Đêm
canh thức 1974
Ngày
1 tháng 11 năm 1974 tổng thống Nguyễn Văn Thiệu và phái đoàn chính
phủ, các tướng lãnh lên làm lễ tưởng niệm tại nghĩa trang quân đội Biên Hòa.
Hiệp định Paris
đã ký kết. Mỹ đã rút quân về. Quân Bắc Việt
vẫn nằm lại miền Nam .
Trận chiến dành dân lấn đất vẫn đổ máu. Nền hòa bình giả tạo đang che đậy những
ngày bão nổi sắp đến.
Dù
vậy toàn quốc miền Nam
vẫn còn nhớ đến 16 ngàn tử sĩ nằm tại nghĩa trang Biên Hòa. Từ hôm trước, sinh
viên sỹ quan quân trường Thủ Đức tham dự đêm canh thức. Trên cánh đồng mộ chí
125 mẫu bao la, một nửa đã có phiến xi măng sơn trắng. Một nửa còn đắp đất.
Hàng trăm cây đuốc thắp sáng những con đường và chung quanh nghĩa dũng
đài. Hàng ngàn nén hương được cắm xuống. Chiến binh của trung đội thao diễn
danh dự trong quân phục liên quân gác quanh vành khăn tang trên Nghĩa Dũng đài.
Sinh viên sỹ quan chia nhau đảm trách 24 trạm gác tư thế thao diễn nghỉ. Một
tiểu đoàn địa phương quân tiểu khu Biên Hòa lo an ninh vòng ngoài. Đêm canh
thức hết sức vĩ đại và bi tráng. Khi tiếng kèn truy điệu nổi lên trong canh
khuya. Khói hương bay tỏa lên trời và những giọt nước mắt chảy xuống trên mặt
các sinh viên sỹ quan trừ bị 20 tuổi. Nếu chưa bao giờ sống trong cảnh tượng vĩ
đại đó thì làm sao nói chuyện nghĩa trang quân đội Biên Hòa. Sẽ không bao giờ
hiểu được lúc nào là giây phút người chết và người sống gặp nhau.
Lễ
Tưởng Niệm ngày 1-11-1974
Thùng
dầu thô của ông Thiệu.
Sau
1 đêm dài gần như không ngủ, các sinh viên, binh sĩ và sỹ quan trách nhiệm từ
bộ tổng tham mưu đến công binh và quân nhu bắt đầu chuẩn bị cho ngày đại lễ.
Xe
của các tướng lãnh và thành viên nội các đến trước 9 giờ. Nghĩa trang hình con
ong quay đầu ra xa lộ. Trên ngọn đồi nhỏ có đền liệt sĩ là đầu ong với mũi kim
chạy dài ra đến tượng Thương Tiếc. Chiến binh dàn chào từ xa lộ, qua tượng
chiến sĩ, cổng tam quan, đền tử sĩ cho đến nghĩa dũng đài.
10
giờ sáng trực thăng của tổng thống và chủ tịch quốc hội hạ cánh.
Sau
nghi lễ khai mạc tưởng niệm và dâng hương, tổng thống Thiệu châm lửa đốt một
thùng dầu thô lấy từ mỏ dầu Bạch Hổ. Lúc đó có tin những dàn khoan
dầu Hoa Hồng, Bạch Hổ và các nơi khác tại biển Đông trong vùng lãnh hải tại
Việt Nam đã có dầu.
Bằng
tiếng nói nghẹn ngào, tổng thống nói rằng: "Bây giờ Mỹ đã bỏ đi, chúng ta phải
chiến đấu một mình.. Cầu trời giúp cho có dầu, chúng ta có phương tiện để tiếp
tục cuộc chiến".
Tiếp
theo phái đoàn chính phủ tham dự buổi thuyết trình của công binh về công tác
Nghĩa dũng đài.
Phần
căn bản của Kiếm đài hùng vĩ này sẽ phải hoàn tất tháng 4 -1975. Sau đó phía
trong và ngoài vành khăn tang sẽ khắc hình ảnh các chiến dịch lịch sử giữ nước
ngày xưa cho đến các trận Quảng Trị, Bình Long sau này.
Đại
lễ khánh thành toàn diện nghĩa trang quân đội Biên Hòa dự trù sẽ tổ chức ngày
19 tháng 6 năm 1975.
Ngày
đó không bao giờ tới.
Nhưng
riêng ngày 1 tháng 11 năm 1974 thì các phu nhân và các nữ quân nhân thay nhau
thắp nhang trên những ngôi mộ.
Đó
là ngày đại lễ tưởng niệm cuối cùng của 16 ngàn tử sĩ nằm tại nghĩa trang Biên
hòa.
Những
nén hương lịch sử
Đầu
tháng 4, 1975 phái đoàn quốc hội Hoa kỳ qua thăm Việt Nam để ước lượng tình hình lần cuối.
Bộ
tổng tham mưu VNCH đem vũ khí tối tân chiến lợi phẩm của cộng sản ra trưng bày.
Chuẩn bị buổi thuyết trình qua đề tài yêu cầu quân viện. Đoàn xe của dân biểu
Mỹ chạy ngang qua nhưng không ghé lại theo chương trình. Phái đoàn Mỹ cũng chạy
ngang qua nghĩa trang Biên Hòa nhưng chẳng ai quan tâm hỏi han. Lên bộ tư lệnh
quân đoàn III để hỏi tin tức chiến trường. Họ có ý lấy thành tích ra tận mặt trận nghe tiếng pháo của Bắc
quân. Không kèn, không trống rồi các ông bà dân biểu về Mỹ, đó là lần sau cùng
lập pháp Hoa Kỳ quay lưng lại Việt Nam .
Đại
tướng Frederick C. Weyand
Đại
tướng Frederick C. Weyand, nguyên tư lệnh quân lực Mỹ cuối cùng tại Việt Nam
lúc đó là tham mưu trưởng lục quân. Ông được tổng thống Mỹ ủy nhiệm qua Việt Nam lượng định
tình hình quân sự vào giờ chót. Trên đường thăm quân đoàn III, trực thăng của
đại tướng đã bất ngờ đáp xuống nghĩa trang Biên Hòa. Cuộc viếng thăm hoàn toàn
ngoài chương trình. Toàn thể liên đội chung sự lúc đó chỉ có 1 chuẩn úy Thủ Đức
mới ra trường là sĩ quan trực.
Đại
Tướng Weyand thắp hương trước mộ Chiến Sĩ Vô Danh
Đại
tướng Weyand đã làm một cử chỉ đẹp nhất của người chiến binh Hoa Kỳ đối với tử
sĩ Việt Nam
vào ngày giờ sau cùng. Bắt tay anh chuẩn úy bằng cả 2 tay, đại tướng từ giã
nghĩa trang quân đội VNCH. Anh phóng viên của AP chụp hình, nhiếp ảnh gia của
Stars and Tripes đi theo đã quay được những thước phim vô cùng xúc động.
Nghĩa
Trang Quốc Gia Honolulu
Những
nén hương sau 75.
Cuối
tháng 4-75 cơn hồng thủy ập đến, chẳng còn ai quan tâm đến nghĩa trang quân đội
tại Biên Hòa. Đơn vị công binh phụ trách công trường nghĩa dũng đài vẫn tiếp
tục công tác. Những tấm ciment cuối cùng đã đổ xong và kéo lên đỉnh ngọn kiếm.
Anh lính công binh đứng trên đỉnh kiếm của Nghĩa dũng đài ngó về Saigon thấy trực thăng Mỹ lần lượt bốc người đi. Ngó ra
xa lộ thấy quân dân từ Long Khánh tất tả rút về.
Bên
dưới liên đội chung sự tràn ngập xác đưa về bằng các loại phương tiện. Cả dân
lẫn quân, tất cả các binh chủng. Nhiều gia đình có thân nhân tự lo tẩm liệm,
nhận quan tài và đào huyệt chôn cất lấy. Chiều 30 tháng tư qua ngày 1 tháng
5-1975 hàng trăm xác còn lại đã được chôn tập thể. Không còn nén hương nào dành
cho người nằm dưới lòng đất quê hương. Phải đến đầu thập niên 80 các gia đình
tại Việt Nam
mới tìm lên thăm mộ. Có nhà cải táng về quê, có gia đình tu sửa tại chỗ.
Năm
1985 anh em tù “tập trung cải tạo” được tự do mới trở về thăm chiến hữu. Năm
1990 hải ngoại bắt đầu nhớ tới nghĩa trang Biên Hòa. Đại tá Lê Đình Luân luẩn
quẩn trên nghĩa trang mấy ngày trước khi HO qua Mỹ. Ông làm báo cáo nhưng không
biết gửi cho ai. Thượng sĩ Trần Văn Tảo đại diện anh em thương binh Biệt Khu
thủ đô bắt đầu những lần tảo mộ có quay phim chụp hình. Những chuyến viếng thăm
đầy nước mắt, những nén hương tình nghĩa đã thắp lên. Những cô con gái của quốc
gia nghĩa tử đã họp đoàn thăm mộ cha anh. Những nén hương cắm xuống đôi khi còn
kèm theo một điếu thuốc lá với rất nhiều nước mắt.
Những
nén hương thời sự.
Trong
suốt 38 năm qua nghĩa trang Biên Hòa đã trải qua những giai đoạn hết sức đau
thương nhưng đặc biệt là vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay. Mười năm đầu nghĩa
trang bị tàn phá, phế bỏ và xâm lấn chung quanh trên các phần đất chưa có mộ và
người ta vô tình chiếm dụng cả những nơi nhiều xác vô danh chôn tập thể bên
dưới. Một đơn vị huấn luyện tân binh trồng cây và xây tường chung quanh để làm
nơi tập lính. Vẫn còn có tử sĩ và mồ tập thể bên ngoài bức tường. Khi đơn vị
rút đi, nghĩa trang được giao cho dân sự với tên mới là Bình An. Tuy gọi là
nghĩa địa nhân dân nhưng thực sự không có dân sự nào được chôn tại đây. Các
công trình chung xuống cấp, hư hỏng và hoang phế. Đồng hương và chiến hữu về
tảo mộ chui nên làm được đến đâu hay đến đó. Chính quyền địa phương quản trị
nghĩa trang không có lệnh chính thức từ trung ương nên quyết định rất tùy tiện.
Cho
đến cuối tháng 2 vừa qua, những hình ảnh phổ biến đã cho những tin tức mới về
một nghĩa trang xưa đầy kỷ niệm.
Thiếu
tá Nguyễn Đạc Thành hướng dẫn ông Nguyễn Thanh Sơn, thứ trưởng ngoại giao của
chính quyền cộng sản Việt Nam
lên thăm nghĩa trang Biên Hòa. Phái đoàn thắp hương khấn vái. Nén hương của thứ
trưởng là nén hương chính trị. Ai cũng biết rõ như thế. Nhưng sự hiện diện của
nhân vật cao cấp cộng sản là một thứ chỉ thị bất thành văn cho chính quyền địa
phương. Dù bất cứ dưới danh nghĩa gì thì chúng ta cũng có thể hy vọng sự tồn
tại của nghĩa trang Biên Hòa. Và sẽ dễ dàng cho việc tu bổ dù là khiêm nhượng
cho cả một công trình vĩ đại trước 1975. Cụ thể nhất là dọn sạch nghĩa dũng đài
và đưa mộ tập thể dưới lòng đất vào bên trong. Một tuần sau, thiếu tá QLVNCH
Nguyễn Đạc Thành lại hướng dẫn ông lãnh sự Hoa Kỳ tại Saigon lên thăm nghĩa
trang cùng với viên chức bộ ngoại giao Hoa Kỳ. Cũng lại thắp hương khấn vái.
Nén hương của ông lãnh sự là nén hương ngoại giao. Nhưng ông là người Mỹ gốc
Việt nên mùi nhang khói có tình quê hương. Điều quan trọng trên hết là sự hiện
diện của ông mang dấu ấn của Hoa Kỳ. Trước sau chỉ có nén hương của Nguyễn Đạc
Thành là có tình chiến hữu.
Mục
tiêu đơn giản
Năm
1975 chúng ta mất cả miền Nam .
50 thành phố, thủ đô Saigon , bộ tổng tham mưu
và dinh tổng thống. Riêng nghĩa trang quân đội dường như 16 ngàn chiến hữu vẫn
nằm yên dưới lòng đất. Các công trình kiến trúc tuy hoang phế và chịu đầy
thương tích nhưng vẫn còn đó.
Bây
giờ 38 năm sau, ông cựu thiếu tá thiết giáp QLVNCH 72 tuổi, quê Bến Tre, nguyên
chỉ huy trưởng trung tâm hành quân tiểu khu Châu Đốc, tóc bạc, quần áo chững
chạc, phong thái điềm đạm lại là người dướng dẫn cho các viên chức cao cấp cộng
sản Việt Nam và tư bản Hoa Kỳ viếng thăm nghĩa trang quân đội tại Biên Hòa.
Chúng ta không thể có được hình ảnh như vậy từ 10, 20 hay 30 năm trước.
Khỏi
phải đoán già đoán non, chẳng phải nghe cộng sản nói hay nhìn cộng sản làm. Ai
cũng biết với Hà Nội đây là thủ đoạn chính trị. Cộng sản bày tỏ tinh thần hòa
giải muộn màng qua hình ảnh nghĩa trang. Phía Hoa Kỳ dù có thiện chí nhân đạo
nhưng cũng có nhu cầu ngoại giao. Phía chúng ta đơn thuần là tình chiến hữu.
Ông già Bến Tre Nguyễn Đạc Thành chỉ có mục đích lo cho xác anh em, lo chỗ anh
em ta nằm được sạch sẽ. Tìm cách đưa anh em dưới mộ tập thể vùi dập bên ngoài
vào bên trong gần kề các chiến hữu. Ngày xưa đất nghĩa trang trên 120 mẫu, 16
ngàn tử sĩ an táng trên lưng con ong theo vòng cung từ tâm điểm Nghĩa dũng Đài
ra phía ngoài. Năm 75 quân dân chánh phe cộng sản mặc sức chiếm ngụ chung quanh
phần đất chưa xử dụng. Nhìn vào bản đồ không ảnh, ta thấy việc chiếm đóng vô
tội vạ lấn cả vào khu có mộ chính thức cũng như khu mồ tập thể. Bức tường xây
quanh hiện chỉ còn 60 mẫu. Biết rõ chuyện xẩy ra như thế, không tìm cách cấp
cứu, các công trình xây cất quy mô bên ngoài sẽ đè lên xương cốt chiến hữu, làm
ngơ sao đành?
Chuyện
tao, tao tính.
Ở
San Jose có một
góa phụ của tù cải tạo, quê Cần Thơ. Bà tả lại chuyện ra Bắc thăm
chồng. Dẫn các con nhỏ dưới trời mưa tầm tã đứng bên hai bờ rào nhìn thấy chồng
trong trại đau ốm gần chết. Cộng sản không cho thăm. Hai bên rào cùng khóc dưới
trời mưa. Người tù miền Nam
biết đây là lần cuối nên ra dấu cho vợ tìm đường nuôi con. Bà vợ ông trung tá
vùng 4 nói rằng: Tụi cộng sản này vô nhân đạo, không có lương tri, không
nói được. Việc mày mày tính, việc tao tao tính. Bà về lại Sài Gòn
đóng tàu đem con vượt biển. Sau khi định cư ở Mỹ, bà trở về tìm xác chồng ở
miền Bắc đem chôn tại miền Nam .
Việc
mày mày tính, việc tao tao tính. Đó chính là con đường đấu tranh của chúng ta
đối với chiến dịch nghĩa trang Biên Hòa.
Sau
38 năm tảo mộ chui, 16 ngàn chiến sĩ nằm trong lòng đất lại bị bưng bít không
có khói hương tưởng niệm. Nay là lúc nghĩa trang Biên Hòa phải đưa ra ánh sáng.
Giữa thanh thiên bạch nhật, hình ảnh nghĩa trang phải được thân nhân biết đến,
90 triệu dân trong nước biết đến. Đồng minh Hoa Kỳ phải biết đến. Toàn thể đồng
bào hải ngoại phải biết đến. Và sau cùng chính quyền cộng sản phải biết đến.
Còn
chuyện bên trong, việc mày mày tính , việc tao tao tính. Tới luôn đi bác Thành.
Câu
chuyện bên lề.
Tôi
đem chuyện nghĩa trang Biên Hòa nói với các chiến hữu. Bác sĩ đại tá mũ đỏ
Hoàng cơ Lân từ bên Pháp qua thăm viện bào tàng ở San Jose hết sức quan tâm. Ông là người gởi
cho tôi tài liệu về các nghĩa trang của nhiều phe thù nghịch sau đệ nhị thế
chiến tại Âu châu. Ông nói rằng đồng hương về Việt Nam nên thăm nghĩa trang. Đó là
cách giữ cho nghĩa trang tồn tại.
Nhẩy
dù Bùi Đức Lạc nói rằng mũ đỏ vẫn tảo mộ hàng năm. Trung tướng Lâm quang Thi
nói rằng không biết đầu đuôi ra sao mà trên nét nó chửi quá. Ông chưa cho biết
ý kiến riêng.
Tôi
hỏi thăm 2 chiến hữu thiết giáp. Đại tá Hà mai Việt, bạn thân từ tiểu học. Anh
thành thật nói rằng bây giờ đang bỏ hết ngày giờ cuối của cuộc đời cho tác phẩm
sau cùng viết về chuyện Việt Nam
thời kỳ 50-60. Anh không tin cộng sản. Anh gián tiếp quản ngại rằng nếu tôi
tham dự vào việc này có thể bị cháy.
Tôi
thưa rằng, mình đã 80 tuổi. Cháy được sẽ thành than. Còn không thì trước sau
cũng hỏa thiêu mà thôi. Nhưng thôi không chọc quê bạn Việt nữa. Để hôm nào sách
hoàn tất sẽ lo cho bạn ra mắt tại San
Jose , nếu chưa bị cháy.
Tôi
lại quay sang hỏi ông thiếu tướng Nguyễn Duy Hinh, thủ khoa khóa Nam Định,
nguyên tư lệnh sư đoàn 3 BB, gốc thiết giáp. Ông nói chuyện này cần ủng hộ. Bèn
gửi cho ông 1 bản tôi lên tiếng ủng hộ thiếu tá Nguyễn Đạc Thành. Nói riêng với
các bạn thân cao niên Bắc Kỳ, hình như anh em ta suy tính nhiều quá, người anh
hùng đất Thăng Long ngày xưa bỗng mệt mỏi. Phen này trận nghĩa trang Biên Hòa
đành phải để phe Nam Kỳ ông già Bến Tre phối hợp với ông lãnh sự Mỹ Gò Công hợp
đồng tấn công cho anh em tử sĩ được nhờ.
Đây là đấu tranh chính trị, đây là
tiếp tục cuộc chiến chứ có hòa bao giờ. Việc nó nó tính, việc mình mình tính.
Bà quả phụ Cần Thơ đã nói thế. Bà quả phụ Sa Đéc, Khúc Minh Thơ khi gặp phe
cộng sản tại Nữu Ước cũng nghĩ như thế. Chị em chúng tôi mà ngồi chờ các ông cứ
mãi mãi can trường trong chiến bại thì bao giờ mới có HO.
Vào đất địch lo
chuyện chung sự cho chiến hữu là chuyện khó nhất. Cộng sản nó đứng chình ình
khắp nơi không đánh, các bạn trẻ cứ quân ta mà dã, các cậu làm cho các bạn tôi
đọc bài chửi bới mất mẹ nó tinh thần.
Tới
luôn đi bác Thành. Năm 20 tuổi không sợ. Vì không thấy quan tài không đổ lệ.
Trên 70 tuổi, điếc không sợ súng. Còn gì nữa đâu mà quản ngại. Hãy nhớ rằng anh
có hàng trăm tử sĩ đã được bốc mộ luôn luôn phù hộ. Và 16 ngàn chiến binh các
quân binh chủng nằm chờ. Đã bắt đầu mà không đi tới, sau này ở quân khu
chín suối, gặp lại anh em, biết ăn nói làm sao.
Tới
luôn đi bác Thành.
BMH
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.