Mỗi
chiếc máy bay khi chở những người đứng đầu nhà nước, chính phủ hay hoàng gia
đều được coi là chuyên cơ. Những chiếc máy bay có trang bị rất đặc biệt và luôn
nhận được quyền ưu tiên số một ở mọi nơi trên thế giới.
Chuyên
cơ của tổng thống Mỹ
Chiếc
Air Force One đang bay ngang qua đỉnh Rushmore, nơi có những bức tượng khổng lồ
các tổng thống Mỹ tạc vào núi.
Hiện
người đứng đầu Nhà Trắng sử dụng hai chiếc Boeing 747-200B đã được cải biến và
mang số hiệu quân sự là VC-25A. Theo quy định, tín hiệu liên lạc của bất cứ
chiếc máy bay nào đang chở tổng thống Mỹ đều có chữ One (Số một).
Do
đó máy bay phản lực đi đường dài của lãnh đạo Mỹ được gọi là Air Force One,
còn trực thăng cho nguyên thủ này công du ngắn thì được gọi là Marine One. Cũng
chính vì nghĩa này mà chiếc ôtô đặc chủng của ông có tên là Cadillac One.
Mỗi
lần Air Force One cất cánh đều được coi là đang thực thi một nhiệm vụ quân sự.
Chiếc máy bay được chính phủ đặt hàng hãng Boeing chế tạo riêng, có khả năng
phòng thủ cao nhờ các thiết bị chống tên lửa gắn kèm.
Hệ
thống thông tin liên lạc trên Air Force One cũng cực kỳ hiện đại và có tính bảo
mật tuyệt đối, giúp tổng thống Mỹ có thể điều hành công việc bình thường khi
đang ở độ cao 13 km. Trên máy bay có 87 đường điện thoại khác nhau, trong đó có
28 đường tuyệt mật được mã hóa.
Tổng
thống Mỹ đầu tiên sử dụng Air Force One là John Kennedy với một phiên bản của chiếc
Boeing 707. Hai chiếc đang phục vụ nhà lãnh đạo Mỹ hiện nay là phiên bản của
loại Boeing 747 có kích thước lớn hơn. Trên mỗi chiếc đều sơn cờ Mỹ ở phần đuôi
và chữ United States of
America (Hợp chủng quốc Hoa Kỳ) ở phần thân.
Tổng
thống Mỹ George Bush cùng Thượng nghị sĩ Johny Isakson trên chiếc Air Force One.
Một
số thông số chính của Air Force One: Phi hành đoàn 26 người (3 phi công còn lại
là tiếp viên), dài 70,4 m, cao 19,4 m (tương đương hơn tòa nhà 5 tầng), sải
cánh 59,6 mét, tốc độ tối đa 1.015 km/h, bay liên tục không phải tiếp dầu
12.550 km và trần bay là 13.700 m.
Trên
chiếc Air Force One, nhân vật VIP được bố trí ngồi phía trước, tiếp đến là các
trợ lý và phía sau cùng là các phóng viên tháp tùng. Máy bay có hai phòng bếp
lớn sẵn sàng phục vụ khách vào mọi thời điểm. Khi không phục vụ, Air Force One
nghỉ đỗ tại căn cứ không quân Andrews, bang Maryland , cách Nhà Trắng không xa.
Chuyên
cơ của Trung Quốc
Một
chiếc Boeing 767-300ER của Air China .
Công
tác vận chuyển bằng đường không đối với chủ tịch hoặc các quan chức cao cấp của
chính phủ Trung Quốc thì do hãng hàng không quốc gia Air China đảm trách.
Một
chiếc Boeing 747-400 thường được sử dụng để phục vụ các chuyến công du xa của
nhà lãnh đạo Bắc Kinh. Khi thực hiện những chuyến đi có độ xa trung bình thì
một chiếc Boeing 767 được huy động, còn các chuyến công du gần đã có một chiếc
Boeing 737-800 sẵn sàng.
Chính
phủ Trung Quốc từng đặt mua một chiếc Boeing 767-300ER cho Chủ tịch Giang Trạch
Dân sử dụng năm 2000. Nhưng một năm sau xảy ra vụ rắc rối mang tính quốc tế
liên quan đến chiếc máy bay này. Trung Quốc tuyên bố họ phát hiện có 27 con bọ
điện tử nghe lén cài bên trong máy bay.
Bắc
Kinh khi đó tin rằng chiếc máy bay hai động cơ này đã bị CIA gài bọ điện tử
trong thời gian nó trải qua quá trình hoán chuyển để trở thành chuyên cơ tại San Antonio , bang Texas .
Các máy nghe lén được giấu dưới các ghế ngồi, phòng vệ sinh và sàn máy bay.
Nhưng
CIA và cả tổng thống Mỹ đều tuyên bố khẳng định họ không hề hay biết gì về
thiết bị nghe lén nói trên. Có 22 sĩ quan quân đội và quan chức Trung Quốc giám
sát việc chuyển đổi máy bay đã bị bắt vì cáo buộc tội tắc trách và ăn hối lộ.
Chiếc
máy bay nói trên do hãng Boeing chế tạo và giao cho hãng hàng không Mỹ Delta
Airlines tháng 6/2000 theo đơn đặt hàng. Ngay sau đó nó được bán lại cho Trung
Quốc để hoán chuyển thành chuyên cơ chở lãnh đạo.
Nhiều
nhà ngoại giao lo ngại sự kiện liên quan đến máy nghe trộm sẽ ảnh hưởng xấu tới
mối quan hệ Trung - Mỹ và danh tiếng của hãng Boeing ở thị trường đông dân nhất
thế giới. Tuy nhiên, sau vụ rắc rối mối quan hệ song phương vẫn tốt đẹp và
Trung Quốc quyết định mua chiếc Boeing 767-300ER.
Nhưng
chiếc máy bay này không bao giờ được sử dụng làm chuyên cơ cho lãnh đạo nữa. Nó
được thiết kế trở lại như máy bay tiêu chuẩn ban đầu và giao cho hãng hãng hàng
không Air China
khai thác như một máy bay chở khách thông thường.
Máy
bay của tổng thống Nga
Chiếc
chuyên cơ Ilyushin Il-96-300 đang chở Tổng thống Nga Vladimir Putin hạ cánh
xuống sân bay Munich ,
Đức, hôm 11/10/2006.
Hoạt
động đi lại bằng máy bay của tổng thống do Công ty vận tải quốc gia Nga
(Russian State Transport Company) phụ trách. Cơ quan này điều hành hai chiếc
Ilyushin Il-96-300 chuyên dành để vận chuyển người đứng đầu điện Kremlin.
Ilyushin
Il-96 là loại máy bay thân rộng tầm xa 4 động cơ do Nga chế tạo và có một số
phiên bản khác nhau. Chuyên cơ dành cho Tổng thống Nga Vladimir Putin hiện nay
là phiên bản Ilyushin Il-96-300.
Một
số thông số chính của chiếc Ilyushin Il-96-300: Dài 55,3 mét, sải cánh 60,11
mét, cao 17,5 mét, tầm bay 11.000 km (đủ sức bay thẳng từ Matxcơva tới các
thành phố bên bờ biển phía tây nước Mỹ).
Chuyên
cơ chở tổng thống Nga từng gặp một sự cố nghiêm trọng trong chuyến thăm Phần
Lan tháng 8/2005. Chiếc Ilyushin Il-96-300 bị trục trặc tại bộ phận phanh, buộc
Tổng thống Putin phải sử dụng máy bay dự phòng để về nước.
Sau
sự cố trên, ngày 22/8/2005 Nga quyết định tạm ngừng khai thác tất cả những
chiếc Ilyushin Il-96-300 cho đến ngày 3/10 để kiểm tra an toàn. Sự kiện này gây
thiệt hại lớn về tài chính cho Aeroflot, hãng sở hữu 6 trên tổng số 13 chiếc
máy bay loại này.
Các
chuyên cơ của Nhật Bản
Một
trong hai chiếc chuyên cơ Boeing 747-47C của Nhật Bản.
Nhật
Bản sử dụng hai chiếc Boeing 747-47C chuyên dành cho thủ tướng, Nhật hoàng cùng
hoàng hậu và các quan chức cao cấp của chính phủ đi lại. Lực lượng không quân
thuộc Cục phòng vệ Nhật Bản phụ trách việc điều hành hai chiếc phi cơ đặc biệt
này.
Những
chiếc chuyên cơ đều được sơn dòng chữ "Nhật Bản" bằng tiếng Nhật và
bằng tiếng Anh trên thân máy bay. Một vạch màu đỏ chạy ngang các cửa sổ máy bay
từ phần mũi cho đến tận đuôi. Trên hai cánh máy bay và phần đuôi còn có hình
biểu tượng mặt trời (Hinomaru).
Hai
chiếc máy bay chuyên chở lãnh đạo Nhật đều nghỉ đỗ tại sân bay New Chitose gần Sapporo , nhưng chúng thường xuyên hoạt động tại sân bay
Haneda ở Tokyo .
Máy
bay chở thủ tướng Australia
Nội
thất một chiếc BBJ tương tự chuyên cơ của thủ tướng Australia .
Năm
2002, không quân Australia
mua hai chiếc máy bay mới vốn được đặt hàng làm máy bay riêng cho các doanh
nhân do hãng Boeing chế tạo. Loại máy bay gọi tắt là BBJ này được chuyển đổi từ
phiên bản Boeing 737, trên đó các hàng ghế thông thường được thay bằng những
chiếc bàn họp, phòng làm việc, phòng ngủ và hệ thống liên lạc bảo mật.
Chuyên
cơ của Australia
cũng luôn sẵn sàng được trưng dụng để phục vụ cho các thành viên trong gia đình
hoàng gia Anh mỗi khi họ tới xứ sở của loài chuột túi. Mới đây nhất, Thái tử
Anh Charles đã đi trên chiếc máy bay này năm 2005 và Nữ hoàng Elizabeth cũng
từng sử dụng nó trong năm 2006.
Phi
đội số 34 của không quân Australia
phụ trách điều hành các chuyên cơ và đóng căn cứ tại Fairbairn, Canberra . Trước khi
Australia mua hai chiếc BBJ trên, thủ tướng nước này thường bay trên những
chiếc Boeing 707 được lực lượng không quân cải biến thành chuyên cơ. So với
BBJ, loại Boeing 707 có kích thước nhỉnh hơn một chút.
Ngoài
những chiếc Boeing, trong đội chuyên cơ chuyên dành cho các VIP của Australia còn
có một đội máy bay Bombardier Challenger. Tất cả các chuyên cơ tại nước này khi
làm nhiệm vụ chở toàn quyền Australia, thành viên gia đình hoàng gia Anh hay
thủ tướng Australia đều được gọi bằng biệt danh Commonwealth One.
Máy bay chở thủ tướng Anh
Mỗi
nước có một chính sách khác nhau trong việc mua sắm chuyên cơ cho các nhà lãnh
đạo của mình. Nhưng không phải bao giờ việc này cũng gặp thuận lợi mà trường
hợp tại Anh là một ví dụ.
Việc
đi lại bằng đường hàng không của Hoàng gia Anh và các quan chức cao cấp do phi
đội số 32 của không quân hoàng gia (RAF) đảm nhiệm. Bên cạnh đó, những VIP như
thủ tướng và các bộ trưởng thường xuyên phải sử dụng các máy bay thuê hoặc cả
những chuyến bay thương mại bình thường để đi lại.
Chính
phủ nước này đang có kế hoạch mua hai chiếc máy bay đặc biệt chuyên đưa đón các
VIP của hoàng gia và chính phủ. Giới truyền thông Anh gọi chúng là Blair Force
One, ám chỉ Thủ tướng Tony Blair và chiếc Air Force One của tổng thống Mỹ.
Theo
nhiều nguồn tin, một trong số những chiếc chuyên cơ trên sẽ là loại máy bay tầm
xa có khoảng 70 chỗ ngồi. Còn chiếc thứ hai có kích thước nhỏ hơn, chỉ có trên
dưới 15 chỗ và chuyên dành cho những chuyến bay ngắn.
Kế
hoạch mua Blair Force One của Anh liên tiếp gặp sóng gió trên chính trường. Đề
xuất về việc này được đưa ra vào năm 1998 và chính phủ của phe Công đảng kiên
quyết ủng hộ việc mua một chiếc máy bay riêng cho các nhà lãnh đạo. Tuy nhiên
nó trở thành đề tài chỉ trích của nhiều chính trị gia vì vấn đề tài chính.
Năm
2003, kế hoạch mua chuyên cơ lại được nhen nhóm khi Ủy ban an ninh và tình báo
của Quốc hội Anh ủng hộ dùng máy bay riêng cho thủ tướng và bộ trưởng quốc
phòng để đảm bảo an toàn. Tháng 12/2004 kế hoạch trang bị chuyên cơ được giao cho
cố vấn Sir Peter Gershon nghiên cứu một cách tỉ mỉ.
Chiếc
Boeing 777-236ER chở Thủ tướng Tony Blair thuê của hãng British Airways đang hạ
cánh xuống Auckland , New Zealand .
Theo
đó chiếc máy bay mới phải được trang bị hệ thông liên lạc tối tân, có khả năng
chuyên chở cả đội ngũ phóng viên tùy tùng cùng hệ thống an ninh hiệu quả nhất.
Để giảm chi phí, những chiếc chuyên cơ này sẽ không được mua đứt mà là thuê dài
hạn. Dự kiến nhanh nhất phải đến cuối năm 2007 chuyên cơ của Anh mới bắt đầu
phục vụ.
Ước
tính kế hoạch trên mỗi năm tiêu tốn 12,3 triệu bảng Anh và đắt hơn chi phí thuê
máy bay hiện nay của giới lãnh đạo Anh khoảng 2,7 triệu bảng. Số tiền trả cho
việc dùng các chuyên cơ mới nói trên sẽ do phía sử dụng chi trả, ví dụ văn
phòng thủ tướng, Bộ Quốc phòng hay hoàng gia.
Tuy
vậy, kế hoạch mua chuyên cơ vẫn tiếp tục bị nhiều nhóm chính trị “đánh đập” dữ
dội. Đảng Bảo thủ chỉ trích đó là dự án lãng phí còn các chính trị gia khác lo
ngại việc tiêu tốn tiền của người đóng thuế chỉ để giúp các quan chức đi lại
cho “sành điệu”.
Bên
cạnh đó, đảng Dân chủ Tự do và các tổ chức về môi trường như như Transport 200
và Friends of the Earth lên án kế hoạch trên vì lo ngại các tác động môi trường
từ những chiếc máy bay phản lực riêng.
Cho
đến nay Anh vẫn là nước duy nhất trong G8 chưa có chuyên cơ. Trong khi đó, báo
cáo về kế hoạch mua máy bay mới cho lãnh đạo cũng chỉ ra rằng, phương thức dùng
máy bay thuê hiện nay của Anh có nhiều rủi ro về an ninh và gây bất tiện cho
chuyện công cán của các VIP như Thủ tướng Tony Blair.
Các
chuyên cơ của Canada
Đây là chiếc Bombardier
Challenger do cựu thủ tướng Canada Jean Chretien thường sử dụng.
Phi
đội 437 thuộc Bộ tư lệnh không quân Canada đang điều hành một chiếc Airbus
A310-300 đã được chuyển đổi thành máy bay chở VIP để phục vụ việc đi lại của
thủ tướng, các quan chức chính phủ cao cấp và những thượng khách nước ngoài.
Bên
cạnh đó, phi đội số 412 của không quân Canada còn phụ trách 4 chiếc máy bay
hiệu Bombardier Challenger 604 chuyên làm nhiệm vụ vận chuyển các VIP của nước
này.
Đây
là một sản phẩm nội địa của Canada
do hãng Bombardier Aerospace chế tạo. Bombardier là nhà sản xuất máy bay thương
mại lớn thứ tư trên thế giới sau Boeing, Airbus và Embraer.
Phi
đội chuyên cơ của các nhà lãnh đạo Pháp
Chiếc chuyên cơ Airbus của
Tổng thống Pháp Jacques Chirac đang được chuẩn bị cho một chuyến công cán của
ông.
Các
quan chức cấp cao của Pháp đi lại bằng máy may do phi đội ETEC (tức phi đội vận
tải, huấn luyện và kiểm tra), một đơn vị trực thuộc Bộ Quốc phòng, phụ trách.
ETEC sử dụng 6 chiếc Falcon 900 để các nhà lãnh đạo công cán bên trong lục địa
châu Âu và 2 chiếc Airbus A319 cho các chuyến bay tầm trung và tầm xa.
Các
chuyên cơ của Đức
Chiếc chuyên cơ mang tên
Theodor Heuss thường được dùng để chở tổng thống Đức.
Những
quan chức cao cấp của Đức sử dụng hai chiếc Airbus 310-304 để đi lại. Trước đây
những chiếc phi cơ này thuộc sở hữu của hãng hàng không Đông Đức Interflug. Sau
đó chúng được tập đoàn Lufthansa Technik thiết kế lại để trở thành máy bay
chuyên chở VIP trong những chuyến bay tầm trung và tầm xa.
Hai
chuyên cơ Airbus 310-304 của Đức được đặt tên là Konrad Adenauer (thủ tướng đầu
tiên của Tây Đức sau Chiến tranh thế giới II) và Theodor Heuss (tổng thống đầu
tiên của Đức).
Bên
cạnh đó, một đơn vị đặc biệt của không quân Đức Flugbereitschaft còn điều hành
6 chiếc phản lực Challenger 601 và 3 chiếc trực thăng Eurocopter Cougar AS532
để phục vụ nhu cầu đi lại cho các quan chức chính phủ, quốc hội và quân đội.
Việc
đi lại của các nhà lãnh đạo Italy
và Vatican
Chỗ ngồi được chuẩn bị đặc
biệt dành cho Giáo hoàng Benedict XVI trên chiếc Boeing 737-45D thuê của hãng
hàng không Ba Lan LOT, khi ngài từ thành phố Krakow của Ba Lan trở về Vatican
ngày 28/5/2006.
Không
quân Italy
sử dụng hai chiếc Airbus Corporate Jet làm chuyên cơ cho các nhà lãnh đạo nước
này. Trong số đó một chiếc được thiết kế thành 30 chỗ ngồi dành cho thủ tướng
hoặc tổng thống đi lại. Chiếc kia có 50 chỗ ngồi cũng được sử dụng cho nhu cầu
di chuyển của các quan chức chính phủ khác.
Ngoài
ra, Italy còn sử dụng những chiếc máy bay có kích thước nhỏ hơn là Dassault
Falcon 50 và Dassault Falcon 900 làm chuyên cơ. Hai chiếc trực thăng hiệu
Agusta SH-3D Sea King do Mỹ sản xuất cũng được dành riêng cho tổng thống, các
quan chức chính phủ và cả giáo hoàng sử dụng.
Riêng
trường hợp của giáo hoàng, tất cả những chiếc máy bay mà người đứng đầu tòa
thánh Vatican có mặt đều được gọi là
"Shepherd One". Theo truyền thống, giáo hoàng đến thăm một nước trên
chiếc phản lực thuê của hãng Alitalia và khi trở về ngài sẽ đi trên chiếc máy
bay thuê của hãng hàng không quốc gia vừa thăm viếng.
Ví
dụ khi Giáo hoàng Benedict XVI trở về Vatican từ chuyến thăm thành phố Đức
Cologne nhân Ngày Thanh niên thế giới năm 2005, ngài đã đi trên một chiếc
Airbus A321 thuê của hãng hàng không Đức Lufthansa.
Nội
thất của những chiếc chuyên cơ được thiết kế đặc biệt, thậm chí còn theo gu của
từng nhà lãnh đạo. Chiếc máy bay của quốc vương Brunei giống như một cung điện trên
không thể hiện rõ điều này.
Cung điện bay của Quốc vương
Chiếc Boeing 747-437 của
quốc vương Brunei đang
cất cánh từ sân bay Helsinki ,
Phần Lan, ngày 11/9/2006.
Quốc
vương Brunei
sở hữu một số máy bay riêng được thiết kế thành chuyên cơ để đưa ông và các
nhân vật quan trọng khác trong hoàng gia đi công cán. Trong số này, chiếc
Boeing 747-430 V8-ALI được sử dụng thường xuyên nhất.
Boeing
747 là loại phi cơ chở khách thông dụng và có khả năng chở nhiều người nhất
trên thế giới hiện nay. Nó bắt đầu được đưa vào khai thác thương mại năm 1970
và giữ kỷ lục là máy bay chở khách lớn nhất thế giới trong hơn 35 năm mới bị
chiếc Airbus A380 qua mặt.
Bên
cạnh đó còn có những máy bay khác luôn sẵn sàng phục vụ nhu cầu đi lại của quốc
vương Brunei .
Đó là một chiếc Airbus A340-200 và một Boeing 767-200ER. Ngoài ra, ông còn sở
hữu chiếc Boeing 747SP V8-AC1 nhưng nó đã được bán cho tập đoàn Bahrain Amiri
Flight.
Chuyên cơ Airbus A340-200
của quốc vương Brunei .
Riêng
nội thất của chiếc Airbus A340-200 không giống bất cứ máy bay nào khác trên thế
giới. Nó được một công ty Mỹ thiết kế lại bằng các chất liệu cực kỳ sang trọng.
Những trang thiết bị vốn thường thấy trong các cung điện hay khách sạn siêu
sang trọng đã được ứng dụng, biến chuyên cơ của ông thành một "cung điện
bay".
Dưới
đây là những bức ảnh về nội thất của chiếc chuyên cơ Airbus A340-200.
Các bồn rửa trong phòng vệ
sinh trên máy bay được dát vàng sáng choang.
Bộ bàn tiếp khách trên máy
bay.
Phòng ngủ giống trong khách
sạn 5 sao.
Hành lang trải thảm.
Máy
bay chở tổng thống Philippines
Một chiếc Boeing 737-322
thuê của hãng Philippines Airlines đang chở tổng thống nước này hạ cánh xuống
sân bay Kuala Lumpur, tham dự Hội nghị thượng đỉnh ASEAN từ 12 đến 14/12/2005.
Phi
đội vận tải số 250 của không quân Philippines được giao nhiệm vụ đảm
bảo chuyện đi lại bằng đường không của tổng thống nước này diễn ra thuận lợi và
an toàn. Ngoài ra đơn vị còn phụ trách việc vận chuyển các quan chức chính phủ,
nguyên thủ quốc gia đến thăm và các thượng khách của đất nước.
Phi
đội chuyên cơ của Philippines gồm một chiếc Fokker F28 chuyên phục vụ các
chuyến bay trong nước của tổng thống, một chiếc Fokker F-27 Friendships, 4
chiếc trực thăng Bell 412, 3 trực thăng Sikorsky S-76, hai trực thăng
Aerospatiale SA-330 Puma và một trực thăng Sikorsky S-70.
Đối
với các chuyến công du nước ngoài của tổng thống, không quân Philippines huy động một chiếc
Bombardier Learjet 60 hoặc thuê từ hãng hàng không Philippines Airlines. Trước
năm 1962, không quân nước này thường thuê chuyến của hàng không Mỹ Pan America
World Airways.
Đối
với các chuyến bay tầm ngắn, máy bay thuê dành cho tổng thống thường là Boeing
737 và Airbus A320. Còn khi thực hiện các chuyến bay tầm trung và tầm xa, một
chiếc Boeing 747-400 hoặc Airbus A340-300 sẽ được huy động.
Philippine
Airlines quy định, bất cứ chuyến bay nào chở tổng thống nước này đều được cấp
mật khẩu liên lạc là PR 001.
Chuyên
cơ của Thái Lan
Đây là chiếc Airbus
A340-642 thuê của hãng Thai Airways chở ông Thaksin Shinawatra đang hạ cánh
xuống New York để dự họp tại Liên Hợp Quốc. Trong khi đó một cuộc đảo chính hôm
19/9 tại quê nhà đã lật đổ chính phủ của ông.
Phi
đội vệ binh hoàng gia số 602 của không quân Thái Lan phụ trách một chiếc Airbus
A310-300 và một chiếc Boeing 737-200 làm chuyên cơ chở các VIP. Những chiếc máy
bay này sẽ được thay thế bằng một chiếc Boeing 737-800 kể từ cuối năm 2006.
Ngoài
ra, chính phủ Thái Lan còn sử dụng một chiếc Airbus A319CJ được đặt tên là Thai
Ku Fah làm chuyên cơ. Bên cạnh đó, Bangkok
cũng thuê máy bay của hãng hàng không quốc gia Thai Airways để phục vụ các quan
chức cao cấp.
Bên
cạnh các máy bay phản lực, một đơn vị khác của không quân Thái Lan là phi đội
vệ binh hoàng gia số 402 còn điều hành một tổ trực thăng Bell 412ST để phục vụ hoàng gia. Chúng luôn
được bảo dưỡng cẩn trọng và thay mới ngay khi sắp hết hạn phục vụ các chuyến
bay VIP.
Chuyên
cơ của Malaysia
Chuyên cơ Boeing 737-7H6
BBJ của Malaysia đang
đỗ tại sân bay Kota Bharu khi chở thủ tướng nước này tới thăm bang Kelantan.
Thủ
tướng Malaysia
và các thành viên cao cấp của hoàng gia sử dụng một chiếc máy bay Boeing
737-7H6 BBJ. Không quân Malaysia
là cơ quan phụ trách điều hành chiếc chuyên cơ có số hiệu M53-1 được sơn phía
dưới lá quốc kỳ ở phía đuôi này.
Trước
khi trở thành chuyên cơ, chiếc Boeing nói trên thuộc sở hữu của hãng hàng không
Malaysia Airlines và số đăng ký là 9M-BBJ. Chính phủ mua chiếc Boeing này vào
năm 2003 để làm phương tiện phục vụ các quan chức cấp cao.
Chiếc
Boeing 737-7H6 BBJ được thiết kế lại từ bên ngoài cho tới nội thất để phù hợp
với công năng sử dụng mới. Vỏ ngoài của chuyên cơ được sơn theo tông màu tiêu
chuẩn dành cho máy bay VIP do không quân hoàng gia Malaysia quy định.
Ngoài
ra, thủ tướng Malaysia
còn có một chuyên cơ khác là Bombardier BD-700-1A10 Global Express cũng do
không quân quản lý. Chiếc máy bay này có kích thước nhỏ hơn nhưng có cùng tông
màu bên ngoài như chiếc Boeing 737-7H6 BBJ. Nó có biệt danh là Perdana Zero
One.
Chuyên
cơ Perdana Zero One đang chở Thủ tướng Badawi quay lại căn cứ không quân
Subang, sau chuyến thăm nửa ngày tới thành phố Kuching ngày 5/8/2006.
Một
trong những chuyện gây tranh cãi nhất liên quan đến chuyên cơ là trường hợp
Tổng thống Zaire Mobuto Sese Seko. Chiếc Concorde thuê không chỉ dùng để ông đi
công cán mà còn phục vụ vợ con nhà độc tài này đi mua sắm tận châu Âu.
Các
chuyên cơ của Zaire
Chiếc chuyên cơ Boeing 707-382B
của ông Mobutu đang nằm mốc meo tại Lisbon ,
Bồ Đào Nha.
Mobutu
Sese Seko sinh năm 1930 và mất ngày 7/9/1997, làm tổng thống Zaire (nay là Cộng hòa Dân chủ Congo ) trong suốt 32 năm. Nhà độc
tài này giành được quyền lực qua một cuộc đảo chính quân sự năm 1965 và sau đó
bị lật đổ vào năm 1997.
Vào
đầu những năm 1990, Tổng thống Mobutu thuê hẳn một chiếc siêu âm Concorde của
Air France
và đưa về Gabadolite “ăn trực nằm chờ” phục vụ các nhu cầu đi lại của ông. Bên
cạnh đó, một nhiệm vụ quan trọng của chiếc chuyên cơ này là đưa những người
trong gia đình tổng thống tới các thành phố lớn ở châu Âu mua sắm.
Quốc
gia không lấy gì làm giàu có ở phía nam châu Phi này còn có một chiếc Boeing
707-382B dùng làm chuyên cơ và rất hiếm khi được tổng thống đoái hoài. Suốt từ
năm 1996 đến nay nó được cất giữ tại Lisbon ,
Bồ Đào Nha và xuống cấp dần theo thời gian. Ngoài ra, Zaire còn có một chiếc Boeing 727
và một chiếc McDonnel Douglas DC-8-72 chuyên phục vụ lãnh đạo.
Chuyên
cơ của Kenya
Tổng
thống Kenya Daniel Arap Moi có một chiếc Fokker 70 để sử dụng riêng. Chiếc
chuyên cơ được chính phủ của ông cho mua mới hoàn toàn vào năm 1995. Quyết định
này bị chỉ trích là quá tốn kém, trong khi GDP của Kenya rất thấp, nợ nước ngoài nhiều
và nạn đói nghèo còn tràn lan.
Đây
là dòng máy bay sang và hiện đại nhất lúc đó của nhà sản xuất Fokker với giá
xấp xỉ 50 triệu USD. Chiếc máy bay có 70 chỗ ngồi nguyên bản được thiết kế lại
thành 28 chỗ. Trên đó có 3 căn phòng sang trọng, một phòng tắm và một phòng
bếp. Nó cũng được trang bị hệ thống thông tin liên lạc tối tân.
Trước
khi mua chiếc Fokker 70, Tổng thống Kenya Daniel Arap Moi thường thuê chuyến
của hãng hàng không Anh British Airways để thực hiện các chuyến công du nước
ngoài.
Chuyên
cơ của tổng thống và thủ tướng Pakistan
Chuyên cơ Airbus A310-308
chở Tổng thống Pervez Musharraf rời Canberra ,
sau chuyến thăm chính thức tới Australia ngày 15/6/2005.
Chính
phủ Pakistan
có một nhà vận chuyển hàng không riêng chuyên làm nhiệm đưa đón các quan chức
cấp cao. Cơ quan này điều hành hai chiếc chuyên cơ thường được gọi là Pak One,
gồm một chiếc Airbus A310-308 và một chiếc Gulfstream Aerospace G-IV Gulfstream
VI-SP để tổng thống và thủ tướng sử dụng.
Trước
khi những chiếc chuyên cơ nói trên được đưa vào khai thác, chiếc máy bay đầu
tiên dành cho tổng thống Pakistan
là Boeing 707. Cựu tổng thống Muhammad Zia-ul-haq thì sử dụng một chiếc
Lockheed C-130 để đi lại. Còn hai cựu thủ tướng Nawaz Sharif và Benazir Bhutto
dùng một chiếc Boeing 737.
Không
quân Pakistan
có kế hoạch mua thêm một chiếc Gulfstream V để làm phương tiện vận chuyển cho
các quan chức chính phủ cao cấp và những thượng khách ngoại quốc. Tất cả chuyên
cơ của Pakistan đều đỗ tại
căn cứ không quân Chaklala, gần thủ đô Islamabad .
Chiếc Gulfstream Aerospace
G-IV Gulfstream VI-SP, một trong hai chuyên cơ được sử dụng nhiều nhất của Pakistan .
Gulfstream
V là một loại máy bay riêng khá thông dụng hiện nay và là một sản phẩm của hãng
Gulfstream Aerospace, một công ty con của tập đoàn chuyên sản xuất thiết bị
quốc phòng Mỹ mang tên General Dynamics.
Chuyên
cơ của Ấn Độ
Chuyên cơ Boeing 747-237B
của hãng Air India chở
thủ tướng Ấn Độ.
Ấn
Độ sử dụng hãng Air India
và Indian Airlines làm nhà chuyên chở các quan chức cấp cao đi công cán nước
ngoài. Air India
dùng một chiếc Boeing 747-237B làm chuyên cơ cho thủ tướng và tổng thống với số
hiệu liên lạc AI 001. Các bộ trưởng cũng có thể đi AI 001 nhưng phải được
thủ tướng cho phép.
Bên
cạnh đó, chính phủ Ấn Độ còn mua 3 chiếc máy bay hạng sang Boeing BBJ làm
chuyên cơ trong những trường hợp khác nhau. Khi trở thành máy bay VIP, những
chiếc chuyên cơ này có thể chở 10 đến 30 người thẳng từ Ấn Độ tới Anh, Nhật Bản
hay các địa điểm khác.
Chuyên
cơ của Ấn Độ được trang bệ hệ thống an ninh hiện đại có thể làm chệch hướng các
quả tên lửa. Mỗi chiếc chuyên cơ Boeing BBJ tiêu tốn của chính phủ khoảng 60
triệu USD. Ấn Độ cho biết họ mua phiên bản đặc biệt của Boeing BBJ với thân máy
bay là của dòng Boeing 737-700 còn cánh là của dòng Boeing 737-800.
Nội thất tiêu chuẩn một
chiếc Boeing BBJ.
Rắc
rối chuyện chuyên cơ của Hy Lạp
Chiếc chuyên cơ Gulfstream
V chở Thủ tướng Costas Simitis tới thăm Malta ngày 13/5/2003.
Chính
phủ Hy Lạp đang sử dụng một chiếc Gulfstream V làm chuyên cơ cho thủ tướng và
do lực lượng không quân điều hành. Chiếc máy bay này do Thủ tướng Costas Simitis
(cầm quyền từ 1996-2004) mua, nhằm phục vụ cho thời kỳ Hy Lạp làm chủ tịch EU
năm 2003 và chuẩn bị cho Olympic Athens năm 2004.
Trong
hai thập kỷ trước đó, Hy Lạp có hai chiếc chuyên cơ và chúng đã gây ra những
tranh cãi gay gắt. Trong số này có một chiếc Dassault Falcon 900, vốn liên tục
mắc các trục trặc kỹ thuật. Đỉnh điểm của những sai sót là vụ tai nạn ngày
9/9/1999 tại Bucharest ,
làm chết Thứ trưởng ngoại giao Giannos Kranidiotis.
Do
đó, ngay từ năm 1992 chính phủ của Thủ tướng Constantine Mitsotakis quyết định
bổ sung một chuyên cơ khác vốn được thiết kế lại từ chiếc Boeing 727. Việc làm
này gặp phải sự chỉ trích vì bị coi là quá phung phí. Người kế nhiệm ông
Mitsotakis là Andreas Papandreou quyết định chuyển chiếc Boeing 727 thành một
máy bay thuê vào năm 1994.
Những
chiếc máy bay tổng thống luôn được ưu tiên số một tại mỗi quốc gia, nhưng cũng
có những chiếc vẫn được sử dụng ngay cả khi đã quá cũ kỹ như chuyên cơ Fokker
F28 của nhà lãnh đạo Colombia .
Chiếc chuyên cơ nhiều tai
tiếng Fokker F28-1000 Fellowship chở Tổng thống Colombia Alvaro Uribe thăm Panama ngày
13/3/2005. Đây là lần cuối cùng nó phục vụ vì sau đó chuyên cơ của Colombia được
thay bằng chiếc Boeing 737-700 BBJ.
Từ
năm 1953 đến năm 1972, Colombia
mua một chiếc hiện đại hơn là Douglass C-54 Skymaster làm chuyên cơ cho nhà độc
tài khi đó là Gustavo Rojas Pinil.
Kể
từ năm 1972, chuyên cơ của Colombia
được thay bằng một chiếc Fokker F28-1000 Fellowship mới toanh dưới thời Tổng
thống Misael Pastrana Borrero (1970-1974). Chiếc máy bay này có một tiếng xấu
trong thời gian phục vụ Tổng thống Ernesto Samper Pizano (1994-1998).
Ngày
22/9/1996, người ta phát hiện có 3,5 kg heroin được giấu bên trong chiếc chuyên
cơ Fokker F28 của Colombia, chỉ vài giờ trước khi nó cất cánh đi New York để
đưa Tổng thống Samper dự họp Đại hội đồng Liên Hợp Quốc.
Vụ
rắc rối trên trở nên rất nghiêm trọng khi Mỹ quyết định hủy visa nhập cảnh của
ông Samper với cáo buộc ông này có liên quan đến các trùm ma túy được cho là đã
ủng hộ tài chính cho chiến dịch tranh cử của ông. Cuối cùng tổng thống Colombia
đến Mỹ bằng một visa ngoại giao trên một chiếc máy bay thuê.
Chiếc chuyên cơ mới Boeing
737-700 BBJ của Tổng thống Uribe, tháng 9/2005.
Năm
2005, tổng thống mới của Colombia
là Alvaro Uribe Velez hối thúc quốc hội mua một chiếc máy bay mới do lo ngại
đến vấn đề an toàn và môi trường. Sau 33 năm phục vụ, chiếc Fokker F28 đã quá
cũ kỹ và gây tiếng ồn nghiêm trọng và bị người Colombia đặt cho biệt hiệu là Bình
cà phê của tổng thống.
Hơn
nữa, trong rất nhiều trường hợp chiếc chuyên cơ nói trên đã suýt va chạm trong
khi chuyên chở tổng thống đi công tác. Chiếc Fokker F28 này đã hơn một lần bị
phạt vì vi phạm quy định về tiếng ồn tiêu chuẩn của các sân bay. Thậm chí nó đã
từng bị cấm hạ cánh do gây ô nhiễm môi trường.
Mãi
tới tháng 7/2005, chiếc Fokker F28 nói trên mới được nghỉ hưu và chính phủ Colombia
mua một chiếc Boeing 737-700 BBJ làm chuyên cơ cho tổng thống. Mật mã liên lạc
của chiếc máy bay mới này là FAC 0001 hay Fuerza Aerea Colombiana 0001
(tức Colombian Air Force 0001).
Máy bay của tổng thống
Chiếc chuyên cơ Boeing
KC-137 của tổng thống Brazil tại Vienna , Áo.
Nhưng
đến năm 1967, nhà lãnh đạo mới của Brazil là Artur da Costa e Silva
quyết định mua một chiếc BAC-111 làm chuyên cơ. Nó phục vụ cho đến năm 1976 khi
Tổng thống Ernesto Geisel cho thay bằng hai chiếc Boeing 737-200. Cũng chỉ 10
năm sau, không quân Brazil thiết kế lại một trong 4 chiếc KC-137 của họ (phiên
bản quân sự của chiếc Boeing 707) thành chiếc chuyên cơ phục vụ tổng thống.
Chiếc
Boeing KC-137 này được sử dụng cho tới tháng 5/2003 thì Tổng thống Luiz Inacio
Lula da Silva cho mua một chiếc Airbus A319 Corporate Jetliner hoàn toàn mới
làm chuyên cơ. Chiếc máy bay đặc biệt này được gọi bằng biệt danh FAB
Uno (Brasilian Air Force One).
Chiếc chuyên cơ mới FAB
Uno Airbus A319 mới của Brazil .
Chiếc
chuyên cơ mới của Brazil còn có tên gọi khác là Santos Dumont và không đụng
hàng với những chiếc Airbus A319 tiêu chuẩn nhờ những thiết kế đặc biệt về an
ninh và nội thất. Cabin máy bay được chia thành 3 khu vực tách biệt với chức
năng khác nhau.
Khu
vực thứ nhất gần buồng lái là nơi dành riêng cho tổng thống, gồm một phòng làm
việc, một phòng nghỉ sang trọng và một phòng họp. Khu vực kế tiếp nằm được bố
trí thành 8 chỗ ngồi hạng nhất dành cho quan chức đặc biệt đi theo. Khu vực
cuối cùng ở đuôi máy bay có 20 ghế hạng doanh nhân dành cho phóng viên và đoàn
tùy tùng.
Trên
chiếc FAB Uno còn được trang bị các thiết bị quân sự như những quả pháo
sáng để sử dụng trong trường hợp khẩn cấp. Chuyên cơ này còn có một phòng cấp
cứu hoàn chỉnh và 3 phòng đặc biệt nối trực tiếp với vệ tinh liên lạc của quân
đội Brazil Siscomis, dùng để chứa các loại tại liệu, hình ảnh và băng ghi âm
tối mật.
Khu vực thứ hai trên chiếc
chuyên cơ FAB Uno gồm 8 ghế hạng nhất, dành riêng cho các quan chức và khách
đặc biệt.
Chuyên
cơ của tổng thống Argentina
Boeing 707-387C, chuyên cơ
cũ của tổng thống Argentina .
Chiếc máy bay này đang chở Tổng thống Carlos Menem tới thăm Áo tháng 12/1991.
Mặc
dù các chuyên cơ thuộc sự quản lý của không quân Argentina nhưng đơn vị trên nằm
dưới sự điều hành trực tiếp của bộ phận an ninh bảo vệ tổng thống Casa Militar.
Một số phi công dân sự cũng được trưng dụng để lái những chiếc chuyên cơ này.
Máy
bay chính thức của nhà lãnh đạo Argentina
có vỏ ngoài được sơn những vạch màu trắng và xanh theo quốc kỳ nước này. Chuyên
cơ chính của Argentina hiện nay là một chiếc Boeing 757-23A có biệt
danh Tango 01, bắt đầu được đưa vào phục vụ năm 1995 thay cho một chiếc
Boeing 707-387C.
Trong
hơn một thập kỷ qua, chiếc Tango 01 trở thành đề tài của các cuộc tranh cãi
chính trị, đặc biệt là trong cuộc bầu cử năm 1999. Báo chí và nhiều chính trị
gia chỉ trích chiếc chuyên cơ này là quá xa hoa và đôi khi thực hiện những mục
đích không chính thức như phục vụ gia đình, bạn bè và các đồng minh của một số
đời tổng thống.
Ngoài
chiếc Tango 01, trong đội chuyên cơ của tổng thống Argentina hiện nay còn có hai chiếc
Fokker F28 (biệt danh T-02 và T-03), một chiếc Learjet 60 (T-10) và một chiếc
Rockwell Sabreliner (T-11). Tư lệnh không quân Argentina cũng thường sử dụng những
chiếc máy bay này.
Phi
đội trực thăng của nhà lãnh đạo Argentina
có hai chiếc gồm một chiếc Sikorsky S-70 (biệt danh H-01) và một chiếc Sikorsky
S-76 (biệt danh H-02). Bên cạnh đó, những chiếc Bell 212 của quân đội cũng luôn sẵn sàng phục
vụ tổng thống và các quan chức bất cứ lúc nào.
Các
tổng thống Argentina
từng nhiều phen thót tim khi đi trên những chiếc chuyên cơ. Ngày 19/9/1993,
chiếc trực thăng chở Tổng thống Carlos Menem bị rơi khi đang thăm một địa
phương trong nước nhưng may mắn không có thương vong. Ngày 1/4/1998, cũng Tổng
thống Menem lại trải qua một khoảnh khắc nguy hiểm khi chiếc chuyên cơ Tango 01
gặp trục trặc vì gió mạnh khi hạ cánh xuống Wellington, trong một chuyến thăm
chính thức New Zealand.
Chiếc chuyên cơ Tango 01
tại Buenos Aires ngày
18/12/2003.
Hôm
19/10/2004, chiếc Tango 01 hạ cánh khẩn cấp thành công xuống căn cứ không quân
El Palomar ngay sau khi cất cánh từ thủ đô Buenos Aires vì một động cơ bị cháy.
Chiếc động cơ này sau đó được đưa tới Israel đại tu toàn bộ và hoạt động
trở lại từ giữa năm 2005.
Trong
thời gian chiếc chuyên cơ phải nghỉ bảo dưỡng, Argentina thuê hai chiếc Boeing 747
của hãng hàng không quốc gia Aerolineas Argentinas để làm phương tiện công cán
nước ngoài cho tổng thống. Ngay cả khi Tango 01 hoạt động trở lại, Tổng
thống Nestor Kirchner vẫn tiếp tục sử dụng những chiếc Boeing 747 đi thuê cho
các chuyến bay tầm xa.
Chuyên
cơ của Peru
Chuyên cơ Boeing 737-528
của Tổng thống Peru Alejandro Toledo đang hạ cánh xuống căn cứ không quân ở thủ
đô Lima .
Máy
bay chính thức của tổng thống Peru
là chiếc Boeing 737-528 được mua từ thời ông Alberto Fujimori còn cầm quyền. Vỏ
ngoài của chiếc chuyên cơ được lấy cảm hứng từ lá quốc kỳ Peru với màu chủ đạo là trắng. Dòng
chữ đen Republica del Peru nổi bật trên nền trắng ở thân máy bay, cạnh hình
quốc huy.
Không
quân Peru
được giao nhiều vụ điều hành chiếc máy bay phục vụ các chuyến công du của tổng
thống với số hiệu FAP 356. Ngoài chiếc Boeing, trong phi đội chuyên cơ của Peru
còn có những chiếc DC-8 cũ kỹ đang được không quân nước này duy tu và quản lý.
Đình
Chính
Cô giáo Ngụy
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.