"Người đàn ông
vất vả nhất nước Mỹ" được quyên góp hơn 300.000USD mua ôtô
Chân dung "người
đàn ông vất vả nhất nước Mỹ ?"
Sau 10 năm đi bộ
hàng chục cây số để tới công xưởng mỗi ngày, mới đây, "người đàn ông vất vả nhất nước Mỹ" đã hạnh phúc òa khóc khi được trao tận tay chiếc ô tô mới - món quà quý giá mà 1 đại lý xe hơi muốn
dành tặng cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của ông suốt nhiều năm qua.
Hình ảnh
ông James Robertson cần mẫn đi bộ hàng chục cây số để tới công xưởng đã
khiến hàng triệu độc giả xúc động.
Xúc động trước câu
chuyện về người đàn ông dù không có xe đi làm nhưng vẫn cần mẫn đi bộ hơn 60km
từ nhà tới công xưởng và từ công xưởng về nhà mỗi ngày, hàng nghìn người dân
trên khắp thế giới đã chung tay ủng hộ tiền với mong muốn giúp đỡ ông James
Robertson có được chiếc ô tô làm phương tiện đi lại. Tính đến ngày 7/2, số tiền
ủng hộ ông James Robertson đã lên tới 320.000USD (hơn 6 tỷ đồng).
Mới đây nhất, món
quà ngoài sức tưởng tượng đã đến với ông James Robertson khi 1 đại lý xe hơi đã
dành tặng ông chiếc xe Ford Taurus - chiếc xe ao ước của người công
nhân nghèo. Với niềm hạnh phúc, ông James Robertson nói "Tôi không
chỉ thích nó mà còn yêu nó. Giá mà cha mẹ có thể chứng kiến khoảnh khắc này của
tôi".
Được biết, Ford
Taurus là chiếc xe mà ông đã yêu thích từ lâu. Ông chia sẻ "Tôi là 1 người
yêu thích dòng xe Ford bởi chúng nhìn khá thoải mái mà không quá cầu kỳ. Ngoại
hình của nó đơn giản và động cơ mạnh mẽ và giống như tính cách của tôi".
Ông xúc động nghẹn
ngào trước tình cảm mà mọi người dành cho mình.
Gương mặt rạng rỡ của
người đàn ông được mệnh danh là vất vả nhất nước Mỹ.
Ông Robertson sống ở
Detroit nhưng làm việc ở tận Rochester Hill, Michigan, Mỹ. Hành trình đi bộ của
người đàn ông này bắt đầu từ hơn 10 năm trước khi ông bán đi chiếc xe hơi duy
nhất của gia đình.
Mỗi sáng, ông đều đi
bộ 33km đến công xưởng và chiều tối lại cuốc bộ về, bất kể nắng hay mưa. Công
việc tại nhà máy nhựa ông Robertson đang làm chỉ nhận được 10.5 USD/giờ (tương
đương 225 nghìn đồng) và với mức thu nhập đó, ông không thể mua nổi một chiếc xe
hơi.
Tại ngôi làng hẻo
lánh mà ông đang sống, chẳng có tuyến xe bus nào đưa ông đến gần nơi làm việc,
cũng chẳng có đồng nghiệp nào ở gần đấy để cho ông già khắc khổ đi nhờ xe, bởi
vậy, ông Robertson cứ cuốc bộ như vậy ngày này qua ngày khác.
Ông Tood Wilson,
giám đốc nhà máy nhựa nơi ông Robertson làm việc cho biết: "Ông ấy đã làm
vậy từ rất lâu rồi, có những hôm mưa lớn, vài anh chàng chỉ ở cách nhà máy 10
phút đi xe cũng đòi nghỉ, nhưng ông Robertson vẫn có mặt".
Những đồng nghiệp tại
nhà máy đã nhiều lần định cho Robertson mượn tiền để mua xe, nhưng ông không nhận.
Một số người cho biết, ông lão 56 tuổi có vẻ thích việc đi bộ như thế hằng
ngày.
Chia sẻ về việc đi bộ
hàng chục cây số mỗi ngày, ông Robertson cho biết "Tôi thường lẩm nhẩm những
bài hát mà tôi yêu thích khi đi bộ, tuy không phải là người sùng đạo, nhưng mỗi
khi về đến nhà, tôi đều cảm ơn Chúa vì mình vẫn an toàn".
Thực chất, quãng đường
từ nhà ông đến công xưởng của ông dài 45km, nhưng khi đi bộ được hơn nửa đường
ông Robertson sẽ được ngồi xe bus khoảng 10km. Mỗi đêm, ông xuống xe bus lúc 1
giờ sáng và tiếp tục đi bộ thêm 8km để về nhà.
Mặc dù vất vả, nhưng
ông Robertson nói ông yêu đồng nghiệp và công xưởng như gia đình, thế nên chưa
bao giờ ông có ý định tìm công việc khác gần nhà hơn.
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.