Nền cộng hòa đã thất bại trong gần nửa thế kỷ. Thủ đô vĩ đại đã bị xé nhỏ bởi các phe phái. Nạn hối lộ và tham nhũng tràn lan. Các đối thủ chính trị bị bạo hành trên đường phố. Các cuộc bầu cử được quyết định bởi sự đe dọa và mua chuộc các cử tri.
Những truyền thống giúp gắn bó cả nước với nhau trong nhiều thế kỷ như chỉ mành treo chuông. Các triều đại trở nên bấp bênh.
Cuối cùng, hai lực lượng đối lập hùng mạnh đã đối đầu nhau qua một con sông.
Và rồi Julius Caesar đã vượt qua sông Rubicon.
“Alea iacta est” (số phận đã được định đoạt), ông nói – và số phận của nước Cộng hòa La Mã đã đột nhiên trở nên nguy cấp.
Karl Marx, đại diện cho cái ác thời hiện đại, thích nói rằng lịch sử được lặp lại, lần đầu tiên là bi kịch, và lần thứ hai là trò hề. Như một câu nói sáo rỗng khác, lịch sử không lặp lại nhưng đôi khi nó có vần điệu. Nhưng không có gì khôi hài về tình hình chính trị Hoa Kỳ lúc này, cũng không có gì đặc biệt trữ tình.
Tổng thống Donald Trump và các lực lượng muốn thực sự thay đổi nền chính trị đương đại hiện đang ở trong một cuộc đấu tranh sinh tử với đảng Kết hợp Lưỡng đảng Vĩnh viễn (PBFP), một liên minh xấu xa gồm các đảng viên Dân Chủ cực đoan và các đảng viên Cộng Hòa nhu nhược, những người đã kiếm lợi rất nhiều từ guồng máy hoạt động thường lệ của Hoa Thịnh Đốn kể từ khi Eisenhower rời nhiệm sở năm 1961.
Tổng thống Donald Trump đang nói chuyện với báo giới trong Phòng họp báo James Brady tại Tòa Bạch Ốc hôm 20/11/2020.
Tất cả những người dân Hoa Kỳ quan tâm đến Hiến pháp nên chúc ông ấy điều tốt lành, ngay cả khi họ không thể chúc ông ấy thành công.
Khủng hoảng Chính trị
Sự thất bại của TT Trump mà giới truyền thông khẳng định từ hồi đầu tháng 11, và cáo buộc cứng rắn của ông rằng cuộc bầu cử đã bị lấy trộm khỏi ông bởi một cơn bão gồm những thay đổi không cần thiết nhằm tự do hóa luật bỏ phiếu, các hoạt động chính trị truyền thống của Đảng Dân Chủ ở các thành phố lớn, máy bỏ phiếu lừa bịp, sự không hợp lý về mặt thống kê, các lá phiếu không rõ nguồn gốc, và việc hoán đổi phiếu bầu thực tế – tất cả đều là cáo buộc vào thời điểm này và chưa được chứng minh – đã đưa đến một trong những cuộc khủng hoảng chính trị lớn nhất trong lịch sử Hoa Kỳ.
Việc ngài tổng thống từ chối lùi bước và thừa nhận thất bại mặc dù vẫn tuân thủ các tiêu chuẩn duy nhất được tính – các quyền của ông ấy dưới hình thức chính phủ cộng hòa hợp hiến của chúng ta – đã không mang lại cho ông ấy điều gì ngoài những lời chỉ trích từ PBFP, vốn đã bị nhức nhối bởi chiến thắng bất ngờ của ông ấy vào năm 2016 và đã dành bốn năm qua để cố gắng bảo đảm – bằng mọi cách cần thiết – rằng một sự kiện thiên nga đen như thế sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
“Tại sao ông không chơi đẹp, chấp nhận phán quyết, và từ bỏ?” Họ khăng khăng.
Điều này rất buồn cười khi nó đến từ những người từ chối chấp nhận kết quả của năm 2016, tự xưng mình là “phe kháng chiến” và đã tiến hành chiến tranh du kích chống lại TT Trump và các cử tri của ông kể từ đó. Các đảng viên Dân Chủ và người ủng hộ của họ đã dựng lên trò lừa bịp “thông đồng với Nga” và trò luận tội ảo tưởng về Ukraine; một số đã sử dụng đến bạo lực, chẳng hạn như cuộc tấn công vũ trang vào các chính khách Đảng Cộng Hòa vào năm 2017 bởi một đảng viên Dân Chủ bất mãn, khiến Hạ nghị sĩ Steve Scalise bị thương nặng.
Giống như Caesar khi trở lại Ý, ngài tổng thống và gia đình đã liên tục bị đe dọa bởi các vụ kiện cả tư lẫn công cùng với những ý tưởng tai hại khác. Và tất cả đều nhân danh một “lòng trung thành cao hơn”.
Được bảo vệ ngay từ đầu trong Tòa Bạch Ốc của mình, ông Trump đã dùng một khoảng thời gian thuận lợi của nhiệm kỳ đầu tiên để thực hiện nhiệm vụ quan trọng mà người dân Hoa Kỳ đã giao cho ông bốn năm trước đây: rút cạn Đầm lầy. Những quan chức còn sót lại từ thời Obama; những kẻ phá hoại công khai như James Comey đã chưa bị sa thải đủ nhanh. Ngay cả những đồng minh bề ngoài, chẳng hạn như Bộ trưởng Tư pháp Jeff Sessions, cũng đã góp phần vào tình trạng khốn khổ này. Với những người bạn như vậy …
Chiến đấu đến cùng
Và bây giờ, khi thời gian không còn nhiều, ông Trump đang phải chiến đấu một trận chiến hậu phương để cứu lấy, nếu không phải là chức tổng thống, thì là luật pháp cơ bản của đất nước.
Với tư cách là tổng thống, ông đã tuyên thệ rất công khai sẽ gìn giữ và bảo vệ Hiến pháp theo cách của ông. Còn làm như vậy có phục vụ lợi ích trước mắt của ông ấy hay không là điều không quan trọng.
Chính xác thì tổ hợp Dân Chủ-Truyền thông đang biện hộ cho điều gì? Rằng gian lận bầu cử không bao giờ xảy ra? Rằng bởi vì nó xảy ra (như nó vẫn xảy ra suốt hơn 150 năm qua) trong các khu vực nghèo của các thành phố lớn, nguyên nhân phải là vì cái lý do vạn năng của họ, “nạn phân biệt chủng tộc”? Rằng chúng ta hoàn toàn không cần quan tâm đến gian lận bầu cử?
Cho đến nay, mọi thứ vẫn có thể dự đoán được. Nhưng chúng ta phải làm gì với những luật sư lập luận một cách cứng nhắc rằng các biện pháp khắc phục — mà cực đoan nhất là loại bỏ kết quả đầu phiếu phổ thông ở một số khu vực hoặc thậm chí tiểu bang — phải được cân nhắc dựa trên việc liệu mức độ gian lận chứng minh được có đủ nhiều hay không? Họ sẵn sàng tha thứ cho mức độ gian lận bao nhiêu? Thiển cận với lỗi lầm, tất cả những gì họ có thể nhìn thấy là cây chứ không bao giờ là rừng.
Tuy nhiên, đó là con đường vô chính phủ – và ông Trump phải chỉ ra sự lừa phỉnh của các đối thủ của mình. Điều mà ông Trump hiểu, giống như Caesar, là ông ấy không thể lùi bước trước cuộc chiến này, ngay cả khi ông ấy muốn. Trong chiến dịch dài hạn của mình ở Gaul, Caesar đã nói rõ rằng không bao giờ được rút lui. Vào một dịp ngay cả khi Quân đoàn 10 nổi tiếng cũng tạm thời bỏ hàng ngũ trong một trận chiến, những người lính đã yêu cầu chỉ huy hạ cấp bậc của họ vì sự hèn nhát. (Caesar đã từ chối.)
Tương tự, ông Trump hiểu rằng nếu lùi bước bây giờ, ngay cả khi đối mặt với sự phản đối tràn ngập mà một số trong đó đến từ chính hàng ngũ của mình – sẽ đánh dấu một kết thúc ô nhục cho nhiệm kỳ tổng thống và làm các cử tri của ông mất tinh thần. Việc bỏ ngỏ một câu hỏi liệu hệ thống bỏ phiếu với nhiều lỗ hổng của chúng ta có dễ bị thao túng và do đó không đáng tin cậy hay không sẽ là một tổn hại lớn cho đất nước.
Như chúng ta đã thấy trong suốt bốn năm qua, sự khuyên giải không đạt hiệu quả. Cho dù ngài tổng thống được bầu hợp lệ của Hoa Kỳ đã làm gì, thì vẫn không làm hài lòng những kẻ cánh tả cuồng dại và giới truyền thông tay sai của họ, ngoại trừ việc trục xuất ông Trump khỏi chức vị, dù có làm được hay không.
Và vì vậy, họ đã thực hiện một trong những chiến dịch chống trả kỳ lạ nhất trong lịch sử chính trị Hoa Kỳ: gian lận quy trình đề cử để đưa lên một chính trị gia lâu năm và già nua đang lao vào tình trạng lẩm cẩm đáng lúng túng, đồng thời đưa vào vị trí phó tổng thống một người phụ nữ nguy hiểm, người mà họ thực sự muốn đứng đầu nhưng không được ủng hộ trong các cuộc bầu cử sơ bộ. Đó là một âm mưu rất thiếu đạo đức và là vết nhơ trong lịch sử chính trị Hoa Kỳ nếu nó thành công.
Vì vậy, ngài Tổng thống, xin hãy chiến đấu tới cùng. Cho đến khi những vụ kiện này được đưa ra tòa — tòa án lớn nằm ngay sau điện Capitol — và những lập luận của ngài có thể được nghe thấy trong những cuộc trao đổi và những cuộc nói chuyện phiếm, hãy lên truyền hình quốc gia và giải thích cho người dân Hoa Kỳ vấn đề thực sự là gì: không phải là sự tồn vong của họ về chính trị, nhưng là sự tồn vong của chính nền Cộng Hòa dưới một Hiến pháp mà cánh tả đang ngày càng coi thường một cách công khai.
Hãy gọi nó là một cuộc trò chuyện bên bếp lửa trong dịp Lễ Tạ ơn. Ngài vẫn còn có chiếc bục thuyết giảng của mình. Sử dụng nó. Và sau đó hãy để cho bằng chứng được nhìn thấy và các đánh giá – cả về chính trị lẫn lịch sử – được đưa ra. Hãy đánh cược.
Michael Walsh là biên tập viên của The-Pipeline.org và là tác giả của những cuốn sách “The Devil’s Pleasure Palace” và “The Fiery Angel”, đều do Encounter Books xuất bản. Cuốn sách mới nhất của ông, “Last Stands”, một nghiên cứu văn hóa về lịch sử quân sự từ Hy Lạp đến Chiến tranh Triều Tiên, sẽ được nhà xuất bản St. Martin xuất bản vào tháng 12.
Michael Walsh _ Joe Nguyễn
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.