Đôi Bờ Thương Nhớ
Kong Thanh Bích
Anh
gặp em một lần
Trên
cồn nhỏ ngoài khơi
Về đất
liền nhớ mãi
Con
chim nhỏ đơn côi
Sông
dài xa mờ tịch
Làm
sao bắt nhịp cầu
Nối
hai miền thương nhớ
Bên
đất rộng trời cao
Ước
gì, ước gì, ta có cánh bay cao
Bay
qua suối qua sông
Đậu
trên thềm cửa sổ
Ước
gì, ước gì, ta có cánh bay lên
Bay
lên mây cung thẳm
Thắp
sáng mắt chờ mong
Anh
thiệt thua tội nghiệp
Ngồi
thơ thẩn ngoài sân
Nhìn
dáng bần xa ngút
Như mơ
tưởng bên em
Hoa
lục bình trôi lững lờ
Vầng
mây trắng lang thang
Nhớ em
chiều thôn vắng
Anh
buồn em biết không ?
Đôi Bóng
Lê Minh Bằng
Tình
thương gởi theo gió chiều
Nhờ
trao đến cho người yêu
Rừng
sâu suốt đêm thâu, người đi đã bao lâu
Mà
không biết tương lai về đâu
Ngày
ấy đã xa lắm rồi
Còn
ghi nhớ trong lòng tôi
Là
giây phút chia phôi, lời thương tiếc xa xôi
Chìm
trong mắt trên môi một người
ĐK:
Mai ai
về đâu đó
Qua
miền biên giới nhớ cho ta nhắn đôi lời
Quê
hương ngày xưa ấy
Đây
người em gái vẫn yêu ai đến trọn đời
Chờ
người về chung say miền nam thêm yên vui
Ngày
mình gặp nhau không còn đau thương đơn côi
Giờ
này người đi trong gian khổ
Vì hoa
môi không nở, ánh mắt quên tình thơ
Màu
tím dần lan cuối trời
Hoàng
hôn đã như tàn phai
Vầng
trăng sáng lên trời, mình tôi đón sương rơi
Mà
thương nhớ không bao giờ vơi
Người
ơi về lên mái nhà
Tìm
vui khúc duyên tình ca
Lòng
tôi ước mai sau, đẹp đôi bóng bên nhau
Chiều
nay chấp tay tôi nguyện cầu
Cầu
cho sông núi, hết cơn sầu đau
Cầu
cho đôi bóng, sống đời với nhau
Đôi Bóng
(chưa biết)
Em
viết thư xanh gửi đến một người
Từ khi
xa cách lòng nhớ khôn nguôi.
Em đã
viết tên anh vào áo gối,
Đêm
đêm riêng bóng đèn soi,
Lòng
thầm nguyện ước thành đôi.
Anh
nhé yêu nhau thề đến trọn đời,
Tình
ta như đóa hồng thắm ban mai.
Em nhớ
tới anh trong từng tiếng nói,
Yêu
anh giây phút nào vơi
Sóng
gió không làm úa phai.
Lá
chết mấy mùa ,
Tình
em vận đợi chờ.
Chờ
anh trên bến yên vui đầm ấm
Nhiều
đêm mơ bóng người em thương
Quay
gót về quê hương
Vui
sóng trong mộng tình thương.
Em giữ
trong tim lời hứa ban đầu,
Cầu
cho hai đứa mình sống bên nhau.
Anh
nhé chúng ta sẽ cùng sánh bước,
Tương
lai ta sẽ bền lâu,
Bõ lúc
bên trời nhớ nhau.
(Đời
mình buồn vui bên nhau.)
Đời Bỗng Phù Du
Từ Công Phụng
Tôi
như người ru mộng
sống
cuộc đời bềnh bồng
ngó
quanh đời quạnh hiu
Buồn
rơi theo năm tháng
chết
trên lưng tháng ngày
Tôi
như loài cỏ dại
tôi
như loài cỏ dại
suốt
một đời chênh vênh,
suốt
một đời buồn tênh .
Em có
thương thì xin chút hiền ngoan thật lòng
vì cõi
đời này là những đam mê là những chia ly
là
những đớn đau lẻ loi
Nên
vẫn hoài còng đi se cát
Biển
nhớ mênh mông
tình
vẫn hư không ... đời đời
Tôi
như giòng sông cạn
cuốn
quanh đời mệt nhoài
cuốn
theo giòng nghiệt ngã
Buồn
rơi theo năm tháng
úa
trên lưng tháng ngày
Tôi
mang hồn cỏ dại
ngu
ngơ tự hỏi lòng
bỗng
một ngày thiên thu
bỗng
một đời phù du
Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười
Võ Tá Hân
Nhấc
chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng
ai như tiếng lá thu rơi
Mười
năm mẹ nhỉ mười năm lẻ
Chỉ
biết âm thầm thương nhớ thôi
Hôm ấy
con đi chẳng hẹn thề
Ngựa
rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười
năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng
cả lòng con lúc nghĩ về
Con đi
góp lá ngàn phương
Đốt
lên cho đời tan khói sương
Con đi
xin mẹ hãy chờ
Ngậm
ngùi con dấu trong thơ
Đau thương
con viết vào trong lá
Hơi ấm
con tìm trong giấc mơ
Con đi
xin mẹ hãy chờ
Ngậm
ngùi con dấu trong thơ
Nghe
tiếng me như tiếng nghẹn ngào
Tiếng
người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa
xôi quá làm sao với
Biết
đến bao giờ trông thấy nhau
Nghe
tiếng me ơi bỗng lặng người
Giọng
buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà
con đổi thời gian được
Đổi cả
thiên thu tiếng mẹ cười
Đôi Cánh Thiên Thần
Khánh Băng
Đôi
cánh thiên thần, đôi cánh,
Đôi
cánh thiên thần, đôi cánh
Cho
toi xin mot Đôi cánh thiên thần,
trong
cơn mơ tim được bên người yêu ấy
Khi
tâm tư ngọn lửa tình yêu bốc cháy, và đốt tan hết gì kiếp nay
Cho
tôi xin mùi hương chén rượu đào,
đôi
môi em còn mùi son hồng trên áo
Nơi
thien thanh tu day khong nghe tiếng sáo, chỉ có ta ân tình đổi trao
Nói
chi nữa và đừng nói chi nữa, anh đã biết anh yêu em từ lâu
Nói
chi nữa và đừng nói chi nữa, tim em đã trao cho người yêu dấu
Trách
chi nữa và đừng trách chi nữa, anh yêu hoi roi chi mot cau
Nói
chi nữa và đừng nói chi nữa, em đã quyết không xa rời nhau
Cho
toi xin một đôi cánh thiên thần,
bay
tung tăng về một khung trời nào đó
nơi
năm xưa kỷ niệm đôi ta gặp gỡ, giờ cách xa em nào có hay
ĐK.
Khi xa
nhau mình em sống mong chờ,
trong
tâm tư làm sao quên được thương nhớ
Đêm bơ
vơ chỉ mình bướn đầu anh hỏi, hãy về với em cho trọn ước mơ.
Đôi Cánh Tình Yêu ~ Jolie
Lê Xuân Vũ
1/
Ngày xưa anh bé, đã ước mơ gì?
Còn em
mơ ước sẽ được bay xa
Đến
những cánh đồng, đến những mặt hồ, tận nơi cuối trời
Hát
với gió ngàn, hát với người mình... yêu dấu
Và giờ
đây lời hát hạnh phúc đẹp nhất đời,
bởi em
được yêu anh và chúng mình sống cùng
Có anh
đời em, từng ngày rộn rã,
chắp
cánh bay khắp nơi mãi êm đềm tha thiết...
Lời
hát hạnh phúc đẹp nhất đời,
Bởi em
được yêu anh và chúng mình sống cùng
Có anh
đời em, từng ngày rộn rã, bay xa giữa trời gió lộng, bên ngày tháng thật tuyệt
vời.
2/ Đẹp
như đôi cánh vút bay khắp trời,
Tự do
thoải mái, suốt đời anh ơi...
Ước
muốn suốt đời tháng tháng, ngày ngày, tình yêu chúng mình
Hát
với cánh đồng, hát với mặt hồ lung linh.
Điệp
Khúc:
Và em
mơ được đến nhìn ngắm vạn cánh đồng, ngắm muôn nụ hoa mới rực rỡ đẹp thắm nồng,
ngắm muôn vì sao... tuyệt vời hạnh phúc mãi bên em có anh,
những
tháng ngày dìu em đi đến nhìn ngắm vạn cánh đồng,
ngắm
muôn nụ hoa mới rực rỡ đẹp thắm nồng, ngắm muôn vì sao,
tuyệt
vời hạnh phúc có anh, em đẹp ước vọng bay về khắp miền chân trời.
Ngày
nào nồng nàn tuổi thơ em mơ được bay đến những cánh đồng, được về mặt hồ đẹp
xinh lung linh, được mãi sống cùng anh, ngắm muôn vì sao, với muôn ngàn hoa.
(ĐK)
...
bên ngày tháng thật tuyệt vời.
Đời Cay Đắng
(chưa biết)
Cuộc
sống quanh tôi muôn ngàn nỗi đau thương
Từng
đêm chập chờn cơn mê khát khao âm thầm
Lặng
lẽ vươn cao lên cho dù bao cay đắng
Vượt
qua dòng đời lắm xót xa
Tình
yêu mịt mù lặc trong giấc mơ vật vờ
Một
mình tôi riêng mang niềm ngang trái
Dù cho
Phong ba dối gian lọc lừa
Còn
đây đó niềm tin tương lai hạnh phúc
Quên
hết hận sầu
Xóa
hết muộn phiền
Mặc
cho cay đắng luôn vây quanh cuộc sống
Lắm
lúc cô đơn bâng khuâng niềm nhớ
Ngoài
hiên mưa rơi lệ hoen gối
Mơ
màng trong nỗi nhớ ai
Cuộc
sống quanh tôi muôn ngàn nỗi thương đau
Từng
đêm chập chờn cơn mê khát khao âm thầm
Lặng
lẽ vươn lên cho dù bao cay đắng
Vượt
qua dòng đời lắm xót xa
Tình
yêu mịt mù lạc trong giấc mơ vật vờ
Một
mình tôi riêng mang niềm ngang trái
Dù cho
phong ba dối gian lọc lừa
Còn
đây đó niềm tin tương lai hạnh phúc
Nhớ
mong ai chia tay ngày ấy
Dìu
nhau trong mưa lòng chua xót
Bao
giờ ta sẽ có nhau.
Đôi Chim Giang Hồ
Ngọc Bích
Blues
Lờ
lững đôi chim giang hồ bay,
Về
phía chân trời xa khuất mây
Mờ xa
cánh chim vẫn tung bay,
Vào
nơi mênh mông gió chiều nay
Ngày
tháng êm đềm dần dần qua,
Thuyền
khách phong trần trên bến xa
Buồm
nâu thoáng lên nét phai phôi,
Đường
xa không sờn chí đôi người giang hồ
Dù
gian nan nguy khốn chốn quê người
Lòng
son kia ta giữ vững không phai
Đường
chông gai còn ghi nét xa xưa,
Bước
tha hương đã ghé bến bờ
Nhìn
bóng đôi chim giang hồ bay,
Mờ
khuất xa dần trong áng mây
Lòng
ta nhớ bao lúc bơ vơ,
Đường
xa không ngừng bước chân giang hồ
Đôi Chim Lạc Loài
(chưa biết)
Em vẫn
luôn mơ được cùng anh
Thăm
chốn xưa nơi ta hẹn hò
Em vẫn
luôn mơ về nơi hai chúng ta gặp nhau ôi phút giây đầu tiên say đắm
Ta sẽ
trao nhau ngàn lời ca
Ta sẽ
trao nhau muôn câu hò
Ta sẽ
trao nhau tình thơ trao hết bao mộng mơ ôi ngất ngây tình yêu cùng năm tháng
Bên
nhau ta sẽ nhu chim lià đôi cánh bay
Dập
dìu tung gió lưng trời
Cuộc
đời vui quá như những câu ca mùa xuân
Lang
lang sao xuyến tâm hồn
Ta như
làn mây như cánh chim vẫn bay
Tung
bay về xa thiệt xa
Muôn
hoa là nơi khoe sắc vui cùng ta một trời thơm ngát ân tình
Nhưng
ước mơ sao còn mơ xa
Ta vẫn
như đôi chim lạc loài
Ôi
giấc mơ sao chìm sâu như bóng mây chiều tan cánh chim vượt bay vào sương khói
Đợi Chờ
Thuận Yến
Có một
miền xa xa xa lắm
Có một
miền bên tôi đêm vắng
Chiếc
lá rơi nghiêng nỡ chia làm đôi
Con
đường dài có một mình tôi
Trên
bầu trời một vầng trăng đơn côi
Tôi
trở về dưới ánh sao rơi!
Sau
đêm hát nghĩa là một nữa
Chia
tay phố khuya khép cửa
Gió
chợt buồn se lạnh heo mây
Có một
miền mái tóc em bay
Hương
đêm huyền diệu quá!
Như
đang còn hơi ấm bàn tay
Như
đang còn giây phút mê say
Xin em
đừng thao thức đợi chờ ai!
Đợi Chờ
Hoàng Quý
Tàn
hoa ngày tháng qua
Mong
Em biết bao chiều
Cây
thay bao lần lá
Anh
không thấy tình yêu
Anh
mong có một chiều
Khi ra
đứng bên bờ
Quay
về con thuyền yêu
Ngày
ấy ôi bao giờ ?
Anh
ngồi nhớ tới Em
những
khi sương chiều dần rơi,
che mờ
mờ bao cánh buồm khơi.
Ôi con
nước bên sông lờ đờ,
đâu
còn in bóng những phút giây,
khi
xưa đôi ta im ngồi
Dòng
nước trong xanh trôi hết lời thề
nhìn
cánh buồm yêu đi mãi không về.
Đợi Chờ (Hoa Trăng)
Nhật Bằng
Trăng
lắng sâu vào đêm đợi chờ.
Đêm
thế gian quạnh cô mịt mờ.
Như
ném ai vào cõi bơ vơ.
Nhưng
vẫn chưa tìm thấy người mơ.
Ta đi
ngóng trông em,
trong
bóng đêm dài ... tan.
Ngàn
tơ vàng chìm lắng,
mơ
dáng ai về.
trong
ánh trăng vàng.
Như
gió đi tìm hướng,
như
chim nhớ mùa,
khát
khao tình xưa.
Ta níu
xin thời gian,
đừng
cho phai úa,
kiếp
duyên tình mộng mơ.
Ta
thiếp đi vì đềm tàn rồi.
Bên
khúc sông lạnh riêng mình ngồi.
Ôm
cánh hoa đọng ngát hương môi.
Xa
vắng cho lòng nhớ xa xôi.
Đợi Chờ Là Thế Đấy
Nguyễn Đức Trung
[Surf
- 4/4 - D]
1.
Trường em qua công viên một thoáng
gió
cuốn lá me bay, khi anh chờ đón em
Thật
lâu sao em yêu không đến
đốt
cháy bao thời gian
nỗi
chất ngất mong chờ
Giờ
đây ... chỉ còn ... có anh ...
vẫn
chờ ... một mình trên phố
Em ...
yêu của anh...
có
hiểu không, nỗi nhớ theo từng chiếc lá
Công
viên vắng em, để riêng anh đứng đây
thương
nhớ những kỷ niệm qua
Em yêu
dấu ơi, tình yêu ta có nhau
sao
còn giận hờn vu vơ.....
2. Từ
xa trên công viên đường phố
thoáng
bóng dáng em qua, sao nghe lòng thiết tha
Chờ
mong em thân yêu đã đến
trách
móc anh vội quên
ánh
mắt nói thay lời
Ừ
thôi, chúng mình ... hãy quên ...
phút
giây ... đợi chờ mong nhớ
Em ...
yêu của anh...
vẫn
đẹp xinh, như đóa hoa hồng trong nắng
Anh
luôn có em, tình yêu đôi chúng ta
như
những cánh én mùa xuân
Em yêu
dấu ơi, thời gian như lá rơi
Nhớ
đừng để chờ em nhé....!
3.
Ngày mai trên cao nguyên lộng gió
vắng
bóng đón em về, em có buồn nhớ không ?
Rồi
mai khi anh ra biên giới
súng
thép chiến trường xa, giữ đất nước yên bình
Tình
yêu ... chúng mình ... mãi không...
xóa
nhòa ... ngày dài năm tháng
Em ...
yêu của anh...
vẫn
cùng theo, trên khắp nẻo đường đất nước !
Anh
luôn có em, tình yêu đôi chúng ta
như
những cánh én mùa xuân
Khi ta
cách xa, càng tin yêu thiết tha
Thế là
đợi chờ em nhé....!
Đợi Chờ Một Giấc Mơ
Lê Quang
Một
chiều đi qua con tim buốt giá
Nhớ
tới dáng em dù nắng có phai
Đường
dài tôi đi một ngày tiếc nuối
Bỗng
thấy mưa rơi lần cuối cho người
Chờ
một tình yêu đến trong vòng tay
Thèm
ngồi quán xưa nhớ em chiều nay
Lanh
lùng mưa bay trên con phố vắng
Bỗng
thấy xót xa ngày cũ đã qua
Ngại
ngùng em quên câu thơ đã cũ
Ánh
nắng tắt lâu ngày đã sang ngày
Chorus:
Rồi
tình yêu đến trong tôi ngất ngây là ngày em hát lên câu thiết tha
Và
vầng mây ấm vây quanh chúng ta hoa ơi trăng ơi...
Một
mình anh hát lên bao nhớ thương
Ngạt
ngào hương sắc trong đêm thế gian
Giờ
tình yêu đã trôi đi rất xa, đợi chờ một giấc mơ qua
Đời Cho Ta Thế
Trịnh Công Sơn
1.Không
xa đời và cũng không xa loài người
Không
xa ngậm ngùi và cũng không xa nụ cười
Đời
cho ta thế cứ hãy cất bước đi mọi nơi
Gặp
nhau trong phố xin yêu không nguôi những thân người
Đời
cho ta thế cứ hãy sống tới như mọi ai
Mặc
giòng sông kia sẽ cuốn đất cát ra biển khơi
Không
xa đời và cũng không xa mộ người
Không
xa rạng ngời và cũng không xa đoạ đày
2.
Không xa người và cũng không xa mặt trời
Không
xa tình đầy và cũng không xa lạc loài
Mùa
xuân em hãy khoác áo mới bước đi thảnh thơi
Chờ
mùa mưa tới em thu đôi tay khép vai lười
Ngày
vui em với đất kia xanh tươi như cỏ cây
Ngày
buồn em với hoa kia âu lo trong tàn phai
Không
xa tình và cũng không xa thù hận
Không
xa nồng nàn và cũng không xa lạnh lùng
3.Không
xa bờ và cũng không xa mịt mù
Không
xa cửa nhà và cũng không xa ngục tù
Đời
cho ta thế đứng giữa bão tố không buồn vui
Tự
nghìn năm xưa bao nhiêu chim muông đã xa bầy
Đời
cho ta thế với những sớm tối không đổi thay
Dù
tình vu vơ hay yêu thiên thu cũng chìm trôi
Không
xa trời và cũng không xa phận người
Không
xa một ngày và cũng không xa một đời
Đợi Chờ Trong Cơn Mưa
Bảo Chấn
Đợi
em, đợi em
Chờ
em, chờ em
Chiều
mây xám, công viên quạnh hiu
Hạt
nắng chợt tắt, cơn gió se sắt
Mưa
bỗng rơi, rơi vào nỗi nhớ
Mưa
rớt không nguôi, mưa trút tim tôi
Chiếc
lá rơi, nhớ thương vời vợi
Tôi
đứng trong mưa, buốt giá đôi vai
Ôi gió
mưa bao giờ nguôi ngoai?
Chờ
ai, đợi ai?
Đợi
ai, chờ ai?
Chờ
héo hắt suốt con đường dài
Mưa
vẫn mưa mãi, cơn gió tê tái
Ôi gió
mưa hay là bão tố
Ai nhớ
thương ai? Ai ngóng trông ai
Có
biết chăng nỗi lòng mong đợi
Tôi
ước mong sao, mưa sẽ tan mau
Đón
đưa, ta gặp lại nhau
Dù cho
cơn mưa còn rơi rơi
tôi
đứng đây công viên chiều mưa bay
Mưa
gió kia không ngăn trong tim tôi bao nỗi nhớ thương
chờ em
đợi em
Tình
em trao tôi niềm tin yêu
Bao
ước mơ thanh cao và dịu êm
Tuy
vắng xa em nhưng trong tâm tư em vẫn bên tôi
biển
trời thương nhớ
Giờ
đây cơn mưa còn rơi rơi
Bao
ước mơ đang dâng trong lòng tôi
Mây sẽ
tan nhanh cho mưa thôi rơi
Em đến
bên tôi, như tia nắng cho đời
Đợi Chờ Vô Vọng
Đinh Trầm Ca
Này
hỡi người tình, sao em không lại ?
Sáng
nay con chim hót trên cành thương nhớ
Này
hỡi người tình, sao em không về ?
Tối
qua anh nghe gió bên đồi kêu than
Hè
hết, Thu qua, Đông sang
Muà Xuân
héo khô bao dung nhan
Mà
chưa thấy em về
Anh
ngồi chờ một mình
Nhà
trống mênh mang, mênh mang
Từng
cơn gió ru sang, ru sang
Ngỡ
chân bước em về
Ơi hỡi
gió ơi
Này
hỡi người tình, sao em biền biệt ?
Phải
chăng em không còn trên trần gian nữa ?
Là hết
đợi chờ, hoang vu mộ địa
Tháng
năm có tiếng gió bên đồi thở than
Này
hỡi người tình, sao em không lại ?
Sáng
nay con chim hót trên cành thương nhớ
Này
hỡi người tình, sao em không về ?
Tối
qua anh nghe gió bên đồi kêu than
Hè
hết, Thu qua, Đông sang
Muà Xuân
héo khô bao dung nhan
Mà
chưa thấy em về
Anh
ngồi chờ một mình
Nhà
trống mênh mang, mênh mang
Từng
cơn gió ru sang, ru sang
Ngỡ
chân bước em về
Ơi hỡi
gió ơi
Này
hỡi người tình, sao em biền biệt ?
Phải
chăng em không còn trên trần gian nữa ?
Là hết
đợi chờ, hoang vu mộ địa
Tháng
năm có tiếng gió bên đồi thở than
Này
hỡi người tình, sao em biền biệt ?
Phải
chăng em không còn trên trần gian nữa ?
Là hết
đợi chờ, hoang vu mộ địa
Tháng
năm có tiếng gió bên đồi thở than
Đợi Có Một Ngày
Trịnh Công Sơn
Đợi
chờ yêu thương trên cây thánh giá
Đợi xóa sân si dưới bóng bồ
đề
Đợi con kên kên bên cành
nhỏ lệ
Đợi có tiếng cười trong nỗi
lo
Đợi làm đôi chân đi quanh
thế giới
Để thấy con tim thế giới hẹp hòi
Đợi nghe lương tâm con
người trở lại
Đợi đã héo mòn những sớm
mai
Bao nhiêu năm chờ đợi oán
thù là khí giới
Trong con tim lời nói yêu
thương mất rồi
Bao nhiêu năm mịt mùng dấu
đạn bom chưa dứt
Trên quê hương dần khuất
những anh hùng
Giọt lệ gian nan cho ta
khóc với
Đợi thấy anh em dưới ánh
mặt trời
Dành trong bao la con đường thật
nhỏ
Đợi sẽ có ngày em bước qua
Đợi từ đau thương quê hương
sẽ lớn
Đợi máu anh em chớm những
nụ hồng
Đợi cây lên xanh trên rừng hoạn
nạn
Đợi thấy những đường không
cách ngăn
Đời Còn Cô Đơn
Đài Phương Trang
Thời
gian dần trôi đã bao năm qua lặng lẽ
Mà sao
đời tôi vẫn cô đơn như thuở nào
Ngày
tôi 18 trót yêu ai bằng trái tim
Tôi
xây bao giấc mộng
Nhưng
đâu ngờ duyên không thành.
Đời
tôi từ đó với cô đơn như tình nhân
Một
thân lẻ loi biết ai chia xẻ một nỗi lòng
Và tôi
đã gửi gấm tâm tư qua khúc ca
Tôi
không hề trách đời
Hay
giận đời mau đổi thay.
Đ.K.:
Lòng
tôi chôn vùi một mối tình
10 năm
qua rồi chưa lãng quên
Chuyện
xưa ray rứt mãi trong tim
Giọt
sầu cháy trong đêm
Thương
cuộc tình đã dở dang.
Làm
sao quên được thuở ban đầu
Tình
xưa bây giờ thành nỗi đau
Đời
tôi năm tháng vẫn long đong
Thuyền
tình vẫn lênh đênh
Giữa
dòng đời đầy bão giông.
Chiều
nay dừng chân quán bên kia sông mưa tầm tã
Chợt
nghe bài ca cũ miên man một nỗi buồn
Bài ca
gợi nhớ biết bao nhiêu hình bóng xưa
Ai vui
xây giấc nồng
Riêng
tôi đời còn cô đơn...!!
Đời Còn Vang Bước Em
Hoàng Thanh Tâm
em có
về cho đời vang tiếng bước
từng
tháng năm đã mờ dấu yêu thương
em có
về giữa phố đời xa lạ
nhìn
cuộc tình trôi theo ngày tháng xa
em có
về nghe rừng thu thay lá
cành
chơ vơ đã bỏ lại mặt trời
tình
trăm năm như song ngòi còn chảy
em có
về tắm lại tuổi thanh xuân
em có
về nghe từng viên đá cũ
mệt
nhoài lăn theo giữa giòng đời
ta vẫn
hát như chuyện mình đã vời
em có
về như một thuở ngồi nghe
em cứ
về cho đời vang tiếng bước
ta cứ
buồn cát bụi đường xa
đời đi
qua là tiếng đọng ơ hờ
em cứ
về làm những bước tình xa
Đời Đá Vàng
Vũ Thành An
Ta lần
mò leo mãi không qua được vách sầu
Ta tìm
một tiếng yêu thấy toàn là sầu đau
Ước
vọng ngày thơ ấu chưa xin được chút nào
Suốt
đời còn ước ao khát vọng còn cấu cào
Ôi
thôi đời ta phung phí trong cơn buồn phiền
Ta xin
tháng ngày rồi bình yên
Ô hay
tại sao ta sống chốn này
Quay
cuồng mãi hoài có gì vui
Có một
lần mất mát mới thương người đơn độc
Có oằn
mình đớn đau mới hiểu được tình yêu
Qua
dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về
Có một
thời khóc than mới hiểu đời đá vàng
Đời Em Không Lẻ Loi
Nguyễn Nhất Huy
Phía
sau những con đường là một vầng trăng khuyết
Phía
sau tiếng chuông chùa là khoảnh khắc bình yên
Phía
sau mắt em buồn là cuộc đời xanh biếc
Phía
sau nụ cười là những niềm đau
Hãy
tin yêu cuộc đời em hỡi
Hãy quên
chiếc lá mùa thu rơi
Hãy
vui như là mùa xuân tới
Nụ
cười xinh nở trên môi
Hãy
yêu nhau thật lòng em hỡi
Hãy đi
về đường xa có đôi
Hãy
yêu như là tình yêu cuối
Vì đời
anh chỉ yêu một người
Đời Em Là Cánh Bướm
(chưa biết)
Muốn
quay về một lần kỷ niệm của ngày xưa
Người
ơi sao màn đêm mịt mù
Đời
giông bão nhiều phong ba
muôn
ngàn gió bao gây cách ngăn tình ta
Ở nơi
này một mình lẻ loi lạnh lùng
Lòng
em luôn đau thương và nhớ anh
Ngựa
hoang thiếu ánh nắng ấm trên trời
gẫy
cánh chới với giữa trời xanh
Người
như ngọn gió xô cát bay mịt mùng
Người
như là nắng soi trái tim ngục tù
Người
như ngàn ánh sao lung linh trời mây
ấm ấp
như vầng trăng mênh mông giữa đêm rằm
Đời em
là cánh bươm bướm bay chập chờn
Trời
nghe lộng gió thấm trước xa mịt mùng
thầm
mong người đến đây em đang nổi trôi
xua
tan một tâm tối
Đời Em Như Cát Khô
Lê Xuân Trường
Đời em
như cát khô sa mạc lấp bụi mờ
Hoàng
hôn mây tím giăng chôn vuì bao nhớ thương
Từng
ngón tay đan buồn; đời đơn lẻ đêm ngày
Tình
theo bảo cát bay tan vào cỏi phù vân
Đời em
như cát khô trong biển cát lạc loài
Lời
yêu thương thiết tha đêm về như bóng ma
Từ đắy
tim ngây dại; sầu phong kín tuổi đời
Gió
cát nóng đốt cháy trái tim cuồng si
--o0o--
Ngọn
nến vàng soi,
Trong
cô đơn lung linh bóng tình đã lở
Tình
yêu dệt gấm thêu hoa
Em đôi
vai mong manh ôm gì dĩ vãng
Nửa
kiếp người trôi,
Em đơn
côi đau thương che dấu bẽ bàng
Từng
đêm tìm ánh sao rơi
Với
ánh mắt héo hon hao gầy xót xa
Đời em
như cát khô sa mạc gió lạnh đầy
Làn mi
em ướt cay môi nhạt phai sắc hương
Tình
khuất nơi chân trời, vòng tay khép rả rời
Với
gió cát tháng năm xin tình ngủ yên …
Đợi Em Về
Vũ Thư Nguyên
[3/4 -
Dm]
Đợi em
về, nắng chiều rơi cuối lối
Bước
chân mềm, gót nhẹ rộn lòng anh
Mây
ngừng bay, chim quên hót trên cành
Cơn
gió thoảng cùng cỏ dại đùa vui
Đợi em
về, mưa buồn hôn lên tóc
lên
môi mềm, anh chìm đắm, mắt nai
Giọt
long lanh ôm ấp mối tình đầy
Tim rộn rã
trìu mến những giòng thơ
À ơi
Em đi
con phố khóc sầu
Vầng
trăng lẻ bóng, cây cầu, nhớ tên
Em đi
ghế đá khóc đền
Giòng
sông nước cạn, cõi lòng buồn tênh
À ơi
Em đi
nước bỏ suối nguồn
Rừng
cây bỏ núi mây buồn biếng chơi
Em đi
hoa ngủ quên cười
Bướm
ong hờ hững nhớ người anh thương.
Đợi em
về biển chiều tình dâng sóng
Vách
đá mừng, cô quạnh đợi chờ ai
Trong
vòng tay, quen hơi thở em dành
Tim em
đập hòa nhịp vào hồn anh
Đợi em
về, nắng đùa hôn lên mắt,
lên má
hồng, anh gã bướm cuồng say
Tặng
trao em, anh ngắt đóa hồng nầy
Hôn
tóc mềm, khẽ nói, nói,,,,, nói yêu em
Dối Gian
Rafael Perez-Botija
Trông
trong đôi mắt em
Tôi
nghe dường như chết đi nửa hồn
Yêu
thương xưa đã trao
Đem
theo nụ hôn
Đã
thêm tủi hờn
Tôi
không sao quên đi
Tiếng
nói câu thề
Rằng
yêu tôi mãi đắm mê
Đầy
đam mê
Giờ
thì đôi môi em ngoan
Đã dối
gian
Đôi môi
ngoan dối gian
Đôi
môi ngoan bạc tình
Con
tim tôi đang mang nhiều ngao ngán
Dối
Gian
Đôi
môi xinh dối gian
Đôi
môi ngoan bao tình
Đã xoa
vất yêu thương tuổi xanh
Đời Gọi Em Biết Bao Lần
Trịnh Công Sơn
Đi về
đâu hỡi em?
Khi
trong lòng không chút nắng
Giấc
mơ đời xa vắng
Bước
chân không chờ ai đón
Một
đời em mãi lang thang
Lòng
lạnh băng giữa đau thương
Em về
đâu hỡi em
Hãy
lau khô dòng nước mắt
Đời
gọi em biết bao lần
Đời
gọi em về giữa yêu thương
Để trả
em ngày tháng êm đềm
Trả
lại nắng trong tim
Trả
lại thoáng hương thơm
Em về
đâu hỡi em
Có
nghe tình yêu lên tiếng
Hãy
chôn vào quên lãng
Nỗi
đau hay niềm cay đắng
Đời
nhẹ nâng bước chân em
Về lại
trong phố thênh thang
Bao
buồn xưa sẽ quên
Hãy
yêu khi đời mang đến
Một
cành hoa giữa tâm hồn.
Đời Hát Cho Người
Ngoại Quốc
Ta
sinh ra trần gian
lầm
than hát rong nghêu ngao tháng ngày
cho
nhân gian niềm vui
dù
trong trái tim ta đơn lạnh quá
khi ta
vui thật vui người muốn ta ca lên u sầu
con
tim ta buồn vui đời như cố quên
Hát
hát hát cho người
và nói
nói nói cho người
và ai
tahu cho tim mình
hát
hát hát cho đời
và nói
nói nói cho đời
con ta
mãi như câm lặng
này
con tim nghệ sĩ ơi trò chuyện với ai
cả
nhân gian có mấy ai hiểu được ai (yêu thương đời ta)
Dỗi Hờn
Đức Huy
Người
tình, sao nàng hay dỗi hờn sao nàng hay dỗi hờn
Để
trái tim anh xốn xang bao đêm hoài mong.
Người
tình, xinh đẹp như đóa hồng đêm từng đêm với mộng
Một
giấc mơ hoài thấy em tươi cười êm đềm.
Người
yêu hỡi đừng giận hờn
Biết
chăng có đôi lúc trái tim lạnh giá.
Người
yêu hỡi đừng giận hờn
Biết
chăng có đôi lúc mình anh dưới mưa nhớ em.
Người
tình em nào đâu biết rằng bao lần em dỗi hờn
Là
trái tim anh xốn xang bao đêm hoài mong. mong! mong!mong!
Người
tình xin tặng em đóa hồng xin tặng em đóa hồng
Để
thấy yêu thương nở trên môi cười êm đềm.
RAP:
Giận hờn chi nhé em hỡi
lòng
anh nào có thay đổi dẫu biết em yêu vẫn hay hờn dỗi
Nhưng
lòng anh vẫn yêu mãi yêu mãi yêu mãị
Giận
hờn chi để nhung nhớ
Từng
chiều anh bước qua phố đếm lá thu rơi trên con đường cũ
Cho
lòng vơi bớt nhung nhớ anh nhớ anh nhớ.
Giận
hờn chi nhé em hỡi lòng anh nào có thay đổị
Giận
hờn chi nhé em hỡi cho lòng vơi bớt nhung nhớ.
Đời Hợp Tan
Thanh Sơn
Ngồi
đây chúng mình còn đêm nay
Tình
thương rót vào đong đầy
Nói
cạn phút giây này
Ngày
mai đôi đường cách xa nhau
Còn
đâu thời yêu dấu
Gọi
thương nhớ cho nhau.
Người
đi hết rồi tình phân ly
Mà
không nói năng gì
Có
người héo Xuân thì
Thời
gian theo từng bước ly tan
Niềm
thương trào lai lắng
Xót xa
đời hợp tan.
ĐK:
Thôi
giã từ nhau đi
Chớ
buồn lâm ly
Tình
đôi đường vạn lý
Biết
rằng người cũng như tôi
Nói gì
thêm cũng chỉ buồn mà thôi.
Tàn
đêm nỗi buồn nào không tên
Làm
tan đứt ruột mềm
Níu
vài phút êm đềm
Từ đây
như ngàn cách chim bay
Người
xa người không thấy
Mất
nhau khỏi tầm taỵ.!!!
Đôi Khi Em Muốn Khóc
Lê Xuân Trường
Tình
yêu chợt qua, rồi xa thật xa
Đời em
vẫn mãi phiêu du miệt mài
Nhiều
khi tự dưng, thề trong lòng em
Từ đây
sẽ mãi chẳng thương nhớ ai.
Ngày
anh rời xa - Tình xa thật xa
Tưởng
em sẽ mãi quên anh suốt đời
Nào
đâu hằng đêm, còn lại trong em
Là
những tâm tư trọn đời khó quên
Chorus:
I want
to fly, I want to cry
Nhiều
khi em tự dưng muốn khóc lên
Tưởng
quên được anh, tưởng xa được anh
Thật
ra trong tim vẫn nhớ đến anh
Vì em
còn yêu, yêu anh vô vàn
Và đôi
khi tủi thân muốn khóc lên
Để vơi
sầu đau – Trót yêu lầm lỡ
Nhủ
lòng thôi nhé! Mối tình đã qua...
Tình
yêu chợt qua, rồi xa thật xa
Đời em
vẫn mãi phiêu du miệt mài
Nhiều
khi tự dưng, thề trong lòng em
Từ đây
sẽ mãi chẳng thương nhớ ai.
Nụ hôn
nồng say, dòng tóc nào bay
Chẳng
còn chi nữa mắt môi ngóng chờ
Ngày
xưa mộng mơ - Mộng vàng tan vỡ
Từ gót
chân anh xa dần cuối phố
Còn
lại trong em ngàn vì sao soi sáng đêm, cô đơn một mình
Một
ngày bên nhau vui biết bao, giờ ngày vui kia đã nhạt nhòa lãng quên...
(Repeat
chorus to end)
Đôi Khi Ta Muốn Khóc
Lê Hựu Hà
Đôi
khi ta muốn thoát ly, đi thật xa khỏi khung trời này,
lên
rừng làm bạn vui với hươu nai
Đôi
khi ta muốn thoát ly, đi thật xa khỏi cuộc đời này,
xa lìa
chuyện ganh đua vói chê bai
Đôi
khi ta muốn khóc khi thấy con người không biết thương đồng loại
con
người thường khoe khoang rất khôn ngoan
Đôi
khi ta múôn khóc, khi thấy nhân loại tranh miếng ăn từng ngày,
vui
lòng chịu luồn cúi dưới chân ai
Trong
mơ ta luôn khát khao
một
thế giới yên vui đầy dẫy tình ngừơi
với
bao con tim chân thành và nhân ái
Trong
mơ ta luôn khát khao
câu
nói thương yêu không một chút lọc lừa
để ta
nghe thương cuộc đời hơn nữa
để ta
nghe thương con người nhiều hơn xưa
Đôi
khi ta thấy chán chê, khi tình thương đã không tồn tại,
nhân
tình tựa như gíó thoảng mây bay
Đôi
khi ta thấy xót xa, khi nhìn anh chiến binh mù loà
nghe
cuộc đời khoe khoang với ba hoa
Trong
mơ ta luôn khát khao một thế giới yên vui
....................nghe
cuộc đởi khoe khoang với ba hoa
Mai
đây ta sẽ bỏ đi, đi thật xa khỏi khung trời này
lên
rừng làm bạn thân với hươu nai
Mai
đây ta sẽ bỏ đi, đi thật xa khỏi cuộc đời này
xa lìa
chuyện ganh đua vói chê bai
la là
là la lá lá la la...........
Đời Không Như Là Mơ
Trầm Tử Thiêng
Đêm
kia em nằm mơ, mơ thấy anh lìa xa cuộc đời
Anh đi
anh bỏ em, không gửi lại một lời trăn trối
Em
khóc như trời mưa, em khóc như trời mưa
Ôi...
tiếc thương, kỷ niệm kể mấy cho vừa
Đ.K.:
Hôm sau, em sang nhà anh tìm anh
Hôm sau, cây soan ngoài hiên còn xanh
Anh còn ở đâu, như tình em còn muôn thuở
Dẫu vừa nghe chuyện nằm mơ
Anh vẫn cho đời không như là mơ
Đêm
sau em nằm mơ, mơ thấy anh vừa quên tình này
Anh đi
anh phụ em, đang giữa cuộc đời đầy ngang trái
Cho
đến muôn ngàn sau, em biết tin vào đâu
Khi...
trái tim bùi ngùi từ mối duyên đầu
Đ.K.:
Đêm qua em nằm mơ, mơ thấy cây mọc xanh đường
làng
Cây thi nhau nở hoa, hoa đón chào một trời
tươi sáng
Anh bước trên đường hoa, em bước trên đường
hoa
Anh... cưới em vào một ngày nắng chan hòa
Hôm nay, em sang nhà anh tìm anh
Hôm nay, cây xoan ngoài hiên còn xanh
Anh rời nơi đó, viết vội mấy lời ngoài ngõ
Nhắc về câu chuyện nằm mơ
Anh vẫn cho đời không như là mơ
Đời không như là mơ
Nên đời thường giết chết mộng mơ
Dối Lòng
Nguyễn Nhất Huy
Vì anh
dối lòng để rồi trăm năm trái tim u buồn.
Vì em
má hồng cuộc đời mang bao mộng mơ xa lắm.
Trên
con đường vắng em về với ai.
Anh đi
lặng lẽ em nào có hay.
Dù
thương nhớ vẫn quay mặt đi.
Vì anh
dối mình đành lòng quên đi nỗi đau riêng mình.
Bàn tay
rất gần mà tình yêu kia dường như xa lắm. Khi em tìm thấy khung trời dấu yêu
anh đi lặng lẽ bên đới hắt hiu.
Một
câu hát cô đơn trong chiều.
Khi
anh bên em sao nhiều dỗi hờn vương mang chi tình lặng lẽ chua cay,
Khi ta
bên nhau muôn ngàn tiếng cười.
Quay
lưng đi về lòng nghe tê tái
Đôi
môi xinh tươi như một đóa hồng, em luôn mơ về một chốn xa xôi.
Hôm
nay bên em anh đành dối lòng. cơn mơ không thành vì em xa lắm.
Hôm
nay anh đi mang một nỗi buồn, con tim u phiền vì đã yêu em.
Dối Lòng
Trần Minh Phi
Ska 4/4 - Em
Nhiều
lúc cô đơn mà vẫn cười vui
Nhiều
lúc bâng khuâng nhưng sao hững hờ
Lời
nói trên môi nhiều khi dối lòng
Là lúc
yêu thương mà tình chưa nói
Từ
ngày tôi biết... rằng trái tim mình
Đã
không còn riêng của tôi khi tình yêu đến
Dù
lòng tôi vẫn thầm kiêu hãnh
Thôi
như chẳng cần ai với ai như hành tinh vắng
Trái
tim biết buồn giấu trong hững hờ
Trái
tim yếu mềm vùi trong gạch đá
Lúc xa
mất người mới nghe nhói lòng
Thoáng
nghe tiếng cười buồn như là khóc
Khóc
trong tiếng cười.
Đôi Mắt
Vũ Quang Trung
Em yêu
anh, trong phút giây khi anh nhìn em trong bỡ ngỡ
Em
không sao nói lời chi
quên
đi khắc thời gian
lửa
tình yêu trong đôi mắt em
Ðời
mưa gió em có nơi bình yên
giữa
một trời hạnh phúc quá lớn lao
ước
được cầm tù trong đôi mắt nâu, em nhận ra anh.
Em yêu
em, trong phút giây khi anh nhìn em
em đã
mãi mãi thuộc về anh
Chưa
ai nhìn em như anh đã nhìn em
và tim
em chìm trong đôi mắt
Ðời
mưa gió em có nơi bình yên
giữa
một trời hạnh phúc quá lớn lao
ước
được cầm tù trong đôi mắt nâu, em nhận ra anh.
Người
cho em bao nỗi nhớ trong tim
suốt
cuộc đời em vẫn nhớ anh
nổi ưu
phiền trong đôi mắt nâu, em nhận ra anh
Đôi Mắt
Xuân Hồng
Mẹ cho
em đôi mắt sáng ngời
để
nhìn đời
và
để...
... ...
... làm duyên.
Đời
cho em đôi mắt màu đen
để
thương để nhớ,
để
ghen, để ...
... ...
... ... ... hờn
Đôi
mắt em là cửa sổ tâm hồn,
Là bài
thơ hay nhất,
Là lời
ca không dứt
Là
tuyệt tác ...
của...
thiên thu!
Đôi Mắt Ấy
Trần Huân
Đôi
mắt ấy
Đã làm
anh hững hờ
Đôi
mắt ấy
Đã làm
anh bơ vơ
Vì
sao... vì sao... vì sao
Em có
biết không
Vì
ai... đôi mắt... đôi mắt
Anh
lại đam mê đến thế
Đôi
mắt em
Lấp
lánh như vì sao trên trời
Đã
khiến anh
Chất
ngất vì yêu em
Đôi
mắt em
Lóng
lanh' như vì sao sáng ngời
Đã
khiến anh
Vương
vấn vì đôi mắt nhung huyền
Đôi
mắt ấy
Đã làm
anh hững hờ
Đôi
mắt ấy
Đã làm
anh bơ vơ
Vì
sao... vì sao... vì sao
Em có
biết không
Vì
ai... đôi mắt... đôi mắt
Anh
lại đam mê đến thế
Đôi
mắt em
Lấp
lánh như vì sao trên trời
Đã
khiến anh
Chất
ngất vì yêu em
Đôi
mắt em
Long
lanh như vì sao sáng ngời
Đã
khiến anh
Vương
vấn vì đôi mắt nhung huyền
Đàm
Vĩnh Hưng trình bày
Đôi Mắt Ấy
(chưa biết)
Đôi
mắt ấy đã làm anh hững hờ
Đôi
mắt ấy đã làm anh bơ vơ
Vì sao
? vì sao ? vì sao em biết không ?
Vì ai đôi
mắt, đôi mắt làm anh lại đam mê đến thế
ĐK:
Đôi
mắt em lấp lánh như vì sao trên trời
Đã
khiến anh chất ngất vì yêu em
Đôi
mắt em long lanh như vì sao sáng
Đã
khiến anh vương vấn vì đôi mắt nhung huyền
Đôi Mắt Huyền
Thông Đạt
Blues
4/4
Tôi nhớ
ngày qua
Xinh
xinh cô em đôi mắt dịu buồn
Hồn
đắm mơ say
Tim
tôi rộn ràng tình đầu mong nhớ
Đôi
mắt huyền ơi, rung lên bên tôi đôi tim
nhịp nhàng
Ngày
tháng xuôi sang
Cô em
hững hờ tình tôi thờ ơ
Sương
chiều buông rơi, thuyền tình chơi vơi
lạc bờ
bến, ngàn sầu đến
Cung
đàn ai đưa như than buồn đau thương
ôi lâm
ly tình vương
Trong
thời gian qua, chiều vàng phôi pha
Tình
sầu dâng, nhạc sầu lâng
Cung
tình yêu đương, như se lòng đau thương
Ôi sắt se niềm thương
Đôi
mắt huyền ơi
Hay
chăng tôi yêu say sưa nồng nàn
Đã mấy
thu sang
Duyên
em hững hờ, tình tôi thờ ơ
Đôi Mắt Màu Hạt Dẻ (chưa Có)
(chưa biết)
"xuân
dần qua hè về trong nắng vàng
Màn
sương trắng buông phủ trên những cánh hoa
Tâm
hồn ta niềm mơ ước rực cháy
lòng ta
nhớ mãi đôi mắt bao ý thơ ...
Ôi
trong ánh mắt
bóng
dáng của cuộc đời
dòng
sông xưa
mát
trong in bóng mây trời
Ôi
trong ánh mắt
thân
thương trìu mến
đọng
lại nơi nao
xa xăm
bóng hình ai ? ..."
Đôi Mắt Nào Mở Ra
Trịnh Công Sơn
Đôi
mắt nào mở ra trên cao
Nhìn
Việt Nam sống lại ngày đầu
Đôi
mắt nào mở ra cho nhau
Nhìn
hồn phai những vết thương đau
Đôi
mắt nào mở ra trông theo
Từng
niềm vui mắt người thấy lại
Đôi
mắt nào mở ra hôm nay nhìn rừng khô lên những mầm tươi
Đôi
mắt nào mở ra hôm nay
Để
nhìn thấy nắng và loài người
Đôi
mắt nào mở ra cho nhau
Nhìn
đạn bom vũ khí im hơi
Đôi
mắt nào mở ra trong tôi
Để
nhìn theo nhịp mừng máu chẩy
Đôi
mắt nào mở ra trên vai
Nhìn
bàn tay tìm hướng tương lai
Tìm
lại đôi tay cho mẹ về thăm lúa
Họp
chợ đêm nay chi chị gánh em gồng
Tìm
lại con đê cho một bầy em bé
Tìm
làng tre xanh cho làng mạc miền quê
Tìm
lại thanh xuân cho chị hồng đôi má
Tìm
lại đôi vai em về gánh xuân nồng
Tìm
lại thơ ngây cho một bầy em bé
Tìm
lại đôi chân cho người lính trở về
Tìm
lại con trăng cho cuộc tình mới chớm
Giọng
hò đong đưa đêm đắp lúa bên làng
Tìm bờ
ao trong cho một đàn con gái
Ngồi
giấc ban mai treo giọng cười đầu cây
Tìm
đường ta đi không đạn mìn theo dấu
Tìm
lại trên sông xuôi ngược những ghe thuyền
Tìm
lại xôn xao đêm ngộp đèn phố lớn
Tìm
buồng cau cao đeo giọt nắng buổi chiều.
Đôi Mắt Người Sơn Tây
Phạm Đình Chương
Thương
nhớ ơ hờ thương nhớ ai
Sông
xa từng lớp lớp mưa dài
Mắt em
ơi mắt em xưa có sầu cô quạnh
Khi
chớm thu về, khi chớm thu về một sớm mai
Đôi
mắt Người Sơn Tây
U uẩn
chiều luân lạc
Buồn
viễn xứ khôn khuây,
Buồn
viễn xứ khôn khuây
Em hãy
cùng ta mơ
Mơ một
ngày đất mẹ
Ngày
bóng dáng quê hương
Đường
hoa khô ráo lệ
Tôi từ
chinh chiến đã ra đi
Chiều
xanh không thấy bóng Ba Vì
Sông
Đáy chạm nguồn quanh phủ Quốc
Non
nước u hoài, non nước hao gầy, ngày chia tay
Em vì
chinh chiến thiếu quê hương
Sài
Sơn , Bương Cấn mãi u buồn
Tôi
nhớ xứ Đoài mây trắng lắm
Em có
bao gio, Em có bao giờ, Em thương nhớ thuong
Đôi
mắt Người Sơn Tây
U uẩn
chiều luân lạc
Buồn
viễn xứ khôn khuây, buồn viễn xứ khôn khuây
Em hãy
cùng ta mơ
Mơ một
ngày đất mẹ
Ngày
bóng dáng quê hương
Đường
hoa khô ráo lệ
Đôi
mắt Người Sơn Tây
Đôi
mắt Người Sơn Tây
Buồn
viễn xứ khôn khuây ...
Đôi Mắt Người Xưa
Trúc Phương
Chuyện
tình của tôi, tan vỡ từ lâu rồi tưởng không bao giờ còn nhớ
Nhưng
bỗng một hôm trên đường ra phố thị,
tôi
gặp người yêu ngày nào.
Đôi
mắt ưu tư, thật buồn nàng nhìn tôi,
Rồi
quay mặt bước đi, như không hề quen biết.
Cũng
đôi mắt này, năm xưa lạc vào hồn tôi,
Trong
những đêm không ngủ, chong đèn nhìn khói thuốc bay
Em ơi!
dĩ vãng đôi mình được dệt thành bao kỷ niệm,
từ khi
mới quen nhau
Ôi,
đôi mắt người xưa, bao lần khóc ướt vai tôi,
Trong
những đêm nghẹn ngào.
Rồi
ngày tháng êm trôi, cuộc đời chia hai lối,
Bỗng
một hôm có thiệp hồng báo tin vui, tin em lấy chồng,
Khi về
bên ấy, em có nhớ người xưa không?
Người
tình của tôi, xa cách từ bao ngày,
Tưởng
không bao giờ gặp nữa.
Cơn
gió chiều nay, vô tình mang nỗi buồn,
Cho kỷ
niệm thêm nghẹn ngào.
Thôi
trách nhau chi, chuyện tình dù dở dang,
Đã tan
thành khói sương, như quên vào dĩ vãng.
Đôi
mắt người xưa, xin đừng buồn vì tôi,
Cho
trái tim tôi ngủ quên chuyện tình xưa lỡ làng ...
Đôi Mắt Pleiku
Nguyễn Cường
Em đẹp
thế Pleiku ơi
Trái
tim tôi muốn vỡ tan rồi
Không
dám nhìn vào đôi mắt ấy
Ðôi
mắt Pleiku
Có
hàng thông xanh trong đôi mắt em
Có
dòng Sê Gian trong đôi mắt em
Tôi
uống rượu cần say men
Có
ngọn lửa nào đang nhen chơi vơi
Đôi Mắt Thuyền Độc Mộc
Võ Tá Hân
Buổi
chiều vàng như thóc
Gạt
xuống từng khe xanh
Đôi
mắt nàng long lanh
Chất
nồng nàn nắng quái
Nắng
chiều như hoa chanh
Lung
linh từng sợi tóc
Mắt
em, thuyền độc mộc
Chèo
lướt trong hồn ta
Khung
trời tím hoa cà
Hắt
hiu từng nỗi nhớ
Ta trở
thành con nợ
Khất
những lời thiên thu
Ta
thương rừng mù u
Khi
yêu nàng tóc ngắn
Dài
tay đê nước mặn
Ôm
biển tình say sưa
Tóc em
là cơn mưa
Dằng
dặc nỗi sầu thương
Đan
những dòng huyền hoặc
Ta ướt
hoài đôi mi
Ta trở
thành cái cốc
Đọng
nắng chiều long lanh
Đôi
mắt thuyền độc mộc
Em thả
xanh hồn ta
Đôi Ngã Chia Ly
Khánh Băng
Em ơi
nép vào lòng anh,
má kề
bên nhau ta nhắc chuyện ngày qua
Cho
mối duyên thêm mặn mà
Em ơi
nếu mà sau này giấc mộng không thành
Thì
đành đôi ngã chia ly
chớ
đừng u sầu làm chi
Em ơi,
em hỡi duyên tình dù lắm thương đau
Nhưng
lòng ta mãi yêu nhau, cho thời gian không úa màu
Em ơi,
em hỡi xuân về nào có đâu xa
Nếu mà
mỏi gót bôn ba
Anh về
nối lại tình ta
Em ơi,
nếu còn yêu nhau
Nhớ
đừng gặp nhau cho luyến lưu khi biệt ly
Thêm
vấn vương làm gì
Em ơi,
có ngờ đâu rằng
Khúc
nhạc chưa tàn, mà vội xa cách em ơi
Đôi
ngã biết tìm về đâu?
Ơ hơ
hờ hơ ...
Ðôi Ngã Ðôi Ta
Trần Thiện Thanh
Một
đêm trăng sáng, thương về ngập lòng đại dương nương sóng.
Mình
anh riêng bóng, xa xôi mịt mùng, bồi hồi ước mong . . .
Dẫu cho
người ra đi năm xưa đã dặn lòng,
Quên
di niềm nhớ thương, quên đi lòng vấn vương.
Nhưng
đêm trăng vàng, tình cờ xuôi ngang qua lều vải, xin nhớ thương vài giây . . .
Ngày
xa xưa từ đó, thương thì thật nhiều, nhiều như biển cát.
Nhiều
hơn nước mắt, những đêm hẹn hò giận hờn dưới trăng. . .
Dẫu
cho tình đôi ta bao la như chiều vàng,
Tim
sông hồ trót mang, quê hương tình vấn vương.
Nên
đêm trăng vàng dẹp hành trang xuôi vạn lý, quên nói câu tạ từ.
Ngày
đó! đôi ta thường hẹn hò,
Mà nay
trăng bâng khuâng thềm vắng . . . .
Em ơi!
anh muốn rằng! dù thương thương nhớ nhớ,
bàng
hoàng nghìn đêm mơ, chợt biết lòng bơ vơ.
Ðừng
buồn! đừng buồn cho đôi má xinh phai hồng . . .
Một
lần xa cách, duyên tình thành mộng vào đêm trăng sáng . . .
Gần
nhau thu ngắn, cho ân tình dài, dài thêm nhớ mong . . .
Hãy
cho thời gian gom yêu thương lên thật đầy,
hôm
nao mình nắm tay, khi anh về chốn đây.
Ðêm
khuya trăng vàng lặng lờ trôi như thầm nói, ta với ta thành đôi.
Đời quá điên cuồng
(chưa biết)
Dịu
dàng em bé như sau cơn nồng.
Mặt
trời tươi sáng như đang gọi mời.
Rộn
ràng câu hát say sưa yêu đời.
Chợt
đâu mây xám giăng ngang trên trời.
Ôi!
bao tia sáng như sao đêm mù.
Và
trong đêm tối sao không nhạt nhòa.
Lòng
người như lá rủ rơi âm thầm.
Ôi!
bao dối gian. Ôi! bao lọc lừa.
Đời
bao mộng ước, đời quá điên cuồng.
Tình
yêu luôn luôn là gió qua thềm.
Nhạc
xanh tình ái thường dứt ngang vời.
Nào ai
chẳng có đầy nỗi mơ mộng
Đời
bao tươi thắm, đời quá điên cuồng
Ôi!
bao mơ ước đầy dẫy trong đời
Chợt
khi tìm tới lại thấy u buồn.
Nhân
gian thương đau, nhân gian tuyệt vời.
Anh
thấy trong mắt em xanh nụ cười
Và
trong đêm tối đôi ta thì thầm.
Nụ hôn
ân ái trên da thơm nồng
Nhưng
sao bỗng dư trên da thịt nồng
Và
trong đêm tối ta say ân tình.
Chợt
sao ta thấy mênh mông ưu phiền.
Ôi!
trong nỗi vui sao ta u buồn.
Đời Sầu Của Ve
Hoàng Thi Thơ
Không
chậm lắm, buồn nhỏ giọt (4/4)
Lời 1:
Một
chiều hắt hiu mùa đông thật buồn
Em em
sinh ra đời
Trời
mưa hát theo lời ru nghẹn ngào
Lọt
lọt vào đáy nôi
Một
chiều héo hon mùa đông thật buồn
Em em
sinh ra đời
Rồi
đời toàn những ngày đông
Cuộc
đời toàn những ngày đông
Lời 2:
Trời
làm đắng cay trời thương hoặc đày
Cho
cho em tâm hồn
Trời
cho tiếng ca thật êm và buồn
Khổ
khổ rồi biết khổng
Trời
cho tiếng ca thật êm và buồn
Em em
ôm vô đời
Giọng
buồn đời cũng buồn lây
Giọng
buồn đời cũng buồn lây
Lời 3:
Rồi
qua tháng năm mình em lặng thầm
Lang
lang thang trong đời
Và đem
tiếng ca thật êm và buồn
Sưởi
sưởi lòng thế gian
Từng
đêm xót xa truyền đi giọng buồn
Đem
đem vui cho người
Một
mình mình gặp mình thôi
Một
mình mình gặp mình thôi
Lời 4:
Rồi
khi tiếng ca tàn theo màu đèn
Tan
tan trong đêm mềm
Về
trong bóng đêm đường khuya giật mình
Chỉ
chỉ còn bóng em
Lần
theo ngõ đen nhìn quanh một mình
Bơ bơ
vơ trong đời
Đời
buồn đời vẫn mồ côi
Đời
buồn đời vẫn mồ côi
Lời 5:
Thời
gian dã man giọng em còn buồn
Nhưng
nhưng tóc hai màu
Còn ai
thiết tha them nghe giọng buồn
Của
của mình nữa đâu
Rồi
mai mốt sau chẳng ai nguyện cầu
Khi
khi em qua đời
Màu
đời trùng lẫn màu vôi
Tình
người bạc bẽo trời ơi!
Đồi Sim
Tuấn Khanh
Anh
hay chăng mùa xuân sang
Có
nghe tim em rộn ràng
Một
đêm, một đêm trăng sáng huy hoàng
Trăng
soi trên đồi hoa sim
Cánh
dài màn đêm lắng im
Lặng
nghe giờ đây tiếng ca mong chờ
Anh ơi
em đợi chờ anh
Mỗi
đêm mơ bao mộng lành
Một
hôm trời vui chim hót trên cành
Xin
cho đôi mình bên nhau
Xin
thời gian im lắng sâu
Mộng
đâu về tô giấc mơ ban đầu
Gió
đêm len qua mành thưa
Có hay
nỗi lòng đêm mơ
Nhớ
nhau biết bao cho vừa
Nói
chi cũng thừa
Chỉ
cần chiều nay có anh
Đêm
qua khi tình lên khơi
Ước mơ
tô bao mộng ngời
Người
ơi, tình em như suối ven hồ
Anh
ơi, trên đồi hoa sim
Tưng
bừng ca vang lũ chim
Gọi
nhau về chia trái sim cuối mùa
Đổi Thay
Lê Mộng Bảo
Lá xa
cành, héo sầu cả tuổi xanh
Anh bỏ
đi rôì, buồn lắm anh ơi!
Đời
người con gái một lần mất người yêu dang dở cả cuộc đời.
Những
ân tình vẫn còn nằm ở đây,
sao nỡ
quên rôì, để đó cho ai
Và lời
anh nói: "Tình mình khó nhạt phai",
bây
giờ đổi thay ...
ÐK:
Anh ơi
thôi hết rôì, hết rồi,
nào
còn khi đón khi đưa.
Những
lần hẹn hò, khi sớm khi trưa,
lời
thề anh hứa hôm xưa thành khói mây đâu ngờ
Những
ân tình đã một thời nở hoa
Xin
trả cho người màu sắc hoa khô
Đường
trần tôi đếm từng nhịp bước lẻ loi ... Riêng một mình thôi
Đổi Thay
Nguyễn Kim Tuấn
Hãy
thắp ánh sáng trong hồn tôi
khi ưu
tư đang chất đầy vì tình em đổi thay
Bao
nhiêu mơ ước đã tan dần
Vì
tình đã mất thật xót xa....
Tôi
như chơi vơi trong biển khơi
Sao em
ra đi không quay lại
Để lòng
tôi nát tan.....
Con
tim khô héo trong mỏi mòn
Nhạc
điệu ân ái nay còn đâu
Không
ngần ngại nói ra rằng mình đang chơi vơi ...
Không
ngần ngại nói ra rằng trái tim mình nát tan
Không
ngần ngại nói ra rằng mình vẫn còn yêu... tha thiết nữa là khác ...
[Chorus]
Thật
đớn đau trái ngang lòng tôi mang
Cùng
cội đá tôi chết giữa ngàn khơi
Giọt
đắng cay thấm tan vào không gian
Hồn ta
vẫn chẳng tan ... dù đời ngả nghiêng
[Continue...]
Khi
tôi trao em linh hồn tôi
Như
ngôi sao băng qua đêm dài về nơi rất xa.....
Tôi
đau biết đang bay về
Một
hành tinh xa đầy dối gian
Tôi đi
lang thang mong tìm em
Ôi cơn
đau thương đau rã rời
Mà
đường không lối đi
Nàng
là giấc mơ kiêu kỳ
Để hồn
tôi uống men rượu cay
[Chorus]
Back
to [Continue...]
Đồi Thông
Y Vân
Blues
4/4
Ngồi
trên đồi vắng
Bên
gốc cây thông già
Nhìn
theo dòng suối
Trôi
dưới chân đồi
Vào
đồng xa ngát xanh
Như
thảm nhung mềm
Trời
vòng theo cánh cung vàng bóng
Vàng
trên đầu núi
Xanh
bóng in chân đồi
Chiều
hôn bờ vai
Đêm
liếm gót giầy
Cả
rừng thông hát lên
Cung
đàn u hoài
Một
người đi rất xa, xa vời
Ôi!
Ngày xưa ấy đã qua
Tôi
nhìn thơ ấu ra đi
Như
nhìn ai đó xa lạ
Một
ngày một vắng, mịt mờ
Hoài
công tìm kiếm
Trên
bước đi thăng trầm
Còn
đâu đẹp hơn
Bên
gốc thông ngàn
Lặng
nghe muôn tiếng ca
Quên
niềm ưu phiền
Vì đời
ai biết ta hơn mình!
Đồi Thông Hai Mộ
Hồng Vân
Một
chiều rừng gió lộng một chiều rừng
Nhớ
chuyện bên đồi thông
Nàng
năm ấy khi tuổi vừa đôi chín
Tâm
hồn đang trắng trong
Như
chim non khi ăn còn chưa no
Khi co
còn chưa ấm
Tuổi
thơ ngây bao nhiêu chuyện mưa nắng
Nắng
mưa lo một mình
Rồi
nàng buồn thơ thẩn chẳng còn ngồi
trang
điểm qua màu phấn
Để
phai úa đến tàn cả hương sắc
tháng
ngày luôn héo hon
Hoa
không tươi khi hay nàng ít nói
Chim
muông ngừng tiếng hót
Trời
không thương nên đêm đổ giông tố
Cướp
đi cuộc đời nàng
Sao
người về đây để tìm nhưng
Thôi
đã mất còn đâu
Ôi!
Buồn làm sao, đồi thông xưa
Nay
vắng bóng người yêu
Ôi!
đời hợp tan, hợp rồi tan
Như
mây kia gặp gió
Chàng
tương tư bao năm về bên ấy
Vắng
đi từ đấy !
Rồi mộ
chàng đã được ở cạnh nàng
Như
lời xưa thề ước
Nằm
hiu hắt đến ngàn thu an giấc
dưới
mộ sâu đất khô
Qua
bao năm rêu xanh phủ che kín
Âm u
chẳng nhang khói
Trời
xuôi chi trên cây còn lá úa
Lá
xanh kia rụng rồi...
Đồi Thông Hai Mộ 2
(chưa biết)
Chuyện
kể tiếp rằng người con gái
Năm
tháng ôm sầu đau
Mối
tình dở dang lòng chua xót
Bởi
ngăn cấm gia đình
Tuyệt
vọng quá nên một đêm băng giá
Nàng
đã quyên sinh bên đồi thông lạnh
Tình
duyên không thành người yêu ơi
Xin
hiểu thấu đời em vì chàng.
Người
hỏi có buồn chuyện ân ái
Gẫy
gánh giữa mùa thương
Tiếc
một đời hoa còn chưa lá
Vàng
khô trước khi già
Tình
đã lỡ thương người yêu đã chết
Chỗ
quoánh thân cau cho đời quên sầu nàng Thu đêm nào
Ngược
tiếng ngân theo tiếng ngó hồi chuông buồn buồn.
ĐK:
Đến
bây giờ người đặt tên
Đồi
thông hai mộ chuyện tựa đá trong mơ
Có ai
ngờ mộ chàng cách xa rồi
Dù
chết không trọn đôi
Từ dạo
ấy muà đông gió lạnh
Hiu
hắt quanh đây vàng cánh lá bay
Ôi đau
lòng một trời phủ chất sương giăng lạnh đồi thông.
Lồng
lộng núi rừng buồn man mác
Như
tiếng ai thở than
Gío
chiều quạnh hiu đồi thông vắng
Gợi
giây phút tiêu điều
Còn
nơi đó cho người xưa ghi nhớ
Một
kiếp monh manh thương đời bất hạnh
Đồi
thông hai mộ người qua đây
Xin
ngỏ chút tình thương bùi ngùi...!!
Đồi Tím Hoa Sim
(chưa biết)
Ghé
đồi Sim chiều tím hoang
Nghe
rùng khua chim rộn ràng
Kia !
Con suối nước reo nhịp nhàng
Em Sơn
Nữ bước chân vội vàng
Buội
ngang vai hoàng hôn nhạt nắng
Tóc
cài hoa màu tím sim
Mây mù
che trăng lưỡi liềm
Em Sơn
Nữ cánh tay dịu mềm
Mang
sim chín trái ngon vừa tìm
Mời
anh ăn thật tấm lòng em
Lửa
sáng rừng vui, đêm Láy-Ti-ca-phô
Chiên
trống vang dập dồn,
Điệu
sơn ru cuồng quay bao huyền bí
Nhạc
múa vời cao, muôn sắc thêm xôn xao
Câu
véo von ngọt ngào
Nhìn
em xinh mà anh thương làm sao
Hỡi
người sơn nữ mắt sao
Say
cùng anh men rượu cầm
Sương
khuya xuống gió thu rì rào
Nai
ngơ ngác lá khô xạc xào
Đẹp
tình anh tình em vừa trao.
Đời Tôi Là Của Tôi
(chưa biết)
Có
những lúc ta vui chơi
Chẳng
cần biết ngày mai ra sao
Sáng
kệ sáng, trưa kệ trưa
Phiền
gì chuyện nắng mưa
Ô hay
sao lại xen vào đời tôỉ
Tôi
chỉ muốn rong chơi mà thôi
Em ơi,
xin đừng nói nữạ..
Đến
lúc chán, không say mê
Thì
chuyện gì cũng chê
Nói
thì nói, nhưng đừng can
Phiền
gì chuyện thế gian
Số
không may nên tôi lầm than
Nhưng
chớ xem tôi như xem người gian
Em ơi,
xin đừng nói nhiềụ
Vì tôi
đang chán, vì tôi ngang tàn
Không
ai thân, không họ hàng
Để cho
tôi sống, để tôi mơ mộng
Một
cuộc đời tôi muốn sống
Chớ
trách móc những lúc tôi say
Chớ
ghen ghét những lúc tôi vui
Đời
tôi là của tôi, đời em là của em
Và mây
xanh kia là của trời cao ..
Dối Trá
Tuấn Khanh (Nguyễn TK)
Dối
trá đó đã theo chân người
Giết
chết mòn biết mấy cuộc tình
Dối
trá hết lời yêu hôm nào
Ta
chưa quên ta vẫn chưa quên
Hãy xé
hết những bức thơ tình
Nghe
xa xôi những tiếng yêu nhau
Hãy cứ
bước đừng quay lưng về
Ta
không cần một tiếng ân tình
Hãy
giữ lấy tình trao hôm nào
Ta
ngây thơ ta quá ngây thơ
Hãy xé
hết những lá thư tình
Ôi ta
không tin ta muốn không tin
Hãy
xé, xé hết nhé em!
Hãy
khóc khóc cho quên cuộc tình
Hãy xé
xé hết nhé em
Hãy
khóc khóc cho quên cuộc tình
Đời Vẫn Buồn Xót Xa(Đời Còn Buồn Xót Xa)
(chưa biết)
Tình
đã qua đi lòng thêm xót xa
Đời
vắng em rồi còn ai với anh
Nhớ
những ngày cùng xây ước mơ
Hạnh
phúc bên người mãi không xa rời
(Ref)
Nhớ
đến những phút giây từ ly
Lệ
tiễn đẫm ước hoen bờ mi
Giọt
đắng thóc nát tan đời nhau
Vòng
tay bối rối ôm mộng đau
Cho
chìm khuất những nỗi đau về sau
Làm
tóc đã nhấu nhoen sầu đau
Còn
nhớ mãi ngất ngây lòng ta
Nghìn
ánh mắt khác khao cùng say
Em nói
em yêu anh
Dù
tình có xa cách nhau muôn trùng
Em nói
em yêu anh
Mặt
đời vẫn buồn não hồn giá băng
Từ đó
ta xa nhau
gió
vẫn cuốn mây vẫn trôi hững hờ
anh
mãi xin yêu em
người
yêu hỡi đời vẫn buồn xót xa
(back
to Ref)
Đời Vẫn Lầm Than
Mỹ Huyền
Dù có
những lúc bơ vơ buồn chán
Dù có
những lúc kêu than phàn nàn
Nào ai
nghe thấy trái tim ngủ hoang
Người
đến cứ đến nghe câu chuyện vãng
Người
đến cứ đến khi tôi bàng hoàng
Và
nghe tôi kể bao nhiêu lầm than
ĐK:
Để ta
trôi theo trôi theo dòng đời
Là ta
trôi theo trôi theo tình người
Dù cho
tương lai tương lai mịt mờ
Và ta
trông như trông như dại khờ
Dù cho
số kiếp mong manh trụi trơ
Dù có
những lúc yên vui ngày tháng
Rồi sẽ
có lúc chơ vơ bụi tàn
Hồn
bay theo gió bên kia trần gian
Dù có
tiếc nuối yêu thương rạn vỡ
Rồi cũng
nhắm mắt xuôi tay đợi chờ
Chờ
nghe tiếng khóc ai kia thờ ơ...
Trúc
Linh, Trúc Lan trình bày
Đom Đóm
Phượng Linh
Đom
đóm đâu ra chiều hôm thật nhiều
Tiền
đồn ven biên anh vừa lên phiên đổi gác
Từng
bày đom đóm như thấp sáng kỷ niệm của chúng ta
Cho em
đi tìm gọi anh Đom Đóm ơi
Anh
khéo nên em thường hay giận hờn
Một
lần anh thua em trèo lên trên ngọn khế
Nào
ngờ mưu kế đem đom đóm anh cài lên tóc em
Từ đêm
đen lập lòe đom đóm bay
Em anh
đây rồi nên vẫn khen anh tài ghê.
ĐK:
Dòng
thời gian xuôi mãi cuộc vui xưa kết nên tình hương lửa ba sinh
Bạn bè
thân hứa trước đi đám cưới đôi mình
Cặp
đèn màu hoa Trúc.
Nào
ngờ đâu mơ ước tựa như sương khói tan
Dần
trong nắng ban mai
Chỉ
còn câu ước cuối non nước sắp thanh bình
Cho
mình lại tay trong thấy nhau.
Xa
cách em lo tình kia nhạt nhòa
Chiều
chiều ra sân em còn trông phương trời thắm
Nhìn
bày đom đóm anh có nhớ khung trời hoa bướm xưa
Còn
riêng em phương này vẫn ước mơ
Anh
gọi lại đom đóm ơi như ngày xưa...!!!
Đơn Bóng Tình Nghèo
Khả Tú
"Ta
nhìn sao sáng đầy trời
Rồi
cùng ước hẹn lứa đôi
Nhưng
đời NGHÈO không chung lối
Ôi
phận NGHÈO đơn côi."
Đom
đóm bên sông nhắc nhở chuyện lòng ngày xưa yêu dấu
Hai
đứa bên nhau nhìn trăng sao ước mai sau
Nguyện
yêu nhau đến bạc đầu.
Vách
lá đơn sơ tình vẫn ngọt ngào
Anh
hẹn ngày sau mang đến trầu cau
Và
mong suốt kiếp bên nhau
Tình
ta thắm đẹp muôn màu.
ĐK:
Duyên
thắm đang say ai ngờ gẫy một nhịp cầu
Anh nỡ
theo ai chung ước hẹn tâm đầu
Tình
em trao anh ngờ đâu vỡ mộng ban đầu
Vì
trời không thương nên em trắng cả bàn tay.
Mai
nếu xa nhau xin người giữ một lời thề
Ta đã
không duyên thôi mình kiếp này chia xa
Vì đời
em NGHÈO nên đành phải chia phôi
Mộng
đẹp ban đầu xin hẹn lại ngày sau...?????
Đón Gió Mới
Ngọc Bích
Nhịp
4/4 Vui, mạnh Hợp âm Rê trưởng
1.
Đoàn
người vui say sưa lên tiếng . . . hát ca vang lừng
Chào
bình minh đoàn người cùng mơ . . . đón xuân thanh bình
Hồn
tràn dâng nhịp hòa lời ca :
Đây
mùa sáng tươi . . . tới rồi
Chung
sống thân yêu . . . với non sông . . . khắp phương trời
2.
Một
mùa vui vùng trời bừng lên . . . thắm tô cho đời
Nhịp
hòa theo câu ca thầm mơ . . . tiếng ai xa vời
Cùng
trời mây người người cười vui
Bao
lời thiết tha . . . thấm hồn
Đây đó
yên vui . . . hát vang lên . . . với muôn loài
Điệp
khúc
Đời . .
. ta . . . hiên ngang thề xây kiếp huy hoàng
Đương
. . . xa . . . ta đi không chút vấn vương lòng
Dù
nguy khốn . . . dù đường dài
Thề
cùng đồng tâm quyết không phai
Không
hề lui bước . . . trước gian lao
Tô
thắm kiếp người !
3.
Đoàn
người vui trong mơ say với . . . khúc ca oai hùng
Nhịp
đàn lên hòa cùng trời mây . . . phút vui mơ màng!
Trời
Việt Nam người người cười vang
Ta
cùng nắm tay . . . ước nguyền:
Theo
gió muôn phương . . . kiếp phong sương . . . tiến lên đường!
Đơn Lạnh
Mạc Phong Linh
Tôi
gặp anh bằng thao thức con tim
Giấc
mơ vui tàn đêm
Tôi
nhìn anh bằng ánh mắt trăng soi
Bằng
ánh sao trên trời
Và
đường tình tôi đã bao lần khát khao
Tôi
như con chim vương cánh lướt mây chiều
Vì đã
biết thương nhau
Nhặt
cây cành khô héo xây tổ ấm tình yêu.
ĐK:
Anh
như màu xanh, trên miền trời cao thâm thẩm xa vời
Tôi
mong là mây, để đùa xóa ân tình bay lả lơi
Anh
quay mặt đi, như một người trông giấc ngủ vô tình
Suy tư
ngàn đêm, đời là tiếc thương phải không hỡi anh.
Tôi
đợi anh mùa khô lúa trong mưa
Bướm thơ
mong mùa Thu
Tôi
gọi anh bằng tiếng nói không gian
Bằng
tiếng kêu linh hồn
Từ một
hình dung đó
Anh
đứng trên sường núi cao
Hay
đanh lênh đênh trên sóng nước ba đào
Còn
nhắc đến tên nhau
Đừng
xem thời thơ ấu như huyền sử tình yêu...!!!!!
Đơn Sơ
Mai Anh Tuấn
Nhiều
khi muốn bay chơi vơi trong chiều ấm,
Nhiều
khi muốn say bên em đôi vần thơ,
Nhiều
khi nhớ em trong một ngày im vắng,
Dáng
em mỉm cười, làm đẹp một cơn mơ.
Nhà
tôi với em nho nhỏ trên đường vắng,
Vườn
em thắm tươi sau nhà những giàn hoa,
Chiều
hôm với em trong vườn trời xanh nắng,
Ngắm
đôi bướm vàng nhảy tung tăng trên hoa.
Gió
xuân mơn nhẹ, khu vườn ngủ dậy tươi mát,
Nắng
hè chang chang, tháng rộng ngày dài thênh thang,
Mùa
thu êm ái, sân nhà nhuộm vàng khô lá,
Tuyết
rơi đông về, trắng đẹp một trời mênh mang.
Tình
tôi với em êm đềm nhưng nồng thắm,
Đời
vui có nhau những ngày qua bình yên,
Nhiều
hôm nhớ em ghi vội một câu hát,
Thấy
em vẫn mừng, tưởng chừng vừa quen nhau.
Đón Trăng Thu
Vân Đông
Kìa
xem trăng ngà vừa lên
Ngàn
ánh reo trên hồ lung linh
Cây
thông reo bên đồi xinh xinh
Mau
nắm tay nhau quây quần vui ca
Mau
múa reo dưới trưới trăng ngà
Trời
cao rộng trời xanh ngát
Trăng
sáng đêm rằm
Ta
cùng nhau quây quần mừng đón trăng
Vầng
trăng dịu hiền
Rồi
cùng nhau múa, cùng bước đều, bước theo nhịp
Ta cất
cao lời cùng trăng sáng vui chơi đó đây
Trăng
càng cao rộng càng sáng thêm
Muôn
ngàn tơ vàng lại uống quanh một khu lan rộng
Trăng
càng cap vút, càng cao vời sáng thêm lòng ta
Người
sẽ trao lời cùng trăng sáng vui chơi đó đây
Đồn Vắng Chiều Xuân
Trần Thiện Thanh
Đầu
xuân năm đó anh ra đi
Mùa
xuân này đến anh chưa về
Những
hôm vừa xong phiên gác chiều
Ven
rừng kín hoa mai vàng
Chợt
nhớ tới sắc áo năm nào em đến thăm gác nhỏ
Mùa hoa năm đó ta chung đôi
Mùa hoa này nữa xa nhau rồi
Nhớ đêm hành quân thân ướt mềm
Băng giòng sông loang trăng đầy
Lòng muốn vớt ánh trăng thề viết tên em
Đồn
anh đóng ven rừng mai
Nếu
mai không nở, anh đâu biết xuân về hay chưa?
Chờ em
một cánh thư xuân, nhớ thương gom đầy
Cho
chiến sĩ vui miền xa xôi...
Hẹn em khi khắp nơi yên vui
Mùa xuân ngày đó riêng đôi mình
Phút giây mộng mơ nâng cánh hoa mai
Nhẹ rớt trên vai đầy, hồn chơi vơi
Ngỡ giữa xuân vàng, dáng em sang
Đón Xuân
Phạm Đình Chương
1.
Xuân
đã đến rồi,
reo
rắc ngàn hồn hoa xuống đời
Vui
trong bình minh,
muôn
loài chim hát vang mọi nơi
Đem
trong tiếng cười,
cho
kiếp người tình thương đắm đuối
Ánh
Xuân đem vui với đời
ĐK:
Kìa
trong vạt nắng (láy)
Mạch
Xuân tràn dâng (láy)
Khóm
hoa nhẹ rung,
môi
cười thẹn thùng
cùng
bao nguồn sáng
Bướm
say duyên lành (láy)
Thắm
tô trời Xuân (láy)
Bầy
chim tung cánh
Hát
vui đón mừng mùa nắng tươi lan.
2.
Ta gió
về lòng thiết tha,
như
muôn tiếng đàn
Xuân
dâng niềm vui,
cho
ngày xanh không hoen lời than
Sầu
thương xóa mờ
Tình
yêu đời càng thêm chan chứa
Khát
khao Xuân tươi thái hòa.
ĐK:
Cùng
đón chúa Xuân,
Đang
giáng xuống trần
Thế
gian lắng nghe tình Xuân nồng
Kiếp
hoa hết phay đời hương phấn
Nào ai
hững hờ
Xuân
vẫn ngóng chờ
Tới
đây nắm tay cùng ca múa
Hát
lên đón Xuân của tuổi thơ...
(hát
trở lại 2. cho tới hết)
Đón Xuân Này, Nhớ Xuân Xưa
Châu Kỳ
Đón
Xuân này tôi nhớ Xuân xưa
Một
chiều xuân em đã hẹn hò
Như
ươm tình trong cánh hoa mơ, đưa hương theo làn gió
Em nói
rằng em viết thành thơ
Đón
Xuân này tôi nhớ Xuân xưa
Hẹn
gặp nhau khi pháo giao thừa
Em
đứng chờ tôi trước song thưa
Tôi đi
qua đầu ngõ
Hỏi
nhau thầm Xuân đã về chưa
Xuân
đến xuân đi, xuân về gieo thương nhớ
Xuân
qua để tôi chờ
Xuân
đến xuân đi, xuân về mơn lá hoa,
Xuân
qua rung đường tơ
Bước
sông hồ như đắm như mơ
Trở về
đây khi gió sang mùa
Mong
ước tìm cô gái Xuân xưa, cho vơi bao niềm nhớ
Có ngờ
đâu Xuân vắng người thơ
Đông Buồn
Mai Anh Tuấn
Điệu
kèn xa vắng, ray rứt trong mưa,
Một
vành khăn trắng, tiếng khóc đong đưa,
Đồng
hoang băng giá, gió về vội vã cuồng nộ,
Cây
gầy khô lá chơ vơ, muà đông đến không đợi chờ.
Trời
đông u ám, một bức tranh mơ,
Rừng
thông phai nắng, đâu dấu chân xưa,
Nhà ai
hiu hắt, ánh lửa hồng sáng mập mờ,
Gánh
buồn nặng trĩu tâm tư, về trên bước chân tình cờ.
Ngang
khung trời xám, đôi nhạn lạc bầy bơ vơ,
Đôi
môi lệ nóng, mắt xanh hoen nhòa trong mưa,
Trong
hơi đông giá, nhớ khi tuổi nào còn hồng,
Nhớ
khi môi nào còn nồng,
Chiều
đông tối tăm, sầu đông vương vấn.
Còn đó
tay gầy đợi chờ,
Còn đó
thân phận mịt mờ,
Vẫn xa
vời lắm, nước non muôn dặm mơ hồ.
Rồi
mùa đông qua, như những năm xưa,
Rồi
mùa đông xa, như những cơn mơ,
Quả
tim khô héo, ấm lại một phút một giờ,
Em
cười một nét ngây thơ, mùa xuân nói câu hẹn hò.
Đồng Dao 2000
Trịnh Công Sơn
[2/4 -
Em]
Đường
sóng gió đã qua(a) đi
Đường
hòa bình ta đến rồi
Năm
hai ngàn ta đi tới
Đường
tương lai ta rộng lối
Đường
bão tố đã qua(a) đi
Đường
hòa bình đã sáng ngời
Những
con đường còn đi mãi
Đường
thênh thang dưới chân người
Đường
gió cuốn may ngang trời
Đời
lấp lánh đóa hoa thảnh thơi
Nụ quê
hương tình yêu dấu
Lửa
trong time nuôi từng giọt máu
Đường
đất nước tay muôn trùng
Người
ôm lấy trái tim bình minh
Vì dân
ta cần sức sống
Cần
bay cao nòi giống tiên rồng
Đường
thế giới rất bao(a) la
Đường
mọi người đang ngóng chờ
Trên
con đường đầy hoa lá
Đường
anh em mênh mông nỗi nhớ
Đường
nắng sớm với mưa(ư) khuya
Đường
gập ghềnh sẽ xóa nhòa
Bao
tâm hồn xanh như lá
Cùng
hân hoan với quê nhà
Đồng Dao Hòa Bình
Trịnh Công Sơn
Hai
mươi năm nhục nhằn đã qua
Hôm
nay thấy mặt trời rực sáng
Trong
tim người trong tim ta trong tim anh
Trong
tim những ruộng đồng gội nắng
Hai
mươi năm nhục nhằn đã qua
Hôm
nay thấy nụ cười rạng chói
Trên
môi người trên môi ta
trên
môi em trên môi những mẹ già
Đường
ta đi mênh mông phố xá bao người quen
bàn
chân ta thênh thang những nắm tay reo mừng
Về
khắp chốn núi rừng về khắp bao thôn làng
cùng
hát xông đất mới cho trời vui theo với lòng người
Hai
mươi năm hận thù đã qua
hôm
nay thấy mặt người đổi mới
ta yêu
trời ta yêu ta ta yêu em
ta yêu
nắng hòa bình vừa đến
hai
mươi năm hận thù đã qua
Hôm
nay thấy từng giọt nước mắt
Trôi
em đềm trong tim cha trong tim em
trong
tim bé hiền hòa
hai
mươi năm ngục tù tối đen
hôm
nay nắng lạ lùng rọi ấm
trên
da vàng trên da thơm
trên
da em trên da những người việt chờ ngóng
Hai mươi
năm ngục tù sẽ quên
hôm
nay chén rượu nồng mừng uống cho vui mẹ cho vui cha
cho
vui con cho vui những vợ chồng
Đường
Việt nam hôm nay có bước chân tự do
Người
Việt ta hôm nay sống với nhau thật thà
từ
khắp chốn bước về ầm tiếng chân vỡ bờ
Cờ
đứng lên trong gió sóng cờ cao theo với cửa nhà
Hai
mươi năm chờ từng phút giây
Hôm
nay tiếng hòa bình đã thấy
trên
môi người trên môi ta
trên
môi em trên môi những người Việt nghèo khốn
hai
mươi năm chờ đợi đã lâu, nay sức sống tràn về mạch máu
nuôi
tim mẹ nuôi tim cha
Nuôi
tim nhau nuôi đất nước thật giàu
Dòng Đời
Lê Tín Hương
Có
nghe hồn thơ dại
Có
nghe đời phôi phai
Mỗi
khi chiều nắng chùng
Trên
mái tóc nhạt phai
Cuộc
tình nào xa xôi
Ngày
buồn, ngày tiếp nối
Mình
ta trên góc đời
Lắng
nghe tình chia phôi
Cuộc
tình theo chân ta
Nổi
trôi trên sông đời
Những
niềm vui nở hoa
Giọt
nước mắt héo khô
Nụ hoa
tàn theo gió đông
Nụ
cười tàn theo cơn giông
Ngày
vui tàn theo giấc mộng
Dòng
đời là chuỗi hư không
Có
nghe tình u sầu
Có
nghe đời qua mau
Mỗi
khi chiều xóa nhòa
Bóng
dáng thời gian qua
Ngày
buồn theo cơn nắng
Ngày
buồn theo cơn mưa
Ngày
xa từng bước đường
Bước
đi là bước về
Dòng Đời - My Way
Sinatra, Frank
Đời
tôi buồn như dòng sông,
Sầu
như mùa Đông không biết đôi môi cười.
Người
ơi dòng sông ngừng trôi,
Chờ
nghe mùa Đông hát tình khúc xưa.
Tình
ơi đừng theo gió đưa khuất vào chốn xưa,
Như
chưa từng nhớ mong.
Nhớ ai
nhìn khói thuốc bay và làm chiếc lá rơi.
Đời
tôi từng giây phút nổi trôi,
Vùi
trong thời gian mang những cơn u buồn.
Buồn
ơi này ta chào mi,
Đừng
đem biệt ly cất từng bước đi.
Và khi
buồn lên ướt mi,
Thắm
từng nét môi còn mơ gì đến tôi.
Đến
khi nhớ thương ai, buồn tìm bên những phút giây.
Một ngày được mang cánh chim thời gian
Một đời tôi đi khắp nơi dọc ngang.
Và tôi sẽ tới một cánh rừng hoang
Làm quen với lũ bướm vàng ngẩn ngơ.
Nằm mơ dưới nắng chiều lững lờ đưa,
Vời tôi đến chốn xưa.
Đời
qua, đời lững lờ qua,
Tình
cũng mờ xa như lá Thu rơi đầy.
Giờ
đây hàng cây ngày xưa,
Buồn
nghe chiều mưa hát lời tiễn đưa.
Người
ơi mù trong bóng đêm,
Dưới
trời lãng quên, chơi vơi một cánh dơi.
Và
tôi, cùng với đắng cay rồi như khói thuốc bay.
Một ngày được như đám mây Thu,
Một đời tôi xin lãng du từ đây.
Và tôi sẽ trốn vào mãi rừng cây,
Chờ giây phút cuối đến cùng với tôi.
Rồi xin nhắm mắt buông hết đầy vơi,
Buồn theo chiếc lá rơi.
Dòng Lệ Dòng Mưa
Lê Tín Hương
Những
dòng lệ rơi, rơi trong tim sầu
Như
cơn mưa nhiệm mầu, mềm vết thương đau
Dòng
lệ trong ta, hồn đang xót xa
Khóc
tình đã qua, khóc người xa đã xa
Và
dòng lệ rơi cho cơn sầu vơi
Những
dòng lệ rơi, rơi trong tim đầy
Như
cơn mưa ngọt ngào thơm mát hương say
Dòng
lệ trong ta khi tình yêu nở hoa
Khóc
ngày se tóc tơ, khóc tình xanh ước mơ
Và
dòng lệ vui niềm vui một đời
Những
dòng mưa âm thầm chia nỗi phong ba
Những
giọt nước mắt nào rơi xuống tim ta
Cho
tình thêm bao la, cho người nguôi xót xa
Cho
niềm vui nỗi sầu đời này có lúc vơi lúc đầy
Những
dòng lệ rơi, rơi trong tim người
Như
cơn mưa tuyệt vời cho lá xanh tươi
Dòng
lệ trong ta như dòng mưa thiết tha
Cho
từng cơn nắng qua, cho từng cơn bão xa
Và
dòng lệ rơi cần cho cuộc đời
Dòng Máu Lạc Hồng
Lê Quang
Dòng
máu Lạc Hồng, bốn nghìn năm
Dòng
máu đỏ tươi chảy trong tim mình
Nòi
giống Lạc Hồng, giống rồng tiên nguyện ôm bao đời đất mẹ
Nhịp
trống hào hùng, mãi còn vang, bao lớp người đi ra nơi biên thùy
Hình
bóng mẹ già, đứng đợi con, tạc vào sử sách....hào hùng.......
ĐK:
Việt
Nam ơi ! yêu mến ngàn đời
Yêu
lũy tre xanh, có con sông chảy quanh
Nào ta
hát, khúc hát Lạc Hồng, là muôn cánh chim bay rợp biển Đông
Việt
Nam ơi ! Hãy nắm chặt tay, tiến bước đi lên viết thêm trang sử vàng
Nào ta
hát, khúc hát Việt Nam, con cháu rồng tiên
Con
cháu Lạc Hồng, tự hào hai tiếng Việt Nam
Đồng Nội
Trần Minh Phi
[4/4 -
D] Chậm vừa
(Flute
intro & Out .............................................)
Mùa
gió xuân êm đềm ru ngọt nồng bông lúa
Chờ
hết xuân sang hè em rộn ràng chờ mong...
Màu áo
xưa còn hương, và còn thương,
một
mùa đông, quả còn xanh,
trên
đường bụi trắng ớ ơ ờ ...
Một
sớm mai trên đồng mưa lại về hôn lá
Giữa giấc
mơ hoang đường em đã về ngoài mưa...
Người
vẫn đi và đi, tìm tình thương,
tìm
tình yêu, và ngủ say
trên
đồng ruộng cùng cỏ rơm
(Flute
.........)
Chiều
về êm cánh diều
Chiều
về êm gió ngàn
Từng
loài chim sẽ sàng
Đồng
nội ai hát buồn... khi hẹn cùng trái xanh...
Gọi
người vang tiếng đời
Tìm
người qua mấy mùa
Để lại
cây trái lành
Rồi
ngàn sao cuối cùng... rơi chìm vào lãng quên.........
Đồng Quê
Võ Đức Thu
Đồng
quê một màu xanh in cánh biếc
Dìu
dịu nghiêng cơn gió hiu hắt từ từ đưa đến nhè nhẹ ru ru duyên
Hoàng
hôn trên đồi vắng sương chiều xuống
Mờ mờ
xa bao phủ trên cánh đồng bát ngát
dưới
trời thanh thanh bao la
Cảnh
vật êm đềm hồn thiên nhiên của nước non
Bóng
cây la đà đồng lúa chín vàng vànt tươi
Tiếng
tiêu mục đồng xa văng vẳng lùa theo gió
Từng
áng mây hồng lờ lững trôi trên cô thôn
Dòng Sông Ai Đã Đặt Tên
Trần Hữu Pháp
Dòng
sông ai đã đặt tên
Ðể
người đi nhớ Huế không quên
Xa con
sông mang theo nỗi nhớ
Người
ở lại tháng năm đợi chờ
Mùa
Thu trăng lên trên bến Phú Văn Lâu
Xưa ai
ngồi ai câu ai sầu mà ai thảm
Ai
thương ai cảm ai nhớ ai trông
Để
người đi nhớ, nhớ mãi một dòng sông
Dòng
sông hôm nay in bóng sao bay
Cho ai
về mê say câu hò còn vang vọng
Ai mơ
ai mọng ai đợi ai chờ
Mà
dòng sông hát, hát mãi một nguồn thơ
Dòng
sông ai đã đặt tên
Là
dòng sông Hương nước êm trôi lững lờ
Dòng
sông ai đã đặt tên
Ðể
người đi… nhớ, nhớ mãi không quên
Dòng Sông Đứng Lại
Phạm Anh Dũng
Thơ:
Trần Mộng Tú : Cả Một Dòng Sông Đứng Lại Chờ
andante
3/4
Tôi xa
người nắng buồn trên vai
Môi
tôi còn mùi thuốc thơm mời
Người
xa tôi một dòng sông trắng
Dẫy
núi bên kia có ngậm ngùi?
Tôi xa
người hàng cây bâng khuâng
Nước
dâng lên chiều xuống muôn trùng
Người
xa tôi có còn đứng ngóng
Một
cánh chim bay ở cuối trời
Tôi xa
người như xa cơn mưa
Mái
tóc tôi còn ướt đêm nay
Nhớ
tôi người còn châm điếu thuốc?
Nhớ
tôi người có đi trong mưa?
Người
xa tôi gió cũng lặng thinh
Cho
tôi rung nỗi nhớ quanh mình
Người
đi như suối qua rừng vắng
Cả một
dòng sông đứng lại chờ
Dòng Sông Hoài Niệm
Phạm Quang Tuấn
Giòng
sông nhỏ rạt rào chảy xuôi
Người
yêu ơi nay đã xa rồi
Cồn đá
buồn ngỡ ngàng chờ đợi
Dấu
chân xưa hờ hững bên trời
Làn
môi hồng
Bàn
tay mềm
Ánh
mắt xanh
Ôi chỉ
là ảo vọng
Thôi
giã từ dĩ vãng đam mê
Giã từ
dĩ vãng đam mê
Giã từ
dĩ vãng đam mê
Ôi còn
gì tháng ngày mòn mỏi
Đồi
chiêm bao nỗi nhớ không nguôi
Mùa
thu nao mình tôi hoài niệm
Nghe
tủi hờn những giấc cô miên
Mầu
mắt biếc
Giọng
ai cười
Làn
môi thắm
Nụ hôn
dài
Chiều
hoang mây trôi
Tình
dâng lên khơi
Sầu
buông chơi vơi
Hồn
miên man thầm nhắc tên người
Giòng
sông nhỏ rạt rào chảy xuôi
Người
yêu ơi nay đã xa rồi
Cồn đá
buồn ngỡ ngàng chờ đợi
Dấu
chân xưa hờ hững bên trời
Dòng
nước vẫn miệt mài chảy xuôi
Bờ cát
mòn dấu gót chân ai
Sương
giăng mờ nhạt nhoà bao kỷ niệm
Rồi
muôn đời thương nhớ em thôi
Giòng
sông mãi rạt rào chảy xuôi
Ngày
tháng dài đếm bước đơn côi
Mỗi lá
rơi một muà thu hoài niệm
Em có
còn nhớ đến tên tôi ?
Dòng Sông Không Trở Lại
Bảo Phúc
16
Beat Pop[4/4 - Em]
Có
những dòng sông không trở về đâu
Quá
khứ trào dâng từ nơi xa vắng
Có
những chiều vàng, chếnh choáng bè bạn
Ký ức
tuổi thơ, êm đềm mộng mơ
Có
những dòng sông chảy ngược vào tôi
Thấp
thoáng làn hương gợi bao nhung nhớ
Đếm
những chiều vàng, sóng sánh dịu dàng
Nhớ
mối tình thơ, đâu rồi mộng mơ
Sông
vẫn trôi, cứ trôi dù thương nhớ
Sông
khóc ai, nhớ ai dòng trôi mãi
Anh
vẫn nghe tiếng em
Từ khi
vắng nhau thiếu nhau
Còn
nguyên nhung nhớ, còn nguyên nhung nhớ
Trong
giấc mơ khát khao còn thương nhớ
Trong
nỗi đau mất nhau còn đau mãi
Ta
vắng nhau thiếu nhau
Còn
nguyên nhớ nhung thiết tha
Hỡi
dòng sông không trở về sao !?
Dòng Sông Kỷ Niệm
Trúc Hồ
1. Nhớ
một ngày
Ta
cùng nắm tay
Trên
đường dài đầy hàng lá me xanh.
Nhớ
một ngày
Ta
biết yêu,
Và
ngày ta đã yêu, giờ này ôi đâu còn.
Chỉ
còn lại dĩ vãng xưa nhẹ nhàng
Vết
mây bay, người tình ơi có nhớ ?
ĐK:
Tình
như lá mùa thu
Bay
khắp trời chiều, tình yêu đến
Và
mang bao nỗi buồn phiền.
Kỷ
niệm đó người ơi xin nhớ ngàn đời
Này
anh hỡi, rằng em chỉ yêu mãi anh thôi.
2. Chỉ
còn lại dĩ vãng xưa nhẹ nhàng
Vết
mây bay, người tình ơi có nhớ.
(trở
lại ĐK)
Giòng
sông cũ ngày xưa em có đợi chờ
Mùa
mưa đến, ngồi đây em hát một mình.
Kỷ
niệm đó người ơi xin nhớ ngàn đời
Này
anh hỡi, rằng em chỉ yêu mãi anh thôi !
Dòng Sông Lơ Đãng
Việt Anh
Từng
ngón tay khép như nụ hoa trắng
Bỏ lại
hàng cây ngơ ngác sau lưng
Và nỗi
đau rơi trong lòng đêm vắng
Nỗi
đau ta nhận riêng mình
ĐK:
Ở chốn
nào dòng sông đã hòa cùng đại dương
Cạn
bến bờ chiều nay thẫn thờ nhìn hoàng hôn
Rồi
chúng ta sẽ đôi lần nuối tiếc
Để một
dòng sông lơ đãng trôi qua
Một
sớm kia xuôi theo dòng em đến
Cớ sao
anh chẳng đứng chờ
Rồi
sớm mai sẽ không còn vết dấu
Một bờ
phù sa quên bước chân qua
Chỉ có
mưa bâng khuâng về trong mắt
Khóc
đi cho thỏa dỗi hờn
(ĐK)
Một
sớm kia xuôi theo dòng em đến
Cớ sao
anh chẳng đứng chờ.
Dòng Sông Mùa Đông
Hoài An
Hỡi
dòng sông xưa còn đó. Có về bình yên một chốn xa xăm
Mơ
rằng ai chưa hững hờ. Cho dòng sông một mùa xuân bất ngờ
Em đã
qua dòng sông, dòng sông buồn một chiều cuối đông
Em
bước theo mùa xuân, nào nhớ ai tình đầu chưa phai
Em giờ
đây sao quá xa nỗi nhớ
Em giờ
đây tay trong tay nơi ấy, Anh giờ đây lang thang trên dòng sông yêu
thương
thuở nào.
Phai
vết son tình yêu, màu môi hồng một thời nhớ mong
Phai
lối đi cùng nhau, còn mỗi anh lạnh bước ngày sau...
Chân
trời mênh mông con sông uốc khúc...
Như
tình đôi ta lao đao mấy lúc.
Chân
tình anh trao theo dònng sông nao vào đại dương
Hỡi
dòng sông xưa còn đó. Mắt buồn nôn nao ngày tháng bên nhau...
Nghe
tình anh đang dâng trào. Thôi đành chào nhau mai sau
Hỡi
dòng sông xưa còn đó. Hát lời tình yêu là giấc chiêm bao
Thôi
người ơi xa nhau rồi. Thôi lời tình yêu chỉ nói đầu môi.
HỡI
dòng sông xưa còn đó. Có về bình yên một chốn xa xăm
Mơ
rằng ai chưa hững hờ. Cho dòng sông một mùa xuân bất ngờ
Dòng Sông Mùa Thu
Trần Tiến
Ai
cũng có một dòng sông vắng xa
Trong
nỗi nhớ trong kỷ niệm đã qua
Tôi
cũng có riêng tôi dòng sông
Bao mơ
ước bên dòng sông ấu thơ
Bao
cay đắng vui buồn bên bến sông
Còn
lại đây nét nhớ mênh mông
Dòng
sông trôi... dòng sông lại về
Tuổi
thơ trôi qua mãi mãi trôi qua
Ôi
người bạn tuổi thơ tóc đã phai màu
Dòng
sông trôi... dòng sông trở lại
Bạn bè
ta ai đã chia xa
Như
một vòng hoa trôi đến bến vô cùng
2.
Ai
cũng có một mùa thu vắng xa
Trong
nỗi nhớ trong kỷ niệm thiết tha
Tôi
cũng có riêng tôi mùa thu
Thu
xao xuyến trong bàn tay ấm êm
Thu
lưu luyến nói cười mỗi sớm mai
Rồi
chia tay nhẹ như gió heo may
Mùa
thu đi, mùa thu lại về
Tình
yêu đi qua mãi mãi đi qua
Ôi gặp
người tình xưa sao thấy xa vời
Mùa
thu đi, mùa thu trở lại
Tình
yêu đi qua mãi mãi chia lìa
Bạn
tình ôi! nhớ mãi bến sông này
Nhớ
mái chèo khua nước đêm trăng lên
Nhớ
con thuyền êm ái ta yêu em
Dòng
sông mang mùa thu về đâu?
Tuổi
thơ tôi... Tình yêu của tôi
Dòng
sông mang mùa thu về đâu?
Dòng Sông Sao
Bằng Kiều
Ðêm
nay mình anh trông lên trời sao nhớ em
Sao
rơi đầy sông long lanh tựa như mắt em
Sông
ơi đừng trôi xin hãy ở đây với tôi
Cho
tôi chìm trong long lanh ngàn sao dịu êm
Ðêm
nay mình anh trông lên trời sao nhớ em
Sao
rơi đầy sông long lanh tựa như mắt em
Sông
ơi đừng trôi xin hãy ở đây với tôi
Cho
tôi chìm trong long lanh ngàn sao dịu êm
Nhớ em
anh thầm ước ao bao điều
Sông
ơi! Xin đừng cuốn đi trời sao
Sớm
mai khi ngập sáng ánh bình minh
Vẫn
còn vấn vương lời yêu mãi
Nhớ em
anh thầm ước ao bao điều
Sông
ơi! Xin đừng cuốn đi, cuốn đi trời sao
Sớm
mai khi bừng sáng ánh bình minh
Vẫn
còn vấn vương lời em nói
Dòng Sông Thái Bình (Shenandoah)
Ngoại Quốc (Hoa Kỳ)
(dân
ca Hoa Kỳ)
Ô
Shenando - Ta khao khát nghe tiếng mi
Từ xa
xôi, tiếng nước cuộn ầm ì
Ô
Shenando - Ta khao khát nghe tiếng mi
Ta sắp
băng qua dòng sông rộng Missouri
xxx
Bảy
năm rồi, Ta xa mi
Vắng
nghe sông nước cuộn ầm ì
Ô
Shenando - Ta khao khát thấy mi
Ta sắp
băng qua dòng sông rộng Missouri
xxx
Ô
Shenando - Ta chẳng thể nào quên sông nước vỗ
Trong
mơ, Ta còn nhớ nước trong veo mơ hồ
Ô
Shenando - Ta còn nhớ hoài tiếng nước đổ
Shenando,
Shenando, Shenando, ô Shenando !
__________________________________________
*Shenandoah:
có nghiã là con sông thái bình,
tiếng
của người thổ dân Mỹ Da Đỏ
SHENANDOAH
(American
Folks)
O
Shenando - I long to hear you,
Away,
you rolling river
O
Shenando, I long to hear you
Away,
we're bound away across the wide Missouri
.............................
It's
seven years since I have seen you
to
hear your rolling river
O
Shenando - I long to see you
Away,
we're bound away across the wide Missouri
.............................
O
Shenando - I'll not forget you
Íll
dream of your clear waters
O
Shenando - you're in my memory
..............................
Shenando,
Shenando, Shenando, O Shenando !!!
Dòng Sông Thiếu Nữ
(chưa biết)
Mùa
xuân ơi chưa đến
Vậy mà
cuộc tình nào làm má em thêm hồng
Mùa
đông ơi chưa qua sao tóc em bồng
Hỡi em
dòng sông trong mắt anh
Rồi
mùa thu thay lá
Chuyện
tình ngày nào giờ cách chia đôi đường
Nhìn
em ưu tư như cánh hoa gầy
Hỡi em
mùa hạ mang nỗi đau
Dòng
sông tình ái ...
Gọi
thuyền về bờ cô đơn
Một
mình chờ hình bóng xưa
Nước
mắt em tôi như mưa buồn
Để
những cơn đau mau phai nhoà
Cố
quên .. cố quên ...
Dòng
sông tình ái
Ngập
tràn niềm thương đau
Lạnh
lùng người tìm dấu thời gian
Dĩ
vãng đi theo đôi chân người
Tóc
ướt môi khô theo ngày tháng
Hãy
quên .. hãy quên .. giấc mơ thuở nào
Giờ
đây dòng sông khóc ...
Dòng Sông Thời Gian
Hoài An
Em đã
qua dòng sông
Dòng
sông buồn một chiều cuối đông
Em
bước theo mùa xuân
Còn
nhớ ai tình đầu chưa phai
Em giờ
đây sao xa quá nỗi nhớ ơ hờ
Em giờ
đây tay trong tay nơi ấy
Anh
giờ đây lang thang
Trên
dòng sông yêu thương thuở nao
Phai
vết son tình yêu
Màu
môi hồng một thời nhớ mong
Phai
lối đi cùng nhau
Còn
mỗi anh lạnh bước ngày sau
Chân
trời mênh mông con sông uốn khúc ơ hờ
Như
tình đôi ta lao đao mấy lúc
Chân
tình anh trao
Theo
dòng sông nào vào đại dương
Điệp
khúc:
Hỡi
dòng sông xưa còn đó
Mắt
buồn nôn nao ngày tháng bên nhau
Nghe
tình anh đang dâng trào
Thôi
đành chào nhau mai sau
Hỡi
dòng sông xưa còn đó
Hát
lời tình yêu là giấc chiêm bao
Thôi
người ơi xa nhau rồi
Thôi
lời tình yêu chỉ nói đầu môi
Hỡi
dòng sông xưa còn đó
Có về
bình yên một chốn xa xăm
Mơ
rằng ai chưa hững hờ
Cho
dòng sông một mùa xuân bất ngờ
Dòng Sông Thời Gian
Lê Quang
Vượt
đường dài
Về
chốn cũ ân tình vẫn còn thuở nào
Bóng
người giờ mờ khuất nơi chân trời
Mình
một mình
Nguôi
ngoai thầm nhớ về một người
Nhìn
theo cơn gió mãi trôi
Điệp
khúc:
Hình
bóng xưa
Từng
đêm về trong giấc mơ
Lạc
loài nơi nào đây
Vòng
tay vẫn nghe bên đời băng giá
Ngày
đã qua tình ta giờ xa mãi xa
Người
yêu ơi
Hãy về
bên anh
Lòng
còn buồn
Chờ dĩ
vãng quay về khát khao yêu thương
Tháng
ngày một người ngóng trông nơi đây
Giọt
lệ buồn
Em nơi
đâu khóc hoài một mình
Đừng
chờ nhau nhé hỡi em
Điệp
khúc:
Người
đã đi
Về bên
dòng sông lãng quên
Đợi
chờ chi tình xưa
Giờ
quên hãy đưa nhau về quá khứ
Tình
đã xa
Mình
anh ngồi ôm giấc mơ
Ngàn
năm qua
Hãy về
bên anh
Dòng Sông Tìm Lại
Hoàng Việt Khanh
Chúa sẽ
quay trở về
Quên
cây thập tự giá
Phật
sẽ quên lời thề
Bên
dòng A Nô Ma
Tôi sẽ
quay trở về
Với
cội nguồn hoang sơ
Dòng
sông quên huyền thoại
Nên về
với âm u
Em đến
bên cuộc đời
Đi tìm
gì mai sau?
Tôi
đến em một sáng
Không
còn thấy nụ cười
Bởi vì
em quên tôi
Quên
dòng sông tuổi nhỏ
Bởi vì
em đi qua
Qua
vùng đất mịt mờ
Bởi vì
em
Không
còn thương nhớ
Rồi
một hôm
Tôi
xót xa đời mình
Chắp
tay lặng yên
Lắng
nghe dòng sông
Dòng Sông Tĩnh Lặng
Ngoại Quốc (Hoa Kỳ)
Dòng
sông yên vui,
tĩnh
lăng êm trôi,
nhẹ
qua suối đồi.
Uốn
khúc quanh co,
xuyên
rừng xanh ngát,
rồi
qua nương đồi.
Qua
thung lũng hồng,
đồng
cỏ non tĩnh mặc, tinh khôi,
thảnh
thơi, tự tại.
Dòng
sông yên vui,
tĩnh
lặng êm trôi,
nhẹ
qua cuộc đời.
Dòng
sông yên vui,
tĩnh
lặng êm trôi,
cuốn
hút cuối trời !
Dòng Sông và Tình Tôi
Hoàng Việt Khanh
Một
dòng sông
Cho
tôi nhớ hoài tuổi thơ
Một
tình yêu
Cho
tôi biết buồn và nhớ
Một
dòng sông còn sóng ru bờ
Mà
tình tôi hờ hững quá người ơi
Một
dòng sông
Cho
tôi thấy đời là thơ
Một tình
yêu
Cho
tôi khóc thầm lặng lẽ
Một
dòng sông còn nắng bên trời
Mà tim
tôi thôi còn ấm người ơi
Tình
tôi là những dòng sông đi hoang, ơi người
Tình
tôi là những rong rêu ngủ quên bên sông vắng
Tình
tôi là chiếc thuyền trôi lênh đênh không bờ
Tình
tôi sao nhỏ bé không như dòng sông
Ơi
người ơi
Dòng Sông Vĩnh Biệt
Phạm Anh Dũng
andante
4/4
Thời
gian tựa cánh chim bay
Cuộc
tình ta rồi sẽ như mây
Tình
xa theo gió như tơ
Và tìm
đâu cho thấy cung đàn mộng mơ ?
Bên
sông anh nghe những lời oán than
Trôi theo
cung Thương bóng người dần tan
Chiều
vắng, chiều phủ dòng sông mầu tang
Chiều
gió, chiều lạnh lan trắng tâm hồn
Dòng
sông lặng lẽ trôi đi
Trời
vào đêm rủ xuống phân ly
Tìm
đâu giọng hát năm xưa ?
Còn
lại đây chỉ có anh và trăng sao
Dòng Sông Xanh - (Le Beau Danube Bleu)
Strauss, Johann
Một
dòng xanh xanh, một dòng tràn mông mênh
Một
dòng nồng ý biếc, một dòng sầu mấy kiếp
Một
dòng trời xao xuyến, một dòng tình thương mến
Một
dòng còn quyến luyến, một dòng nhớ
Quay
về miền đời lúc mơ huyền
(HẾT ở
đây)
Ánh
dương lên xôn xao, hai ven bờ sông sâu
Cười
ròn tiếng người, đẹp lòng sớm mai.
Những
cô em tươi môi ngồi giặt yếm yên vui
Thả ý
thắm theo người chở gió về xuôi.
Hát
vang lên cho vui, cô nàng ngồi bên tôi
Đời là
khúc nhạc, đời là tiếng thơ
Nước
sông reo như ru cuồn cuộn sóng trôi xa
Là
tiếng hát mơ hồ mời đón lòng ta.
Sông
về sông dào dạt ý
Hát
tang bồng theo tầu mà đi
Ai
giang hồ sau ngàn hải lý
Lỡ
tình duyên nơi đâu đó ghé qua kinh kỳ.
Ôi,
mắt em hoe như mây chiều rơi, rơi vàng lòng đời.
Ôi,
mắt em xanh như đêm dài, để người quên kiếp mai.
Sông
về, sông cười ròn tiếng
Yêu
mối tình bên bờ Thành VIENNE.
Đôi
giang hồ quay về bờ bến
Ngỡ
mình vui trong ánh sáng muôn sao Thiên Đàng.
Ngày
ấy, có tiếng ai khoan hò thuyền về.
Ngày
ấy, có dáng em soi dòng chiều hè.
Ngày
ấy, có tiếng ta hát gọi tình về
Nước
sông miên man trôi đi.
Ngày
ấy, lúc đến với em một lời thề.
Ngày
ấy, lúc nói với em một chuyện gì.
Ngày
ấy, lúc vui cuộc sống nhịp tràn trề
Nước
sông miên man trôi đi.
. . .
. .
A á a
a a a a a a a ! Em ơi ! Em ơi ! Yêu đi !
A á a
a a a a a a a ! Có sóng nước trên sông ghi.
A á a
a a a a a a a ! Em ơi ! Em ơi ! Ra đi !
A á a
a a a a a a a ! Nước cũ đón đưa về...
Người
hỡi ! Ánh trăng rụng không tới nước.
Vì đêm
rét mướt, dòng sông lắng câm.
Người
hỡi ! Giúp nhau mở đôi mắt ướt
Ngắm
cầu nhớ sông im cúi gầm.
Đi về
đâu ? Đi về đâu ?
Nước
lặng khô cứng đờ.
Màn
tang buông tuyết phủ.
Người
ơi ! Đi về đâu ?
Kiếp
tù đầy nước giá
Xót
thương cho cây khô nghèo.
Rồi
đàn chim xanh từ trời thanh về vờn quanh.
Gió
Đông chết ngoài sông mới, mùa Xuân tới.
Ai mơ
hồ ngủ kỹ, mau ra đời.
Bông
hoa đầu rụng rơi trên sông xanh lơ.
Đi !
Ta đi, cùng đi theo sông, vờn sóng nước biếc.
Theo
nhịp sóng vui tưng bừng.
Sông
vi vu ù u... vui nghe tầu hú... u hú.
Sẽ đưa
ta đi nơi xa mờ
Cùng
đi, vào Thương với Nhớ.
(trở
lên đầu để HẾT)
Dòng Sông Yêu Thương
(chưa biết)
Đêm
chìm đắm ánh trăng mơ hồ
Sông
trầm lắng u hoài nằm đôi bờ
Dòng
sông nước cuốn trôi đi
Mùa
trăng cũ hoen mi
Lòng
sao vẫn chưa phai biệt ly
Em lặng
đứng bên sông bao lần
Nghe
lời gió ru tình buồn não nùng
Ngày
vui ấy qua nhanh
Tựa
sương khói mong manh
Thì
anh hỡi đau thương này cũng đành
Sóng
vỗ về, tình nương náu cơn mê
Dòng
sông mong chờ, tình thôi ao ước thề
Từng
đêm tối hoang mang
Bao
niềm nhớ kêu khan
Tình
còn mãi theo dòng sông về khuất ngàn
Sương
đọng xuống dấu chân thẫn thờ
Mây
còn cuốn trôi từng ngày ngóng chờ
Tình
đã quá long đong
Dòng
sông vẫn thương mong
Hẹn
nhau nhé .... anh ơi tận cuối dòng .
Dòng Suối Trăm Năm
Trần Duy Đức
Chẻ
đôi dòng sông núi đêm bừng mặt
Mơ
quấn khăn vào sâu ấu thơ
Chẻ
đôi thân thế mù tăm tích
Ta
nghĩa trang nào chôn cất cho nhau
Chẻ
đôi tâm thức canh mương cạn
Hương
tóc tuy trầm vai thất tung
Tưởng
ai oán khoác vừa quay gót
Xương
thịt đời sau máu rất buồn
Biển
chưa chôn kín mầm ung độc
Người
đã chia triền dựng vách ngăn
Rừng
thu quen trái khổ bi lụy
Rơi
thấu đời sau lọn tóc người
Chẻ
đôi con gió cây ly biệt
Tiếng
chân thương cùng mỗi tháng năm
Phạt
ngang ký ức rừng thao thức
Dòng
suối trăm năm bỗng mọc nguồn
Khi
đôi bàn tay không còn trong đôi bàn tay
Đồng xanh
Ngoại Quốc (English)
(Green
Fields)
Đồng
xanh là chốn đây
thiên
đàng cỏ cây
là nơi
bầy thú hoang
đang
vui đùa trong nắng say
đây
những bờ suối vắng
im
phơi mình bên lùm cây
đây
những giòng nước mát
khẽ
vươn tay về thung lũng
và
những đôi nhân tình
đang
thả hồn dưới mây chiều
Đồng
xanh giờ vắng tênh
dưới
trời lãng quên
còn
đâu bầy thú hoang
đang
vui đùa trong nắng êm
đâu
những bờ suối vắng
im
phơi mình bên lùm cây
đâu
những giòng nước mát
khẽ
vươn tay về thung lũng
và
những đôi nhân tình xưa
đã lìa
cách xa rồi
Ta yêu
đồng xanh
như đã
yêu thương con người
ta
thương đôi tình nhân kia
như
gió thương yêu mây trời
nhưng
sao giờ đây
chẳng
thấy ai chung quanh ta
đất
trời như bãi tha ma
trên
đồng hoang cỏ cháy
Và giờ ta còn đứng đây
giữa vùng hắt hiu
trời không một chút mây
đã khô cằn như đáy tim
sao ta còn đứng mãi
như người tình mong đợi ai
sao ta còn đứng mãi
để nghe tâm hồn tê tái
và đã bao năm rồi
ta đứng chờ
giữa cánh đồng
Đốt Lá Trên Sân
Phạm Duy
Nếu bé
yêu anh, anh mời đến ở
Dưới
mái thô sơ, nơi vườn xanh cỏ
Ngày
thì chia nhau sách đọc, mới cũ
Để
chiều còn ra tưới vườn, quét lá
Quét
lá trên sân, vun thành đống nhỏ
Bé sẽ
cho anh cái quyền nhóm lửa
Mặt
trời đã tan, giữa chiều êm gió
Một
ngày ra đi với một chiều mơ.
ĐIỆP
KHÚC
Khói,
khói lên nhỏ nhoi
Khói
lên nhẹ hơi, khói lên lả lơi
Khói,
khói lên đầy vơi
Khói
lên tả tơi, khói lên mù khơi
Khói,
khói lên đẹp ngời.
Bé có
biết không khói mờ sắc huẹ
Khói
trắng khơi lên kỷ niẹm êm nhẹ
Ngày
nào xa xôi, cũng nhỏ như bé
Ngày
còn me. cha, những chiều đốt lá
Khói
nhắc cho anh những ngày vui khoẻ
Bóng
dáng quê hương, những chàng trai trẻ
Hình
ảnh quay tơ, cánh đồng thơm lúa
Nhạc hành
quân xa, trên nẻo đường ta.
(ĐIỆP
KHÚC)
Đốt lá
trên sân, nhớ từng đóm lửa
Bến
nước đêm xưa, chuyến đò neo ngủ
Một
bài dân ca ấm lòng quê cũ
Ngọt
ngào lời ru, mối tình ngàn xưa
Đốt lá
trên sân, khói mờ cay toả
Nước
mắt rưng rưng, anh nhiều mắc cở
Ngọn
lửa làm anh mắt mờ thương nhớ
Chỉ
làm cHồ em má hồng đẹp thêm.
(ĐIỆP
KHÚC)
Dreaming My Love
Ngoại quốc
Vẫn
biết có lúc yêu nhưng người chẳng nói ra
Dream..
dream.. dreaming my love
Đã
thấy chắc trách sao em chẳng hờn dối anh
Dream...
d ream d reaming my love
Em là
cô gái luôn đi tìm tình yêu
Nhưng
em nay xin chỉ yêu anh
Mong
người yêu sẽ không bao giờ đổi thay
Cho
con tim em vẫn luôn tin
Đời sẽ
mãi trôi thật êm đềm như bao giấc mơ
Mà anh
cứ như chẳng biết
Này
người nói ra đi làm sao, cứ như không hề yêu
Dù em
biết anh luôn luôn cần tới em
Nhiều
khi đêm mơ thấy anh như đi lại thật gần bên em
Bao
nhiêu câu nói yêu đương anh chợt thì thầm bên tai
Cạn
lời nào cho vừa, thật lòng chẳng dối lừa
Và
tình yêu anh trao em khát khao...
Dư Âm
Nguyễn Văn Tý
Đêm
qua mơ dáng em đang ôm đàn dìu muôn tiếng tơ
Không
gian trầm lắng như âu yếm ru ai trong giấc mơ
Mái
tóc nhẹ rung, trăng vờn làn gió
Yêu ai
anh nắn cung đàn đầy vơi đôi mắt xa vời
Anh
yêu tiếng hát êm như lời nguyền đẹp bao ước mơ
Anh
như lầu vắng em như ánh trăng reo muôn ý thơ
Muốn
nói cùng em đôi lời trìu mến....
Tim
anh băng giá đang nhại ngùng câu năm tháng mong chờ
Hẹn em từ muôn kiếp trước
Nhớ em mấy thuở bạc đầu
Anh đã âu sầu vì đường tơ vương vấn
Em để cung đàn đưa anh về đâu ?
Dư âm
tiếng hát reo lên trong lòng anh bao nhớ nhung
Đê mê
lòng nhớ đêm qua giấc mơ môi em hé rung
Anh
muốn thành mây nương nhờ làn gió
Đưa
anh tới cõi mơ hồ nào đây muôn kiếp bên nàng.
Dư Âm Lời Thề Xưa
Ngoại Quốc
Sáng
nay tự dưng,
trời
đang nắng mưa cớ sao chợt rơi
Từng
chiếc lá vàng rơi
Niềm
bâng khuâng tình nghe chơi vơi
Nhớ
anh đầy vơi
Còn xa
cách đến bao lâu người ơi!
Biết
bao giờ gần nhau
Để
tình hồng mãi muôn đời.
CHORUS:
Ngày
xưa ta mãi cùng thề cho dẫu
Đời
còn nguy khó, loài người gian dối
Tình
ta sẽ mãi một lòng son sắt
Lời
thề xưa muôn kiếp không phai
hơ
hơ........Bao mùa Thu
Lời
thề đó tan theo mây mù khơi
Dấu
yêu xưa tàn rồi. Tình còn lại mãi dư âm
Dư Âm Mùa Giáng Sinh
Ngân Giang
Bài
hát đêm đông chợt lòng tôi nhớ người
Tà áo
Noel thướt tha trong chiều nào
Dập
dìu trên đường đi lễ
Lấp
lánh sao đêm tuyệt vời
Đẹp
thay ôi mùa sao sáng
Từ
khắp muôn phương lòng thành đang hướng
về
Mừng
Chúa ngôi hai giáng sinh trên trời cao
Nguyện
cầu yên bình nhân thế
Giữ
vững tin yêu trọn đời
Bài
thánh ca ngọt đầu môi
Quê
hương chinh chiến đã lâu rồi
Người
ngoài biên cương vẫn miệt mài đi
Mấy
mùa Giáng sinh niềm nhớ bâng khuâng tìm về
Hòa
theo khúc nhạc mừng Chúa sinh ra đời
Và
cũng đêm nay một người ôm kỷ niệm
Ngồi
đếm sao đêm chép cho xuôi vần thơ
Gởi về
cho người biên giới
Chiến
đấu xông pha địa đầu
Một dư
âm mùa Giáng Sinh
Dư Âm Mùa Hạ
(chưa biết)
Mỗi
mùa Hè về thiếu bóng người mình yêu
Mỗi
mùa Hè lại thấy nhớ thương em nhiều
Người
em gái có giọng hát như một vầng thơ
Tình
đắm đuối bên cuộc đời tôi biết thuở nào nguôi
Mười
mấy năm qua tình vẫn không nhòa.
Có một
người ngồi ngắm cánh Phượng đỏ thắm
Có một
người lặng lẽ sống trong âm thầm
Thời
gian ơi có hàn gắn những ngày biệt ly
Nụ hôn
ấm bên tình si khiến mà làm chi
Người
đã ra đi còn nói năng gì.
ĐK:
Những
buổi chiều nhạt nắng
Tiếng
ve rền sầu lắng
Như
nức nở bài hát ghi đoạn buồn
Ngày
tháng đong đưa buồn nhớ xác xơ
Biết
ai tâm sự ngoài ta với mình.
Mỗi
mùa Hè rồi qua xác Phượng tả tơi
Mỗi
mùa Hè gợi nhớ giấc mơ trong đời
Ngày
xưa đó kỷ niệm đó vô vàn tình thương
Dù
ngăn cách bên Đại Dương mỗi người một phương
Còn
giữ trong tim giọt nước mắt buồn
Dù anh nghèo
(chưa biết)
Năm
xưa, năm xưa có chàng nho sinh thường hay về,
ghé
lại thăm cô hàng trẻ tươi.
Nàng
người đẹp như tiên,
tóc
mây đen huyền che bờ vai mướt.
Ba bà,
bà khen má lún đồng tiền,
mắt
biếc đưa duyên, gái trai ưng ý xứng lứa vừa đôi.
Lời
thề son sắt sống chết thủy chung một
lòng.
Nhưng
mơ ước không cho kết thành nụ tình,
gieo
giông bão chơi vơi những chùm hoa xinh
Thắm
thiết bao nhiêu, gắn bó bao nhiêu
Khi xa
nhau rồi tình thôi tiêu điều.
Nào
ngờ tình nồng thắm bỗng đâu chia lìa,
Nàng
còn lại niềm đau, niềm đau tái tê.
Nào
ngờ tình nồng thắm bỗng đâu chia lìa,
Nàng
còn lại niềm đau, niềm đau tái tê.
Rồi
một chiều gió, rồi một chiều mưa,
Nàng
buồn tình bỏ đi rất xa.
Năm
tháng trôi qua, cũng chàng trai hôm nào quay về,
Người,
người đời thương tâm báo tin cô nàng âm thầm ra đi.
Em bỏ
đi đâu, chẳng lẽ tình buồn đến thế hay sao?
Gió
ơi, trăng hỡi, nối tiếc đầy vơi,
Giờ
làm sao biết dấu vết em đâu đi tìm?
Dù Anh Nghèo 2
Mạnh Quỳnh
Em đến
thăm tôi dù không đón mời
Vì tôi
quá nghèo đâu dám hở môi
Căn
gác không tên nằm trong phố nhỏ
Gập
ghềnh qua lối quanh co
Vào
đây kiếp sống đơn sơ.
Khi đã
yêu nhau nào mơ ước nhiều
Dù anh
có nghèo yêu vẫn còn yêu
Lưu
luyến bên nhau đẹp thay buổi đầu
Dù
ngày mai có ra sao
Miễn
mình mãi được gần nhau.
Em hỡi
em ơi tiền đâu đám cưới bây giờ
Mà em
nhắc đến thêm buồn...
Thôi
nhé đi anh Cha Mẹ em nào khó
Chỉ
cần anh đến mà thưa...
Hai
đứa yêu nhau chụm hai mái đầu
Lòng
như bảo lòng không muốn rời nhau
Câu ái
ân xin ngợi ca suốt đời
Giàu
nghèo ta vẫn chung đôi
Miễn
đừng có phụ lòng nhau...
--0o0--
-
Nhung à... hai đứa mình thương nhau cũng đã lâu rồi. Nhưng mà anh nghèo quá.
Anh không có đủ tiền để cưới em. Anh sợ một ngày nào đó chắc anh mất em quá.
- Hỏng
sao đâu, giàu nghèo đối dới em hỏng có thành dzấn đề. Miễn là anh tới thưa dzới
Ba Má em là đủ rồi. Ba Má em hỏng có khó đâu.
-
Nhưng mà...
Dù Cho Hoa Tàn Úa
Ngoại Quốc
Có
những chiếc lá Thu nhẹ bay mộng sao vẫn đầy
Ngoài
kia ngàn con bướm du dương trên hoa hồng thắm
Dưới
ánh nắng cánh chim lượn quanh cuộc đời sao hữu tình
Vòng
tay này âu yếm bên anh hạnh phúc em khát khao.
Hãy cứ
đến với em tình ơi đừng nên ngỡ ngàng
Tình
yêu là câu hát say mê trên môi rực rỡ
Hãy
cất tiếng hát cho tình ta đẹp như tiếng đàn
Nguyện
muôn đời ta mãi bên nhau dù thế gian đổi thay.
ĐK:
Trên
bờ vai say đắm em mãi yêu anh cho dù hoa úa tàn
Yêu
dấu ơi xin chớ xa em đời như bể dâu
Đêm
trăng mọc vườn sau ngàn ông sao sáng về soi mái lầu
Hãy
giữ mãi tiếng yêu muôn đời xin đừng nhạt phai.
Có
những chiếc lá Thu nhẹ rơi tình này em vẫn đợi
Rừng
xưa hoàng hôn xuống bơ vơ câu thương yêu một thưở
Hãy cứ
đến với em người ơi đừng nên dối lòng
Tình
yêu này em sẽ dâng anh mộng ước luôn thắm xanh.
Tình
yêu này em sẽ dâng anh mộng ước luôn thắm xanh
Tình
yêu này em sẽ dâng anh và mãi luôn thắm xanh... !!!
Dù Có Là Người Tình
Minh Thuận
Hờn vì
yêu đương thoáng trong tim như là cơn gió đi
Không
một câu tha thiết van xin nhưng lòng ta khó quên
Muôn
đời anh mãi mãi yêu em, nhưng là tình yêu đến trong giấc mơ thôi
Cho dù
em như áng mây trời,
nhưng
còn đây đôi mắt luôn mong đợi của anh
Người
ơi
Yêu
đương chi cho lòng thêm đau đờn
Chớ
trách duyên số khiến cho ta phải mang hận sầu trong đời
Và con
tim không bao giờ than van
Nếu
biết rằng khi yêu chúng ta không nhiều hối tiếc
Cuộc
sống mấy ai nào biết trước định mệnh
Và có
mấy ai tự đổi thay đời mình
Từng
đêm ngồi hàn gắv vết thương của trái tim buồn tênh ...
Dù Có Làm Người Tình
(chưa biết)
Hờn vì
yêu đương thoáng trong tim
Như là cơn gió điên
Không một câu tha thiết van xin
Nhưng lòng ta kho ùquên
Muôn đời anh mãi mãi yêu em
Như là yêu trong giấc mơ thôi
Cho dù em như án mây trôi
Nhưng còn đây đôi mắt luôn mong đợi của
anh, người ơi.
Yêu đương chi cho lòng thêm đau
chớ trách duyên sâu
khiến cho ta phải mang hận sầu trong
đời.
Và con tim không bao giờ thang van
nếu biết rằng khi yêu chúng ta không
nhiều hối tiếc.
Dk: Cuộc sống mấy ai nào biết trước
định mênh
Và có mấy ai tự đổi thay đời mình
Từng đêm ngồi hàn gắn vết
thương của trái tim buồn tênh.
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.