Thực
trạng Việt Nam
là chủ đề của vô số bài viết của các tác giả trong và ngoài nước. Không chỉ các
tác giả và cơ quan truyền thông độc lập mà ngay cả một số cơ quan báo chí chính
thống của nhà nước Việt Nam cũng đã chỉ ra thực trạng ngày càng đáng báo động
của Việt Nam suốt mấy năm qua: nền kinh tế rơi vào trì trệ; khoảng cách tụt hậu
ngày càng xa so với các nước láng giềng; đạo đức xã hội ngày một xuống cấp trầm
trọng; tham nhũng ngày càng tràn lan, trắng trợn; ô nhiễm môi trường ngày càng
lớn… và đặc biệt là sự lệ thuộc ngày càng nặng nề vào một Trung Cộng đang không
ngừng trỗi dậy và đã công khai dã tâm bành trướng, thôn tính.[i]
Nguyên
nhân của thực trạng trên đã được nói đến quá nhiều. Báo chí chính thống của nhà
nước cũng đã chỉ ra là vấn đề nằm ở thể chế và muốn đưa đất nước
thoát khỏi tình trạng hiện nay thì cần phải cải cách thể chế. Còn các tác giả
và cơ quan truyền thông độc lập thì chỉ đích danh chế độ độc tài toàn trị của
Đảng CSVN là “thủ phạm” chính của tình trạng bi đát hiện nay của đất nước, và vì
vậy, giải pháp duy nhất ở đây là dân chủ hoá đất nước và thiết lập một thể chế
chính trị dân chủ, đa đảng.
Tình
hình lại càng trở nên cấp bách trong bối cảnh Miến Điện đang chuyển hoá từ thể
chế độc tài quân sự sang chế độ dân chủ một cách ngoạn mục (với đà này thì chỉ
ít năm nữa thôi là họ sẽ vượt Việt Nam), còn Lào và Campuchia thì cũng đang dần
dần thu hẹp khoảng cách, thậm chí đã vượt Việt Nam về nhiều mặt.[ii]
Những
lời kêu gọi ban lãnh đạo Đảng CSVN cải cách vang lên ngày càng nhiều, mức độ
thống thiết và gay gắt ngày càng cao, nhưng xem ra chúng không đến được với
những đôi tai dường như ngày càng điếc của họ.
Trong
một động thái chưa từng có tiền lệ, mới đây 61 đảng viên kỳ cựu đã ký vào một bức
thư ngỏ kêu gọi Đảng CSVN từ bỏ chủ nghĩa xã hội và chuyển sang chế độ dân
chủ, để rồi như những lần trước đó, bức thư ngỏ này cũng nhanh chóng rơi tõm
vào sự im lặng quen thuộc của nhà cầm quyền.
Không
những không đáp ứng đòi hỏi ngày càng bức bách của xã hội về dân chủ hoá đất
nước mà ngược lại, ban lãnh đạo Đảng CSVN còn tỏ rõ cho thiên hạ thấy là họ
đang ngày càng đi vào thế cố thủ, tăng cường độc tài, phản dân chủ hòng duy trì
chế độ bằng mọi giá. Minh chứng cụ thể nhất là Hiến pháp 2013, bản hiến pháp
được trông đợi rất nhiều nhưng cuối cùng “về cơ bản vẫn như Hiến pháp cũ, thậm
chí có một số điểm còn thụt lùi hơn trước”, cũng như chiến dịch đàn áp ngày
càng khốc liệt nhằm vào những tiếng nói đòi tự do, dân chủ và nhân quyền.
Vấn
đề đặt ra ở đây là tại sao ban lãnh đạo Việt Nam lại KHÔNG HỀ lắng nghe những
đòi hỏi bức thiết của nhân dân để tiến hành cải cách thể chế, dù chỉ là từng
bước, hầu mong đưa nước nhà thoát ra khỏi tình trạng thê thảm và bế tắc hiện
nay, đặc biệt là trong tình trạng lệ thuộc về kinh tế - chính trị vào Trung
Cộng lại ngày càng đáng báo động, thậm chí nguy cơ trở thành một Tân Cương hay
Tây Tạng mới của Trung Cộng đang trở nên rõ rệt bao giờ hết?
Nhiều
người đã đưa ra những lý do dưới đây để giải thích cho thái độ cố thủ nói trên
của ban lãnh đạo Việt Nam .
Sự
ràng buộc của “thoả thuận Thành Đô”
Cho
đến nay, nội dung cuộc hội đàm bí mật ngày 3-4/9/1990 giữa TBT Nguyễn Văn Linh
và Thủ tướng Đỗ Mười (cùng sự chứng kiến của Cố vấn Phạm Văn Đồng) của Việt Nam với
TBT Giang Trạch Dân và Thủ tướng Lý Bằng của Trung Cộng vẫn chưa được bạch hoá.
Sự mờ ám của cuộc hội đàm này càng khiến người ta tin rằng đây là một “thoả
thuận bán nước” như những thông tin lan truyền trên mạng.
Tuy
nhiên, đây là một giả thuyết kém thuyết phục, bởi lẽ “thoả thuận Thành Đô” là
một thoả thuận hầu như không có giá trị pháp lý; những người ký kết bên phía
Việt Nam người thì đã chết, người thì đã về vườn từ lâu, không còn quyền lực
nữa. “Kỷ yếu Hội nghị Thành Đô” chỉ làm cho những kẻ muốn duy trì chế độ hiện
tại mất đi tính chính danh một khi nó được bạch hoá chứ hoàn toàn không có tác
dụng trói buộc những người thực sự muốn cải tổ hệ thống.
Tội
ác của cộng sản trong quá khứ
Đảng
CSVN đã gây ra nhiều tội ác chồng chất cho dân tộc Việt Nam , đó là thực tế không cần phải
bàn cãi. Nhưng lịch sử luôn công bằng, ai gây ra tội ác thì kẻ đó sẽ bị lịch sử
và nhân dân nguyền rủa, lên án. Ban lãnh đạo Việt Nam hiện nay chỉ phải chịu trách
nhiệm trước lịch sử và nhân dân về thực trạng hiện tại của đất nước. Nếu họ
biết “đái công chuộc tội” thì họ không chỉ được nhân dân tha thứ cho những lỗi
lầm của mình mà còn được ghi nhớ công ơn, lưu danh sử sách.
Những
khối tài sản kếch sù do tham nhũng
Đây
có thể là một lo ngại hợp lý đối với ban lãnh đạo Việt Nam hiện nay. Tuy nhiên, tham nhũng
không phải bây giờ mới hiện diện mà từ lâu nó đã trở thành “một phần tất yếu
của cuộc sống” trong cái gọi là “xã hội XHCN” ở Việt Nam. Ngay từ thời kháng
chiến chống Pháp đã xuất hiện những hiện tượng như Trần Dụ Châu, và càng về sau
thì tham nhũng càng sinh sôi nảy nở dưới muôn hình muôn vẻ, thậm chí còn đi vào
“văn học dân gian”: “Smith nói ít hiểu nhiều”, “Ba số 5 vừa nằm vừa ký”… Tham
nhũng đã trở thành một nét “văn hoá” ở Việt Nam – “văn hoá tham nhũng”. Và một
khi đã trở thành “văn hoá” thì người ta không còn nhìn nó với ánh mắt quá khắt
khe nữa.
Ở
Việt Nam có lẽ ai cũng hiểu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là người phải chịu trách
nhiệm cá nhân lớn nhất về thực trạng kinh tế bi đát kể từ khi lên nắm giữ chức
vụ Thủ tướng năm 2006 cho đến nay. Với trọng trách “Trưởng ban Chỉ đạo Trung
ương về Phòng chống Tham nhũng” trước đây, ông ta cũng bị coi là người phải
chịu trách nhiệm chính khi để cho nạn tham nhũng bùng phát tràn lan đến mức
không thể kiểm soát trong mấy năm vừa qua. Tuy nhận lãnh trách nhiệm phòng
chống tham nhũng và từng trịnh trọng cam kết trước Quốc hội trong lễ nhậm chức
là “nếu không chống được tham nhũng tôi xin từ chức ngay” nhưng chính ông ta
lại bị dư luận vạch mặt chỉ tên là “thủ lĩnh” của “phe nhóm lợi ích” đang ngày
đêm bòn rút xương máu của nhân dân, làm kiệt quệ đất nước.
Chính
vì lẽ đó mà ông Nguyễn Tấn Dũng có lẽ là người bị căm ghét nhất Việt
Nam
mấy năm gần đây. Ấy vậy nhưng, cứ mỗi lần ông được dịp “chém gió” về luật biểu
tình, về dân chủ, về cải cách thể chế, về quan hệ Việt Nam – Trung Cộng (“Không
đánh đổi chủ quyền lấy tình hữu nghị viễn vông”…), v.v. là y như rằng lời nói
của ông lại được đón nhận vô cùng nồng nhiệt và bản thân ông lại được tung hê
lên đến tận mây xanh. Ngoài một thực tế là do người Việt Nam vốn chìm đắm quá
lâu trong bóng tối độc tài nên mỗi tia ánh sáng mang đến hy vọng dân chủ đều đủ
khiến họ cảm thấy như bị chói loá trong niềm hân hoan tột độ, ở đây còn một
khía cạnh quan trọng thuộc về tính cách của người Việt Nam nữa – đó chính là
lòng vị tha của người Việt: “Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại.”
Như
vậy, lập luận cho rằng những khối tài sản khổng lồ do tham nhũng đã khiến ban
lãnh đạo Việt Nam cự tuyệt mọi lời kêu gọi cải cách rõ ràng là thiếu thuyết
phục.
Nếu
những lập luận khả dĩ nhất như trên vẫn không đủ sức thuyết phục thì lý do thực
sự nào đã khiến ban lãnh đạo Việt Nam quyết lui về cố thủ trong cái lô cốt độc
tài đáng nguyền rủa kia?
Xin
thưa, lý do đó ẩn chứa trong Lời bạt mà trang Bauxite Việt Nam từng dành cho
một bài viết trên Bauxite Việt Nam ngày 12/7/2014 – đó là bài đó là bài “Formosa
Hà Tĩnh đã trở thành đặc khu của Trung Cộng?”. Trong phần lời bạt này, lần đầu
tiên trang Bauxite Việt Nam, diễn đàn của giới trí thức phản tỉnh trong nước,
đã yêu cầu lãnh đạo đảng và nhà nước Việt Nam phải chịu trách nhiệm trước nhân
dân về trường hợp nhân sự Hoàng Trung Hải:
“…
Ở mặt trận nhân sự này thì trường hợp một Phó Thủ tướng phụ trách nhiều lĩnh
vực cơ bản lại là người có nguồn gốc rất “Tàu” như ông Hoàng Trung Hải tất
nhiên cũng là một điểm nóng cần được xem xét, mà những điều dị nghị không phải
là không có cơ sở.
“…Với
lẽ công bằng, chúng tôi chưa thể kết luận gì về bản thân Phó Thủ tướng Hoàng
Trung Hải, chỉ yêu cầu đảng và nhà nước Việt Nam phải rà soát và chịu trách
nhiệm trước nhân dân về vấn đề nhân sự này, cũng như về toàn bộ dự án Vũng Áng.
“…Trái
lại, nếu sự việc cứ tiếp tục trong màn khói vừa che đậy, vừa cố tình, thì nhân
dân cũng phải có thái độ tích cực hơn, không thể ngồi trơ nhìn đất nước lâm
nguy mà cứ yên tâm khoán vận mệnh của giống nòi cho người khác.”
Một
người bị tố cáo suốt nhiều năm nay về những tội ác như giết người,
buôn lậu ma tuý, phản quốc, trùm băng đảng mafia… mà vẫn bình chân như vại
trong khi lại nắm giữ một vị trí vô cùng quan trọng trong bộ máy (Phó Thủ tướng
phụ trách kinh tế – để rồi không chỉ đã và đang dâng cả nền kinh tế Việt
Nam cho Trung Cộng mà còn ngày đêm âm mưu biến Việt Nam trở thành
quận huyện của Trung Cộng) thì chắc chắn phải nhận được sự “bảo kê” đặc biệt từ
hàng ngũ chóp bu của chế độ. Và những kẻ “bảo kê” đó là ai nếu không phải là
Việt gian bán nước?
Việc
trang Bauxite Việt Nam lần đầu tiên công khai yêu cầu lãnh đạo đảng và nhà nước
Việt Nam phải chịu trách nhiệm trước nhân dân về ngài PTT gốc Tàu Hoàng Trung
Hải là điều rất đáng hoan nghênh, dù lẽ ra họ đã phải làm điều đó từ lâu rồi.
Không phải ngẫu nhiên mà sau khi Bauxite Việt Nam lên tiếng chỉ vài ngày thì Trung
Cộng đã lặng lẽ rút giàn khoan HD981 ra khỏi vùng đặc quyền kinh tế của Việt
Nam: họ cần phải hy sinh giàn khoan ngoài khơi để bảo vệ “giàn khoan Hoàng
Trung Hải” trên bờ – một “giàn khoan” tuy vô hình nhưng mức độ lợi hại thì có
lẽ là chưa từng có trong lịch sử.
Hy
vọng sự lên tiếng của Bauxite Việt Nam mới chỉ là bước khởi đầu, bởi nếu thiếu
những tiếng nói công khai và mạnh mẽ về vấn đề vô cùng hệ trọng này của đất
nước thì e rằng mọi chuyện sẽ lại sớm “chìm xuồng”, “con ngựa thành Tơ-roa”
Hoàng Trung Hải sẽ lại tiếp tục tác oai tác quái.
Quan trọng hơn, nếu không tiếp tục tấn công
vào Hoàng Trung Hải thì điều chắc chắn là bất kỳ nhân vật nào muốn ngồi vào
chiếc ghế Tổng Bí thư ở kỳ Đại hội Đảng lần thứ XII cũng đều phải thoả hiệp với
ông ta cùng những kẻ “bảo kê” cho ông ta – gọi là “bảo kê” nhưng trên thực tế
họ đã bị ông ta khống chế, thao túng và trở thành tay sai ngoan ngoãn của ông ta
cũng như Trung Nam Hải. Trong trường hợp đó, ngài PTT Hoàng Trung Hải sẽ lại
tiếp tục là “ông vua không ngai” ở Việt Nam, còn đất nước chúng ta thì lại lao
vào một vòng xoáy vô cùng nguy hiểm khác khi mà một lần nữa (những) người đứng
đầu chế độ lại bị PTT Hoàng Trung Hải và Trung Nam Hải khống chế, thao túng.
Ghi
chú:
[i]
Giữa lúc sự kiện Trung Cộng đưa giàn khoan dầu HD981 vào sâu trong vùng đặc
quyền kinh tế của Việt Nam đang thu hút sự quan tâm đặc biệt của dư luận Việt
Nam và quốc tế thì trong chuyến công du Việt Nam từ ngày 17 - 19.6.2014, Uỷ
viên Quốc vụ Trung Cộng Dương Khiết Trì lại thản nhiên “thúc giục đứa con
hoàng đàng trở về”.
Lê
Anh Hùng
Việt Nam Tôi Đâu ?!?
ViệtNam có một giấc mơ
Biển Đông có một mong chờ bao năm
ViệtNam mơ hết hờn căm !
Biển Đông mong mỏi dân mình ra khơi
ViệtNam mơ hết tối tăm !
Biển Đông mong đợi dân ta thái hoà
ViệtNam nước mắt nhạt nhoà
Chén cơm chẳng có , dân oan tội tình !
Nhìn kia , những bóng , những hình
Thây ma , xác chết , hình người biết đi ?
Nhìn kia , những cảnh dị kỳ
Thế kỷ hai mốt , dân ra đường nằm !
Nhìn bao trẻ nhỏ nhục nhằn !
Mẹ già xơ xác , mẹ ơi tội gì ?
Còn bao thiếu nữ xuân thì
Nhà đâu không thấy , bụi bờ lầm than !
Quê hương tan nát , điêu tàn !
ViệtNam thống khổ , dân oan đầy đường !
Ngày nay ta đã tỏ tường
Thiên đường chủ nghĩa , hỡi ôi kinh hoàng !
Lòng người tan nát , ly tan
Dân vô cảm sống , dửng dưng , lạnh lùng !
Quê hương trong cảnh bão bùng
Người tranh nhau sống , kẻ kia đua đòi
Đồ ăn nhung nhúc những giòi !
Thịt kia phân rữa , thuốc vô thành tiền
Thanh niên chìm đắm triền miên
Trong bia độc hại , rượu kia tàn đời !
Ngày này giết chóc như chơi
Kẻ kia nhìn đểu , dao thời vung lên
Thời này chẳng biết gọi tên
ViệtNam ta đó , bốn ngàn năm đâu ?
Thời này rặt những bầy sâu !
Phá tan đất nước , phá tan quê nhà
Thời này quỷ quái tinh ma
Kẻ gian sung sướng , người ngay trong tù
Thời này quân tử chân tu
Một câu nói thẳng , ngục tù, nhà giam
Thời này , thời của lòng tham !
Của quân bán nước Việt gian, giặc Hồ
ViệtNam tan nát cơ đồ !
Chỉ vào cờ máu gọi tên : là Mày !
Từ ngày có Đảng về đây
Quê hương tan nát , đoạ đầy trần gian !
Muốn quê hương hết điêu tàn !
Đứng lên , đoàn kết nơi nơi một lòng
Đập tan cái đảng nạ dòng
Thờ ma , thờ quỷ , thờ luôn giặc Tàu
Thù này ghi nhớ khắc sâu
Biển Đông cũng hận , sóng kia tràn bờ
Biển Đông cũng đợi , mong chờ
Việt Nam cũng đợi , đứng lên làm người
Biển Đông còn mãi xanh tươi
Việt Nam còn mãi là người nước Nam
Dẹp ngay cái Đảng tham tàn
Dẹp ngay cái đám vô thần , vong nô !
Cùng nhau dựng lại cơ đồ !
NướcNam rạng rỡ, biển Đông thái
hoà
Ôi , ngày nước mắt nhạt nhoà !
Quê hương sống lại , Biển Đông thanh bình !
Hoàng Hạc
Việt
Biển Đông có một mong chờ bao năm
Việt
Biển Đông mong mỏi dân mình ra khơi
Việt
Biển Đông mong đợi dân ta thái hoà
Việt
Chén cơm chẳng có , dân oan tội tình !
Nhìn kia , những bóng , những hình
Thây ma , xác chết , hình người biết đi ?
Nhìn kia , những cảnh dị kỳ
Thế kỷ hai mốt , dân ra đường nằm !
Nhìn bao trẻ nhỏ nhục nhằn !
Mẹ già xơ xác , mẹ ơi tội gì ?
Còn bao thiếu nữ xuân thì
Nhà đâu không thấy , bụi bờ lầm than !
Quê hương tan nát , điêu tàn !
Việt
Ngày nay ta đã tỏ tường
Thiên đường chủ nghĩa , hỡi ôi kinh hoàng !
Lòng người tan nát , ly tan
Dân vô cảm sống , dửng dưng , lạnh lùng !
Quê hương trong cảnh bão bùng
Người tranh nhau sống , kẻ kia đua đòi
Đồ ăn nhung nhúc những giòi !
Thịt kia phân rữa , thuốc vô thành tiền
Thanh niên chìm đắm triền miên
Trong bia độc hại , rượu kia tàn đời !
Ngày này giết chóc như chơi
Kẻ kia nhìn đểu , dao thời vung lên
Thời này chẳng biết gọi tên
Việt
Thời này rặt những bầy sâu !
Phá tan đất nước , phá tan quê nhà
Thời này quỷ quái tinh ma
Kẻ gian sung sướng , người ngay trong tù
Thời này quân tử chân tu
Một câu nói thẳng , ngục tù, nhà giam
Thời này , thời của lòng tham !
Của quân bán nước Việt gian, giặc Hồ
Việt
Chỉ vào cờ máu gọi tên : là Mày !
Từ ngày có Đảng về đây
Quê hương tan nát , đoạ đầy trần gian !
Muốn quê hương hết điêu tàn !
Đứng lên , đoàn kết nơi nơi một lòng
Đập tan cái đảng nạ dòng
Thờ ma , thờ quỷ , thờ luôn giặc Tàu
Thù này ghi nhớ khắc sâu
Biển Đông cũng hận , sóng kia tràn bờ
Biển Đông cũng đợi , mong chờ
Việt Nam cũng đợi , đứng lên làm người
Biển Đông còn mãi xanh tươi
Việt Nam còn mãi là người nước Nam
Dẹp ngay cái Đảng tham tàn
Dẹp ngay cái đám vô thần , vong nô !
Cùng nhau dựng lại cơ đồ !
Nước
Ôi , ngày nước mắt nhạt nhoà !
Quê hương sống lại , Biển Đông thanh bình !
Hoàng Hạc
Feb
18, 2013
Hội
nghị đã thành công là nhờ nó gạt được ra những chuyện lặt vặt vô bổ, đang là đề
tài thời sự, để tập trung vào đại sự : bàn về chuyện hợp nhất hai quốc gia
trong tương lai. Tương lai có thể chưa tới ngay, nhưng lại có thể ...
Jul
29, 2014
Họ
yêu cầu minh bạch hóa sự thật về quan hệ Việt – Trung và những điều quan trọng
đã ký kết với Trung Cộng như thỏa thuận Thành Đô năm 1990, thỏa thuận về hoạch
định biên giới trên đất liền và vịnh Bắc Bộ, những ...
Jul
30, 2014
Sau
Hội nghị Thành Đô năm 1990 đến nay,Việt Nam đã có nhiều nhân nhượng trong quan
hệ với Trung Quốc, phải trả giá đắt và càng nhân nhượng, Trung Quốc càng lấn
tới. Gần đây, trong bối cảnh quốc tế phức tạp, Trung ...
Jun
06, 2014
Còn
với Việt Nam thì Trung Quốc nắm rất kỹ nội tình, đang thu tóm kinh tế Việt Nam
và nghĩ có thể xử ép, có khả năng xúi bẩy các cấp và cả người dân sau Hội nghị
Thành Đô 1990. Vì sao lúc này? image. Thời điểm sau ngày ...
May
27, 2014
Không
có cách nào “khiêm tốn” hơn! image. Hội nghị thành đô năm 1990. Ba ngày trước
khi Linh, Ðỗ Mười, Phạm Văn Ðồng lên đường sang Thành Ðô, Bộ Chính Trị họp ngày
30 tháng 8 năm 1990. Trần Quang Cơ kể:.
May
14, 2014
Khi
CSVN chấp nhận giải pháp song phương để giải quyết vấn đề chủ quyền, thì bị kẹt
bởi hai văn bản bán nước là công hàm ngày 4-9-1958 của Hồ Chí Minh, Phạm Văn
Đồng và biên bản Thành Đô năm 1990 của Nguyễn ...
Jan
10, 2013
Nghĩa
là từ sau hội nghị ở Thành Đô 1990, Bắc Kinh đã qui hoạch lớp lang đưa VN vào
quỹ đạo TQ, thống lãnh VN trên qui mô từ cơ sở hạ tầng, chính trị, xã hội và
kinh tế nhưng Bắc Kinh chưa chen chân được vào ...
Jun
02, 2014
2)
Mật Ước Thành Đô 1990. 3) Hiệp Ước Biên Giới 30 tháng 12 năm 1999 liên quan đến
đất liền. 4) Hiệp Ước phân định Vịnh Bắc Bộ 25 tháng 12 năm 2000. 5) Sự việc
2014 tại Biển Đông với dàn khoan 981. image.
Jul
31, 2014
Lạ
thật, tưởng giới trẻ dị ứng với chế độ, ai ngờ sinh viên rần rộ phô trương khí
thế trước Sứ quán Mỹ, bao vây, ném đá, đốt xe, đốt cà nhà của tổng lãnh sự Mỹ ở
Thành Đô. Lửa ấy, sách báo thế giới đã nói nhiều. Nhưng, để hiểu gan ruột anh
Tàu, ..... Các nhà viết sử sau này nhận xét: trong suốt thời gian Mao nắm quyền
và cho đến Thiên An Môn, không có một quyển sách nào xuất bản trong khoảng
1947-1990 viết về đề tài "quốc sỉ". Cuộc thảm sát Nam Kinh bị
loại ...
ReplyDeleteViệt Nam Tôi Đâu ?!?
Việt Nam có một giấc mơ
Biển Đông có một mong chờ bao năm
Việt Nam mơ hết hờn căm !
Biển Đông mong mỏi dân mình ra khơi
Việt Nam mơ hết tối tăm !
Biển Đông mong đợi dân ta thái hoà
Việt Nam nước mắt nhạt nhoà
Chén cơm chẳng có , dân oan tội tình !
Nhìn kia , những bóng , những hình
Thây ma , xác chết , hình người biết đi ?
Nhìn kia , những cảnh dị kỳ
Thế kỷ hai mốt , dân ra đường nằm !
Nhìn bao trẻ nhỏ nhục nhằn !
Mẹ già xơ xác , mẹ ơi tội gì ?
Còn bao thiếu nữ xuân thì
Nhà đâu không thấy , bụi bờ lầm than !
Quê hương tan nát , điêu tàn !
Việt Nam thống khổ , dân oan đầy đường !
Ngày nay ta đã tỏ tường
Thiên đường chủ nghĩa , hỡi ôi kinh hoàng !
Lòng người tan nát , ly tan
Dân vô cảm sống , dửng dưng , lạnh lùng !
Quê hương trong cảnh bão bùng
Người tranh nhau sống , kẻ kia đua đòi
Đồ ăn nhung nhúc những giòi !
Thịt kia phân rữa , thuốc vô thành tiền
Thanh niên chìm đắm triền miên
Trong bia độc hại , rượu kia tàn đời !
Ngày này giết chóc như chơi
Kẻ kia nhìn đểu , dao thời vung lên
Thời này chẳng biết gọi tên
Việt Nam ta đó , bốn ngàn năm đâu ?
Thời này rặt những bầy sâu !
Phá tan đất nước , phá tan quê nhà
Thời này quỷ quái tinh ma
Kẻ gian sung sướng , người ngay trong tù
Thời này quân tử chân tu
Một câu nói thẳng , ngục tù, nhà giam
Thời này , thời của lòng tham !
Của quân bán nước Việt gian, giặc Hồ
Việt Nam tan nát cơ đồ !
Chỉ vào cờ máu gọi tên : là Mày !
Từ ngày có Đảng về đây
Quê hương tan nát , đoạ đầy trần gian !
Muốn quê hương hết điêu tàn !
Đứng lên , đoàn kết nơi nơi một lòng
Đập tan cái đảng nạ dòng
Thờ ma , thờ quỷ , thờ luôn giặc Tàu
Thù này ghi nhớ khắc sâu
Biển Đông cũng hận , sóng kia tràn bờ
Biển Đông cũng đợi , mong chờ
Việt Nam cũng đợi , đứng lên làm người
Biển Đông còn mãi xanh tươi
Việt Nam còn mãi là người nước Nam
Dẹp ngay cái Đảng tham tàn
Dẹp ngay cái đám vô thần , vong nô !
Cùng nhau dựng lại cơ đồ !
Nước Nam rạng rỡ, biển Đông thái hoà
Ôi , ngày nước mắt nhạt nhoà !
Quê hương sống lại , Biển Đông thanh bình !
Hoàng Hạc