nằm chờ đôi bàn chân nhỏ bé.
Nha
trang biển cứ rì rào ngày đêm biển gọi.
Tôi về
lại Sài gòn để rồi tôi nhớ em nhiều hơn
vào
những buổi chiều bên quán cà phê vắng,
ngồi
một mình xót thương cho cuộc tình mà tôi tuởng đã phôi pha....
Tưởng Không Còn Nhìn Thấy Nhau
Trầm Tử Thiêng
1.
Tưởng
không còn nhìn thấy nhau
Thuở
tình em đem thuộc về người
Tưởng
không còn nhìn thấy nhau
Thuở lòng anh nặng trĩu cơn đau
Tưởng
không còn lôi kéo nhau
Đến
cuối đường giăng mắc vực sâu
Tưởng
không còn làm khổ nhau
Kể từ
đêm khăn gói xa nhau
DK:
Tưởng
không còn nhìn thấy nhau
Qua
biển đêm sau trong cơn giông bão
Nhưng
ai đâu ngờ đời còn vẫn gặp nhau
Em
đang níu cơn đau, anh đang níu cơn đau
2.
Tưởng
không còn nhìn thấy nhau
Cuộc
tình duyên tan vỡ từ đầu
Tưởng
không còn nhìn thấy nhau
Tình
chìm sâu dài tháng năm đau
Tưởng
không còn thương nhớ nhau
Qua
mấy trời xa vắng thật lâu
Tưởng
không còn lừa dối nhau
Buộc
đời nhau, gieo khó cho nhau
Tưởng Mình Đã Quên
Thế Hiển
Tưởng
mình đã quên nhau
Quên
mau rồi lại nhớ
Tưởng
rằng đã quên đi
Quên
luôn bản tình ca
Chuyện
đã mấy năm qua
Bây giờ
còn gì cho ta
Giọng
người vẫn quanh đây
Cho dù
chỉ là phút giây
Tình
yêu còn đây
Em vẫn
quanh tôi
Bên
phím dương cầm
Tình
yêu đầu tiên
Câu
hát năm xưa
Vẫn
mãi trong lòng
Tưởng
rằng đã chia ly
Hay
đâu còn gặp gỡ
Tưởng
rằng đã chôn sâu
Bao
nhiêu kỷ niệm xưa
Lòng
cứ mãi bâng khuâng
Quay
mặt còn nặng đôi chân
Thà
người đã quên ta
Cho
lòng khỏi nặng xót xa
Tưởng Người Chết Đi
Trần Thiện Thanh
Tưởng
người chết đi,
Nhưng
không anh lại về.
Anh
trở về từ ngục tối hay mộ sâu
Người
yêu ơi! anh còn đó em còn đây.
Tình
mặn hơn nước mắt.
Người
yêu ơi! khi tình thiếu phút vui gần,
Tình
thành nghĩa trang buồn.
Thật
không em hay là giữa cơn mộng trôi,
Bừng
dậy mất nhau thôi.
Vòng
tay ôm xin thật ấm, xin thật đầy,
Để còn
trong bao lâu.
Tưởng
người ... hay mộ sâu
Tình
ngày xưa nhen ấm
Trong
tâm hồn đôi tình nhân.
Tình
bàng hoàng nghe bom súng,
Anh
muôn trùng nên tình buồn.
Thật
nhiều đêm ước muốn
Chiến
chinh dài sẽ tàn phai.
Người
vẫn còn người trong tay.
Rồi
một đêm nghe súng
Kêu ba
lần trong vườn hoang.
Một
nửa hồn nghe tin báo
Anh
ngã gục chiến trường gần.
Mộ nào
cho bia gỗ
Dấu
sơn đề tên người thân.
Còn
lại chuyện gì cho em?
Tưởng
là chết đi,
Nhưng
không anh lại về,
Anh
lại về, anh lại về.
Vành
khăn tang, ôi! tình tứ
Như
lời em đợi chờ trong giông bão.
Đại
dương chân trân châu báo
Cũng
không bằng một phút giây tương phùng.
Tình
trăm năm cho tình ngắn trên trần gian,
Tình
trọn nghĩa yêu đương.
Tình
thiên thu cho người chết
Đã trở
về tuyệt vời như hôm nay.
Tưởng
người......... mộ sâu?
Tưởng Như Con Người
(chưa biết)
(CAPO
-4.TIME 2/4.TEMPO 92) (Te Quiero
Dijiste)
INTRO: | C | Bb | C | Bb
| C Dm | Em
Tưởng
tình trăm năm núi đá
Dm | C Dm | Em7
Vẫn
thênh thang cùng nắng gió
A7 | Dm Dm7/C Dm6/Bb | G7
Biết
đâu một ngày trôi xa
| C Dm | C
Đã
phai màu ước mơ
Ngở
người quanh đây mãi mãi
Cũng
như tim mình đắm đuối
Bỗng
vơi trong chiều phôi pha
| C
Dm | C C7
Xóa
tan ngày tháng vui
| F
| Dm
Cuộc tình lênh đênh sóng gió
Adim | Em | Em7
Ưu phiền đã bao ngày
A7 | Dm | D7
Như giọt nước trên ly đầy
| F6 | G7 (NO CHORD)
Đã rơi tràn xuống tay
Ngở
người cho ta phút cuối
Vẫn
xanh như màu lá mới
Biết
đâu trên đường chim bay
Có
trôi tình qua môi
Tưởng Như Còn Người Yêu
Phạm Duy
Ngày
mai đi nhận xác chồng
Say đi
để thấy mình không là mình
Ngày
mai đi nhận xác anh
Cuồng
si thuở ấy, hiển linh bây giờ
Cao
nguyên hoang lạnh ơ hờ
Như
môi góa phụ nhạt mờ vết son
Tình
ta không thể vuông tròn
Say đi
mà tưởng như còn người yêu
Phi cơ
đáp xuống một chiều
Khung
mây bàng bạc mang nhiều xót xa
Dài
hơi hát khúc thương ca
Thân
côi khép kín trong tà áo đen
Chao
ôi ! Thèm nụ hôn quen
Chong
đèn, hẹn sẽ đêm đêm đợi chờ
Bây
giờ anh phủ mầu cờ
Bây
giờ anh phủ mầu cờ
Em
không nhìn được xác chàng
Anh
lên lon giữa hai hàng nến trong
Mùi
hương cứ tưởng hơi chàng
Ôm mồ
cứ tưởng ôm vòng người yêu !
Tưởng Niệm
Trầm Tử Thiêng
Ta
nghiêng vai soi lại cuộc đời, thì hãi hùng hoàng hôn chợt tới
Ta
nghiêng tai soi lại tình người, thì bóng chiều chìm xuống đôi vai
Đang
đam mê cho đời nở hoa, chợt bàng hoàng đến kỳ trăn trối
Đang
nâng niu cuộc tình lộng lẫy, bỗng ngỡ ngàng hụt mất trên tay
Ta khổ
đau một đời, để chết trong tình cờ
Ta tìm
nhau một thời, để mất nhau vaì giờ
Bàn
tay làm sao giữ, Một đời vừa đi qua
Bàn
tay làm sao giữ, Một thời yêu thiết tha
Mang
ơn em trao tình một lần, là kỷ niệm dù không đầm ấm
Mang
ơn em đau khổ thật đầy, là nắng vàng dù nhốt trong mây
Mang
ơn trên cho cuộc đời ta, vaì vạn ngày gío cuồng mưa lũ
Trong
cơn đau một vùng hương khói, kéo ta về, về cõi hư vô
Tưởng Rằng Đã Quên
Trịnh Công Sơn
Tưởng
rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên
Tưởng
rằng đã quên, nhưng tim yếu mềm
Một
ngày thấy em là đời bỗng đêm vây khốn.
Tưởng
rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên
Tưởng
rằng đã quên, thân đau muốn nằm
Vì
từng bước em là từng mũi đinh cuồng điên.
Còn gì đâu những đóa hoa hồng
Vì trái tim tội lỗi lưu vong
Còn gì đâu những má xưa nồng
Dù xác thân còn phút ăn năn.
Tưởng
rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên
Tưởng
rằng đã quên, em qua phố rộng
Một
lời trối trăn còn tìm thấy trong đôi mắt.
Tưởng
rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên
Tưởng
rằng đã quên, tay em vẫn còn
Dựng
đời bão lên làm từng vết thương hồn nhiên.
Tương Tư
Quốc Tuấn
Ngày
em đến, đến cho anh xây ước mộng
Để rộn
ràng lời yêu thương muốn trao
Rồi em
như mây gió thấp thoáng xa dần
Rồi xa
anh, trôi mãi đi phương trời xa mơ
Ngàn nhung nhớ, đến mang cho ai nỗi sầu.
Để đợi chờ buồn vương trong mắt ai.
Lời yêu, thương chưa dám nói lúc ban đầu
Để tiếc nuối, bao ước mơ, mơ trong vòng tay
ân tình.
Thầm nguyện cùng em yêu nhau suốt đời
Đ.K.:
Sầu
tương tư, viết lên câu ca tiếng nhạc
Để
nhịp đàn như buông tiếng tơ.
Đời
anh, như cánh én mãi mãi đi tìm
Mùa
xuân tươi, muôn sắc hoa đưa ta vào mơ mộng vàng.
Mộng
đẹp cùng em anh mang ngóng chờ.
Đ.K.:
Yêu
em, yêu em rồi.
Nụ
cười đó, ánh mắt hôm nào.
Làm
sao quên dược giây phút ban đầu.
Mơ hôn
em môi nồng tình say đắm trong mơ mộng
để cho
mong chờ thôi hết từ đây.
Tương Tư
Quốc An
Từ chợ
em ra về quanh co con đường quê
Trời
thu, mưa lất phất anh đợi dưới hàng tre.
Dừng
chân, dừng chân tà áo lụa, cho anh trao bài thơ
Tương
tư, tương tư anh dệt mộng, ráo bước em hững hờ.
Tím
đường hoa mắc cỡ, sao em có bóng người
Dõi
theo cười khúc khích, về đi thôi anh ơi!
Tương Tư
Nguyễn Minh Châu
Em hỡi
em cớ sao vô tình
Không
thấy anh bước đi bên mình
Hồn
nhiên em cười em nói
Quả
tim anh lạc muôn lối
Chờ em
tan trường theo sau
Mây
trắng bay trắng như tâm hồn
Thơm
ngát hương mắt môi ngây tròn
Nhìn
nhau bao điều chưa nói
Mà sao
nghe lòng xao xuyến
Phải
chăng đây là cơ duyên
Mơ mai
kia đi về chung lối
Cho
anh quên mùa thu tới
Mưa
rơi không lạnh tim côi
Khi đã
trọn đôi
Tương
tư nhớ đêm về thao thức
Tà áo
dài bay, em dáng thiên thần, lịm chết hồn anh
Em nhé
em sẽ yêu thương hoài
Yêu
đến khi tóc xanh phai mầu
Gởi
trao bao lời ưu ái
Gọi
tên em là yêu dấu
Ðời
vui khi mình bên nhau
Tương Tư 2
Mặc Thế Nhân
Một
ngày không thấy em, là một ngày không thấy vui
Buồn
nhớ nhớ thẫn thờ như không hồn.
Một ngày
không thấy em, là một ngày nghe nhớ nhung,
Đường
phố vẫn đông người mà buồn tênh.
Rượu
uống đến môi mềm cho quên người,
Tìm
quên, quên đâu thấy, thấy nhớ thêm.
Tà áo
lướt qua thềm lại từng người,
Nhìn
theo nghe cay đắng len vào tim.
Từng
giờ trông bước em, rồi từng giờ trông bóng em
Người
hỡi có hay rằng anh đang chờ!
Một
ngày mong thấy em nhìn một lần môi mắt em
Ngày
đó chắc yêu đời và trọn vui....
[Hát
lại từ đầu]
Tương Tư 3
Mặc Thế Nhân
Chờ
anh trong chiều nay, nắng hôn đường phố dài
Người
qua đôi từng đôi, lắng nghe buồn xua tới
Người
vui sao là vui, nhởn nhơ cười nói nhiều
Lòng
nghe như tịch liêu, vắng anh chiều hắt hiu.
Thèm
nắm đôi bàn tay, nắm tay chuyền ấm lòng
Vì
không thấy cô liêu, mà sao lại thiếu
Thiếu
đôi tay mềm, hỡi chiều...
Chờ anh
trong chiều nay, nắng lên đường phố dài
Ngày
mai anh lại đi, biết đâu rồi xa cách
Hẹn
nhau sao lại quên, vắng anh đường phố buồn
Hàng
cây im ngủ say, cớ sao mình đứng đây...
Tương Tư 4
Mặc Thế Nhân
Bao
nguồn vui đã tắt lòng chết theo ngàn tiếng ca
Nghe
niềm đau ray rức mưa gió nức nở xót xa
Oi làn
da thơm hương trinh dâng lên tuyệt vời
Ôi bờ
môi thắm thơ ngây in trong nụ cười
Khi
tình yêu lòng đắm say ngàn ước mơ
Ôi
mộng tình đôi lứa êm ái như ngàn ý thơ
Khi
tình tan vỡ tan theo mơ ước một ngày
Trong
niềm băng giá con tim thổn thức yêu
Em ơi
nếu biết thế
Thà
đừng quen nhau đừng mơ phút ban đầu
Cho
tình ta thêm đau
Em ơi
nếu biết thế
Thà
đừng yêu nhau
Đừng
yêu phút ban đầu
Cho
tình ta thương đau
Phấn
son chưa nhạt môi hồng
Xa xôi
em còn nhớ không
Một
chiều mưa bay giăng giăng
anh
gởi màu hoa tím
như
màu máu con tim
đang
tàn lửa hương duyên
một
mai mang xuống tuyền đài
Tương Tư 44
Mặc Thế Nhân
Phải
chi em đừng có chồng và anh còn đơn côi
Thì
giờ đây em đâu buồn, anh đâu sầu
đâu
long lắng, đâu phân vân
Chiều
qua ru em ngủ, chiều nay em theo chồng
thế
hỏi lòng có buồn không?
Tiếc
thương cũng rồi, thành thôi ván đóng thuyền
Còn
đâu ước mơ gì cũng thế
Nhưng
lỡ yêu rồi, em ơi biết bao giờ
Lòng
mới quên được người xưa, hỡi em?
Phải
chi em đừng có chồng và anh không là riêng ai
Thì
ngày nay duyên đôi mình không âm thầm
Không
xa cách không đau thương
Lòng
anh không than thở, lệ em không chan nhòa
Những
khi mình đến tìm nhau
Tiếc
thương cũng rồi, đành thôi ván đóng thuyền
Còn
đâu ước mơ gì cũng thế
Nhưng
lỡ yêu rồi, em ơi biết bao giờ
Lòng
mơí quên được người xưa, hỡi em ?
Tương Tư Hằng
Vinh Sử
Nhịp
4/4 Điệu Slow Rock Hợp âm Mi thứ
1.
Hằng !
. . . Hằng . . . tương tư em
Anh
ngày tháng . . . đợi chờ
Hằng !
. . . Hằng . . . anh yêu em
Yêu
từng phút . . . từng giờ
Yêu từ
buổi . . . quen sơ
Trong
một quán . . . ta quen nhau
Mưa
chiều ta trú chung hiên
2.
Hằng !
. . . Hằng . . . tương tư em
Anh
cảm thấy . . . mỏi mòn
Hằng !
. . . Hằng . . . anh yêu em
Như
biển sóng . . . dập dồn
Yêu
nhiều lắm . . . nên đau
Đau
nhiều quá . . . nên tương tư
Anh
hoài mang bóng hình em
Điệp
khúc
Hằng
hỡi ! . . . Hằng ơi !
Sao em
. . . đành hững hờ
Hằng
hỡi ! . . . Hằng ơi !
Em là
hơi thở tim anh
Hằng
hỡi ! . . . Hằng ơi !
Sao em
. . . đành lạnh lùng
Hằng
hỡi ! . . . Hằng ơi !
Em là
lẽ sống đời anh
3.
Hằng !
. . . Hằng . . . tương tư em
Anh
cảm thấy . . . thiệt thòi
Hằng !
. . . Hằng . . . anh yêu em
Cho dù
Chúa . . . ngậm ngùi
Anh
vẫn muốn . . . yêu em
Anh
vẫn mãi . . . yêu em
Cho dù
sương khói đời anh
Tương Tư Khúc
Ngoại Quốc
Ánh
trăng lẻ lơi sao muôn ngàn đang chiếu soi
Cô gái
xinh tươi đang mơ mộng cho mối duyên đầu
Nhớ
bao ngày qua dưới trăng ngà hai chúng ta
Hẹn hò
nhau tiếng yêu đương sao
mặn mà
Ánh
sao nhẹ rơi em yêu kiều môi mắt say
Trong
trái tim em câu ân tình anh rót êm đềm
Chỉ
riêng mình anh không bao giờ em
đổi
thay
Dù
thời gian có phôi phai tình nào xa
Nhẹ
nhàng tình yêu đến rất nhanh
Em say
muá ca với bao cung đàn
Lòng
này nguyện trao hết đến anh
Bên
nhau khẫn xin ước mơ duyên lành
Bao
yêu thương hiến dâng cho một người
Đêm
buông lơi ánh trăng như đang cười tươi
Gió
khuya lạnh căm anh đi rồi đêm
vắng
tanh
Em nhớ
thương ai bao mong chờ trong những đêm dài
Áo em
nhẹ bay tóc mây dài buông lã lơi
Giờ
mình em hát trong đêm buồn chơi vơị..
Tương Tư Thu
Lã Văn Cường
Chiều
trắng lan vương đầy trên gác vắng
Dáng
Thu xưa người áo tím lỡ sang rồi
Lòng
say sưa mơ nói chuyện sum vầy
Em
chợt đến lòng vui nhưng mở hội
Trời
sắp tắt ta mong trời đừng tối
Đứng
nhìn em say sóng cả mặt trời
Nắng
em ngoan qua ánh mắt đầy vơi
Ta
thấy được bằng hạt mơ diễm kiều
(Đừng
khóc em yêu ân tình xưa vẫn đợi
Dù
cánh hoa rơi bay trong trời bão gió
Ngày
tháng nên thơ trong lòng ta vẫn nhớ
Màu
tím bâng khuâng trong chiều tàn cuối Thu ) 2 lần
Chiều
nháo nhác Thu vàng trên lối cũ
Vẫn
chờ em biền biệt chốn xa mù
Và mùa
đông như đã đến mơ hồ
Ta
chợt xót cõi tình thơ rơi rụng
Chiều
chán ngắt thẫn thờ trên gác vắng
Bỗng
trong lòng khao khát mộng đầu tiên
Sao
tình yêu còn vương mãi lụy phiền
Có trở
Lại dáng Thu người áo tím…
Tương Tư Trăng
(chưa biết)
Trăng
nghiêng nghiêng xuống triền đồi
Ngỡ em
rủ tóc về tôi mộng huyền
Chẳng
hay trời đất đảo điên
Mà
trăng mây ấy đã liên tưởng người
Ô hay
đời vẫn đẹp tươi
Sao
tôi đã mất tiếng cười của em
Ô hay
đời vẫn êm đềm
Ô hay
tôi vẫn còn vương nỗi niềm
Nỗi
niềm tôi ở trăng đêm
Nỗi
niềm tôi gửi cho em
Trăng
lang thang xuống cuộc đời
Rủ tôi
phiêu lãng dạo chơi cuộc tình
Mới
hay tình vẫn hiển nhiên
Mà
riêng tôi đã ngả nghiêng mấy vòng
Ô hay
ngã mấy vòng không
Tôi
nay mới biết tấm lòng nhân gian
Ô hay
đời vẫn rộn ràng
Nên
trong tôi vẫn còn vương nỗi niềm
Nỗi
niềm tôi ở trăng đêm
Nỗi
niềm tôi gửi cho em
Túp Lều Lý Tưởng
Hoàng Thi Thơ
Từ
ngày hai đứa yêu nhau mộng ước thật nhiều!
Từ
ngày hai đứa yêu nhau lòng ước bao nhiêu!
Mộng
vàng hai đứa có chi là quá xa xôi:
Ta mơ
một mái nhà tranh
Ta mơ
một túp lều tình
Đời
mình đẹp mãi với Em và Anh
Đời
mình đẹp mãi dưới túp lều xinh...
Rồi
mình đi kiêm liễu xanh kết làm mành!
Rồi
mình xin khóm trúc xinh trồng hết chung quanh!
Ngoài
vườn hoa cúc hoa mai nào khác chi tranh
Ban
mai mình ngắm màu hoa
Đêm
đêm mình ngắm chị Hằng
Dù
nghèo cuộc sống vẫn thêm hào hoa
Đời
mình đẹp quá có ai bằng ta...
Túp
lều lý tưởng của Anh và của Em!
đâu
đâu nào Anh ơi?
Túp
lều lý tưởng của Em và của Anh!
đâu
đâu nào Em ơi?
Túp
lều lý tưởng đó ta xây bằng duyên bằng tình
không
ai mà yêu bằng mình
khi ta
đứng nhìn một đàn con xinh.....
Tình
mình không chắc dễ mua hạnh phúc bằng tiền!
Vì
tiền chưa chắc đã cho cuộc sống như tiên!
Ti`nh
nghèo hai đứa ước mơ chỉ bấy nhiêu thôi
Ta mơ
một mái nhà tranh
Ta mơ
một túp lều tình
Đời
mình đẹp mãi với Em và Anh
Đời
mình đẹp mãi dưới túp lều xinh
Túy Ca
Tú Nhi
Thà
rót cho ta trăm nghìn chung rượu độc
Đừng
một lời nào mai mỉa cho nhau
Đưa ta
đi, đưa ta vào cơn lốc
Cho
mang mang, cho mang mang đến tột đỉnh sầu.
Này
này rót đi em từng chén buồn cay đắng
Cho ta
cười trong nỗi xót xa đưa
Rót
nữa đi em, em rót đầy ly cạn
Say
giùm ta, say giùm ta như từ thuở bao giờ.
Em cứ
lên ngôi đi xin đừng run và đừng sợ
Bởi ta
say nên thần tượng cũng lưu mờ
Đêm
đứng đó ta ngồi nghe gió hú
Trong
âm vang, vang dậy sóng sông hồ.
Rót
nữa đi em rồi mai về xứ lạ
Để
mình ta, mình ta buồn cho héo hắc tim gan
Hết
thật rồi sao? Thôi ta xin từ tạ
Cuộc
tình này, cuộc tình này rồi cũng đến dở dang
Này
này uống đi em một giọt sầu ly biệt
Cho ta
về trong nỗi nhớ buồn tênh
Xin
đừng cho ta thêm một lời nào tha thiết
Bởi
sông dài, bởi sông dài ta còn mãi lênh đênh.
Tùy Hứng Lý Qua Cầu
Trần Tiến
Bằng
lòng đi em về với quê anh
Một cù
lao xanh một giòng nước xanh
Bằng
lòng đi em về với quê anh
Mình
ngồi bên nhau tình tự quê hương
Bằng
lòng đi em về với quê anh
Mùa
mưa, cầu tre dẫu khó đưa dâu
Bằng
lòng bên anh dưới mái tranh nghèo
Về đây
người quê chỉ có tấm lòng
Có
chiếc xuồng ba lá để đưa (yêu) em
Ôi đóa
hoa tím trôi liu riu
Giòng
sông nước chảy liu riu
Anh
thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương
Ôi
những đêm ngắm sông, nhớ em buồn muốn khóc
Tình
anh qua điệu lý qua cầu
Bằng
lòng đi em, bằng lòng, bằng lòng đi em ...
2.
Bằng
lòng đi em
Bằng
lòng đi em
Bằng
lòng đi dù muôn trùng xa
Khúc
dân ca bắc cầu em tới
Bằng
lòng đi người yêu nhỏ bé
Khúc
dân ca điệu lý qua cầu
Tuyết Hồng
Ngoại Quốc
Tình
là những chuỗi ngày mong chờ.
Tình
là bờ bến đợi người thương.
Là nhớ
thương vòng tay,
Là nhớ
nét môi người yêu nghe rộn rã êm vang tiếng cười.
Người
gom ngàn sao đặt những bài thơ.
Ngợi
ca mối tình mãi đến ngàn năm.
ĐK:
Khi
tình đã như mơ đễ con tim nồng say đắm.
Tình
yêu chứa chan bao mộng mơ.
Tình
đã cho em những hạnh phúc
Kết
trăng sao thành khúc tình ca yêu đời.
=======
Lời 2:
Từng
hạt tuyết rớt rơi phủ đầy.
Mây
mùa đông phủ mờ trăng sao.
Là lúc
chia tình xa tan theo gió mây.
Biệt
ly ôi lạnh giá tuyết đông phũ đầy.
Người
mang tình tôi vùi lấp mộ hoang.
Mùa
đông ngập đầy lạnh buốt đáy hồn tôi.
ĐK:
Xin
đừng trách nhau chi,
Duyên
không thành đành thôi nhé.
Tình
ta hãy xem như đùa vui.
Hạt
tuyết rơi giữa mùa đông giá.
Tuyết
đông rơi tựa máu tim tôi tuôn trào...
Tuyết Lạnh
Lê Dinh - Phương Trà
Tại
anh đó nên duyên mình dở dang
Em nào
mộng mơ quyền quý cao sang
Một
căn nhà nhỏ đôi trái tim vàng
Một
giàn thiên lý giăng ngang
Đường
tình hai đứa thênh thang
Tại em
đó nên duyên mình lẻ loi
Ai ngờ
rằng đâu tình đã chia phôi
Tại em
không hiểu hay bởi tại trời
Trời
đày hai đứa hai nơi
Để rồi
nay thấy buồn cả đôi
Khi
xưa anh không nói nên đâu ngờ
Để rồi
anh trách em hững hờ
Để giờ
anh trách em ơ thờ
Xa
người thương đành phụ bạc lời
Yêu
đương cho tình duyên tan tác
Cho
đôi đường chia ly
Giờ xa
cách nhau anh hiểu vì đâu
Anh
đừng giận em đừng trách chi nhau
Thì
thôi kỷ niệm mình khắc trong lòng tình đầu
Nay đã
không mong
Cầm
bằng ôm tuyết lạnh mùa đông
Tuyết Lạnh
2
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Mình
lê bước gió héo hắt như khơi nỗi sầu
Từng
hạt tuyết như phủ kín trong tâm hồn tôi
Ngàn
vì sao hay nỗi nhớ thương ai
Vấn
vương khắc sâu trong hồn
Niềm
hạnh phúc sao quá mau trôi ai nào ngờ
Ôi
cuộc đời đầy gian dối
Còn
chi nữa để ta đam mê người ơi
Tình
yêu đã chết theo thời gian
Dòng
đời xô đẩy con tim đau thương về đâu?
Ngoài
trời bão tuyết vẫn cứ rơi hoài Tuyết có biết có hay cho ôi niềm riêng sao nói
Kỷ
niệm xưa nay mong manh như là sương đã vỡ tan đâu tìm thấy tháng ngày dấu yêu
Và
người yêu hỡi có biết trái tim này với tháng năm giá băng do đâu còn nhiều gian
dối
Xin
trời thôi đừng ban tuyết trong tim tôi
Tuyết Muộn
Lam Phương
Một
người đi vào vùng trời lãng quên
Để
nghe tiếng mưa rơi trên đường khuya,
buồn
len vào hồn một người âm thầm,
chờ
nắng hoàng hôn chờ gió đầu non
gom
mây thành hình bóng người đi
con
tim đau khi biết xa người,
rồi
từng ngày chờ mong tin vui biết em đi về
cho
trọn tình người từ đêm chia phôi
anh
lắng nghe mưa rơi trong nhạc xuân bùi ngùi
Mình
đi vào tâm tư ngày đó,
gió
mưa thật êm mắt em nguồn thơ,
tóc em
rừng mơ rồi một hôm,
trời
xuân bỗng âm u tuyết về gọi từng cơn,
từng
cơn lạnh buốt lê thê tuyết ơi!
xin
đừng thêm lạnh vào đời niềm đau chưa nguôi
Xuân
đến bên ta chỉ mang niềm vui muộn màng
Thương
người khăn trắng nữa đời,
thương
ta muôn kiếp lẻ loi
Tuyết Rơi (Tombe La Neige)
Adamo, Salvatore
Ngoài
kia tuyết rơi đầy
em
không đến bên anh chiều nay
ngoài
kia tuyết rơi rơi
trong
băng giá tim anh tả tơi
đâu
đây đám tang u buồn
mắt ai
vương lệ thẫn thờ
lũ
chim trên cành ngu ngơ
khóc
thương ai đời bơ vơ
Không
có em vuốt ve đêm nay
môi
mắt anh xanh xao hao gầy
tuyết
vẫn rơi đầy trên cây
giông
tố như vô tình qua đây
Tuyết
vẫn rơi rơi
chiều
nay sao em không đến bên anh?
tuyết
rơi tuyết rơi
phủ
kín hồn anh một màu tang trắng
Buồn
ơi ta khóc thương thân mình
vắng
em căn phòng giá lạnh
nỗi cô
đơn nào không đau
nhớ
thương bao giờ qua mau.
Ngoài
kia tuyết rơi mau
Người
không đến khiến tôi buồn rầu.
Ngoài
kia tuyết rơi lạnh
Như
ngăn bước chân êm người tình.
Trông
ra trắng xoá (trên) cây cành
Giống
khăn tang phủ lên mình
Lũ
chim trên cành giơ xương
Tuyết
không tha đàn chim non.
Em
muốn qua thăm tôi một chiều
Nhưng
tuyết rơi rơi thật nhiều
Tuyết
ngăn chân người em yêu
Không
tới thăm được tôi đâu.
(la la
la....)
Ngoài
kia tuyết rơi mau
Người
không đến khiến tôi buồn rầu.
Ngoài
kia tuyết rơi lạnh
Như
ngăn bước chân êm người tình.
Trông
ra trắng xoá (trên) cây cành
Rét
căm thêm vào vắng lạnh
Thế
gian như lặng câm thôi
Tuyết
không bao giờ ngưng rơi.
Em
muốn qua thăm tôi một chiều
Nhưng
tuyết rơi rơi thật nhiều
Tuyết
ngăn chân người em yêu
Không
tới thăm được tôi đâu
--------------------------------
Tombe
La Neige
Par:
Salvatore Adamo
Tombe
la neige
Tu ne
viendras pas ce soir
Tombe
la neige
Et mon
cœur s'habille de noir
Ce
soyeux cortège
Tout
en larmes blanches
L'oiseau
sur la branche
Pleure
le sortilège
Tu ne
viendras pas ce soir
Me
crie mon désespoir
Mais
tombe la neige
Impassible
manège
Tombe
la neige
Tu ne
viendras pas ce soir
Tombe
la neige
Tout
est blanc de désespoir
Triste
certitude
Le
froid et l'absence
Cet
odieux silence
Blanche
solitude
Tu ne
viendras pas ce soir
Me
crie mon désespoir
Mais
tombe la neige
Impassible
manège
Tuyết Sơn Phi Hồ
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Phút
đầu tình vội đến mau
Yêu
thương cháy nồng
Nhớ
mong tháng ngày
Vòng
tay êm ái ru tình say mãi
Rồi
ngỡ ngàng
Cuộc
tình chóng tang
Duyên
nay lỡ làng
Biết
ai phũ phàng
Niềm
đau thương ấy
Mình
anh từ đây
Giữa
bóng tối khuất lấp sầu tê tái
Những
nói nhớ biết nói cùng ai
Có
tiếc nuối cũng thế tình xa mãi
Tình
theo gió ngàn khơi
Hỡi em
.....
Cuộc
tình nào vừa đến đã xa
Tình
là gì làm sao ai biết
Một
người tìm niềm vui mãi phương nào
Một
người và niềm đau chôn dấu
Phút
đầu tình vội đến mau
Yêu
thương cháy nồng
Nhớ
mong tháng ngày
Vòng
tay êm ái
Ru
tình say mãi
Rồi
ngỡ ngàng
Cuộc
tình chóng tan
Duyên
nay lỡ làng
Biết
ai phũ phàng
Niềm
đâu chôn dấu nào ai hiểu thấu
Tuyệt Tình
Đỗ Lễ
Chuyện
tình nhuộm lắm thương đau
Tủi
hờn mang đến cho nhau
Vì yêu
khổ đau đã nhiều
Em
khóc những chiều
mùa thu hờn giỗi.
Ước mơ
chuyện tình đắm say,
thì nhiều đắng cay
Tình
đời phũ phàng
Thôi
đành, gạt lệ cúi đầu
Nhìn
theo lần cuối bóng người mình yêu.
Khi đã
xa nhau rồi, lệ đẫm trên đôi môi.
Thầm
trách ai phụ mình vì tình bạc bẽo.
Nay
anh đem chôn vùi, chuyện tình đã dang dở
Dù có
đem mộng về người cũng tuyệt tình...
Ngày
đi em nuốt chua cay,
nhìn
anh xa cách đôi tay
Tình
yêu này sao xót nhiều!
Em
khóc những chiều
mùa
thu lạc lõng.
Cố
quên chuyện sầu nát tan
để
lòng khóc nhau
Cuộc
tình bẽ bàng!
Cúi
đầu, hận tình suốt đời
Còn đâu
mà nhớ bóng người tình xưa.
Tuyết Trắng
Trần Thiện Thanh
Anh
biết chiều nay em anh buồn lắm
đã hẹn nhưng chẳng thấy bóng anh sang
khi nắng công trường soi bước em
khi chiều kéo lại bao nhiêu nhớ thương
khi đường bay chờ anh tung cánh sắt.
Đây áo
bay màu xanh xanh như tình ái
thắt lại khăn ấm chính em đan
khi gió quay cuồng sau cánh bay
con tàu thét gầm cho tim ngất ngây
phi đạo chạy dài anh cất cánh bay lên.
Ngả
nghiêng cánh chim
con tàu sẽ rời, rời xa thành phố rồi
mây giăng thật thấp
mây đan lụa trắng
mây pha màu nắng.
Vượt
cao vút cao
mây
trời kết thành một vùng tuyết trắng ngần
tuyết
ơi xin nhuộm
trắng
trong tâm hồn em gái nhỏ tôi thương.
Khi
nắng chiều đi không gian chợt tối
xóa
nhòa vùng tuyết trắng mông mênh
Anh
ước sao tình mình như tuyết trinh
cho dù
chúng mình không gian cách chia
cho dù
tuyết trắng đã chìm trong màn đêm.
Tuyệt Vời Khi Có Em
Lê Quốc Dũng
Lần
đầu anh gặp em
Ôi
không gian bao la dường như đã quay cuồng
Nỗi
đau trong lòng anh
Tàn
theo giấc mơ mỏng manh
Này
người yêu dễ thương
Em như
muôn bông hoa say sưa ngát hương nồng
Điễm
tô cho đời anh ngàn mộng đẹp bao ý thơ
Lòng
anh cô đơn giá băng
Đời
anh vui khi có em
Người
yêu dấu ơi hớ hơ hờ
Hãy
đến bên anh và trọn đời ta luôn có nhau
Đường
về vai kề vai
Đi bên
em thân yêu làm anh ngất ngay lòng
Tháng
năm như ngừng trôi
Đời
tuyệt vời khi có em
Tỳ Bà
Phạm Duy
Nàng
ơi tay đêm đang giăng mềm
Trăng
đan qua cành muôn tơ êm
Mây
nhung pha mầu thu trên trời
Sương
lam phơi mầu thu muôn nơi.
Vàng
sao im im trên hoa gầy
Tương
tư ôi người thôi qua đây
Năm
xưa ôi nàng quên câu thề
Hoa
vừa đưa hương gây đê mê
Cây
đàn yêu đương làm bằng thơ
Cây
đàn yêu đương run trong mơ
Hồn về
trên môi kêu : Em ơi
Thuyền
hồn không đi lên chơi vơi
Tôi
qua tim nàng vay du dương
Tôi
mang lên lầu, lên Cung Thương
Tôi
không bao giờ quên yêu nàng
Tình
tang tôi nghe như tình lang...
Nàng
ơi tay đêm đương giăng mềm
Trăng
đan qua cành muôn tơ êm
Mây
nhung pha mầu thu trên trời
Sương
lam phơi mầu thu muôn nơi.
Vàng
sao im im trên hoa gầy
Tương
tư ôi người thôi qua đây
Năm
xưa ôi nàng quên câu thề
Hoa
vừa đưa hương gây đê mê
Yêu
nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu
nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu
tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào
Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm
muôn hồn lên phiêu diêu
Sao tôi
không màng kêu : Em yêu
Trăng
nay không nàng như trăng thiu
Đêm
nay không nàng như đêm hiu
Buồn
lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn
sang cây tùng thăm đông quân
Ô hay
buồn vương cây ngô đồng
Vàng
rơi, vàng rơi thu mênh mông
Buồn
lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn
sang cây tùng thăm đông quân
Ô hay
buồn vương cây ngô đồng
Vàng
rơi, vàng rơi thu mênh mông
Vàng
rơi, vàng rơi thu mênh mông
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.