Con người có mặt khắp
nơi trên Trái Đất. Chúng ta đã khai phá các vùng đất, bay vào không gian và
lặn đến nơi sâu nhất dưới đáy đại dương. Chúng ta còn đặt chân đến Mặt
Trăng.
Tuy nhiên chúng ta
chưa bao giờ đến trung tâm Trái Đất.
Lớp màn bí mật
Thậm chí chúng ta
còn không đến gần được nơi đó.
Điểm trung tâm của
Trái Đất nằm ở độ sâu hơn 6.000 km. Ngay cả phần rìa ngoài cùng của lõi Trái Đất
cũng sâu đến 3.000 km dưới chân chúng ta.
Lỗ sâu nhất mà con
người từng khoan được trên bề mặt Trái Đất là Kola Superdeep Borehole ở Nga và
nó chỉ xuống sâu ở mức khiêm tốn, 12,3 km.
Tất cả những hiện
tượng quen thuộc trên Trái Đất đều xảy ra ở gần bề mặt.
Nham thạch phun trào
từ núi lửa thì đầu tiên tan chảy ở độ sâu vài trăm km. Ngay cả kim cương, vốn
chỉ tạo ra được dưới điều kiện sức nóng và áp lực cực lớn, cũng chỉ nằm ở tầng
đất đá sâu chưa tới 500km.
Ở trung tâm Trái Đất
là gì, đó vẫn là điều đang được bao phủ bằng một lớp màn bí mật.
Dường như
chúng ta không thể nào biết được.
Tuy nhiên, chúng ta
vẫn biết được không ít điều về lõi Trái Đất. Thậm chí chúng ta còn hình dung
ra được nó đã hình thành ra sao hàng tỷ năm trước đây.
Có một cách hay để
hình dung là liên tưởng đến khối đất đá tạo nên Trái Đất, Simon Redfern từ Đại
học Cambridge ở Anh quốc nói.
Chúng ta có thể ước
tính khối lượng vật chất của Trái Đất thông qua lực hút của Trái Đất đối với vạn
vật trên bề mặt. Theo cách tính này, Trái Đất có khối lượng 59 theo sau là 20
con số không với đơn vị là tấn.
Độ đậm đặc vật
chất
“Độ dày đặc của
vật chất ở bề mặt Trái Đất thấp hơn nhiều so với độ đậm đặc trung bình của
toàn bộ Trái Đất. Do đó, chúng ta biết được rằng trong Trái Đất còn có một
thành phần còn đậm đặc hơn nữa,” Redfern nói. “Đó là bước thứ nhất.”
Về cơ bản, đa phần cấu
tạo của Trái Đất tập trung ở phần lõi. Bước kế tiếp là tìm hiểu xem vật chất
nào cấu thành nên phần lõi này.
Câu trả lời là gần
như chắc chắn đó là sắt.
Lõi Trái Đất được
tính toán có khoảng 80% là sắt nhưng con số chính xác vẫn là vấn đề gây tranh
cãi.
Bằng chứng chứng
minh cho lập luận này là lượng sắt khổng lồ trong vũ trụ xung quanh chúng ta.
Đó là một trong 10 nguyên tố thường gặp nhất trong dải ngân hà, và chúng thường
xuyên tồn tại trong các thiên thạch mà chúng ta tìm thấy.
Do sắt có nhiều
trong vũ trụ như vậy và nó không tập trung nhiều ở bề mặt Trái Đất như chúng
ta tưởng, nên giả thiết được đặt ra là khi Trái Đất ra đời vào 4,5 tỷ năm trước,
rất nhiều sắt đã tập trung ở phần lõi.
Đó là nơi tập trung
phần lớn vật chất cấu tạo của Trái Đất, và đó chắc hẳn cũng là nơi tập trung
của sắt.
Sắt là một nguyên tố
tương đối nặng dưới điều kiện bình thường và dưới sức ép cùng cực tại lõi
Trái Đất, nó có thể bị còn bị nén chặt lại hơn nữa.
Tại sao dồn vào lõi?
Nhưng làm thế nào mà
sắt lại bị dồn vào phần lõi khi Trái Đất hình thành?
Chắc hẳn là sắt đã bị
hút về phía trung tâm Trái Đất bằng cách nào đó. Nhưng bằng cách nào thì không
rõ.
Phần lớn các thành
phần còn lại cấu tạo nên Trái Đất là đất đá; sắt nung chảy phải tìm cách vượt
qua lớp đất đá này.
Nếu như nước tụ lại
trên bề mặt và tạo thành những giọt lớn, thì sắt lại tự tích tụ thành những khối
nhỏ chứ không lan ra hay chảy thành dòng.
Câu trả lời khả dĩ
được Wendy Mao và các đồng sự của bà tại Đại học Stanford ở California, Hoa Kỳ
tìm ra vào năm 2013.
Họ tự hỏi điều gì sẽ
xảy ra khi sắt và đá cùng được đặt dưới áp lực khủng khiếp giống như ở lõi
Trái Đất.
Dùng kim cương để
nén hai loại vật chất này cực kỳ chặt vào nhau, họ đã làm cho sắt tan chảy,
trôi qua lớp đá.
Điều này cho thấy sắt
đã dần dần bị ép xuống bên dưới lớp đất đá của Trái Đất qua quá trình hàng
triệu năm cho đến khi nó bị đẩy vào tới lõi Trái Đất.
Ở đây có lẽ bạn sẽ tự
hỏi làm thế nào để biết được kích thước của phần lõi? Dựa vào đâu mà các nhà
khoa học cho rằng phần lõi Trái đất bắt đầu ở độ sâu 3.000km dưới bề mặt.
Câu trả lời là dựa
vào địa chấn học.
Tiết lộ từ xung
động
Khi một trận động
đất xảy ra, nó làm cho Trái Đất rung chuyển. Các nhà địa chấn học đã ghi lại được
những xung động này. Nó giống như chúng ta dùng một chiếc búa khổng lồ mà
đập vào một phía của Trái Đất và lắng nghe xung động từ phía bên kia vậy.
Các trận động đất
tàn phá nhiều thứ, nhưng cũng góp phần giúp chúng ta tìm hiểu thêm về lõi Trái
Đất
“Có một trận động
đất xảy ra ở Chile vào hồi thập niên 1960, và nó đã cho chúng ta biết được rất
nhiều điều,” Redfern nói. “Tất cả các trạm quan trắc địa chấn nằm rải rác khắp
Trái Đất đều ghi nhận được xung động từ trận động đất này.”
Tùy thuộc vào con
đường mà những xung động này được truyền qua, chúng đã đi qua các dạng vật chất
khác nhau của Trái Đất và điều này đã tạo ra những "âm thanh" chuyển
động khác nhau mà chúng ta ghi lại được.
Trong thời kỳ đầu của
ngành địa chấn học, người ta đã để ý rằng có một số xung động không ghi nhận
được.
Sóng xung động được
gọi là ‘sóng S’ được hình thành từ phía bên kia Trái Đất đáng lẽ phải được ghi
nhận từ phía bên này, thế nhưng lại không có dấu hiệu gì của xung động này cả.
Nguyên nhân của
việc này rất đơn giản. Sóng S chỉ dội qua vật chất rắn chứ không thể nào đi
xuyên qua chất lỏng được.
Chắc hẳn nó đã va phải
thứ gì đó tan chảy ở phần lõi Trái Đất. Bằng cách ghi lại con đường của sóng S,
các nhà khoa học đã kết luận rằng dưới lớp đất đá 3.000 km là chất lỏng.
Thêm một bất ngờ
Điều này chứng tỏ
toàn bộ phần lõi của Trái Đất là vật chất tan chảy. Tuy nhiên vẫn còn một bất
ngờ nữa từ phía các nhà địa chấn học.
Vào thập niên 1930,
một nhà địa chấn học Đan Mạch có tên là Inge Lehmann đã phát hiện rằng có
một dạng sóng âm khác, gọi là sóng P, lại có thể đi xuyên qua được trung tâm
Trái Đất và được ghi nhận ở phía bên kia địa cầu.
Bà đã đi đến một kết
luận gây bất ngờ: lõi Trái Đất bị chia ra làm hai lớp: lớp trong cùng, vốn nằm
cách mặt đất khoảng 5.000 km, thật ra là chất đặc. Chỉ có lớp ngoài của phần
lõi này là lớp tan chảy.
Kết luận của
Lehmann cuối cùng cũng được xác nhận vào năm 1970 khi các bản đồ địa chấn tinh
vi hơn đã phát hiện ra rằng sóng P đã thật sự đi xuyên qua phần lõi và trong
một số trường hợp bị đẩy ra ngoài một góc nhưng cuối cùng chúng vẫn đến được
phía bên kia của Trái Đất.
Nhưng không chỉ có
động đất mới gây ra những chấn động trên khắp quả đất như vậy.
Thật ra, phần lớn
thành công của địa chấn học là nhờ vào sự phát triển vũ khí hạt nhân. Không chỉ
các vụ động đất mà một vụ nổ bom hạt nhân cũng tạo ra những rung động ở Trái
Đất. Do đó, các nước áp dụng địa chấn học để phát hiện các vụ thử hạt nhân.
Trong thời kỳ Chiến
tranh Lạnh đây là điều hết sức quan trọng. Do đó, các nhà địa chấn học như
Lehmann đã rất được trọng dụng.
Các quốc gia thù địch
tìm cách tìm hiểu về năng lực hạt nhân của đối phương và nhờ vào đó chúng ta đã
biết được ngày càng nhiều về cấu tạo của lõi Trái Đất.
Ngành khoa học địa
chấn ngày nay vẫn đang được sử dụng để phát hiện ra các vụ nổ hạt nhân.
Sức nóng ra sao?
Giờ đây chúng ta đã
có thể phác thảo ra được sơ về cấu trúc của lõi Trái Đất; có một lớp chất tan
chảy ở phía ngoài vốn nằm ở độ sâu khoảng nằm giữa tính từ mặt đất tới và điểm
tâm lõi, và bên trong đó là phần lõi cứng đặc có đường kính 1.220 km.
Nhưng vẫn còn rất
nhiều câu hỏi, đặc biệt là đối với lớp rắn trong cùng. Câu hỏi đầu tiên là nó
có sức nóng tới mức nào?
Đây là câu hỏi khó
và đã làm đau đầu các nhà khoa học mãi cho đến gần đây. Chúng ta không thể nào
đưa nhiệt kế xuống dưới đó. Do đó giải pháp duy nhất là tạo ra môi trường
tương tự trong phòng thí nghiệm.
Vào năm 2013, một
nhóm các nhà khoa học Pháp đã tìm ra câu trả lời chính xác nhất cho đến nay.
Họ đã đặt sắt
nguyên chất dưới áp lực cao hơn một nửa áp lực ở lõi Trái Đất một chút và suy
luận từ đó.
Họ kết luận rằng điểm
tan chảy của sắt nguyên chất ở nhiệt độ lõi Trái Đất là 6.230°C. Nếu có thêm
tạp chất thì nhiệt độ tan chảy này giảm xuống một chút, khoảng 6.000°C. Sức
nóng như thế là tương đương với bề mặt của Mặt Trời.
Biết được nhiệt độ
lõi Trái Đất rất có ích, bởi vì nhiệt độ ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển của
xung động, và có điều gì đó kỳ lạ về xung động này.
Có vật chất khác?
Sóng P di chuyển
một cách chậm bất ngờ khi nó đi qua lớp lõi đặc trong cùng – chậm hơn so với
khi nó di chuyển qua lớp sắt nguyên chất.
Điều này cho thấy có
sự hiện diện của vật chất khác ở trung tâm Trái Đất.
Đó có thể làm một
kim loại khác, chất nickel. Nhưng các nhà khoa học đã tính toán tốc độ của
xung chấn khi vượt qua lớp nickel và kết quả không khớp với những gì mà các trạm
đo xung chấn ghi nhận.
Cho đến nay, không
ai có thể đưa ra được một giả thiết về cấu trúc trong cùng của lõi Trái Đất
thuyết phục được tất cả các nhà khoa học.
Còn rất nhiều bí ẩn
về lõi Trái Đất cần được giải đáp.
Nhưng không cần phải
đào đến độ sâu không tưởng như thế, các nhà khoa học vẫn có thể hình dung ra rất
nhiều điều về những gì xảy ra nằm cách dưới chân chúng ta hàng ngàn km.
Những gì xảy ra ở đó
rất quan trọng đối với cuộc sống của loài người mà nhiều người trong số chúng
ta không hay biết.
Trái Đất có một từ
trường rất mạnh và đó là do phần lõi tan chảy một phần này.
Sự chuyển động
không ngừng của sắt tan chảy đã tạo ra dòng điện bên trong Trái Đất và dòng
điện này đã tạo ra một từ trường mở ra tận không gian.
Từ trường này giúp bảo
vệ chúng ta khỏi bức xạ có hại từ Mặt Trời. Nếu lõi Trái Đất không có cấu
trúc như vậy thì sẽ không có từ trường và chúng ta sẽ phải đương đầu với rất
nhiều rắc rối.
Chris Baraniuk
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.