Cô bé chơi bóng vợt,
bóng đá và dành thời gian cho các trại hè ở Mỹ.
Bố mẹ của Angelina
đã chọn giáo dục tư nhân thay vì hệ thống giáo dục công ở Trung Cộng vì họ lo
ngại về hiệu ứng 'nồi hầm'.
Chọn nền giáo dục tư
Angelina, học sinh
11 tuổi ở Bắc Kinh, có thể nói thành thạo Hoa ngữ và tiếng Anh.
"Tôi chọn đưa
hai con gái vào một trường tư tại Trung Cộng vì ở các trường công không có đủ sự
tương tác giữa giáo viên và sinh viên, và chương trình học thì quá căng thẳng,"
Amy Lin, một bà mẹ người Đài Loan chuyển tới Trung Cộng sáu năm trước cùng với
chồng, nói.
"Tôi muốn đưa
con sang Hoa Kỳ để học sau này. Có nhiều đại học cũng như cơ hội việc làm tốt
hơn ở đó," bà Lin nói thêm.
Gia đình bà Lin là một
trong nhiều gia đình Trung Cộng quay lưng lại với hệ thống giáo dục truyền thống
ở nước này.
Ngày càng có nhiều
người muốn một hướng đi khác cho con mình, một nền giáo dục phương Tây mà họ
tin là sẽ giúp con mình phát triển óc sáng tạo, và họ sẵn sàng chi tiền cho
chuyện này.
Hãng môi giới và đầu
tư chuyên về thị trường châu Á, CLSA, ước tính thị trường giáo dục tư nhân ở Trung
Cộng hiện có trị giá khoảng 315 triệu đôla.
Hãng môi giới này
cũng dự đoán lượng đăng ký vào các trường quốc tế, vốn đều là trường tư nhân, sẽ
tăng 14% mỗi năm từ đây đến 2018.
Một số trường đón nhận
học sinh từ cấp mẫu giáo cho đến tận 18 tuổi, và nhiều trường còn có các lớp học
ngoài giờ như dạy kèm tiếng Anh, hội họa, âm nhạc.
Nghiên cứu do
McKinsey công bố vào tháng Một năm 2015 cho thấy giờ đây có nhiều trường mẫu
giáo tư nhân ở Trung Cộng hơn trường công.
Trong khi đó, các
trường cấp hai tư nhân cũng tăng 10% so với tỷ lệ 3% của gần 10 năm trước.
Khi áp lực bắt đầu từ
bậc nhà trẻ
Mỗi năm, hơn 9 triệu
học sinh ở Trung Cộng phải trải qua các kỳ thi đầu vào đầy khó khăn để được vào
những trường đại học mình muốn. Hệ thống giáo dục nhà nước hiện vẫn còn sử dụng
hệ thống kiểm tra cấp trung học đầy áp lực này.
Việc lựa chọn trường
tốt bắt đầu từ tuổi rất nhỏ. Nhiều bậc phụ huynh tìm cách đưa con mình vào các
trường mẫu giáo tốt nhất có thể. Điều này giúp con họ dễ vào các trường cấp một,
cấp hai và cấp ba có chất lượng tốt sau này, nơi có các giáo viên và nguồn lực
tốt nhất.
"Hệ thống giáo
dục ngày nay phớt lờ trước việc phát triển cá tính, các giá trị cuộc sống và
trách nhiệm xã hội, đây là vấn đề lớn nhất của đất nước chúng tôi," ông
Yang Dongping, một chuyên gia về giáo dục tại Viện Công nghệ Bắc Kinh, nói.
"Rất khó để
chuyển não trạng từ một hệ thống giáo dục nặng về thi cử sang một hệ thống chú
trọng đến yếu tố cá nhân," ông nói.
Trước tình hình này,
các trường lớp tư đang ngày càng tăng ở Trung Cộng nhằm đáp lại sự kỳ vọng của
tầng lớp trung lưu mới về một hệ thống giáo dục tốt.
Khi Marianne Daquet
mở trường Atelier, một trường tư nhân về hội hoạ tại Bắc Kinh, bà đã đầu tư
phát triển theo hướng này cho dù ban đầu bà chỉ định nhắm vào cộng đồng người
nước ngoài sống ở địa phương.
Atelier dạy tất cả
các bộ môn, từ sơn dầu đến điêu khắc. Học sinh của trường chủ yếu là ở độ tuổi
từ 3 đến 15. Các lớp chủ yếu dạy bằng tiếng Anh hoặc tiếng Pháp, do các giáo
viên nước ngoài đứng lớp.
Một số học sinh lớn
hơn đang xin vào học ở các học viện hội hoạ nổi tiếng trên thế giới như Central
St Martins ở London hoặc Beaux Arts ở Paris.
Phát triển tính sáng
tạo
"Các học sinh Trung
Cộng tìm đến chúng tôi vì chúng tôi có các khoá học giúp phát triển tính sáng tạo",
Daquet nói.
"Cái quan trọng
không phải là kết quả, mà là mang lại cho trẻ em trải nghiệm mà chúng có thể
đem vào ứng dụng trong cuộc đời sau này."
Như cầu đối với những
trường như Atelier đã giúp Daquet, một công dân Pháp đến Bắc Kinh từ tám năm
trước, mở thêm một trường thứ nhì ở thủ đô Trung Cộng. Bà giờ đây đang có kế hoạch
mở trường học ở các thành phố khác tại nước này.
"Lý do tôi mở
trường ở Trung Cộng vì chúng tôi biết nhu cầu của con mình", Kang Xie, người
thành lập một trường tư nhân ở Bắc Kinh hồi năm ngoái với chồng mình và một cặp
vợ chồng khác.
Xie là một giáo viên
được đào tạo ở Hoa Kỳ từ thập niên 1990 trước khi trở về Trung Cộng làm việc
cho một hãng quốc tế.
Học viện Quốc tế
Aurora là một trường tự cấp vốn và hiệu trưởng là chú của bà, một cựu giám đốc
từ một trường danh tiếng ở Bắc Kinh.
Mục tiêu của trường
là tập trung vào trí óc, cơ thể. Các học sinh có thể học cách tháo lắp xe đạp,
trồng cây hoa quả, hay làm sạch một con sông ở gần đo.
Các môn học bao gồm
từ nghiên cứu hệ sinh thái cho đến văn hoá và lịch sử cổ đại Trung Cộng.
Khi được hỏi liệu bà
có gặp khó khăn khi thuyết phục các bậc phụ huynh gửi con em mình đến một trường
khác biệt như vậy, Xie mỉm cười và nói: "Không, bản thân các bậc phụ huynh
đã muốn tìm điều gì đó khác khi họ tìm đến tôi. Tôi chỉ đáp ứng nhu cầu của họ mà
thôi."
Tất nhiên giáo dục
tư nhân không phải rẻ, nhưng các bậc phụ huynh vẫn tin rằng điều này đáng đồng
tiền họ bỏ ra.
Một nghiên cứu đối với
các triệu phú Trung Cộng do hãng truyền thông Hurun thực hiện cho thấy những
người giàu có tại Trung Cộng sẵn sàng bỏ ra 20-25% chi phí hàng năm của mình để
lo chuyện học hành của con cái.
Gia đình bà Lin đã bỏ
ra 28 nghìn đôla mỗi năm để trả tiền học cho Angelina. Chi phí để theo học ở
các trường tư nhân khác ở Bắc Kinh còn đắt gấp đôi thế.
Trong khi đó, chi
phí trung bình ở các trường công của Trung Cộng chỉ vào khoảng 1.500 đôla một
năm.
Điều này là do trường
tư ở Trung Cộng không chỉ mang lại những phương pháp giáo dục khác, mà còn mở
ra cánh cửa dẫn đến các trường đại học ở nước ngoài sau này và những công việc
với mức lương cao hơn.
Dù các bậc phụ huynh
có thể đang có những hướng đi khác, mục tiêu và sự kỳ vọng của họ với con mình
không thực sự thay đổi. Hầu hết vẫn đang tìm một trường đại học danh tiếng ở nước
ngoài để gửi con em mình sang.
Hầu hết đều muốn đầu
tư vào một trường nằm trong nhóm các trường danh giá nhất, Ivy Leage, ở Hoa Kỳ
hay Oxford hoặc Cambridge ở Anh quốc.
Số học sinh Trung Cộng
tại Hoa Kỳ đã tăng lên hơn 274 nghìn trong năm 2014 so với chỉ 60 nghìn vào năm
2004, theo số liệu từ Học viện Giáo dục Quốc tế.
Điều này có nghĩa là
Trung Cộng giờ đây chiếm đến gần một phần ba số du học sinh quốc tế ở Hoa Kỳ.
Virginie Mangin
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.