Hôm
nay là ngày 29 Tết Ất Mùi, ngày mà cách đây tròn 39 năm, nhạc sĩ Văn Cao đã
viết xong ca khúc “Mùa Xuân Đầu Tiên”, vì ông nghĩ, kể từ Mùa Xuân Bính Thìn,
1976, đất nước ta sẽ vĩnh viễn sạch bóng quân xâm lược. Một bài hát chứa chan
sâu lắng tình yêu đất nước vậy mà đã bị nhà nước CHXHCN Việt Nam lúc bấy giờ
cấm lưu hành! Cuối cùng ông đã phải ấn hành bài hát đó tại Liên Xô năm 1976 và
đã nhận được 100 rúp tiền nhuận bút. Đối với Văn Cao ngày ấy, số tiền này có
thể mua được một chiếc xe đạp Sputnik, lớn hơn toàn bộ gia tài mà bấy giờ cả
nhà ông đang có!
Hôm
nay cũng là ngày 17/2/2015, ngày mà cách đây tròn 36 năm, gần 60 vạn quân cộng
sản Trung cộng đã ào ạt tràn qua 6 tỉnh Biên Giới Phía Bắc để xâm lược nước ta,
cướp đi hàng chục vạn tính mạng của đồng bào vô tội trong đó chủ yếu là người
già, phụ nữ và trẻ con!
Năm
2015 này, cũng là năm tròn 20 năm ngày nhạc sĩ Văn Cao tài hoa đã từ giã cõi
đời này mãi mãi. Tôi đã không thể cầm được nước mắt khi nghĩ đến bác Văn Cao đã
“lạc bước chốn Đào Nguyên” mà còn quay trở về đời thực để cống hiến cho chúng
ta những bài hát, bài thơ, bài văn, bức vẽ... bất hủ đầy tính nhân văn, mặc dù
cá nhân bác đã phải sống một cuộc đời đầy bất trắc và oan trái. Và tôi cứ băn
khoăn, không biết đến bao giờ, “Mùa Xuân Đầu Tiên”- Giấc Mơ của bác Văn Cao mới
được trở thành hiện thực khi vẫn còn đó những “Bí mật Thành Đô 1990” chưa được
giải mã?
"Mùa Xuân đầu
tiên" đang tới!
(Kính viếng hương hồn
bác Văn Cao)
Tròn ba mươi chín năm rồi
“Mùa Xuân Đầu Tiên” đang tới!
Văn Cao ơi, người gắng đợi!
Một Mùa Xuân trọn niềm vui
Thuở người hát, giặc đã ngồi
Cạnh bên phải chi người biết?
Nên từ Đào Nguyên tha thiết
Nhớ chàng Lưu Nguyễn xa xôi
Người biết Mao quân vô đạo
Giết người kháng chiến chín năm
Bằng dùng “Cải Cách Ruộng Đất”
Nên ra
“Giai Phẩm Nhân Văn”?
Người biết giặc Tàu cộng sản
Tràn sang
tàn sát dân lành
Sáu tỉnh Phía Bắc biên giới
Nên người căm hận chiến tranh
Người biết Tàu qua nước Việt
Không từ phụ nữ người già
Xác con phơi trên bụng mẹ
Nằm chờ quạ rỉa, chồn tha!
Người biết Thành Đô là chốn
Việt gian bán nước cho Tàu
Nên ra đi người đau đớn
“Chung lòng
cứu nước” vì đâu?
Giờ ở Thiên Thai người thấy
Giặc Tàu cộng sản đêm ngày
Đang hủy hoại non sông
Việt
Văn Cao ơi, bởi vì ai?
Vì ai Hoàng
Sa biển đảo
Bị xâm lăng bởi giặc Tàu?
Vì ai tương tàn huynh đệ
Bao năm trời hận thù nhau?
Vì ai đất rừng nhượng bán
Dâng Tàu cả Mục Nam Quan?
Văn Cao ơi, thương thương lắm!
Còn chăng đất Việt bác nằm?
Nay giặc Tàu đã lộ diện
Là tên cướp biển Trường-Hoàng
Chúng muốn Việt Nam lần nữa
Quay về Bắc thuộc ngàn năm!
Nên “Mùa
Xuân Đầu Tiên” ấy
Vừa hát lên đã tắt rồi!
Bởi nước nhà còn bóng giặc
Xuân về chưa trọn niềm vui!
Nay Xuân Ất Mùi đang đến
Toàn dân đoàn kết chống Tàu
Sẽ biến Mùa Xuân Miến Điện (*)
Thành Xuân đầu bác Văn Cao!
Ước một chiều xuân biên
giới
Bên các anh
có mẹ hiền
Nắm chặt tay con ca hát
Vui trọn “Mùa Xuân Đầu Tiên”!
Xuân Mới đến rồi nhớ bác
Một bài ca, một đời người!
Văn Cao là Tiên hay Phật
Từ Niết Bàn ghé đây chơi?
Hà Nội, 17/2/2015
Đặng Huy Văn
*****
https://www.youtube.com/watch?v=BxkTYEuLDrE
*****
Hoàng Hạc
(*): Nhã Ca với Giải Khăn Sô Cho Huế
(**): Tiếng Rap của Nah Sơn, được ví như tiếng đoàn tàu đánh thức bóng đêm
*****
Chúc Xuân và
Tuổi Trẻ
Còn Hơn Vĩnh Viễn Tôi Mọi Ngoại Bang!
Chúc Xuân,
chúc Tết đến mọi nhà
Hải ngoại tươi vui, khúc hoan ca
Tuổi trẻ thành đạt, vinh quy bái
Lão niên yên ấm, tiếc thời trai!
Vận nước năm xưa, vẫn nhớ hoài
Năm tư Bến Hải, chia đôi ngã
Miền Nam trù phú, Cửu Long ơi
Mượn tiếng lòng tôi, đã đón mời!
Giặc về gây chiến cuộc tàn khơi
Ai đem chủ nghĩa giết tơi bời?
Ai đốt làng tôi, giết dân tôi?
Máu đổ ViệtNam , thấm đỏ trời!
Mậu Thân thảm sát, tội kia ơi
Cố đô cổ kính nát tan rồi
Nhã Ca với "Giải Khăn Sô" trắng (*)
Tràng Tiền gẫy nhịp, buồn đêm trăng!
Chiến cuộc qua đi, có thật chăng?!
Bảy lăm nước mất, ngỡ đâu rằng...
Ly hương lần nữa, thêm lần nữa
Một nửa đời ta, đã thành băng!
Trên quê đau khổ, máu vẫn tanh
Đổ xuống ngày đêm, kiếp dân lành
Giàu sang chi hỡi, quân bán nước?!
Việt sử ngàn năm, vẫn tội danh!
Xa xa nghe tiếng, tàu giục nhanh (**)
Tuổi trẻ ViệtNam ,
nỡ sao đành?
Nhìn quê hương mất, kia giặc Hán
Kìa lũ Việt Gian, bán giang san!
Nước mất, nhà tan, sống cầu an?
Tân Cương, Tây Tạng, kiếp điêu tàn
Đứng lên, rạng rỡ, sống vẻ vang
Máu đỏ, ViệtNam , giống da vàng!
Hải ngoại tươi vui, khúc hoan ca
Tuổi trẻ thành đạt, vinh quy bái
Lão niên yên ấm, tiếc thời trai!
Vận nước năm xưa, vẫn nhớ hoài
Năm tư Bến Hải, chia đôi ngã
Miền Nam trù phú, Cửu Long ơi
Mượn tiếng lòng tôi, đã đón mời!
Giặc về gây chiến cuộc tàn khơi
Ai đem chủ nghĩa giết tơi bời?
Ai đốt làng tôi, giết dân tôi?
Máu đổ Việt
Mậu Thân thảm sát, tội kia ơi
Cố đô cổ kính nát tan rồi
Nhã Ca với "Giải Khăn Sô" trắng (*)
Tràng Tiền gẫy nhịp, buồn đêm trăng!
Chiến cuộc qua đi, có thật chăng?!
Bảy lăm nước mất, ngỡ đâu rằng...
Ly hương lần nữa, thêm lần nữa
Một nửa đời ta, đã thành băng!
Trên quê đau khổ, máu vẫn tanh
Đổ xuống ngày đêm, kiếp dân lành
Giàu sang chi hỡi, quân bán nước?!
Việt sử ngàn năm, vẫn tội danh!
Xa xa nghe tiếng, tàu giục nhanh (**)
Tuổi trẻ Việt
Nhìn quê hương mất, kia giặc Hán
Kìa lũ Việt Gian, bán giang san!
Nước mất, nhà tan, sống cầu an?
Tân Cương, Tây Tạng, kiếp điêu tàn
Đứng lên, rạng rỡ, sống vẻ vang
Máu đỏ, Việt
Hoàng Hạc
(*): Nhã Ca với Giải Khăn Sô Cho Huế
(**): Tiếng Rap của Nah Sơn, được ví như tiếng đoàn tàu đánh thức bóng đêm
ReplyDeleteChúc Xuân và Tuổi Trẻ
Chúc Xuân, chúc Tết đến mọi nhà
Hải ngoại tươi vui, khúc hoan ca
Tuổi trẻ thành đạt, vinh quy bái
Lão niên yên ấm, tiếc thời trai!
Vận nước năm xưa, vẫn nhớ hoài
Năm tư Bến Hải, chia đôi ngã
Miền Nam trù phú, Cửu Long ơi
Mượn tiếng lòng tôi, đã đón mời!
Giặc về gây chiến cuộc tàn khơi
Ai đem chủ nghĩa giết tơi bời?
Ai đốt làng tôi, giết dân tôi?
Máu đổ Việt Nam, thấm đỏ trời!
Mậu Thân thảm sát, tội kia ơi
Cố đô cổ kính nát tan rồi
Nhã Ca với "Giải Khăn Sô" trắng (*)
Tràng Tiền gẫy nhịp, buồn đêm trăng!
Chiến cuộc qua đi, có thật chăng?!
Bảy lăm nước mất, ngỡ đâu rằng...
Ly hương lần nữa, thêm lần nữa
Một nửa đời ta, đã thành băng!
Trên quê đau khổ, máu vẫn tanh
Đổ xuống ngày đêm, kiếp dân lành
Giàu sang chi hỡi, quân bán nước?!
Việt sử ngàn năm, vẫn tội danh!
Xa xa nghe tiếng, tàu giục nhanh (**)
Tuổi trẻ Việt Nam, nỡ sao đành?
Nhìn quê hương mất, kia giặc Hán
Kìa lũ Việt Gian, bán giang san!
Nước mất, nhà tan, sống cầu an?
Tân Cương, Tây Tạng, kiếp điêu tàn
Đứng lên, rạng rỡ, sống vẻ vang
Máu đỏ, Việt Nam, giống da vàng!
Còn Hơn Vĩnh Viễn Tôi Mọi Ngoại Bang!
Hoàng Hạc
(*): Nhã Ca với Giải Khăn Sô Cho Huế
(**): Tiếng Rap của Nah Sơn, được ví như tiếng đoàn tàu đánh thức bóng đêm