Tuần rồi, DĐTC có bàn về việc cụ Biden cuống cuồng tìm phao cứu đảng và tự cứu. Tối thứ Năm trước ngày DĐTC đăng bài đó - quá muộn để cập nhật, cụ Biden đọc một bài diễn văn nảy lửa tại Philadelphia, miệt thị cả nửa nước Mỹ ủng hộ ông Trump là phát-xít, quá khích, cực đoan, đang phá nát thể chế dân chủ Mỹ.
Hiển nhiên, lại là một đòn tuyệt vọng nữa trước mối nguy mất cả lưỡng viện hai tháng nữa.
Nhưng lần này, bài diễn văn sát khí đằng đằng cho thấy quả là chính quyền Biden và đảng DC đã thật sự hoảng hốt, lên cơn cuồng nên đã đi quá xa.
Tại sao lại có hiện tượng khẩn trương này?
Trước hết, ta coi lại câu chuyện. Sau ba tuần trốn sâu lặn kỹ, cụ Biden được ai đó cho phép tái xuất giang hồ, chắc là sau khi đã thụ huấn khóa học cấp tốc gì đó với các bà thầy thiên tả nặng, cô cựu bán bar Ocasio-Cortez, và bà nghị sĩ da đỏ mạo danh Elizabeth Warren trong hậu trường tại Delaware. Do đó, vừa xuất hiện, đã mau mắn và hăng say trả bài, vung vít, sỉ vả cả nửa nước là phát-xít. Bị phản đối kịch liệt, ngay một ngày hôm sau, lại bẻn lẻn tự cải chính “Tui nói dzậy mà ý hổng phải dzậy, quý dzị ơi”. Thiệt là… hết ý. Trừ phi cố tình nói sai rồi cố tình giả bộ cải chính?
Dù cải chính, bài diễn văn tại Philadelphia vẫn gây phản ứng sóng gió mạnh.
Theo một tin do một con vẹt loan ra -không phải VL này phịa ra đâu-, thì “Biden đã sử dụng các từ "cực đoan", "người cực đoan" hoặc "chủ nghĩa cực đoan" tới 6 lần; một số chữ đồng nghĩa "nổi loạn" tới 3 lần; từ viết tắt "MAGA" (thường là "MAGA Cộng hòa" hoặc "Quân Lực MAGA") tới 13 lần; và Biden đã gọi tên Trump 3 lần trong bài diễn văn”.
Theo Biden, một trong những ‘đại tội’ của Trump và đám MAGA là đã dám bác bỏ kết quả bầu cử tổng thống. Vẫn theo Biden, bác bỏ kết quả bầu cử là hành động phản dân chủ, đe dọa dân chủ, phát-xít rõ nhất.
Vậy sao? Cụ Biden chắc tại quá già, đầu óc lủng củng nên quên vài chuyện:
- PTT Al Gore bác bỏ kết quả bầu cử năm 2000, kiện lên kiện xuống cả tháng trời không ngừng, hết vụ này tới vụ nọ, cho tới khi Tối Cao Pháp Viện ra lệnh ngưng, để rồi Al Gore tố TCPV giúp Bush con ‘ăn cắp bầu cử’ (“stole the elections”).
- Bà Hillary mãi tới bốn năm sau khi thất cử năm 2016 vẫn khẳng định bầu TT năm đó hết sức mờ ám.
- Ủy Ban Quốc Gia Của Đảng CH đã đưa ra danh sách hơn 150 lần đảng DC bác bỏ kết quả bầu cử, quý độc giả có hứng thú có thể xem link dưới đây để biết:
https://gop.com/research/over-
Tóm lại, bài diễn văn là một bản cáo trạng, tố cáo, sỉ vả, miệt thị đối lập chưa từng thấy trong lịch sử chính trị Mỹ. Khiến kẻ này thắc mắc không biết mình có ‘hiểu lộn’ cái thể chế dân chủ của Mỹ này hay không. Kẻ này từ trước đến giờ vẫn đinh ninh khác biệt căn bản giữa ‘dân chủ’ và ‘độc tài’ là thái độ đối với đối lập. Trong các chế độ dân chủ, đối lập được tôn trọng, được đối xử ngang hàng, chỉ khác biệt quan điểm thôi, tuy đánh đấm nhau nhưng trong giới hạn của ‘lịch lãm chính trị’, nhiều khi chính đảng nắm quyền hợp tác chặt chẽ với đối lập vì quyền lợi chung tối thượng của đất nước. Chỉ trong các chế độ phát-xít và CS, mới có chuyện đối lập bị sỉ vả, miệt thị, bị lùng bắt, bị công an đột kích khám nhà, bị bắt đi tù, thậm chí bị thủ tiêu luôn. Chắc là tôi lầm to! Dân chủ theo mô thức Biden bây giờ chẳng còn khác độc tài bao nhiêu.
Ngoài nội dung bài diễn văn ra, cụ Biden cũng bị công kích vì thứ nhất đã bắt hai anh thủy quân lục chiến trong quân phục đại lễ đứng sau lưng, ra vẻ như cụ được quân lực ủng hộ về việc công kích Trump và cả đảng đối lập CH, và thứ nhì đứng trước cái nền tòa đại sảnh Độc Lập -Independence Hall- tại Philadelphia được chiếu đèn đỏ thẫm, màu mà dân ta gọi là màu đỏ máu của VC.
Đây không phải là diễn văn chính thức của Biden trong tư cách tổng thống mà là diễn văn vận động tranh cử cho đảng DC chống đảng đối lập CH, do đó, mang TQLC ra đứng làm cảnh không thích hợp mà còn có thể phạm pháp. Quân đội trên nguyên tắc không được dùng làm công cụ chính trị đảng phái, nhất là việc mang ra làm chậu kiểng cho tổng thống.
Việc đứng trước nền được chiếu đèn màu đỏ thẫm cũng gây thắc mắc, không hiểu ý cụ Biden muốn gửi thông điệp gì? Muốn biểu dương đường hướng theo phe đỏ sẫm của CS sao? Điều đáng nói trong chuyện này là ngay cả CNN cũng sợ đến toát mồ hôi cái màu đỏ sẫm này nên khi chiếu hình lên TV đã photoshop để màu đỏ sẫm biến thành màu hồng cho thiên hạ đỡ nhói tim. Cụ vẹt nào hoan nghênh cụ Biden đọc diễn văn trước nền màu cờ máu VC xin giơ tay và xưng tên cho bà con tị nạn biết rõ!
Báo phe ta Washington Post đã phê bình bài diễn văn như đã đi quá xa, quá đáng, khi Biden miệt thị tất cả những người theo CH, kể cả những người bảo thủ có thiện chí nhất.
Một tờ báo phe ta khác, USA Today cũng so sánh các công kích của Biden với việc bà Hillary từng chửi cả nửa khối bảo thủ là “một cái rỗ tệ hại” -basket of deplorables-, và cho rằng việc này cũng vậy, sẽ không giúp Biden, trái lại, dân Mỹ sẽ không quên câu chửi tập thể này.
https://news.yahoo.com/
Sau bài diễn văn, tất cả các ứng cử viên CH được ông Trump ủng hộ đã lớn tiếng công kích bài diễn văn cổ võ cho phân hóa, chia rẽ, trong khi các ứng cử viên đảng DC nín khe hết, không ai dám lên tiếng công kích Biden nhưng càng sợ lên tiếng ủng hộ hơn.
Nhà báo phe ta Carl Bernstein, người đã cùng Bob Woodward đánh rớt TT Nixon trong vụ Watergate, đã lên tiếng công kích cụ Biden đã phá tan tinh thần đoàn kết quốc gia mà chính cụ cỗ võ khi còn tranh cử tổng thống. Theo Bernstein, Biden đã để mất cơ hội kêu gọi những cử tri CH ôn hòa nhảy rào qua bầu cho cụ nếu cụ ra tranh cử năm 2024, hay bầu cho những ứng cử viên đảng DC trong kỳ bầu quốc hội tới.
Điều quái lạ khó hiểu là cụ Biden đọc một bài diễn nảy lửa nhất từ trước đến nay, đằng đằng sát khí để lên án thái độ cực đoan, quá khích của những tay cụ gọi là ‘đám CH MAGA phát-xít’, mà cụ không hề thấy chính cái bài diễn văn cực hung hãn của cụ mới là hiện tượng cực đoan, quá khích nhất, phe đảng nhất, phá thể chế dân chủ mạnh tay nhất.
Tin mới: hai ngày sau khi cải chính, cụ Biden lại đăng đàn, sỉ vả đám CH nữa. Nhưng lần này khôn hơn, trước khi chửi, thanh minh thanh nga trước là cụ chỉ chửi đám CH MAGA thôi, còn CH RINO thì là ‘Mỹ cừu yêu lước’. Kiểu như CH Liz Cheney và CH Adam Kinzinger, là hai thành viên của ‘Ủy Ban Dây Xích’ -J6 Committee- thì ô-kê. Vấn đề là những CH RINO chỉ là một nhúm rất nhỏ trong đảng CH. Trong 10 anh chị RINO biểu quyết đàn hặc TT Trump thì cho tới nay, 8 vị sẽ ‘vui thú điền viên’ năm tới, chỉ còn có 2 vị đang thoi thóp hy vọng sống sót, thoát qua cuộc bầu quốc hội hai tháng nữa.
Sách lược chia để trị xưa hơn trái đất, từ ngày cụ Biden ra đời, nhưng cụ chỉ biết cách này thôi.
Hậu quả bất ngờ: sau khi cụ Biden hùng hổ tố cáo đám CH MAGA, bất thình lình đã nảy ra phong trào cả vạn người Mỹ vỗ ngực tự xưng “Tôi là MAGA!”.
Theo một thăm dò của hãng thông tấn Reuters, 59% dân Mỹ cho rằng diễn văn của Biden sẽ trầm trọng hóa sự phân hóa của xứ Mỹ cho dù một nửa những người được thăm dò không buồn nghe diễn văn này. Một thăm dò khác của Trafalgar Group cho thấy 56% dân Mỹ cho rằng đây là loại “biện luận nguy hiểm” –“dangerous rhetoric”, trong khi 36% coi như tranh cãi bình thường không quan trọng của mùa bầu cử.
Tại sao cụ Biden đột nhiên hăng tiết vịt quá cỡ như vậy?
Lý do đầu tiên là cụ cố ý chứng tỏ mình còn rất gân, chưa quá lờ mờ như thiên hạ nghĩ. Tuy nhiên, có nhiều lý do khác quan trọng hơn.
Nếu muốn có câu trả lời chính xác và đầy đủ nhất thì phải nói tới hai lý do chính:
1_ Vì ông Trump đang là mối đe dọa kinh hồn nhất cho cụ Biden, cho đảng DC, cho cả hệ thống quyền lực ‘ngầm’, cho cả đoàn rắn rết trong đầm lầy Hoa Thịnh Đốn, và cho toàn bộ ý thức hệ cấp tiến của Mỹ nên ‘phe ta’ đã bắt buộc phải tìm cách tận diệt, bằng mọi cách, mọi giá, kể cả những phương cách có thể bất hợp pháp, bá đạo hay vô đạo.
2_ Đập trống cho lớn về chuyện MAGA là phát-xít để lái dư luận, khỏa lấp những thất bại trong chính sách chống lạm phát, trong việc tháo chạy khỏi Afghanistan, và cả lô thất bại khác. Báo New York Post viết rất rõ: nếu cuộc bầu quốc hội tới là một trưng cầu dân ý về thành tích của Biden, thì DC sẽ thảm bại không ngóc đầu lên được. Do đó, bằng mọi giá, phải lái dư luận ra khỏi những thất bại của Biden, chỉa mũi dùi qua Trump.
Mối đe dọa cho đảng DC qua cuộc bầu quốc hội hai tháng nữa đã được truyền thông bàn quá nhiều, ai cũng biết. Đảng DC sẽ gặp đại nạn, may lắm thì có thể bị tiểu nạn, nghĩa là sẽ chỉ mất hạ viện thôi. Sẽ bàn thêm qua một bài khác, bây giờ ta bàn về cụ Biden và ông Trump để hiểu thêm tại sao cụ Biden cuống quýt lên cơn cuồng chống Trump quá bạo như vậy.
Với cụ Biden, tất cả các thăm dò dư luận đều cho thấy nếu có cuộc bầu cử tổng thống ngay bây giờ, thì ông Trump sẽ hạ đo ván cụ Biden. Dĩ nhiên, đó là thăm dò ngay bây giờ, không phải là thăm dò trước bầu cử năm 2024, hai năm nữa. Trong chính trị Mỹ, một tháng dài bằng cả thế kỷ, nói chi tới hơn hai năm.
Nếu nói về những biến cố chính trị đổi đời có thể xảy ra từ đây tới hơn hai năm nữa, thì có mười ông Trạng Trình cũng phải chịu thua, mù tịt không thể đoán được. Do đó, để tiện việc phân tách qua đoán mò, ta tạm thời chỉ nhìn vào chuyện nhân sự hiện hữu, mặc dù trong hai năm tới cũng vẫn có thể bất ngờ xuất hiện một thiên tài độc đáo nào đó.
Về phía DC thì dĩ nhiên, ngoại trừ trường hợp bất ngờ vô phương tiên đoán về tình trạng sức khỏe thân xác và đầu óc của cụ Biden, thì ta có thể dự đoán cụ Biden sẽ ra tái tranh cử. Vâng, đại đa số cử tri ngay cả của đảng DC cũng không muốn cụ Biden ra tái tranh cử, nhưng đây là ý muốn của họ thôi, chứ riêng cụ Biden thì vì tham vọng cá nhân, vì thể diện cá nhân, vì quyền lợi cá nhân, vì rất nhiều lý do, không có cách nào mà cụ không ra ứng cử lại. Cụ có hấp hối nằm trên giường bệnh, cũng sẽ cố thều thào “Tôi muốn ra lại mà”.
Câu hỏi đầu tiên là trước hết cụ có phải chạy đua cùng với một vài đồng chí nào trong nội bộ đảng DC không? Câu trả lời tất nhiên là… cũng tùy. Nếu tình trạng sức khỏe thể xác cũng như đầu óc của cụ tương đối ổn định ở mức hiện tại, tuy lờ mờ nhưng vẫn còn đi xe đạp ba bánh hay bốn bánh được, chưa té, thì trong nội bộ đảng DC, có triển vọng sẽ không có ai muốn dẫm chân lên tôn ti trật tự đảng, ra tranh cử chống cụ, và cụ sẽ ung dung chờ đại hội đảng phong vương cho cụ. Nếu chẳng may, cụ ngồi ghế 4 chân mà cũng té lên té xuống, và tỷ lệ hậu thuẫn rớt xuống mương thật mau lẹ, thì… chẳng ai biết được ai sẽ là ngôi sao nhảy ra cứu đảng, mời cụ về vui thú điền viên.
Trên nguyên tắc, thì bà phó Kamala sẽ đương nhiên phải được tấn phong là người thừa kế hợp tình nhất. Nhưng cái khổ là chỉ hợp tình thôi chứ không hợp lý, vì bà Kamala mà ra tranh cử tổng thống, cả chục ông/bà CH sẽ có khả năng nuốt chửng bà, và trong nội bộ đảng DC, sẽ chẳng ai phục bà và suy tôn bà lên kế vị. Do đó, ai cũng nghĩ nếu vì bất cứ lý do gì, cụ Biden không ra lại, thì đảng DC sẽ là đấu trường đấm đá nhau túi bụi để dành cái chức đại diện cho đảng DC ra tranh cử tổng thống. Trong tình trạng đó, thì có ‘giời’ biết ai sẽ chiếm huy chương vàng trong đảng DC. Như DĐTC đã loan tin cách đây không lâu, trong đảng DC hiện nay có khoảng 15 chính khách tên tuổi có được tỷ lệ hậu thuẫn từ 1% tới 10%, và chừng 15.000 chính khách khác mà hậu thuẫn tuy dưới 1% nhưng tham vọng rất lớn, vẫn muốn nhảy ra thử lửa, hay nhảy ra để kiếm tên tuổi làm chuyện khác.
Bên phía CH thì tình trạng tương đối -tương đối thôi- rõ ràng hơn một chút. Tất cả tùy ông thần Trump thôi. Nếu ông quyết định ra tranh cử thì sẽ là người … độc tấu dương cầm, tất cả các chính khách tên tuổi hay không tên tuổi mà đầu óc còn tỉnh táo của CH sẽ xếp re hết, nhưng tất cả sẽ biểu diễn những trò nịnh thần siêu nhất để được lọt vào mắt xanh của ông Trump, cầm đỡ cái chức phó, hy vọng mai mốt sẽ tha hồ đi khắp thế giới dự đám ma các nhân vật quốc tế.
Ông Trump sẽ phải và thật ra đang cân nhắc rất kỹ nên hay không nên ra. Ông nên ra vì:
1_ đó là phương thức hữu hiệu nhất để khóa tay bộ Tư Pháp, khó có thể rượt bắt để truy tố ông bất cứ về tội phịa vớ vẩn nào, vì bộ Tư Pháp nếu làm vậy, sẽ mang tiếng là công cụ chính trị của Biden chặn đối lập;
2_ để xác nhận dân Mỹ vẫn ủng hộ ông và chủ nghĩa Trumpism, và ông vẫn còn dịp tát cạn đầm lầy;
3_ để chặn không cho Biden mang cả nước xuống hố xã nghĩa.
Ngược lại ông không nên ra vì:
1_ quá già, nên nhường cho thế hệ trẻ hơn của đảng CH;
2_ ông gây quá nhiều tranh cãi, rối loạn trong chính trường Mỹ, và
3_ chưa chắc có thể thắng cử, có thể đa số dân Mỹ sợ ông thần gây tranh cãi này, cũng có thể đảng DC lại dở trò gian lận để hạ ông, mà thất cử lần nữa thì uy tín sẽ mất một mảng quá lớn, khó ăn nói sau này, trong khi Biden sẽ đấm ngực khua chiêng trống tới điếc con ráy, phát khùng luôn.
Nói đi cũng phải nói lại. Trên đây là lý luận bình thường, áp dụng cho một người bình thường. Nhưng ông thần Trump đúng là một … ông thần, không ai biết trước được ông tính toán gì, làm gì hết. Do đó, cũng có thể có kịch bản ông Trump không ra tranh cử, ngồi xem hai đám DC và CH múa may ra sao, rồi sẽ quyết định hậu thuẫn một ông bà CH nào đó.
Trong nội bộ đảng CH, TT Trump hiển nhiên vẫn là đại vô địch, che khuất tất cả mọi chính khách khác của đảng. Không còn làm tổng thống, không ra tranh cử, nhưng vẫn còn tiếng nói mạnh hơn bất cứ ai khác trong đảng CH.
Nếu ông Trump bất cứ vì lý do gì, không ra tranh cử, thì tất nhiên ta cũng sẽ thấy màn chạy đua marathon giữa những ngôi sao sáng từ rất lâu mà vẫn chưa nổi như các vị Mike Pence, Ted Cruz,… , hay mới sáng mà chưa nổi như DeSantis, Youngkin, …thi nhau đấm ngực khoe tài. Tất nhiên chưa ai biết tay đua nào sẽ về nhất, tuy nhiên, trong tình trạng hiện nay, có vẻ thống đốc DeSantis của Florida có nhiều hy vọng nhất.
Một câu hỏi mà nhiều người đã nêu ra: thế ông Trump có thể ra cùng liên danh với ông DeSantis không? Ông DeSantis đang nổi lên tuy còn chưa tới mức ‘siêu sao’, nhưng còn rất trẻ, ngồi làm phó cho ông Trump, học nghề và tạo tên tuổi trong 4 năm, hay cho dù ông Trump thất cử, năm 2028 ông ra tranh cử, mới có 49 tuổi, còn trẻ chán.
Vấn đề là luật Mỹ không cho phép hai ông ứng cử viên chánh và phó là người cùng một tiểu bang. Muốn ngồi chung, trong hai ông, phải có một ông dọn nhà ra khỏi tiểu bang. Ông DeSantis là thống đốc, tất nhiên không đi đâu được. Chỉ còn nước ông Trump dọn ra khỏi Florida. Ông Trump sẽ không về New York lại được khi công tố New York đang rượt bắt, moi ra hay chế ra đủ thứ tội để vồ. Dĩ nhiên, với gia tài của ông, ông có thể mua dinh thự tại bất cứ tiểu bang nào để dọn đi trước ngày ghi danh ứng cử, nhưng vấn đề là Trump có chịu làm việc này không? Có vẻ quá cần ông DeSantis, là việc mà với tính khí của ông Trump, sẽ rất khó xảy ra. Do đó, một liên danh Trump-DeSantis có 99% xác xuất sẽ không xảy ra.
Thế thì ông DeSantis có thể nhảy ra chạy đua chống ông Trump không. Có thể, nhưng ông sẽ không dại như vậy. Tương lai ông còn rất dài, sao lại nhảy ra chống lại cả mấy chục triệu dân MAGA sớm làm gì? Mất khối này thì mai mốt còn ai bầu cho ông?
Ở đây, có một ‘khúc mắc’ trong chính trị Mỹ, hay chính xác hơn, trong thủ tục bầu cử tổng thông Mỹ ta cần phải hiểu cho rõ.
Bầu tổng thống Mỹ phải qua hai chặng, cũng như các bầu cử nhân sự khác.
Bước đầu tiên là phải đắc cử trong nội bộ đảng mình, qua hàng loạt bầu bán gọi là bầu sơ bộ trong nội bộ hai chính đảng. Nói ‘nội bộ’ các đảng có thể không chính xác lắm. Trên nguyên tắc là vậy, nhưng trên thực tế, tất cả tùy thuộc luật bầu cử của mỗi tiểu bang. Có nhiều tiểu bang bầu sơ bộ không phân chia theo đảng, trong đó, bất cứ cử tri đảng nào cũng đi bầu được, hay bất cứ ứng cử viên đảng nào cũng ra ứng cử được.
Bước thứ nhì, bầu chung kết tháng 11 mới là bầu bán thật sự giữa hai chính đảng, tuy thông thường có thêm ít nhiều vài ứng cử viên thuộc đảng nhí khác.
Nghĩa là dân Mỹ sẽ phải đi bầu hai lần, mỗi lần đứng xếp hàng có khi một hai tiếng đồng hồ, có khi cả nửa ngày hay hơn nữa. Đưa đến tình trạng phần lớn dân Mỹ bình thường chỉ chú tâm và đi bầu trong cuộc bầu cuối cùng, đầu tháng 11 thôi. Để rồi đi đến tình trạng cụ thể là thông thường, chỉ những cử tri hăng hái nhất, nghĩa là những người tương đối quá khích, cực đoan nhất mới đi bầu sơ bộ, và những người này tất nhiên sẽ bầu cho ứng cử viên tương đối cực đoan nhất. Nghĩa là những ứng cử viên tương đối cực đoan dễ thắng các ứng cử viên tương đối ôn hòa hơn trong vòng bầu sơ bộ.
Thế nhưng đại đa số dân Mỹ lại có khuynh hướng tương đối ôn hòa, thành ra trong khi các ứng cử viên cực đoan nhất thường thắng sơ bộ, thì trái lại, những ứng ứng cử viên ôn hòa có nhiều hy vọng thắng hơn trong cuộc bầu cuối cùng.
Tình trạng này đang khiến nhiều ông bà CH đâm ra lo ngại, khi thấy nhiều ứng cử viên tương đối cực đoan ủng hộ TT Trump đã đắc cử vòng sơ bộ, có thể sẽ thua các ứng cử viên tương đối ôn hòa hơn của đảng DC. Không phải ngẫu nhiên hay ngu xuẩn mà đảng DC đã và đang bỏ tiền ra (gần 50 triệu đô) vận động cho các ứng cử viên của ông Trump để họ thắng vòng sơ bộ trong nội bộ đảng CH, với hy vọng đại đa số dân Mỹ ôn hòa cuối cùng sẽ không bầu cho họ mà đi bầu cho ứng cử viên ôn hòa hơn của đảng DC.
Dù vậy, cũng phải hiểu là mặt trái của vấn đề là các ứng cử viên cực đoan cũng là những người có khả năng kích động thiên hạ ra khỏi nhà đi bầu hơn, và có thể nhờ điểm đó mà thắng.
Năm xưa ban vận động của bà Hillary cùng với sự toa rập của truyền thông loa phường đã gián tiếp và kín đáo thổi phồng ông Trump vì nghĩ ông cực đoan này sẽ là mồi dễ và ngon nhất cho bà Hillary. Họ đã thành công khi giúp ông Trump đại thắng trong nội bộ CH để rồi khi tới cuộc bầu cuối cùng, đã thảm bại khi sách lược của bà Hillary đã kích động khối America First ào ạt đi bầu cho ông Trump, đưa đến tình trạng ngựa về ngược, ông Trump vào Tòa Bạch Ốc.
Tóm tắt lại, có rất nhiều triển vọng, với xác xuất cỡ 90% là trong nội bộ cả hai đảng, nấu họ ra tái tranh cử thì hai đại lão đồng chí Biden và Trump sẽ chiến thắng dễ dàng nhờ phiếu của những cử tri hăng hái nhất, tích cực nhất, để rồi có dịp tái bản màn đấu chưởng tay đôi ở vòng chung kết.
Cái đau đầu cho cụ Biden là nếu hai cụ bô lão này đấu chưởng với nhau, thì theo hầu hết các thăm dò dư luận hiện nay, ông thần Trump đều hạ cụ Biden hết.
Theo bản tin của Breitbart, trong 10 thăm dò dư luận về việc ông Trump tranh cử chống cụ Biden thì đã có tới 7 thăm dò cho thấy Trump sẽ hạ Biden, cho dù trong thời gian qua nhiều tin tương đối bất lợi cho Trump đã bị phe DC khai thác, vắt không còn một giọt nước, như tin thu hồi án lệ Roe, tin có luật kiểm soát súng đạn, và nhất là những tin mà truyền thông gọi là ‘khám phá động trời’ của Ủy Ban 6/1. Theo trang mạng tổng hợp Real Clear Politics, ông Trump được hậu thuẫn của 44,5% dân Mỹ so với 42,5% của cụ Biden. Đây là những tỷ lệ trước khi xảy ra vụ đột kích Mar-a-Lago. Vụ Mar-a-Lago có ảnh hưởng như thế nào thì chưa ai biết khi chưa có thăm dò nào về vụ đó.
Nhìn xa hơn một chút, những tỷ lệ hậu thuẫn mạnh của Trump chỉ có thể được giải thích như phản ảnh việc dân Mỹ đã chẳng còn tin vào những xuyên tạc quá lố bịch của đảng DC và cả truyền thông cấp tiến luôn, cũng như đang chết khiếp trước những thảm họa cụ Biden đã tặng cho dân Mỹ.
Nhìn vào bức tranh tổng thể đó thì sẽ hiểu ngay tại sao chính quyền Biden và đồng minh loa phường truyền thông Mỹ đã bất thình lình lại chú tâm quá mức vào ông Trump như trong thời gian qua: đó chỉ vì ông này đã trở thành mối đe dọa lớn nhất có cái ghế cụ Biden đang ngồi. Và cái sách lược họ cho là hữu hiệu nhất tất nhiên là tìm cách đổ lên đầu Trump đủ thứ tội, càng nhiều càng tốt, bất cần luật lệ, thủ tục pháp lý, công luận lên án.
Chính quyền Biden, với sự phụ họa của truyền thông loa phường Mỹ, đã cố truy lùng cho ra tội nào đó của ông Trump, với hy vọng việc mò ra tội sẽ chặn không cho ông Trump ra tranh cử, phương thức hữu hiệu nhất để cụ Biden giữ cái ghế cụ đang ngồi. Đó là giải pháp lý tưởng.
Sau khi màn xiếc rẻ tiền Ủy Ban 6/1 hạ màn, truyền thông phe ta tràn ngập bài nhận định, phân tích xem chừng nào thì ông thần Trump sẽ xộ khám, và ngồi bóc lịch bao nhiêu lâu. Chưa có báo hay đài nào dám khẳng định rõ ràng, chỉ dám viết úp mở đoán mò trong hy vọng thôi.
Nếu chẳng may không tìm ra được tội cụ thể nào, hay tìm ra tội nhưng chưa đủ để cản ông Trump ra tranh cử, thì việc truy lùng ít ra cũng có hậu quả là khiến ông Trump mang tiếng là ứng cử viên bị truy tố nhiều tội nhất, ma đầu nhất, gian ác nhất, … ít ra cũng khiến nhiều cử tri e dè khi vào phòng phiếu.
Phe cuồng chống Trump nêu lên vấn đề chưa có tổng thống nào bị dính dáng tới nhiều vụ điều tra, truy tố như Trump, nghĩa là chưa có tổng thống nào bê bối tệ hại như Trump.
Không sai là chưa có tổng thống nào gặp nhiều rắc rối như Trump. Nhưng câu hỏi đặt ra là những rắc rối đó có phản ảnh cái ‘bê bối’ thật của Trump không? Hay chỉ phản ảnh thái độ cuồng chống Trump chết bỏ của phe cấp tiến, từ đảng DC tới truyền thông thiên tả, sẵn sàng phịa đủ mọi tội để vồ cho bằng được Trump?
Muốn biết câu trả lời, chỉ cần nhìn vào thực tế của những điều tra, truy tố thì biết. Hai lần đàn hặc cuội, cả mấy chục điều tra không biết của bao nhiêu ủy ban hạ viện và thượng viện, cả mấy chục vụ thưa kiện, rượt đuổi của các công tố các tiểu bang cấp tiến New York, New Jersey, Cali,… Tất cả đi đến đâu? Ông Trump đã lãnh án vì bao nhiêu tội?
Một câu hỏi cho các tay cuồng chống Trump: khi VC đấu tố trí phú địa hào, chụp cả vạn tội lên đầu họ, rồi kết án họ, bỏ tù hay giết họ, qua những phiên tòa cuội thì ai thật sự là người có tội: đám trí phú địa hào hay đám cán bộ cải cách ruộng đất ngồi xổm trên luật pháp?
Phải thẳng thắn nhận định, cuộc chiến đánh cá nhân Trump đang diễn ra, kèm theo một lô biện pháp tự cứu như ra luật thay đổi khí hậu, xóa bớt nợ sinh viên, mang Biden đi giấu trong nhà kho, đột kích tư dinh để tìm thấy cả lô tài liệu mật, và mới đây nhất, tố cáo Trump là phát-xít, tất cả hình như đã có thành quả đáng kể, ít nhất là cho tới nay, đã cắt giảm bớt những chống đối trong khi gia tăng hậu thuẫn cho cụ Biden không ít.
Vì chuyện sinh tử của chính cụ, cũng như vì sự sống chết của cả đảng DC, cụ Biden đã bị bắt buộc phải tố xả láng, hung hăng đánh Trump tàn bạo nhất. Chưa ai biết sách lược này trong lâu dài, sẽ có hậu quả tốt hay không cho Biden và đảng DC.
Trước khi chấm dứt bài này, kẻ này phải lưu ý quý độc giả: mọi bàn luận, suy đoán về bầu bán vẫn còn tùy thuộc phần lớn vào một ‘bí số’ đặc biệt mà chẳng ai tính toán kỹ được: đó là cách các tiểu bang DC then chốt như Pennsylvania, Wisconsin, Michigan múa phép với các phiếu bầu bằng thư để có được kết quả 'như ý muốn'!
Vũ Linh
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.