Sunday, November 30, 2025

Tại sao người đàn ông này dành hàng giờ tỉ mẩn sửa từng tờ tiền rách


Video gif. A close-up on twenty-dollar bills endlessly spilling out of an ATM.

Giữa một khu chợ nhộn nhịp ở Gaza City, một người chuyên sửa tiền giấy đang tỉ mẩn kiểm tra tờ 100 shekel (tiền Israel, tương đương khoảng 800.000 đồng) đã cũ và ố vàng. Anh vuốt thẳng tờ tiền và dùng bút chì tô lại những phần màu bị phai.

Lẽ ra Baraa Abu al-Aoun đang đi học đại học – nhưng thay vào đó, anh kiếm sống bằng chiếc bàn dựng tạm bên vệ đường, nhận chút tiền công để giúp duy trì việc lưu thông tiền mặt.

Sửa tiền rách đã trở thành một nghề mới phát triển mạnh mẽ ở Gaza.

Kể từ sau cuộc tấn công đẫm máu do Hamas lãnh đạo nhằm vào Israel hồi năm 2023 và cuộc chiến tranh tàn khốc sau đó, Israel đã ngừng chuyển tiền mặt cùng với hầu hết các loại hàng hóa khác vào Gaza.

Phần lớn ngân hàng bị phá hủy trong các cuộc oanh kích của Israel, và nhiều nơi bị cướp phá. Dù một số chi nhánh đã mở cửa trở lại kể từ khi thỏa thuận ngừng bắn có hiệu lực cách đây bảy tuần, vẫn không có cây ATM nào hoạt động.

Trong khi đó, người dân vẫn cần tiền mặt để mua thực phẩm và nhu yếu phẩm. Điều đó buộc họ phải tìm đến các thương lái tiền phi chính thức, những người thu phí cực cao để đổi chuyển khoản số sang tiền mặt. Nó cũng khiến việc sử dụng ví điện tử và ứng dụng chuyển tiền tăng vọt.

Và điều đó có nghĩa là mỗi tờ tiền còn lại đều trở nên vô cùng quý giá – bất kể rách nát đến đâu. Đó là lúc Baraa xuất hiện. "Dụng cụ của tôi rất đơn giản: thước kẻ, bút chì, bút màu và keo dán," anh nói.

"Thỏa thuận ngừng bắn không làm thay đổi tình hình tài chính. Việc tôi đang làm là để phục vụ mọi người và giúp họ."

Nền kinh tế Gaza suy sụp đến mức thảm hại sau hai năm chiến sự khốc liệt đến mức một báo cáo mới của Liên Hợp Quốc cho biết toàn bộ hơn hai triệu dân nơi đây đã bị đẩy vào cảnh nghèo đói.

Theo Hội nghị Liên Hợp Quốc về Thương mại và Phát triển (Unctad), hiện nay cứ năm người thì có bốn người thất nghiệp, và ngay cả những người còn có thu nhập hay có chút tiền tiết kiệm cũng khó tiếp cận tiền mặt.

"Chỉ có khổ sở, không có gì khác," Numan Rayhan, một người từ Jabalia ở miền bắc Gaza sơ tán tới Gaza City, nói. "Thiếu thu nhập, thiếu tiền, không có dòng tiền mặt từ ngân hàng."

Trong giai đoạn đầu của cuộc chiến, các cuộc oanh kích của Israel nhằm vào các ngân hàng – mà phía Israel cáo buộc có liên quan đến Hamas. Két sắt của những ngân hàng này bị các nhóm vũ trang Palestine, một số được cho là Hamas, cướp phá. Cơ quan Tiền tệ Palestine (PMA) từng cho biết khoảng 180 triệu USD tiền mặt đã bị đánh cắp.

Cogat, cơ quan quốc phòng Israel kiểm soát các cửa khẩu biên giới Gaza, xác nhận rằng theo chỉ đạo chính trị "và do Hamas phụ thuộc vào tiền mặt để duy trì hoạt động quân sự của mình", Israel đã không cho phép đưa tiền mặt vào Gaza.

Sự thiếu hụt tiền mặt lưu thông "đã gây ra vấn đề cho cả người bán lẫn người mua", theo Zakaria Ajour, một chủ quầy hàng ở một khu chợ khác tại Gaza City. Mọi người không còn muốn chấp nhận những tờ tiền cũ và dễ hỏng theo đúng giá trị danh nghĩa nữa, "chỉ cần có vết xước nhỏ hay miếng băng dán trên tờ tiền là họ đã không lấy".

"Một số khách đến chỗ tôi chỉ vì cần tiền lẻ để đi lại, nhưng tôi không có tiền lẻ," ông Ajour nói thêm. "Gần như không thể tìm được đồng xu 10 shekel, và kể cả có thì gần như cũng chẳng còn giá trị vì lạm phát do khủng hoảng tiền mặt."

Giờ đây, người ta xếp hàng dài bên ngoài Ngân hàng Palestine ở Gaza City, một trong chín chi nhánh của năm ngân hàng đã mở cửa trở lại. Khách hàng chỉ có thể kích hoạt lại tài khoản bị tạm khóa, mở tài khoản mới, hoặc đăng ký dùng ứng dụng ngân hàng.

Asmaa al-Ladaa muốn mở tài khoản để có thể nhận tiền trực tiếp từ người thân sống bên ngoài Gaza. "Toàn bộ quy trình đầy hỗn loạn và rất đông người," cô nói. "Chúng tôi dậy lúc 6 giờ sáng và để con ở lại trong lều. Chúng tôi bỏ hết mọi thứ để đến ngân hàng."

Tại Khan Younis, thành phố phía nam nơi các ngân hàng bị hư hại quá nặng nên không thể mở cửa trở lại, ông Abu Khalil vừa trở về sau chuyến đi dài tới trung Gaza. Dù mất gần một ngày trời xếp hàng, ông vẫn không vào được ngân hàng, và tuyệt vọng khi nghĩ đến việc phải quay lại.

Ông là một người ông lớn tuổi, nhận lương tháng khoảng 2.000 shekel (16 triệu đồng) từ Chính quyền Palestine, nhưng phải chi gần một nửa thu nhập để trả các khoản phí do thương lái hay chủ quầy đổi tiền thu. "Bắt buộc phải trả. Không có lựa chọn nào khác," ông than thở.

Trong chiến tranh, nhằm đáp ứng nhu cầu cấp bách về tiền mặt, nhiều tiểu thương trước đây chỉ làm dịch vụ chuyển tiền và đổi ngoại tệ đã bắt đầu thu hoa hồng cao để đổi từ chuyển khoản sang tiền mặt. Đôi khi mức phí lên tới 50%, dù gần đây có giảm.

Một thương lái tiền giấu tên cho biết mức phí phụ thuộc vào thị trường. "Công việc của chúng tôi gắn trực tiếp với hoạt động thị trường và lượng hàng hóa, viện trợ vào Gaza," ông nói. "Khi có hàng hóa vào, hoạt động mua bán diễn ra, thì hoa hồng giảm nhiều, đôi khi xuống 20%. Nhưng khi cửa khẩu đóng, mức này lại tăng."

Chuyển khoản tiền qua ứng dụng ngân hàng, bị các chủ cửa hàng thu một khoản phí nhỏ, đã trở thành cách phổ biến để người Gaza mua sắm, dù chỉ là những món nhỏ.

PMA, cơ quan quản lý tài chính, đã triển khai hệ thống thanh toán cho phép giao dịch tức thời giữa các tài khoản ngân hàng địa phương. Với những người không có tài khoản, Ngân hàng Palestine cung cấp ví điện tử, hiện có hơn 500.000 người dùng ở Gaza. Các giao dịch này không cần internet hay ứng dụng, chỉ cần dịch vụ nhắn tin điện thoại.

Ví điện tử cũng được dùng để gửi viện trợ tài chính trực tiếp đến các hộ khó khăn, bởi các tổ chức như UNICEF và Chương trình Lương thực Thế giới (WFP). Từ đầu năm ngoái, UNICEF cho biết họ đã chuyển tiền cho khoảng một triệu người – một nửa là trẻ em. Đối tượng ưu tiên gồm trẻ em dễ bị tổn thương, người bị cụt chi, trẻ mồ côi, và phụ nữ mang thai hoặc cho con bú.

"Về cơ bản, bạn có thể vào cửa hàng tạp hóa và dùng điện thoại làm thẻ thanh toán," Jonathan Crickx của UNICEF giải thích. "Điều đó cho phép truy xuất rất rõ ràng việc các khoản tiền này thực sự được chi tiêu như thế nào. Theo quan sát, 99% người được hỗ trợ dùng tiền để mua thực phẩm và nước; thứ hai là đồ vệ sinh cá nhân; thứ ba là điện từ máy phát."

Ông Crickx nói ông từng chứng kiến các gia đình phải mua 2kg cà chua với giá khoảng 80 USD (khoảng 2,1 triệu đồng) và 5kg hành với giá 70 USD.

Hanan Abu Jahel, người sơ tán từ Gaza City và đang sống cùng gia đình lớn trong một khu lều trại ở al-Zawaideh, miền trung Gaza, gần đây nhận được 1.200 shekel (9,7 triệu đồng) từ UNICEF. Cô đã dùng số tiền đó để mua những thứ cơ bản như gạo, đậu lăng, mì.

Nhưng cô nói: "Con tôi cần rau, trái cây, thịt và trứng. Đứa nhỏ nhất thèm trứng, nhưng tôi không thể mua được vì giá vẫn quá cao mà tôi thì phải lo cho 12 người."

Kế hoạch hòa bình 20 điểm của Tổng thống Mỹ Donald Trump hứa hẹn một "kế hoạch phát triển kinh tế để tái thiết và phục hồi Gaza", quy tụ "một hội đồng chuyên gia từng tạo ra những thành phố hiện đại đầy kỳ tích ở Trung Đông".

Kế hoạch này đưa ra viễn cảnh những khoản đầu tư mới và "những ý tưởng phát triển đầy hứng khởi" để "tạo việc làm, cơ hội và hy vọng cho tương lai Gaza". Nhưng không có chi tiết cụ thể về cách bắt đầu khôi phục tăng trưởng và ổn định, trong khi cơ quan thương mại của Liên Hợp Quốc cảnh báo rằng Gaza đang trải qua cuộc khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng nhất từng được ghi nhận.

Quay lại Gaza City, Baraa Abu al-Aoun giơ tờ tiền mới sửa lên ánh sáng để kiểm tra. Anh còn nhiều khách đang đợi, bị thu hút bởi tấm bảng hứa hẹn sửa tiền "chuyên nghiệp, không dùng băng dính".

Trong lúc miệt mài làm việc, Baraa chỉ mong được trở lại cuộc sống bình thường với những triển vọng việc làm có thu nhập tốt hơn.


"Tôi chỉ muốn cuộc chiến này chấm dứt hoàn toàn," anh nói. "Điều tôi hy vọng là cuối cùng cũng có thể cảm thấy nhẹ nhõm, để tôi có thể học hành và làm việc với bằng cấp của mình."

"Ở Gaza, chúng tôi chỉ đang tồn tại mà thôi. Chúng tôi không còn là con người nữa."

 

Malak Hassouneh

Tên tội phạm chiến tranh Đức Quốc xã Josef

world war i vintage GIF by US National Archives

Đức Quốc xã đã cố gắng che đậy những hành vi khủng khiếp của chúng, Hamas đã 'tự hào về những gì chúng đã làm' vào ngày 7 tháng 10: Mark Levin

Các tài liệu tiết lộ cách bác sĩ Đức Quốc xã khét tiếng Josef Mengele, được gọi là "Thiên thần của Thần chết", đã sống một cuộc sống công khai sau chiến tranh ở Argentina đã được tìm thấy trong một kho bằng chứng khổng lồ được Tổng thống Javier Milei công bố và giải mật vào đầu năm nay.

Mengele khét tiếng với vai trò là chỉ huy ở trại Auschwitz, nơi hắn ta tiến hành các thí nghiệm y tế tàn bạo trên tù nhân, đặc biệt là các cặp song sinh, dưới vỏ bọc nghiên cứu khoa học. Các nhân chứng - bao gồm một số người có trong các hồ sơ được giải mật của Argentina - mô tả bản chất cực kỳ máu lạnh và rùng rợn, tàn bạo của hắn, bao gồm việc tra tấn và thử nghiệm trên các cặp song sinh trước mặt nhau sau khi đưa cha mẹ chúng vào phòng hơi ngạt. Cả một tập hồ sơ được dành riêng để lần theo dấu vết của bác sĩ khét tiếng trại Auschwitz và chỉ huy SS Mengele.

Các tài liệu được giải mật cho thấy vào giữa đến cuối những năm 1950, Argentina đã hiểu rõ Mengele là ai và hắn ta thực sự có mặt ở nước này. Chính quyền biết hắn ta đã nhập cảnh vào Argentina năm 1949 bằng hộ chiếu Ý được cấp dưới tên Helmut Gregor, mà hắn ta đã dùng làm cơ sở để xin thẻ căn cước nhập cư chính thức vào năm 1950.

Tài liệu lưu trữ của Argentina đã làm sáng tỏ các mạng lưới che chở cho Mengele. Mặc dù bị phân mảnh nặng nề và đa ngôn ngữ — bao gồm các tài liệu tiếng Tây Ban Nha, Đức, Bồ Đào Nha và Anh — nhưng kho lưu trữ này cung cấp một cái nhìn tổng quan về cách các nhà chức trách theo dõi, lưu trữ, xử lý sai và thường không có hành động nào liên quan đến thông tin họ có về một trong những tội phạm chiến tranh bị truy nã gắt gao nhất thế giới. Bộ sưu tập bao gồm ảnh chụp, ghi chú tình báo, hồ sơ nhập cư, báo cáo giám sát và thư từ, phản ánh nhiều thập kỷ điều tra và nỗ lực tìm hiểu mạng lưới đã giúp hắn ta di chuyển qua Argentina, Paraguay và cuối cùng là Brazil. Sự hiện diện của các tài liệu tiếng Đức cho thấy sự kết hợp của thông tin tình báo nước ngoài hoặc tài liệu thu được từ các cộng đồng di cư; các yếu tố tiếng Bồ Đào Nha cho thấy sự phối hợp xuyên biên giới với các nguồn tin Brazil; các ghi chú tiếng Anh chỉ ra sự liên lạc với các cơ quan của Hoa Kỳ hoặc Anh.

Các tập tin chứa một bài báo không đề ngày tháng của một công dân Argentina sinh ra ở Ba Lan, José Furmanski, nạn nhân của Mengele, cho thấy tình báo Argentina đã biết về các cáo buộc chống lại tên tội phạm Đức Quốc xã.

"Tôi đã gặp Mengele. Tôi biết rõ hắn ta. Tôi đã nhìn thấy hắn ta nhiều lần trong trại Auschwitz, với bộ đồng phục đại tá SS và trên đó là chiếc áo khoác trắng của bác sĩ", Furmanski nói trong cuộc phỏng vấn.

Các tập tin chứa một bài báo không đề ngày tháng của một công dân Argentina sinh ra ở Ba Lan, José Furmanski, nạn nhân của Mengele, cho thấy tình báo Argentina đã biết về các cáo buộc chống lại tên tội phạm Đức Quốc xã.

"Tôi đã gặp Mengele. Tôi biết rõ hắn ta. Tôi đã nhìn thấy hắn ta nhiều lần trong trại Auschwitz, với bộ đồng phục đại tá SS và trên đó là chiếc áo khoác trắng của bác sĩ", Furmanski nói trong cuộc phỏng vấn.

Bài phỏng vấn tiếp tục giải thích rằng Furmanski, người có một người anh em sinh đôi, đã kể lại những trải nghiệm sống động của mình về những gì đã xảy ra với họ. Báo cáo gọi Mengele là một kẻ bạo dâm bệnh hoạn.

"Hắn ta tập hợp những cặp song sinh ở mọi lứa tuổi vào trại và bắt chúng làm thí nghiệm, kết cục luôn là cái chết. Giữa trẻ em, người già và phụ nữ... thật kinh hoàng. Tôi đã chứng kiến ​​hắn ta tách một người mẹ khỏi con gái và đẩy một người đến cái chết chắc chắn. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên", Furmanski nói.

Hàng chục hình ảnh được quét không có văn bản nhúng và hàng trăm trang ghi chú nội bộ cho thấy nỗ lực có hệ thống của tình báo Argentina nhằm biên soạn một hồ sơ cá nhân hoàn chỉnh về Mengele, bao gồm bản sao hộ chiếu nước ngoài dưới bí danh, ảnh của những người bị tình nghi là đồng phạm, ghi chú hoạt động viết tay, sổ cái nhập cư hoặc nhật ký qua lại biên giới, tóm tắt điều tra được chuẩn bị cho cấp trên chính trị và thư từ giữa các sĩ quan Argentina và các nhà điều tra quốc tế.

Các hồ sơ này chứng thực lập trường mơ hồ của Argentina sau chiến tranh về việc hợp tác với các nền dân chủ phương Tây, bộ máy quan liêu cực kỳ rời rạc, thiếu ý chí hoặc hiểu biết về bản chất nghiêm trọng của tội ác do các cựu phát xít gây ra trên lãnh thổ của mình, và sự miễn cưỡng của các cơ quan cấp cao hơn trong việc đối mặt với mức độ ăn sâu của những kẻ đào tẩu phát xít trong bối cảnh xã hội và chính trị của đất nước.

Năm 1956, trong nỗ lực mở rộng quan hệ đối tác kinh doanh, ông đã xin được bản sao hợp pháp giấy khai sinh gốc từ Đại sứ quán Tây Đức tại Buenos Aires, yêu cầu sửa đổi giấy tờ tùy thân theo luật định để phản ánh đúng tiểu sử thật của mình và — thật kỳ lạ — bắt đầu sử dụng tên hợp pháp ban đầu, một dấu hiệu cho thấy ông cảm thấy an toàn như thế nào ở Argentina.

Lúc này, các cơ quan chức năng Argentina không chỉ biết ông là ai, sống ở đâu, và việc ông đã kết hôn với góa phụ của anh trai mình và đang nuôi dạy con trai họ, mà còn nắm giữ đầy đủ thông tin chi tiết về các lợi ích kinh doanh của ông tại quốc gia này. Các báo cáo trong hồ sơ trích dẫn một chuyến thăm có thể có của cha Mengele đến Argentina để giúp đỡ ông về mặt tài chính, đầu tư vào một doanh nghiệp phòng thí nghiệm y tế ở Buenos Aires.

Bản chất công khai của cuộc sống của ông ta ở Đức đã thúc đẩy Tây Đức ban hành lệnh bắt giữ và yêu cầu dẫn độ ông ta vào năm 1959, nhưng đã bị một thẩm phán địa phương bác bỏ mà không có hành động nào khác, với lý do yêu cầu này không chính thức dựa trên "cuộc đàn áp chính trị" đối với Mengele, điều này không cho phép vụ án được thụ lý.

Mặc dù đã thu thập được tất cả các bằng chứng xác thực, nhưng rõ ràng thông tin đã bị phân tán giữa các cơ quan khác nhau và không liên lạc đầy đủ với nhau. Ngoài ra, còn thiếu sự liên lạc trực tiếp với các nhánh hành pháp và tổng thống của đất nước. Điều này dẫn đến việc hành động đối với vụ án được quyết định một cách rời rạc, và thường là quá muộn - hoặc sau khi thông tin rò rỉ trên báo chí đã cảnh báo Mengele về mối lo ngại có thể xảy ra của chính quyền - để mang lại kết quả khả quan. Các lệnh bắt giữ, khám xét và yêu cầu giám sát thường được thực hiện hoặc quyết định sau khi sự việc đã xảy ra, dẫn đến bế tắc.

Sau yêu cầu dẫn độ năm 1959 và với áp lực quốc tế ngày càng gia tăng đối với Argentina, Mengele đã trốn khỏi đất nước sang Paraguay, trong khi vợ và con trai riêng của ông ta chuyển đến Thụy Sĩ.

Điều này được thể hiện rõ trong một bản ghi nhớ từ Cục Điều phối Liên bang được đánh dấu là tuyệt mật và bảo mật, ghi chi tiết về cuộc tìm kiếm Mengele và các lợi ích kinh doanh của ông ta vào ngày 12 tháng 7 năm 1960 — thời điểm Mengele đã rời Argentina đến Paraguay.

"Tôi xin trình lên Ngài Cảnh sát trưởng rằng, từ các cuộc điều tra được thực hiện để hoàn thành nhiệm vụ được nêu trong Bản cáo trạng, JOSÉ MENGELE đã từng là đối tác của phòng xét nghiệm y khoa ‘FADRO-FARM’, tọa lạc tại số 3573 phố Drysdale, Carapachay, Quận Vicente López, và có văn phòng tại số 860 phố Cramer, Thủ phủ kể từ tháng 7 năm nay. Đối tượng, được liệt kê là bác sĩ y khoa, đã gia nhập công ty vào ngày 10 tháng 7 năm 1958 với tư cách là đối tác góp vốn 10.000 peso, và đã rút khỏi quan hệ đối tác vào tháng 4 năm 1959", báo cáo nêu rõ.

"Kể từ khi nhập cảnh vào Argentina, đối tượng đã cư trú tại khu đất của gia đình Mengele, sử dụng tên là Tiến sĩ GREGOR […], đối tượng khai rằng mình đã đến Argentina bằng một cái tên khác và khác với nghề nghiệp của mình […]. Do đó, có vẻ như, mặc dù vẫn giữ tên thật, đối tượng thuộc Hội SS […] trong thời gian đó, anh ta tỏ ra lo lắng, khai rằng trong chiến tranh, anh ta làm bác sĩ trong SS Đức, ở Tiệp Khắc, nơi Hội Chữ thập đỏ gọi anh ta là 'tội phạm chiến tranh'. Anh ta đã học Nhân chủng học và được Tòa án Nuremberg biết đến, đặc biệt là về nghiên cứu hộp sọ và xương, nhưng việc kết hôn đó bị coi là một tội ác ở Đức Quốc xã", báo cáo nêu rõ về Mengele khi, trong quá trình đổi tên từ bí danh giả sang danh tính thật, tên Quốc xã đã "giải thích" động cơ ban đầu không sử dụng danh tính thật của mình.

Cộng đồng tình báo Argentina vẫn tiếp tục theo dõi Mengele, chủ yếu thông qua các báo cáo trên báo chí và liên lạc với các cơ quan nước ngoài. Mengele đã nhập quốc tịch Paraguay và được chính phủ của nhà độc tài Paraguay Alfredo Stroessner bảo vệ, gia đình ông ta có nguồn gốc từ cùng một thị trấn Bavaria với Mengele.

germany vintage GIF by US National Archives

Các tài liệu lưu trữ cho thấy Mengele đã nhập cảnh vào Brazil một cách bí mật vào một thời điểm nào đó trong năm 1960 thông qua khu vực biên giới ba nước gần bang Paraná. Ông ta được những người nông dân Brazil gốc Đức ủng hộ Đức Quốc xã giúp đỡ và cung cấp nhiều nơi trú ẩn an toàn ở nông thôn trong nhiều năm.

Mặc dù hồ sơ của Argentina còn ít chi tiết và chủ yếu dựa vào các bài báo cắt ra từ báo chí tại thời điểm này, Argentina biết rằng Mengele đã lấy bí danh Peter Hochbichler, mặc dù đôi khi ông ta cũng sử dụng phiên bản tiếng Bồ Đào Nha của tên thật - José Mengele. Trong giai đoạn cuối những năm 1960 và trong suốt những năm 1970, ông ta bắt đầu sống trong các bất động sản thuộc sở hữu của gia đình Bossert và Stammer người Đức ở bang São Paulo, Brazil.

Mengele qua đời năm 1979 sau một cơn đột quỵ khi đang bơi trên biển tại thị trấn ven biển Bertioga. Ông được chôn cất dưới tên giả Wolfgang Gerhardt, nhưng nhiều manh mối đã dẫn đến việc khai quật thi thể và xác định danh tính hài cốt của ông bởi chính quyền Brazil vào năm 1985. Xét nghiệm ADN đã xác nhận thêm những phát hiện này vào năm 1992.


Solly Boussidan 

Tướng Nguyễn Ngọc Loan

good morning vietnam smile GIF

Nguyễn Ngọc Loan (11 tháng 12 năm 1930 – 14 tháng 7 năm 1998) là một cựu tướng lĩnh gốc Không Quân của Quân lực Việt Nam Cộng hòa. Ông xuất thân từ khóa đầu tiên ở trường Sĩ quan Trừ bị do Quốc gia Việt Nam được sự cố vấn và hỗ trợ huấn luyện của Quân đội Pháp, mở ra tại miền Nam Việt Nam vào đầu thập niên 50 của thế kỷ trước. Ra trường, ban đầu ông phục vụ đơn vị Bộ binh, nửa năm sau, ông trúng tuyển chuyển sang Không quân. Hơn mười năm phục vụ ở Quân chủng Không quân, ông đã từ một phi công Khu trục, tuần tự đảm trách những chức vụ chỉ huy Phi đội, Phi đoàn, sau lên đến Tư lệnh phó Quân chủng. Giữa thập niên 60, ông chuyển về Bộ Tổng Tham mưu giữ chức vụ Giám đốc một Nha thuộc Tổng cục Chiến tranh Chính trị. Một năm sau, ông được biệt phái sang Bộ Nội vụ, đảm nhiệm chức vụ đứng đầu ngành An ninh Nội chính kiêm phụ trách bộ phận Tình báo Quốc gia. Năm 1968, ông bị thương trong trận Mậu thân đợt 2, sau đó, ông trở lại quân đội phục vụ ở Bộ Quốc phòng.

Ông là người đã cầm súng bắn thẳng vào đầu một người chưa rõ danh tính được cho là Bảy Lốp (Nguyễn Văn Lém) hoặc Bảy Nà (Lê Công Nà) ở trận Mậu Thân 1968 gây phẫn nộ. Sự kiện được Võ Sửu, một quay phim của NBC, và Eddie Adams, một nhiếp ảnh gia của Associated Press chứng kiến và ghi lại. Bức ảnh và bộ phim trở thành hai hình ảnh nổi tiếng trong ngành báo chí Mỹ đương đại.

Tiểu sử và Binh nghiệp

Ông sinh ngày 11 tháng 12 năm 1930 tại Huế, Thừa Thiên, miền Trung Việt Nam, trong một gia đình khá giả. Cha ông nguyên là một Công chức trung cấp tùng sự tại Chi nhánh Hỏa xa ở Huế. Thời niên thiếu, ông học phổ thông các cấp ở Huế. Năm 1951, ông tốt nghiệp Trung học chương trình Pháp tại trường Khải Định với văn bằng Tú tài toàn phần (Part II). Sau đó ông thi lên Đại học, là sinh viên năm Dự bị Đại học Y khoa Sài Gòn.

Quân đội Quốc gia Việt Nam

Cuối tháng 9 năm 1951, thi hành lệnh động viên, ông nhập ngũ vào Quân đội Quốc gia (thành phần trong Quân đội Liên Hiệp Pháp), mang số quân: 50/600.198. Theo học khóa 1 Lê Văn Duyệt[1] tại trường Sĩ quan Trừ bị Thủ Đức, khai giảng ngày 1 tháng 10 cùng năm. Ngày 1 tháng 6 năm 1952, ông mãn khóa tốt nghiệp với cấp bậc Thiếu úy. Ra trường, ông được đi phục vụ ở Tiểu đoàn 62 Việt Nam[2] với chức vụ Trung đội trưởng. Thời gian phục vụ ở đơn vị này, ông được theo học lớp Huấn luyện Biệt kích. Mãn khóa Biệt kích, ông được chuyển nhiệm vụ sang Lực lượng Xung kích. Hạ tuần tháng 12 cùng năm, ông trúng tuyển vào Quân chủng Không quân.

Đầu năm 1953, ông sang Pháp thụ huấn khóa Huấn luyện Hoa tiêu Khu trục[3] tại trường Võ bị Không quân Salon de Provence. Đầu năm 1955 mãn khóa về nước, ông được thăng cấp Trung úy chỉ huy Phi đội trong Phi đoàn Vận tải ở Tân Sơn Nhất.

Quân đội Việt Nam Cộng hòa

Tháng Giêng năm 1956, sau một thời gian từ Quân đội Quốc gia biên chế vào Quân đội Việt Nam Cộng hòa, chuyển sang đơn vị tác chiến, ông giữ chức vụ Phi đội trưởng trong Phi đoàn 1 Khu trục ở Biên Hòa do Đại úy Huỳnh Hữu Hiền[4] làm Chỉ huy trưởng đầu tiên. Đầu năm 1957, ông được thăng cấp Đại úy giữ chức vụ Chỉ huy phó Phi đoàn 1 Khu trục. Giữa năm 1958, chuyển ra Duyên hải miền Trung, ông đảm nhiệm chức vụ Chỉ huy trưởng Phi đoàn 2 Quan sát tại Nha Trang thay thế Đại úy Nguyễn Hữu Tần.

Ngày Quốc khánh Đệ Nhất Cộng hòa 26 tháng 10 năm 1959, ông nhận lệnh bàn giao chức vụ Chỉ huy trưởng Phi đoàn 2 Quan sát lại cho Đại úy Võ Công Thống.[5] Cùng ngày, ông được thăng cấp Thiếu tá chuyển về Bộ Tư lệnh Không quân để giữ chức vụ Tham mưu phó. Tháng 6 năm 1960, ông được cử vào chức vụ Chỉ huy trưởng Trung tâm Kiểm soát Không chiến.

Đầu tháng 11 năm 1963, ông tham gia cuộc đảo chính Tổng thống Ngô Đình Diệm. Ngày 3 tháng 11, ông được thăng cấp Trung tá và được cử làm Tham mưu trưởng Không quân, thay thế Đại tá Đỗ Khắc Mai[6] lên làm Tư lệnh Quân chủng thay cho Đại tá Huỳnh Hữu Hiền bị Hội đồng Quân nhân Cách mạng buộc giải ngũ. Trung tuần tháng 12 cùng năm, ông bàn giao chức vụ Tham mưu trưởng lại cho Trung tá Phạm Long Sửu,[7] cùng ngày ông được cử giữ chức vụ Tư lệnh phó Không quân, do Đại tá Nguyễn Cao Kỳ làm Tư lệnh.

Đầu năm 1965, ông tham gia chiến dịch "Mũi Tên Lửa" (Flaming Dart). Cũng trong chiến dịch này, ngày 11 tháng 2, ông chỉ huy các Phi tuần Bắc phạt A.1E Skyraider vượt qua vĩ tuyến 17 để oanh tạc các doanh trại của quân Bắc Việt tại Chánh Hòa, Hà Tĩnh và Chấp Lễ, Quảng Bình. Tiếp đến vào ngày 2 tháng 3, ông chỉ huy hai Phi đội A.1E bay ra oanh tạc căn cứ Hải quân Bắc Việt tại Quảng Khê, Quảng Bình.

Quân lực Việt Nam Cộng hòa

Ngày Quân lực 19 tháng 6 năm 1965, Quân đội Việt Nam Cộng hòa được cải danh thành Quân lực Việt Nam Cộng hòa, ông được chuyển về Bộ Tổng Tham mưu để giữ chức vụ Giám đốc Nha An ninh Quân đội thuộc Tổng cục Chiến tranh Chính trị thay thế Đại tá Trang Văn Chính.[8] Ngày Quốc khánh Đệ Nhị Cộng hòa 1 tháng 11 cùng năm, ông được thăng cấp Đại tá tại nhiệm.

Ngày 29 tháng 4 năm 1966, biệt phái sang Bộ nội vụ ông được bổ nhiệm chức vụ Tổng Giám đốc Tổng Nha Cảnh sát Quốc gia, thay thế Đại tá Phạm Văn Liễu.[9] Ông vẫn kiêm nhiệm chức vụ Giám đốc Nha An ninh Quân đội thêm 2 tháng, cho đến ngày 24 tháng 6 bàn giao Nha này lại cho Đại tá Vũ Đức Nhuận để kiêm thêm chức vụ Đặc ủy trưởng Trung ương Tình báo Quốc gia nhưng ngay sau đó bàn giao chức Đặc ủy trưởng cho Trung tướng Linh Quang Viên đương nhiệm Tổng trường Nội vụ kiêm nhiệm. Cũng trong thời điểm này, ông sáng kiến thành lập 8 Biệt đoàn Cảnh sát Quốc gia. Ngày Quốc khánh 1 tháng 11 cùng năm, ông được thăng cấp Chuẩn tướng tại nhiệm.

Cũng trong năm 1966, ông được Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ, Thủ tướng Chính phủ, Chủ tịch Ủy ban Hành pháp Trung ương cử ra miền Trung bình định vụ Biến động Phật giáo trong cuộc bạo động ly khai, được xem là có sự hậu thuẫn của tướng Nguyễn Chánh Thi Tư lệnh Quân đoàn I và Vùng 1 Chiến thuật. Do thành công trong cuộc bình định, ông được xem như là cánh tay mặt của tướng Kỳ. Giữa năm 1967, ông được làm Trưởng đoàn, hướng dẫn Phái đoàn công du thăm viếng Nam Hàn.

Bức ảnh gây chấn động dư luận thế giới

Bức ảnh Saigon Execution chụp Thiếu tướng Nguyễn Ngọc Loan hành quyết tù binh quân Giải phóng ngay trên đường phố Sài Gòn vào năm 1968

Trong sự kiện Tết Mậu Thân 1968, tướng Nguyễn Ngọc Loan đã cầm súng bắn thẳng vào đầu một tù binh đặc công Quân Giải phóng với hai tay đang bị trói, tại đường Ngô Gia Tự (có tài liệu nói là trên đường Lý Thái Tổ, Ngã Bảy, Sài Gòn). Vụ việc được ký giả Eddie Adams nhanh tay chụp được. Cùng lúc ấy, phóng viên đài ABC của Úc là Neil Davis cũng quay phim rất rõ ràng. Tướng Loan cầm khăn lau mặt, vẫy tay kêu các tùy tùng tránh ra, đi đến bên Bảy Lốp, không nói 1 lời, Loan quăng điếu thuốc và móc khẩu súng lục ra. Ông lấy tư thế của 1 xạ thủ, cánh tay phải giơ thẳng và, ở khoảng cách khoảng 1 mét, bắn vào thái dương của người tù binh này.[10]

Vụ việc được ký giả Eddie Adams nhanh tay chụp được. Bức ảnh của Eddie Adams ngay lập tức đã lên trang nhất các báo quốc tế, làm xôn xao dư luận, gây sốc cho nhiều người trên thế giới, làm đẩy mạnh Phong trào phản chiến ở Mỹ. Nó trở thành một trong những hình ảnh được nhớ tới nhiều nhất của cuộc Chiến tranh Việt Nam và giúp Adams giành được giải Pulitzer trong năm 1969 về chụp hình tin tức tại chỗ.

Thất sủng

Trưa ngày 5 tháng 5 năm 1968, ông bị thương ở đầu gối chân phải[11] do trúng đạn bởi chiếc trực thăng vũ trang UH-1B của Mỹ đã bắn lầm vào khu vực Bộ chỉ huy của ông tại khu vực Chợ Lớn, gây tử thương cho 6 sĩ quan và khiến ông bị thương nặng ở chân.[12] Có ý kiến nghi ngờ rằng chiếc trực thăng UH.1B do Quân đội Hoa Kỳ phái tới để giúp Tổng thống Thiệu trừ khử tướng Loan và các thuộc cấp, nhằm loại bớt vây cánh của Phó Tổng thống Nguyễn Cao Kỳ. Ông được điều trị tại Bệnh viện Đồn Đất (Grall) nhưng không khỏi nên được đưa sang Hoa Kỳ và Úc chữa trị. Sau nhiều lần giải phẫu không thành công, cuối cùng phải cưa chân. Ngày 3 tháng 6 cùng năm, ông được thăng cấp Thiếu tướng. Bốn ngày sau (ngày 7 tháng 6), ông bàn giao chức vụ Tổng Giám đốc Tổng Nha Cảnh sát Quốc gia lại cho Đại tá Trần Văn Hai (nguyên Chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy Biệt động quân Trung ương). Tháng 12 cùng năm, ông chuyển sang Bộ Quốc phòng với chức vụ Chánh Thanh tra. Đầu năm 1969, ông được cho giải ngũ và được hưởng chế độ phụ cấp dành cho tướng lĩnh về hưu.

Di tản sang Mỹ và qua đời

Ngày 30 tháng 4 năm 1975, ông cùng gia đình di tản khỏi Việt Nam. Sau đó sang định cư ở Springfield, tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ. Tại đây gia đình ông mở một quán pizza nhỏ. Khi người dân địa phương nhận ra tướng Loan chính là người trong bức ảnh của Eddie Adams, một số đã tỏ ý hăm dọa hoặc bôi bẩn lên tường nhà ông. Ngày 14 tháng 7 năm 1998, ông chết vì bệnh ung thư vòm họng tại Burke, tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ, hưởng thọ 68 tuổi.

Sau khi tướng Loan chết, nhà báo Eddie Adams đã gửi thư tới viếng và bày tỏ sự ân hận vì những tác động của bức ảnh lên cuộc sống của tướng Loan sau này. Eddie Adams không cho rằng việc bắn chết tù binh là hành động đúng, nhưng ông thông cảm cho nỗi dằn vặt mà tướng Loan phải chịu đến khi chết. Eddie Adams nói: "Ông ấy chiến đấu cho cuộc chiến của chúng ta, không phải cuộc chiến của họ. Vậy mà mọi điều nhục nhã lại đổ trên đầu con người này. Nước Mỹ đáng lẽ phải tiếc thương ông ta. Tôi rất tiếc là đã để cho ông ta ra đi như thế này, trong khi người ta không hề biết một chút gì về ông ta cả. Bức ảnh này đã thực sự làm đảo lộn cuộc sống của ông ta. Ông không bao giờ đổ lỗi cho tôi. Ông nói với tôi nếu tôi không chụp bức ảnh này, thì người khác cũng sẽ chụp thôi, nhưng tôi đã cảm thấy áy náy trước ông và gia đình ông trong một thời gian dài. Tôi đã giữ liên lạc với ông ta. Lần cuối cùng chúng tôi nói chuyện với nhau là cách đây khoảng sáu tháng, khi bệnh tình của ông ấy đã rất nặng rồi. Khi hay tin ông mất, tôi đã gửi hoa chia buồn".

Trong các vòng hoa phúng điếu có vòng hoa của ông Eddie Adams, trên đó có đính kèm danh thiếp ghi dòng chữ bằng tiếng Anh: "General: I'm so...sorry. Tears in my eyes" (Thưa Thiếu tướng, tôi rất ân hận. Lệ đã tràn đầy mắt tôi). Bản điếu văn chia buồn của ông Eddie Adams sau đó được tuần báo Time đăng tải vào ngày 27 tháng 7 năm 1998. Sáu năm sau đó, vào ngày 12 tháng 9 năm 2004, ông Eddie Adams cũng từ trần, hưởng thọ 71 tuổi.

Gia đình

Thân phụ: Nguyễn Ngọc Lợi (Nguyên là Kỹ sư Công chánh, Trưởng Khu Hỏa xa ở Huế).

Chú thích

·        Khóa 1 Lê Văn Duyt ti trường Sĩ quan Tr b Th Đức trong min Nam, khai ging và mãn khóa cùng thi đim vi khóa 1 Lê Li trường Sĩ quan Tr b Nam Định ngoài min Bc (1 tháng 10 năm 1951 đến 1 tháng 6 năm 1952).

·        Tiu đoàn 62 Vit nam là đơn v Quân đi Quc gia nm trong Quân đi Liên hip Pháp, thành lp vào ngày 1 tháng 10 năm 1952 ti Hóc Môn, Gia Định, min Nam Vit Nam

·        Du hc khóa Hoa tiêu Khu trc ti Pháp năm 1953, còn có mt sĩ quan và 2 khóa sinh dân chính được tuyn thng vào Quân chng Không quân:
-Thi
ếu úy Nguyn Văn Ngc (Sinh năm 1931 ti Hà Ni, tt nghip khóa 1 Sĩ quan Tr b Th Đức. Sau cùng là Đại tá Tham mưu phó Quân chng Không quân).
-Nguy
n Quang Tri (Sinh năm 1932 ti Sa Đéc, tt nghip Võ b Không quân Pháp (Salon-de-Provence). Sau cùng là Đại tá ph tá Tư lnh Không quân, đc trách Phòng không).
-Tr
nh Hoành Mô (Sinh năm 1933 ti Hà Ni, tt nghip khóa 1 Sĩ quan Tr b Th Đức và Võ b Không quân Pháp. Sau cùng là Đại tá Trưởng phòng 1 ti B Tư lnh Không quân).

·        Đại uý Hunh Hu Hin sinh năm 1930, tt nghip Trường Sĩ quan Tr b Nam Định và Võ b KQ Pháp. Sau cùng là Đại tá Tư lnh Quân chng Không quân (1960-1963).

·        Đại uý Võ Công Thng sinh năm 1930 ti Ch Ln, tt nghip khóa 1 Sĩ quan Tr b Th Đức và Võ b KQ Pháp. Sau cùng là Đại tá Trưởng phòng Nhân viên ti B Tư lnh Không quân.

·        Đại tá Đỗ Khc Mai tt nghip khóa 1 Sĩ quan Tr b Th Đức và khóa 1 Hoa tiêu Nha Trang.

·        Trung tá Phm Long Su sinh năm 1925 ti Hà Ni, tt nghip khóa 6 Võ b Đà Lt và khóa 1 Hoa tiêu Nha Trang. Sau cùng là Đại tá Giám đc Hàng không Vit Nam Cng hòa.

·        Đại tá Trang Văn Chính sinh năm 1925 ti Vĩnh Bình, tt nghip trường Sĩ quan Nước Ngt, Vũng Tàu.

·        Đại tá Phm Văn Liu sinh năm 1927 ti Nam Định, tt nghip Võ b Lc quân Chapa và khóa 5 Võ b Đà Lt.

·        Buckley, Tom. "Portrait of an Aging Despot", Harper's magazine April 1972, Page 69

Có tài liu ghi tướng Loan b thương do b trúng đn ca quân đi phương khi đang đích thân ch huy cuc hành quân truy kích ti phường T Đức khu Đa Kao, Qun 1, Sài Gòn trong trn Mu Thân đt 2.

Nhng sĩ quan cao cp trong B ch huy hành quân ca tướng Loan b t thương do trc thăng ca Hoa K bn lm bng ho tin (Rocket) ti Ch Ln trong trn Mu Thân 1968:
Được truy thăng Đại tá:
* C
ác Trung tá Nguyn Văn Lun (Tt nghip khóa 10 Võ b Đà Lt, nguyên Giám đc Nha Cnh sát Đô Thành), Phó Quc Ch (Sinh năm 1930 ti Hà Ni, tt nghip khóa 1 Sĩ quan Tr b Nam Định, nguyên Giám đc Thương cng Sài Gòn), Đào Bá Phước (Nguyên Liên đoàn trưởng Liên đoàn 5 Bit đng quân), Đàm Văn Quý (Nguyên Ph tá Tng Giám đc Cnh sát Quc gia), Lê Ngc Tr (Nguyên Ch huy trưởng Cnh sát Quc gia qun 5 Đô thành)
* Được truy thăng Trung tá:
Thi
ếu tá Nguyn Bo Thu (Sinh năm 1932 ti Hà Ni, tt nghip khóa 8 Võ b Đà Lt, nguyên Ph trách An ninh Đô thành), Nguyn Ngc Sinh (Nguyên Ph tá Giám đc Nha Cnh sát Đô Thành).