Về Thuở Hồng Hoang
Trần Duy Việt
PK1:
Giữa
căn phòng mờ khói thuốc bay
Giữa
căn phòng đầy môi mắt say
Xác
thân ngạt ngào rót ân tình đầy
Níu
thân nhau vào trong ngất ngay
PK2:
Giữa
căn phòng tình rất nên thơ
Giữa
căn phòng đời như giấc mơ
Đếm
bao ngày dài, đếm bao đợi chờ
Níu
thân nhau về thưở hồng hoang... (Hết)
ĐK:
Đến
trao nét đậm đà
Chan
chứa mặn mà
Nhung
nhớ thật thà
Khi đi
vào đời nhau
Đến êm
ái giọt tình
Đêm
vắng nặng hình
Đêm
biết đời mình
Một
tình yêu là đây...
(Hát
lại PK2 và hết)
Về Trong Suối Nguồn
Trịnh Công Sơn
Quê
hương trẻ mãi như tâm hồn thiên nhiên,
Em đi
qua đó không bao giờ muộn phiền.
Xanh
xanh cây lá biển hát chiều mưa.
Quê
hương nằm thức bên bờ biển bao la,
Sau
cơn chinh chiến núi non vẫn mượt mà,
Bay đi
trong mưa nắng những câu chuyện thần tiên.
Từ
nghìn xưa lúa reo trên đồng,
Lời ca
dao hát trong nhân gian,
Tình
nnẹ như cánh chim cò trắng,
Chở
chiều vàng đi đã bao nghìn năm.
Tìm về
trong suối nguồn,
Trái
tim bốn mùa vẫn dịu dàng ngân,
Bao
nhiêu mùa gió bay trong lòng quê hương,
Mang
qua bao thôn xóm những câu chuyện ngày thường,
Cho em
yêu mãi nhé những tâm hồn cỏ non.
Về Với Anh
Bảo Chấn
Jazz
ballad
Về với
anh, biển xanh lắm
Về với
anh, ngày nắng trong
Về với
anh bên bờ cát êm
Để
sóng ôm ta và sóng đưa ta về mãi khơi xa
Về mãi
khơi xa...
Về với
anh, biển xanh mát
Về với
anh, ngày nắng thu
Về với
anh bên bờ sóng xô
Để
sóng ôm ta và sóng ru, để sống cho nhau
Để vơi
thương nhớ...
Bờ cát
trắng vẫn lấp lánh dấu chân em ngày ấy. Hmmm...
Sóng
vẫn hát mãi câu ru em ngày ấy. Hmm
Sóng
hát...
Về với
anh, biển xanh lắm
Về với
anh, ngày nắng trong
Về với
anh bên bờ cát êm
Để
sóng ôm ta và sóng đưa
Về mãi
nơi chân trời biếc mênh mông khơi xa.....
Về Với Em
Anh Quân
Đêm
nay một mình em lang thang trên phố dài
Nhìn
về phương trời nao
Lòng
ngập tràn niềm nhớ thương
Và nhớ
ngày nào đôi ta vai kề vai
Cầm
tay nhau bước trong cõi mộng
Từ
ngày anh vắng xa
Lối cũ
âm thầm lẻ loi buồn
Chỉ
một mình em
Cô đơn
bước trong màn đêm
Gọi
thầm tên anh
Cho
vơi đi bao nhớ nhung...
Một
ngày xa nhau như nghìn năm
Người
nơi đâu hãy về đây
Hãy
quay về với em
Người
yêu hỡi
Anh ở đâu
Có
biết em đang ngóng chờ
Từng
ngày qua trong mộng mơ
Thầm
nhớ thương ngập tràn trái tim
Giờ
này anh đang ở đau
Có nhớ
em không hỡi người
Dù xa
nhau xin đừng quên
Tình
vẫn mãi nồng nàn đắm say nhé anh ...
Này
gió hãy mang lời nguyện cầu đến anh
Này
mây hãy nhắn dùm em nhớ anh nhiều
Từng
ngày dài xa nhau
Mong
chờ anh sẽ quay về với em ...
Về Với Mẹ Cha
Nguyễn Đức Quang
1.
Từ Nam
Quan, Cà Mau
Từ non
cao rừng sâu
Gặp
nhau do non nước xây cầu
Người
thanh niên Việt Nam
Quay
về với xóm làng
Tiếng
reo vui rộn trong lòng
ÐK:
Cùng
đi lay Trường Sơn
Cùng
đi xoay Hoành Sơn
Cùng
đi biến rừng hoang ra lúa thơm
Vượt
khơi ra đảo xa,
Lướt
ngàn nước sang nhà
Ta đắp
bồi cho Mẹ Cha
2.
Nhìn
non sông tả tơi
Tình
quê hương đầy vơi
Người
thanh niên Việt Nam ngậm ngùi
Chờ
chi không vùng lên
Thiết
tha với dân lành
Cứ co
ro ngồi sao đành (ÐK)
3.
Nào
anh em cùng nhau
Người
trước lo người sau
Cùng
đi cho quên hết tiếng nghẹn ngào
Ðường
gân căng bàn tay
Mắt
trong như sao trời
Nơi
quê hương là sáng ngời (ÐK)
4.
Mặt
lem nhem mồ hôi
Còn
lưng tê bờ vai
Lòng
lâng lâng ta thoáng thấy tương lai
Một
tương lai thảnh thơi
Nắm
tay nhau nô đùa
Nước
non ta tươi đẹp rồi (ÐK)
Về Với Non Sông
Hoàng Việt Khanh
Về nối
lại một tình non sông
Ta
chung dòng máu cháu con Lạc Hồng
Về nối
lại nhịp tình anh em
Thắp
sáng cho đời một ngọn lửa thiêng
Về góp
lại một trời bao la
Mây
giăng tình núi, sóng khơi tình người
Về nói
lại chuyện ngàn năm qua
Cho
quê hương này còn mãi trong ta
ĐK:
Kết
lại, bàn tay kết lại
Tay
trong tay, nối vòng nhân ái
Kết
lại, niềm tin kết lại
Góp
gió cho đời làm bão lên
Về Với Yêu Thương
Nguyễn Trung Cang
Em
nghe chăng từng đêm bao cung tơ dịu êm
Bao
câu ca gọi ai về bên nắng mai
Trong
không gian lặng im anh rung lên nhịp tim
Em nơi
phương trời nao về mau hỡi em! quay về mau!
Vượt
những giông tố u ám bao phủ đêm đen tình vẫn sáng
Vượt
những đau đớn tan nát trăn chối chia xa tình vẫn sống
Hãy
lướt qua giữa đêm tối, mưa gió em ơi! tìm lại nhau
Hình
bóng em vẫn rực rỡ mãi mãi không gian và thời gian
Vết Bụi Thời Gian
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Một
mình em đi trong sương gió
Buốt
giá đôi môi lạnh câm
Đêm
vắng ánh trăng mờ khuya
Nghe
tiếng chuông xa vọng nơi giáo đường
Còn đó
câu kinh ngày xưa
Ngọn
nến cháy trong vườn hoang
Thắp
sáng thiên thu bụi thời gian
(Sưởi
ấm tháng năm bụi mờ thời gian)
Bạt
ngàn câu hát vu vơ đến thật xa
Ấm lại
nỗi đau cõi tình
Để dĩ
vãng ngày xưa xóa tan ưu phiền
Như
cánh hoa úa phai giấc thiên thu
Tình
trong sỏi đá bụi mờ lối mòn xưa
Dáng
hình ở đâu phương nào
Dù
tình đã đổi thay
Trái
tim vẫn luôn mong chờ
Như
khách đa đoan ôm giấc mộng thần tiên
Vết Buồn
Hoàng Song Nhy
Một
mùa Xuân qua đời, còn băng giá trong tôi
Tiếng
cười chừ héo hắt đôi môi
Rồi
thời gian xa xôi…buông trôi.
Cung
đàn buồn ai trót trao ai
Để
nghe tiếng tơ thở dài.
Cuộc
tình nào mê giữa cơn say, lời hẹn hò còn mãi đâu đây
Trong
kiếp này và cho mai sau…
Một
vòng tay rã rời, mùa Xuân chết trong tôi
Aân
tình là chiếc bóng xa xôi
Còn gì
đâu Em ơi, Em ơi!
Xin
đừng để lưu luyến cho nhau
Hỡi
đôi mắt-thiên-thần-sầu
Mà
nhạc buồn vương vấn đôi mi
Mà
ngàn đời còn khóc chia ly
Ngăn
cách rồi, mùa Xuân ra đi.
Từng
giấc mơ đưa nhau về ủ kín tâm hồn
Dòng
sông xưa còn đó, bóng trăng xanh lunglinh mơ hồ hình dáng ai
Còn
nhớ mãi nhớ nhớ hoài.
Nhưng
tình nào không nhạt phai, vì lòng người ưa đổi thay
Trời
còn mây bay, mây u hoài, vương vương dài
Cho
lòng buồn riêng ai.
Còn
lời ru êm đềm, chìm trong tiếng mưa đêm
Aâm
thầm buồn như bước chân Em
Một
ngày đi xa thêm xa thêm
Thôi!
Còn nhìn chi nữa Em ơi!
Hỡi
đôi mắt-sa-mạc-buồn
Mà
ngàn đời anh vẫn không quên
Từng
giọt sầu xa vắng mông mênh
Oâi
nỗi buồn nghìn năm không tên!
Vết Chân Thời Gian
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Khi
mùa đông buốt giá qua đây.
Công
viên vắng đôi tình nhân ấy.
Nay về
đâu hỡi những tiếng yêu xưa chỉ còn riêng tôi xót xa.
Em giờ
đây đã khuất trong mưa, tôi lê bước trên hè phố xưa.
Tìm
lại trong mơ những phút mong chờ tình yêu về đâu hỡi em.
Thời
gian chưa xóa một bóng hình, người có biết trái tim ngày xưa giờ đây hằn lên
nỗi đau, phút giây ngày nào cùng người, tìm về trong đêm mùa đông, dĩ vãng nơi
xưa tầm tay.
Người
đi xa mãi quên lối về, người có nhớ tiếng yêu nồng say mà sao lòng mau đổi
thay.
Nếu
mai tình cờ gặp lại lặng nhìn nhau trong niềm đau.
Hãy cố
xóa dấu vết xưa bình yên, tình như chiếc lá cuốn theo bước chân mùa đông.
Vết Chân Tròn Trên Cát
Trần Tiến
Vết chân
tròn vẫn đi về trên con đường mòn cát trắng quê tôi
Anh
thương binh vẫn đến trường làng
vẫn ôm
đàn dạy các em thơ bài hát quê hương
Bài
hát có ngọn núi quê anh xa vời
Bài
hát có đồng lúa miên man câu hò
Bài
hát có người lính đã hy sinh rất âm thầm
Cho
hôm nay những gót chân son
vui
quanh vết chân tròn ...
Bài
hát có trận đánh không quên bên đồi
Bài
hát có người lính biên cương thương Mẹ
Bài
hát có ngọn gió cuốn bay theo dấu chân tròn
Chỉ để
lại một bài ca trên cát trắng bao la ...
Vết
chân tròn vẫn đi về trên con đường mòn cát trắng quê tôi
Như
bài ca anh hát trong thầm lặng, như bài ca không lời
Cứ hát
mãi trong tôi, hát mãi trong tôi ...
Ôi bài
ca không lời, hát mãi trong tôi, hát mãi trong tôi ...
Vết Chim Bay
Cung Tiến
Ngày
xưa tôi đón em
Nơi
gác chuông chuà nọ
Con
chim nào qua đó
Còn để
dấu chân in
Tôi
một mình gọi nhỏ:
Chim
ơi biết đâu tìm
Mười
năm tôi qua đó
Còn
vẫn dấu chân chim
Tôi
một mình gọi nhỏ:
Em ơi
biết đâu tìm
Ngày
xưa tôi đón em
Trên
gác chuông chuà nọ
Bây
giờ tôi qua đó
Còn
thấy chữ trong chuông
Tôi
khoác áo nâu sồng
Em
chân trời biền biệt
Tên ai
còn tha thiết
trong
tiếng chuông chiều đưa
Ngày
xưa em qua đây
cho
tình tôi chớm nở
Như
chân chim muôn thuở
In mãi
bực thềm rêu
Cõi
người có bao nhiêu
Mà
tình sầu vô lượng
Còn
chi trong giả tưởng
Hay
một vết chim bay
Vết Đau Trong Linh Hồn
Ngoại Quốc
Có lúc
ta mong cho cơn mưa này rồi sẽ tàn theo vào những áng mây;
Có
những lúc trong cơn mơ nghe nụ cười như xanh xao cô đơn thế thôi;
Hãy
nói đi em ta yêu nhau như ngày nào hẹn thề trăm năm có đôi.
Nói đi
mình sẽ yêu hơn bao giờ.
Có lúc
nghe như mưa rơi rơi trên dòng đời, công viên chiều nay lá rơi.
Phút
ấy ta cho trao cho nhau câu thơ tuyệt vời,
Cuộc
tình ơi ! sao lẻ loi...
Phố
vắng đêm nay lang thang con tim, muộn màng tìm lại câu ca dở dang;
giữ
chi một vết đau trong linh hồn.
Yêu
rồi cách xa......
Có ai
ngờ đâu tình yêu rồi đây đổi thay
Những
khi tình đi rồi không trở về với ta
Bến
xưa và con tàu nay tìm đâu ngày mai ước mơ ??
Yêu
đương rạng vỡ.
Những
khi lệ rơi và rơi sầu dâng mắt môi
Bóng
tối cô đơn từ nay mình xin dành cho mãi sau......
Hát
lên tình ơi! Dù cho ngàn sau mình không có nhau vòng tay lãng quên.
Vết Lăn Trầm
Trịnh Công Sơn
1.
Vết
Lăn, vết lăn trầm
Hằn
trên phiến đá nâu thêm ưu phiền
như có
lần chim muông hằn dấu chân
người
đi phiêu du từ đó chưa thấy về quê nhà
rộng
đôi cánh tay chờ mong
người
chợt nhớ mình như đá
2.
Đá lăn
vết lăn buồn
từ
hoang xưa dấu thân anh dã cầm
Ôi vết
hằn ghi trên bồn gió hoang
Chờ ta
da du một chuyến
Ôi môi
hờn xin đừng kể lại tích xưa buồn hơn
Đợi
chờ năm làm gió qua truông thiên đàng
Đ.K.
Thôi
ngủ yên đi con,
Ngủ
đời yên đi con,
che
dấu thân đau rã mòn,
ngủ
đời yên đi con
Như
vết thương đau ngủ buồn
như
trùng dương đêm mắt thâm
còn nghe
ngóng
3.
Đá lăn
vết lăn trầm
từ cơn
đau ấy, lưu thân mỏi mòn
Ôi mắt
thầm van xin lời thánh đêm
bài ca
dao trên cồn đá, trên ngai vàng quê nhà
một
thời ngủ yên tuổi xanh
rồi
một hôm chợt thấy hoang vu quanh mình
Vết Sâu
Phạm Duy
Khi em
Khi em
mở cửa bước vào
Em
bước vào
Hồng
non trên má
Hồng
đào, hồng đào trên môi
Những
ngày âu yếm đã phai rồi
Đã
phai rồi
Sao
mang trở lại một trời
Một
trời oan khiên...
Mang
anh
Mang
anh trở lại ưu phiền
Nỗi ưu
phiền
Ngày
em đem tới một trời
Một
trời oan khiên
Mang
anh trở lại ưu phiền
Nỗi ưu
phiền
Chỗ
nhăn hạnh phúc chưa liền vết sâu
Hãy
còn vết đau
Chưa
liền vết sâu...
Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang
Ngọc Chánh - Phạm Duy
Ngựa
hoang nào dẫm nát tơi bời
Đồng
cỏ nào xanh ngát lưng trời
Ngựa
phi như điên cuồng
Giữa
cánh đồng dưới cơn giông
Vì
trên lưng cong oằn
Những
vết roi vẫn in hằn
Một
hôm ngựa bỗng thấy thanh bình
Thảm
cỏ tình yêu dưới chân mình
Ân
tình mở cửa ra với mình
Ngựa
hoang bỗng thấy mơ
Để
quên những vết thù
Ngựa
hoang muốn về tắm sông nhẫn nhục
Giòng
sông mơ màng mát trong thơm ngọt
Ngựa
hoang quên thù oán căm
Từ nơi
tối tăm về miền tươi sáng
Ngựa
hoang về tới bến sông rồi
Cởi mở
lòng ra với cõi đời
Nhưng
đời ngựa hoang chết gục
Và
trên lưng nó ôi
Còn
nguyên những vết thù
Vết Thương Cuối Cùng
Diên An
Người
vừa tặng ta vết thương đau ngọt-ngào,
Chẳng
nợ gì nhau, hãy để hồn ta bay cao.
Từ vào
cuộc vui đã chớm nghe lừa dối
Che
dấu trên nụ môi những lời yêu đã tả-tơi.
Thà
một lần đi khuất xa nhau ngàn đời,
Cho lệ
này ngừng rơi, tiếng cười còn vương trên môi.
Người
vội-vàng lên, nhan-sắc chưa tàn úa,
Mai
mốt sang cuộc vui, chẳng còn mong những ngọt bùi.
Từ đây
xa rồi đôi cánh tay ma,
Từ đây
giã-từ lời nói điêu-ngoa,
Từ đây
chỉ còn lại mình ta
Già
thêm tuổi chia xa, tiếc cho ngày đã qua.
Đường
tình vừa xa, xác thân đau rã-rời,
Nhưng
một lần này thôi, để rồi từ đây yên vui.
Cuộc
đời buồn-tênh nên lẻ-loi tìm đến.
Ta
cám-ơn tình-nhân đã dìu ta đến mộ-phần.
Vết Thương Lòng
Thái Vũ
Rhumba
Có một
vết thương lòng, ngủ yên trong tiềm thức
Khói
chiều nay mênh mông, riêng mình tôi ngồi khóc
Người
đi... trăng nhạt nhòa
Lời
yêu thương bỏ lại,
còn ai
qua đường buồn, niềm ân ái lãng quên.
Lời ru
nắng chiều nhạt, vùng hư không trả về
Gởi
theo lời tim hát... đến tận cùng mông lung!
Người
chưa về hôm nao
Lá sân
còn nguyên vẹn
Bước
chân nào lao xao
Còn
quên lời mơ ước
Thôi
thế người đi rồi, áo xưa tình xa rồi !
Về đi
nhé ta ơi !
Thương
tiếc đã đầy vơi... !
Vết Thương Nghịch Cảnh
(chưa biết)
Mình
không duyên nợ đừng chờ anh ơi
Chẳng
phải tại ta không trách ở trời
Đời
mình sinh trong gia giáo
Tại vì
ta không lỗi đạo
Nên
mình đành phải xa nhau
Tình
yêu dang dở là tình trong mơ
Khi
chúng mình yêu đâu biết chữ ngờ
Một
trời mây giăng tim tím
Cuộc
tình hai ta sắp liệm (lìa)
Chỉ
còn hình bóng trong tim
ĐK:
Hãy
khóc đi em
Khóc
cho núi lở non mòn
Cho
lòng tôi vương vấn thêm
Hãy
khóc đi anh
Thế
nhân trở về cát bụi
Chỉ
còn anh với em thôi
Làm
sao chống lại định mệnh đôi ta
Yêu
chẳng gần nhau duyên mới nhạt nhoà
Đường
tình ta không chung lối
Đừng
buồn xa nhau quá vội
Chỉ vì
nghịch cảnh em ơi
Vết Thương Sỏi Đá
Vĩnh Điện
Vết
thù nào trên đôi môi.
Dấu lệ
nào trong khóe mắt.
Yêu
một lần, khóc một lần.
Cơn
đau tìm về, tiếp nối cuộc tình
Lối
xưa bỏ ngõ
Chợt
xanh xao lên tuổi hồng.
Chợt
hôn mê lên tình nồng.
Dấu
chim bềnh bồng trên cao.
Kỷ
niệm rồi như chiêm bao.
Ân
tình rồi như sương khói.
Yêu
một ngày, khóc một ngày.
Đêm
hoang vọng buồn, tay ôm tủi hờn.
Gót
chân mộng du.
Sầu
lang thang qua đỉnh trời.
Tình
miên man nơi vụt trầm
Có
chăng một vùng ăn năn.
Biết
yêu là khóc
nhưng sao tình vẫn mãi tôn thờ.
Biết
yêu là sầu
nhưng sao người cứ muốn thương đau.
Biết
yêu là chết
nhưng sao tình vẫn mãi đong đầy.
Biết
yêu là hờn
nhưng sao người cứ muốn chua cay.
Có
tình nào không mê say.
Có
tình nào không nhức nhối.
Yêu
một đời, khóc một đời.
Cơn mê
tuyệt vời, thương đau ngọt ngào.
Vết
thương sỏi đá.
Rồi
mây bay ôm đỉnh sầu
Rồi
hoang vu trên tuổi người
Xót xa
nụ cười rêu phong.
Vết Tình Buồn (Có Lẽ)
Vũ Quốc Việt
Ðêm
nay chìm dưới mưa rơi
Sao
anh ra đi về chốn xa xôi
Nơi
biển khơi
Chơi
vơi tình đã buông lơi
Như
con tim yêu về giữa hoang liêu
Không
còn ai
Anh đi
về lối riêng anh
Ôi
nghe mong manh ngày cũ xuân xanh
Nay
còn đâu
Xa
nhau ngày tháng mưa giăng
Ðêm
nay trong em ngàn nỗi băn khoăn
Dâng
niềm nhớ
Có lẽ
đêm còn mình em
Có lẽ
ta đã mất nhau
Bóng
anh yêu giờ xa khuất
Trái
tim em giờ như vỡ tan
Tiếng
yêu xưa thành mây khói
Chiếc
hôn xưa muộn không biết tên
Ơ hờ
giữa bóng đêm
Xa
nhau, xa nhau mà em cứ ngỡ
Sao
anh ra đi mà không tiếc nhớ
Cô đơn
nơi đây tình ta dang dở
Xa
nhau, xa nhau lòng em đau nhói
Ðêm
nay mưa rơi tình yêu gian dối
Nhưng
trong tim em vẫn mãi yêu anh
Xa
nhau, xa nhau lòng em đau nhói
Ðêm
nay mưa rơi tình yêu gian dối
Nhưng
trong tim em vẫn mãi yêu anh
Vết Tình Xưa
Lê Xuân Trường
Kìa
con chim xanh lấp ló,
ban
mai rộn ràng hoa khoe sắc thắm.
Trời
thật xanh; Giống như hy vọng.
Chợt
đâu đây vang tiếng hát,
âm
vang thật buồn em đây bỗng chốc
chợt
lặng im nhớ đến anh yêu.
Biết
anh giờ ở phương nào? Nơi này mình em thương nhớ.
Mây
đen bỗng giăng mắt mưa trong hồn em.
Có
nhiều đêm trái ngang trở giấc.
Vết
tình xưa nỗi đau còn đây.
Biết
là khi mất nhau là sẽ muôn đời biệt ly
Nắng
buổi mai lá hoa đẹp quá.
Sao
lòng em héo hon tàn úa.
Tiếng
nhạc buồn thiết tha trong cõi xa mờ.
Buồn
này ai có hay.
Mùa
Đông trên khu phố vắng cây nghiêng đợi chờ hoang sơ tím ngắt.
Một
mầu tang; Mất đi hy vọng.
Và con
tim em vẫn thế trao anh một lần em không hối tiếc.
Dù
rằng anh; Đã mãi xa em.
Hỡi
anh dù ở phương nào.
Đêm
buồn dù trăng không tới.
Không
gian vẫn hiu hắt cô đơn mình em.
Có
nhiều đêm trái ngang trở giấc.
Vết
tình xưa nỗi đau còn đây.
Biết
là khi mất nhau là sẽ muôn đời biệt ly
Nắng
buổi mai lá hoa đẹp quá.
Sao
lòng em héo hon tàn úa.
Tiếng
nhạc buồn thiết tha trong cõi xa mờ.
Buồn
này ai có hay.
Vị Đắng Tình Yêu
Thuận Yến
Nếu
không gặp anh em đâu có nhớ!
Nếu
không gặp anh em đâu có buồn
Nếu
không gặp anh bầu trời mây sẽ trôi nhanh
Chẳng
có cơn mưa để thành bão tố
Nếu
không gặp anh em đâu có nhớ!
Nếu
không gặp anh em đâu có buồn
Nếu
không gặp anh bầu trời mây sẽ trôi nhanh
Chẳng
có cơn mưa để thành bão tố
Gió
vẫn nhẹ nhàng bay lá theo thời gian
Nếu
không gặp anh em đâu có nhớ
Nếu
không gặp anh em đâu có buồn
Nếu
không không gặp anh em đâu biết
Tình
yêu dịu ngọt em đâu biết
Tình
yêu nghiệt ngã em đâu biết
Em đâu
biết... Vị đắng tình yêu!
Vì Đang Tương Tư
(chưa biết)
Ngày
nào ta biết yêu thật nhiều
Ngày
nào ta biết nhớ mong ai
Rộn
ràng nghe, thắm tiếng cười như đắm say
Đôi
khi một mình, buồn ngẩn ngơ bơ vơ
Đôi
khi một mình, buồn trắng đêm thao thức
Giờ
thì ta đã yêu thật rồi
Giờ
thì ta đã nhói tim đau
Để
lặng lẽ đón anh chiều mưa thiết tha
Anh
như ơ thờ, nhìn lá khô bay qua
Anh
như quên rồi: Còn có ta yêu anh.
Hát
đôi câu tình ca
Gửi
gió tương tư lòng ta !
Anh có
hay có hay nắng mưa thắm đôi vai gầy
Lang
thang con phố xưa êm đềm
Để yêu
anh hơn, dù chưa nói !
Yêu
như giông tố xô đời nhau
Đưa ta
về đâu ?
Nhẹ
hát trên đôi hàng mi
Từ
chối chi mối tình si !
Xin
chớ như gió mây trôi qua trong đời
Ngây
thơ quên trái tim tội tình
Một
thời yêu thương còn nhớ mãi
Xin
hãy mau xót thương trái đắng
Vừa
biết yêu!
(nhạc
...)
(lại
từ đầu ...)
Mong
ai kia xót thương trái đắng
Vừa
biết yêu...!!!
Vì Đâu Anh Hỡi
Đỗ Đình Phúc
Màn
đêm buông xuống bên kia đồi
Lời
yêu anh đã trao em rồi.
Mùa
xuân đang hé trên bờ môi.
Có ai
ngờ ta đến trong lầm lỡ.
Vì sao
con sóng kia bạc đầu.
Vì sao
xa cách duyên ban đầu.
Hàng
cây ngơ ngác bên đường khuya.
Đếm
sao rơi bước đi một mình thôi.
Người
quên người nhớ góc phố thân quen chờ ai đây.
Nghe
tiếng yêu đương quyện trong mây.
Phút
giây cho lòng ngất ngây.
Tìm
đâu ngày tháng mơ ước chung xây mộng uyên ương.
Đôi
trái tim yêu giờ tơ vương ái ân tan theo làn sương.
Người
qua như áng mây ngang đầu.
Thời
gian như nước trôi qua cầu.
Về đâu
yêu dấu nay về đâu.
Giữa
phong ba gọi anh mãi ngàn sau.
Ví Dầu Qua Cầu Đạp Xe
(chưa biết)
Duyên
nợ hai đứa bạc đầu có nhau
Thương
hoài một mối tình sâu
Trăm
năm vàng đã đếm màu thủy chung."
Anh đã
hẹn gặp em bên cầu
Thế
nhưng lỗi hẹn làm anh không đến em có giận không
Em vẫn
thường đợi anh bên cầu
Chúng
mình tuy nghèo mà lòng không dối em không giận đậu
Anh
vẫn thường đạp xe qua cầu
Đón em
để đưa mình đi chơi phố em nghĩ gì không
Em đã
bảo rằng em không cần
Sang
giàu đua đòi chỉ làm thêm khổ cho nhau suốt đời
ĐK:
Em chỉ
cần một mình anh thôi
Trầu
cau đưa mối cho trọn ân sâu biển núi
Mình
chỉ cần bềnh lòng em ơi
Đường
xa muôn lối nhớ câu "Muối mặn Gừng cạy"
Ta vẫn
thường hẹn nhau bên cầu
Đón
đưa vẫn còn đạp xe trên phố em nhớ đừng quên
Em nhớ
hoài tình yêu ban đầu
Ví dầu
qua cầu đạp xe trên phố tơ duyên thắm màu....!!!!
Vì Đó Là Em
Diệu Hương
Không
cần biết em là ai
Không
cần biết em từ đâu
Không
cần biết em ngày sau
Ta yêu
em bằng mấy ngàn biển rộng
Ta yêu
em qua đông tàn ngày tận
Yêu em
như yêu vùng trời mênh mông
Không
cần biết đêm dài sâu
Không
cần biết bao gầy hao
Ta
ngồi đếm tên thời gian
Nghe
thương yêu dâng cao như ngọn đồi
Như xa
xôi nay quay về gần gụi
Yêu em
khi chỉ biết đó là em
Để rồi
từ đó ta yêu em không ngại ngần
Để rồi
từ đó trong bước chân nghe gần hơn
Một
ngày lại đến trái tim ta dại cuồng
Rồi
từng chiều đến mang nỗi buồn vô biên
Cho dù
biết em rồi đi
Cho dù
biết không chờ chi
Nhưng
lòng vẫn nghe cuồng si
Nghe
trong ta quên đi lòng sầu hận
Ta yêu
em chưa bao giờ một lần
Yêu em
vì chỉ biết đó là em
Vì Lỡ Thương Nhau
Trần Kim Phú & Hoàng Mộng
Ngân
Vì lỡ
thương nhau nên đôi mình đành đau khô?
Vì lỡ
thương nhau nên duyên tình mình giông tố
Ngày
đó gặp nhau khi hai người còn tay trắng
Chúng
mình thường ước rằng trăm năm bạc đâu đôi lứa.
Giờ đã
xa nhau duyên không tròn đành lỡ hẹn
Lòng
có vui đâu khi xa người mình yêu dấu
Đừng
trách gì nhau khi duyên tình mình dang dở?
Thương
dùm em gái nhỏ ngày theo chồng lên xe hoa.
Thôi
em xin em đừng có buồn
Xin em
đừng có buồn tình nào không cay đắng
Tơ
duyên se hoài mà không tròn
Con
đường tình đâu còn một lòng tim héo mòn.
Em ơi
xin em đừng dối lòng
Xin em
đừng dối lòng tình nào không chua xót
Em lên
xe hoa đưa lối về
Khóc
cho duyên lỗi thề
Em về
đi thôi biệt ly.
Mình
quá thương nhau duyên không trọn càng đau khổ
Mình
nhớ thương nhau duyên không trọn lòng giông tố
Tình
lúc vừa quen như cánh đồng đầy hoa nở
Đố
người nào bước khỏi mà không lệ hoen đôi mi...????
Vì Người Bỏ Tôi
(chưa biết)
Vì
người bỏ tôi
Nên
tôi viết bài ca tặng người
Xin
mang ơn người
Xin
không quên người vi người đã quên tôi
Dù một
ngày thôi
Dù một
lần thôi cũng đã lên ngôi
Thi
người hỡi cõi lòng tôi
Vạn
sầu úa lá vàng rơi
Mà
đường gió cuốn ngàn nơi vạn lối
Dù
người bỏ tôi
Nhưng
tôi vẫn hoài thương về người
Tuy
tôi xa người
Tim
tôi bên người từ ngày đó xa xôi
Dù
người phụ tôi
Dù
người bỏ tôi rách nát tim tôi
Này
người hỡi cõi lòng tôi
Chỉ
hình bóng của người thôi
Một
hình bóng khắc thật sâu vào hồn
Khi đã
yêu rồi , dù sông núi có đôi rồi
Thi
người vẫn mãi trong tôi
Dù
người có phụ tôi , bỏ tôi , xa tôi
Và
quên tôi , nhưng tôi vần yêu người ...
Một
đời hoài mong
Yêu
thương đến nguoi thương thật lòng
Tôi
yêu thương đời
Tôi
tin nơi người mà người nỡ quên tôi
Đời là
ngọn dao
Tình
là ngon roi quất nát tim tôi
Cuộc
đời vốn đã khổ đau
Tình
thì mãi mãi lừa nhau
Thì
người hỡi biết làm sao vẹn toàn .
Vì Sao ?
Lê Xuân Trường
Vì Sao
vào thu là hoa lá rơi?
Vì Sao
trời xanh nhiều mây trắng bay
Mùa
nắng ấm gay gắt, chợt mưa giăng sầu vương
Và
nguyên nhân Vì Sao có ai biết được!
Vì Sao
gặp nhau là ta đã yêu ....
Vì Sao
giờ đây là ta đã mất nhau?
Vừa
mới tối hôm ấy, còn quấn quít ngây ngất
Vì Sao
nay nhìn nhau như rất lạ
Tình
đã chết chẳng lời trăn trối
Giọt
nước mắt chảy thầm trong tối
Cánh
môi phai hương thơm nồng
Với
đêm đông tịch liêu ....
Đời
vẫn mãi còn nhiều gian dối
Hồ
sóng biếc tình chìm muôn lối
Bước
chân ai nghe xa dần
Gió
kia đã đưa mây khuất ngàn ....
Vì Sao Em Buồn ?
Hoàng Song Nhy
Vì sao
em buồn mây vương suối tóc,
Vì sao
Em buồn nắng nhạt màu trôi!
Xin
cho ngày tháng vẫn đẹp nụ cười
Mong
sao màu mắt mãi là màu trời
Riêng
cho màu tím, tím nhạt dòng đời
Em ơi!
Đừng tiếc!
Vì sao
Em sầu mây vương mắt biếc,
Chiều
nay Em buồn lá ngập ngừng rơi
Em ơi
nghìn lối đón chờ cuộc đời,
Đi đi
dù tiếc nuối lại một thời
Xa xôi
nào có ích gì
Để rồi
đau thương lòng tôi!
Em ơi!
Vì sao
em lại buồn cho mùa Xuân tan sắc phai hương,
Mây
giăng sầu muôn phương.
Em ơi!
Đừng
để hoa rơi tàn rồi bao luyến lưu dâng ngập tràn đôi khóe mắt mơ màng…
Chiều
nay em nhìn tôi nhưng không nói
Chiều
nay mưa buồn ấm lạnh lòng ai!
Tơ
duyên thầm kín trót lỡ làng rồi
Yêu
chi màu áo tím cả màu đời
Em ơi
vì sao Em buồn buồn hoài, thương vương lòng tôi…
Vì Sao Em Ơi
Quốc Hùng
Đêm
khuya hoang vu mờ tối âm u
Giọt
sương rơi trên làn môi héo khô
Em
đang cô đơn ngồi đây khóc âm thầm
Giọt
sương kia vẫn rớt rơi trên đời em
Nghe
trong tâm tư nhiều vấn vương như
Buồn
ray rức mong làm sao có anh
Bao
đêm cô đơn ngồi đâu đó mong chờ
Chờ
anh đến xoá hết đi bao niềm đau
Vì sao
anh ơi ... vì sao anh ơi
Tình
yêu đó không có chung đôi
Vì sao
anh ơi ... vì sao anh ơi
Tình
yêu đó xa vắng đâu rồi
Vì sao
anh ơi ... vì sao anh ơi
vì sao
... uh ... uh ... uh ...
Giọt
sương trắng màu mắt nhung
Dòng
thời gian đang tranh đua đi vào lãng quên
Giờ
hoang vắng ngồi xót xa riêng mình
Từng
đêm trắng làn khói xanh
Tình
yêu mang cho em bao nhiêu niềm nhớ nhung
Làn
hơi ấm giờ vắng xa ... xa rồi ...
Vì Sao Im Lặng
Hồng Hà
tiếng
vọng trong đêm tối
Tiếng đàn
buồn, chậm thả.
Ta
nghe thấy, hạt mưa rơi
Rơi
trên nền đất lạnh
Còn
tiếng gọi của em, giờ đã quá xa xôi
Chẳng
thể nào nghe thấy.
Lời
nghẹn đắng và tim ta ngạt thở
Và
nước mắt dâng kín cả khung trời.
Em,
người em tôi, giờ nơi đâu,
trong
không gian lạnh lẽo
Giữa
các vì sao, im lặng.
Đang
đi tìm lối về.
Vì Sao Trong Lòng Tôi
(chưa biết)
Lúc
yêu em cũng là khi người đi rất xa.
Tôi
không tin trái tim em như giá lạnh.
Tiếng
yêu thương trao từ muôn lời ca.
Mà em
chẳng hay nên tình tôi cứ mang giấu trong thầm kín.
Biết
bao nhiêu nỗi niềm chưa được trao đến em.
Thâm
tâm tôi đã khắc tên em mất rồi.
Thế
nên tôi đây đành mang từ đây.
Tình
muôn kiếp không bao giờ em hiểu cho thì thôi đành thế.
Bao
năm qua tôi đã sống trong nỗi cô đơn người hỡi
Nàng
là người đã đến cho tôi biết yêu thương.
Tại
sao người ơi tại sao người bỏ quên.
Nơi
đây có một người thầm yêu thầm nhớ một người.
Tôi
cầu mong ngày mai bình minh từ đây rồi sẽ có em
Khi
nhân gian đã có thêm một vì sao ở trên trời cao
Không
ai hay tôi đã mất đi vì sao trong con tim tôi đánh mất.
Khi
nhân gian đã có thêm một vì sao ở trên trời cao
Không
ai nghe ai thấy ở trong lòng tôi ngôi sao băng lạnh giá. Vì ai ?
Vì Tình Còn Đây
Hoàng Trọng Thụy
trong
đêm thanh vắng em đang mơ về ai ..?
cơn mơ
như cuốn anh xa vòng tay em
khi em
chốn dấu bao nhiêu kỷ niệm bên nhau
Người
yêu ơi,
trong
đêm thanh vắng nhìn mãi xôn xao
hồn
bay khuất tan bên kia màn khói sương mù
còn đó
con tim người ơi, một mình ...
Ánh
mắt sao buồn bã,
tìm về
nơi yêu cũ
bóng
dáng em nhạt nhoà
vì
tình còn mãi lênh đênh
Khi em
nói xa anh,
tiếng
nấc nghe như còn đây
vì lần
nào đó trong em
nụ
cười còn dấu trên môi
Tiếng
hát sao vội vã
tìm về
cơn mê cuối
ánh
mắt em nhạt nhòa
vì
tình còn khóc trong em
Xin em
hãy nói yêu anh
hãy nắm
lấy đây đôi bàn tay
vì
tình cầm chắc trong tay
chỉ là
một thoáng mê say ...
Vì Tôi Cần Thấy Em Yêu Đời
Trịnh Công Sơn
(G
major)
(Nhẹ
nhàng, nhịp 3/4)
1. Tôi
xin làm mưa bay
Trong vườn Em mùa Hạ,
Tôi xin làm chút gió
Mát thêm những bờ vai
Tôi xin là hôm nay
Cho đời Em trẻ mãi,
Tôi xin làm nụ cười,
Chờ Em giữa đôi môi.
Tôi đi tìm quanh đây
Bao loài hoa cỏ lạ
Tôi mang về giữa phố
Cắm trên những đường đi
Tôi xin làm cây xa
Đứng nhìn Em rực rỡ
Tôi xin làm mộng nhỏ,
Em vừa giấc ngủ say.
(Slow
Rock hoặc Swinglent, nhịp 4/4)
Vì tôi
cần thấy Em yêu đời
Vì tôi
cần thấy Em yêu hoài
Yêu
đoá hồng bé dại
Và yêu
chai cứng những bàn tay
(nhẹ
nhàng, nhịp 3/4)
2. Tôi
xin làm sao đêm
Hay làm cây đèn nhỏ
Em bên đèn sẽ nhớ
Nắng trên những đường quen
Tôi xin làm mây êm
Trôi vào trong nhật ký,
Hay tôi làm mực hồng
Chờ Em giữa trang thư.
Tôi xin làm sương thu
Hay làm mưa bụi nhỏ
Mai Em về giữa phố
Sẽ yêu những hàng cây.
Tôi xin làm sông trôi
Cung sầu đi lặng lẽ
Cho Em vào một mùa
Có màu sắc hồng thôi.
(Slow
Rock hoặc Swinglent, nhịp 4/4)
Vì tôi
cần thấy Em yêu đời
Vì tôi
cần thấy Em yêu hoài
Yêu
phố phường thức dậy
Người
đi xây cất những ngày mai.
Vì Tôi Là Linh Mục
Nguyễn Đức Quang
Vì tôi
là linh mục
Không
mặc chiếc áo dòng
Nên
suốt đời hiu quạnh
Nên
suốt đời lang thang
Vì tôi
là linh mục
Có
được một tín đồ
Nhưng
không là thánh thần
Nên
tín đồ đi hoang
Vì tôi
là linh mục
Giảng
lời tình nhân gian
Nên
không còn tiếng khóc
Nên
không còn tiếng trách
Nên
không biết kêu than
Nên
tôi rất bơ vơ
Nên
tôi rất dại khờ
Vì tôi
là linh mục
Không
mặc chiếc dòng
Nên
suốt đời hiu quạnh
Nên
suốt đời lang thang
Vì tôi
là linh mục
Có
được một tín đồ
Nhưng
không là thánh thần
Nên
tín đồ đi hoang
Vì tôi
là linh mục
Tưởng
đời là hạnh phúc
Nên
tin lời thiếu nữ
Như
tin vào Đức Chúa
Câu
kinh sớm chưa yêu
Câu
kinh tối chưa mê
Vẫn
mất mát ê chề
Mất vì
tin tín đồ là người tình
Có ngờ
đâu người tình là ác quỷ
Ác quỷ
đầy quyền năng
Giam
tôi trong tín đồ
Tín đồ
là người tình
Người
tình bỏ tôi đi
Thiêu
hủy lòng tin si
Người
tình bỏ tôi đi
Thiêu
hủy lời kinh xưa
Người
tình bỏ tôi đi
Giáo
đường buồn lê thê
Lời
chia xa ...
Vì tôi
là linh mục
Chưa
rửa tội bao giờ
Nên âm
thầm qua đời
Tội ác
còn trong tôi
Vì tôi
là linh mục
Chưa
rửa tội bao giờ
Nên âm
thầm qua đời
Tội ác
còn trong tôi
Vì tôi
là linh mục
Vì tôi
là linh mục
Người
ơi một linh mục
Rất
.... dại khờ
Vì Tôi Nghèo
Mạnh Quỳnh
Vì tôi
nghèo nên người yêu bỏ ra đi
Vì tôi
nghèo nên bạn bè quay lưng ngoảnh mặt
Vì tôi
nghèo nên tình chợt đến rồi đi
Vì tôi
nghèo nên người miệt thị khinh khi.
Lòng
hỏi lòng thân nghèo đâu có tội chi
Làm
con người trong cuộc đời bon chen lọc lừa
Tự nhủ
thầm an phận số kiếp trời sinh
Mộng
mơ nhiều chỉ làm buồn bã con tim.
ĐK:
Dù
rằng tôi yêu em hơn chính thân mình
Dù
rằng tôi xem anh như máu chung giòng
Không
sánh bằng hai chữ sa hoa.
Này
người yêu em nay êm ấm bên chồng
Này
bạn ơi anh nay chức tước uy quyền
Còn
thân tôi cánh chim trời chẳng bến tương lai.
Vì tôi
nghèo nên đành sống kiếp cô đơn
Từng
đêm buồn ngồi ôm đàn bên trăng hò hẹn
Vì tôi
nghèo không trách người đổi trắng thay đen
Vì tôi
nghèo nên chấp nhận làm kẻ ngu si...
Vì Trong Nghịch Cảnh
(chưa biết)
Mình
không duyên nợ đừng chờ anh ơi!
Không
phải tại ta chẳng trách ở trời
Đời
mình sinh trong gia giáo
Tại vì
ta không lỗi đạo
Nên
mình dành phải xa nhau
Tình
yêu dang dở là tình trong mơ
Khi
chúng mình yêu đâu biết chữ ngờ
Một
trời mây giăng tim tím
Cuộc
tình hai ta sắp lìa
Chỉ
còn hình bóng trong tim
Hãy
khóc đi anh, khóc cho núi lở non mòn
Cho
mình còn vương vấn thêm
Hãy
khóc đi anh thế nhân trở về cát bụi
Chỉ
còn anh với em thôi
Làm
chống lại định mệnh đôi ta
Yêu
chẳng gần nhau duyên mới nhạt nhòa
Đường
tình ta không chung em lối
Đừng
buồn xa nhau quá vội
Chỉ vì
nghịch cảnh anh ơi!
Vì Yêu
Ngoại Quốc (Triều Tiên)
Mưa
tuôn rơi những đêm trở về
Trong
tim chợt nghe buốt giá
Nơi
nào chúng mình nói yêu suốt đời
Vấn
vương yêu cùng nhớ nhung
Anh
lang thang mỗi khi nhớ nàng
Bầu
trời lấp lánh ánh sao
Bên
ngọn nến hồng em mắt biếc môi cười
Đã qua
thật rồi tiếng yêu nào nay đã xa
Tình
yêu vẫn cháy mãi từ lòng ta
Bao
đêm nghe tình buồn nhớ
Trái
tim này làm sao quên kỷ niệm
Sao em
đành nỡ rời xa
Vì yêu
cất tiếng hát vượt ngàn mây
Qua
cơn mưa trời bừng sáng
Anh
mong người về quanh đây tắm nồng
Trong
đêm chờ đón bình minh.
Vì Yêu Dấu Ngày Xưa
(chưa biết)
Tình
yêu chợt đến buông lơi
Trên
yên trên cát anh làm thơ
Bờ vai
tóc xõa mênh mông
Anh
như con sóng em đắm nhìn.
Em là
mây trời anh là con diều
Mây
dìu trong tình cao ôi đắm say
Rong
ruổi bến đợi
Dù
tình lâu bền
Theo
mây gió phiêu du trùng khơi.
ĐK:
Thời
gian dần trôi
Tìm
hoài chẳng chịu thua (??)
Bờ cát
mêng mang
Theo
sóng gọi nhau
Tiếng
sóng buông lời buồn
Theo
tình yêu dấu xưa
Cho
dẫu tình sầu anh vẫn chờ trông
Vì yêu
dấu ngày xưa.
0oo0oo0
Tình
xa dệt nắng mây trôi
Trên
yên trên cát xa ngàn xa
Bờ vai
tóc xõa đâu đây
Kêu
tên con sóng em ngóng chờ.
Em là
mây trời anh là con diều
Mây
lìa xa diều thiên thu ngóng trông
Mây
đuỗu theo diều
Cho
tình giăng đầy
Thời
gian sóng kêu tên "Diều Mây"
ĐK:
...........
Vì Yêu Đó Anh
Trúc Hồ
Vì đâu
anh đến làm lòng em đắm say
trái
tim em thổn thức,
Rồi
anh ra đi để cho bao nhớ thương vây
đời em
hư ảo.
Làm
sao anh biết lòng em như khói sương
xác
thân em tàn úa,
Ngậm
ngùi yêu anh làm sao em nói được vì
em đã
yêu anh.
Nhạc
lòng vừa rung gieo muôn tiếng tơ thì
anh đã
bước ra đi.
Cuộc
đời này không như bao giấc mơ thần
tiên
say mê đắm đuối.
Từng
ngày lặng trôi con tim héo hon tình
yêu em
nếm chua cay,
Mộng
về gọi tên cho nguôi nhớ mong.
Nước
mắt đắm mi cong nước mắt nhớ mong anh
Vì yêu
đó anh.
Đ.K.
Người
em yêu hỡi đời anh say gió trăng
Em như
con thuyền đắm
Đời
không thương em,
Trời
cho em biết yêu biết sầu đau tan vỡ.
Làm
sao anh biết lần đầu
em
biết yêu biết đam mê gửi gắm.
Một
lần trao anh rồi bâng khuâng suốt đời
rồi
nhung nhớ trăm năm.
Làm
sao anh biết lần đầu khi em biết yêu anh
Một
lần trao anh là một lần nhung nhớ trăm năm.
Viện Cớ
Nguyễn Linh Quang
Tim
viện cớ : đời cho toàn mặt nạ
Nên
trái sầu chín mọng lúc đương xanh,
Tình
lưả ngọn nghìn sau thôi cháy đỏ,
Củi
than nay chỉ đợi phút tro tàn.
Mắt
viện cớ : linh hồn quên mở cưả,
Nắng
mưa mưng trên từng dặm gai sưng,
Rừng
thở miết nỗi tàn phai dã thú,
Cây
chia tay cho lá mục lên đường.
Tóc
viện cớ : khoảng trời xanh khuất mờ
Như
chiều hôm thiếu mụn khói quê nhà,
Năm
mươi tuổi, hốt ngộ rằng mất mát,
Bỗng
làm nên bao sợi bạc quanh đầu.
Năm
mươi tuổi, hốt ngộ rằng mất mát,
Bỗng
làm nên bao sợi bạc quanh đầu.
Vai
viện cớ : gánh đời kia quá nặng,
Chân
đi xa chưa bước khỏi bóng mình.
Chim
soải cánh, rớt tiếng về Nam Hải.
Núi
phân thân. Từng ngọn. Ðứng. Im lìm.
Viễn Du
Phạm Duy
Ra
sông
Biết
mặt trùng dương, biết trời mênh mông
Biết
đời viễn vông, biết ta hãi hùng
Ra
khơi
Thấy
lòng phơi phới, thấy tình thế giới
Thấy
mộng ngày mai, thấy niềm tin mới
Chơi
vơi, con thuyền trên sóng không nguôi
Bão
bùng xô tới xô lui, vững tay chèo lái
Xa xôi
Hỡi
người trong viễn phương ơi
Hẹn hò
nhau viễn du thôi, lên đường mãi mãi
Ra đi
Nước
trời bao la, hết cuộc phong ba
Đất
liền Âu Á cũng không xa gì
Phiêu
du
Khắp
nẻo đây đó, bỗng người say sưa
Thấy
hoàn cầu mơ khúc Đại Đồng Ca.
Hãy
ghé bến bờ
Có
những xóm dừa
Chiều
nhuộm vàng làn tóc ngây thơ
Có
những núi mờ
Đứng
mãi ngóng chờ
Chờ
người về đầu non trắng xoá
Ánh
sáng chói loà
Hương
say kinh kỳ
Ai
quay cuồng nhịp đời dương thế
Viễn
xứ ước thề
Xoá
hết lối về
Để đẹp
lòng người bước ra đi.
Việt Bắc
Phạm Duy
Chốn
đây rừng rú (ú u)
Chốn
đây rừng núi (ý y)
Chốn
đây chiều sương âm u
Chốn
đây toàn dân biên khu
Theo
Cha già tiến ra một mùa Thu...
Rừng
còn mịt mùng
Ðang
chờ loài giặc đến
Núi
rừng chập chùng lên
Sẽ là
mồ thực dân.
Viết Dòng Tâm Sự
(chưa biết)
Đêm
đêm ngồi bên ánh đèn mơ màng
Tôi
ghi từng trang thơ tuổi xuân thời
Với
tình đầu vừa xao xuyến
Vui
buồn giận hờn vu vơ
Làm
sao đây tôi biết nói gì??
Có lúc
hoàng hôn nắng ngã đêm về
Tôi
nghe hồn giăng bóng tủi thân mình
Giã
đừng vì người quen biết
Không
buồn phiền vì yêu thương
Đời
chẳng như trang giấy học trò.
ĐK:
Ai hay
biết được tâm sư tồi
Khi
tình đầu ngang trái tôi vừa chớm yêu
Nhưng
không dám tỏ rõ cùng ai
Thế
dành chôn trong lòng nhìn sầu kín mình tôi
Ai đã
từng qua giấc mộng yêu rồi
Sẽ
thương dùm tôi cũng cảnh như người
Vối
tình đầu vừa nghe nhún
Yêu
người mà người chẳng yêu
Làm
sao đây ai dám ơ thờ
Việt Nam
Phạm Duy
Việt
Nam Việt Nam nghe từ vào đời
Việt
Nam hai câu nói trên vành môi
Việt
Nam nước tôi.
Việt
Nam Việt Nam tên gọi là người
Việt
Nam hai câu nói sau cùng khi lìa đời
Việt
Nam đây miền xanh tươi
Việt
Nam đem vào sông núi
Tự do
công bình bác ái muôn đời
Việt
Nam không đòi xương máu
Việt
Nam kêu gọi thương nhau
Việt
Nam đi xây đắp yên vui dài lâu
Việt
Nam trên đường tương lai,
Lửa
thiêng soi toàn thế giới
Việt
Nam ta nguyện tranh đấu cho đời
Tình
yêu đây là khí giới,
Tình
thương đem về muôn nơi
Việt
Nam đây tiếng nói đi xây tình người
Việt
Nam Việt Nam
Việt
Nam quê hương đất nước sáng ngời
Việt
Nam Việt Nam muôn đời
Việt Nam Minh Châu Trời Đông
Hùng Lân
Việt
Nam minh châu trời đông.
Việt
Nam nước thiêng tiên rồng
Non
sông như gấm hoa uy linh một phương.
Xây
vinh quang sáng trưng bên Thái Bình Dương.
Từ
ngàn xưa tài danh lừng lẫy khắp nơi
Tiếng
anh hùng tạc ghi núi sông muôn đời
Máu ai
còn vương cỏ hoạ
Giục
đem tấm thân trải với sơn hà.
Giơ
tay cương quyết ta ôn lời thề ước
Hy
sinh xương máu mong báo đền ơn nước.
"Dù
thân này tan tành chốn sa trường cũng cam.
Thề
trọn đời trung thành với sơn hà nước Nam !".
Việt Nam Niềm Nhớ
Trúc Hồ
Hình
bóng cố hương nghìn năm gọi ta như sóng xô bờ
Thành
những bước chân mộng du men theo lối về quê cũ
Để
nghe con sông, con suối với mái tranh câu đa đau lòng
Cùng
trách những câu thật đau: người đi đi mãi mới về
Làng
xóm xiết bao tình thân ngày xưa như mới hôm nào
Mẹ nấu
chín xong nồi khoai quanh thôn tiếng gà eo óc
vang
sau khóm trúc mang hứa mang thêm tin vui mỗi ngày
Làng
xóm xiết bao tình thân ngày xưa như mới hôm nào
Hình
bóng ấu thơ còn đâu, từ khi lên sáu lên mười
Đàn
đúm hát khúc câu đồng dao, trên không cánh diều căn gió
tuổi
thơ thơm như sách mới, sáng như gương soi lên mặt trời
trẻ
cùng bay đưtrăm miền
Với
tiếng hát năm xưa, ru mẹ ơi ru ới ru hời
Nhiều
lúc thức nguyên cả đêm, đàn ca như trút nỗi niềm
Nhạc
vắng với âm điệu ru câu hát vè điệu lý
Dù
quen bao nhiều cô gái có mắt xanh tina, rossa
Lòng
vẫn cứ không bình yên bằng yêu tên Thúy, tên Hồng
Đời
sống với bao nổi trôi, buồn đau pha lấp tiếng cười
Nhiều
lúc giữa nơi phồn hoa, bon chen guốc giày xe pháo
lòng
chưa quên nơi chân đất bước ra ngang như trên quê nghèo
giờ có
trách ai thật đau, thì con tim vẫn thương dài
Ới
những bước chân VN lưu vong đang còn chu du trên thế giới
Hày
cất tiếng ca cùng tôi mang tình thương yêu nơi nơi nghèo
Một
thoáng đã bao đổi thay, giờ đây vui ít hơn buồn
Tìm
mãi có đâu ngày xưa, quanh năm phố phường huyên náo
Đường
quen xui chân anh tới, có hơn em cho anh tình đầu
Dù cứ
vẫn như phụ nhau, từ khi hai đứa hai trời
cuộc
sống hứa chia đều nhau, giờ sao bên khuyết, bên đầy
Về
những bước chân trẻ thơ, lang bang dưới gầm cầu ấm
Đời
đôi khi quên nuôi nấng, những đứa con chơ vơ lạc loài
ném ra
ngoài sân thì em vô phần
Có
những xa nhau lâu quá
có
những tháng năm quê nhà
người
dẫu có quên thì quên, Lòng ta nỗi nhớ vẫn đầy
mạch
nước nhớ bao đời sông, chim muôn nhớ rừng nhớ núi
bàn
chân phiêu lưu khắp lối, nhớ năm xưa trong tay mẹ hiền
ngày
trước nhớ con đường đi, giờ ta vẫn nhớ lối về
Hình bóng
cố hương nghìn năm gọi ta như sóng xô bờ
Càng
tiếc nhớ bao thời xưa, Quê hương bé hồng, lửa ấm
tình
ta khôn nuôi mơ ước, Nối bên đây, bên kia chùng lòng
Để mãi
mãi trong ngày mai, quê hương dài
Hỡi
nếp sống mang khổ đau chưa tương lai chưa với
chung
đôi phong trần
Ới
những bước chân VN lưu vong đang còn chu vu trên thế giới
miên
mang trong nỗi nhớ
Hãy
cất tiếng ca cùng tôi mang tình yêu nơi quê nhà
Việt Nam Ơi Hãy Vùng Lên
Trịnh Công Sơn
Việt
Nam ơi xin hãy vùng lên
Ngày
mai đây dưới bóng cờ thiêng
Ta hay
nhìn quanh, tuổi trẻ đứng giông hàng
Anh
bước đi ! Tôi bước đi !
Em với
chị bước theo
Tìm
Việt Nam xưa yêu dấu
Ta đi
trong cách mạng tự hào
Ta sẽ
chiếm trăm công-trường
Ta xây
nên nghìn phố hòa-bình
Ðã đến
ngày dựng núi đứng lên
Khắp
nước nhà nở trái vinh-quang
Ðường
hôm nay dân ta đi tới
Quyết
không còn một ngày u-tối
Ðường
hôm nay dân ta đi tới
Những
tim người rực ngời nắng mai
Triệu
nắm tay anh em nối dài
Ðồng-bào
ơi lập phố phường bằng bàn chân
Ðã đến
lúc cách-mạng tiến lên
Ðường
hôm nay dân ta đi tới
Những
cánh đồng nồng mùi lúa mới
Ðường
hôm nay dân ta soi sáng
Cho
đất đai chợt dậy đấu tranh
Tình
nước non trong ta xây thành
Ðồng
bào ơi nối cho bền triệu bàn tay
Dân ta
quyết dựng lấy ngày mai
Ðường
hôm nay dân ta đi tới
Quyết
không còn một ngày u tối
Ðường
hôm nay dân ta đi tới
Nhưng
tim người dựng người nắng mai
Triệu
nắm tay anh em nối dài đồng bào ơi
Khắp
phố phường bằng bàn chân
Ðã đến
lúc cách mạng tiến lên
Ðường
hôm nay dân ta đi tới
Những
cánh đồng nồng mùi lúa mới
Ðường
hôm nay dân ta soi sáng
Cho
đất này chợt dậy đấu-tranh
Tình
nước non trong ta xây thành
Ðồng-bào
ơi nối cho bền triệu bàn tay
Dân ta
quyết dựng lấy ngày mai
Việt Nam Ơi Ngày Vui Đã Tới
Hoàng Thi Thơ
Khoan
thai
Ta vỗ
tay cho thật đều (tiếng vỗ tay)
Và ta
vỗ tay cho thật đều để mừng ngày vui ôi ôi ngày vui đã tới người ơi ngày vui đã
tới trên quê hương ta
Ta vỗ
tay cho thật đều (tiếng vỗ tay)
Và ta
vỗ tay cho thật đều để mừng chiến tranh ôi ôi Chiến tranh đã dứt
Người
ơi hoà bình đã tới trên quê hương mình!
Việt
Nam ơi, ơi Việt Nam ơi, Việt Nam ơi, ơi Việt Nam ơi
Vỗ tay
vang trời chiến tranh tan rồi mừng mừng tủi tủi
Bầu
trời Việt Nam không còn mây khói
Lòng
người Việt Nam không còn đêm tối
Việt
Nam
Ta vỗ
tay cho thật đều
Và ta
vỗ tay cho thật đều để mừng đàn chim ôi ôi đàn chim đã tới kìa kìa đàn chim đã
tới chi, reo hoan ca
Ta vỗ
tay cho thật đều
Và ta
vỗ tay cho thật đều cùng hoà tiếng ca ôi ôi tiếng ca vui quá
Này
mừng hoà bình đã tới trên quê hương mình!
Việt
Nam ơi, ơi Việt Nam ơi, ơi Việt Nam ơi
Vỗ tay
reo cười vỗ tay vui mừng cuộc đời diệu vợi
Đường
quê thơm ngát với muôn loài hoa
Trời
quê huyên náo với muôn bài ca
Ơi ơi
Việt Nam ơi, Việt Nam ơi, Việt Nam ơi, ơi Việt Nam
Ơi
Việt Nam ơi, ơi Việt Nam ơi
Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ
Nguyễn Đức Quang
Ta như
nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Đường
dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Lê sau
bàn chân gông xiềng một thời xa xăm
Đôi
mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loàng xoàng
Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi
người
Nụ
cười muôn đời là một nụ cười không tươi
Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi
Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt
nhân gian
Máu ta
từ thành Văn Lang dồn lại
Xương
da thịt này cha ông ta miệt mài
Từng
ngày qua
Cười
ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng
ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên
bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn
Việt Nam
Triệu
con tim này còn triệu khối kiêu hùng
Ta như giống dân đi tràn trên lò lửa hồng
Mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm
Da chân mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời
Ôm vết thương rĩ máu ta cười dưới ánh mặt
trời
Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân
Nam
Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần
gian
Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường
đi lên
Việt Nam Quê Hương Tôi
Đỗ Nhuận
1.
Bạn
ơi hãy đến quê hương chúng tôi
Ngắm
mặt biển xanh xa tít chân trời
Nghe
sóng vỗ dạt dào biển cả
Vút
phi lao gió thổi bên bờ
Buồm
vươn cánh vượt sóng ra ngoài khơi
Trong
nắng hồng bừng lên sáng ngời
Miền
Nam đất nước quê hương chúng tôi
Có
rừng dừa xanh xa tít chân trời
Người
thiếu nữ dạt dào tình trẻ
Dáng
xinh tươi sao chẳng muốn cười
Lòng
trai tráng rộng lớn như biển khơi
Với
cánh tay dựng lên đất trời
2.
Mùa
Xuân đã tới quê hương chúng tôi
Mía
ngọt chè xanh bông trắng lưng đồi
Đồng
xanh lúa rập rờn biển cả
Tiếng
ai ru con ngủ ru hời
Đồng
xanh lúa thẳng cánh bay cò bay
Đưa
nước về làng quê xóm tôi
Việt
Nam yêu dấu thanh thanh lũy tre
Suối
đổ về sông qua những nương chè
Dòng
sông cuốn dồn về biển cả
Lứa
thanh niên vui thỏa cuộc đời
Mùa
Xuân tới nguồn sống đang sục sôi
Đất
nước tôi Việt Nam sáng ngời
Lê
Dung - Trọng Thủy trình bày
Việt Nam Quê Hương Tôi
Triệu Thiên Tuyến
Xa
ngàn khơi ở nơi đó quê hương tôi Việt Nam
Ðêm
từng đêm nhiều đêm ngóng trông về Quê Hương Việt Nam
Gởi về
tặng Mẹ
Một
bài ca với niềm thương và nỗi nhớ
Gởi về
tặng Ba
Một
bài ca với niềm tin và sức sống và tình người
Việt
Nam ơi
Quê
Hương tôi còn nhiều gian khó nhiêù đau khổ
Nhưng
tôi mong mt ngày mai, mt ngày mai
Quê
Hương tôi sẽ đổi thay
Việt
Nam ơi
Ngàn
thương yêu ngàn nỗi nhớ
Như
câu ca dao Mẹ thường ru chiều mùa Thu
Như
ngọn lửa trong tim ta còn cháy mãi
Gởi về
Hà Ni
Một
bài ca với niềm thương và nỗi nhớ
Gởi về
Sài Gòn
Một
bài ca với niềm tin và sức sống với tình người
Em ở
đâu Mùa Xuân đến sao không quay về đây
Ðể cho
đại dương giọt nước mắt thương về Quê Hương
Gởi về
tặng Người
Một
bài ca với niềm thương và nỗi nhớ
Gởi về
anh em
Một
bài ca với niềm tin và sức sống và tình người
Gởi về
Quê Hương
Một
bài ca với niềm thương và nỗi nhớ
Gởi về
Việt Nam
Một
bài ca với niềm tin và sức sống ...với tình... người
Việt Nam Về Trong Nỗi Nhớ
Trầm Tử Thiêng & Trúc Hồ
Hình
bóng cố hương nghìn năm, gọi ta như sóng xô bờ
Thành
những bước chân mộng du, men theo lối về quê cũ
Để
nghe con sông con suối với mái tranh cây đa đầu làng
Cùng
trách những câu thật đau: " Người đi đi mãi mới về "
Làng
xóm xiết bao tình thân, ngày xưa như mới hôm nào
Mẹ nấu
chín xong nồi khoai, quanh thôn tiếng gà eo ốc
Bình
minh vang sau khóm trúc, hứa mang thêm tin vui 1 ngày
Làng
xóm xiết bao tình thân, ngày xưa như mới hôm nào
Hình
bóng ấu thơ còn đâu, từ khi lên 6 lên 10
Đàn
đúm hát câu đồng dao, trên không cánh diều căng gió
Tuổi
thơ thơm như sách mới, dáng như gương soi lên mặt trời
Trẻ
tới đến mang cặp đi, cùng vai đưa khắp trăm miền
Với
bóng mát xa tuổi thơ thân yêu đâu vì đâu tan hoang nỗi nhớ
Với
tiếng hát bên vành nôi năm xưa ru mẹ ru, ru hỡi ru hời
Nhiều
lúc thức nguyên cả đêm, đàn ca như trút nỗi niềm
Nhạc
rap với âm điệu sâu, thua câu hát vè điệu lý
Dù
quen bao nhiêu cô gái, có mắt xanh Tina, Rosa
Lòng
vẫn cứ không bình yên, bằng yêu tên Thúy tên Hồng
Đời
sống với bao nổi trôi, buồn đau khỏa lấp tiếng cười
Nhiều
lúc giữa nơi phồn hoa, bon chen guốc giày xe pháo
Lòng
chưa quên đôi chân đất, bước gian nan đi trên quê nghèo
Giờ có
trách ai hận ai, thì con tim vẫn thua dài
Hỡi
những bước chân VN lưu vong đang còn phiêu du trên thế giới
Hãy
cất tiếng ca cùng tôi câu ca mang tình thương gởi tới quê nhà
Một
thoáng đã bao đổi thay, giờ đây vui ít hơn buồn
Tìm
mãi có đâu ngày xưa, quanh năm phố phường huyên náo
Đường
quen xuôi chân anh tới, có ơn em cho anh tình đầu
Rồi cứ
vẫn như phụ nhau, từ khi 2 đứa 2 trời
Cuộc
sống lúc chia đều nhau, giờ sao bên khuyết bên đầy
Để
những bước chân trẻ thơ, lang bang dưới gầm cao ốc
Đời
đôi khi quên nuôi nấng, những đứa con chơ vơ lạc loài
Giọt
máu ném ra ngoài sân, thì em trong số vô phần
Có
những lúc ngấn lệ hoen mi ai ta chờ nhau xa nhau lâu quá
Có
tiếng hát vang đậm trên đôi môi mang lời ca thương xót quê nhà
Người
dẫu cố quên thì quên, lòng ta nỗi nhớ vẫn đầy
Mặt
nước nhớ bao đời sông, chim muông nhớ rừng nhớ núi
Bàn
chân phiêu lưu khắp lối, nhớ năm xưa trong tay mẹ hiền
Ngày
trước nhớ con đường đi, giờ ta vẫn nhớ lối về
Hình
bóng cố hương nghìn năm, gọi ta như sóng xô bờ
Càng
tiếc nhớ bao thời xưa, quê hương bếp hồng lửa ấm
Tình
ta còn nguyên mơ ước, nối bên đây bên kia chung lòng
Để mãi
mãi cho ngày mai, đường quê hương nối thêm dài
Hỡi
kiếp mang khổ đau chưa qua đang định mơ tương lai chưa tới
Hãy
cất tiếng qua đại dương mênh mông ta cùng ca chung lối mong chờ
Hời
những bước chân VN lưu vong đang còn chu du trên thế giới
Hãy
cất tiếng ca cùng tôi câu ca mang tình thương gởi tới quê nhà
Hỡi
những bước chân VN lưu vong đang còn gian nan trong nỗi nhớ
Hãy
cất tiếng ca cùng tôi câu ca mang tình thương gởi tới quê nhà
Viết Trên Tà Áo Em
(chưa biết)
Ngọn
gió nào êm ái, xin về tà áo em
Ngọn
gió nào dịu hiền, cho áo em mềm mại
Cho
mềm mại áo em
ĐK:
Ngọn
gió nào dễ thương, tà áo em khép lại
Ủ hồn
anh cô đơn, em ngàn năm thơ dại
Tình
ngàn năm khói sương
(hát
lại từ đầu --> ... khói sương)
(lập
lại ĐK)
Tình
ngàn năm khói sương...................
Viết Từ KBC
(chưa biết)
Từ KBC
giá lạnh rừng sâu
Anh
gởi lời thăm về em yêu dấu
Qua
bao ngày chúng mình xa nhau
Chắc
em để phấn son nhạt mầu
Và
buồn trông cả giấc chiêm bao.
Đừng
buồn em ơi nếu hiểu được anh
Đây
miền rừng xanh bụi vương áo lính
Khi
quê mình khói lửa điêu linh
Nhớ em
nhiều biết làm sao thôi
Đành
vùi chôn thỏa lấp chữ tình.
ĐK:
Em ơi
lau lệ buồn còn chinh chiến anh còn đi
Đừng
giận hờn anh em nhé
Mình
thương thì gọi tên nhau
Mình
nhớ nhau mà không u sầu
Dặn dò
em chỉ đôi câu.
Từ KBC
viết gởi về em
Riêng
tặng người yêu nụ hôn thương mến
Mai
anh về kể chuyện nhà binh
Lính
xa nhà nhớ cô nhân tình
Chuyện
vui ngày cưới đôi mình... !!!
Vĩnh Biệt
Lam Phương
Buồn
ơi sao còn đến
Lòng
đã quá sầu đau
Ai đã
đem chuyện xưa
Lời
hứa ban đầu chôn kín vào tim .
Ngày
xưa nay còn đâu
Tình
xưa biết tìm đâu
Thôi
đón đưa mà chi
Tình
đã không thành
Còn
ước mơ gì.
ĐK:
Ôi mấy
năm rồi
Đã mòn
mà sâu chưa nguôi
Tiếc
nhớ từ đây
Người
ơi vĩnh biệt là ngàn đời.
Xe hoa
đưa người
Đến
nơi mộ chôn bao nhiêu ân hương tình cũ
Hương
xưa người mang về dâng cho tình mới
Ái ân
chưa tròn nhưng đã sầu chia phôi.
Chiều
nay ôn chuyện cũ
Mà
thương tiếc ngày qua
Thôi
kiếp sau gặp nhau
Giờ đã
muộn màng
Chỉ
biết lỡ làng ... !!!
Vĩnh Biệt Em
(chưa biết)
Thôi
xin vĩnh biệt vĩnh biệt nghe em !
Đời đã
ngăn đôi tình đã xa xôi....
Mình
chẳng còn nhau thế thôi cũng đành !!!!
Chuyện
của muôn đời chuyện tình trái ngang ....
Thôi
xin vĩnh biệt vĩnh biệt nghe em.....
Dòng
mắt thôi tuôn tình đã tang thương ...
Một
lần gặp thôi cách chia đôi đời,
Chiều
lại rồi thôi nhé em về đi !!!!
Thôi
xin vĩnh biệt vĩnh biệt em yêu.....
Anh
chôn dấu tình trong mộ đá cô liêu...
Ôi !
nụ hôn nào khi mới vừa quen ?????
Đây nụ
hôn buồn anh giết đời em.....
Thôi
xin vĩnh biệt vĩnh biệt nghe em....
Chuyện
cũ trong tim chìm đáy sông quên !
Ngàn
lần tại anh lúc duyên không thành !
Hiểu
dùm lòng anh nhé em của anh ...
Hiểu
dùm lòng anh nhé.... vĩnh biệt em
Vĩnh Biệt Màu Xanh
Jimmii J.C. Nguyễn
Nhớ
lúc trước em anh hay nói rằng
"Trời
đẹp xanh như em với anh
Này
người yêu em thương mến ơi anh hãy yêu màu xanh
Mà nếu
có lỡ duyên ta sau chẵng thành vì em ra đi trước anh
Này
người yêu khi anh nhớ em hãy ngước lên trời xanh"
Mình
đã gởi con tim qua phong thư màu xanh
Mình
đã ước cho duyên đôi ta vẫn hoài xanh
Mà hôm
nay sao em ra đi về trời xanh xa xôi xa xăm em bỏ anh
Này
trời xanh có thấu có biết trái tim này, còn than khóc tiếc nhớ em mãi suốt đêm
ngày
Làm
thế nào cho em hay ta đang mong, mong được tỏ bày ooh ooh
Đời
đau nhói khi cây khô thương lá xa cành
Buồn
theo dấu khi cơn đau mãi vẫn chưa lành
Người
dấu yêu em đau không em khi ta nay, tay đã rời tay
(Chào
thế gian nay anh theo em thôi xin vĩnh biệt màu xanh...)
Có
những lúc anh mơ tưởng rằng tìm được em ợ nơi cuối mây
Để đời
anh thôi không xót xa cô đơn không còn vây
Đừng
khóc nữa khi con tim không còn xanh
Đừng
nhớ nữa khi đêm đen kéo đến thật nhanh
Vì hôm
nay anh theo em đi về trời xa nơi em đang trông đang nhớ anh..…
Vĩnh Biệt Mùa Hè
Thanh Tùng
Mùa hè
bâng quơ, bâng quơ nỗi nhớ,
những
chiếc lá non vương trên cành cây khô.
Mùa hè
bâng khuâng hoài, để tim xốn xang hoài
và
lòng ta bỗng như mong chờ bóng ai
Cuộc
tình bâng quơ, đến trong ngày bơ vơ,
Gieo
bao đớn đau cho tâm hồn ngây thơ
Mùa hè
đi qua rồi, tình yêu cũng qua rồi,
chỉ
còn nước mắt vương trên bờ môi...
Vĩnh
biệt mùa hè
mùa hè
còn ấm môi hôn ai khi đêm về
Vĩnh
biệt mùa hè
mùa hè
làm con tim ta biết bao say mê
Vĩnh
biệt tình đầu
tình
đầu là cơn giông chợt qua mau qua mau...
Vĩnh
biệt tình đầu
tình
đầu làm con tim ta đớn đau...
Vĩnh Biệt Sài Gòn
Nam Lộc
Sài
gòn ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời
Sài
gòn ơi, thôi đã hết thời gian tuyệt vời
Giờ
còn đây, những kỷ niệm sống trong tôi
Những
nụ cười nát trên môi
Những
giọt lệ ôi sầu đắng.
Sài
gòn ơi, nắng vẫn có còn vương trên đường
Đưòng
ngày xưa, mưa có ướt ngập lối đường về
Rồi
mùa thu, lá còn đổ xuống công viên
Bóng
gầy còn bước nghiêng nghiêng
Hay đã
khóc thương cho người yêu
Tôi
giờ như con thú hoang lạc đàn
Từng
ngày qua, từng kiếp sống quên thời gian
Kiếp
tha hương, lắm đau thương, lắm chua cay
Tôi
gọi tên em mãi thôi.
Sài
gòn ơi, tôi xin hứa rằng tôi trở về
Người
tình ơi, tôi xin giữ trọn mãi lời thề
Dù
thời gian, có là một thoáng đam mê
Phố
phường vạn ánh sao đêm
Nhưng
tôi vẫn không bao giờ quên.
Vĩnh Cửu
Mai Anh Tuấn
Thời
gian trôi đi, trôi mãi không về, không về,
Thời
gian đi tìm thời gian.
Giòng
sông trôi đi, trôi mãi không về, không về,
Giòng
sông đi tìm biển xanh.
Lời
nào không nói,
Tình
nào không thôi,
Thơ
nào không gởi,
Buồn
nào không nguôi,
Người
đi ra đi, đi mãi không về, không về,
Bàn
tay đi tìm bàn tay.
Tình
yêu cho em nay đã không còn, không còn,
Niềm
đau tan theo thời gian,
Niềm
đau tan theo thời gian...
Vinh Danh Người Lính
(chưa biết)
Còn
lời hát nào để ca ngợi các anh
Các
người hùng dân tộc trong chiến cuộc VN vô danh
Còn
chiến tích nào anh hùng hơn nữa
Liệt
oanh nào hơn oanh liệt hôm nay
Đường
xa gục trên súng ngủ quên mình.
Vượt
đèo cao quan trung cách núi
Từ
ngàn phương đến đây một trời
Trong
gian nan anh vào chiến sử
Vết
ngục tù sôi sục bên nhau
Đường
chúng ta đi trời hồng rực sáng
chiếm
con đường mòn, chiếm lại nương khoai
con
đường vinh quang, con đường đi tới
dòng
máu chảy loang loang ta cùng về quê hương
Vượt
đèo cao anh đi chiếm giữ
Trời
mù sương lấp cây cỏ nầy
Trong
vinh quang nghe lòng rộn rã
Nghe
trong sương nắng dậy lời chào
Vỗ Cái Trống Cơm
Nguyễn Nghi
(trình bày: nữ ca sĩ Ái Vân)
Ði đâu rất xa em về
Em về
vỗ cái trống cơm
Ca dao
bao năm lưu truyền
Khen
người khéo vỗ cái buồn vui
Khen
em ngón tay thon dài
Hồng
hào vỗ cái trống cơm
Em ca
mấy câu thơ hiền
Tay
đùa tiếng trống rất hồn nhiên
Khoan thai trống cơm em bồng
Tay
hồng đùa trong lòng trống
Trống
cơm thân tròn mình trong
Kêu
trong lòng em thật đầy
Em về vỗ cái trống cơm
Em về
vỗ cái trống cơm
Ơi
buồn, vỗ cái quên buồn
Ơi sầu
vỗ cái quên sầu
Ơi
buồn, vỗ cái quên buồn
Ơi sầu
vỗ cái quên sầu
Tân niên biếu em món quà
Món
quà là cái trống cơm
Cho em
khi vui khi buồn
Quên
đời mà vỗ cái buồn vui
Xuân sang biếu em khăn điều
Ðem
quàng vào cái trống cơm
Cho em
khoác lên vai mềm
Trên
đời cả khối cái buồn vui
Cho em hát ca quên đời
Quên
đời màu đen màu trắng
Dẫu
cho bao lần buồn vui
Không
quên câu ca hiền lành
....
Buồn này vỗ cái quên buồn
Sầu
này vỗ cái quên sầu
Vỗ Cánh Chim bay
Nguyễn Đức Quang
Vỗ
cánh chim bay trên cao
Trời
mây về giăng khắp lối
Thoáng
bóng em phương trời nào
Buổi
chiều lấm tấm mưa Thu
Chỉ là
phút chốc bơ vơ
Chỉ là
cơn gío vụt qua .
Vỗ
cánh chim bay lao xao
Nửa
đèo ngổn ngang lá úa
Nếu có
bên nhau ngày nào
Chỉ là
tập tiếng thương đau
Chỉ là
ngọn giáo buông mau
Khi
tình sầu khuôn mặt chìm sâu .
Này em
phiêu du trong cuộc tình
Phấn
son phai mưa Đông một mình
Rừng
cỏ may rơi rụng mông mênh
Bỏ
mình anh trên hòn đảo vắng .
Này em
rong chơi trong chiều hồng
Mắt
long lanh bão lên ngập lòng
Sợi
buồn ai dệt giữa hư không ?
Đế
chợt thấy mình vướng bâng khuâng .
Vỗ
cánh chim bay thênh thang
Tình
cười cho hoa đón nắng
Nếu có
cho nhau ngọt ngào
Chỉ
cần một cánh hoa ngâu
chỉ
mòn như bóng âm hao
Chỉ
mềm như cõi trời cao !
Vỗ
cánh chim bay về nguồn
Còn gì
trên mây lãng đãng
Nếu có
cho nhau một đời
Chỉ là
ủ giấc mơ thôi
Chỉ là
buồn rất xa xôi
đem ân
tình ru mãi trên môi .
Vỗ
cánh chim bay vào lòng
Đêm
đêm trở giấc mênh mông
Đan
tay che mặt khóc thầm
Đêm
nay sao trời lạnh căm .
Vó Câu Muôn Dặm
Văn Phụng
Một
đoàn trai đi khi xuân tới
Hẹn
rằng gieo tình thương khắp nơi
Non
nước tuy xa vời
Ta đã
yêu thương đời
Đừng e
nắng gió sương bạn ơi .
Từ
đồng xanh ra đi biên giới
Bụi
trường chinh bạc vai áo tôi
Xuân
đã mang hương trời
Ta
quyết đem hương đời
Để đây
đó thấy màu nắng tươi .
Khúc
ca chơi vơi
Khắp
nơi
Người
ơi
Anh em
ta đi muôn phương xa, non xanh bao la,
Ta vui
câu ca, những đêm xa nhà cùng ngồi bên đá
Nhịp
đàn vui bay theo gió qua
Mai vó
câu lên đường
Đem
chí trai can trường
Đời ta
sống thác vì cố hương
Vợ Chồng Ngâu
Thẩm Oánh
Nhịp
2/4, Tango
Một
tuần ngâu
Mưa
rơi buồn reo lá tung sầu theo nhớ nhung tiêu điều
Cơn
cơn nơi phương trời
Tình
tan vỡ muôn đời
Rầu
rầu năm năm Chức Nữ khóc Ngưu Lang
Niềm
hận thưong tràn khắp nhân gian
Đều
đều giọt mưa giọt mưa đều rơi
Suốt
đời u ám nhịp cầu mong manh Ô Thước bắc ghềnh
Vợ
chồng ngâu buồn tủi trông nhau
Ngồi
xa mây gió vương mang hang lệ thương
Chút nên
mưa gieo sầu xuống đời
Một
ngày gang tấc thôi Nam Bắc đôi nơi
Chàng
với nàng ngậm ngùi chia phôi
Ngoài
xa mưa gió
Khóc
vợ chồng ngâu
Vàng
trút ngàn lá
Ai nhớ
ai sầu
Một
tuần ngâu sầu lắng canh thâu
Ngàn
muôn kiếp sau
Khôn
ngừng khóc nhau
Ôi duyên
ngang trái
Thắm
có chừng thôi
Ngân
giang muôn đời
Còn
nhiều lệ rơi
Vợ Chồng Quê
Phạm Duy
Chàng
là thanh niên mạch sống khơi trên luống cầy
Nói
năng hiền lành như thóc với khoai
Nàng
là con gái nết na trong xóm
Nước
da đen ròn với nụ cười son.
Hỡi
anh gánh gạo ư ứ trên đường, chàng ơi
Gạo
Nam, gạo Bắc ứ ư
Đòn
miền Trung, gánh đừng để rơi
Chàng
chàng ơi, gánh đừng để rơi.
Hỡi em
tát ruộng ư ứ bên ngòi, nàng ơi
Biển
Đông ta tát cạn ừ ư ư
Nàng
nàng ơi, cho đời thuận nhau.
Nàng
nàng ơi, chàng chàng ơi (2 lần)
Chàng
nhìn đàn chim rồi ước như chim ngang trời
Sống
chia miếng mồi, như đũa có đôi
Nàng
cười không nói, ngước ra sông núi
Má em
hây hồng như áng mây trời.
Một
ngày sang Thu
Một
buồng cau tơ
Quanh
co lối xóm những tà áo mới.
Mẹ già
yên lòng
Thiếu
nữ mơ mòng
Các em
nhi đồng trống ếch khua vang.
Chàng
vừa cầy sâu vừa hứng mưa trên đất mầu
Hái
bông ngô vàng hay bới khoai nâu
Nàng
vừa cuốc bẫm, tắm trong sương sớm
Tát
xong nước rồi, sẽ về thổi cơm.
Chữ i
móc ngược, o o ó o tròn, người ơi
Còn trong
một nước ứ ư
Người
người ơi, ta còn yêu nhau
Người
người ơi, ta đừng bỏ nhau
Á ơi,
con ngủ u ú cho muồi
À ơi,
cười vui trong giấc mộng
À à ơi
! Yêu đời tự do
À à
ơi, À à ơi ! À à ơi, à ơi.
Thuở
nào vườn cau vừa mới cao ngang mái đầu
Lúa
dăm ba sào, nay đã hai trâu
Nhìn
thằng cu bé đẫm mưa trong ngõ
Nước
mưa chan hoà cho tốt lúa nhà.
Mùa
màng năm nay
Gạo
tròn tay say
Đêm
đêm thức giấc lúc gà chưa gáy
Vì đời
yên lành
Nên
lúa đa tình
Hứa
cho đôi mình kiếp sống thanh bình
Vó Ngựa Giang Hồ (Le galop des cavaliers
d’aventures)
Lê Mộng Nguyên
Nhịp
Vó Câu
Đường
trường gió sương gập ghềnh vó câu ào ào lá rơi
Đem
thân nam nhi hồ hải đó đây rèn nung chí trai
Bao
nhiêu tiết thu chờ mong chúng ta vùi lấp máu tang
Vương
khắp nhà Nam
Maestoso
Núi
rừng oai hùng như nghiêng mình trước muôn lòng phấn đấu
Bóng
chiều mơ màng như thiết tha bao người trai ra đi
Trở
lại nhịp nhàng
Tiến
lên đi ! Tiến lên đi !
Tiến
lên nhanh , còn ngại ngùng chi vó câu nhịp nhàng rập ràng
Tiến
lên đi ! Tiến lên đi !
Quyết
say sưa thề ước đem non sông qua nơi nguy nàn
Rallentando
Trông
nước non u buồn, khắp nơi lầm than
Gió
sầu vương não nề, bóng người ra đi
Ôi núi
sông Lạc Hồng tháng ngày chờ mong
Ta
đoàn quân tiến lên, quyết không sờn gan
Maestoso
Núi
rừng oai hùng như nghiêng mình trước muôn lòng phấn đấu
Bóng
chiều mơ màng như thiết tha bao người trai ra đi
Cương
quyết
Ngày
về hát khúc khải hoàn thắm tươi đoàn người sống vui
Nhưng
nay núi sông chờ mong chúng ta nhịp nhàng vó câu
Tiến
bước vó câu gập ghềnh, vó câu chiều về hát vang
Đây
người Việt Nam ! (Hết)
Vó Ngựa Trên Đồi Cỏ Non
Ngân Giang
Em dấu
yêu ơi anh đang quay về mười năm xa vắng
anh đã
đưa em, đưa em đi tìm một giấc mơ đời
mười
năm lạc loài phải không em
mười
năm hận thù trĩu trong tim
ta
trót trao nhau thân, ta chót vong ân
mang
tuổi hoa niên, làm kiếp lưu đầy
Bóng
tà ngả trên lưng đồi cỏ non
Gió
hiền thoáng vi vu hàng lau xanh
ngoài
kia là đồng thơm hương lúa mới
bên
lũy tre xanh ngả nghiêng hàng dừa
và đây
là giòng sông ta thương mến,
soi
bóng chung đôi những ngày ấu thơ
Anh sẽ
đưa em, đưa em xa rời vùng mây tăm tối
Anh sẽ
đưa em, đưa em đi về, về lối chân hiền
còn ai
đợi chờ nữa không em
còn ai
giận hờn nữa không em
em hãy
theo anh, men lối ăn năn
ta
thoát cơn mê cùng giắt nhau về
Vô Tình
Nguyễn Ngọc Thiện
Em giấu
giọt nước mắt,
trong
nụ cười mênh mông.
Em
giấu từng đợi chờ,
khi
vui đùa vu vơ.
Em
giấu niềm nhớ,
dưới
hiên trường xưa,
bên
gốc phượng già.
Ðã bay
vào pha phôi (đa...đa)
ÐK :
Những
ngày tháng mộng ước,
nhưng
nay đã xa tầm tay.
Em
giấu trang lưu bút, vào trí nhớ nhỏ nhoi.
Những
bạn cũ ngày ấy,
sao
như cánh chim mù khơi.
Em
giấu bao thương nhớ,
trong
trái tim dại khờ.
Vô Tình
Trần Tiến
Cám ơn
mặt trời cho tôi một chiều
Cám ơn
cuộc đời cho tôi một người
Người
bước vào đền trong tim ta im vắng
Chiều
bước vào đền cho tim ta chút nắng
Rồi
người cứ vô tình người đi
Rồi
chiều cứ vô tình chiều qua
Rồi
người cứ vô tình người xa
Rồi
chiều cũng vô tình chiều quên
Giữ
sao được người đi qua cuộc đời
Giữ
sao được chiều đi qua mặt trời
Người
cứ đi người mang theo bóng
Chiều
cứ qua chiều mang theo nắng
Cám ơn
mặt trời cho tôi một chiều
Cám ơn
một chiều cho tôi một người
Cám ơn
một người cho tôi một lần biết yêu
Giữ
sao người đừng đi?
Giữ
sao chiều đừng qua?
Giữ
sao người đừng xa?
Giữ
sao chiều đừng quên?
Vô Tình
Thanh Tùng
Em yêu
anh anh biết không anh
Chắc
không rồi anh quá vô tình!
Em yêu
anh yêu cả tên anh
Đã reo
trong hồn em say đắm
Em say
xưa giây phút ban sơ
Đôi ta
gặp nhau dưới cơn mưa
Anh
cho em chiếc áo mong manh
Cho
mưa chiều nặng màu áo anh
Gặp
anh em không dám nói
Chỉ
lặng nhìn đôi mắt anh thôi
Còn
anh sao anh không nói
Hay nụ
cười nhẹ thoáng trên môi
Tình
yêu em đâu dám hỏi
Anh
ngỏ lời anh ơi !
Dù mai
khi xa anh rồi
Biết
còn tìm đâu vui
Mai
đây thôi hai đứa hai nơi
Biết
đâu tìm ân ái trao lời
Anh
như mây theo gió buông trôi
Đến
với em tình là mây khói
Anh
yêu em không cớ sao im ?
Sao
chỉ một lời nói yêu đương
Cho
tim em buông mãi cô đơn
Trong
đêm trường dạt dào nhớ thêm !
Vô Tình
Phương Uyên
Có bao
giờ muốn trong đời không yêu ai cho dù ra sao
Nhiều
lúc muốn biết nhưng chợt thấy vô tình gió thoáng qua vụt bay
Đến
bao giờ tìm cho thấy được tình yêu mà em mong muốn
Sống
riêng mình trong những giấc mơ tình yêu xa mãi chân trời
Thấy
bao niềm ước theo chàng, nhưng sao em vẫn còn nơi đây
Tìm
kiếm bóng dáng phong trần mới hôm nào đã mãi xa từ đây
Ước mơ
rằng gởi theo tháng ngày thời gian chìm trong im bong
Đến
bây giờ ôm những ước mơ ngồi đây thầm khóc muôn đời
Gió
cuốn mất hết hay những ước muốn đợi bấy lâu
Vẫn
biết trước khúc hát đã không còn được như thuở xưa
Giờ
thấy nuối tiếc thấy nhớ đến lúc trước kia mình hững hờ
Trong
con tim cô đơn giờ đã nát tan
Làm
những ước muốn dĩ vãng kia còn chôn sâu
Bóng
tối đã khép ước đắng cay còn lại với em
Còn đó
dấu vết những quá khứ cứ nhói em đời chối từ
Trong
giấc mơ bây giờ em khát khao mong chờ những ước mơ!!!!
Vô Tình
Jimmii J.C. Nguyễn
Lòng
ta đã vô tình, vì năm tháng đã phai nhạt với bao cuộc tình
Ngày
xưa đó đâu về nữa tội tình chi mình đi xé nát đời mình
Làm
sao cho đời ta quên lãng, hình bóng người còn đây
Ngày
nào đêm nao đó chìm tan giữa đại dương
Người
yêu hỡi bây giờ tình người mới ân cần đến bên em rồi
Thì em
chắc chi còn nhớ, trọn vòng tay mình ôm ấp quá dịu vợi
Và giờ
có lẽ em đã quên lời chứa ân tình chẳng đổi thay
Một người
còn thương nhớ một người thì nay vội lại xa
Cơn
đau vẫn nhói trong tim
Ngày
trôi qua mỏi mòn nhiều khi ta cối dấu đi buồn đau của mối tình xưa
Bờ môi
xinh nay đã theo ai sao ta nhớ hoài
Và
lòng ta vẫn mãi yêu người ôi quá xót xa
Vợ Tôi Là Súng Các-bin (?)
Văn Khôi (?)
Quê
nhà em xa biết bao!
Vượt
trùng dương, núi, sông, hào,
Qua
ngàn dặm, qua lớp sóng,
Qua
đường trường về đây xa không?
Người
thì xấu:
Da
ngăm ngăm ấy là đen.
Sao
anh khinh-quân lại say mèm,
Bảo
rằng em có duyên thầm?
Đi cheo
leo, anh lại còn muốn em theo.
Khi xa
nhau, anh lòng vương sầu,
Là vì
duyên cớ tại đâu?
Tên
thật là em Các-bin.
Họ
hàng em đến trăm nghìn.
Trai
làng giầu-cau đưa đến,
Nhưng
mà thật thà không nên duyên.
Người
thì nói:
"Sao
cô không lấy chồng đi?
"Cho
anh em trong họ ăn giầu,
"Hoặc
còn đang kén anh giầu?"
Quả
không đâu,
Em thề
lòng vẫn in sâu
Anh
khinh quân, ghi tình ban đầu,
Ngàn
đời chẳng muốn rời nhau.
Khi
nào em theo chiến chinh,
Thi
chồng mang sát bên mình,
Qua
đồng ruộng, qua thôn xóm,
Ai đẹp
bằng chồng em - khinh-binh!
Ngoài
trận-tuyến,
Khi
nghe ra tiếng đạn bay,
Em
quên em đây phận thoa-quần,
Cùng
chồng tranh đấu không ngừng.
Qua
gian nan,
Mang
về giờ phút vinh-quang
Đây
anh em trong họ, trong làng,
Trẻ
già vui thích, cười vang.
Hôm
vừa rồi, em tức sao!
Là vì
ba, bốn cô nào
Qua
nhìn chồng em toe-toét!
Trên
đời này,
Gái
nào mà không ghen?!!!
Rồi
ngày tháng,
Bao
nhiêu cô gái làng xa
Mang
cho khinh quân hằng lô quà,
Tặng
đoàn trai giữ quê nhà.
Em
không ghen!
Em còn
cười hát vang lên:
"Đây
khinh-quân lớp người trai hùng
Được
tình yêu khắp lòng dân."
Vô Tư
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Em
xinh tươi như hoa và bao nhiêu anh si mê làm cho anh ghen không nói lời nào
Nếu
như đã yêu em thì hãy yêu hết con tim đừng có như bướm vui hoa anh ơi
Tình
là tình mơ với mộng , người là người hay dối gian
Em mãi
cứ vẫn muốn yêu , em mãi cứ vẫn muốn tin , tin ta sẽ mãi luôn luôn bên nhau
Tình
mình là bài ca thắm nồng
Đẹp là
đẹp tựa muôn đoá hoa
Cho
dẫu mưa nắng không phai khoe sắc hương với ban mai
say
đắm như cánh chim uyên nhé anh
Vỗ Về Nỗi Đau
Hoài An
Nếu có
lúc em lỡ lầm
Mang
theo đau đớn khi em lạc chân
Sóng
sánh những giấc mơ phù du
Nếu
phút cuối em xiêu lòng
Buông
lơi năm tháng lướt qua thời gian
Sẽ hối
tiếc ánh xuân vừa sang
Con
đường tương lai ai nào quay lưng lại
Sao
còn ngủ mê
Nếu
chỉ sống cho qua ngày
Bao
nhiêu mơ ước trôi qua tầm tay
Sẽ mãi
mãi lãng quên một mai
Hãy cố
gắng nguôi ngoai lòng
Bên em
cuộc sống vẫn hằng mong
Sẽ có
những cánh tay niềm tin
Nghe
từng nụ hoa vẫn thơm ngát hương đời
Nghe
từng bài ca a ha...
Điệp
khúc:
Đời
vẫn thế như lòng biển sâu
Hỡi em
hãy quay về
Đời
vẫn thế dẫu từng bước đi em chưa quen
Ngọt
ngào khi em chưa qua
Từng
cơn sóng vỗ về nỗi đau
Hỡi em
chớ u sầu
Người
gian dối chỉ là thoáng qua
Em
quên đi mai này xin em quên đi
Bước
em ngày mai
Vội
Đỗ Đình Phúc
Nhẹ
nhàng tựa sương mai
Trong
nắng sớm trời đông
Ồn ào
tựa con sóng
Ghé
ngang đôi bờ bến
Theo
nắng gió bụi trần
Em đã
đến một lần
Một
lần rồi mãi mãi
Sẽ tan
vào hư vô
Thuyền
rời xa bến vắng
Dòng
sông cũng lặng câm
Màn
trời êm im lắng
Mắt
môi nghe mặn đắng
Câu
hát bỗng nửa vời
Khao
khát bỗng ngàn lời
Mang
tiếc nuối dừng ngừng
Lạc
lõng giữa biển đời
ĐK:
Đã bao
đời con sóng vỗ
Cuốn
xô về bến bờ
Đã bao
ngày anh vẫn hát
Lời
hát ru em ngày xưa
Ước mơ
và mơ ước đó
Hãy
theo về với người
Lối
xưa về anh đếm bước
Còn
bước chân em vội vàng
Với Quỳnh
Phạm Anh Dũng
Nếu
hạnh phúc sẽ khơi nguồn đau khổ
thì
xin em đừng tìm đến với nhau
để một
ngày vết nứt nhói tim đau
và ân
ái nhạt nhòa môi son cũ
Quỳnh
chỉ nở về đêm trong giấc ngủ
như
tình yêu chỉ đẹp lúc ban đầu
chẳng
có gì tồn tại đến ngàn sau
khi
cơn mộng mù lòa đêm dâng hiến
Chút
hương xưa em mải mê tìm kiếm
cũng
bay đi theo gió thoảng trong chiều
cuối
cùng rồi còn lại với quạnh hiu
treo
lơ lững thân mình trên triền dốc
Rồi có
lần giữa mùa mưa Thu khóc
em
quay về dang dở những cuộc chơi
giữa
thiên thu ai đứng gọi tên người
nghe
trăm hướng vọng về cơn thác lũ
"Từ
một đêm đóa Quỳnh buông cánh rũ
Từ một
đêm đóa Quỳnh buông cánh rũ ... "
Vội Vã
Vũ Hữu Toàn
Ta vẫn
đợi miệt mài trong cơn mộng
Trăm
giấc mơ xuôi ngược những đêm về
Em xa
lắm bên kia trời thăm thẳm
Ta
điên cuồng như kẻ trúng bùa mê
Cứ
lãng mạn yêu người quên tất cả..à
Trong
bóng đêm riêng mình với cây đàn
Nghêu
ngao hát bài tình ca rất cũ
Ru đời
buồn thầm lặng một vết thương
Biển
muôn trùng mãi mê bờ bến lạ
Cát
ngàn năm không giữ được chân người
Em
dửng dưng, con tàu đi vội vã
bỏ sân
ga, gửi lại vết thương đời
Từ
thuở đó, ta chim trời phiêu bạt
Em
phấn son tô điểm tháng năm thừa
Những
hồng ân ta một lần khao khaa..aát
đã tan
nhòa theo vạt nắng ngày xưa
Võng (Thiền Ca 2)
Phạm Duy
Tôi
nằm võng, võng đưa võng đưa
Tôi
nằm võng, võng đưa võng đưa
Ha,
trần gian lạc thú
Ha,
tiên cảnh phiêu du
Cõi
tử, cõi sinh
Cõi
tình, cõi hận
Núi
đợi, vực chờ
Niềm
vui, nỗi khổ
Tôi
nằm võng, võng đưa võng đưa
Tôi
nằm võng, võng đưa võng đưa
Tôi
nằm đó
Nằm im
mọi chỗ...
Vọng Cố Ðô
Đan Thọ và Nhật Bằng
Tha
thiết
3/4
Hà Nội
ơi ! Xa cách muôn trùng dương
Những
lúc sương chiều xuống
Tìm
đâu bóng Hồ Gươm lòng bao mến thương
Hà Nội
ơi ! Như cánh chim ngàn phương
Ta
sống trong sầu thương
Từ nay
vắng Hồ Gươm lòng bao vấn vương
Rồi
khi nắng tắt dần chuông chiều buông
Gió
mang nắng Thu về sầu vương
Ðây
kiếp giang hồ
Gửi
tình quê hương trong tiếng ca
Hà Nội
ơi ! Thôi cách xa từ nay
Bao
mái xưa đầm ấm
Chìm
trong tiếng lòng ta hoài hương thiết tha
Hà Nội
ơi ! Xa cách muôn trùng dương
Những
lúc sương chiều xuống
Tìm
đâu bóng Hồ Gươm lòng bao mến thương
Hà Nội
ơi ! Như cánh chim ngàn phương
Ta
sống trong sầu thương
Từ nay
vắng Hồ Gươm lòng bao vấn vương
Rồi
khi nắng tắt dần chuông chiều buông
Gió
mang nắng Thu về sầu vương
Ðây
kiếp giang hồ
Gửi
tình quê hương trong tiếng ca
Hà Nội
ơi ! Thôi cách xa từ nay
Bao
mái xưa đầm ấm
Chìm
trong tiếng lòng ta hoài hương thiết tha
Khi ta
ra đi ..
Lòng
mang niềm nhớ ….
Vọng Gác Đêm Sương
Mạnh Phát
Sáng
tác đầu thập niên 60
Nhịp
4/4 Điệu Boléro
1.
Buông
khói gây thưa . . . tôi kể người nghe một chuyện tâm tình
Nửa
đêm giá lạnh . . . bỗng nghe ấm một tình thương trong tim
Sương
rớt trên vai . . . qua ngõ hồn trai vào lòng đêm dài
Gác
súng biên thùy . . . một cơn gió hút khơi chuyện ngày qua
2.
Xưa
lúc xa xưa . . . tôi có người em tuổi đẹp trăng tròn
Tuy
rằng không gặp . . . không hẹn bao giờ và chưa yêu thương
Phong
kín tâm tư . . . tôi gói đời trai vào mộng đăng trình
Giữa
buổi trăng rằm . . . rời xa gác ấm không hề gặp nhau
Điệp
khúc
Thuở
học trò còn buồn vu vơ
Thức
bao đêm làm thơ rồi đợi chờ
Hoa
trắng len vào khung cửa nhỏ
Ngỡ
thầm là người thơ qua trong mơ
Phút
vấn vương bàng hoàng hơi sương
Nửa
vầng trăng vọng gác đêm trường
Trăng
còn in trên gối chiếc
Thì
còn nhiều thắm thiết
Và mơ
ước thêm nhiều
3.
Mơ ước
mai đây . . . đem nửa vầng trăng về làm trăng đầy
Lối
xưa đón mời . . . ước vọng nên lời bàn tay trong tay
Đêm
trắng hoen sương . . . tôi giấu niềm thương tận cùng tâm hồn
Nắng
ấm lên rồi . . . cạn đêm gác súng thôi kể chuyện xưa . . .
Vọng Nam Quan
Phan Văn Hưng - Nam Dao
Ải Nam
Quan ơi ta đã mất tên em
Như
một phần hồn tự nghìn năm
Lòng
ta đau như ai đem dao
Xé nát
da non cứa trên thịt gan
Rừng
chiều nay trong cơn gió bấc thê lương
Như
trăn trở một giòng sử đắng
Hằn
trên mỗi vách đá trơ sương
Tiếng
thét oai phong của thời liệt anh
Gió hú
vào hồn
Cho ta
hận buồn
Sương
rơi nghìn trùng
Giá
buốt mịt mùng
Lời
Phi Khanh sao vẫn thoảng thốt đau đây
Suối
vẫn cuộn chảy từng nhịp máu
Ai bây
giờ là kẻ tội đồ hiến dâng người
Ai đem
hình hài
Giang
Sơn đọa đày
Cho
thân lìa cành
Cho
cây lìa đất
Cho ta
lìa cội
Như sông bỏ nguồn
Ta
nghe tủi nhục dâng vào lòng
Từ
nghìn xưa qua bao nhiêu giấc phong ba
Em
kiêu hùng trơ gan tuế nguyệt
Gọi
tên nhau rừng chiều hôm nay ngập nuối tiếc thương
Vọng Ngày Xanh
Khánh Băng
Trời
mưa gió lá cây tơi bời khắp nơi,
Tan
nát bao cánh hoa tươi bên thềm gió chiều thét gào não nề
Ôi
trời mưa gió điêu tàn gieo bao đau thương
Người
nghệ sĩ âm thầm trong đêm gió mưa
Mơ
màng nâng tiếng tơ đàn dịu dàng
Cho
hết bao niềm hận sầu kiếp người lạc loài
Gợi
tình quê hương với bao nhiêu lời thương nhớ
Tình
xưa ấy bấy lâu phai mờ dáng ai
Quê cũ
nay cách xa ôi muôn trùng
Xế
trời gió chiều lạnh lùng
Ôi
trời mưa gió điêu tàn gieo bao đau thương
Ngoài
xa vắng quay về quê hương dấu yêu
Mong
người mẹ chớ ưu sầu làm gì
Khi
chí trai nặng lời thề quyết diệt giặc thù
Biên
thùy xa xôi biết tìm lại nơi chốn nao
Lòng
chạnh nhớ đêm nào ngắm trăng vàng chiếu bên bờ nước xanh mơ hồ
Lòng
chạnh nhớ đồng lúa xanh chiều ấy ta nhìn cánh chim trời bay
Lòng
chạnh nhớ xuân nào ngắm xuân về bao mạch sống xuân chan hòa
Tình
xưa ấy êm đềm với bao niềm nhớ nhung còn lắng sâu muôn đời
Ngày
xưa ấy mỗi khi trăng mờ lối đi
Ta nắm
tay hát vang câu yêu đời với ngàn tiếng đàn nhịp nhàng
Con
thuyền êm lướt trên dòng trong đêm trăng thanh
Lặng
nghe gió âm thầm gieo bao nhớ thương
Nay
còn đâu mái tranh nghèo ngày nào
Đâu
bóng tre làng rì rào lúa đồng ngạt ngào
Biên
thùy xa xôi biết tìm lại nơi chốn nào
Trời
gió o o o...
Trời
gió o o o...
Trời
gió o o o o o o o o o ...o o
Vòng Nhẫn Cưới
(chưa biết)
Vòng
nhẫn cưới đó em đeo,
thôi
hết từ đây mơ mộng rồi,
Em vui
tất cả bao nhiêu,
có
bằng khối sầu em để,
Anh
chúc mà nghe lòng hoang liêu
Vòng
nhẫn cưới đó cao sang,
đưa
đón kiệu hoa đang sẵn sàng,
mai em
xóm nhỏ sang ngang,
xin
Trời cho thuyền xuôi mái,
để em
về bến mộng giàu sang
Em ơi!
Tình yêu bây giờ,
nếu
không dang dở làm sao trọn đời nhớ em,
làm
sao có một lần gặp gỡ,
nếu
không dang dở làm sao còn một lần từ ly
Vòng
nhẫn cưới đó em ơi,
thôi
nhé nghìn thu vĩnh biệt rồi,
đêm
nay uống để em vui,
rượu
hồng mặc tình em rót,
uống
cho người thấy lòng đẹp đôi
Vòng Quay Kỷ Niệm
Quang Lộc
Thôi
đành lỗi hẹn với em chiều nay
Xe đưa
ta qua bao nhiêm cây số đường dài
Xe đưa
ta đến chân núi hẹn hò
Chiều
nay xe đứng bên cầu mưa mãi
Con
đường sẽ dài nhớ nhung của ta
Xe
mang không gian yêu thương xa cách gần lại
Em đến
bên anh với mưa nắng cuộc đời
Chiều
qua phố vắng hay chợ đông người
Chiếc
xe già của ta lăn qua những con dốc
Đi qua
những năm tháng đi qua mỗi buồn vui
Xe đưa
người về với tiễn người xa
ĐK :
Có
những lúc rất nhớ chiếc xe già
Có
những lúc rất nhớ những mối tình
Giờ
còn cuộc tình buồn thôi em ơi
Vòng Tay
Hoàng Việt Khanh
Vòng
tay cho người
Góp
một tiếng cười
Cho
đời nhẹ bay thênh thang
Vòng
tay anh em
Ấm
trong ngày hội
Cùng
ca vang lời yêu thương
Vòng
tay hôm nào
Tiếng
mẹ ru hời
Ta còn
thầm nghe trong tim
Vòng
tay cho em
Có hoa
và nhạc
Rộn
ràng lời yêu ấm nồng
ĐK:
Vòng
tay, vòng tay
Quê
hương cuối trời
Ta còn
mang nặng trên vai
Vòng
tay, vòng tay
Hôm
nay đắp bồi
Cho
một ngày mai sáng ngời
Vòng Tay Bạn Bè (Circle Of Friends )
Nguyễn Đạt
Gió
hỡi gió, gió bay về đâu hỡi gió?
Mây
trôi theo lang thang về bốn phương biết gặp nhau ngày nào
Có nhớ
đến những lúc cứ đi tìm nhau khắp nơi
Ôi bao
nhiêu băn khoăn và ước mong sao ngày mai có nhau
Ngày
mai sẽ đẹp, đẹp như bao giấc mơ hồng,
và ta
sẽ nắm tay trong tay chúng ta tìm đến tương lai
Ngày
mai ước vọng, và cho nhau những tấm lòng
Tình
yêu đốt cháy trong con tim chúng ta ngàn nỗi yêu thương
Chorus
1 :
Tình
yêu đến với nhau ngàn năm
tình
yêu sẽ hát lên ngàn lời
Tìm
nhau mãi biết ai đợi ai, vòng tay lớn trái tim bạn be ø
và ta
sẽ nắm tay trong tay chúng ta tìm đến tương lai
trong
vòng tay bạn bè
Circle
Of Friends
The
wind and dust blowing on the road
Cloudy
skies tonight and the lonely one walk through the night
You
remember when you look for me, don't you ?
Now
I'm coming home and we will share the same beliefs
In the
sun shine, we throw up the sad past
We
will hold together and we come to future world
In the
sun shine, we throw up the sad past
We
will hold together and we come to future world
Chorus
2 :
We'll
fall in love a thousand years
we'll
talk together a thousand words
I
believe you keep the faith, and he shows us a promised land
We
will hold together and we come to future world
a
circle of friends
Vòng Tay Đam Mê
Song Ngọc
Mai
kia mình xa cách, em hỏi anh còn nhớ em không
Bao
nhiêu lời tình ái, những trang thư chưa khô dòng mực
Những
con đường ngày đó chúng ta qua chìm trong mưa bay
Và
nhiều lời anh nói sẽ yêu em, yêu em một đời ...
Mai
kia mình xa cách, em hỏi anh còn nhớ hay quên
Bao
nhiêu lời hẹn ước dưới trăng sao, bao đêm mặn nồng
Bao
nhiêu nụ hôn ấm cháy tim yêu vòng tay đam mê
Và lời
tình yêu đó, sẽ yêu em muôn đời yêu em
Mai
kia lỡ xa người, một mình em về cuối chân mây
Đem
chôn bao nỗi niềm một lần yêu muôn đời phong kín
Mai
kia lỡ xa người, một mình em chìm dưới bóng đêm
Lời
thề xưa giữ kín dưới đáy mồ sâu trái tim
Mai
kia mình xa cách, em hỏi anh còn nhớ em không
Nhớ
một người con gái đã yêu cho anh một đời
Mai
kia mình xa cách, em hỏi anh còn yêu em không Đời một người con gái đã yêu anh
muôn đời không phai
Vòng Tay Lỡ Làng
Ngọc Sơn
Khi
xưa yêu người tôi đã từng dệt mơ ước
Đôi
đứa chung cuộc đời
Tình
đầu lên ngôi như hoa bướm giữa mùa Xuân
Đắm
say một trời hương.
Rượu
nồng từ đôi tim đã rót lên màu mắt
Để môi
biết ngọt ngào
Biết
rượu êm thế nào
Vòng
tay ái tình dìu đưa nhau tới những bến bờ thần tiên.
ĐK:
Vâng,
tôi đã ước mơ
Những
giấc mơ hiền lànhvề một thiên đường xanh
Nơi
không có phong ba
Không
lọc lừa gian trá người trọn niềm thủy chung.
Vâng,
tôi có biết đâu
Những
giấc mơ ngọt ngào bao nhiêu cũng là mơ
Để
tình yêu vừa say đắm
Bỗng
dưng tan biến thành mảnh đời dở dang.
Xưa
tôi yêu người đâu biết rồi đời mưa gió
Chia
cách nhau nghìn trùng
Ngọc
ngà tàn theo muôn con sóng vỗ biển xanh
Màu
môi đã nhạt rồimáu đầu xưa đã bạc
Vòng
tay lỡ làng tình xưa có tiếc nhớ cũng còn gì đâu...!!!
Vòng Tay Người Ấy
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
(Capo
0.Time 2/4)
INTRO: Eb
Eb Cm Cm
Fm Fm Bb7
Bb7
Eb
Eb
Tình
như giấc mơ
Cm Cm
Hãy
giữ ai ơi cho giấc mơ còn đầy.
Ab Ab
Một
khi đã yêu, người ơi!
Bb7 Bb7
Con
tim sẽ mang thêm bao ưu phiền.
Cm
Gm
Anh
hỡi, chớ có thờ ơ.
Cm Gm
Yêu em
với nụ cười đắm say.
Fm
Bầu
trời đẹp xinh
Bb7 Eb Eb
Yêu em
với ánh mắt thắm thiết, chứa chan nỗi ân tình.
(lần 1)
Eb Gm
Hãy cứ yêu trong sầu nhớ
Eb Ab
Sẽ có những tiếng hát xanh ngời
Ab F7
Tình như khói mây, tình trong phút
giây.
Bb7 Bb7
Yêu trong bao chiều giông tố.
Eb Eb
Rượu chưa uống nhưng tình đã say.
Cm
Cm
Tình chưa đến, xin đừng chớm bay.
Fm Ab
Sẽ có em mãi luôn mong chờ.
Bb Gm Eb Eb
Vòng tay người ấy .. với những chân
tình.
(repeat
*)
(lần 2)
Hãy cứ yêu trong sầu nhớ
Sẽ có những tiếng hát xanh ngời
Tình như khói mây, tình trong phút
giây.
Yêu trong bao chiều giông tố.
Rượu chưa uống nhưng tình đã say.
Tình chưa đến, xin đừng chớm bay.
Sẽ có em mãi luôn mong chờ.
Vòng tay người ấy .. với những chân
tình.
(repeat ĐK)
ENDING:
Eb Eb
Cm Cm Fm
Bb7 Eb ^Ab Eb
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.