HẠ NHỤC DÂN TỘC VIỆT,
GÃ TÀU KHỰA BỊ NỮ NHI VIỆT TẤN CÔNG
Cô gái xinh đẹp
Trinh Dương và bàn tay nhỏ nhắn rướm máu
THÁI LAN: Trinh
Dương, một cô gái người Việt đang làm việc tại thủ đô Vọng Các ở Thái Lan hiện
nổi tiếng như cồn trên mạng internet với hành động đánh thẳng vào mặt một gã
Tàu khựa, sau khi tay này tuyên bố Việt Nam là một tỉnh thuộc Trung Cộng và dân
Việt là nô lệ của người Hoa.
Theo đó, trong một
ngày được nghỉ việc về sớm do tòa nhà công ty tiến hành bảo trì hệ thống điều
hòa nhiệt độ, Trinh Dương có dịp gặp gỡ một cặp vợ chồng người Hoa đang cùng đứng
chờ tàu điện ngầm tại nhà ga.
Có lẽ 2 người này là
du khách đến Thái Lan nên không rành đường xá. Đang không được vui vì phải kết
thúc công việc và trở về giữa cơn mưa tầm tã, nhưng khi 2 người khách lạ hỏi đường
bằng tiếng Anh, Trinh Dương vẫn vui vẻ hướng dẫn bình thường.
Trong câu chuyện hỏi han qua lại, bất ngờ người đàn ông kể về việc họ mới du lịch qua Việt Nam và thấy dân chúng biểu tình quá xá.
Mặc dù nắm rõ thông
tin người dân nước mình biểu tình phản đối Formosa và nhà cầm quyền CSVN về vấn
đề môi trường, nhưng Trinh Dương vẫn giả bộ hỏi ông ta có biết dân chúng Việt
Nam biểu tình về chuyện gì hay không.
Thấy cô gái hỏi sâu
về câu chuyện biểu tình ở Việt Nam, người đàn ông liền nhìn Trinh Dương với vẻ
ngần ngại rồi hỏi cô là người Thái hay người nước nào.
Biết họ ái ngại,
nhưng vì muốn cặp vợ chồng người Hoa nói thật những gì họ nghĩ trong đầu, Trinh
Dương liền nhận mình là người Nam Hàn.
Ngay lập tức, người
đàn ông liền tuôn ra một mạch: “Biết! Tụi nó biểu tình chống cái công ty
Formosa bên bọn tao. Mà đâu phải có mỗi Việt Nam, có mấy nước khác cũng từng
làm ăn với Formosa. Có sao đâu? Mà bọn lãnh đạo bên Việt Nam cũng ăn tiền rồi,
bây giờ đuổi thì đền đi. Làm gì mà biểu tình thấy ghê. Mà Việt Nam thực ra là một
tỉnh của Hoa Lục. Tụi tao sẽ sớm đòi lại như Tây Tạng thôi. Dân Việt nó cũng giống
dân Tây Tạng, là nô lệ (slave) của tụi tao mà thôi! Tụi tao là dân Đại Lục, là
dân tộc đỉnh nhất (unique)...”.
Nghe gã đàn ông bô
bô hạ nhục đất nước và dân tộc Việt, nỗi bực dọc đang sẵn trong người Trinh
Dương bỗng bốc hỏa lên thành cơn thịnh nộ.
RẦM... không kiềm chế
được sự giận dữ, Trinh Dương nhào tới vung tay đấm thẳng vào mặt gã đàn ông
đang ra rả những lời nói khinh miệt dân tộc Việt. Tay này bất ngờ choáng váng
ngã ngửa ra, còn bà vợ thì hết hồn la toáng um sùm một góc nhà ga. Nhiều khách
chờ tàu đứng gần đó liền chạy đến can ngăn.
Thấy mọi người xung
quanh không rõ cớ sự, Trinh Dương liền lớn tiếng chửi thẳng vào mặt cặp vợ chồng
Tàu khựa: “Mày nói gì? Nói lại lần nữa tao nghe. Có dám nói lại phân nửa câu
nói của mày không? Cái đám Đại Lục thối tha tụi mày dám coi thường tụi tao hả?
Tao là người Việt Nam. Tao nói cho mày biết, tụi lãnh đạo nước tao không đánh tụi
mày, thì người dân tụi tao đánh! Dân tao không xin xỏ, không cúi đầu!”.
Lúc này, cặp vợ chồng
Tàu khựa hiểu ra họ đã gặp phải ai, liền dẫn nhau lủi đi chỗ khác.
Còn Trinh Dương vừa
run bần bật gì tức gận, vừa túa nước mắt khóc vì ức cho đất nước và dân tộc Việt.
Ngồi trên tàu mà đầu óc cô không ngừng lởn vởn các câu hỏi: “Vì đâu nên nỗi? Tại
sao vậy? Vì sao nó dám nói vậy? Vì sao nó khinh dân mình? Vi sao nó dám nói như
vậy với một người nước ngoài bất kỳ?...”
Về đến nơi ở, Trinh
Dương cảm thấy tay đau mới để ý có máu ứa ra, rửa đi rồi nhưng vẫn ứa ra tiếp.
Biết được câu chuyện
của Trinh Dương, mặc dù không ủng hộ bạo lực, nhưng hầu hết mọi người đều đồng
tình với phản ứng của cô gái mảnh mai xinh đẹp - xứng đáng là con cháu của các
nữ kiệt Việt như Hai Bà Trưng, Bà Triệu...
***
Lấy độc trị độc
Dưới thời VNCH, các
trí ngũ cùng với VC nằm vùng xúi dục sinh viên, học sinh đi biểu tình, giật
dây, xách động các sư, sãi đem bàn thờ Phật xuống đường quậy phá Miền Nam Việt
Nam.
Thì nay chúng ta phải
xài lại ngay những cách mà chúng đã dùng xưa kia để trị chính bọn chúng, về chiến
thuật cũng như chiến lược.
Dĩ nhiên phải nhìn
nhận rằng biểu tình dưới một thể chế Tự Do của VNCH thì dễ dàng gấp triệu lần
hơn dưới một chế độ khát máu CSVN, nhưng với ý chí, sự uyển chuyển, lạnh lẹ,
khôn ngoan, quyền biến, quyết tâm thì không có gì là không làm được.
Chiến thuật
Nếu biết rằng công
an đang rào kẽm gai, rải ra các lực lượng côn đồ dày đặc cùng với các xe phá
sóng tại các khu mà các đoàn biểu tình hay tập trung, phát xuất thì chúng ta sẽ
tổ chức biểu tình ở những khu vực thuận tiện khác. Nói theo ngôn ngữ túc cầu là
nhằm "kéo dãn đội hình" của đối phương hoặc phân tán mỏng lực lượng cồn
đồ.
Mang các chướng ngại
vật (tủ, giường, bàn, ghế, thân cây, bánh xe cũ,...) chất đầy ở tất cả những
ngã đường chính dẫn đến địa điểm biểu tình. Để làm gì?! Để ngăn chặn không cho
các xe chở bọn cồn đồ, phá sóng, bắt người biểu tình, ... chạy vào. Như vậy muốn
đến gần đoàn biểu tình bọn côn đồ phải đi, chạy bộ và không được lực lượng cơ
giới tiếp ứng. Và khi bọn côn đồ đến gần thì chúng ta cùng hô biến.
Với chiến thuật này
thì các địa điểm biểu tình cần phải diễn ra cùng một lúc hay liên tục (liên
hoàn) diễn ra ở khắp mọi nơi làm cho bọn côn đồ bị động, phải phân tán mỏng và
không thể nào dùng cơ giới một cách hữu hiệu vì các chướng ngại vật.
Chiến lược
Đắp mô bằng cá chết để
chặn xe
Dưới thời VNCH, VC
thường xuyên đắp mô để chặn xe đò khủng bố dân chúng và nhất là để làm cản trở
lưu thông. Vậy thì nay tại các trục lộ chính, những còn đường huyết mạch dẫn
vào các thành phố lớn chúng ta phải thực hiện việc đắp mô để ngăn chận sự tiếp
vận về xăng dầu và thực phẩm.
Nhưng làm như vậy
thì sẽ ảnh hưởng đến đời sống của người dân! Đúng như vậy, muốn cắt bỏ một khối
ung thư đôi khi mình cũng phải hy sinh một phần máu thịt của chính mình thì mới
mong thoát cơn nguy biến. Người dân bị thiếu thốn thì sẽ nổi dậy mạnh mẽ hơn,
trong khi đó thiếu nguồn tiếp tế nguyên vật liệu thì hoạt động của bọn côn đồ sẽ
bị hạn chế và suy giảm.
Cách thức đắp mô
trên mỗi trục lộ phải kéo dài trên một đoạn đường cả chục cây số - cứ cách nhau
khoảng 2 cây số là một cái mô với các tảng đá lớn, thân cây, xe hư cũ,... Dĩ
nhiên bọn chúng sẽ cho xe và người đến khai thông các trục lộ, nhưng khi chúng
vừa phá bỏ xong một cái mô và rời đi (để phá bỏ một cái mô khác) thì chúng ta lại
xăn tay áo đắp cái mô ấy lại như từ đầu.
Phải kiên trì đắp mô
trên các con đường huyết mạch và kéo dài hàng tháng thì mới đem lại kết quả.
Kết hợp chiến thuật
và chiến lược
Nếu chúng ta kết hợp
chiến thuật và chiến lược (như đã nêu trên) cùng một lúc - bên trong thành phố
thì cứ liên hoàn biểu tình với các chướng ngại vật, còn bên ngoài thì kiên trì
đắp mô ngăn chận mọi nguồn tiếp vận - thì sẽ có hiệu quả nhanh chóng hơn.
Gậy ông đập lưng ông
Mặc dầu cá và các loại
hải sản bị nhiểm độc chết hàng triệu, triệu con, rồi đến chim, gà và cả con người
cũng chết vì ăn nhằm cá bị nhiễm độc mà các "đỉnh cao trí cạn" cứ vẫn
bô bô là "an toàn" như vậy thì đồng bào cứ đem biếu các thứ "an
toàn" này cho các "đỉnh cao".
Đồng bào cứ đem các
loại hải sản bị nhiễm độc về làm mắm, làm khô rồi vô chai, bao bì thật đẹp, thật
sang trọng và đợi đến các dịp lễ lạc (Tết, sinh nhật, tân gia, tân khoa,...) là
cứ mang đến biếu, tặng các cán bộ cấp nhớn, nhất là các công an phường, quận,...
Ngoài ra, cứ việc
đem các loại hải sản nhiễm độc thảy vào nhà (qua hàng rào) của các cán bộ cho
chó, mèo chúng nó ăn - "an toàn" mà…
https://www.youtube.com/watch?v=HK061WStfdc
https://www.youtube.com/watch?v=k7XMs2ny4m4&feature=youtu.be
https://www.youtube.com/watch?v=HK061WStfdc
https://www.youtube.com/watch?v=k7XMs2ny4m4&feature=youtu.be
Cú Đánh Đẹp!
ReplyDeleteCú đánh đẹp của con dân nước Việt
Dàng tặng bay, lũ Hán cẩu Trung Hoa
Đất nước ta, tuy lãnh đạo mù loà
Nhưng nước Việt, quyết không làm dân nô lệ!
Hỡi cái bầy đàn Hán nô cẩu trệ
Đất nước này, là nước Lạc Long Quân
Thế nên, nữ lưu má phấn, hồng quần
Ra tay rướm máu, mất hồn Tàu Ô!
Hoàng Hạc