Như mọi người đều biết, không phải đến ngày 11 tháng 9 năm 2001, thiền sư Nhất Hạnh đã bất chấp tội vọng ngữ là một trọng tội của Phật giáo khi bịa chuyện vì 7 du kích Việt Cộng từ dưới đất bắn lên mà máy bay Mỹ đã ném bom thiêu hủy 300.000 nóc gia tại thị xã Bến Tre trong biến cố Tết Mậu Thân, để, từ đó tuyên truyền là nước Mỹ bị quả báo khi bọn khủng bố Al Qaeda dùng phi cơ đánh sập 2 tòa nhà cao tầng tại New York, mà ngay từ khi hoạt động phản chiến cùng với John Kerry và cô đào hát Jane Fonda, ông thiền sư “ăn chay, ngủ mặn” này đã “láo thiên, láo địa, láo từ Sịa láo tới Đông Hà, láo ra Bến Hải, láo luôn ra hải ngoại.”
Nhưng vì sao mà thiền sư Nhất Hạnh phải nói láo như thế? Chuyện rõ như ban ngày là thiền sư Nhất Hạnh đã làm theo yêu cầu nếu không muốn nó là lệnh của VC. Xin mời độc giả đọc các trích đoạn trong “Hồ Sơ Vụ Nhà Nước CSVN Đàn Áp Tu Viện Bát Nhã” được đăng tải trên tuần báo Việt Tide số 230 ra ngày 9-10-2009 như sau:
“Cuối thập niên 90, Thiền sư Nhất Hạnh ngỏ ý được về Việt Nam thăm viếng và truyền đạo. Lộ trình chuyến đi hoằng pháp cùng nội dung những bài thuyết pháp từ tháng 3 đến tháng 4 năm 1999 qua ba thành phố Hà Nội, Huế, Sàigòn, đã được đệ trình Bộ Văn hóa Nhà nước VN.
Nhưng không hiểu vì cớ gì Hà Nội lại bãi bỏ chuyến đi vào phút chót. Mãi đến năm 2004, có thể do sự vận động của một nhân sự trong nhóm Giao Điểm nên năm 2004, nhà nước VN mới ngỏ lời mời thiền sư về nước và qua năm 2005, thiền sư mới thực hiện được chuyến đi này” (Bài đã dẫn).
Như chúng tôi đã trình bày trong bài “Thiền Sư Nhất Hạnh: Kẻ Đánh Đu Với Tinh”: Chính Thượng Tọa Đức Nghi là “con tinh” mà thiền sư Nhất Hạnh đã đánh đu:
“Năm 1998, Thượng tọa Đức Nghi cũng đã qua Làng Mai thăm viếng, vận động tài chánh để xây dựng chùa Bát Nhã và năm 2001 thì qua tu viện Lộc Uyển vào để tìm hiểu thêm về mô thức sinh hoạt và tu học của Làng Mai. Thượng tọa cũng muốn các đệ tử của mình tìm hiểu về pháp môn Làng Mai nên đã gửi các vị đệ tử lớn qua Làng Mai tu học như thầy Thích Đồng Đạo, Thích Đồng Châu (2001-2003), Thích Đồng Trung và Thích Đồng Từ (từ 11-2005 cho đến nay).
Năm 2003, 2004, Thượng tọa (Đức Nghi) cũng đã bảo trợ về mặt pháp lý cho những khóa tu 5 ngày tổ chức tại Bát Nhã do các giáo thọ Làng Mai về thăm quê hương giảng dạy . Thượng tọa đã ngỏ ý với các vị giáo thọ lúc ấy là nếu Làng Mai bằng lòng, Thượng tọa sẽ xin bảo lãnh để các vị có thể ở Việt Nam mỗi năm 6 tháng phụ trách việc giảng dạy cho đồng bào Phật tử địa phương.
Năm 2005, trong chuyến về Việt Nam và hoằng pháp lần thứ nhất của Thiền sư nhất Hạnh, Thượng tọa (ĐN) đã thỉnh mời thiền sư và tăng thân Làng Mai lên thăm tu viện Bát Nhã và Thượng tọa đã tuyên bố cúng dường tu viện Bát Nhã cho thiền sư Nhất Hạnh.” (Bđd).
Việc xây dựng tu viện Bát Nhã sau đó được thực hiện từ tháng 3 năm 2005 đến tháng 1 năm 2008. Chi phí mua đất và xây dựng từ 20-4-2005 đến 11-3-2008 là 14 tỉ 162 triệu đồng tiền Việt Nam do phật tử trong và ngoài nước đóng góp. Nhưng…như chúng tôi đã trình bày: “Ngày 18-6-2008, Thiền sư Nhất Hạnh lại lên tu viện Bát Nhã nói chuyện với các đệ tử với đề tài “Thầy căn dặn”. Nhưng sau đó Thượng tọa Đức Nghi đem cắt đầu, cắt đuôi bài nói chuyện này để chỉ còn lại 5 phút và cho là thiền sư (NH) đã coi thường nhà cầm quyền và giáo hội Phật Giáo địa phương, vi phạm quy chế Giáo hội Phật giáo Việt Nam.
Ngày 1 tháng 9 năm 2008, Thượng tọa Đức Nghi đã gửi Bản Kiến Nghị tới 3 nơi: Hội đồng trị sư Giáo hội Phật Giáo Việt Nam, Ban Trị sư Tỉnh hội Phật Giáo Lâm Đồng và Ban Đại diện Phật Giáo thị xã Bảo Lộc mà nội dung có những đoạn như sau:
“Cách đây trên 3 năm, con đã nhiệt tình bảo lãnh để Làng Mai tu tập tại tu viện Bát Nhã. Được Giáo Hội Trung ương cho phép, văn thư số 212 ngày 22-5-2006, Ban Tôn Giáo Chính phủ cho phép, văn thư số 525 ngày 7-7-2006.
Ban đầu con cứ tưởng Làng Mai tôn trọng Giáo hội Phật Giáo Việt Nam và Nghị định 22 của Ban Tôn giáo Chính phủ, cứ tưởng tôn trọng lời đề nghị của con tại Làng Mai 2006, lời đề nghị của con tại chùa Từ Hiếu năm 2007, lời đề nghị của con tại tu viện Bát Nhã năm 2008.
Cả 3 lần trực tiếp gặp Sư ông Làng Mai để nói lên thực trạng của tu viện Bát Nhã. Giáo hội Làng Mai chưa được phép sinh hoạt tại Việt Nam, con chỉ đứng đơn xin tu theo pháp môn Làng Mai tại tu viện Bát Nhã. Nên mọi việc xảy ra con chịu trách nhiệm trước Giáo Hội và Nhà Nước.
Con muốn tương lai tu viện Bát Nhã sẽ lên tới 1.000 tu sinh, nhưng những lời đề nghị của con lên Sư ông và quý vị giáo thọ không ai lắng nghe cả. Đã 3 năm qua, con đã hơn 10 lần bị kiểm điểm vì vi phạm Hiến chương Giáo Hội và Nghị định 22 của Ban Tôn Giáo Chính Phủ.
… Kể từ hôm nay, ngày 01 tháng 09 năm 2009, con xin rút lại tất cả những văn thư con xin phép cho Làng Mai tu tập. Con không bảo lãnh, không chịu trách nhiệm mọi việc sẽ xảy ra của Làng Mai tại tu viện Bát Nhã trong thời gian tới.” (Bđd).
Trước việc “con tinh” Đức Nghi lòi đuôi, Thiền sư Nhất Hạnh vào ngày 9-9-2009 đã viết một thư tay cho “ông đệ tử truyền đăng” này, có đoạn như sau:
“Tôi có đọc thư Thầy viết gởi đề ngày 1-9-2008 (kiến nghị), và thấy thương Thầy quá. Tội nghiệp cho thầy. Thầy đã bị áp lực của những thế lực bảo thủ và tham nhũng lâu ngày, và Thầy cũng đã nói với tôi như thế, và bây giờ Thầy muốn nửa đường bỏ cuộc. Trong Giáo Hội và trong Chính Quyền cũng có nhiều thành phần cương trực và trong sạch, các vị này cũng đã từng bị lao đao và khó khăn thế nhưng họ đã không bỏ cuộc. Tôi nghĩ Thầy nên đứng dậy và can đảm tiếp tục con đường đã đi.
Hiện giờ có khoảng 400 người tu trẻ đang tu học nghiêm chỉnh ở Bát Nhã, đó là một trong những chúng xuất gia thường trú có tầm vóc lớn ở quê hương. Tôi tin chắc là cả chính quyền và Giáo Hội đều không muốn cho một chúng tu học như thế bị giải tán và tan rã. Phật tử trong nước và ngoài nước đã từng yểm trợ và nuôi cho tu viện lớn lên cũng không muốn cho một chúng tu học như thế bị giải tán và tan rã. Điều này chắc Thầy cũng đã thấy rõ, bởi vì nếu có sự giải tán và tan rã xảy ra thì sẽ có tai tiếng lớn cho đất nước và cho Phật giáo Việt Nam” (ngưng trích).
Và, như mọi người đều biết, “Ngày 29-10-2008, ông Nguyễn Thế Doanh, Trưởng ban Tôn giáo Chính phủ đã tố cáo: ba lần về VN, tăng thân Làng Mai từ Pháp đã tấn phong giáo phẩm mà không thông qua GHPGVN, đề cập sai lệch vấn đề chính trị trong nước, đưa lên mạng một số tin tức sai sự thật tại Việt Nam, vi phạm luật pháp Việt Nam”.
Và cuộc đàn áp tại tu viện Làng Mai đã xảy ra trong khi Sư ông Nhất Hạnh, sư bà Chân Không và các đệ tử từ nước ngoài qua đều đã cao bay xa chạy!
Trong khi các tăng, ni bị đàn áp, lăng nhục dã man tại tu viện Làng Mai thì, Thiền sư Nhất Hạnh ngồi yên ở Làng Mai lại tiếp tục giở trò “ngoa ngôn, ngụy ngữ”:
“Thân gửi các con thầy ở Bát Nhã, Từ Hiếu và khắp nơi,
Thầy đang ngồi ở thất Ngồi Yên, xóm Thượng, Làng Mai, viết cho các con…
… Cái ngày mà thầy nghe tin họ xông vào cư xá Rừng Phương Bối, quăng liệng đồ đạc và xô ngã những người họ gặp và đi lên lầu ba nơi các con đang ngồi thiền và trì niệm danh hiệu Quan Thế Âm trong tư thế bất động, không hề tìm cách chống trả và phản ứng, là thầy biết các con đã làm được như thầy trông đợi, và không có lý do gì nữa để thầy phải lo lắng cho các con.
… Thầy biết các con của thầy không lo lắng, và các con biết thầy cũng không lo lắng. Các con chỉ cần ngồi thật yên bên đó, cũng như thầy và các anh chị em chỉ cần ngồi thật yên bên này, thì thế nào SẤM CŨNG LẶNG, MÂY CŨNG TAN (do Lão Móc viết hoa). Năng lượng im lặng của chúng ta là năng lượng của hiểu và thương, đây là thứ IM LĂNG HÙNG TRÁNG, đây cũng là thứ IM LẶNG SẤM SÉT.”
Thiền sư Nhất Hạnh đúng là “tổ sư Bồ Đề” của trường phái vọng ngữ. Một mặt dùng ngoa ngôn, ngụy ngữ “trấn an” đệ tử nào là “im lặng hùng tráng, im lặng sấm sét”, chỉ cần “ngồi yên thì sấm cũng lặng, mây cũng tan”; một mặt lại dùng bút hiệu viết thư khẩn cầu với Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết và viết thư gửi nhân sĩ, trí thức trong và ngoài nước “che chở cho những mầm non xanh tốt của tương lai không để cho bị giẫm nát bởi bạo hành”.
Dù Thiền sư Nhất Hạnh giở đủ trò ngoa ngôn, ngụy ngữ, hăm he đủ điều, “đệ tử truyền đăng” Đức Nghi cũng như Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết cóc có “khe”. Rốt cuộc, rõ ràng Thiền sư Nhất Hạnh là kẻ “buôn Phật, bán tăng, ni!”
Nam Mô A Di, từ nay đừng tin chi Nhất Hạnh!
Trong đại lễ Phật Đản Liên Hiệp Quốc tổ chức tại Hà Nội năm 2008, rất nhiều Phật tử ngỡ ngàng khi nghe một “ông Hoà Thượng” từ Hoa Kỳ về dự đại lễ trả lời phỏng vấn của một phóng viên truyền hình là Đảng và Nhà Nước bây giờ rất cởi mở và rất tôn trọng tự do tín ngưỡng [sic!]. Tuyên bố một cách “giảo ngôn” như thế nhưng ông Hòa Thượng này không ở lại trong nước để hưởng tự do tôn giáo mà lại quay đầu về Hoa Kỳ để tiếp tục lừa bịp những Phật tử cả tin, nhẹ dạ và tiếp tục sự nghiệp tuyên truyền cho VC.
Cũng như nhiều người trong nước lẫn hải ngoại ngỡ ngàng khi nghe Hòa Thượng Thích Quảng Độ kêu gọi biểu tình tại gia!
Thật đúng là thời mạt pháp!
Dù sao thì “thiền sư” Nhất Hạnh cũng còn “sống thật” khi “sống chung” với “sư bà Chân Không” và đã thành lập phái tu “Tiếp Hiện”.
Thiền sư đã phải nói những lời vọng ngữ về biến cố kinh hoàng của Hoa Kỳ là biến cố 911 để được VC cho phép đem bầu đoàn thê tử về Việt Nam để thiết lập làng Mai và tu viện Bát Nhã. Dù sau đó thì ông “thiền sư ăn chay, ngủ mặn” này đã bị bọn Phật giáo Quốc Doanh mà đại diện là Thượng Tọa Đức Nghi lừa bịp bị mất cả chì lẫn chài, phải ôm đầu máu chạy về Pháp.
Nên phải BỎ ĐẠO (dù vẫn mặc áo cà sa) rủ nhau “VỀ (NGUỒN)… HÙA” VỚI VC ĐỂ HƯỞNG LỢI LỘC TRẦN GIAN!
Lõa Móc
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.