VN
cần chứng minh bằng hành động sau khi ký Công ước LHQ Chống Tra tấn
Việt
Nam
ngày 7/11 ký Công ước Liên Hiệp Quốc chống Tra tấn, hình phạt hoặc đối xử tàn
ác, hạ nhục nhân cách (gọi tắt là UNCAT).
Trong số những điều bôi đen thành tích nhân quyền của ViệtNam lâu nay không thể không kể đến
nạn công an gây chết người và tình trạng tra tấn, nhục hình, bức cung. Một ví
dụ điển hình gần nhất là vụ ông Nguyễn Thanh Chấn, người vừa được tuyên bố vô
tội sau 10 năm ngồi tù, tố cáo bị tra tấn ép cung dẫn tới bản án chung thân về
tội danh ‘giết người’ oan trái.
Đại sứ Thường trực của ViệtNam
tại Liên hiệp quốc Lê Hoài Trung nói qua việc trở thành thành viên mới nhất của
Công ước, Việt Nam
tái khẳng định ‘cam kết bất di bất dịch’ ngăn chặn bất cứ hành động tàn ác hay
đối xử vô nhân đạo và bảo vệ tốt hơn nhân quyền căn bản.
Trong số những điều bôi đen thành tích nhân quyền của Việt
Đại sứ Thường trực của Việt
Ông
Gerald Staberock, Tổng Thư ký Tổ chức Thế giới Chống Tra Tấn OMCT
Trong cuộc phỏng vấn với VOA Việt Ngữ, Tổng Thư ký Tổ chức Thế giới Chống Tra
Tấn OMCT, ông Gerald Staberock, nói cộng đồng quốc tế cần Hà Nội cần
chứng tỏ trách nhiệm và thiện chí bảo vệ nhân quyền bằng hành động cụ thể hơn
là những lời tuyên bố khoa trương.
Ông
Gerald Staberock: Bất cứ nước nào phê chuẩn Công ước Liên hiệp quốc Chống
tra tấn, vốn là văn kiện của toàn cầu ngăn chặn tra tấn, đều đáng được hoan
nghênh vì đó là một tín hiệu hứa hẹn. Tuy nhiên, điều đáng nói là sau khi phê
chuẩn họ phải thực thi những điều ký kết, phải có những sự thay đổi thật sự.
VOA: Làm thế nào để đảm bảo rằng những nước phê chuẩn Công ước áp dụng những điều ký kết vào thực tế, thưa ông?
Ông Gerald Staberock: Trước tiên, đây là một Công ước pháp lý của Liên hiệp quốc chứ không phải là một bản tuyên bố về ý nguyện hay dự định. Công ước chỉ ra các phương pháp phải tiến hành để thực thi vào thực tế bảo vệ người dân tránh tình trạng bị tra tấn. Cho nên, ký Công ước là một nghĩa vụ pháp lý chứ không phải là một cam kết chính trị và nó có cơ cấu cưỡng hành. Công ước mang tính ràng buộc pháp lý. Phê chuẩn Công ước, Việt Nam có nghĩa vụ pháp lý với quốc tế phải hình sự hóa tội tra tấn theo đúng định nghĩa trong Công ước, cần lập ra một hệ thống hữu hiệu chống tra tấn chẳng hạn như cho phép bị can được tiếp cận với luật sư ngay sau khi họ bị bắt, rà soát lại hệ thống giam giữ, và phải có luật bồi thường cho các nạn nhân bị tra tấn. Tóm lại, Công ước Chống Tra tấn cung cấp khung pháp lý rất chặt chẽ nhưng điều quan trọng là nước phê chuẩn phải áp dụng vào thực tiễn.
VOA: Làm thế nào để đảm bảo rằng những nước phê chuẩn Công ước áp dụng những điều ký kết vào thực tế, thưa ông?
Ông Gerald Staberock: Trước tiên, đây là một Công ước pháp lý của Liên hiệp quốc chứ không phải là một bản tuyên bố về ý nguyện hay dự định. Công ước chỉ ra các phương pháp phải tiến hành để thực thi vào thực tế bảo vệ người dân tránh tình trạng bị tra tấn. Cho nên, ký Công ước là một nghĩa vụ pháp lý chứ không phải là một cam kết chính trị và nó có cơ cấu cưỡng hành. Công ước mang tính ràng buộc pháp lý. Phê chuẩn Công ước, Việt Nam có nghĩa vụ pháp lý với quốc tế phải hình sự hóa tội tra tấn theo đúng định nghĩa trong Công ước, cần lập ra một hệ thống hữu hiệu chống tra tấn chẳng hạn như cho phép bị can được tiếp cận với luật sư ngay sau khi họ bị bắt, rà soát lại hệ thống giam giữ, và phải có luật bồi thường cho các nạn nhân bị tra tấn. Tóm lại, Công ước Chống Tra tấn cung cấp khung pháp lý rất chặt chẽ nhưng điều quan trọng là nước phê chuẩn phải áp dụng vào thực tiễn.
Ông
Gerald Staberock: Trước tiên, tôi nghĩ các nước phê chuẩn Công ước có một
nghĩa vụ như cung cấp các báo cáo thường xuyên cho Ủy ban của Liên hiệp quốc
Chống Tra Tấn, cơ quan độc lập gồm các chuyên gia trong lĩnh vực chống tra tấn,
về những biện pháp áp dụng để tuân thủ Công ước. Trong vòng 3-4 năm sau khi phê
chuẩn Công ước, Việt Nam
có nghĩa vụ phải đưa ra các báo cáo này. Tuy nhiên, trước nay chúng ta thấy
rằng với các hiệp ước quốc tế khác mà Việt Nam từng phê chuẩn, họ rất trì trệ
trong việc này. Dù không có lực lượng thanh sát quốc tế tới tận nơi kiểm tra và
ngăn chặn tra tấn, nhưng có cơ chế thực thi mà Việt Nam phải tuân thủ.
VOA: OMCT đánh giá tình trạng tra tấn và chống tra tấn tại ViệtNam như thế nào?
VOA: OMCT đánh giá tình trạng tra tấn và chống tra tấn tại Việt
Ông
Gerald Staberock: Chúng tôi dĩ nhiên rất quan ngại về nạn tra tấn nhục
hình tại Việt Nam .
Có những báo cáo rất đáng tin cậy cho thấy thật sự có các vấn đề hết sức nghiêm
trọng ở Việt Nam được tiếp tay bởi nạn công an bắt bớ tùy tiện, người bị bắt
không được tiếp cận đầy đủ với luật sư. Các tổ chức bảo vệ nhân quyền khác cũng
đã nêu lên các quan ngại trầm trọng về nạn bắt bớ, ngược đãi những người bị
giam giữ kể cả những người bị đưa vào các trung tâm cai nghiện ma túy hay phục
hồi nhân phẩm..v.v..Đáng quan ngại là nạn tra tấn ở Việt Nam thường được
bưng kín và rất khó đưa ra ánh sáng. Quan ngại của chúng tôi đối với tình trạng
tra tấn ở Việt Nam
là nếu không có một xã hội dân sự độc lập có thể vào những nơi giam giữ để theo
dõi, lập hồ sơ báo cáo thì chúng ta không bao giờ biết hết được bức tranh toàn
cảnh thật sự như thế nào.
VOA: ViệtNam
lâu nay bị chỉ trích rằng tham gia nhiều Công ước quốc tế nhưng thực thi thì
yếu kém. Làm thế nào thúc đẩy hữu hiệu để Việt Nam tuân thủ những điều ký kết với
quốc tế ngoài những lời tố cáo hay kêu gọi?
VOA: Việt
Ông Gerald Staberock: Điều
đáng nói ở đây là chúng ta cần một sự cam kết thực sự từ chính phủ Hà Nội, cho
phép giới bảo vệ nhân quyền được hoạt động và có biện pháp cụ thể bài trừ tra
tấn. Lúc đó mới có thể thấy được một sự thay đổi thật sự chứ không phải chỉ là
những lời hoa mỹ khi ký kết Công ước. Việc mà Việt Nam
cần làm để chứng tỏ thiện chí và nhiệt tâm chống tra tấn là cho phép các báo
cáo viên đặc biệt của Liên hiệp quốc trong lĩnh vực chống tra tấn đến Việt Nam quan sát.
Các chuyên gia độc lập này trước nay từng yêu cầu được đến mục kích sở thị tại
Việt Nam
để giúp đưa ra các đánh giá xem cần phải có những thay đổi thế nào, nhưng yêu
cầu của họ chưa được Hà Nội đáp ứng. Những gì chúng ta được biết đáng báo động,
nhưng những gì chúng ta chưa được biết hết có lẽ còn đáng báo động hơn. Để
chống tra tấn, chúng ta cần có một hệ thống giam giữ minh bạch nhưng Việt Nam thì gần như
không hề minh bạch trong lĩnh vực này. Các nước giữ kín những chuyện này cho
thấy họ có gì đó để che giấu. Chúng tôi kêu gọi một cách đáp ứng khác tích cực
từ chính phủ Việt Nam
đối với các vấn đề nhân quyền đáng báo động bị quốc tế lưu ý, trong đó có tình
trạng tra tấn và bạc đãi tù nhân.
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.