Lý
do mất miền Nam
vào tay cộng sản đến bây giờ vẫn còn được tranh cãi, dù ai cũng thấy nguyên nhân
chính là việc Hoa Kỳ bỏ rơi miền Nam VN. "Tiền đồn chống cộng" này
không còn cần thiết nữa, sau khi Mỹ biết Trung Cộng vào thời gian đó không có ý
định và chưa đủ khả năng nhuộm đỏ vùng Đông Nam Á. Những sửa soạn cho việc Mỹ
rút khỏi VN đã được thực hiện với chương tình Việt Nam Hóa chiến tranh. Đến năm
1972, sau khi Cố vấn An ninh Kissinger và TT Nixon sang Tàu nói chuyện với Mao
Trạch Đông và Chu Ân Lai thì ván bài đã được lật ngửa. Không đầy một năm sau,
ngày 27-1-1973, Hiệp Định Paris chấm dứt chiến tranh VN được ký kết, với phần
thua thiệt về phiá Nam VN, phần thắng lợi bất ngờ về phiá Bắc Việt, và Hoa Kỳ được
"rút lui trong danh dự".
Tổng
Thống Nguyễn Văn Thiệu kinh lý
Cầm
bản dự thảo Hiệp Định đã được Mỹ và Bắc Việt phó thự (initial), Cố vấn
Kissinger đi Sài Gòn bắt TT Nguyễn Văn Thiệu ký. Nếu TT Thiệu ký ngay thì chẳng
khác gì ký vào tờ khai tử của chính ông và của cả miền Nam . Bản dự thảo
coi như chung quyết (final draft) này dự trù TT Thiệu phải từ chức liền, trao
chính quyền cho Hội Đồng Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc gồm 3 thành phần (Quốc, Cộng
và thành phần thứ ba ở giữa). Hội đồng sẽ tổ chức một cuộc tổng tuyển cử để bầu
lên một chính quyền mới cai trị miền Nam . Một điều khoản khác vô cùng
tai hại là trong khi các lực lượng quân sự của Hoa Kỳ và của các nước đồng minh
(Đại Hàn, Úc, Thái, Phi Luật Tân) phải rút đi thì những đơn vị quân đội chính
qui của Bắc Việt vẫn được quyền ở lại miền Nam . Dĩ nhiên TT Thiệu, Quốc Hội và
chính phủ VNCH phản đối. Kissinger không thành công trong việc thuyết phục TT
Thiệu. Ông ta giận dữ ra về và thề không trở lại Sài Gòn nữa. TT Nixon phải cử
tướng Alexander Haig, Tổng Quản Trị (Chief of staff) Phủ Tổng Thống, qua Sài
Gòn điều đình và làm áp lực tiếp. Cuối cùng Mỹ cũng phải thỏa hiệp không đòi TT
Thiệu từ chức, không thay thế chính quyền miền Nam bằng Hội Đồng Hòa Giải Hòa
Hợp Dân Tộc, nhưng giữ nguyên điều khoản không buộc quân đội Bắc Việt rút khỏi
miền Nam, vì sợ cộng sản sẽ không nhượng bộ điều này.
Kissinger phải đi điều
đình lại với Lê Đức Thọ. Phiá cộng sản không chịu sửa đổi bản thảo Hiệp định,
Mỹ phải dội bom Hà Nội và phong tỏa hải cảng Hải Phòng vào những ngày cuối năm
1972 để làm áp lực. Cuối cùng Hà Nội cũng phải nhượng bộ nhưng vẫn còn lời chán
vì họ được giữ quân tại miền Nam
để tiếp tục cuộc chiến tranh xâm chiếm. Thế là Hiệp định Paric được ký vào ngày
27-1-1973.
Để
buộc TT Thiệu phải làm theo ý Hoa Kỳ, TT Nixon dùng chiến thuật vừa dỗ vừa dọa.
Một mặt ông viết thư cho TT Thiệu hứa hẹn tiếp tục gúp đỡ VNCH, trừng phạt cộng
sản nếu vi phạm Hiệp định, một mặt ông chính thức hăm dọa "không muốn
trường hợp TT Ngô Đình Diệm tái diễn" (Xem Palace Files và Khi Đồng Minh
Tháo Chạy của Nguyễn Tiến Hưng). Những tài liệu liên quan tới những lời TT
Nixon nói về TT Thiệu đã được giải mật và lưu trữ tại Thư viện Nixon ở Yorba
Linda, California, cho thấy Nixon rất giận dữ trước việc ông Thiệu chống đối
những điều khoản căn bản của bản dự thảo Hiệp định. Cuốn băng ghi âm từ 1973
dài 150 giờ và viết lại thành 30,000 trang đã được giải mật và đã được ông
Hughes, nhà chuyên môn nghiên cứu các băng ghi âm của các tổng thống Mỹ, tiết
lộ Nixon đã từng nói trong một phiên họp tại Bạch Ốc về ông Thiệu: "Tôi không
rõ đe dọa đó có đủ hay không, nhưng tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì, kể cả cắt
đầu của hắn nếu cần thiết" (cut off his head if necessary - Nguồn:
BBCvietnam.com June 24, 2009). Dĩ nhiên, Nixon nói điều này trong lúc nóng giận
nhưng cũng phản ảnh một phần sự thật.
TT Nixon & Kissinger
Chính tướng Alexander Haig cũng viết
trong hồi ký là vào thời điểm đó, tên ông Thiệu thường được nhắc tới trong các
cuộc thảo luận và có người đưa ý kiến ám sát ông Thiệu. Tướng Alexander Haig
viết thêm: "Nixon rất mong muốn giải quyết chuyện Việt Nam cho xong và
chia sẻ sự bực bội và tức giận như núi lửa của Kissinger đối với người đồng
minh cứng đầu này (ám chỉ ông Thiệu) đã gây trở ngại lớn nhất cho ông trong
việc kết thúc cuộc chiến" (1).
Dọa
nhau như thế, nhưng Mỹ đã không dám làm, vì không dại gì gây chuyện rắc rối mới
khi sắp đến cuộc bầu cử nhiệm kỳ 2 của TT Nixon. Vì vậy thầy trò Nixon phải
thuyết phục VNCH bằng những hứa hẹn trừng phạt những vi phạm Hiệp định và tiếp
tục viện trợ cho Nam VN. Khi tiếp ông Nguyễn Phú Đức, Phụ Tá Ngoại Giao của TT
Thiệu tại tòa Bạch Ốc, TT Nixon đã hứa sống hứa chết (he repeated his bedrock
assurance) là sẽ bỏ bom Bắc Việt một cách nặng nề nếu Bắc Việt vi phạm hỏa ước
(2). Về phần Ngoại Trưởng Henry Kissinger (nhận chức Bộ Trưởng Ngoại Giao ngày
22-9-1973) cũng viết trong hồi ký rằng chính TT Nixon, Bộ trưởng Quốc Phòng và
các giới chức cao cấp của Mỹ đều xác nhận nhiều lần với ông Thiệu là chính phủ
Hoa Kỳ sẽ buộc Bắc Việt phải tôn trong Hiệp định (3). Hứa như vậy chỉ là để ông
Thiệu yên tâm ký một hiệp ước bất lợi. Thực tế, Mỹ chỉ muốn chấm dứt chiến
tranh "trong danh dự", có nghiã là lấy được tù binh về, rút chân khỏi
vũng lầy VN, mặc cho Nam VN rơi vào tay cộng sản, trong một "khoảng thời
gian coi được" (decent interval). Vì thế Hành Pháp bầy trò đề nghị Lập Pháp
viện trợ cho Nam VN 700 triệu Đô-la.
Lập Pháp lờ đi. TT Gerard Ford lại yêu cầu
viện trợ khẩn cấp 300 triệu. Quốc Hội lấy cớ nghỉ hè, không thể triệu tập phiên
họp cứu xét. Một khi người ta đã quyết tâm bỏ cho chết luôn, làm sao có thể cho
tiền để sống lay lứt thêm một thời gian nữa?
Sau
khi miền Nam
rơi vào tay cộng sản, ông đạo diễn phù thủ Kissinger mới viết vuốt đuôi
"Lúc này tôi nghĩ tới một ông tướng VN nhỏ bé, một người yêu nước". Ở
một đoạn khác, ông viết: "Tôi có rất ít tình bạn cá nhân với ông Thiệu,
nhưng nhìn ông theo đuổi cuộc chiến đấu một cách cô độc sau khi người Mỹ rút
lui, tôi thấy mến phục ông ấy rất nhiều. Ông ít được thương hại, cũng
không được nhiều người hiểu, nhưng những điều đó không ảnh hưởng gì tới nhân
cách của ông" (4).
Đúng
là những lời ai điếu để an ủi. Chính Kissinger đã tiên đoán với Nixon là sau 2
năm ký Hiệp định Paris ,
miền Nam VN sẽ sụp đổ. Các chính khách có thói quen chỉ đấm ngực nhận lỗi sau
khi rời chức vụ. Về trường hợp Việt Nam , cựu Tổng Thống Richard Nixon
viết cả một cuốn sách rút những kinh nghiệm sai lầm, No More Vietnams. Cựu
Ngoại Trưởng Henry Kissinger viết hồi ký có những đoạn xoa vuốt Tổng Thống
Nguyễn Văn Thiệu và gần đây đã chính thức xin lỗi về những sai lầm của mình.
Ông còn xác nhận trong khi Mỹ chấm dứt viện trợ cho miền Nam thì khối Xô
Viết vẫn tiếp tục cung ứng đầy đủ các tiếp liệu cho Bắc Việt. Cựu Bộ Trưởng
Quốc Phòng Melvin Laird nói rằng các khoản viện trợ Mỹ dành cho VNCH đã bị cắt
theo yêu cầu của các thế lực chính trị Mỹ, đưa tới kết qủa chung cuộc là chế độ
miền Nam VN thua trận vào ngày 30-4-1975 (VOA 2-7-2007).
Khi
nhìn thấy vấn đề thì đã trễ. Nhưng khi tại chức, họ chỉ nghĩ tới quyền lợi của
nước họ, tới ghế ngồi và danh dự của cá nhân họ. Một tay cầm súng, một tay cầm
túi Đô la, họ cứ bước lên đầu người khác mà đi. Vì vậy, chúng ta phải nhớ,
trong trường chính trị, không có đồng minh vĩnh viễn và cũng không có kẻ thù
vĩnh viễn. Lý tưởng còn thay đổi huống chi chính sách. Khi nhu cầu đòi hỏi, họ
có thể xoay đổi chính sách 180 độ, bất kể bao nhiêu tiền bạc và xương máu đã đổ
ra. Tiền và mạng người được coi là những chi phí cần thiết cho một giai đoạn
với một chính sách giai đoạn. Lúc phải tiêu là tiêu. Tiêu rồi không tiếc.
Dù
quy trách nhiệm lớn nhất cho Hoa Kỳ trong việc mất miền Nam , chúng ta cũng phải tự nhận lỗi
về những khuyết điểm của mình. Những tính toán sai của các lãnh đạo quân sự
và dân sự, nạn tham nhũng, lính ma lính kiểng, hối mại quyền thế... đều có xảy
ra dù không ở mức độ trầm trọng như dưới chế độ cộng sản. Không thể chấp nhận
những tệ nạn này nhưng chúng không làm mất nước khi ở một mức độ thấp. Dân miền
Nam
vẫn sống no đủ, tự do, xây dựng hiện tại và tương lai với đà tiến triển không
ngừng. Tội nặng nhất phải quy vào những kẻ chỉ biết vụ lợi, những kẻ "ăn
cơm quốc gia thờ ma cộng sản". Họ là những con buôn bán lén gạo và thuốc
Tây cho cộng sản với giá cao. Họ là những người hướng về rừng với hoài cảm thời
Việt Minh kháng chiến chống Pháp. Họ là những trí thức viễn mơ đề cao giá trị
dân tộc và chống sự hiện diện của người ngoại quốc trên đất nước. Họ lý luận
rằng cộng sản hay quốc gia đều là người Việt, chắc không xử tệ với nhau như
người ngoại chủng xử với dân mình. Từ đó, họ chống đối chính quyền quốc gia,
gán cho mọi thứ xấu và sẵn sàng nghe theo những lời dụ dỗ của những cán bộ cộng
sản nằm vùng. Họ là những người trẻ bị đàn anh phỉnh gạt bằng những lý luận sai
lầm. Cuối cùng, họ là những người lãnh đạo tinh thần của một số tôn giáo đã vô
tình hay hữu ý lẫn lộn chuyện đạo với chuyện đời, không phân biệt đấu tranh cho
công lý với đấu tranh chính trị để lật đổ một chế độ hợp pháp, chưa kể mộ số tu
sĩ là cộng sản nằm vùng khéo ngụy trang. Để cai trị một xã hội bị lũng đoạn như
thế, chính quyền vẫn phải áp dụng những nguyên tắc dân chủ, hơi mạnh tay là bị
kết án đàn áp, sửa đổi luật lệ cho hữu hiệu thì bị kết án độc tài. Có bàn tay
cộng sản nhúng vào mọi chỗ mà nhiều người không biết, cứ tưởng mình đang tranh
đấu cho hòa bình, tự do và quyền lợi của dân tộc. Chính những người như vậy đã
tiếp tay cho cộng sản mau chiếm miền Nam .
Mất rồi mới tiếc. Mắt mở ra mới thấy mình lầm.
Trong khi dân trong nước đang đấu tranh gian khổ để đòi lại những quyền công
dân và quyền con người đã bị cướp mất, đang vật vã đòi lại và giữ gìn những
phần biển, đảo mà ông cha để lại, chúng ta ở hải ngoại đang làm gì? Còn bao
nhiêu người nghĩ tới quê hương? Có bao nhiêu người dấn thân trong những hành
động tranh đấu đòi công lý và nhân quyền cho anh em ruột thịt trong nước? Hay
đa số chúng ta vẫn thờ ơ, coi đó là việc của người khác? Có người còn tiếp tay cho
những kẻ cầm quyền bán nước và hà hiếp dân dù chính họ đã từng là nạn nhân. May
mắn thay, vẫn còn nhiều người âm thầm tranh đấu, hay ít ra cũng âm thầm góp
công góp của để yểm trợ những người tranh đấu. Họ thuộc đa số thầm lặng, chỉ
lên tiếng khi cần. Vì sống trong những xã hội tự do, các đoàn thể của người
Việt đua nở như nấm gặp mưa. Có những đoàn thể tốt nhưng cũng có những đoàn thể
hữu danh vô thực, thùng rỗng kêu to. Có những người tốt nhưng cũng có những
người chỉ thích danh lợi, thích làm lãnh tụ, mới làm chủ tịch một hội nhỏ xíu
đã mơ và cư xử như một thủ tướng, bộ trưởng, dân biểu tương lai. Do đó sự đố kỵ
và chia rẽ gia tăng, cộng thêm những bàn tay bí mật của cộng sản và tay sai
nhúng vào quậy phá các cộng đồng. Trước những tệ nạn trước mắt, chúng ta vẫn
không thất vọng khi thấy sau 39 năm, cộng sản vẫn chưa chiếm được một cộng đồng
người Việt nào ở hải ngoại, chưa đưa được khối người Việt hải ngoại vào vòng
chi phối và thần phục nhà đương quyền Hà Nội, dù cộng sản đã tốn bao công sức
và tiền bạc để thi hành Nghị Quyết 36.
Kỷ niệm 39 năm miền Nam bị đặt dưới chế độ cộng sản,
chúng ta cần thay đổi phương cách hành động. Chúng ta nên ý thức rằng việc trực
diện đấu tranh với cộng sản phải là việc của người trong nước, người ở ngoài
chỉ có thể yểm trợ tinh thần, ngoại vận và phương tiện. Chúng ta không nên phí
tiền bạc vào những việc phô trương bề ngoài. Hãy dồn phương tiện giúp anh chị
em trong nước. Khi tranh đấu trong thời đại điện tử và thông tin nhanh chóng
như hiện nay, họ cần phải có máy hình, điện thoại di động, computer... Khi ốm
đau hoặc khi bị bắt vào tù, họ cần được tiếp tế lương thực và thuốc men, chưa
kể những hoạt động khác đòi hỏi nhiều phương tiện hơn. Các đoàn thể ở hải ngoại
nên phối hợp trong việc phân phối sự yểm trợ cho trong nước để tránh tình trạng
chỗ ít qúa, chỗ nhiều qúa. Hãy tạo thêm những đường dây liên lạc mới, tìm kiếm
thêm những người dấn thân mới và giúp đỡ họ. Nếu làm được như thế, đồng bào
trong nước sẽ lên tinh thần và phong trào tranh đấu có cơ lớn mạnh nhanh chóng vì
có sự yểm trợ cụ thể và hữu ích của đồng bào ngoài nước.
Mong
rằng ngày 30-4 năm tới, chúng ta sẽ có một nước Việt Nam
đẹp hơn nước Việt Nam
hiện nay.
MẶC
GIAO
_________________________________________________
(1)
Alexander M. Haig, Jr., Inner
Circle , tr 307, Warner Books, New York 1992
(2)
Alexander Haig, sách đã dẫn, tr 306
(3)
Henry Kissinger, Les Années Orageuses, tr 355, Fayard , France
1982
(4) Henry Kissinger, sách
đã dẫn, tr 365
Sau Ngày Tan Hàng !
Ngày tan hàng, các anh không thua trận
Chưa chiến đấu, sao đành phải ôm hận ?
Giận đồng minh, đã bán đứng anh em !
Bàn cờ thế giới, bóng tối nhá nhem !
Gần bốn mươi năm qua,
MiềnNam đã trải qua quá đủ
Ngàn lần thê thảm,
Hơn những gì ta có thể nghĩ ra !
Cuộc chiến đi qua,
Để tất cả bắt đầu xảy ra
Địa ngục trần gian,
Cả nước chìm vào tăm tối !
Đêm không cùng của máu đỏ ViệtNam
!
Một bọn tham lam, tràn vào vơ vét
Đạp , đổng, đài, thậm chí cả toi lét
Bọn quan to, vàng bạc, rượu ngon, gái đẹp
Dân miền Nam, chỉ còn mỗi con đường hẹp
Đi kinh tế mới, lao động, thuỷ lợi,
Chợ trời , bán của cải, vá víu, sống lang thang
Hoặc gom góp, lao ra đại dương tìm đường sống
Mặc hải tặc, cướp bóc,
Hãm hiếp, biển chôn thây !
Vì Tự Do, tất cả đành chấp nhận
Kẻ ở lại, cuộc sống đành ôm hận !
Sống lần nữa, cho qua kiếp ngựa trâu !
Học tập cải tạo, rừng sâu nước độc
Cuộc sống đoạ đầy, nơi chướng khí Sơn Khê
Hằng đêm nhớ lại, não ruột ê chề !
Trò hề thế kỷ, thằng Ngu giảng dạy !
Thiên đường đâu đảng rêu rao chẳng thấy
Toàn bạo tàn, ngang ngược khắp nơi nơi
Cuộc sống thảnh thơi ?
Thiên đường trong ác mộng !
Giặc về đây, cây cỏ cũng đau thương !
Làm sao kể hế, bao đoạn trường, bi thảm !
Bốn ngàn năm, còn lại một đất nước tan hoang !
Ngày nay,
Giặc Tàu tràn lan, cả nước điêu tàn !
Xin hỏi các bạn, có một chút hoang mang ?
Hay dửng dưng, vì là chuyện của đảng ?
Đảng cộng gian tà, tư bản đỏ hôi tanh
ViệtNam ơi, nỡ vô cảm sao đành !
Góp một bàn tay, rồi chúng ta sẽ thấy
Tuổi trẻ ViệtNam , vùng lên, đứng dậy
Đánh thức sơn hà, giấc mộng ngu si !
Bóng tối phải qua đi, Tự Do chờ đợi
Nhưng trước tiên, chúng ta phải góp một bàn tay
ViệtNam ơi, rồi sẽ lại có một ngày
Ngày Quỷ Đỏ sạch bóng, rộng bước quê hương !
Hoàng Hạc
Ngày tan hàng, các anh không thua trận
Chưa chiến đấu, sao đành phải ôm hận ?
Giận đồng minh, đã bán đứng anh em !
Bàn cờ thế giới, bóng tối nhá nhem !
Gần bốn mươi năm qua,
Miền
Ngàn lần thê thảm,
Hơn những gì ta có thể nghĩ ra !
Cuộc chiến đi qua,
Để tất cả bắt đầu xảy ra
Địa ngục trần gian,
Cả nước chìm vào tăm tối !
Đêm không cùng của máu đỏ Việt
Một bọn tham lam, tràn vào vơ vét
Đạp , đổng, đài, thậm chí cả toi lét
Bọn quan to, vàng bạc, rượu ngon, gái đẹp
Dân miền Nam, chỉ còn mỗi con đường hẹp
Đi kinh tế mới, lao động, thuỷ lợi,
Chợ trời , bán của cải, vá víu, sống lang thang
Hoặc gom góp, lao ra đại dương tìm đường sống
Mặc hải tặc, cướp bóc,
Hãm hiếp, biển chôn thây !
Vì Tự Do, tất cả đành chấp nhận
Kẻ ở lại, cuộc sống đành ôm hận !
Sống lần nữa, cho qua kiếp ngựa trâu !
Học tập cải tạo, rừng sâu nước độc
Cuộc sống đoạ đầy, nơi chướng khí Sơn Khê
Hằng đêm nhớ lại, não ruột ê chề !
Trò hề thế kỷ, thằng Ngu giảng dạy !
Thiên đường đâu đảng rêu rao chẳng thấy
Toàn bạo tàn, ngang ngược khắp nơi nơi
Cuộc sống thảnh thơi ?
Thiên đường trong ác mộng !
Giặc về đây, cây cỏ cũng đau thương !
Làm sao kể hế, bao đoạn trường, bi thảm !
Bốn ngàn năm, còn lại một đất nước tan hoang !
Ngày nay,
Giặc Tàu tràn lan, cả nước điêu tàn !
Xin hỏi các bạn, có một chút hoang mang ?
Hay dửng dưng, vì là chuyện của đảng ?
Đảng cộng gian tà, tư bản đỏ hôi tanh
Việt
Góp một bàn tay, rồi chúng ta sẽ thấy
Tuổi trẻ Việt
Đánh thức sơn hà, giấc mộng ngu si !
Bóng tối phải qua đi, Tự Do chờ đợi
Nhưng trước tiên, chúng ta phải góp một bàn tay
Việt
Ngày Quỷ Đỏ sạch bóng, rộng bước quê hương !
Hoàng Hạc
Cảm Ơn Anh !
Một tấm hình nói lên được tất cả
Nỗi hào hùng, bi thảm, quá khứ đau thương !
Đời chinh nhân trong số kiếp đoạn trường !
Ngày tan hàng, loài quỷ đỏ làm quân vương !
Tôi với anh, chưa quen biết, chỉ nhìn qua bức ảnh
Nhưng vô cùng thương cảm, những anh hùng của ViệtNam
Cảm ơn anh, dâng hiến cả một đời cho dân tộc !
ViệtNam không hèn,
như bọn giặc rêu rao !
ViệtNam ơi, trong đêm tối dặm trường
Trong tận cùng sâu thẳm của đêm đen !
Những thằng điên, trong hoang tưởng triền miên !
Đã đẩy dân tộc vô biển máu tang thương và thù hận !
Ba mươi tháng tư, vĩnh viễn ngày Quốc Hận !
Ngày cả nước căm giận bọn vô lương !
ViệtNam không Hèn, tuổi trẻ Việt Nam sẽ lên đường
Loài Quỷ Đỏ, sẽ tranh nhau tìm lỗ cống !
Bao nhiêu lỗ cống cho vừa tụi bay !
Hoàng Hạc
Một tấm hình nói lên được tất cả
Nỗi hào hùng, bi thảm, quá khứ đau thương !
Đời chinh nhân trong số kiếp đoạn trường !
Ngày tan hàng, loài quỷ đỏ làm quân vương !
Tôi với anh, chưa quen biết, chỉ nhìn qua bức ảnh
Nhưng vô cùng thương cảm, những anh hùng của Việt
Cảm ơn anh, dâng hiến cả một đời cho dân tộc !
Việt
Việt
Trong tận cùng sâu thẳm của đêm đen !
Những thằng điên, trong hoang tưởng triền miên !
Đã đẩy dân tộc vô biển máu tang thương và thù hận !
Ba mươi tháng tư, vĩnh viễn ngày Quốc Hận !
Ngày cả nước căm giận bọn vô lương !
Việt
Loài Quỷ Đỏ, sẽ tranh nhau tìm lỗ cống !
Bao nhiêu lỗ cống cho vừa tụi bay !
Hoàng Hạc
Học Tập Cải Tạo Hay Tù Giam Thế Kỷ !?
Ngày đi mái tóc còn xanh
Ngày về đã bạc, lưng còng anh ơi !
Ngày đi con mới nằm nôi
Ngày về, con đã biết ngồi điểm trang
Anh ơi, lệ ứa hai hàng
Con anh trang điểm, nhưng đời chưa vui !
Anh ơi, đời đã chôn vùi
Cánh chim bạt gió, bao năm người hùng !
Đêm nay rả rích côn trùng
Như rên, như rỉ, tiếc ngày xa xưa !
Những ngày đi sớm, về trưa
Những ngày hai đứa còn chưa biết gì !
Dòng đời chuyển tiếp nhiều khi
Biển dâu, dâu biển, kiếp đời chinh nhân
Đời ai không chết một lần !
Các anh đã chết, tuổi đời còn xanh !
Lạ gì cuộc chiến hôi tanh !
MiềnNam chính nghĩa chống loài
xâm lăng
Cộng quân loài quỷ hung hăng
Tay sai quỷ đỏ, lan
tràn thế gian !
Một ngày nước mất, ly tan !
Một ngày vĩnh viễn đi vào sử xanh
Thương thay những kiếp hùng anh !
Xót thay nước mắt tan hàng nơi nơi !
Biển khơi như gọi như mời
Lao ra biển cả, kiếp đời đổi thay
Còn bao phần số không may !
Tin lời dụ dỗ, mười ngày thông qua !
Bao nhiêu trại đã lập ra
Giam đời tuổi trẻ, tinh hoa cuộc đời
“ Học tập cải tạo ” là lời
Tù giam thế kỷ, là đời chinh nhân !
Giặc thù là lũ bất nhân
Tiểu nhân, bỉ ổi, trả thù các anh !
Bao nhiêu kể xiết cho đành
Biệt giam, đói khổ, nhục hình, tan thây !
Sơn Lam chướng khí tù đày
Rừng sâu, núi thẳm, chôn vùi các anh
Trên đầu, tóc hãy còn xanh
Trái tim tan nát, gia đình hằn sâu !
Học tập trong chốn vùng sâu
Hằng đêm cán bộ ngu si chém vè !
Người khôn chăm bẳm ngồi nghe
Thằng ngu, thằng dốt lăm le dậy đời !
Nỗi đau, oan khốc thấu trời !
Đau thương, tủi hận cho đời chinh nhân !
MiềnNam trong thế không cân
Hận loài quỷ đỏ, ngu đần vì đâu ?
Ngày về, biết sẽ còn lâu
Không ai ngờ được, sẽ lâu chừng nào ?
Ngày đi, lời tiễn, câu chào
Ngày về, nước mắt tuôn trào không thôi !
Anh ơi, một cuộc đổi đời
Cuối cùng cũng đến bến bờ tự do
Tháng tư lại đến buồn lo !
Cầu cho vận nước, thoát ra cộng thù !
Ngày nào dân được tự do
Quê hương sống lại, thiên thu cũng đành !
Hoàng Hạc
Hỡi ai thương nhớ quê hương
Xin nghe tôi kể chuyện buồn tháng Tư
Tháng Tư, trời đất mây mù
Lệnh hàng, buông súng, thiên thu còn buồn!
Nghẹn ngào, nhục tủi, đau thương
Oan khiên máu đỏ ngập đường lui quân
Thân người đổ xuống theo thân
Không làn đất phủ, không lần tiễn đưa !
Xác người bón gốc rừng thưa
Nước tôi có một Tháng Tư kinh hoàng !
Tháng Tư nghe lệnh đầu hàng
Bao người thương lá cờ vàng quyên sinh!
Nước nguy, vị nước, quên mình
Mất thành, anh dũng cùng thành, chết theo!
Tháng Tư khói lửa ngặt nghèo
Vô danh quốc sử bao nhiêu anh hùng!
Tháng Tư vợ trẻ khóc chồng
Mẹ già chan chứa giọt hồng khóc con
Tháng Tư đại bác nổ giòn
Trẻ thơ chết thảm dưới cơn đạn thù
Tháng Tư rộng cửa lao tù
Nước tôi từ đấy đau nhừ nỗi đau
Núi rừng người nối chân nhau
Kiếp tù lạ nhất địa cầu, thảm chưa !
Trong tù, tù chết như mơ
Ngoài tù, dân chết bên bờ biển đông
Biển xanh pha đỏ máu hồng
Rừng xanh lệ đỏ từng dòng mồ hôi !
Tháng Tư ai biến nước tôi
Thành lò hỏa ngục thiêu người tang thương!
Hỡi ai còn nhớ quê hương
Lắng nghe tôi kể chuyện buồn tháng Tư
Nghe rồi, xin chớ làm ngơ
Vì quê ta đã đến giờ đổi thay
Góp vào, xin góp bàn tay
Làm cơn gió lộng thổi bay mây buồn
Ai còn nghĩ đến quê hương
Hẳn lòng đau đớn chuyện buồn Tháng Tư
Ngô Minh Hằng
Ngày đi mái tóc còn xanh
Ngày về đã bạc, lưng còng anh ơi !
Ngày đi con mới nằm nôi
Ngày về, con đã biết ngồi điểm trang
Anh ơi, lệ ứa hai hàng
Con anh trang điểm, nhưng đời chưa vui !
Anh ơi, đời đã chôn vùi
Cánh chim bạt gió, bao năm người hùng !
Đêm nay rả rích côn trùng
Như rên, như rỉ, tiếc ngày xa xưa !
Những ngày đi sớm, về trưa
Những ngày hai đứa còn chưa biết gì !
Dòng đời chuyển tiếp nhiều khi
Biển dâu, dâu biển, kiếp đời chinh nhân
Đời ai không chết một lần !
Các anh đã chết, tuổi đời còn xanh !
Lạ gì cuộc chiến hôi tanh !
Miền
Cộng quân loài quỷ hung hăng
Một ngày nước mất, ly tan !
Một ngày vĩnh viễn đi vào sử xanh
Thương thay những kiếp hùng anh !
Xót thay nước mắt tan hàng nơi nơi !
Biển khơi như gọi như mời
Lao ra biển cả, kiếp đời đổi thay
Còn bao phần số không may !
Tin lời dụ dỗ, mười ngày thông qua !
Bao nhiêu trại đã lập ra
Giam đời tuổi trẻ, tinh hoa cuộc đời
“ Học tập cải tạo ” là lời
Tù giam thế kỷ, là đời chinh nhân !
Giặc thù là lũ bất nhân
Tiểu nhân, bỉ ổi, trả thù các anh !
Bao nhiêu kể xiết cho đành
Biệt giam, đói khổ, nhục hình, tan thây !
Sơn Lam chướng khí tù đày
Rừng sâu, núi thẳm, chôn vùi các anh
Trên đầu, tóc hãy còn xanh
Trái tim tan nát, gia đình hằn sâu !
Học tập trong chốn vùng sâu
Hằng đêm cán bộ ngu si chém vè !
Người khôn chăm bẳm ngồi nghe
Thằng ngu, thằng dốt lăm le dậy đời !
Nỗi đau, oan khốc thấu trời !
Đau thương, tủi hận cho đời chinh nhân !
Miền
Hận loài quỷ đỏ, ngu đần vì đâu ?
Ngày về, biết sẽ còn lâu
Không ai ngờ được, sẽ lâu chừng nào ?
Ngày đi, lời tiễn, câu chào
Ngày về, nước mắt tuôn trào không thôi !
Anh ơi, một cuộc đổi đời
Cuối cùng cũng đến bến bờ tự do
Tháng tư lại đến buồn lo !
Cầu cho vận nước, thoát ra cộng thù !
Ngày nào dân được tự do
Quê hương sống lại, thiên thu cũng đành !
Hoàng Hạc
Chuyện Buồn Tháng Tư.
Hỡi ai thương nhớ quê hương
Xin nghe tôi kể chuyện buồn tháng Tư
Tháng Tư, trời đất mây mù
Lệnh hàng, buông súng, thiên thu còn buồn!
Nghẹn ngào, nhục tủi, đau thương
Oan khiên máu đỏ ngập đường lui quân
Thân người đổ xuống theo thân
Không làn đất phủ, không lần tiễn đưa !
Xác người bón gốc rừng thưa
Nước tôi có một Tháng Tư kinh hoàng !
Tháng Tư nghe lệnh đầu hàng
Bao người thương lá cờ vàng quyên sinh!
Nước nguy, vị nước, quên mình
Mất thành, anh dũng cùng thành, chết theo!
Tháng Tư khói lửa ngặt nghèo
Vô danh quốc sử bao nhiêu anh hùng!
Tháng Tư vợ trẻ khóc chồng
Mẹ già chan chứa giọt hồng khóc con
Tháng Tư đại bác nổ giòn
Trẻ thơ chết thảm dưới cơn đạn thù
Tháng Tư rộng cửa lao tù
Nước tôi từ đấy đau nhừ nỗi đau
Núi rừng người nối chân nhau
Kiếp tù lạ nhất địa cầu, thảm chưa !
Trong tù, tù chết như mơ
Ngoài tù, dân chết bên bờ biển đông
Biển xanh pha đỏ máu hồng
Rừng xanh lệ đỏ từng dòng mồ hôi !
Tháng Tư ai biến nước tôi
Thành lò hỏa ngục thiêu người tang thương!
Hỡi ai còn nhớ quê hương
Lắng nghe tôi kể chuyện buồn tháng Tư
Nghe rồi, xin chớ làm ngơ
Vì quê ta đã đến giờ đổi thay
Góp vào, xin góp bàn tay
Làm cơn gió lộng thổi bay mây buồn
Ai còn nghĩ đến quê hương
Hẳn lòng đau đớn chuyện buồn Tháng Tư
Ngô Minh Hằng
May
01, 2011
Hình
ảnh biến cố tại Sài Gòn ngày 30-4-1975. http://baomai.blogspot.com/. BaoMai.
image. Một vài hình ảnh biến cố tại Sài Gòn ngày 30-4-1975. image. Posted by
BaoMai Mai at 12:31 AM · Email ThisBlogThis!Share to ...
Apr
30, 2011
Sau
ngày Cộng sản chiếm miền Nam
30/4/1975, khẩu hiệu “Chủ Nghĩa Mác Lê Bách Chiến Bách Thắng” đã được giăng khắp
hang cùng ngõ hẻm. Khẩu hiệu trên cũng được các cán bộ cộng sản từ Bắc vào lên
lớp giảng ...
Apr
30, 2012
Ngày
30-4-75, đối với họ, không hơn không kém một vết nhơ lịch sử cho cả dân tộc vì
những tác hại không ngờ của nó: Sau ngày 30-4-75 người CSVN miền Bắc nhìn người
miền Nam ,
nhân dân và quân đội, công, cán, ...
Feb
28, 2014
Mùa
xuân năm 1992, vào cuối tháng 3, gia đình tôi rời Việt Nam đi định cư tại Hoa
Kỳ theo diện đoàn tụ gia đình do một người chị vợ di tản trước biến cố
30-4-1975 vài ngày, có quốc tịch Mỹ làm hồ sơ bảo lãnh từ hơn 10 ...
Mar
07, 2014
Mất
tự do, mất dần độc lập quốc gia, ngày 30/4/1975, miền Nam lọt vào tay
quân cộng sản, nhưng cũng là ngày khởi đầu cho một cuộc đấu tranh mới: đấu
tranh để giành lại tự do, dân chủ và vẹn tòan lãnh thổ. image.
Nov
26, 2013
Đó
là lời người con gái ở Hố-Nai Biên-Hòa (bắc kỳ 9 nút) nói với tên bộ đội (bắc
kỳ 2 nút) khi hắn theo tán tỉnh cô sau 30-4-1975. Cô là thế hệ thứ hai của một
gia đình di cư vào Nam
sau 20-7-1954. Tội nghiệp cô gái bắc kỳ!
Nov
16, 2012
Hoa
Kỳ và Việt Nam
nhìn khác nhau về cuộc chiến kết thúc ngày 30/4/1975. Chiến tranh tại Việt Nam,
từ 1955 đến 1975, được gọi là “Vietnam War” qua cách nhìn của những nhà làm
chính sách Hoa Kỳ vì nó diễn ra trên ...
Apr
23, 2011
Một
vài hình ảnh xẩy ra ngày 30-4-1975 tại dinh Độc Lập: image. http://www.youtube.com/watch?v=L7J2mJp1pkY.
Sài gòn ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời. Sài gòn ơi, thôi đã hết thời gian
tuyệt vời. Giờ còn đây, những kỷ ...
Apr
30, 2011
VRNs
(23.04.2011) – Sài Gòn – Càng gần đến ngày 30/4 những người chiến thắng, đích
danh gọi là cộng sản Bắc Việt thì họ sẽ sơn son thếp vàng lại tấm bảng “PHONG
THÁNH” cho cuộc “Đại Thắng Mùa Xuân 1975” thật ...
Apr
26, 2011
Còn
mùa hè 30/4/1975 bi thương thê thảm ngần nào? Chúng ta còn đủ ngôn từ để diễn tả
tận cùng nỗi thương tâm kinh hoàng của sinh ly, từ biệt, cuống cuồng ấy không?
Tin thất trận từ các Vùng 1,2,3 bay về dồn dập.
May
01, 2012
Cả
một hạm đội gồm 50 chiến hạm được huy động từ nhiều tháng trước ngày 30-4-1975.
image. Đầu tháng 3 năm 1975, khu trục hạm USS Kirk được lệnh nhổ neo từ căn cứ San Diego , để đi hộ tống
hàng không mẫu hạm ...
May
07, 2012
Thảm
kịch của đảng cộng sản thực ra đã bắt đầu ngay từ ngày 30-4-1975. Sự bẽ bàng
còn lớn hơn vinh quang chiến thắng. Hòa bình và thống nhất đã chỉ phơi bày một
miền Bắc xã hội chủ nghĩa thua kém miền Nam , xô bồ ...
Oct
23, 2013
Báo
chí và truyền thông Hoa-Kỳ sau đó vẫn tiếp tục can dự vào chính-trị Việt Nam đưa đến biến
cố 30-4-1975 khiến nhiều người đã kết luận là báo chí Mỹ đã thua cuộc chiến đó,
vì vậy mà sau này quân đội Hoa-Kỳ đi đánh ...
May
04, 2012
Tôi
cũng chưa quên những bà con vào Nam sau 30-4-1975, gom góp một ký đường, vài
lon sữa làm quà, tưởng là quý hóa lắm, ai dè miền Nam đâu có thiếu thốn và khổ
cực như họ bị đánh lừa. Ðã có những người, thẹn quá ...
Oct
01, 2013
Hồi
còn ở Việt Nam
, trước 30-4-75 tôi đã từng chứng kiến những người vợ lính hay mẹ lính đi nhận
xác chồng hay xác con mình đã hy sinh để đền nợ nước. Họ đã anh dũng chiến đấu
bảo vệ Tổ Quốc và họ cũng đã hy sinh ...
May
23, 2011
Nếu
lũ điên thù hận, bạo cường, và tham vọng kia là bọn phỉ quyền Hanoi, thì tại
sao ngày 30-4-75, TCS lại lên đài phát thanh SG hát đón bọn này vào thành phố?
Không lẽ TCS ngu đến độ vui mừng và hãnh diện đi đón lũ ...
Nov
07, 2013
Tại
sao có ngày 30-4-1975 · Toán Học và Những Con Số...Mathematics & Numbers ·
"không tăng lương" · Bí ẩn thuật hồi xuân Tây Tạng: ... BM: Lên đồng
& Mê tín dị đoan ở Việt Nam .
Sep 04, 2012. Lên đồng & Mê tín dị đoan ...
Jun
15, 2011
"cán
ngố" đi chợ trời. image. http://baomai.blogspot.com/ BaoMai. - Mại dzô… Mại
dzô… Đồng hồ mười hai trụ đèn, không người lái, hai cửa sổ… Xem thử đi các đồng
chí… Cái đồng hồ này đáng giá cả một gia tài, nhưng ...
Mar
26, 2014
Đó
là những ngày sống xa núi rừng của các chú cán ngố, như cá tập sống trong môi
trường từ nước lỏng đến bùn khô cứng…. để tập làm người !!! Truyện ấy xưa rồi
!!! Nói làm chi nữa !!! Nó hết NGỐ rồi , Nó vượt xa người ...
Apr
14, 2011
"cán
ngố". Thấy mọi người ngơ ngác, hoang mang, sếp đập bàn cái rầm: Thời buổi
này mà kém suy luận quá, này nhé “cụ tỉ” là nói tắt của hai cụm từ cụ thể và tỉ
mỉ, “cô súc” có nghĩa là cô đọng và súc tích, thế thôi. image.
Apr
21, 2011
Vì
chưa bao giờ thấy sinh hoat của đường phố Sàigon, thấy cái gì cũng lạ, một anh
Cán Ngố đến hỏi chuyện anh bán Két. - Lày anh, tại sao giá cả nạ nùng thế? Anh
có thể giải thích môt tí xem có được không lào ... Anh bán ...
Aug
04, 2011
Tôi
cúi nhìn xuống chân mình để dấu nụ cười, ngước lên nhìn tên cán ngố tôi trả lời
từ tốn:- Thưa cán bộ, trong trại cải tạo chúng tôi học thuộc nằm lòng: " Với
sức mạnh của ba dòng thác cách mạng, đảng và nhà nước ta là ...
Sep
14, 2013
Sau
này tôi nghe kể nhiều lần về những ông cán ngố ngoài Bắc sau năm 1975 vào Nam lần đầu
nhìn thấy thành phố Sài Gòn, tôi nghĩ là họ chắc cũng chỉ ngố như tôi là cùng.
Ba bố con tôi ở chung với gia đình bác Thụy ...
Apr
15, 2011
Tại
sao lại phải bắt chước mấy anh cán ngố, cho thêm buồn tiếng nước ta. 6.
"Cuộc gặp" = meet, run into = hội kiến, gặp mặt, gặp gỡ, buổi họp.
Nghe "Cuộc gặp" thấy cụt ngủn, chưa trọn nghĩa. Ý họ muốn tả một cuộc
hội ...
Mar
28, 2012
Hãy
chụp giùm tôi. image. Đừng khoe tôi, hỡi người bạn tài hoa, Những tấm ảnh mang
ra từ địa ngục, Nơi bạn mới về rong chơi hạnh phúc, Dù bao người vẫn tủi nhục
xót xa. image. Đừng khoe tôi hình ảnh một quê nhà,
Mar
28, 2012
Tháng
Tư Về. image. Nhìn hình cô bé Hạnh mà lòng em đau, mắt em cay sè, răng em nghiến...
Gần 40 năm trôi qua nhìn cái vỏ giả tạo bề ngoài của quê hương VN, em cứ ngỡ
dân tộc mình được TỰ DO, ấm no và hạnh ...
Apr
30, 2012
Huỳnh
Thục Vy: Viết cho Tháng Tư. image. Huỳnh Thục Vy - Tôi sinh trưởng sau năm 1975
và gia đình tôi không có liên quan gì nhiều đến cả hai phía trong cuộc chiến
tranh Việt Nam vì thế mối tương quan tình cảm của tôi ...
Nov
08, 2013
Mỗi
năm, ngày 30 tháng tư gợi lại vết thương đau buồn và mất mát của người Việt hải
ngoại, người Việt mất nước, người Việt tỵ nạn, người Việt chạy trốn chế độ độc
tài Cộng Sản. 2_ Chiến dịch “Gió lốc” (Operation Frequent ...
Mar
09, 2014
Trí
nhớ của Việt Kiều. image. Bây giờ, sau nhiều năm định cư, tình hình tài chánh
đã cho phép người ta đi du lịch, hay trở về Việt Nam thăm quê hương, quên hẳn thời
gian trước đây, còn gian nan khi mới mất nước, tháng tư .
Feb
12, 2014
Biên
tập viên Rob Nelson của Tạp chí Variety nhận định rằng bộ phim tài liệu “The
Last Days in Vietnam” của Rory Kennedy phối hợp các hình ảnh và tài liệu quý
giá, những hình ảnh khó quên của Sài Gòn vào tháng Tư năm ...
Apr
15, 2012
Tháng
ba, tháng tư về bung mủ,. Âm thầm chịu đựng đã bao năm. Ba mấy năm sau lệnh đầu
hàng,. Trời ơi lịch sử đã sang trang!! Xác vất trên rừng, thây bỏ biển,. Ngàn
năm sầu hận vẫn chưa tan. Sẽ trả lời sao với cháu con,.
Rat nhieu nguoi noi rang VN bay gio kha hon hoi xua , co nghia la sau thang 4-1975 , nguoi mien Nam da bi day xuong rat thap 'tan cung bang so' . Dan Bac Viet Cong San thi kha hon roi. Bon Can Bo, Cong An nam quyen luc nen sung suong so voi dai da so dan ngheo kho.
ReplyDeleteDM HCM va be lu CONG SAN .
Đàn bò
ReplyDeleteTa chán lắm nhìn lũ bay theo cộng
Như đàn bò vào lò sát Lê nin
Nghe vẹm nói mà đã vội vã tin
Kéo về nước dể giải hòa với chúng !
Mày không biết bọn giặc Hồ chơi súng
Còn chúng mày chỉ có tay không
Mày chưa biết cộng chơi kiểu xe tông
Đô mày kiếm vừa đủ mua mồ mả
Ta chán lắm nhìn lũ bay tơi tả
Quá thương mày mà chẳng biết làm sao
Cộng đã bẫy mày khó chạy đường nào
Tao chỉ biết thắp nén nhang tiễn biệt !
Ba mươi tháng Tư cộng vào cộng giết
Chúng đọa đày mày cải tạo bao năm
Ra nước ngoài quên mẹ hết hờn căm
Nghe vẹm dụ lại đâm đầu về nước
Rắn độc khôn sao mày không bắt chước*
Đánh nó rồi thù sẽ trả không tha
Nó sẽ tìm không quản ngại đường xa
Mày ngu quá quay đầu về nộp mạng !
Tỉnh dậy đi vì trời đang gần sáng
Cùng toàn dân dẹp cộng cứu giang san
Mày chớ quên việt cộng giống dã man
Chúng bắn giết có khi còn chôn sống !
Cứ về đi rồi ngày mai vỡ mộng
Bọn công an và trộm cướp đang chờ
Gái đẹp nhiều môi mọng đẹp như thơ
Ngu thì chết lũ Vịt kìu theo giặc....