Người ta còn
cho thuốc vào để chim yếu, chỉ bay được một ít trong khuôn viên chùa, và 5 phút
nữa thôi, sẽ lại bị bắt về, để bán cho một người khác...
Tôi không phải
là người mộ đạo, tôi chỉ sống theo đạo tâm và hướng thiện. Nhưng mỗi năm, tết
và rằm tháng 7 tôi đều đi chùa, và mỗi năm, tôi đều đứng trước những lồng chim
và cầu nguyện và cảm nhận nỗi đau... nỗi đau của chim sa lưới, chim trong lồng.
Không biết có
phải kiếp trước tôi là chim, hay vì tôi quá mẫn cảm mà tôi luôn có thể cảm nhận
và nghe nỗi đau của từng con chim trong lồng ấy.
Chú chim cuối
cùng này không còn đủ sức để bò ra khỏi lồng, nói chi bay. Người phóng sinh chờ
lâu quá đành treo lồng lên cành cây.
Hôm nay cũng
thế, tôi lại đứng trước lũ chim, chúng khóc, chúng van xin tôi, đừng thả chúng
ra. Chúng đau, chúng đè lên nhau, đứa gãy cánh, đứa què giò, có một con ứa nước
mắt, nói với tôi rằng: "Xin bạn đừng nhìn tôi, xin bạn đừng mua tôi, đừng
thả tôi, cứ để tôi chết trong lồng này, hôm nay tôi đã được thả ra và bắt vào 4
lần rồi, tôi đau, mệt, tôi không thể bay, xin đừng cho tôi hy vọng".
Một con chim
khác lại nói: "Nếu không ai mua, họ sẽ không làm vậy, họ đã cho chúng tôi
uống nước thuốc, chúng tôi không thể bay xa, cho dù bạn thả ra, chúng tôi cũng
sẽ bị bắt về và lại bán, và lại bị bắt. Nếu bạn không mua, họ sẽ chẳng bao giờ
cần bắt chúng tôi, sẽ không bao giờ cần cho tôi uống thứ nước thuốc khủng khiếp
đó, làm ơn, làm ơn để chúng tôi hy sinh và những con chim khác sẽ không bao giờ
chịu chung số phận. Làm ơn!"...
Rồi một người
phụ nữ đến mua, người đàn bà bán chim nhẫn tâm quơ tay vào cái lồng đặc nghẹt,
hốt từng nắm, lũ chim bị bóp chặt, mỏ con này chọc vào mắt con kia, trong cơn
quơ quào móng con này cấu vào đầu con kia, chúng la hét, giẫy dụa, rỉ máu,
chúng đau đớn, chúng la “Đừng đừng … hãy để chúng tôi yên, hãy để chúng tôi
yên”.
Chú chim này
rời lồng được khoảng nửa mét, phải nằm bẹp khoảng 10 phút mới loạng choạng bay
được thêm một đoạn ngắn, chắc chắn lại bị bắt nhốt tiếp!
Tôi đứng im,
bất lực, tôi là kẻ hèn nhát, tôi khinh khi bản thân mình, tôi đã không dám đứng
ra ngăn cản người phụ nữ đó, như ngăn cản số người còn lại trên cái thế giới
này xin đừng thả chim phóng sinh.
Ngày xưa, đức
Tam Tạng thấy bọn trẻ câu cá đã mua cá và thả cá về sông để làm phúc. Người ta
bẫy chim để ăn vì mưu cầu cuộc sống, rồi người làm phúc vô tình nhìn thấy đã
mua chim ấy để thả. Đó gọi là làm phúc.
Ngày nay,
những người bẫy chim không còn phải để ăn mà để bạn mua và thả. Vậy khi bạn mua
có nghĩa là bạn tạo ra cầu thì sẽ có cung, do đó, việc bạn đang làm là ác, vì
bạn đang xúi giục họ bắt, hành hạ những con chim ấy và bạn sẽ cho họ tiền, vậy
việc làm đó có thiện, có phúc hay không?
Có thể bạn nói
rằng, ngày nay họ cũng vì kế sinh nhai nên làm vậy, cũng đâu khác gì ngày xưa.
Thật ra nó khác, rất khác, vì ngày xưa những con chim bị bắt để ăn sẽ to khỏe
và mập mạp, và khi bạn thả, là nó sẽ được tung cánh bay xa, được về với gia
đình của nó. Còn ngày nay, nếu bạn để ý kỹ, những con chim phóng sinh là những
con se sẻ nhỏ, hoặc loài chim én, hoặc chim yến, những con chim bé nhỏ, vô tội
chỉ bị bắt vì một lý do duy nhất, bắt để bán cho những người phóng sinh.
Người ta còn
cho thuốc vào để chim yếu, chỉ bay được một ít trong khuôn viên chùa, và 5 phút
nữa thôi, sẽ lại bị bắt về, để bán cho một người khác.
Tôi đứng đó,
ứa nước mắt, và tự sỉ vả mình hèn hạ vì đã không dám lên tiếng. Lũ chim được
người đàn bà giơ cao đưa ra trước đức phật, cầu nguyện và mở nắp, lũ chim đứng
yên, không hề muốn bay ra. Người đàn bà phóng sinh thò bàn tay mập mạp, bắt
từng con thả ra, chúng bay uể oải và đậu trên một nhánh cây gần đó.
Tôi biết lũ
chim kia quá bé để ăn thịt, thật sự nếu không ai mua, thì vài ngày sau họ cũng
sẽ phải thả nó về trời, đằng này, cứ hết người này, đến người khác tới mua, nên
họ cứ bắt đi bắt lại, hành hạ chúng đến khi chúng mệt lử và chết, thì khi đó họ
sẽ mua vài con thế vào. Một lồng chim trăm con có thể bán đi bán lại hàng chục
lần.
Truyền thống
chim phóng sinh giờ đây là một việc làm độc ác cần xóa bỏ. Nếu những người kia
cần tiền, họ có thể bán nhang, bán vé số, có thể bán kinh, bán hoa. Xin đừng
hành hạ những sinh vật bé nhỏ và vô tội. Những người phóng sinh xin đừng đưa
tiền, đừng tiếp tay cho hành động độc ác nọ, xin thương lấy lũ chim, đó cũng là
một sinh mạng.
Chim Én
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.