Cả xã hội Việt Nam ngày nay được gói gọn trong một chữ "vỡ".
Ngoài miền Trung thì "vỡ đê" làm biết bao mạng người chết oan uổng, nhà cửa tan nát. Doanh nghiệp nhà nước lẫn ngân hàng của đảng ta thì cứ bị "vỡ nợ", đến nỗi thủ tướng phải nài nỉ Ngân Hàng Thế Giới các khoản tiền viện trợ không hoàn lại thiệt là nhục nhã mặt mũi quốc gia. Cán bộ ham tiền lại ngu dốt nên xúc cát bán qua Singapore một cách bừa bãi nên sông rạch sụt lở đến nỗi bị "vỡ bờ.” Thành phố thì thường xuyên bị "vỡ cống."
Các má các bố theo đảng giết dân ngày nào thì nhiều bố nhiều má nay quay sang chưởi đảng kịch liệt, bảo rằng đã "vỡ mộng", có nhiều người phải chạy qua Pháp tỵ nạn.
Gần đây nhất có vụ cướp đất ở Đồng Tâm cho công ty quân đội viễn thông Viettel xây cất, tướng Công An Chung nhân danh UBND ký kết hứa lèo, làm lắm người cả đời tin vào đảng mừng hụt "vỡ mộng". Lời nhắn "Đừng nghe những gì Cộng Sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm" của cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu thế mà sao lại luôn luôn đúng!
Hệ thống y tế giáo dục thì bị "vỡ nát" do dốt nát tham nhũng. Đội tuyển Việt Nam cho đến giờ vẫn chưa thể vào được World Cup, đá đâu thua đó, thua đến "vỡ trận". Các cán bộ từ anh Lú trở xuống hễ mở miệng phát biểu "đờ mờ cờ sờ " thì lòi dốt đến nỗi ai ai cũng cười đến "vỡ bụng," nhất là khi anh Lú bảo chống hối lộ ném chuột thì lại sợ "vỡ bình," tức hàm ý nói sợ "vỡ đảng".
Người dân ra đường thì thường xuyên bị Công An dọa đánh đến "vỡ mặt." Thủ tục giấy tờ thì đồng tiền đi trước là bài học "vỡ lòng." Chùa chiền bị đảng dùng xe húc cho "vỡ sập." Đồ ăn nước uống bị nhiễm độc, nhất là chất độc của Formosa thải ra, cho nên ai bị trúng độc là bị "vỡ gan," hay "vỡ thận"
Nhờ hệ thống mạng lưới internet mà người dân "vỡ nhẽ" ra chuyện đảng ta láo lừa gian dối, giết người thảm sát rồi đổi trắng thay đen.
Phe anh Lú đấu đá với phe anh Dũng anh Thăng khiến đảng bây giờ bị "vỡ bầy". Ba cán bộ chóp bu ở Yên Bái thì bị bắn, có kẻ "vỡ cả đầu" mà chết. Tướng Công An như anh Ngọ chưa chi lại bị "vỡ tim" chết không kịp khai. Đó là chưa kể tướng Duy trấn ở quân khu II cũng từ trần với kiểu "vỡ gan."
Nợ công lên cao nhanh quá nên bị "vỡ trần,"
Nhân viên hàng không hay tùy viên sứ quán ra nước ngoài buôn lậu giấu đồ trong bọc cứ bị bắt hoài. Cứ mỗi lần bị "vỡ bọc" như thế thì lại bị bọn phản động cười nhạo bêu rếu điếc cả tai. Con nhà đảng, đạo đức bác Hù sao mà kỳ quá?!
Trung Cộng hù dọa một tiếng thì "các đồng chí" của đảng ta sợ "vỡ mật", thậm chí, tàu cá Việt Nam bị húc đến "vỡ banh" mà không dám đăng báo, hoặc có đăng thì cũng chỉ nói tránh là do tàu lạ húc.
Anh tướng Vịnh trước kia tuyên bố hùng hồn chính sách "Ba Không," thế mà nay không có “Không" nào thực hiện cho nỗi,bây giờ bị "vỡ kế hoạch" đành phải ký giấy mời Mỹ vào cảng Cam Ranh. Vịnh bấy lâu nay trốn biệt, chắc lại là sợ ly trà sâm của Bắc Kinh, uống vào rồi thì phải cạo đầu đi làm hóa trị như anh Thanh, "vỡ mạch máu" nằm lăn quay tốn tiền “nhà nước” mua quan tài.
Còn bao nhiêu điều đổ vỡ khác dưới chế độ XHCN như dân trí, pháp luật, các mặt an sinh xã hội, nói hoài không hết. Đời sống XHCN cứ "vỡ banh nát" ở mọi mặt.
Cho nên có thể nói, chưa bao giờ mà nền văn hóa văn hiến Việt Nam Cộng Hòa lại sáng rực rỡ trong khát vọng của người dân như lúc này. Việt Nam Cộng Hòa muôn năm!
Nguyễn Trọng Dân
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.