Nhìn
hình ảnh những chiếc tàu Việt Nam bị tàu Trung Quốc uy hiếp, nhiều người thấy
nóng mặt; càng nóng mặt hơn nữa khi thấy những phản ứng đầy tức giận nhưng đồng
thời cũng đầy sự kiềm chế đến nhẫn nhục của thủy thủ đoàn Việt Nam.
Thật
ra, theo tôi, sự kiềm chế tội nghiệp ấy không có gì đáng trách. Việt Nam không còn
chọn lựa nào khác. Đánh nhau trên biển, Việt Nam không thể có kết quả nào khác
ngoài sự bại trận. Ai cũng biết Việt Nam không phải là đối thủ của Trung
Quốc. Trên bộ, còn chơi trò du kích. Ngoài biển khơi, vũ khí và khoa học kỹ
thuật quyết định tất cả.
Hơn
nữa, sự nhịn nhục còn là một chiến thuật cần thiết về phía Việt Nam : Họ cần có
thật nhiều hình ảnh để chứng minh với thế giới họ chỉ là nạn nhân chứ không
phải là nhữnng kẻ khiêu khích như Trung Quốc tuyên truyền. Tính chất nạn nhân
ấy cần một thời gian để tạo ấn tượng mạnh và sâu đủ để thu hút sự đồng cảm, và
từ đó, sự ủng hộ của quốc tế.
Không
nên trách móc nhà cầm quyền Việt Nam trong chiến thuật chịu đựng
nhẫn nhục ấy.
Điều
đáng trách của họ nằm ở chỗ khác: Dường như, với họ, chịu đựng nhẫn nhục là một
chiến lược chứ không phải là chiến thuật, nghĩa là có tính lâu dài chứ không
phải chỉ tạm thời, trong một vài ngày hay một vài tuần, vài tháng. Bởi, nếu đặt
câu hỏi, sau khi đóng vai trò nạn nhân ấy rồi, Việt Nam sẽ làm gì? Nổ súng ư? – Thì
chắc chắn cũng sẽ bị đánh giập đầu ngay tức khắc. Chờ đợi quốc tế nhảy vào giúp
đỡ để đương đầu với Trung Quốc ư? Câu trả lời đã hiển nhiên: Sẽ không có ai cả.
Nhìn
lại, người ta dễ dàng nhận ra ngay một sai lầm chiến lược cực kỳ nghiêm trọng
của chính quyền Việt Nam: Lâu nay, hầu như mọi người đều biết âm mưu thâm độc
của Trung Quốc trên Biển Đông nhưng chính quyền Việt Nam hoàn toàn không có một
kế hoạch nào để chuẩn bị và đối phó cả. Thì đành là họ có mua một số tàu ngầm,
tàu thủy và vũ khí của Nga. Nhưng số lượng những chiến cụ và vũ khí ấy so với
Trung Quốc chẳng khác nào kiến chọi với voi. Điều ai cũng thấy nhưng Việt Nam không hề làm, hoặc nếu làm, chỉ là giả bộ
làm: tìm kiếm đồng minh thực sự có đủ sức để giúp đỡ Việt Nam trong trận
đấu nhau với Trung Quốc. Các nhà lãnh đạo Việt Nam cũng lăng xăng đi đây đi đó,
cũng ký hiệp ước này hiệp ước nọ, nhưng thứ nhất, chủ yếu với các nước thuộc
loại trung, trong đó, không có nước nào có thể là địch thủ của Trung Quốc cả;
thứ hai, quan hệ giữa Việt Nam với các nước ấy vẫn rất hời hợt, không có nước
nào tin cậy và thương yêu Việt Nam đủ để có thể nhảy ra chia lửa với Việt Nam
trong trận chiến với Trung Quốc cả.
Nhưng
dại dột nhất là Việt Nam đã không có đủ thiện chí để xây dựng một quan hệ tin
cậy với Mỹ, nước duy nhất có khả năng giúp Việt Nam đương đầu với Trung Quốc.
Chơi với Mỹ, họ chỉ tính toán những trò lặt vặt, kiểu bắt dân làm con tin, khi
nào Mỹ yêu sách thì thả vài người rồi lại bắt vài người khác. Trên các phương
tiện truyền thong, thậm chí, trên các diễn đàn chính thức của đảng, thỉnh
thoảng vẫn chửi Mỹ, xem Mỹ như kẻ thù, người đứng đằng sau xúi giục cho âm mưu
“diễn tiến hòa bình”.
Có
thể nói, chưa bao giờ Việt Nam
cô đơn như hiện nay. Thời kháng chiến chống Pháp, họ được Trung Quốc giúp đỡ;
thời chiến tranh Nam Bắc, cả Trung Quốc lẫn Liên Xô giúp đỡ; thời chiến tranh
biên giới với Trung Quốc, họ được Liên Xô giúp đỡ. Bây giờ: hoàn toàn không.
Đó
không phải là một thất bại về ngoại giao mà còn là một thất bại về chiến lược.
Hình như không ai thấy, hoặc nếu thấy, họ cũng mặc kệ không thèm làm.
Chính
quyền Việt Nam
không những cô đơn trong quan hệ quốc tế. Họ còn cô đơn trong quan hệ với dân
chúng. Suốt bao nhiêu năm vừa qua, họ thẳng tay trấn áp một cách phũ phàng và
tàn bạo tất cả những người yêu nước lên tiếng cảnh báo nguy cơ xâm lược của
Trung Quốc. Không phải ngẫu nhiên mà dư luận trong nước lâu nay vẫn xem chính
quyền chỉ là một bọn nhu nhược hoặc, gay gắt hơn, bán nước.
Khi,
vì sợ Trung Quốc hay vì muốn bênh vực cho Trung Quốc, họ giang chân đạp thẳng
vào mặt những kẻ đi biểu tình chống Trung Quốc, họ hoàn toàn tự cô lập với nhân
dân.
Bây
giờ, ở cái thế vừa cô lập với dân chúng trong nước vừa cô lập với thế giới bên
ngoài như vậy, có lẽ chính quyền Việt Nam không có chọn lựa nào khác ngoài việc
giả vờ cứng rắn một hồi, lại tiếp tục nhẫn nhục chịu đựng để Trung Quốc muốn
làm gì trên Biển Đông thì làm. Mặc kệ. Quyền chức và tài sản của họ vẫn nguyên
vẹn.
Kẻ
thua trận, cuối cùng, là đất nước và nhân dân.
Nguyễn
Hưng Quốc
17
hours ago
Vào
ngày 2 tháng 5 năm 2014 vừa qua, nhà cầm quyền Trung Quốc đã ngang nhiên đưa
giàn khoan HD-981 và một lượng lớn tàu các loại, kể cả tàu quân sự, vào xâm
chiếm và hoạt động trong vùng đặc quyền kinh tế và ...
May
05, 2014
Giàn
khoan HD 981 của Trung Quốc hoạt động bất hợp pháp trong vùng đặc quyền kinh tế
và thềm lục địa Việt Nam là "Hàng không mẫu hạm dầu mỏ" phục vụ cho
toan tính hiện thực hóa đường lưỡi bò cũng như chiến lược ...
18
hours ago
Việc
triển khai giàn khoan HD-981 gần đảo Tri Tôn thuộc và về phía tây nam quần đảo
sẽ chỉ là một trong nhiều bước loang của vết dầu - nếu Việt Nam tiếp tục
chỉ phản đối một cách phi đối sách. Song song với các động thái ...
May
07, 2014
Ngày
03/5/2014, trang mạng của Cục Hải sự TQ đăng thông tin cảnh báo hàng hải số 14033,
thông báo: Từ ngày 02/5 - 15/8/2014, giàn khoan HD981 sẽ tiến hành khoan thăm
dò trong vùng biển có bán kính 01 hải lý tính từ ...
17
hours ago
Tình
hình biển Đông lúc nầy lên cao điểm vì phía bên Khựa đã đưa vào gần 100 tàu đủ
loại để bảo vệ giàn khoan, trong khi đó thì phía Việt Nam chỉ có gần 40 chiếc.
Từ ngày 2-8/5/2014 thì chúng ta đã bị Trung Quốc đâm hư ...
23
hours ago
Sự
kiện Trung Quốc đưa giàn khoan HD 981 vào vùng gần Hoàng Sa và ngay trong EEZ
Việt Nam cho thấy tham vọng của nước này trong việc dùng Hoàng Sa làm bàn đạp,
kết hợp với yêu sách đường chữ U để không chỉ ...
May
07, 2014
Chính
phủ Việt Nam nói tàu Trung Quốc "chủ động đâm vào tàu Việt Nam" trong
lúc đối đầu quanh việc Trung Quốc đưa giàn khoan HD 981 vào vùng biển Việt Nam.
Tại cuộc họp báo quốc tế chiều 7/5, Bộ Ngoại giao Việt ...
May
08, 2014
Báo
chí quốc tế đã có nhiều tin bài bình luận về tham vọng của Trung Quốc cũng như
quyết tâm của Việt Nam trong
vụ việc Bắc Kinh đưa giàn khoan HD 981 vào vùng biển thuộc vùng đặc quyền kinh
tế của Việt Nam
trên ...
May
07, 2014
Tuy
nhiên, như vậy lại đẩy Trung Quốc vào thế không thể nhượng bộ: Rút giàn khoan
về nước sẽ bị xem là thua cuộc. Với Trung Quốc, sĩ diện là một vấn đề rất lớn.
Chắc chắn họ sẽ đòi Việt Nam
trả một giá nào đó. Bằng một ...
Sep
05, 2013
Cộng
Cà Phê và Quán thịt chó Đảng. image. Việt Nam đang vội vã tiêu diệt Cà phê
'Cộng' - Hoá ra họ sợ cả chính họ! Mấy ngày nay, ca sĩ Linh Dung đột nhiên
"nổi tiếng" vì quán cafe Cộng của cô. Chính xác là cách bài
trí ...
Aug
20, 2013
Ủy
ban xã khi nào tiếp khách hay liên hoan, cần thịt chó, lại gọi gã. Bản lĩnh ấy
khiến gã với mấy vị trên Ủy ban thành thân tình. Dần dần người ta lấy luôn cái
nghề của gã gắn vào tên, gọi gã là Đảng Chó. Gã nghe vậy cũng ...
Aug
08, 2013
Nhưng
phổ biến nhất vẫn là những đảng phái và hiệp hội phi chính trị, phi lý tưởng và
chưa nói là rất tào lao như đảng Bia, Đảng Bao Cao Su, hội những người phát
cuồng vì thịt chó… Chúng ta đang đối mặt với nguy cơ xã ...
Mar
01, 2013
Phải
công nhận Quán Thịt Chó: Đảng Chồn Lùi ở Ba Đình cách lăng Bác về phía Bắc là
ngon nhất nước, 7 quán trên cũng không có nhiều món đặc biệt như Đảng Chó.
image. Cố họa sĩ, nhà thơ, nhà văn Đinh Vũ Hoàng ...
• "Thông điệp rõ ràng mà Bắc Kinh muốn gửi đến Hà Nội là chúng tôi sẽ khoan tại bất kỳ nơi nào chúng tôi muốn", Giáo sư Keith Johnson thuộc đại học California Berkely viết trong một bài bình luận đăng trên Foreign Policy. Chuyên gia này cũng cho rằng HD-981 đang được Trung Quốc sử dụng như một "lãnh thổ quốc gia di động", để từng bước thay đổi hiện trạng, từ đó xiết chặt gọng kìm khống chế tại Biển Đông.
ReplyDelete• Cũng chung quan điểm trên, cựu đô đốc Mike McDevit, trưởng bộ phận nghiên cứu chiến lược thuộc Trung tâm phân tích Hải quân Mỹ, cho rằng đây là quá trình mà các động thái nhỏ được tích tụ dần, không dẫn đến xung đột nhưng sẽ dần thay đổi hiện trạng theo thời gian.
• Tiến sĩ Ian Storey thuộc Viện nghiên cứu Đông Nam Á tại Singapore cho rằng các bên đang đối diện với "một kịch bản vô cùng nguy hiểm". Theo đó, Việt Nam đang bị đẩy vào thế phải có biện pháp đối phó với hành vi thách thức chủ quyền của Trung Quốc, mà Bắc Kinh chắc chắn sẽ đáp trả.
• Đây là vùng biển có trữ lượng tài nguyên dầu khí phong phú, luôn nằm trong sự thèm muốn của các quốc gia "khát dầu" như Trung Quốc. Cơ quan Thông tin năng lượng Mỹ ước tính tại Biển Đông chứa khoảng 11 tỷ thùng dầu và 190 tỷ mét khối khí tự nhiên. Tuy nhiên, Tổng công ty Dầu khí Hải Dương Trung Quốc (CNOOC) tin rằng có thể có gấp 10 lần trữ lượng dầu khí như thế tại Biển Đông. Trung Quốc hẳn nhiên là thèm khát nguồn nhiên liệu này.
• "Cái giá về ngoại giao mà Trung Quốc phải trả về những gì đang làm là quá cao, vì thế, những gì mà Trung Quốc mong muốn phải cao hơn những lợi ích an ninh năng lượng đem lại", bà Holly Morrow, chuyên gia Biển Đông thuộc Trung tâm Belfer, đại học Harvard, bình luận. Giá trị quan trọng hơn cả của Biển Đông đối với Bắc Kinh là vị thế địa chiến lược của vùng biển này. Nơi đây tập trung các tuyến hàng hải quan trọng hàng đầu thế giới, với giá trị thương mại hàng nghìn tỷ USD, nối liền Ấn Độ Dương với Thái Bình Dương.
• "Nếu như Trung Quốc có các hành động tuyên bố chủ quyền đơn phương trong khu vực, sẽ vấp phải thách thức quân sự từ Mỹ nhằm mục đích buộc Bắc Kinh nhượng bộ", một quan chức Lầu Năm Góc giấu tên cho hay.
Đằy có phài một dàn cành giúp CSVN lấy lại uy tín với dân không? Và đây có phải là một lá bài dùng phong trào quần chủng chống Trung Cộng làm đòn bảy giảm thiểu những nhân nhượng đả chót ký kết để đổi lấy Sư giúp đỡ cho chính quyền CSVN không? Đối với nhân sự có nhân cách cầm quyền, những câu hỏi nảy sẽ không bao giờ đặt ra. Nhưng với cách xử sự tráo trở của nhà đương cuộc VN hiện thời, cũng nên suy ngẫm trước khi xuống đường "nối dáo cho giặc". Nên chăng một giây nhìn lại những lời nói và việc làm của những con nguoi nói dối không chùi mép và quỷ quyệt sẽ giúp nhìn ra những mùi mẹo lừa dốI chăng?
ReplyDelete