“Việc
của người biết suy nghĩ là không đứng cùng phía với đao phủ.”-Albert Camus.
TC
tuyên bố chủ quyền ở VN
Hiện
vẫn còn một nước tên là Việt Nam
nhưng cái tên chưa đủ để minh chứng rằng nước chưa mất. Việt Nam bây giờ cũng
như một cây cổ thụ ngàn năm tuổi đang bị lưỡi cưa máy đốn hạ, lá trên cây dù
chưa rụng hết nhưng dưới gốc thì thân gỗ đã bị xẻ làm muôn mảnh đem bán để ghép
thành cái tràng kỷ kê chỗ ngồi cho nhiều nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. Đám
người này đã sốt sắng dâng lên đám đầu lĩnh Trung Cộng bữa đại tiệc với món
chính là máu thịt của đất nước Việt Nam .
Chi
tiết quan trọng nhất khiến người ta nghi ngờ rằng VN đã mất chủ quyền lãnh thổ
vào tay TC đã thể hiện trong một sự kiện chấn động khiến thế giới sửng sốt và
bất bình nhưng nhà cầm quyền VN thì im lặng chấp nhận.
Tại
cuộc họp báo ngày 8/3/2015, ông Vương Nghị - Bộ trưởng ngoại giao Trung Cộng đã
lớn tiếng tuyên bố với thế giới rằng việc TC xây các đảo đá trên biển Đông là
xây trên sân nhà của họ và chỉ trích kịch liệt những ai phản đối hành vi này
của TC. Và cái phần mà TC khẳng định là “sân nhà” ấy, lại đang là lãnh hải của
VN có lịch sử từ lâu đời và đã được công ước quốc tế đương nhiên thừa nhận.
Tuyên
bố trên của TC gây bàng hoàng và phẫn nộ cho những người công tâm và am hiểu
lịch sử vấn đề. Giáo sư Carl Thayer, chuyên gia về biển Đông tại Học viện Quốc
phòng Australia khi trả lời phỏng vấn của RFI đã không che giấu sự bất bình: “Tôi
vô cùng kinh ngạc khi đọc thấy ý kiến của Ngoại trưởng Trung Cộng đưa ra vài
hôm trước ngày kỷ niệm 27 năm cuộc tấn công của Hải quân Trung Cộng vào tàu hậu
cần Việt Nam ở khu vực quan Đá Gạc Ma (Johnson South Reef) ngày 14/3/1988. Nhận
xét của ông Vương Nghị vừa thô bạo, vừa ngạo mạn.”
Dù
liên tục lấn chiếm VN từ biên giới đến biển đảo, nhưng đây là lần đầu tiên
TC dám ngang ngược tuyên bố biển Đông là sân nhà. Việc TC xây dựng những
chuỗi đảo nhân tạo trên lãnh hải VN rõ ràng là hành động xâm lược, là bàn đạp
để TC thôn tính VN.
Trước
sự xâm lược trắng trợn đó, trách nhiệm tối thiểu của nhà cầm quyền VN là phải
lập tức phản đối mạnh mẽ trước hết trên lĩnh lực ngoại giao, đồng thời vận dụng
các lực lượng quân sự, chính trị , sức mạnh quốc tế để buộc TC trả lại chủ
quyền lãnh thổ.
Nhưng
sự ngược đời đã xảy ra. Sau tuyên bố của Vương Nghị, đến tận hôm nay
VN vẫn không lên tiếng phản đối. Càng lạ lùng hơn là cuộc họp báo
thường kỳ của Bộ Ngoại giao VN dự định tổ chức vào ngày 12/ 3/2015, ba ngày sau
tuyên bố của TC lại bị xóa bỏ.
Lộ
trình đao phủ bức tử VN
Trước
sự im lặng chấp nhận của VN, TC đã nuốt trọn phần còn lại của con mồi. Phần
đầu đã được tiêu hóa xong từ những năm trước đây, khi những nhà cầm quyền VN từ
cấp địa phương tới Trung ương đã hăm hở giao đất rừng dọc biên giới mà hầu hết
là những vị trí hiểm yếu về an ninh quốc phòng cho TC thuê và quản lý tới 50
năm theo phương thức người TC tha hồ tung tác trong đó.
Thiếu tướng Nguyễn Kim Khoa - chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng - An ninh của Quốc hội cho biết trên báo Đất Việt ngày 18/6/2014 : Qua khảo sát ở một số nơi, đã thấy có 19 dự án được các địa phương cấp phép cho thuê tới khoảng 398.374 ha đất rừng dọc biên giới Việt - Trung, đặc biệt là những vị trí trọng yếu về an ninh quốc phòng. (Trong khi đó Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn chỉ báo là 10 tỉnh).
Mức
giá mà VN cho TC thuê đất rừng biên giới rẻ mạt đến mức không tưởng tượng nổi:
nhiều nơi TC chỉ phải trả 2,75 đ cho mỗi mét vuông đất mỗi năm! (Theo
đại biểu QH Trần Việt Hưng (Hòa Bình) – báo Thanh niên đưa tin ngày 12/6/2010)
Nhận định của nhiều chuyên gia trong và ngoài nước cho rằng thực sự các cấp chính quyền đã bán rừng và dồn đất nước VN vào tình trạng tự sát, khiến VN mất đi vùng lãnh thổ quan trọng nhất về quốc phòng an ninh.
Mặc
dù vậy, cho đến nay không một ai phải chịu trách nhiệm về những hành vi có thể
coi là bán nước và phản quốc này.
Cùng
trên lộ trình các cấp chính quyền VN để ngỏ cửa cho những kẻ xâm lược VN, họ
còn tạo điều kiện đặc biệt dễ dàng cho người TC vào kinh doanh, sản xuất, trốn
thuế, thuê đất trồng lúa, rau quả, thuê mặt nước nuôi tôm cá... lập những đặc
khu TC như ở Vũng Áng – Hà Tĩnh và nhiều nơi. Song song với những chính sách về
chính trị, ngoại giao và quốc phòng, an ninh, những chính sách về kinh tế
thương mại đã giết chết nền sản xuất của VN và biến VN thành thị trường tiêu
thụ hàng rởm và hàng độc hại của TC.
Không
những nền kinh tế chính trị và văn hóa của VN bị bức tử mà cả VN đang bị biến
thành một bệnh viện khổng lồ trong đó chen chúc những người dân đang chết dần
mòn vì hóa chất độc hại của TC.
Trong
tình thế ấy, thay vì bảo vệ đất nước và nhân dân, nhà cầm quyền VN đã liên tục
dùng mọi lực lượng từ văn hóa tư tưởng, báo chí truyền thông tới công an và côn
đồ để ngăn chặn, vu cáo, mạt sát, khủng bố, đánh đập, bỏ tù, bao vây về kinh
tế, cắt cả nguồn sống của những ai dám bày tỏ lòng yêu nước, bảo vệ tự do dân
chủ và phản đối TC xâm lược. Đến các cuộc dâng hương tưởng niệm những người đã
hy sinh trong những cuộc chiến bảo vệ đất nước chống TC tàn sát cũng bị nhà cầm
quyền cho các lực lượng công an, dân phòng, dư luận viên và côn đồ ngăn cản.
Với
những hành động có hệ thống, nhất quán trong nhiều năm như vậy, dư luận có
quyền nhận định rằng nhà cầm quyền VN đã có quyền lợi chung với đám đao phủ TC
đang bức tử đất nước VN.
Để
dẹp tan dư luận, Bộ trưởng quốc phòng VN – lại có những hành động bất chấp sự
thật, trách nhiệm và và lương tâm khi khẳng định rằng “quan hệ Việt Trung vẫn
phát triển tốt đẹp” và coi việc xâm lược của TC chỉ là “mâu thuẫn gia đình”. Hơn
thế nữa, Ngày 31/12/2014, vị này còn lớn tiếng răn đe và kết tội rằng người VN
ghét TC là một việc nguy hiểm, gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh đất nước cũng như
quan hệ giữa hai quốc gia. (theo tinphapluat.com )
Dù không muốn thừa nhận sự thật đau lòng, người VN cũng không thể không nhận thấy dù cái tên VN còn đó, nhưng hồn nước thì đã bị nhiều nhà cầm quyền cộng sản làm tay sai cho TC giẫm đạp mỗi ngày.
Tung hoành trên mảnh đất này là dòng máu phản trắc đớn hèn đã được tiêm vào động mạch của vô số nhân vật trong các bộ máy quyền lực. Đó thực sự là đám tay sai của TC, núp dưới chiêu bài Đảng cộng sản VN, lấy chủ nghĩa Mác Lê nin và ý thức hệ xã hội chủ nghĩa mà nhân loại đã lên án là tội ác chống lại loài người làm bức màn sắt che cho những tham vọng, quyền lợi nhóm, để chĩa họng súng độc tài vào người dân, biến VN thành một “nhà tù” khổng lồ đàn áp bất cứ ai dám phê phán, ngăn cản con đường bán nước của chúng.
Người
VN trong tình thế đó, là những con gà bị trói chặt, dao đã kề cổ. Ai cam tâm im
lặng, chịu đi nhặt cơm thừa canh cặn, tung hô khen ngợi đám tay sai bán nước,
tiếp tay cho bọn xâm lược, hoặc tiếp tục vắt kiệt máu mỡ mình nuôi bộ máy cầm
quyền phè phỡn trên xương máu nhân dân thì sẽ được tồn tại.
Nhưng
thế có phải là cuộc sống con người?
Người
VN đã tê dại. Đã lạc mất linh hồn, Đến mức số đông đã mặc kệ mọi sự, cam chịu
dao kề cổ và trong khi đang kê chiếc cổ gầy dưới lưỡi dao đao phủ, người VN
cũng tương tự nhà cầm quyền của họ, chỉ dám mơ tới một con dao đao phủ cùn hơn
để cứa cổ mình lâu chết hơn, chứ không dám mơ tới việc phải làm gì để thoát
khỏi lưỡi dao ấy.
Không
ít người do không am hiểu tình hình nên đã trở thành độc ác, đứng về phía đao
phủ bức tử VN, a dua mạt sát những dân oan hoặc những đồng bào đã không quản
nguy hiểm đấu tranh cho quyền lợi của đất nước và cho cả chính họ.
Mất
nước là bởi nhà cầm quyền VN
TC
thực sự rất ngang ngược, tham lam và đã dùng nhiều thủ đoạn đối với loài người
trên thế giới này. Không ngẫu nhiên khi có nhiều tài liệu khoa học thống kê,
phân tích về những thủ đoạn thâm hiểm, tàn bạo của nhà cầm quyền cộng sản TC và
một trong những cuốn sách rất nổi tiếng đã được xuất bản mang tên “Chết bởi tay
Trung Cộng” của hai giáo sư kinh tế học Perto Navarro và Greg Autr đã cảnh báo
loài người về những tham vọng và hiểm họa mà TC mang tới để các nước đối phó.
Việt
Họ
yêu Đảng, yêu Mác Lê nin, yêu chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản đến thế
kia ư?
Hoàn toàn không. Ở trong bộ máy, họ biết quá nhiều hành vi bỉ ổi độc ác của nhau và của thứ chủ nghĩa này. Họ gắn bó chẳng qua thể chế ấy, chủ nghĩa ấy là một cỗ xe bọc thép mang vũ khí hạng nặng bảo vệ hữu hiệu nhất cho băng cướp tham nhũng tha hồ lừa bịp và cướp bóc người dân.
Thế giới đã chứng minh cỗ xe cộng sản càng lăn đi càng chất chồng tội ác. Sự sợ hãi bị mất tất cả đã khiến nhà cầm quyền gắn với thể chế cộng sản như mạng sống. Họ đã lựa chọn con đường hy sinh đất nước và nhân dân để giữ chế độ độc tài nhằm bảo vệ cho giai cấp thống trị tha hồ cướp bóc.
Đó cũng là điều mà TC đã rất khôn ngoan tận dụng để thao túng đám cướp bóc này. Đám này còn rất sốt sắng thực hiện mưu đồ nhập VN vào TC trong năm 2020 theo như cam kết của Hội nghị Thành Đô 1990. Tham vọng vĩ cuồng mang hơi hướng Mao Trạch Đông của Tập Cận Bình cộng với và sự nôn nóng muốn rảnh tay nên giao đất sớm cho TC của đám bán nước VN, nay đã về đích trước 5 năm so với kế hoạch?!
Albert Camus nói: “Việc của người biết suy nghĩ là không đứng cùng phía với đao phủ”. Khi nhà cầm quyền hoặc người VN đứng về phía đao phủ , thì chính họ đang hái quả trên ngọn cây nhưng lại dùng lưỡi cưa xẻ nát thân cây đã dung dưỡng họ.
Xét
những động thái khác thường qua tuyên bố của TC và sự im lặng chấp nhận của VN,
dư luận không thể không nhận ra VN đã nằm gọn trong cái mõm tham lam của TC.
Cánh tay của nước Mỹ dù mạnh nhưng đã bị khước từ bởi chính nhà cầm quyền VN
không những chỉ đứng về phía đao phủ mà còn là tay trong cho đao phủ. Nước Mỹ
và khối các nước văn minh hiện giờ chỉ còn chứng kiến những cú đong đưa cầu lợi
của VN đang được điều khiển bởi đầu não TC mà thôi.
Nhưng
chính TC cũng đang phải đối diện với nguy cơ sụp đổ trong tương lai gần bởi
chính những khối ung thư nội bộ của họ. Sự phát triển nôn nóng bất
chấp danh dự và thủ đoạn của nền kinh tế TC đương nhiên sẽ mau chóng phá vỡ cái
vỏ chật chội lạc hậu của thể chế chính trị phi tự nhiên theo ý thức hệ cộng sản
đã bị loài người tẩy chay. Việc cộng dồn những tội ác chống lại loài người mà
nhiều thế hệ nhà cầm quyền TC đã làm với người dân của họ và thế giới cũng
sẽ đến ngày “tức nước vỡ bờ”, chưa kể những chấn động mạnh mẽ của cuộc
tranh giành quyền lực phe nhóm đang diễn ra dưới vỏ bọc “đả hổ diệt ruồi” tại TC.
Sự
sụp đổ ấy đương nhiên sẽ kéo theo sự tan vỡ bi thảm trong một ngày không xa của
thể chế cộng sản VN đã tự nguyện nộp mình vào tay TC thay vì thức thời đón nhận
những cơ hội của “Cách mạng Nhung” Việt Nam, tự cải cách thể chế, đồng hành với
quyền lợi của toàn dân tộc.
Và
dẫu nước VN có mất về tay TC, những người gắng gỏi vì đất nước và người dân VN
không tuyệt vọng. Cuộc đấu tranh đòi thoát khỏi thể chế cộng sản để cứu nước,
đem lại toàn vẹn lãnh thổ, dân chủ, tự do và nhân quyền cho người VN dù khó
khăn nhưng là một cuộc chạy tiếp sức của các thế hệ. Nhà cầm quyền không bao
giờ có thể tiêu diệt hết được những người yêu nước yêu công lý và yêu tự do.
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.